Sóng Gió Cuộc Đời

Chương 35:

SonSam

23/12/2022

– YEAHHHHH..!! – Tiếng hò reo, hoan hô của các cđv bên tôi vang lên rộn ràng, ầm ĩ. Tất cả thi nhau gọi tên “Kiên hát trích” và tên lớp khiến cho không khí trên sân vô cùng hỷ hả. Các đồng đội bên tôi lao vào ôm chầm lấy nhau ăn mừng như “tuyển”, niềm vui sướng và hưng phấn dâng lên tột độ… Tương phản với những điều trên lại là màu sắc ảm đạm bên đội xyz, từ cđv cho tới các cầu thủ. Bị lội ngược dòng quá bất ngờ khiến cho tâm lý của các cầu thủ đội xyz đi xuống trông thấy.

Chỉ còn khoảng gần 10′ nữa là trận đấu kết thúc. Đội chúng tôi tiếp tục đà hưng phấn lao lên cố tìm bàn “kết liễu” đối phương hòng khép lại 1 trận ra quân tốt đẹp. 2 cánh hoạt động rất năng nổ với Vinh và Hùng liên tục phối hợp với tôi để xẻ nách 2 biên của đối phương. Kiên cắm phía trên luôn ở trong tình trạng sẵn sàng nhả đạn vì có vẻ đã dần bắt bài được lối phòng ngự của tên thòng. Tôi thì vẫn tiếp tục những pha tranh chấp khắc chế tầm hoạt động của tên Đạt. Cướp được bóng là ngay lập tức phát động cho 2 cánh băng lên nhiễu loạn hàng thủ đối phương… Trong 1 tình huống vừa nhận được bóng từ đường phối hợp với Phong. Tôi xoay người chỉnh hướng để chuẩn bị cho 1 đợt phát động mới thì…

– “PẶC… HUỴCH… Á… Áiiiii… ” – thằng “công tử” nấp nùm từ đằng sau lao đến chuồi mạnh 2 chân đạp thẳng vào ống đồng tôi. Trong 1 tích tắc giác quan kịp phản hồi. Tôi lập tức bật người tránh cú vào bóng ác ý đó… Nhưng vì đà lao vào quá nhanh nên thằng “công tử” vẫn khiến tôi nằm đo đất với 1 mảng trầy trên bắp chân. Khá đau nhưng vẫn may khi chỉ là chấn thương phần mềm…

– “HOÉTTTT!!!” – Trọng tài lập tức chạy đến cảnh cáo thằng “công tử”

– Mẹ nó đá láo thế chứ… Mẹ đá bóng hay đá người đấy… đéo đá được định chơi bẩn hả…

– Thôi thôi các ông ơi nó vô tình thôi… Còn có vài phút thì đá nốt đi cãi nhau gì nữa… Ông ơi, bọn tôi xin lỗi nhé đá tiếp đê…

Những tiếng phàn nàn và giải thích vang lên không ngớt giữa cầu thủ 2 bên sau pha vào bóng thô bạo của thằng “công tử” dành cho tôi. Nhìn vệt trầy trên da mà tôi thầm thấy lạnh người… thừa hiểu điều gì sẽ xảy ra nếu 2 chân nó đạp trúng được ống đồng của tôi… Không ngờ là thằng ôn dịch này nó lại ác hiểm đến thế, đá giao hữu sân nước mà còn như vậy thì không hiểu là đá tiền, đá giải thì còn láo đến mức nào.

Còn lại gần 5′ cuối cùng cho những nỗ lực của cả 2 bên, nhưng pha phạm lỗi nguy hiểm vừa rồi có vẻ đã làm cho 2 đội chùn chân đi ít nhiều. Thú thực thì 1 phần là các cầu thủ cũng đã thấm mệt, phần nữa là cái tỷ số hòa 3 – 3 thực sự là 1 tỷ số đẹp cho cả 2 bên vì nó mang đủ ý nghĩa tròn đầy cho 1 trận giao hữu giữa 2 lớp cùng khoa, cùng trường… Cơ mà đó có lẽ chỉ là suy nghĩ của phần đa chứ không phải là suy nghĩ của tất cả. Vẫn có những cái đầu cay cú và không cam chịu với thực tế đang diễn ra trên sân…



Trong 1 pha bóng ở những phút bù giờ khi đội bên tôi vừa chặn đứng được 1 pha tấn công, tất cả dồn lên cho pha phản công cuối cùng. Bóng được Công phất sang cánh cho Vinh lao lên, Vinh chuyền cho Kiên, Kiên nhận bóng trong tư thế quay lưng với đối phương nên nhả bóng lại cho tôi đang trên đà băng lên. Tôi nhận bóng và chỉnh bóng sang hướng thuận chân phải để phát động cho Hùng bên cánh… Thì lại là thằng “công tử” lao vào chuồi bóng theo đúng kiểu “ăn thua” đủ với tôi…

– “Mày thích triệt hạ thì tao cho mày ăn đủ luôn…”

Ý nghĩ trả đũa hiện lên trong đầu tôi… dù không muốn nhưng cần phải dạy cho thằng này 1 bài học về “mùi phủi” thực sự. Tôi không tránh né mà chờ đợi thằng “công tử” lao vào… Đến đúng thời điểm tôi co chân, nhoài người “diving” theo đúng chiều ngã sấp rồi làm 1 cú lên gối rất ‘kín” trúng hàm thằng “công tử”…

– AAAHHHH..!!

Thằng “công tử” kêu lên, máu từ mũi và mồm tuôn ra xối xả… Với cái đầu gối xương xảu cộng với điểm tác động “chuẩn xác” vừa rồi thì nhiều khả năng thằng này không vỡ mũi cũng phải gãy răng… Ngẫm lại tôi tự thấy mình đôi khi cũng ác ôn 1 cách thú vị…



– Ôi trời… Ông không sao chứ… Do tôi ngã nên không hãm lại được…

– Hãm hãm cái đéo!!! Ông tưởng bọn tôi đéo nhìn thấy ông chơi tiểu xảo nó à!!!

– Ơ hơ… hay nhở… Ông nói mà không biết nghĩ à… Trước khi muốn nói người khác thì tự xem lại quân mình đá đấm thế nào đi… Chửi bậy chửi bạ ra đường là vỡ alo rồi đấy!!!

– Vỡ cái đmm ấy… ĐM thằng chó này…

– Thôi đi Đạt… Ơ kìa, mày làm gì đấy… Đmm bình tĩnh đi… Đm can nó lại…

Tôi và thằng Đạt lời qua tiếng lại đến độ thằng Đạt không kiềm chế nổi nữa. Mặc sự ngăn cản của bạn bè, nó lao vào đá tôi 1 cước khá mạnh.

– “Phậppp!!!”

Tôi vừa lùi vừa tránh cú đá, loạng quạng thế nào vướng ngay phải mấy thằng trong đội đang lao vào can ngăn thế là hẫng nhịp di chuyển. Thằng Đạt theo đà lao tới tung tiếp 1 cú đấm xoáy nữa vô thẳng mặt tôi. Tôi lúc này vẫn chưa thể trụ vững vì đám bạn “lâu la” chiếm không gian đằng sau làm vướng tay chân. Cố gắng phản xạ nhanh hết mức có thể xoay người né tránh…

– “BỤPPP!!!”

1 cú thọi liên hoàn rất nhanh của thằng Đạt vào mạng sườn phải của tôi khi tôi chỉ vừa kịp tránh né cú đấm thứ 1. Cú đấm khá mạnh, nhưng chưa thể làm tôi sốc ruột sốc gan so với những cú đấm ngày trước ở clb. Chân phải tôi đạp ra hòng khiến thằng Đạt phải tránh né, tạo khoảng trống. Nhưng thằng này đánh đấm đúng kiểu cục súc, nó trân người chịu những đòn khóa chân của tôi, quyết lao vào ăn thua cho bằng được. Đoạn tận dụng đám hỗn độn sau lưng tôi, thằng Đạt bổ sầm vào khiến tôi mất đà ngã ra chới với. Tay trái lập tức phải co lại tránh để chạm đất, thằng Đạt thừa cơ tiếp tục sấn vào bồi thêm 2 đấm nữa. Ở vào cái thế dựa lưng vào đất, chỉ còn 1 tay nên tôi cũng khó có thể phòng thủ trước 1 thằng to cây lại biết võ. Chỉ còn biết cố gắng trườn người thật nhanh thoát khỏi góc hiểm để đứng dậy chống trả.

– Thôi đi, mày bị điên à… Đm đang tự nhiên lại đánh nhau làm gì… Thôi không đánh nữa… Bình tĩnh đi… Có gì thì nói chuyện cho đàng hoàng chứ – Đám cđv và cầu thủ của cả 2 lớp đều lao vào can ngăn 2 thằng tôi ra. Mà thực chất là can thằng Đạt thì đúng hơn vì nó đang chiếm ưu thế hơn hẳn.

– Cậu làm cái gì đấy hả Đạt… Cậu bị điên à!!! – Hằng từ xa chạy tới nói trong phẫn nộ. Làm thằng Đạt ngớ ra vì thái độ nóng nẩy hiếm thấy ở cô nàng.

– Ơ… Mình… Tại nó chơi xấu đội mình nên mình mới…

– Xấu hay không thì cứ nhìn vào hành vi của đội mình trước rồi hãy nói người khác!!! – Trà lúc này cũng đã chạy đến, vừa lấy khăn thấm máu đang chảy thành giọt ở miệng tôi vừa lạnh lùng đáp trả thằng Đạt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sóng Gió Cuộc Đời

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook