Chương 10:
AMJ
07/02/2021
Vừa xuống xe chào tạm biệt Nhi, bước vào thì gặp Thành đang chờ.
– Mày đừng dính vào con nhỏ đó, con đó đi tới đâu là gieo rắc rối đến đó.
– Là sao? Tao chưa hiểu ý mày lắm.
– Tao biết con này, nó đẹp nên nhiều thằng theo đuổi nhưng không có ai có kết quả tốt cả, gia đình nó giàu lắm, có quyền có thế, lúc trước tao cũng ham nhưng rút kịp.
– Có gì đâu. Bạn bè àh. Làm vỡ kính người ta nên đi làm cái khác đền lại có sao đâu. Mày yên tâm.
– Uhm. Nhắc nhở mày thôi. Giữ khoảng cách với nó nha.
– Biết rồi. Ăn cơm đi đói rồi.
Sáng hôm sau đi tập thể dục thì thấy Nhi đợi sẵn, vẫn chạy chung và nói chuyện bình thường vậy thôi. Rồi chia tay ai về nhà nấy.
Vào lớp thì rất nhiều câu hỏi, ánh mắt nhìn Sơn với vẻ ghen tức và không thiếu những câu nói khiếm nhã:
– Nó nghĩ nó là ai mà quen Hà rồi quen đứa khác.
– Mẹ, đồ bắt cá 2 tay.
– Không biết rồi tới con nào nữa đây.
– Nhìn mặt láu cá không ưa nổi…
Ai nói gì nói Sơn vẫn tỏa vẻ bình thường, các bạn Sơn cũng thế vẫn vui vẻ, có đám bạn thân của Hà liếc ngang liếc dọc này nọ. Khó chịu thật. Xong 5 tiết học ra về thì có vẻ ” sự khó chịu” lại tăng lên khi ngồi cổng trường xuất hiện sự có mặt của Nhi.
– Sơn, lại đây Nhi có cái này tặng Sơn nè.
– Gì thế? Sao lại tặng wà cho Sơn vậy?
– Thích thì tặng thôi. Nói xong Nhi đưa 1 đôi giầy thể thao rất đẹp hiệu Nike.
– Nhi nhờ chú trên Tphcm mua gửi về đó. Tặng Sơn nè hihi.
– Oh. Cám ơn Nhi nhé. Nhi có làm gì không? Đi uống nước để Sơn cám ơn món quà nha.
– Ok. Hihi.
Tiến tới chiếc xe Sơn cầm lái Nhi ngồi 1 tay vịn eo Sơn, 1 tay đặt lên vai. Rồi Sơn phóng xe đi để lại phía sau rất nhiều câu hỏi… ” Chưa bao giờ thấy mày như vậy Sơn àh” đó là suy nghĩ của Thành.
Hôm sau thì Hà lên sớm hơn 1 ngày (chắc bọn bạn cho Hà biết chuyện của Sơn và Nhi), thấy Hà Sơn ngạc nhiên nhưng cũng không nói gì. Giờ ra chơi Hà tiến tới bàn học của Sơn:
– Sơn có chuyện gì để nói với Hà không?
– Chuyện gì thế Hà?
– Sơn còn giấu àh? – Vừa nói vừa đập tay xuống bàn khiến tụi bạn quay lại nhìn, nhưng biết chuyện gì đang xảy ra nên không nói gì chỉ ngoáy lỗ tai hóng (tò mò vđ).
– Sơn không có gì để nói với Hà cả – nói xong đi ra khỏi đó tránh những câu hỏi của Hà.
– ANH ĐỨNG LẠI CHO EM
Tiếng hét của Hà làm cho cả lớp quay lại nhìn ngỡ ngàn, còn Sơn đứng lại vài giây cũng đi thẳng… Hà buồn lắm ôm mặt khóc. Tụi bạn xúm lại an ủi:
– Thôi Hà đừng khóc
– Nín đi Hà, việc gì phải khóc vì loại người đó chứ.
– Đúng rồi. Loại sở khanh đó đừng để ý làm gì…
Bọn bạn Sơn thì không nói gì chỉ lắc đầu ngán ngẫm.
Tan trường. Sơn vội vả chạy ra trước tránh gặp Hà ai ngờ “tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa”. Con “Thiên thần” vô số tội lại xuất hiện…
– Sơn, đây nè. Sau hôm nay ra sớm thế.
– Hôm nay Sơn mệt muốn về sớm tý thôi.
– Sơn bệnh àh? – Rồi lấy tay đưa lên trán Sơn – đâu có nóng đâu.
– Chỉ mệt thui àh không có bệnh. Nhi không có học sao qua đây sớm thế?
– Có chứ. Nhi xin về sớm 1 tý. Nhi nhớ Sơn mà hihi. – Nhi nheo mắt và nụ cười chết người…
Một luồng ” Hàn khí” từ phía sau lưng Sơn xuất hiện, đó là từ “Cô bạn thân xinh đẹp” dành cho Sơn. Đứng nhìn Sơn và Nhi tầm 2 giây, rồi nhìn Sơn với ánh mắt buồn bã và thất vọng, Hà lên xe chạy đi.
Nhi cũng thấy được liền hỏi.
– Bạn gái Sơn hả? Nhìn xinh thật.
– Không phải mà cũng không đúng.
– Là sao nhỉ?
– Thôi. Hôm nay Nhi qua đây không lẽ chỉ nhìn Sơn vậy thôi sao? Có chuyện gì không?
– Hihi. Có đấy, chờ tý. – Nhi nói xong mở cốp xe lấy ra 1 bọc đồ – Tối nay 7 h Nhà Nhi đãi tiệc Sơn mặc áo này Bảo vệ mới cho vào nha.
– Uhm. Sơn sẽ đến.
– Lên xe đi, về nghĩ ngơi tối còn đi dự tiệc nữa chứ.
– Uhm. Đi.
Sơn cầm lái Nhi lên xe vòng tay ôm lấy eo Sơn, Sơn không nói gì phóng đi thật nhanh. Bên kia đường 1 chiếc xe cũng phóng theo…..
7 H tối. Tai nhà Nhi ( mượn xe máy Thành đi) thấy Sơn mặc áo Nhi đưa Bảo vệ liền mở cổng cho vào. Cổng mở ra trước mắc Sơn là 1 bữa tiệc ngoài trời có cả hồ bơi ( Đại gia có khác), thấy Sơn mặc áo đó ai cũng nhìn với ánh ngạc nhiên. Thấy Sơn, Nhi đi đến cười và nói:
– Sơn đến lâu chưa?
– Àh, Sơn mới đếm thôi. Hôm nay tiệc gì vậy Nhi?
– Tiệc bình thường thôi tý Sơn biết àh.
Sơn nhìn xung quanh thì thấy khách hnay toàn lứa tuổi cỡ Sơn không ah.
– Các bạn tập trung lại đây nào. – Nhi nói thật to.
Nhạc cũng tắt và mọi người tiến lại xung quanh Nhi, toàn cậu ấm cô chiêu ai cũng nhìn xinh đẹp cả đang chăm chú nhìn Nhi.
– Buổi tiệc hnay mình xin giới thiệu: đây là Sơn bạn trai của mình – rồi Nhi khoát tay mình cánh tay của Sơn. – Mọi người làm quen nhé.
Cả đám đông Oh lên và bàn tán xì xầm
– Nhìn cũng đẹp trai nhỉ?
– Chưa gặp bao giờ, 2 người đẹp đôi thật
– Chắc con ông sếp nào đây….
Nhi và Sơn cùng nhau làm quen mọi người thì bỗng…
– Tại sao Nhi lại quen thằng này? Tuấn thì sao? – Thằng Đức nói ( thằng này bị Hải đánh trong HNN nè).
– Nhi quen ai là quyền của Nhi. Đức không thích thì về. Còn Tuấn là gì của Nhi mà được với không được chứ…
“Tuấn là ai nhỉ” Sơn nghĩ…
Đã Phúc thì không phải là Họa, là Họa thì không thể nào tránh khỏi
Sáng hôm sau đi học, Hà không thèm nhìn Sơn lấy một lần, cả lớp cũng vậy không khí thật yên lặng.
Ra về thì xuất hiện một đám đông trước cổng. Sơn vừa bước ra thì một người thanh niên chạy tới, bay người tung ra 1 cước rất nhanh, Sơn cũng đoán được có chuyện nên đã đề phòng né được và lùi lại:
– Anh là ai? Sao lại đánh tôi.
– Tao là Tuấn, người mà mày vừa cướp người yêu tối qua đó. – Người thanh niên trả lời.
Lúc này Nhi cũng chạy xe máy tới, thấy thế chạy lại giữa 2 người.
Nhi: anh làm gì thế Tuấn? Sao lại đánh Sơn?
Tuấn: Nó cướp em từ tay anh. Không lẽ anh không đánh nó được. Lên tụi mày. – Tuấn vẫy tay phía sau 5 6 thằng chạy tới.
Lúc này phía trong thì tụi thằng Thành cũng chạy ra.
– Dm thích hội đồng hả mấy thằng chó. – Là nó, Thành bạn thân của Sơn.
– Nhào vô kím ăn mấy con. Hải LT cũng lên tiếng.
– DỪNG LẠI. – Sơn hét lên thật to. – Chuyện của tao với mày thì đừng để ảnh hưởng người khác. Qua bên sân banh đường TBT đi. Ở đây nhiều người quá không hay.
Tuấn: mày thích solo àh. Ok. Đi tụi mày.
Nhi nhìn Sơn với vẻ lo lắng, Sơn cười nhìn Nhi và bảo:
– Đến lúc kết thúc rồi Nhi àh.
Sơn lên xe thằng Thành (Thành nhờ bạn chở Hồng về rồi).
– Tao với Thành đi được rồi. Tụi mày về đi.
Quân: mày có coi tao là anh em không thằng kia.
Nam: Dm tao không đi tụi nó hội đồng 2 thằng mày àh
Hải: có gì tao gọi xe cấp cứu dùm cho.
Hồ : Lẹ đi. Tụi nó đi lâu rồi.
Sơn chỉ cười và cười, bạn bè nó là thế đó, chữi nhau chí chóe nhưng có chuyện thì không thiếu một ai. Cả bọn lên xe đi. Lúc này có thêm 1 người nữa cũng đi theo Sơn. Đó là Cô bạn thân xinh đẹp của nó…
Ra đến sân bóng TBT ( nơi này thưởng để giải quyết cá nhân với nhau) bên Tuấn 6 mạng bên Sơn cũng 6 mạng, còn Nhi và Hà đứng cạnh nhau nhưng không ai nói gì.
Tuấn bước lên và nói: – Mày muốn đánh nhau tay đôi với tao àh?
– Có thể không đánh nhau được không?
– Được, mày sủa lên 3 tiếng rồi kêu tao ông nội tao tha cho.
– Mày hiểu sai ý tao rồi. Tao không muốn đánh nhau vì lý do vớ vẩn nào đó.
– Mày cướp người yêu của tao đó là lý do vớ vẩn àh?
– Mày làm sao để Nhi chia tay mày, rồi Nhi quen với tao, cái đó tại mày thôi.
– Hừ. Tao bận đi thi đấu và tập huấn nên không có thời gian bên Nhi nên mày mới có cơ hội thôi.
– Thế là mày tìm đến đánh tao?
– Phải.
