Chương 28: Chúc cậu may mắn
Chu Nữ
02/11/2017
Thái Anh Hùng anh chàng lỗ mãng này ngày thường làm việc chính trực, hoàn toàn không thể tưởng được tính toán trong lòng của Bùi Oánh Oánh, lại chưa từng dự đoán được đối phương cư nhiên sẽ sử dụng di động ghi âm —— phải biết rằng lần thứ hai ghi âm chỉ sợ tạp âm hơn nhiều so với trong video.
……..Nhưng mà chỉ phát video một lần nữa, đại khái là không sao đi?
Thái Anh Hùng rối rắm nhấn nút phát sóng, Bùi Oánh nhanh tay lẹ mắt đoạt con chuột, chỉnh video tới nửa giây trước khi Lê Chanh ngâm nga, theo âm nhạc trong video truyền ra, tiến độ ghi âm cũng liên tục đổi mới.
Mười phút sau, cô Bùi ôm di động hài lòng thỏa dạ rời khỏi. Anh rể tương này mặt mũi khôn khéo kì thực bản chất rất ngốc, thân là em chồng cực thông minh quả thực có thể dùng mấy giây xử đẹp anh ta.
Thật sự là rất sung sướng.
Đăng nhập tài khoản biên tập âm nhạc online của Khốc Huyễn, thuận tiện trả lời mấy người sáng lập hậu trường âm nhạc nhắn lại, Bùi Oánh Oánh ở trên notepad cắm cổng kết nối với di động, pha cho mình ly cà phê, lười biếng làm ổ trên cái ghế dựa.
Bên trên rất nhanh biến thành icon phát hộp âm nhạc của Khốc Huyễn, ghi âm cũng không rõ ràng, không phải vấn đề của di động Bùi Oánh Oánh, thứ nhất là bởi vì bản thân máy ghi hình của phòng khám thú cưng đều không phải là thiết bị chuyên nghiệp, thứ hai bởi vì lần thứ hai thu âm không tốt, tập âm rất nhiều.
Bùi Oánh Oánh thật không có cảm thấy nản lòng, cô mở ra phần mềm Prcs6 loại bỏ chỉnh bớt một chút tạp âm, tiếp tục nghe tiếp. Mở đầu là đối thoại của hai người đàn ông: “Hát cho nó một bài đi”.
“…….Hắc Mạch thích nhất nghe hát……..Lúc tôi giải phẫu cho nó cậu hát, lực chú ý của nó sẽ dời đi”.
“Ngũ âm của tôi có thể không được đầy đủ”.
“Không sao, nó nghe không hiểu”. Loạt xa loạt sạt giống như thanh âm dùng gì đó nhét lỗ tai, “Tốt rồi, có thể hát rồi”.
Thanh âm gián đoạn một hồi, dần dần, thanh âm hơi có vẻ trẻ con kia hừ nhẹ hai cái, thanh âm sạch sẽ từ lồng ngực tới đôi môi mỏng phun ra, tiếng nói mát lạnh lá la thản nhiên vang lên.
“La lá……..là, la la la lá là……..”. (Chém)
Bùi Oánh Oánh còn có thể nhớ tới đoạn video kia, dưới thân thiếu niên là Hắc Mạch bị thương nặng, nhưng mà tiếng hát của cậu ta không có bi thương, không có ưu thương phảng phất liền như Thái Anh Hùng nói vậy, cậu hát một bài, dời đi lực chú ý của nó.
Cậu ta liền thật sự chính là đơn thuần hát một bài —— thanh âm của thiếu niên không có kỹ xảo toàn vẹn lọt tai gì, chẳng hề có trình độ lại mỏng.
Bùi Oánh Oánh tuổi không lớn, tư lịch ở âm nhạc online Khốc Huyễn cũng không nhỏ, cũng gặp qua không ít ca sĩ tự do dựa vào giọng hát linh hoạt kỳ ảo hot một hồi, nguyên nhân chính là vì như thế, Bùi Oánh Oánh mới hiểu được tư chất (tố chất con người) cũng không phải là thứ quan trọng nhất đối một người ca sĩ —— lựa chọn của quần chúng nói rõ cho giới showbiz, không có chất giọng chẳng qua là phù dung sớm nở tối tàn.
Chất giọng chân chính là có thể tiến thẳng tới nội tâm.
