Chương 14: Đèn Hồn Kéo Mệnh.
Hồn Quy Cố Lí
09/03/2023
Editor: Pearlchan.
Beta: Tân Sinh
"Sau đó thì sao?" Tôi muốn Trịnh Đạo kể về chuyện cũ, trong lòng tôi rất hứng thú về nó.
"Sau đó tôi và ông Lý chủ động xin đi giết giặc, tưởng chừng như đã dùng hết mọi thủ đoạn, cũng đã tiêu hao rất nhiều tinh lực, thập tử nhất sinh. Suốt hai tháng trời, chúng tôi mới giết được kẻ thù dưới lưng ngựa." Trịnh Đạo nói xong thì thở dài một hơi.
"Đó là trận chiến gian nan nhất trong đời tôi. Tới cuối cùng, Trương Thiên Sư đến ứng cứu, toàn bộ nhân sĩ chính phái đều đè ép đi lên, nhưng vẫn đang hao tổn không ít người. Tôi và ông Lý không còn cách nào khác, đành phải dùng một chút thủ đoạn không tốt đẹp lắm mới có thể ép đối phương nhận lấy cái chết!"
Đương nhiên, tôi cũng không hỏi nhiều về cái thủ đoạn không tốt đẹp kia, tôi hiểu ông Ba và Trịnh Đạo không muốn dùng thủ đoạn đó, dù gì nó cũng là thủ đoạn không sạch sẽ, hơn nữa sự tình lần này có vẻ liên quan đến thủ đoạn họ đã dùng trước đó.
Tôi không tiếp tục hỏi nữa nhưng ông Ba vẫn tiếp tục nói..
"Nói thật, từ khi cậu đến tìm tôi, tôi gần như đã đoán được chuyện gì xảy ra. Bởi vì một chiêu âm hồn lấy mạng này chỉ có người kia mới làm được, sở dĩ tôi cho cậu đi tìm Lệ Quỷ cũng là muốn cậu tự bảo vệ bản thân cậu. Đáng lẽ không liên quan tới cậu, nhưng thật sự không nghĩ tới chuyện này vẫn liên quan đến cậu."
Cmn, nghe ông Ba nói như vậy tôi rất sốc. Có vẻ như bọn họ đã sớm biết rõ mọi chuyện sắp xảy ra, hơn nữa khẳng định lúc đó ông ấy còn có biện pháp khác, nhưng do thời gian gấp gáp nên ông buộc phải để tôi và Lý Vĩ đi tìm Lệ Quỷ. Chỉ có điều ông không nghĩ tới việc đối phương đã tính toán được ông sẽ dùng cách này, cho nên gã mới thiết kế tử cục này chờ đợi ông và Trịnh Đạo chui vào trong.
"Ồ, không đúng! Năm đó không phải ác nhân đó đã chết rồi sao? Sao vẫn có thể tới tìm các ông trả thù?" Tôi hỏi ra nghi vấn ở trong lòng.
"Đương nhiên không phải gã. Nếu tôi đoán không nhầm có thể là con của gã. Năm đó, chúng tôi cùng nhau giết gã, con của gã mới được một tuổi, lúc đó có người muốn diệt cỏ tận gốc nhưng Trương Thiên Sư ngăn lại, còn đích thân mang đứa nhỏ về núi Thanh Thành dạy dỗ đến khi trưởng thành. Chỉ có điều, về sau Trương Thiên Sư đột nhiên chết rất kỳ lạ, đứa nhỏ đó lại đột nhiên biến mất. Mà đứa bé này không biết học được thuật Nhiếp Hồn ở đâu, còn có thuật nuôi quỷ. Chúng tôi cũng không biết rõ nhưng tôi có thể nói cho cậu biết, cha đứa trẻ năm đó có một nhóm thuộc hạ, những người này lòng lang dạ sói, đến bây giờ chúng chưa bao giờ dừng lại. Một khi đứa con của gã kia tìm được đám người đó, chắc chắn sẽ hô mưa gọi gió, sát thương vô số người!"
Ông Ba Lý nhíu mày, vẻ mặt ông vô cùng lo lắng.
"Giờ phải nghĩ cách bắt lấy gã để cướp lại linh hồn của Lý Vĩ, sau đó tìm cách thu thập nó, không thể để nó tiếp tục làm việc ác nữa. Một khi pháp lực của nó đạt được trình độ cao siêu như cha nó, lúc đó hậu quả thực sự không thể lường được. Chỉ sợ ngay cả Thiên Sư cũng không chế ngự được gã." Ông Ba Lý nói xong muốn đứng lên đi, nhưng vừa đi được hai bước, ông như vừa nhớ ra được chuyện gì đó rất quan trọng.
"Không ổn, thời gian không còn nhiều, tôi lại quên mất một sự kiện trọng đại." Ông Ba dậm chân, vội vàng lục đồ đạc trong túi của mình.
"Chuyện gì trọng đại vậy?" Tôi cảm thấy khó hiểu.
"Là minh hôn. Sắp đến giờ Tý rồi, nếu không lo chuyện minh hôn của hai đứa cho tốt thì đừng nói là cứu Lý Vĩ, chúng ta cũng sẽ toi đời trước."
Nhìn bộ dạng gấp gáp của ông Ba Lý, tôi và Trịnh Đạo cũng không dám đứng nhìn, vội vàng làm theo sự sắp xếp của ông Ba Lý, chúng tôi dọn hương án, rót rượu. Sau đó ông Ba lấy bùn ở ven đường nặn thành tượng đất, bên trong tượng được buộc chỉ đỏ khoác trên tay tôi, rồi ông bắt tôi cắn ngón tay, nhỏ xuống một giọt máu ở trên người tượng đất, ông nói với tôi rằng, quỷ uống máu của tôi sẽ trở thành người của tôi.
Toàn bộ quá trình làm việc bọn họ không dám chủ quan, vì xưa nay minh hôn là việc khó khăn nhất, người chết kết hôn với người chết tương đối đơn giản. Giống như làm xong các cấp bậc lễ nghĩa thì đem chôn hai người chết cùng một chỗ là được rồi. Nhưng loại minh hôn giữa người sống và người chết lại là một cách làm vô nhân đạo, hiện giờ đã không còn ai dám dùng tới. Về chuyện minh hôn giữa người và quỷ, nhất là con quỷ trên người tôi vốn không phải loại tầm thường, nếu làm lễ không đầy đủ, người ta còn không đồng ý gả cho tôi.
Vậy nên chuyện này khiến ông Ba Lý và Trịnh Đạo rất bận rộn, ông Ba còn tự tay vẽ ra một đống bùa chú, hơn nữa ông còn lấy cờ chiêu hồn lớn cắm đầy ở hai đầu cầu, ông nói là muốn mời Quỷ Vương làm người mai mối. Trịnh Đạo cũng thả ra một đám tiểu quỷ, khoảng một trăm đứa trẻ.
Nhất thời trong lúc đó gió lạnh thổi đến từng cơn, tất cả xung quanh chỉ nghe thấy tiếng vù vù vang lên khiến tôi sởn gai ốc, nhất là khi tôi nhìn thấy Trịnh Đạo thả ra một lũ tiểu quỷ, tất cả đều há mồm nhìn tôi, miệng chúng rộng ngoác lộ ra răng nanh trắng ởn khiến lưng tôi ướt sũng.
"Đừng lo, chúng không hại cậu đâu. Cậu biết vừa rồi ở trong sông Lệ Quỷ đã nhập vào người Lý Vĩ so với chúng mạnh hơn rất nhiều, mà nó còn bị nữ Lệ Quỷ trên người cậu ăn hết đấy sao?"
Vốn Trịnh Đạo muốn an ủi tôi, thế nhưng lời của ông ấy nói khiến tôi bị dọa sợ.
Thật mẹ kiếp, kết hôn cùng một nữ quỷ tàn nhẫn như vậy sự tình có bao nhiêu khủng bố rồi. Nếu tôi không cẩn thận chọc giận cô ta, có phải cô ta sẽ đem tôi ăn thịt luôn không?
Tôi thực sự bị dọa cho chết khiếp. Khi ông Ba Lý bảo tôi đốt hương ngón tay tôi đều đang run rẩy, trán lấm tấm mồ hôi.
Nhưng không còn cách nào khác. Ông Ba nói nếu không lấy cô ta thì sẽ không còn lựa chọn nào khác, hơn nữa sợ tôi lo lắng, Ông Ba Lý nói với tôi, chỉ cần tôi sống tốt, không nhìn ngó các cô gái khác thì sẽ không có chuyện gì xảy ra. Hơn nữa cho dù sau này tôi thật sự muốn lấy vợ thì cũng chỉ có thể đối xử như vợ bé mà thôi, không thể cưới hỏi đàng hoàng, nếu không sẽ xảy ra chuyện lớn.
