Chương 394: Sắp Bắt Đầu
Tô Phái
26/04/2021
- Thay đổi như thế nào, càng ngày càng đẹp trai sao, thật ra trước giờ, ta vẫn vô cùng đẹp trai đó mà, già trẻ lớn bé gặp ta đều khen như vậy, nghe riết cũng hơi phiền nhưng kệ, dĩ nhiên, nàng khen ta, ta cũng sẽ không để ý đâu!
Tần Thiên nhìn Thiên Hà, bộ dáng cực kỳ vô sỉ, nàng nghe hắn luyên thuyên như vậy, cũng không biết nói gì...
- Khí chất của huynh thật khá biết, giống như càng ngày càng trở nên hấp dẫn
.
Thiên Hà bình tĩnh quan sát Tần Thiên một tí, khẳng định nói.
- Khí chất? Thứ mờ ảo như vậy mà cũng nhìn ra sao, chẳng lẽ trên người ta có khí chất bá vương!
Tần Thiên hưng phấn hỏi.
-Không biết, nhưng nó có lực hấp dẫn lạ thường.
Thiên Hà thật tình nói.
- Quên đi, đừng để ý chuyện này nữa, chúng ta nướng thịt ăn đi, nàng đói bụng lắm rồi phải không.
Tần Thiên vừa nói vừa bắt đầu nổi lửa thịt nướng, Ba Ba Ca cũng bay đến phụ giúp, làm tụt mất cảm xúc ái ân của Tần Thiên và Thiên Hà, mặc dù Ba Ba Ca không phải là người, nhưng đang tình cảm mà cứ bị nhìn chằm chằm thì vô cùng khó chịu.
Tần Thiên nướng thịt sau đó cùng Thiên Hà ăn xong, hắn lại tiến vào thí luyện chi địa, ngày mai là thi đấu vòng tiếp theo rồi, Tần Thiên cũng không dám lơ là việc tu luyện, nhất định phải hảo hảo tu luyện mới được.
...
Ngày thứ hai.
Hôm nay là ngày thi đấu tiếp theo, sáng sớm, Tần Thiên đã chui từ trong giới chỉ ra, tắm rửa sạch sẽ, nhân lúc hai nàng còn chưa tỉnh giấc, đã làm xong bữa ăn sáng, mang vào cho Thiên Hà một phần, sau đó liền đi gọi Sở Tương Tương và Triệu Chỉ Nhược ra ngoài ăn điểm tâm.
- Hả, Tương Tương, Chỉ Nhược đâu rồi!
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương nằm một mình trong phòng khó hiểu hỏi.
- À, Chỉ Nhược tỷ về nhà rồi, vừa sáng sớm đã nói có việc, huynh ở bên trong phòng tu luyện, ta không có cách nào nói cho huynh biết.
Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên nói, đột nhiên nàng nhìn Tần Thiên mặt bất động, chăm chú nhìn chằm chằm Tần Thiên, trong mắt lộ ra một vẻ lạ thường.
- Tần Thiên, sao hôm nay nhìn huynh khác như vậy, chuyện gì xảy ra thế.
Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên nói ra mấy câu y chang Thiên Hà.
- Thay đổi sao, sao ta không có cảm giác gì hết!
Tần Thiên sờ sờ đầu nói.
- Không phải cái đó, mà khí chất của huynh càng thêm hấp dẫn.
Sở Tương Tương nói tới đây mặt không khỏi đỏ lên, lộ ra vẻ ngượng ngùng.
- Hắc hắc, Tương Tương, nàng cũng thay đổi rồi, cơ thể hình như càng thêm nở nang nha.
Tần Thiên nhìn bộ ngực đẫy đà của Sở Tương Tương, không nhịn được nuốt nước miếng.
- Nở nang?
Sở Tương Tương có chút nghi ngờ, vừa nhìn ánh mắt của Tần Thiên, nhất thời hiểu, lập tức che ngực mình lại, thầm mắng Tần Thiên sắc lang.
Tần Thiên nhìn xung quanh cũng không còn ai ở đây, chỉ còn lại hai người bọn họ, không nhịn được vòng tay ôm lấy Sở Tương Tương vào lòng, hôn xuống cái môi nhỏ nhắn của nàng một cái, tay cũng không an phận mà náo loạn hai cái bánh bao của nàng, nhào nặn muốn thành hình luôn rồi.
- Ưmm... Không được... Tần Thiên!
Sở Tương Tương vội vàng tách ra khỏi Tần Thiên, không biết lúc nào Triệu Chỉ Nhược sẽ trở về, nếu như bị thấy được, vậy thì mắc cỡ chết.
Tần Thiên cũng mặc kệ, đã ghiền trước rồi hãy tính, lúc ngủ Sở Tương Tương cũng không mặt áo ngực, bộ ngực thấp thoáng dưới lớp áo mỏng.Vừa mềm, vừa trơn, làm cho người ta lưu luyến quên lối về, hận không được xé bộ đồ ngủ kia ra thưởng thức.
Bất quá bây giờ cũng không phải lúc làm chuyện này, cuộc tranh tài mới là trọng điểm, Tần Thiên sờ nắn sướng tay rồi, cũng buông Sở Tương Tương ra.
- Sắc lang, xấu xa, không để ý tới huynh nữa.
Sở Tương Tương xấu hổ nghiêm mặt chạy về phòng, đóng cửa lại, thay quần áo.
Tần Thiên nhìn Thiên Hà, bộ dáng cực kỳ vô sỉ, nàng nghe hắn luyên thuyên như vậy, cũng không biết nói gì...
- Khí chất của huynh thật khá biết, giống như càng ngày càng trở nên hấp dẫn
.
Thiên Hà bình tĩnh quan sát Tần Thiên một tí, khẳng định nói.
- Khí chất? Thứ mờ ảo như vậy mà cũng nhìn ra sao, chẳng lẽ trên người ta có khí chất bá vương!
Tần Thiên hưng phấn hỏi.
-Không biết, nhưng nó có lực hấp dẫn lạ thường.
Thiên Hà thật tình nói.
- Quên đi, đừng để ý chuyện này nữa, chúng ta nướng thịt ăn đi, nàng đói bụng lắm rồi phải không.
Tần Thiên vừa nói vừa bắt đầu nổi lửa thịt nướng, Ba Ba Ca cũng bay đến phụ giúp, làm tụt mất cảm xúc ái ân của Tần Thiên và Thiên Hà, mặc dù Ba Ba Ca không phải là người, nhưng đang tình cảm mà cứ bị nhìn chằm chằm thì vô cùng khó chịu.
Tần Thiên nướng thịt sau đó cùng Thiên Hà ăn xong, hắn lại tiến vào thí luyện chi địa, ngày mai là thi đấu vòng tiếp theo rồi, Tần Thiên cũng không dám lơ là việc tu luyện, nhất định phải hảo hảo tu luyện mới được.
...
Ngày thứ hai.
Hôm nay là ngày thi đấu tiếp theo, sáng sớm, Tần Thiên đã chui từ trong giới chỉ ra, tắm rửa sạch sẽ, nhân lúc hai nàng còn chưa tỉnh giấc, đã làm xong bữa ăn sáng, mang vào cho Thiên Hà một phần, sau đó liền đi gọi Sở Tương Tương và Triệu Chỉ Nhược ra ngoài ăn điểm tâm.
- Hả, Tương Tương, Chỉ Nhược đâu rồi!
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương nằm một mình trong phòng khó hiểu hỏi.
- À, Chỉ Nhược tỷ về nhà rồi, vừa sáng sớm đã nói có việc, huynh ở bên trong phòng tu luyện, ta không có cách nào nói cho huynh biết.
Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên nói, đột nhiên nàng nhìn Tần Thiên mặt bất động, chăm chú nhìn chằm chằm Tần Thiên, trong mắt lộ ra một vẻ lạ thường.
- Tần Thiên, sao hôm nay nhìn huynh khác như vậy, chuyện gì xảy ra thế.
Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên nói ra mấy câu y chang Thiên Hà.
- Thay đổi sao, sao ta không có cảm giác gì hết!
Tần Thiên sờ sờ đầu nói.
- Không phải cái đó, mà khí chất của huynh càng thêm hấp dẫn.
Sở Tương Tương nói tới đây mặt không khỏi đỏ lên, lộ ra vẻ ngượng ngùng.
- Hắc hắc, Tương Tương, nàng cũng thay đổi rồi, cơ thể hình như càng thêm nở nang nha.
Tần Thiên nhìn bộ ngực đẫy đà của Sở Tương Tương, không nhịn được nuốt nước miếng.
- Nở nang?
Sở Tương Tương có chút nghi ngờ, vừa nhìn ánh mắt của Tần Thiên, nhất thời hiểu, lập tức che ngực mình lại, thầm mắng Tần Thiên sắc lang.
Tần Thiên nhìn xung quanh cũng không còn ai ở đây, chỉ còn lại hai người bọn họ, không nhịn được vòng tay ôm lấy Sở Tương Tương vào lòng, hôn xuống cái môi nhỏ nhắn của nàng một cái, tay cũng không an phận mà náo loạn hai cái bánh bao của nàng, nhào nặn muốn thành hình luôn rồi.
- Ưmm... Không được... Tần Thiên!
Sở Tương Tương vội vàng tách ra khỏi Tần Thiên, không biết lúc nào Triệu Chỉ Nhược sẽ trở về, nếu như bị thấy được, vậy thì mắc cỡ chết.
Tần Thiên cũng mặc kệ, đã ghiền trước rồi hãy tính, lúc ngủ Sở Tương Tương cũng không mặt áo ngực, bộ ngực thấp thoáng dưới lớp áo mỏng.Vừa mềm, vừa trơn, làm cho người ta lưu luyến quên lối về, hận không được xé bộ đồ ngủ kia ra thưởng thức.
Bất quá bây giờ cũng không phải lúc làm chuyện này, cuộc tranh tài mới là trọng điểm, Tần Thiên sờ nắn sướng tay rồi, cũng buông Sở Tương Tương ra.
- Sắc lang, xấu xa, không để ý tới huynh nữa.
Sở Tương Tương xấu hổ nghiêm mặt chạy về phòng, đóng cửa lại, thay quần áo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.