Mà một giọng hát không có trải qua trau chuốt, lực biểu hiện của nó tuyệt sẽ không có chứa lực lượng làm cho nhóm người nào đó cảm động, đây cũng là nhận thức của Bùi Oánh Oánh cho tới nay, hôm nay lại bị đập tan, thanh âm của thiếu niên này trong phòng khám giống như không có bị phương diện này cản trở, giai điệu phong vị cổ xưa bị dùng một loại cảm nhận hát ra, cho dù trong tiếng hát của cậu ta cũng không đủ dạt dào tình cảm, lại vẫn mang theo một dòng cảm giác ấm áp mà chữa trị.
Như là khát khao xinh đẹp nhất, cuộc sống thanh thản nhất, một căn nhà gỗ. Một suối nhỏ cong cong, làm cho người ta nhịn không được mà mỉm cười.
Lúc Bùi Oánh Oánh mới vừa nghe được một liền có loại cảm giác này, cô tin tưởng trực giác của chính mình, nếu trong đoạn thu âm không có tạp âm lẫn lộn, bài hát này nhất định sẽ hot.
Về phần hiện tại, không biết.
Tại loại thế giới theo đuổi hoàn mỹ này, có lẽ rất nhiều người nghe được phần đầu hơn mười giây tạp âm vang lên liền bỏ qua rồi, trên trang web cực kỳ nhiều ca sĩ, căn bản không cần thiết treo cổ ở trong một bài hát ngay cả thiết bị đều không dùng tới loại tốt nhất, không phải sao?
Nếu không phải tình cờ nghe được, ngay cả ngay cả Bùi Oánh Oánh cũng sẽ mang ý nghĩ như vậy, thậm chí thân là biên tập âm nhạc online có chút danh tiếng, người hoàn mỹ như cô trước 8 giây phát bài hát hoàn toàn cắt bỏ bài hát này.
Chính là bất đắc dĩ như vậy.
Ngón tay Bùi Oánh Oánh cầm ly cà phê, để ở giữa môi suy nghĩ một chút, làm biên tập vốn hẳn là làm việc ổn thỏa, nhưng khi suy xét ý tưởng chân thật của nội tâm, cô càng rõ ràng chính mình không muốn từ bỏ. Cuộc đời một người, thật sự khó tránh khỏi có mấy lần xúc động.
Cô hoạt động tay trái theo cảm xúc lướt trang web, xem mấy vị trí đề cử lưu lại trong notepad của chính mình, ánh mắt ở chỗ trống thứ nhất ngừng lại, không biết nghĩ tới cái gì……
Mi tâm Bùi Oánh Oánh nhảy dựng, ngón tay dần dần nắm chặt cái quai của ly cà phê.
0 giờ 13 phút, trang đầu của âm nhạc online Khốc Huyễn đột nhiên thay một trang đầu đề cử, banner trúng cử mới cũng không có trải qua chuyên môn đoàn đội chế tác tỉ mỉ, nhìn qua hơi có vẻ thô ráp, ngược lại chữ viết trên bề mặt trang phi thường lớn ——”Du lịch phòng khám thú cưng,《Phong Hoa 》của thiếu niên”.
Đó là cái gì vậy?
《Phong Hoa 》Bài hát phong cách cổ? Đột nhiên xuất hiện ở vị trí bắt mắt nhất của trang đầu, chẳng lẽ là ngôi sao lớn phát hành bài hát mới gì đó?
Sau 0 giờ còn online không ít người yên lặng nghe bài hát này, ôm thái độ nghe thử một lần, đầu tiên là là hai giây tạp âm, làm cho một bộ phận người trong đó nhíu mi tâm lại, khó có thể tin mắt nhìn trang đầu, không rõ vì sao bài hát của trang web âm nhạc online Khốc Huyễn lớn như vậy còn có thể xuất hiện loại hiện tượng tập âm này.
——”Hát một bài cho nó đi”.
Giọng nam trực tiếp truyền ra, cho thấy không có kỹ xảo phối âm duy mĩ gì, 50% người ấn nút tạm dừng, tự nhiên theo list lưu giữ cắt bỏ bài hát này, một bài hát nghe xong mở đầu sẽ hiểu được chất lượng của nó, tin tưởng lại nghe tiếp chính là tìm ngược.
Kế tiếp lại là một đạo thanh âm khô cằn như vậy, bộ phận người còn lại cũng cảm thấy bất thường, Hắc Mạch là ai? Còn có giải phẫu cái gì? Lại nói đây thật sự là một bài hát mà không phải ghi âm của một loại phòng giải phẫu nhỏ nào đó?
——”Ngũ âm của tôi có thể không được đầy đủ”.
Ngũ âm không được đầy đủ? Như vậy cũng có thể ca hát? Đừng chọc cười được không? Cậu bé, không phải tất cả mọi người có mơ ước có thể làm ca sĩ…….. 20% người còn lại lặng im một chút, nhanh chóng cắt bỏ list lưu trữ.