Ông Ba còn nói chỉ cần tôi làm theo những gì ông nói, không chỉ tôi sẽ không sao, tôi lấy được nữ quỷ còn được cô ta bảo vệ mọi lúc mọi nơi, hơn nữa cô ta cũng không hại người bừa bãi, bởi vì chỉ cần cô ta giết người thì quả báo sẽ đập thẳng vào người tôi, tôi mà chết thì cô ta cũng không có kết cục tốt.
Nói nhiều như vậy, cuối cùng tôi cũng cảm thấy yên tâm không ít, thế nhưng trong bầu không khí xung quanh vô cùng kinh hãi, tôi theo lời ông Ba nói.. cùng với một nữ Lệ Quỷ tôi không nhìn thấy kết hôn, cưới minh hôn.
"Thế nhưng mà Ông Ba, tôi muốn nhìn cô ấy một chút được không? Dù sao bây giờ cô ấy đã là vợ tôi, Không lẽ cả đời tôi đều không thể nhìn thấy cô ấy chứ?" Tôi nói ra điều đau đớn nhất, rốt cuộc không ai muốn lấy một cô dâu mà cả đời đều không nhìn thấy.
"Chuyện này.. phải phụ thuộc vào bản thân vợ cậu rồi, cô ấy muốn cho cậu nhìn thấy thì cậu mới thấy được, cô ấy không muốn cậu nhìn được thì chúng tôi cũng không giúp được cậu. Vậy nên cậu tự giải quyết cho tốt đi!" Ông Ba nói xong thì vỗ vào vai tôi mấy cái.
Tôi cũng không biết cô dâu quỷ có đồng ý cho tôi nhìn mặt hay không. Dù sao tôi cũng đã cố xin phép cô ấy vài lần nhưng kết quả vẫn là không nhìn thấy.
"Được rồi, nhất định sau này sẽ có cơ hội nhìn thấy mà." Ông Ba chau mày, thúc giục chúng tôi tranh thủ thời gian xuống núi, bởi vì chúng tôi đều biết tình hình của Lý Vĩ rất gấp.
Ban đầu chúng tôi định đưa Lý Vĩ trở về, sau đó cùng ông Ba đi tìm người tính sổ rồi cướp lấy linh hồn của Lý Vĩ về. Nhưng không ngờ, khi vừa xuống núi, Ông Ba đột nhiên quát to một tiếng không ổn khiến tôi và Trịnh Đạo sợ hãi một phen.
"Sao vậy?" Tôi và Trịnh Đạo hỏi Ông Ba, ông không nói gì rồi lấy ra một cái mệnh đèn, đốt một đạo bùa chú, niệm vài câu khẩu quyết. Sau đó viết ngày tháng năm sinh của Lý Vĩ lên mệnh đèn. Xong xuôi, ông đưa mệnh đèn cho tôi để thắp sáng nó.
Tôi không dám chậm trễ nữa, vội vàng làm theo cách mà Ông Ba nói, nhưng có một chuyện lạ đã xảy ra.. Cái mệnh đèn của Lý Vĩ đốt thế nào cũng không sáng được, hoặc vừa đốt xong thì lửa tắt ngay lập tức.
"Không ổn rồi, thằng nhóc này bị lấy hồn rồi, mệnh đèn đều không thể thắp sáng được!" Ông Ba thở dốc, chân không đứng vững.
Tôi nghe ông Ba nói xong thì rất lo lắng, tôi vội hỏi ông xem hiện giờ chúng tôi nên làm gì.
Ông Ba chau mày suy nghĩ rất lâu, đột nhiên nhìn hai người chúng tôi rồi nói: "Có một cách có thể làm!"
"Cách gì?" Vừa nghe nói có cách tôi lập tức hỏi luôn.
"Nhưng cách này không dễ dàng sử dụng, vì nó vốn là một hành vi mạo hiểm, nếu chúng ta dùng cách này phải rất cẩn thận, chỉ một sơ suất nhỏ sẽ triệt để khiến cho Lý Vỹ không cứu được, hồn siêu phách tán!" Ông Ba đi đi lại lại, khó khăn đưa ra lựa chọn.
Beta: Tân Sinh
"Sau đó thì sao?" Tôi muốn Trịnh Đạo kể về chuyện cũ, trong lòng tôi rất hứng thú về nó.
"Sau đó tôi và ông Lý chủ động xin đi giết giặc, tưởng chừng như đã dùng hết mọi thủ đoạn, cũng đã tiêu hao rất nhiều tinh lực, thập tử nhất sinh. Suốt hai tháng trời, chúng tôi mới giết được kẻ thù dưới lưng ngựa." Trịnh Đạo nói xong thì thở dài một hơi.
"Đó là trận chiến gian nan nhất trong đời tôi. Tới cuối cùng, Trương Thiên Sư đến ứng cứu, toàn bộ nhân sĩ chính phái đều đè ép đi lên, nhưng vẫn đang hao tổn không ít người. Tôi và ông Lý không còn cách nào khác, đành phải dùng một chút thủ đoạn không tốt đẹp lắm mới có thể ép đối phương nhận lấy cái chết!"
Đương nhiên, tôi cũng không hỏi nhiều về cái thủ đoạn không tốt đẹp kia, tôi hiểu ông Ba và Trịnh Đạo không muốn dùng thủ đoạn đó, dù gì nó cũng là thủ đoạn không sạch sẽ, hơn nữa sự tình lần này có vẻ liên quan đến thủ đoạn họ đã dùng trước đó.
Tôi không tiếp tục hỏi nữa nhưng ông Ba vẫn tiếp tục nói..
"Nói thật, từ khi cậu đến tìm tôi, tôi gần như đã đoán được chuyện gì xảy ra. Bởi vì một chiêu âm hồn lấy mạng này chỉ có người kia mới làm được, sở dĩ tôi cho cậu đi tìm Lệ Quỷ cũng là muốn cậu tự bảo vệ bản thân cậu. Đáng lẽ không liên quan tới cậu, nhưng thật sự không nghĩ tới chuyện này vẫn liên quan đến cậu."
Cmn, nghe ông Ba nói như vậy tôi rất sốc. Có vẻ như bọn họ đã sớm biết rõ mọi chuyện sắp xảy ra, hơn nữa khẳng định lúc đó ông ấy còn có biện pháp khác, nhưng do thời gian gấp gáp nên ông buộc phải để tôi và Lý Vĩ đi tìm Lệ Quỷ. Chỉ có điều ông không nghĩ tới việc đối phương đã tính toán được ông sẽ dùng cách này, cho nên gã mới thiết kế tử cục này chờ đợi ông và Trịnh Đạo chui vào trong.
"Ồ, không đúng! Năm đó không phải ác nhân đó đã chết rồi sao? Sao vẫn có thể tới tìm các ông trả thù?" Tôi hỏi ra nghi vấn ở trong lòng.
"Đương nhiên không phải gã. Nếu tôi đoán không nhầm có thể là con của gã. Năm đó, chúng tôi cùng nhau giết gã, con của gã mới được một tuổi, lúc đó có người muốn diệt cỏ tận gốc nhưng Trương Thiên Sư ngăn lại, còn đích thân mang đứa nhỏ về núi Thanh Thành dạy dỗ đến khi trưởng thành. Chỉ có điều, về sau Trương Thiên Sư đột nhiên chết rất kỳ lạ, đứa nhỏ đó lại đột nhiên biến mất. Mà đứa bé này không biết học được thuật Nhiếp Hồn ở đâu, còn có thuật nuôi quỷ. Chúng tôi cũng không biết rõ nhưng tôi có thể nói cho cậu biết, cha đứa trẻ năm đó có một nhóm thuộc hạ, những người này lòng lang dạ sói, đến bây giờ chúng chưa bao giờ dừng lại. Một khi đứa con của gã kia tìm được đám người đó, chắc chắn sẽ hô mưa gọi gió, sát thương vô số người!"
Ông Ba Lý nhíu mày, vẻ mặt ông vô cùng lo lắng.
"Giờ phải nghĩ cách bắt lấy gã để cướp lại linh hồn của Lý Vĩ, sau đó tìm cách thu thập nó, không thể để nó tiếp tục làm việc ác nữa. Một khi pháp lực của nó đạt được trình độ cao siêu như cha nó, lúc đó hậu quả thực sự không thể lường được. Chỉ sợ ngay cả Thiên Sư cũng không chế ngự được gã." Ông Ba Lý nói xong muốn đứng lên đi, nhưng vừa đi được hai bước, ông như vừa nhớ ra được chuyện gì đó rất quan trọng.
"Không ổn, thời gian không còn nhiều, tôi lại quên mất một sự kiện trọng đại." Ông Ba dậm chân, vội vàng lục đồ đạc trong túi của mình.
"Chuyện gì trọng đại vậy?" Tôi cảm thấy khó hiểu.
"Là minh hôn. Sắp đến giờ Tý rồi, nếu không lo chuyện minh hôn của hai đứa cho tốt thì đừng nói là cứu Lý Vĩ, chúng ta cũng sẽ toi đời trước."
Nhìn bộ dạng gấp gáp của ông Ba Lý, tôi và Trịnh Đạo cũng không dám đứng nhìn, vội vàng làm theo sự sắp xếp của ông Ba Lý, chúng tôi dọn hương án, rót rượu. Sau đó ông Ba lấy bùn ở ven đường nặn thành tượng đất, bên trong tượng được buộc chỉ đỏ khoác trên tay tôi, rồi ông bắt tôi cắn ngón tay, nhỏ xuống một giọt máu ở trên người tượng đất, ông nói với tôi rằng, quỷ uống máu của tôi sẽ trở thành người của tôi.
Toàn bộ quá trình làm việc bọn họ không dám chủ quan, vì xưa nay minh hôn là việc khó khăn nhất, người chết kết hôn với người chết tương đối đơn giản. Giống như làm xong các cấp bậc lễ nghĩa thì đem chôn hai người chết cùng một chỗ là được rồi. Nhưng loại minh hôn giữa người sống và người chết lại là một cách làm vô nhân đạo, hiện giờ đã không còn ai dám dùng tới. Về chuyện minh hôn giữa người và quỷ, nhất là con quỷ trên người tôi vốn không phải loại tầm thường, nếu làm lễ không đầy đủ, người ta còn không đồng ý gả cho tôi.
Vậy nên chuyện này khiến ông Ba Lý và Trịnh Đạo rất bận rộn, ông Ba còn tự tay vẽ ra một đống bùa chú, hơn nữa ông còn lấy cờ chiêu hồn lớn cắm đầy ở hai đầu cầu, ông nói là muốn mời Quỷ Vương làm người mai mối. Trịnh Đạo cũng thả ra một đám tiểu quỷ, khoảng một trăm đứa trẻ.
Nhất thời trong lúc đó gió lạnh thổi đến từng cơn, tất cả xung quanh chỉ nghe thấy tiếng vù vù vang lên khiến tôi sởn gai ốc, nhất là khi tôi nhìn thấy Trịnh Đạo thả ra một lũ tiểu quỷ, tất cả đều há mồm nhìn tôi, miệng chúng rộng ngoác lộ ra răng nanh trắng ởn khiến lưng tôi ướt sũng.
"Đừng lo, chúng không hại cậu đâu. Cậu biết vừa rồi ở trong sông Lệ Quỷ đã nhập vào người Lý Vĩ so với chúng mạnh hơn rất nhiều, mà nó còn bị nữ Lệ Quỷ trên người cậu ăn hết đấy sao?"
Vốn Trịnh Đạo muốn an ủi tôi, thế nhưng lời của ông ấy nói khiến tôi bị dọa sợ.
Thật mẹ kiếp, kết hôn cùng một nữ quỷ tàn nhẫn như vậy sự tình có bao nhiêu khủng bố rồi. Nếu tôi không cẩn thận chọc giận cô ta, có phải cô ta sẽ đem tôi ăn thịt luôn không?
Tôi thực sự bị dọa cho chết khiếp. Khi ông Ba Lý bảo tôi đốt hương ngón tay tôi đều đang run rẩy, trán lấm tấm mồ hôi.
Nhưng không còn cách nào khác. Ông Ba nói nếu không lấy cô ta thì sẽ không còn lựa chọn nào khác, hơn nữa sợ tôi lo lắng, Ông Ba Lý nói với tôi, chỉ cần tôi sống tốt, không nhìn ngó các cô gái khác thì sẽ không có chuyện gì xảy ra. Hơn nữa cho dù sau này tôi thật sự muốn lấy vợ thì cũng chỉ có thể đối xử như vợ bé mà thôi, không thể cưới hỏi đàng hoàng, nếu không sẽ xảy ra chuyện lớn.
Ông Ba còn nói chỉ cần tôi làm theo những gì ông nói, không chỉ tôi sẽ không sao, tôi lấy được nữ quỷ còn được cô ta bảo vệ mọi lúc mọi nơi, hơn nữa cô ta cũng không hại người bừa bãi, bởi vì chỉ cần cô ta giết người thì quả báo sẽ đập thẳng vào người tôi, tôi mà chết thì cô ta cũng không có kết cục tốt.
Nói nhiều như vậy, cuối cùng tôi cũng cảm thấy yên tâm không ít, thế nhưng trong bầu không khí xung quanh vô cùng kinh hãi, tôi theo lời ông Ba nói.. cùng với một nữ Lệ Quỷ tôi không nhìn thấy kết hôn, cưới minh hôn.
"Thế nhưng mà Ông Ba, tôi muốn nhìn cô ấy một chút được không? Dù sao bây giờ cô ấy đã là vợ tôi, Không lẽ cả đời tôi đều không thể nhìn thấy cô ấy chứ?" Tôi nói ra điều đau đớn nhất, rốt cuộc không ai muốn lấy một cô dâu mà cả đời đều không nhìn thấy.
"Chuyện này.. phải phụ thuộc vào bản thân vợ cậu rồi, cô ấy muốn cho cậu nhìn thấy thì cậu mới thấy được, cô ấy không muốn cậu nhìn được thì chúng tôi cũng không giúp được cậu. Vậy nên cậu tự giải quyết cho tốt đi!" Ông Ba nói xong thì vỗ vào vai tôi mấy cái.
Tôi cũng không biết cô dâu quỷ có đồng ý cho tôi nhìn mặt hay không. Dù sao tôi cũng đã cố xin phép cô ấy vài lần nhưng kết quả vẫn là không nhìn thấy.
"Được rồi, nhất định sau này sẽ có cơ hội nhìn thấy mà." Ông Ba chau mày, thúc giục chúng tôi tranh thủ thời gian xuống núi, bởi vì chúng tôi đều biết tình hình của Lý Vĩ rất gấp.
Ban đầu chúng tôi định đưa Lý Vĩ trở về, sau đó cùng ông Ba đi tìm người tính sổ rồi cướp lấy linh hồn của Lý Vĩ về. Nhưng không ngờ, khi vừa xuống núi, Ông Ba đột nhiên quát to một tiếng không ổn khiến tôi và Trịnh Đạo sợ hãi một phen.
"Sao vậy?" Tôi và Trịnh Đạo hỏi Ông Ba, ông không nói gì rồi lấy ra một cái mệnh đèn, đốt một đạo bùa chú, niệm vài câu khẩu quyết. Sau đó viết ngày tháng năm sinh của Lý Vĩ lên mệnh đèn. Xong xuôi, ông đưa mệnh đèn cho tôi để thắp sáng nó.
Tôi không dám chậm trễ nữa, vội vàng làm theo cách mà Ông Ba nói, nhưng có một chuyện lạ đã xảy ra.. Cái mệnh đèn của Lý Vĩ đốt thế nào cũng không sáng được, hoặc vừa đốt xong thì lửa tắt ngay lập tức.
"Không ổn rồi, thằng nhóc này bị lấy hồn rồi, mệnh đèn đều không thể thắp sáng được!" Ông Ba thở dốc, chân không đứng vững.
Tôi nghe ông Ba nói xong thì rất lo lắng, tôi vội hỏi ông xem hiện giờ chúng tôi nên làm gì.
Ông Ba chau mày suy nghĩ rất lâu, đột nhiên nhìn hai người chúng tôi rồi nói: "Có một cách có thể làm!"
"Cách gì?" Vừa nghe nói có cách tôi lập tức hỏi luôn.
"Nhưng cách này không dễ dàng sử dụng, vì nó vốn là một hành vi mạo hiểm, nếu chúng ta dùng cách này phải rất cẩn thận, chỉ một sơ suất nhỏ sẽ triệt để khiến cho Lý Vỹ không cứu được, hồn siêu phách tán!" Ông Ba đi đi lại lại, khó khăn đưa ra lựa chọn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.