– Mày bị điên àh? Nhi quen ai mày sẽ đánh người đó àh? Mày thật yêu Nhi không?
– Tao không cần biết.
– Thì ra mày coi Nhi như một đồ vật vậy đó àh, đánh nhau để tranh giành àh?
– Mày muốn dạy đời cứ đánh thắng tao đi trước đã.
Đức : Đánh chết mẹ nó đi anh Tuấn.
Hải : mày lại ngứa mình hả thằng kia? – Hải bước lên.
– Thôi Hải để cho tao giải quyết.
Quay sang nhìn Nhi, Sơn hỏi: – Bây giờ Nhi hối hận cũng còn kịp đó.
Nhi : Đến nước này rồi thì không còn gì hối hận đâu Sơn àh. Sơn hãy cẩn thận đó.
Nhìn sang Hà với ánh mắt chân thành nhất cho Hà yên tâm. Hà cũng chỉ nhìn nhưng không nói gì cả.
Tuấn: Mày từ biệt tụi nó đi là vừa. Tao vừa đạt giải 3 Karate trẻ toàn quốc đó haha.
Hồ : Mày có đem áo lạnh không Quân?
Quân: Mẹ giữa trưa 12 h mặc áo lạnh làm gì hả?
Hồ : thằng đó khè quá làm tao lạnh – nó tỉnh bơ đáp.
Hà nghe thế cũng che miệng cười khúc khích.
– Giờ này còn giỡn hả thằng kia.
Sơn bước lên đối đầu với Tuấn. Thằng tuấn tung cú đấm thằng vào người Sơn, khá bất ngờ nhưng Sơn vẫn né được, một cú đá tầm cao nhắm vào đầu Sơn, Sơn cúi đầu lại né được, lại thêm 1 cú đá nữa nhưng Sơn nhảy ra sau né tiếp. Sơn đang muốn thăm dò đối thủ nên không muốn giao chiến trực tiếp.
Tuấn: Bây giờ không ai cứu mày được đâu thằng Nhóc.
Sơn không nói gì nhìn qua Nhi, Nhi gật đầu. Rồi Sơn chạy thật nhanh áp sát vào Tuấn, bất ngờ với hành động này, Tuấn tung ra 1 cú đấm vào chính diện, Sơn đảo người lách qua né được cú đấm. Tiện tay tung cú đấm vào ngực Tuấn, Tuấn thu tay kia lại trước ngực đỡ đòn “Chát”. Sơn quét chân trụ của Tuấn làm Tuấn lao đảo, nhảy về sau để lấy lại thế, Sơn nhanh chóng lao theo tung theo cú đá quét vào chân Tuấn nữa, trúng đòn Sơn tung cú đấm vòng vào mang tai Sơn, Sơn co tay ép vào mép tai đỡ, sẵn trớn theo đà Sơn xoay vòng đá vào ba sườn Tuấn ” Binh” cú đá khá mạnh, Tuấn lùi về sau thủ thế, Sơn bay lên tung cú đạp thằng vào đầu Tuấn, Tuấn chụm 2 tay đưa ra đỡ, cú đá khá mạnh dù được nhưng Tuấn vẫn lùi về sau 2 bước. Sơn vừa tiếp đất, Tuấn nhào tới, 1 cú bổ gót từ trên cao thẳng vào đầu Sơn. Bằng phản xạ tuyệt vời của mình, Sơn tính toán, rồi canh lúc gót chân Tuấn hạ xuống, Sơn chống 1 tay làm trụ búng người vòng qua né được đòn hiểm của Tuấn, bật lên đá vào đầu Tuấn 1 cái cú nặng không. O….
Trúng đòn đó Tuấn ngã xuống, không còn đánh được nữa. Lúc này Nhi chạy ra kêu lên:
– Anh ơi, anh có làm sao không?
Cái bất ngờ nhất là Nhi ôm lấy Tuấn chứ không phải ôm Sơn
– Sơn nương tay rồi, Tuấn không sao đâu Nhi.
Quay về 2 hôm trước:
Mua mắt kính xong, Sơn và Nhi đi uống nước với nhau, vào 1 quán (không phải cafe lùm hay cafe sân vườn đâu nhá, quán Thanh trúc có không gian riêng tư và kín đáo). Gọi nước xong Sơn lên tiếng:
– Rồi giờ không có ai, Nhi nói sự thật đi sao lại tiếp cận Sơn?
– Sơn nhận ra rồi àh?
– Uhm. Hôm đánh nhau trong HNN Sơn đã thấy Nhi đi với Ly, 2 người có quan hệ gì?
– Nhi với Ly là bạn học nhảy Dance, hôm đó rủ Ly đi chung thì gặp Đức và chuyện xảy ra thì Sơn đã biết.
– Bữa tập thể dục làm rơi kính cũng là sắp xếp của Nhi luôn ah?
– Bể kính là thật…
– Thôi, dù gì cũng rồi, Nhi muốn Sơn làm gì?