Bùi Oánh Oánh cập nhật một bên hậu trường, phát hiện trong một phút đồng hồ ngắn ngủn, lượt nghe của《Phong Hoa 》đã nhanh chóng theo 3000 rớt xuống khoảng 900, nhân số còn tại lên xuống không ổn định.
Nhịn không được nhăn mày, trong lòng Bùi Oánh Oánh cũng từ từ bắt đầu bồn chồn, có phải cô xúc động quá hay không? Bài hát này, tuy rằng có thể gây cho cô cảm giác cực kỳ thoải mái, nhưng cũng có lẽ không có được được hoan nghênh như trong tưởng tượng của cô vậy.
Sự thật chứng minh cô có thể là sai lầm.
Trang đầu của trang web đại biểu cho thể diện của một trang web, tuyệt không cho phép xuất hiện sai lầm gì, có lẽ đợi tới sáng sớm hôm sau, trụ sở chính liền sẽ gọi điện thoại kêu cô tới văn phòng tổng biên tập, tiếp nhận phê bình nghiêm khắc từ lúc cô vào công ty tới giờ.
Bùi Oánh Oánh đặt ly cà phê xuống, cơ thể cuộn lại vào trong ghế dựa, âm thầm bóp giữa ngón út của chính mình, trước kia không phải không có xuất hiện qua lội ngược dòng sao, chờ một chút, có lẽ sẽ có kỳ tích mà?
Cho dù hy vọng không lớn…….
Cô đột nhiên có chút hối hận, ngay từ đầu chính là cảm thấy thanh âm êm tai sau đó mang về nhà nghe lần nữa, lại phát hiện bài hát của thiếu niên ảnh hưởng quá lớn đối chính mình, áp lực nặng nề của công việc giống như tại năm sáu mươi giây ngắn ngủn này không cánh mà bay, khiến cô một lần nữa nghĩ tới nguyện vọng khát vọng trở thành người biên tập âm nhạc trước kia ——đạt được một đôi tai tìm tòi, làm cho âm nhạc đẹp nhất từ trong tầm thường phá kén thành bướm.
900 lượt nghe thử trên màn hình đã rớt xuống tới 636, ánh mắt Bùi Oánh Oánh u ám xuống, nếu cô chờ chút nữa, nếu mà sau đó không có hiện tượng tăng lại……….. Liền cắt bỏ.
636……609…..588……
Khâu Thành Văn là một tác giả của thủ đô, cũng là người thích đêm khuya viết chữ, gã coi việc viết tiểu thuyết của mình chính là công việc, hơn nữa làm không biết mệt kiên trì năm năm, đam mê và công việc kết hợp cùng một chỗ, càng làm cho người ta càng hạnh phúc. Hôm nay gã phải cập nhật một vạn chữ, viết xong bốn chữ cuối cùng của truyện trên trang web, gã đứng dậy nhẹ thở một hơi, đeo tai nghe, từ trang đầu của âmnhạc online Huyễn Khốc tùy ý cho mấy bài vào list lưu trữ, nằm ở trên giường nhắm mắt nghỉ ngơi.
Bài hát này…….Rất kỳ quái nha?
Khâu Thành Văn uể oải mở mắt ra, nhìn nhìn tên bài hát chạy trên màn mình, 《Phong Hoa 》? Lúc này tự thuật ngũ âm không được đầy đủ của thiếu niên theo bên tai truyền đến, nhưng thật ra làm cho Khâu Thành Văn nổi lên tâm tư nghe tiếp, gã khá muốn biết, tên nhóc này chính là ngũ âm không được đầy đủ như thế nào?
Có công lực giống gã mỗi lần cùng bạn bè hát karaoke chạy đến Đại Tây Dương sao? Có thể đề cử lên trang đầu của trang web âm nhạc còn có thể thật sự ngũ âm không được đầy đủ? Khâu Thành Văn ngứa mắt nhất là kẻ khiêm tốn thái quá.
Trong tai nghe sàn sạt tạp âm tán loạn, một tiếng nói sạch sẽ giống như phá vỡ phần hỗn loạn này, âm lượng chỉnh tề mà mát lạnh dần dần tăng lớn, Khâu Thành Vân không có tháo tai nghe ra, ngược lại hơi hơi nhắm mắt lại, cẩn thận nghe, có vẻ cũng không tệ lắm?
“La la lá là lá la…….”. (Chém)
Nghe được gần một nửa, Khâu Thành Văn mới hậu tri hậu giác phát hiện, bài hát này cư nhiên ngay cả lời bài hát đều không có, càng như là thuận miệng mà hát, người nào đáng chia buồn như vậy nha?
*hậu tri hậu giác: là một việc gì đó mọi người đều biết hết, chỉ còn mình mình ko biết, mãi sau mới phát hiện ra.
Tám mươi tám giây rất nhanh trôi qua, Khâu Thành Văn nhấn mở cái tít 《Phong Hoa 》của trang đầu âm nhạc online, thấy r đề cử của biên tập 【Đom Đóm】giải thích: 【……Sập tối hôm nay trời không sáng sủa, mây đen phủ xuống, sắc trời còn có chút nặng nề, lúc tôi tới thì cậu ta đã đi rồi, theo trong miệng bác sĩ phòng khám biết được thiếu niên này là khách hàng trẻ tuổi nhặt được mèo hoang nhỏ, sau đó gặp phải chú chó Hắc Mạch làm giải thuật, lúc này mới ở lại giúp đỡ, tôi nghĩ có lẽ lúc bác sĩ bảo cậu ấy hát cũng tuyệt đối sẽ không nghĩ đây là một hồi biểu diễn vĩ đại cỡ nào…….Xin thứ lỗi tôi dùng biểu diễn tới hình dung thu âm kém chất lượng như vầy, nhưng sau khi nghe xong, phát hiện chính mình cũng vẻn vẹn chỉ có thể sử dụng cách nói như vậy…… 】, khu bình luận có bốn năm bình luận.
Khâu Thành Văn kéo xuống một chút, thấy rõ một người trong đó gọi là 【trái chuối cô đơn】bực bội biểu đạt hai chữ phẫn uất: “Rác rưởi!”. Gã nhíu mày, bài hát này nhưng tuyệt đối không phải rác rưởi, người này có thật sự nghe hay không?
Bình luận thứ hai phát biểu gần giống bình luận đầu tiên, nhưng mà ý kiến của người này ngược lại đúng trọng tâm rất nhiều: “Chất lượng thu âm quá kém, không nghe rõ được, bài hát không rõ ràng như thế nào ở trang đầu? Ha hả, biên tập cho đi cửa sau à?”.
Hai bình luận tiếp theo ngắn ngủn “Nhàm chán”, “Không nghe được”, hai bình luận này căn bản chưa nghe hết bài, vì thế mấy người biết cái gì! Khâu Thành Văn mặt tỉnh rụi kéo xuống cái cuối cùng, là một em gái gọi là 【chắc chắc là anh】 gửi bình luận, chỉ có một chữ: “Hay”.
Cũng có người cùng trình thưởng thức như chính mình…….Khâu Thành Văn giống như bị một chữ “Hay” này cổ vũ, gã mở khung bình luận dưới khu biên tập bình luận ——
【Văn Thành khâu cốc】: “Nhìn thấy bên trên rất nhiều bình luận chê bai bài hát này, tôi trái lại muốn hỏi một chút mấy người thật sự nghe hết bài hát này chưa? Tôi tin tưởng chỉ cần thật sự nghe xong thì mọi người sẽ không nói như vậy, sau khi nhấp mở cái tít ở đầu trang, xem xong lời văn của biên tập Đom Đóm, tôi đột nhiên nhận ra nguồn gốc của tạp âm, ồn ào như vậy đều không phải là là vấn đề của thiết bị, mà là không có cách nào thu âm chuyên nghiệp……..Hiện tại tôi chỉ cảm thấy tiếc nuối, vì sao không có thể ở hiện trường nghe một lần? Tiếc nuối!”.
Có lẽ là bởi vì ban đêm nghe được thanh âm của thiếu niên làm cho tinh thần chính mình chấn động, Khâu Thành Văn luôn luôn có bài hát vừa nghe liền không nghe tiếp nữa, đột nhiên có chút không hy vọng bài hát này bị vùi dập.
Chúc cậu may mắn.
Sau khi bình luận gởi đi gần 30 phút, 0 giờ 15 phút, đột nhiên lượng nghe thử quanh quẩn ở khoảng 320, 320…..390…….444…….718……1000!!
1:58
Đêm dài vắng lặng.
Xám Nhỏ lắc lắc lông ngắn trên người phồng thành cầu lông, ngầm chà xát chà xát bước cẩn thận chân mèo, bồi hồi hai cái, nghiêm túc nhảy lên giường lớn của chủ nhân, khẽ kêu một tiếng meo meo, nghi hoặc duỗi đầu vào trong ổ mền ấm áp thơm tho. Trên drap giường còn sót lại độ ấm của Lê Chanh, người vốn nên ngủ say lại đột nhiên không thấy.
Chân sau không bị thương của mèo lông ngắn đá đá drap giường, nghi hoặc mở to hai mắt, đồng tử dựng thẳng phát ra ánh sáng âm u
……..Nhưng mà chỉ phát video một lần nữa, đại khái là không sao đi?
Thái Anh Hùng rối rắm nhấn nút phát sóng, Bùi Oánh nhanh tay lẹ mắt đoạt con chuột, chỉnh video tới nửa giây trước khi Lê Chanh ngâm nga, theo âm nhạc trong video truyền ra, tiến độ ghi âm cũng liên tục đổi mới.
Mười phút sau, cô Bùi ôm di động hài lòng thỏa dạ rời khỏi. Anh rể tương này mặt mũi khôn khéo kì thực bản chất rất ngốc, thân là em chồng cực thông minh quả thực có thể dùng mấy giây xử đẹp anh ta.
Thật sự là rất sung sướng.
Đăng nhập tài khoản biên tập âm nhạc online của Khốc Huyễn, thuận tiện trả lời mấy người sáng lập hậu trường âm nhạc nhắn lại, Bùi Oánh Oánh ở trên notepad cắm cổng kết nối với di động, pha cho mình ly cà phê, lười biếng làm ổ trên cái ghế dựa.
Bên trên rất nhanh biến thành icon phát hộp âm nhạc của Khốc Huyễn, ghi âm cũng không rõ ràng, không phải vấn đề của di động Bùi Oánh Oánh, thứ nhất là bởi vì bản thân máy ghi hình của phòng khám thú cưng đều không phải là thiết bị chuyên nghiệp, thứ hai bởi vì lần thứ hai thu âm không tốt, tập âm rất nhiều.
Bùi Oánh Oánh thật không có cảm thấy nản lòng, cô mở ra phần mềm Prcs6 loại bỏ chỉnh bớt một chút tạp âm, tiếp tục nghe tiếp. Mở đầu là đối thoại của hai người đàn ông: “Hát cho nó một bài đi”.
“…….Hắc Mạch thích nhất nghe hát……..Lúc tôi giải phẫu cho nó cậu hát, lực chú ý của nó sẽ dời đi”.
“Ngũ âm của tôi có thể không được đầy đủ”.
“Không sao, nó nghe không hiểu”. Loạt xa loạt sạt giống như thanh âm dùng gì đó nhét lỗ tai, “Tốt rồi, có thể hát rồi”.
Thanh âm gián đoạn một hồi, dần dần, thanh âm hơi có vẻ trẻ con kia hừ nhẹ hai cái, thanh âm sạch sẽ từ lồng ngực tới đôi môi mỏng phun ra, tiếng nói mát lạnh lá la thản nhiên vang lên.
“La lá……..là, la la la lá là……..”. (Chém)
Bùi Oánh Oánh còn có thể nhớ tới đoạn video kia, dưới thân thiếu niên là Hắc Mạch bị thương nặng, nhưng mà tiếng hát của cậu ta không có bi thương, không có ưu thương phảng phất liền như Thái Anh Hùng nói vậy, cậu hát một bài, dời đi lực chú ý của nó.
Cậu ta liền thật sự chính là đơn thuần hát một bài —— thanh âm của thiếu niên không có kỹ xảo toàn vẹn lọt tai gì, chẳng hề có trình độ lại mỏng.
Bùi Oánh Oánh tuổi không lớn, tư lịch ở âm nhạc online Khốc Huyễn cũng không nhỏ, cũng gặp qua không ít ca sĩ tự do dựa vào giọng hát linh hoạt kỳ ảo hot một hồi, nguyên nhân chính là vì như thế, Bùi Oánh Oánh mới hiểu được tư chất (tố chất con người) cũng không phải là thứ quan trọng nhất đối một người ca sĩ —— lựa chọn của quần chúng nói rõ cho giới showbiz, không có chất giọng chẳng qua là phù dung sớm nở tối tàn.
Chất giọng chân chính là có thể tiến thẳng tới nội tâm.
Mà một giọng hát không có trải qua trau chuốt, lực biểu hiện của nó tuyệt sẽ không có chứa lực lượng làm cho nhóm người nào đó cảm động, đây cũng là nhận thức của Bùi Oánh Oánh cho tới nay, hôm nay lại bị đập tan, thanh âm của thiếu niên này trong phòng khám giống như không có bị phương diện này cản trở, giai điệu phong vị cổ xưa bị dùng một loại cảm nhận hát ra, cho dù trong tiếng hát của cậu ta cũng không đủ dạt dào tình cảm, lại vẫn mang theo một dòng cảm giác ấm áp mà chữa trị.
Như là khát khao xinh đẹp nhất, cuộc sống thanh thản nhất, một căn nhà gỗ. Một suối nhỏ cong cong, làm cho người ta nhịn không được mà mỉm cười.
Lúc Bùi Oánh Oánh mới vừa nghe được một liền có loại cảm giác này, cô tin tưởng trực giác của chính mình, nếu trong đoạn thu âm không có tạp âm lẫn lộn, bài hát này nhất định sẽ hot.
Về phần hiện tại, không biết.
Tại loại thế giới theo đuổi hoàn mỹ này, có lẽ rất nhiều người nghe được phần đầu hơn mười giây tạp âm vang lên liền bỏ qua rồi, trên trang web cực kỳ nhiều ca sĩ, căn bản không cần thiết treo cổ ở trong một bài hát ngay cả thiết bị đều không dùng tới loại tốt nhất, không phải sao?
Nếu không phải tình cờ nghe được, ngay cả ngay cả Bùi Oánh Oánh cũng sẽ mang ý nghĩ như vậy, thậm chí thân là biên tập âm nhạc online có chút danh tiếng, người hoàn mỹ như cô trước 8 giây phát bài hát hoàn toàn cắt bỏ bài hát này.
Chính là bất đắc dĩ như vậy.
Ngón tay Bùi Oánh Oánh cầm ly cà phê, để ở giữa môi suy nghĩ một chút, làm biên tập vốn hẳn là làm việc ổn thỏa, nhưng khi suy xét ý tưởng chân thật của nội tâm, cô càng rõ ràng chính mình không muốn từ bỏ. Cuộc đời một người, thật sự khó tránh khỏi có mấy lần xúc động.
Cô hoạt động tay trái theo cảm xúc lướt trang web, xem mấy vị trí đề cử lưu lại trong notepad của chính mình, ánh mắt ở chỗ trống thứ nhất ngừng lại, không biết nghĩ tới cái gì……
Mi tâm Bùi Oánh Oánh nhảy dựng, ngón tay dần dần nắm chặt cái quai của ly cà phê.
0 giờ 13 phút, trang đầu của âm nhạc online Khốc Huyễn đột nhiên thay một trang đầu đề cử, banner trúng cử mới cũng không có trải qua chuyên môn đoàn đội chế tác tỉ mỉ, nhìn qua hơi có vẻ thô ráp, ngược lại chữ viết trên bề mặt trang phi thường lớn ——”Du lịch phòng khám thú cưng,《Phong Hoa 》của thiếu niên”.
Đó là cái gì vậy?
《Phong Hoa 》Bài hát phong cách cổ? Đột nhiên xuất hiện ở vị trí bắt mắt nhất của trang đầu, chẳng lẽ là ngôi sao lớn phát hành bài hát mới gì đó?
Sau 0 giờ còn online không ít người yên lặng nghe bài hát này, ôm thái độ nghe thử một lần, đầu tiên là là hai giây tạp âm, làm cho một bộ phận người trong đó nhíu mi tâm lại, khó có thể tin mắt nhìn trang đầu, không rõ vì sao bài hát của trang web âm nhạc online Khốc Huyễn lớn như vậy còn có thể xuất hiện loại hiện tượng tập âm này.
——”Hát một bài cho nó đi”.
Giọng nam trực tiếp truyền ra, cho thấy không có kỹ xảo phối âm duy mĩ gì, 50% người ấn nút tạm dừng, tự nhiên theo list lưu giữ cắt bỏ bài hát này, một bài hát nghe xong mở đầu sẽ hiểu được chất lượng của nó, tin tưởng lại nghe tiếp chính là tìm ngược.
Kế tiếp lại là một đạo thanh âm khô cằn như vậy, bộ phận người còn lại cũng cảm thấy bất thường, Hắc Mạch là ai? Còn có giải phẫu cái gì? Lại nói đây thật sự là một bài hát mà không phải ghi âm của một loại phòng giải phẫu nhỏ nào đó?
——”Ngũ âm của tôi có thể không được đầy đủ”.
Ngũ âm không được đầy đủ? Như vậy cũng có thể ca hát? Đừng chọc cười được không? Cậu bé, không phải tất cả mọi người có mơ ước có thể làm ca sĩ…….. 20% người còn lại lặng im một chút, nhanh chóng cắt bỏ list lưu trữ.
Bùi Oánh Oánh cập nhật một bên hậu trường, phát hiện trong một phút đồng hồ ngắn ngủn, lượt nghe của《Phong Hoa 》đã nhanh chóng theo 3000 rớt xuống khoảng 900, nhân số còn tại lên xuống không ổn định.
Nhịn không được nhăn mày, trong lòng Bùi Oánh Oánh cũng từ từ bắt đầu bồn chồn, có phải cô xúc động quá hay không? Bài hát này, tuy rằng có thể gây cho cô cảm giác cực kỳ thoải mái, nhưng cũng có lẽ không có được được hoan nghênh như trong tưởng tượng của cô vậy.
Sự thật chứng minh cô có thể là sai lầm.
Trang đầu của trang web đại biểu cho thể diện của một trang web, tuyệt không cho phép xuất hiện sai lầm gì, có lẽ đợi tới sáng sớm hôm sau, trụ sở chính liền sẽ gọi điện thoại kêu cô tới văn phòng tổng biên tập, tiếp nhận phê bình nghiêm khắc từ lúc cô vào công ty tới giờ.
Bùi Oánh Oánh đặt ly cà phê xuống, cơ thể cuộn lại vào trong ghế dựa, âm thầm bóp giữa ngón út của chính mình, trước kia không phải không có xuất hiện qua lội ngược dòng sao, chờ một chút, có lẽ sẽ có kỳ tích mà?
Cho dù hy vọng không lớn…….
Cô đột nhiên có chút hối hận, ngay từ đầu chính là cảm thấy thanh âm êm tai sau đó mang về nhà nghe lần nữa, lại phát hiện bài hát của thiếu niên ảnh hưởng quá lớn đối chính mình, áp lực nặng nề của công việc giống như tại năm sáu mươi giây ngắn ngủn này không cánh mà bay, khiến cô một lần nữa nghĩ tới nguyện vọng khát vọng trở thành người biên tập âm nhạc trước kia ——đạt được một đôi tai tìm tòi, làm cho âm nhạc đẹp nhất từ trong tầm thường phá kén thành bướm.
900 lượt nghe thử trên màn hình đã rớt xuống tới 636, ánh mắt Bùi Oánh Oánh u ám xuống, nếu cô chờ chút nữa, nếu mà sau đó không có hiện tượng tăng lại……….. Liền cắt bỏ.
636……609…..588……
Khâu Thành Văn là một tác giả của thủ đô, cũng là người thích đêm khuya viết chữ, gã coi việc viết tiểu thuyết của mình chính là công việc, hơn nữa làm không biết mệt kiên trì năm năm, đam mê và công việc kết hợp cùng một chỗ, càng làm cho người ta càng hạnh phúc. Hôm nay gã phải cập nhật một vạn chữ, viết xong bốn chữ cuối cùng của truyện trên trang web, gã đứng dậy nhẹ thở một hơi, đeo tai nghe, từ trang đầu của âmnhạc online Huyễn Khốc tùy ý cho mấy bài vào list lưu trữ, nằm ở trên giường nhắm mắt nghỉ ngơi.
Bài hát này…….Rất kỳ quái nha?
Khâu Thành Văn uể oải mở mắt ra, nhìn nhìn tên bài hát chạy trên màn mình, 《Phong Hoa 》? Lúc này tự thuật ngũ âm không được đầy đủ của thiếu niên theo bên tai truyền đến, nhưng thật ra làm cho Khâu Thành Văn nổi lên tâm tư nghe tiếp, gã khá muốn biết, tên nhóc này chính là ngũ âm không được đầy đủ như thế nào?
Có công lực giống gã mỗi lần cùng bạn bè hát karaoke chạy đến Đại Tây Dương sao? Có thể đề cử lên trang đầu của trang web âm nhạc còn có thể thật sự ngũ âm không được đầy đủ? Khâu Thành Văn ngứa mắt nhất là kẻ khiêm tốn thái quá.
Trong tai nghe sàn sạt tạp âm tán loạn, một tiếng nói sạch sẽ giống như phá vỡ phần hỗn loạn này, âm lượng chỉnh tề mà mát lạnh dần dần tăng lớn, Khâu Thành Vân không có tháo tai nghe ra, ngược lại hơi hơi nhắm mắt lại, cẩn thận nghe, có vẻ cũng không tệ lắm?
“La la lá là lá la…….”. (Chém)
Nghe được gần một nửa, Khâu Thành Văn mới hậu tri hậu giác phát hiện, bài hát này cư nhiên ngay cả lời bài hát đều không có, càng như là thuận miệng mà hát, người nào đáng chia buồn như vậy nha?
*hậu tri hậu giác: là một việc gì đó mọi người đều biết hết, chỉ còn mình mình ko biết, mãi sau mới phát hiện ra.
Tám mươi tám giây rất nhanh trôi qua, Khâu Thành Văn nhấn mở cái tít 《Phong Hoa 》của trang đầu âm nhạc online, thấy r đề cử của biên tập 【Đom Đóm】giải thích: 【……Sập tối hôm nay trời không sáng sủa, mây đen phủ xuống, sắc trời còn có chút nặng nề, lúc tôi tới thì cậu ta đã đi rồi, theo trong miệng bác sĩ phòng khám biết được thiếu niên này là khách hàng trẻ tuổi nhặt được mèo hoang nhỏ, sau đó gặp phải chú chó Hắc Mạch làm giải thuật, lúc này mới ở lại giúp đỡ, tôi nghĩ có lẽ lúc bác sĩ bảo cậu ấy hát cũng tuyệt đối sẽ không nghĩ đây là một hồi biểu diễn vĩ đại cỡ nào…….Xin thứ lỗi tôi dùng biểu diễn tới hình dung thu âm kém chất lượng như vầy, nhưng sau khi nghe xong, phát hiện chính mình cũng vẻn vẹn chỉ có thể sử dụng cách nói như vậy…… 】, khu bình luận có bốn năm bình luận.
Khâu Thành Văn kéo xuống một chút, thấy rõ một người trong đó gọi là 【trái chuối cô đơn】bực bội biểu đạt hai chữ phẫn uất: “Rác rưởi!”. Gã nhíu mày, bài hát này nhưng tuyệt đối không phải rác rưởi, người này có thật sự nghe hay không?
Bình luận thứ hai phát biểu gần giống bình luận đầu tiên, nhưng mà ý kiến của người này ngược lại đúng trọng tâm rất nhiều: “Chất lượng thu âm quá kém, không nghe rõ được, bài hát không rõ ràng như thế nào ở trang đầu? Ha hả, biên tập cho đi cửa sau à?”.
Hai bình luận tiếp theo ngắn ngủn “Nhàm chán”, “Không nghe được”, hai bình luận này căn bản chưa nghe hết bài, vì thế mấy người biết cái gì! Khâu Thành Văn mặt tỉnh rụi kéo xuống cái cuối cùng, là một em gái gọi là 【chắc chắc là anh】 gửi bình luận, chỉ có một chữ: “Hay”.
Cũng có người cùng trình thưởng thức như chính mình…….Khâu Thành Văn giống như bị một chữ “Hay” này cổ vũ, gã mở khung bình luận dưới khu biên tập bình luận ——
【Văn Thành khâu cốc】: “Nhìn thấy bên trên rất nhiều bình luận chê bai bài hát này, tôi trái lại muốn hỏi một chút mấy người thật sự nghe hết bài hát này chưa? Tôi tin tưởng chỉ cần thật sự nghe xong thì mọi người sẽ không nói như vậy, sau khi nhấp mở cái tít ở đầu trang, xem xong lời văn của biên tập Đom Đóm, tôi đột nhiên nhận ra nguồn gốc của tạp âm, ồn ào như vậy đều không phải là là vấn đề của thiết bị, mà là không có cách nào thu âm chuyên nghiệp……..Hiện tại tôi chỉ cảm thấy tiếc nuối, vì sao không có thể ở hiện trường nghe một lần? Tiếc nuối!”.
Có lẽ là bởi vì ban đêm nghe được thanh âm của thiếu niên làm cho tinh thần chính mình chấn động, Khâu Thành Văn luôn luôn có bài hát vừa nghe liền không nghe tiếp nữa, đột nhiên có chút không hy vọng bài hát này bị vùi dập.
Chúc cậu may mắn.
Sau khi bình luận gởi đi gần 30 phút, 0 giờ 15 phút, đột nhiên lượng nghe thử quanh quẩn ở khoảng 320, 320…..390…….444…….718……1000!!
1:58
Đêm dài vắng lặng.
Xám Nhỏ lắc lắc lông ngắn trên người phồng thành cầu lông, ngầm chà xát chà xát bước cẩn thận chân mèo, bồi hồi hai cái, nghiêm túc nhảy lên giường lớn của chủ nhân, khẽ kêu một tiếng meo meo, nghi hoặc duỗi đầu vào trong ổ mền ấm áp thơm tho. Trên drap giường còn sót lại độ ấm của Lê Chanh, người vốn nên ngủ say lại đột nhiên không thấy.
Chân sau không bị thương của mèo lông ngắn đá đá drap giường, nghi hoặc mở to hai mắt, đồng tử dựng thẳng phát ra ánh sáng âm u
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.