Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 374: Thấy Rồi Nha

Tô Phái

23/04/2021

- Đây là thứ gì vậy, lại vừa chua, vừa ngọt còn có nước bên trong, nhưng mà uống cũng rất ngon, ta muốn uống thêm một chai nữa!

Thiên Hà cầm chai nước ngọt có gas trong tay hỏi Tần Thiên, đây là lần đầu tiên nàng uống thứ gì ngon như vậy, cảm giác vô cùng hợp khẩu vị, còn có chút đê mê...

- Không có gì đâu nàng cứ uống thoãi mái, đừng nên khách khí, nàng còn ngại ngùng như vậy ta giận đó!

Tần Thiên giả bộ bực bội nhìn Thiên Hà, hắn mang theo một đống đồ ăn vào đây cho Thiên Hà ăn, nhưng mà nàng mỗi lần muốn ăn gì lại hỏi ý hắn có ăn được hay không, làm cho Tần Thiên muốn phát điên luôn rồi.

- Vâng!

Thiên Hà nghe Tần Thiên nói cũng biết điều, bắt đầu lấy đồ ăn của Tần Thiên mang vào ăn, chắc bởi vì nàng ngủ say quá lâu, nó có vẻ vô cùng đói bụng, bụng giống như động không đáy ăn mãi chưa no, chỉ trong chốc lát, đồ ăn mà Tần Thiên mang đến đã bị nàng ăn sạch, chỉ còn xót lại một đống vỏ.

- Còn nữa không vậy... Ta còn chưa có no!

Thiên Hà nhìn Tần Thiên ngại ngùng hỏi, nàng chỉ mới ăn được lưng chừng bụng mà thôi, còn chưa no nữa, nàng cũng không biết tại sao mình lại đói như vậy, đồ ăn vào bụng giống như rơi vào hư không chẳng có chút cảm giác nào cả.

Tần Thiên nghe nàng nói cũng giật mình, đậu mé, ta mà ăn nhiều như vậy chắc nổ mẹ bụng ra rồi, nàng còn nói chưa no, dạ dày của nàng làm bằng gì vậy, mới vừa rồi Tần Thiên nghĩ Thiên Hà không thể đi ra khỏi giới chỉ, cho nên tính mang nhiều đồ ăn vào đây một chút, để dành mấy ngày sau cho nàng ăn, hắn đã đem một phần ba đồ ăn trong tủ lạnh vào đây rồi, ngoài thịt ra, còn một đống cơm nữa, với số đồ ăn này một mình hắn ăn hai ngày chưa chắc hết, vậy mà chưa gì Thiên Hà đã ăn xong rồi, hơn nữa nàng còn chưa thõa mãn, quá mức kinh khủng rồi.

- Ngươi chờ một chút, ta đi lấy thêm!

Tần Thiên nhìn Thiên Hà nói, ngay sau đó đi ra bên ngoài giới chỉ, trở lại phòng, tiếp tục lục tủ lạnh, cầm một rổ lớn bỏ thêm đống đồ ăn vào.

- Tần Thiên, sao huynh lại lấy nhiều đồ ăn như vậy, đang rất đói sao!

Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên nghi ngờ hỏi, lúc nãy thấy Tần Thiên lấy một đống đồ ăn vào trong phòng, chỉ mới trong nữa giờ, lại đem thêm một rổ lớn nữa, sao hắn lại tiêu hóa nhanh vậy.

- Tiểu Thiên, sao vậy?

Tiêu Du cũng nghi ngờ hỏi, ba người sắc mặt kì lạ nhìn chằm chằm Tần Thiên.

- A... Ta chỉ đói bụng mà thôi!”

Tần Thiên nói xong liền nhanh chân trở về phòng, khóa cửa lại, chui vào bên trong Thần Tàng tinh cầu, đem thức ăn đưa cho Thiên Hà.

Thiên Hà thấy thức ăn tới, nhìn Tần Thiên một cái, ngay sau đó bắt đầu ăn, tốc độ cũng đã giảm mấy phần, Tần Thiên nhìn nàng ăn vậy cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng lần này nàng cũng ăn sạch đống đồ ăn đó, mới cảm thấy no bụng.

- Cảm ơn ngươi, Tần Thiên!

Thiên Hà lau miệng nhìn Tần Thiên nói.

- Không có gì, còn đói không!



Tần Thiên hỏi, Thiên Hà vội vàng lắc đầu.

- Đúng rồi, còn phải tắm rữa nữa, ở đây có chỗ nào để tắm không!

Thiên Hà hỏi.

- Chuyện này không thành vấn đề, nàng chờ một tí, để ta dẫn đi tắm!

Tần Thiên nói, dứt lời liền ra lệnh cho Ba Ba Ca đưa hắn và Thiên Hà tiến vào bên trong sân thí luyện, Tần Thiên luyện tập trong đó một khoảng thời gian dài, trong đó có một hồ nước có thể tắm, rất nhanh hắn đã dẫn Thiên Hà đi tới một hồ nước nhỏ.

- Ngoan ngoãn ở đây tắm rửa, ta đi qua bên kia cho nàng tắm.

Tần Thiên nhìn Thiên Hà nói, vừa nói liền muốn rời đi, nhưng lại bị Thiên Hà kéo lại.

- Tần Thiên, không cần đâu, ở đây chung với ta đi!

Thiên Hà nhìn Tần Thiên là xấu hổ nói, mình đã thuộc về hắn rồi, cho dù bị Tần Thiên nhìn thấy hết cơ thể cũng có sao đâu.

- A... Không được đâu!