– Trước khi nói rõ lý do, Sơn hãy nghe 1 câu chuyện này nhé: Từ nhỏ có 1 cô bé sinh ra trong 1 gia đình giàu có nhưng thiếu sự chăm sóc của gia đình, nó sống trong vỏ bọc của một tiểu thư thừa tiền nhưng thiếu bạn, bạn bè chỉ là 1 lũ dối trá. Lớp 10 cô bé đó vào lớp học vì có ngoại hình và giàu có nên được nhiều bạn nam theo đuổi và không ít bạn nữ ganh tỵ. Một hôm đang đi chung với 1 con bạn thì 1 nhóm người xuất hiện nam có nữ có chặn đường đánh, vì tội dám giật bồ người khác, nó có quen ai đâu mà giật bồ hay giật ck người ta chứ? Con bạn thì chạy mất vì tụi kia chỉ nhắm vào nó, bỗng nhiên 1 chàng trai xuất hiện cứu nó và 2 đứa yêu nhau, chàng trai (gọi là anh) lớn hơn 1 tủi, lúc đầu cảm thấy hạnh phúc lắm nhưng chẳng lâu, anh tỏ ra hay ghen, miễn người con trai nào nch với nó thì nó bị anh gặn hỏi đủ điều, riết rồi nó bị stress nặng. Nó cũng tìm đủ mọi cách khuyên nhủ anh nhưng anh vẫn thế, nó đòi chiatay thì anh không chịu, về sau bất kể chàng trai nào nch với nó đều bị đánh. Và nó nghĩ ra cách tìm người khác để đánh anh, gặp 1 số người nó biết, người ta cũng đồng ý với điều kiện nó phải ” lên giường”. Lúc chán nản thì nó lại gặp Ly, Ly giới thiệu cho nó 1 người
– Đó là Sơn àh?
– Uhm. Vì Ly nói Sơn có võ và có bgái là Hà, Hà rất đẹp nên Sơn sẽ không đòi hỏi gì ở Nhi và mọi chuyện đã diễn ra như thế đó.
– Sơn hiểu rồi. Sơn hỏi 1 câu nhé. Nhi có yêu Tuấn không?
– Có.
– Nếu Tuấn hay Sơn có gì thì sao?
– Nhi sẽ ở bên người bị thua cuộc suốt đời.
Câu trả lời không chút do dự, đủ thấy quyết tâm của cô gái này.
– Sao Nhi không tìm cha mẹ Tuấn nói chuyện xem sao?
– Có chứ nhưng tính Tuấn cao ngạo không chịu nghe lời ai cả trừ khi bị đánh bại.
– Thôi được Sơn sẽ giúp Nhi.
– Cám ơn Sơn nhiều. Bây iò Sơn sẽ đóng giả người yêu của Nhi nhé. Nhi có “đuôi” theo dõi đó Sơn phải đóng cho đạt nhé.
– Ok….
– Tuấn, sau này mày nghĩ lại đi, Nhi yêu mày nhiều lắm nên mới nhờ tao đánh cho mày tỉnh người ra. Bản chất tình yêu là sự tự do mà càng gàng buộc thì nó không còn là yêu nữa mà là chiếm hữu, chiếm được thân xác chứ không chiếm được trái tim đâu, rồi cũng đỗ vỡ mà thôi…
Nói xong nó way ra đám bạn
– Vụ này là sao mậy? Tao chưa hiểu lắm.
– Về đi. Tao giải thích sau. – Sơn vỗ vai thành rồi tất cả cùng đi ra ngoài. Gặp Hà, Hà chỉ cười với nó và cùng đi về.
Sau đó kể hết chuyện cho bạn bè nghe và bị tụi nó bắt đãi 1 chầu vì không xem tụi nó là bạn. Còn Hà thì khỏi nói, bắt Sơn mua cho 20 cây kem cho Hà ăn gọi là để “Nguôi giận”. Nhưng bây giờ Sơn lại nghĩ nếu sau này gặp lại “người ấy” thì Hà sẽ ra sao?. Nhức đầu ghê. Thôi thì cứ để thời gian trả lời vậy.
Một ngày kia. Kia tan học thì trước cổng trường là Tuấn, thấy Sơn nó bước tới nhưng với vẻ mặt điềm đạm hơn.
Tuấn: Có rãnh cafe không Sơn?
– Ok. Đi.
Quân: Để tao chở mày tao cũng có việc ra HNN.
– Vậy phiền mày.
2 Xe máy phóng đi vào HNN chọn 1 quán rồi Quân nó dọt đi. Tuấn lên tiếng trước:
– Sơn có biết tôi hẹn ra đây làm gì không?
– Mày tao đi, tao mày cùng tuổi mà. Tao 19 rồi.
– Uhm. Mày có biết tao gặp mày là có chuyện gì không?
– Chuyện liên quan tới Nhi?
– Uh. Tao với Nhi đã hiểu nhau hơn, tao sẽ cố gắng chăm sóc Nhi tốt hơn. Nhi nó tính gặp mày nhưng hnay nó bận nên tao đi 1 mình.
– Mày biết thế là tốt rồi. Tao cũng không nghĩ là mày cố chấp đâu.
– Nhi có quà tặng mày nè. – Tuấn đưa ra 1 cái hộp cho Sơn.
– Èo. hôm trước đôi giày là được rồi, Nhi bày vẻ quá.
– Nhi là thế, thực sự nó cũng thích mày đó. Tao mà không sữa đổi chắc nó sẽ theo mày kaka.
– Mày đùa àh? Để rồi mày kím đánh tao àh?
– Tao không đùa đầu, tao không đánh lại mày rồi. Mày trên “cơ” tao quá.
– Tại mày gò bó trong 1 môn Karate đó quá thôi, nếu không né được cú đá của mày chắc tao cũng nằm đất rồi.
– Mày học võ lâu chưa? Võ mày là võ gì? Sao tao nhìn không ra?
– 12 Năm rồi, chỉ học từ 1 người thầy ở quê. Tao cũng không biết gọi là gì.
– Mày đánh với tao hết bao nhiu sức?
– 40 % Không hơn. Nhưng từ đó tới iò tao chưa dùng qua 40 % sức.
– Uh. Tao sẽ cố gắng tập luyện để đánh với mày 1 trận nữa.
– Mày dành nhiều thời gian cho Nhi đi. Đánh đấm có gì hay chứ.
– Suýt nữa tao wên. Đúng là có những thứ quan trọng hơn..
Ngồi trò chuyện 1 chút cũng chào nhau ra về, thằng Quân sợ thằng Tuấn đánh lén nên nó vẫn chờ thằng Sơn. Thằng bạn ngốc…
– Mày đừng dính vào con nhỏ đó, con đó đi tới đâu là gieo rắc rối đến đó.
– Là sao? Tao chưa hiểu ý mày lắm.
– Tao biết con này, nó đẹp nên nhiều thằng theo đuổi nhưng không có ai có kết quả tốt cả, gia đình nó giàu lắm, có quyền có thế, lúc trước tao cũng ham nhưng rút kịp.
– Có gì đâu. Bạn bè àh. Làm vỡ kính người ta nên đi làm cái khác đền lại có sao đâu. Mày yên tâm.
– Uhm. Nhắc nhở mày thôi. Giữ khoảng cách với nó nha.
– Biết rồi. Ăn cơm đi đói rồi.
Sáng hôm sau đi tập thể dục thì thấy Nhi đợi sẵn, vẫn chạy chung và nói chuyện bình thường vậy thôi. Rồi chia tay ai về nhà nấy.
Vào lớp thì rất nhiều câu hỏi, ánh mắt nhìn Sơn với vẻ ghen tức và không thiếu những câu nói khiếm nhã:
– Nó nghĩ nó là ai mà quen Hà rồi quen đứa khác.
– Mẹ, đồ bắt cá 2 tay.
– Không biết rồi tới con nào nữa đây.
– Nhìn mặt láu cá không ưa nổi…
Ai nói gì nói Sơn vẫn tỏa vẻ bình thường, các bạn Sơn cũng thế vẫn vui vẻ, có đám bạn thân của Hà liếc ngang liếc dọc này nọ. Khó chịu thật. Xong 5 tiết học ra về thì có vẻ ” sự khó chịu” lại tăng lên khi ngồi cổng trường xuất hiện sự có mặt của Nhi.
– Sơn, lại đây Nhi có cái này tặng Sơn nè.
– Gì thế? Sao lại tặng wà cho Sơn vậy?
– Thích thì tặng thôi. Nói xong Nhi đưa 1 đôi giầy thể thao rất đẹp hiệu Nike.
– Nhi nhờ chú trên Tphcm mua gửi về đó. Tặng Sơn nè hihi.
– Oh. Cám ơn Nhi nhé. Nhi có làm gì không? Đi uống nước để Sơn cám ơn món quà nha.
– Ok. Hihi.
Tiến tới chiếc xe Sơn cầm lái Nhi ngồi 1 tay vịn eo Sơn, 1 tay đặt lên vai. Rồi Sơn phóng xe đi để lại phía sau rất nhiều câu hỏi… ” Chưa bao giờ thấy mày như vậy Sơn àh” đó là suy nghĩ của Thành.
Hôm sau thì Hà lên sớm hơn 1 ngày (chắc bọn bạn cho Hà biết chuyện của Sơn và Nhi), thấy Hà Sơn ngạc nhiên nhưng cũng không nói gì. Giờ ra chơi Hà tiến tới bàn học của Sơn:
– Sơn có chuyện gì để nói với Hà không?
– Chuyện gì thế Hà?
– Sơn còn giấu àh? – Vừa nói vừa đập tay xuống bàn khiến tụi bạn quay lại nhìn, nhưng biết chuyện gì đang xảy ra nên không nói gì chỉ ngoáy lỗ tai hóng (tò mò vđ).
– Sơn không có gì để nói với Hà cả – nói xong đi ra khỏi đó tránh những câu hỏi của Hà.
– ANH ĐỨNG LẠI CHO EM
Tiếng hét của Hà làm cho cả lớp quay lại nhìn ngỡ ngàn, còn Sơn đứng lại vài giây cũng đi thẳng… Hà buồn lắm ôm mặt khóc. Tụi bạn xúm lại an ủi:
– Thôi Hà đừng khóc
– Nín đi Hà, việc gì phải khóc vì loại người đó chứ.
– Đúng rồi. Loại sở khanh đó đừng để ý làm gì…
Bọn bạn Sơn thì không nói gì chỉ lắc đầu ngán ngẫm.
Tan trường. Sơn vội vả chạy ra trước tránh gặp Hà ai ngờ “tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa”. Con “Thiên thần” vô số tội lại xuất hiện…
– Sơn, đây nè. Sau hôm nay ra sớm thế.
– Hôm nay Sơn mệt muốn về sớm tý thôi.
– Sơn bệnh àh? – Rồi lấy tay đưa lên trán Sơn – đâu có nóng đâu.
– Chỉ mệt thui àh không có bệnh. Nhi không có học sao qua đây sớm thế?
– Có chứ. Nhi xin về sớm 1 tý. Nhi nhớ Sơn mà hihi. – Nhi nheo mắt và nụ cười chết người…
Một luồng ” Hàn khí” từ phía sau lưng Sơn xuất hiện, đó là từ “Cô bạn thân xinh đẹp” dành cho Sơn. Đứng nhìn Sơn và Nhi tầm 2 giây, rồi nhìn Sơn với ánh mắt buồn bã và thất vọng, Hà lên xe chạy đi.
Nhi cũng thấy được liền hỏi.
– Bạn gái Sơn hả? Nhìn xinh thật.
– Không phải mà cũng không đúng.
– Là sao nhỉ?
– Thôi. Hôm nay Nhi qua đây không lẽ chỉ nhìn Sơn vậy thôi sao? Có chuyện gì không?
– Hihi. Có đấy, chờ tý. – Nhi nói xong mở cốp xe lấy ra 1 bọc đồ – Tối nay 7 h Nhà Nhi đãi tiệc Sơn mặc áo này Bảo vệ mới cho vào nha.
– Uhm. Sơn sẽ đến.
– Lên xe đi, về nghĩ ngơi tối còn đi dự tiệc nữa chứ.
– Uhm. Đi.
Sơn cầm lái Nhi lên xe vòng tay ôm lấy eo Sơn, Sơn không nói gì phóng đi thật nhanh. Bên kia đường 1 chiếc xe cũng phóng theo…..
7 H tối. Tai nhà Nhi ( mượn xe máy Thành đi) thấy Sơn mặc áo Nhi đưa Bảo vệ liền mở cổng cho vào. Cổng mở ra trước mắc Sơn là 1 bữa tiệc ngoài trời có cả hồ bơi ( Đại gia có khác), thấy Sơn mặc áo đó ai cũng nhìn với ánh ngạc nhiên. Thấy Sơn, Nhi đi đến cười và nói:
– Sơn đến lâu chưa?
– Àh, Sơn mới đếm thôi. Hôm nay tiệc gì vậy Nhi?
– Tiệc bình thường thôi tý Sơn biết àh.
Sơn nhìn xung quanh thì thấy khách hnay toàn lứa tuổi cỡ Sơn không ah.
– Các bạn tập trung lại đây nào. – Nhi nói thật to.
Nhạc cũng tắt và mọi người tiến lại xung quanh Nhi, toàn cậu ấm cô chiêu ai cũng nhìn xinh đẹp cả đang chăm chú nhìn Nhi.
– Buổi tiệc hnay mình xin giới thiệu: đây là Sơn bạn trai của mình – rồi Nhi khoát tay mình cánh tay của Sơn. – Mọi người làm quen nhé.
Cả đám đông Oh lên và bàn tán xì xầm
– Nhìn cũng đẹp trai nhỉ?
– Chưa gặp bao giờ, 2 người đẹp đôi thật
– Chắc con ông sếp nào đây….
Nhi và Sơn cùng nhau làm quen mọi người thì bỗng…
– Tại sao Nhi lại quen thằng này? Tuấn thì sao? – Thằng Đức nói ( thằng này bị Hải đánh trong HNN nè).
– Nhi quen ai là quyền của Nhi. Đức không thích thì về. Còn Tuấn là gì của Nhi mà được với không được chứ…
“Tuấn là ai nhỉ” Sơn nghĩ…
Đã Phúc thì không phải là Họa, là Họa thì không thể nào tránh khỏi
Sáng hôm sau đi học, Hà không thèm nhìn Sơn lấy một lần, cả lớp cũng vậy không khí thật yên lặng.
Ra về thì xuất hiện một đám đông trước cổng. Sơn vừa bước ra thì một người thanh niên chạy tới, bay người tung ra 1 cước rất nhanh, Sơn cũng đoán được có chuyện nên đã đề phòng né được và lùi lại:
– Anh là ai? Sao lại đánh tôi.
– Tao là Tuấn, người mà mày vừa cướp người yêu tối qua đó. – Người thanh niên trả lời.
Lúc này Nhi cũng chạy xe máy tới, thấy thế chạy lại giữa 2 người.
Nhi: anh làm gì thế Tuấn? Sao lại đánh Sơn?
Tuấn: Nó cướp em từ tay anh. Không lẽ anh không đánh nó được. Lên tụi mày. – Tuấn vẫy tay phía sau 5 6 thằng chạy tới.
Lúc này phía trong thì tụi thằng Thành cũng chạy ra.
– Dm thích hội đồng hả mấy thằng chó. – Là nó, Thành bạn thân của Sơn.
– Nhào vô kím ăn mấy con. Hải LT cũng lên tiếng.
– DỪNG LẠI. – Sơn hét lên thật to. – Chuyện của tao với mày thì đừng để ảnh hưởng người khác. Qua bên sân banh đường TBT đi. Ở đây nhiều người quá không hay.
Tuấn: mày thích solo àh. Ok. Đi tụi mày.
Nhi nhìn Sơn với vẻ lo lắng, Sơn cười nhìn Nhi và bảo:
– Đến lúc kết thúc rồi Nhi àh.
Sơn lên xe thằng Thành (Thành nhờ bạn chở Hồng về rồi).
– Tao với Thành đi được rồi. Tụi mày về đi.
Quân: mày có coi tao là anh em không thằng kia.
Nam: Dm tao không đi tụi nó hội đồng 2 thằng mày àh
Hải: có gì tao gọi xe cấp cứu dùm cho.
Hồ : Lẹ đi. Tụi nó đi lâu rồi.
Sơn chỉ cười và cười, bạn bè nó là thế đó, chữi nhau chí chóe nhưng có chuyện thì không thiếu một ai. Cả bọn lên xe đi. Lúc này có thêm 1 người nữa cũng đi theo Sơn. Đó là Cô bạn thân xinh đẹp của nó…
Ra đến sân bóng TBT ( nơi này thưởng để giải quyết cá nhân với nhau) bên Tuấn 6 mạng bên Sơn cũng 6 mạng, còn Nhi và Hà đứng cạnh nhau nhưng không ai nói gì.
Tuấn bước lên và nói: – Mày muốn đánh nhau tay đôi với tao àh?
– Có thể không đánh nhau được không?
– Được, mày sủa lên 3 tiếng rồi kêu tao ông nội tao tha cho.
– Mày hiểu sai ý tao rồi. Tao không muốn đánh nhau vì lý do vớ vẩn nào đó.
– Mày cướp người yêu của tao đó là lý do vớ vẩn àh?
– Mày làm sao để Nhi chia tay mày, rồi Nhi quen với tao, cái đó tại mày thôi.
– Hừ. Tao bận đi thi đấu và tập huấn nên không có thời gian bên Nhi nên mày mới có cơ hội thôi.
– Thế là mày tìm đến đánh tao?
– Phải.
– Mày bị điên àh? Nhi quen ai mày sẽ đánh người đó àh? Mày thật yêu Nhi không?
– Tao không cần biết.
– Thì ra mày coi Nhi như một đồ vật vậy đó àh, đánh nhau để tranh giành àh?
– Mày muốn dạy đời cứ đánh thắng tao đi trước đã.
Đức : Đánh chết mẹ nó đi anh Tuấn.
Hải : mày lại ngứa mình hả thằng kia? – Hải bước lên.
– Thôi Hải để cho tao giải quyết.
Quay sang nhìn Nhi, Sơn hỏi: – Bây giờ Nhi hối hận cũng còn kịp đó.
Nhi : Đến nước này rồi thì không còn gì hối hận đâu Sơn àh. Sơn hãy cẩn thận đó.
Nhìn sang Hà với ánh mắt chân thành nhất cho Hà yên tâm. Hà cũng chỉ nhìn nhưng không nói gì cả.
Tuấn: Mày từ biệt tụi nó đi là vừa. Tao vừa đạt giải 3 Karate trẻ toàn quốc đó haha.
Hồ : Mày có đem áo lạnh không Quân?
Quân: Mẹ giữa trưa 12 h mặc áo lạnh làm gì hả?
Hồ : thằng đó khè quá làm tao lạnh – nó tỉnh bơ đáp.
Hà nghe thế cũng che miệng cười khúc khích.
– Giờ này còn giỡn hả thằng kia.
Sơn bước lên đối đầu với Tuấn. Thằng tuấn tung cú đấm thằng vào người Sơn, khá bất ngờ nhưng Sơn vẫn né được, một cú đá tầm cao nhắm vào đầu Sơn, Sơn cúi đầu lại né được, lại thêm 1 cú đá nữa nhưng Sơn nhảy ra sau né tiếp. Sơn đang muốn thăm dò đối thủ nên không muốn giao chiến trực tiếp.
Tuấn: Bây giờ không ai cứu mày được đâu thằng Nhóc.
Sơn không nói gì nhìn qua Nhi, Nhi gật đầu. Rồi Sơn chạy thật nhanh áp sát vào Tuấn, bất ngờ với hành động này, Tuấn tung ra 1 cú đấm vào chính diện, Sơn đảo người lách qua né được cú đấm. Tiện tay tung cú đấm vào ngực Tuấn, Tuấn thu tay kia lại trước ngực đỡ đòn “Chát”. Sơn quét chân trụ của Tuấn làm Tuấn lao đảo, nhảy về sau để lấy lại thế, Sơn nhanh chóng lao theo tung theo cú đá quét vào chân Tuấn nữa, trúng đòn Sơn tung cú đấm vòng vào mang tai Sơn, Sơn co tay ép vào mép tai đỡ, sẵn trớn theo đà Sơn xoay vòng đá vào ba sườn Tuấn ” Binh” cú đá khá mạnh, Tuấn lùi về sau thủ thế, Sơn bay lên tung cú đạp thằng vào đầu Tuấn, Tuấn chụm 2 tay đưa ra đỡ, cú đá khá mạnh dù được nhưng Tuấn vẫn lùi về sau 2 bước. Sơn vừa tiếp đất, Tuấn nhào tới, 1 cú bổ gót từ trên cao thẳng vào đầu Sơn. Bằng phản xạ tuyệt vời của mình, Sơn tính toán, rồi canh lúc gót chân Tuấn hạ xuống, Sơn chống 1 tay làm trụ búng người vòng qua né được đòn hiểm của Tuấn, bật lên đá vào đầu Tuấn 1 cái cú nặng không. O….
Trúng đòn đó Tuấn ngã xuống, không còn đánh được nữa. Lúc này Nhi chạy ra kêu lên:
– Anh ơi, anh có làm sao không?
Cái bất ngờ nhất là Nhi ôm lấy Tuấn chứ không phải ôm Sơn
– Sơn nương tay rồi, Tuấn không sao đâu Nhi.
Quay về 2 hôm trước:
Mua mắt kính xong, Sơn và Nhi đi uống nước với nhau, vào 1 quán (không phải cafe lùm hay cafe sân vườn đâu nhá, quán Thanh trúc có không gian riêng tư và kín đáo). Gọi nước xong Sơn lên tiếng:
– Rồi giờ không có ai, Nhi nói sự thật đi sao lại tiếp cận Sơn?
– Sơn nhận ra rồi àh?
– Uhm. Hôm đánh nhau trong HNN Sơn đã thấy Nhi đi với Ly, 2 người có quan hệ gì?
– Nhi với Ly là bạn học nhảy Dance, hôm đó rủ Ly đi chung thì gặp Đức và chuyện xảy ra thì Sơn đã biết.
– Bữa tập thể dục làm rơi kính cũng là sắp xếp của Nhi luôn ah?
– Bể kính là thật…
– Thôi, dù gì cũng rồi, Nhi muốn Sơn làm gì?
– Trước khi nói rõ lý do, Sơn hãy nghe 1 câu chuyện này nhé: Từ nhỏ có 1 cô bé sinh ra trong 1 gia đình giàu có nhưng thiếu sự chăm sóc của gia đình, nó sống trong vỏ bọc của một tiểu thư thừa tiền nhưng thiếu bạn, bạn bè chỉ là 1 lũ dối trá. Lớp 10 cô bé đó vào lớp học vì có ngoại hình và giàu có nên được nhiều bạn nam theo đuổi và không ít bạn nữ ganh tỵ. Một hôm đang đi chung với 1 con bạn thì 1 nhóm người xuất hiện nam có nữ có chặn đường đánh, vì tội dám giật bồ người khác, nó có quen ai đâu mà giật bồ hay giật ck người ta chứ? Con bạn thì chạy mất vì tụi kia chỉ nhắm vào nó, bỗng nhiên 1 chàng trai xuất hiện cứu nó và 2 đứa yêu nhau, chàng trai (gọi là anh) lớn hơn 1 tủi, lúc đầu cảm thấy hạnh phúc lắm nhưng chẳng lâu, anh tỏ ra hay ghen, miễn người con trai nào nch với nó thì nó bị anh gặn hỏi đủ điều, riết rồi nó bị stress nặng. Nó cũng tìm đủ mọi cách khuyên nhủ anh nhưng anh vẫn thế, nó đòi chiatay thì anh không chịu, về sau bất kể chàng trai nào nch với nó đều bị đánh. Và nó nghĩ ra cách tìm người khác để đánh anh, gặp 1 số người nó biết, người ta cũng đồng ý với điều kiện nó phải ” lên giường”. Lúc chán nản thì nó lại gặp Ly, Ly giới thiệu cho nó 1 người
– Đó là Sơn àh?
– Uhm. Vì Ly nói Sơn có võ và có bgái là Hà, Hà rất đẹp nên Sơn sẽ không đòi hỏi gì ở Nhi và mọi chuyện đã diễn ra như thế đó.
– Sơn hiểu rồi. Sơn hỏi 1 câu nhé. Nhi có yêu Tuấn không?
– Có.
– Nếu Tuấn hay Sơn có gì thì sao?
– Nhi sẽ ở bên người bị thua cuộc suốt đời.
Câu trả lời không chút do dự, đủ thấy quyết tâm của cô gái này.
– Sao Nhi không tìm cha mẹ Tuấn nói chuyện xem sao?
– Có chứ nhưng tính Tuấn cao ngạo không chịu nghe lời ai cả trừ khi bị đánh bại.
– Thôi được Sơn sẽ giúp Nhi.
– Cám ơn Sơn nhiều. Bây iò Sơn sẽ đóng giả người yêu của Nhi nhé. Nhi có “đuôi” theo dõi đó Sơn phải đóng cho đạt nhé.
– Ok….
– Tuấn, sau này mày nghĩ lại đi, Nhi yêu mày nhiều lắm nên mới nhờ tao đánh cho mày tỉnh người ra. Bản chất tình yêu là sự tự do mà càng gàng buộc thì nó không còn là yêu nữa mà là chiếm hữu, chiếm được thân xác chứ không chiếm được trái tim đâu, rồi cũng đỗ vỡ mà thôi…
Nói xong nó way ra đám bạn
– Vụ này là sao mậy? Tao chưa hiểu lắm.
– Về đi. Tao giải thích sau. – Sơn vỗ vai thành rồi tất cả cùng đi ra ngoài. Gặp Hà, Hà chỉ cười với nó và cùng đi về.
Sau đó kể hết chuyện cho bạn bè nghe và bị tụi nó bắt đãi 1 chầu vì không xem tụi nó là bạn. Còn Hà thì khỏi nói, bắt Sơn mua cho 20 cây kem cho Hà ăn gọi là để “Nguôi giận”. Nhưng bây giờ Sơn lại nghĩ nếu sau này gặp lại “người ấy” thì Hà sẽ ra sao?. Nhức đầu ghê. Thôi thì cứ để thời gian trả lời vậy.
Một ngày kia. Kia tan học thì trước cổng trường là Tuấn, thấy Sơn nó bước tới nhưng với vẻ mặt điềm đạm hơn.
Tuấn: Có rãnh cafe không Sơn?
– Ok. Đi.
Quân: Để tao chở mày tao cũng có việc ra HNN.
– Vậy phiền mày.
2 Xe máy phóng đi vào HNN chọn 1 quán rồi Quân nó dọt đi. Tuấn lên tiếng trước:
– Sơn có biết tôi hẹn ra đây làm gì không?
– Mày tao đi, tao mày cùng tuổi mà. Tao 19 rồi.
– Uhm. Mày có biết tao gặp mày là có chuyện gì không?
– Chuyện liên quan tới Nhi?
– Uh. Tao với Nhi đã hiểu nhau hơn, tao sẽ cố gắng chăm sóc Nhi tốt hơn. Nhi nó tính gặp mày nhưng hnay nó bận nên tao đi 1 mình.
– Mày biết thế là tốt rồi. Tao cũng không nghĩ là mày cố chấp đâu.
– Nhi có quà tặng mày nè. – Tuấn đưa ra 1 cái hộp cho Sơn.
– Èo. hôm trước đôi giày là được rồi, Nhi bày vẻ quá.
– Nhi là thế, thực sự nó cũng thích mày đó. Tao mà không sữa đổi chắc nó sẽ theo mày kaka.
– Mày đùa àh? Để rồi mày kím đánh tao àh?
– Tao không đùa đầu, tao không đánh lại mày rồi. Mày trên “cơ” tao quá.
– Tại mày gò bó trong 1 môn Karate đó quá thôi, nếu không né được cú đá của mày chắc tao cũng nằm đất rồi.
– Mày học võ lâu chưa? Võ mày là võ gì? Sao tao nhìn không ra?
– 12 Năm rồi, chỉ học từ 1 người thầy ở quê. Tao cũng không biết gọi là gì.
– Mày đánh với tao hết bao nhiu sức?
– 40 % Không hơn. Nhưng từ đó tới iò tao chưa dùng qua 40 % sức.
– Uh. Tao sẽ cố gắng tập luyện để đánh với mày 1 trận nữa.
– Mày dành nhiều thời gian cho Nhi đi. Đánh đấm có gì hay chứ.
– Suýt nữa tao wên. Đúng là có những thứ quan trọng hơn..
Ngồi trò chuyện 1 chút cũng chào nhau ra về, thằng Quân sợ thằng Tuấn đánh lén nên nó vẫn chờ thằng Sơn. Thằng bạn ngốc…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.