Tần Thiên nghe vậy, ngược lại cảm thấy chút lung túng, nếu bình thường, trong lúc mỹ nữ tắm hắn cũng muốn trộm nhìn một chút, nhưng Thiên Hà chủ động như vậy, làm hắn vô cùng bối rối.

- Thiên Hà là của ngươi rồi,ngươi không cần tránh đi đâu, ngươi muốn thân thể của Thiên Hà, lúc nào cũng có thể được!

Thiên Hà thấy Tần Thiên khẽ xấu hổ, một cô bé nói ra lời như thế đã vô cùng bạo dạn rồi.

- Cái này, thôi đi, nàng đi tắm đi, ta qua bên kia chờ!

Tần Thiên dứt lời buông tay Thiên Hà ra chạy về phía xa.

“Đậu mé, ta bị cái gì vậy, hàng đưa tới cửa rồi còn không thịt, hôm nay để quên tiểu đệ ở nhà sao!”

Tần Thiên thầm nghĩ, nhưng cũng không quay đầu lại nhìn.

Thiên Hà thấy Tần Thiên đã đi xa, trong miệng không khỏi mỉm cười, ngay sau đó cũng không kiêng kỵ, lập tức cởi hết quần áo trên người ra, để qua một bên, cả người trần truồng đứng trên bờ, đem buộc tóc cởi ra, làm cho tóc nàng tung bay sau lưng, giống như một cái thác nước đen khịt vậy, đối lập với da thịt trắng nõn của nàng.

Tần Thiên núp ở phía xa, cũng không dám quay đầu lại nhìn, nhịn nhục làm quân tử một lần.

...

Trong phút chốc, Thiên Hà đã tắm xong, Tần Thiên dẫn nàng trở lại đỉnh núi, làm kiếm chỗ nào cho nàng ở tạm, đồng thời muốn giải thích cho nàng nghe về thế giới này, tất nhiên cũng chỉ khái quát một chút, bởi vì Địa Cầu cũng còn nhiều bí ẩn, phải đợi đến khi thực lực mình cường đại, vả lại có thể đem người ra khỏi đây, thì mới có thể cặn kẽ lí giải thế giới này cho nàng.



Tần Thiên ở bên trong Thần Tàng với Thiên Hà một ngày, thuận tay giết vài con dã thú, lột da bọn chúng, làm giường ngủ cho Thiên Hà, chuẩn bị xong tất cả thì Tần Thiên mới rời khỏi Thần Tàng không gian, trở lại phòng của mình.

Bên ngoài đã hơn sáu giờ tối, đám người Sở Tương Tương đã bắt đầu làm cơm tối rồi, Tần Thiên vừa bước ra ngoài đã ngửi được mùi thơm của thức ăn, lập tức đẩy cửa bước vào phòng ăn.

“Bụp Bụp!”

“A!”

Vừa bước qua cửa, Tần Thiên đã bị ai đó đập một cái, một thụi đó rơi ngay vào mắt hắn, làm cho Tần Thiên đau điếng.

- A... Tần Thiên, huynh không sao chớ!

Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên lo lắng, vội vàng đỡ lấy hắn, vừa rồi nàng định gõ cửa kêu hắn ra ăn cơm, không ngờ vừa gõ cửa thì hắn lại ló mặt ra.

- Ta đang có việc, việc vô cùng nghiêm trọng, nàng lại muốn đánh ta, ta phải báo thù!

Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược nghiêm túc nói.

- A... Huynh muốn đánh ta, lão công ngươi nỡ đánh thiếp sao!

Triệu Chỉ Nhược lập tức lộ ra một bộ mặt đáng thương.

- Tất nhiên rồi, để cho nàng chừa cái tật đánh người lung tung!

Tần Thiên vừa nói xong lập tức dơ hai tay lên, trảo đã nhanh chóng mổ vào hai cái bánh bao của Triệu Chỉ Nhược, dùng sức nắm chặt, nhất thời từ bàn tay truyền tới từng đợt mềm mại, cực kỳ thoải mái.

- A! Lưu manh, huynh xấu quá, mau buông tay!

Trong nháy mắt sắc mặt của Triệu Chỉ Nhược đỏ thẫm, nhưng không dám la quán lớn, tránh cho đám người Sở Tương Tương và Tiêu Du nghe được, nhưng thực tế, hai người bọn họ sớm phát hiện, từ lúc Tần Thiên kêu la thảm thiết rồi, hai người đã đứng trước cửa đại sảnh, thấy bộ dáng kia của Tần Thiên, nhất thời hai nàng không nhịn được mà đỏ mặt.

- Mau buông tay ra , lưu manh,lỡ bị các nàng nhìn thấy, chuyện xấu xa như vậy huynh phải làm lúc không có người ấy, tên vô lại cứ như vậy lại làm cho người ta muốn!

Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên yêu kiều nói, đưa tay đẩy tay Tần Thiên ra, một trảo của Tần Thiên, làm cho phía dưới nàng đã có chút ẩm ướt.

- Không có chuyện gì, các nàng đã thấy được rồi, tỷ tỷ, Tương Tương!

Tần Thiên vừa nói liền nhìn về phía sau hô to.

Triệu Chỉ Nhược nghe vậy, lập tức quay lại đằng sau, thấy Sở Tương Tương và Tiêu Du đã sớm đứng ở đó, lập tức đông cứng, sắc mặt của nàng lúc này đỏ như núi lửa phun trào vậy.

- A... Ngại quá!

Triệu Chỉ Nhược xấu hổ chạy ra ngoài, quá mất mặt, không mặt mũi nào nhìn hai người kia được nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sống Cùng Biểu Tỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook