Chương 91: CHƯƠNG QUÁ ĐỘ
Hà Tả
01/11/2013
Hai người trước khi cáo biệt nữ vương thì cũng nhân tiện hỏi thăm được một thông tin, rằng nơi sâu trong biển Đông có một hòn đảo của tiên nhân, tiên nhân đã từng kết trận bảo hộ trường sinh giúp nữ vương rất có khả năng đang ở trên đảo đó.
Sát Phá Lang và Đường Hoa đến biên giới của nước Thị Nhân thì mỗi người một ngả, Sát Phá Lang muốn đi luyện kiếm trì bên nước Khương để tăng phẩm cấp của ma kiếm, sẵn tiện nhận nhiệm vụ ngũ giai cho ma kiếm, mà Đường Hoa thì chuẩn bị dạo dạo nơi phụ cận để kiếm cho đủ một bộ lưới Huyền Băng. Ở phụ cận phần nhiều là quái cấp 30+, đối phó cũng có nhiều phiền phức, nhưng với kẻ có Tị Thủy quyết cao cấp là Đường Hoa thì chỉ cần có đủ kiên nhẫn là không có bao nhiêu khó khăn khi kiếm cho đủ bộ trận Huyền Băng tam giai.
Hiện giờ đẳng cấp của địch nhân gặp được ngày càng lên cao, mà đẳng cấp trang bị của người chơi phổ thông cũng đã không còn thấp, hai loại pháp thuật tiến giai Thiên Lôi Không Phá và Tam Muội Chân Hỏa đã không còn hiệu quả cho lắm. Vì tránh cho bản thân mình chỉ có một thủ đoạn công kích là Liệt Diễm Nhiên Lôi, Đường Hoa chú tâm vào tu luyện pháp bảo. Còn chuyện gom góp thành Thiên La Địa Võng, hắn không tơ tưởng. Đến hiện giờ, dây tơ Lửa mới được 5%, dây Sét 40%, chờ hắn kiếm đủ rồi chắc Thiên La Địa Võng tam giai đã là đồ lạc hậu.
Ở phụ cận nước Thị Nhân cũng có thể ngẫu nhiên gặp được binh tôm tướng cá của tên long vương tạo phản, sau khi thanh lý chúng thì không những có thể luyện được dây Huyền Băng, mà còn có thể gia tăng được mức công đức nhất định. Lúc này nước Thị Nhân lại đóng vai trò là nơi bổ cấp cho “Tráng sĩ” Đường Hoa, tuy giá cả có hơi mắc, nhưng bù lại là thu hoạch trên biển rất phong phú, mỗi ngày tiền bán phi kiếm trang bị rác rưởi cho hệ thống cũng lên đến mấy kim.
* * * * * *
Nửa tháng sau, Đường Hoa lên cấp 42, cũng đã thu thập được đủ một bộ lưới Huyền Băng, thế là tự sát trở lại Thục Sơn. Trước tiên, hắn tiến hành bế quan nguyên anh, sau đó là chọn kỹ năng môn phái.
Tiên Phong Vân Thể thuật: Tốc độ gia tăng 200%, duy trì 10 giây, thời gian cooldown 5 phút.
Vạn Lý Cuồng Sa: Ngưng tụ pháp lực, biến thành bão cát thật lớn, có thể che trời ngăn nắng, mắt không nhìn nổi.
* * * * * *
Sau khi hoàn thành hết thảy, Đường Hoa phải lựa chọn một trong hai điều: mời Mặc Tinh một bữa cơm nhận lỗi, hoặc là đi nhận buổi tiệc tạ ơn của Huy Hoàng. Sau rốt, hắn kéo Mặc Tinh đi theo ăn chực tiệc tạ ơn của Huy Hoàng.
Huy Hoàng hiện giờ đã là một trong hai đại trưởng lão của bang Nhất Kiếm. Hắn là người hào sảng, luôn có nghĩa khí với bạn bè, lại không kỳ thị cấp nhỏ, rồi đối đãi với mọi người thì cũng khoan dung, luôn rộng rãi với bên ngoài mà nghiêm khắc kiềm chế bản thân, cho nên tuy hắn vào bang chưa lâu nhưng đã có danh tiếng không tệ, thậm chí là người như Sát Phá Lang cũng rất khách khí với Huy Hoàng.
“Chào trưởng lão Huy Hoàng!” Đường Hoa cười ha hả chào.
“Gia Tử, đừng có làm cái kiểu đó nữa, ngồi đi, Mặc Tinh cũng ngồi đi.” Huy Hoàng mời hai người ngồi xuống xong thì vừa rót rượu lại vừa nói: “Nghe nói Gia Tử ngươi đi biển Đông khổ tu hơn nửa tháng trời, không biết đã có cái gì tâm đắc chưa?”
“Ừm... Luyện cấp thì không hiệu suất cho lắm, nhưng sản vật của cấm địa thì lại có phần phong phú.” Đường Hoa hỏi: “Nghe nói gần đây bang hội các ngươi đang có chút phiền phức à?”
Phiền phức mà Đường Hoa nói ở đây chính là sự quật khởi của bang hội Thiên Đường. Thiên Đường hiện đang trú ở Lư Sơn. Thực ra cũng không phải do Thiên Đường khiêu khích, mà là do ba đại bang hội liên hợp lại chỉ trích Thiên Đường. Nguyên nhân rất đơn giản: Mức thu nhập từ nhiệm vụ của bang chúng phổ thông trong Thiên Đường là 80%, nó đã đánh vỡ quy tắc ngầm trong ngành bang hội. Hiện giờ đang có rất nhiều bang chúng trong ba bang bất mãn với đãi ngộ phúc lợi của bang mình, chỉ trong mấy ngày mà số người xin phép rời bang Nhất Kiếm đã lên tới trăm. Tam Thương càng bi thảm, có tới hơn bốn trăm người xin rời đi, ngoài ra còn có một bộ phận tự bỏ bang nữa.
Nước lên thì thuyền lên, Thiên Đường bắt đầu mở thêm phân đà Thần Giới, Thiên Giới, trong nhất thời nó đã trở thành bang hội hấp dẫn nhất, náo nhiệt nhất và thu hút tầm mắt công chúng nhất, và thủ lĩnh bang hội là Thắng Giả Vi Vương cũng có một dạo trở thành nhân vật thu hút thông tin nhất trong Giang Hồ nhật báo.
Khác với ba bang kia quản lý kiểu công ty, trong Thiên Đường không khí rất khác, rất có khí phách độc bá giang hồ. Nó không những phá vỡ những quy tắc ngầm, mà còn định phá vỡ hết tất cả những thứ cũ kỹ nữa. Đường chủ được bầu ra từ các người chơi, trong bang còn có đặt ra uỷ ban giám sát cùng trọng tài để xúc tiến việc cạnh tranh lên vị trí cấp cao hơn của các đường chủ.
“Thiệt chẳng biết bọn họ lấy từ đâu ra nhiều tiền thế.” Huy Hoàng lắc đầu nói: “Thư Sinh đã thử tính rồi, bọn họ chiếm Lư Sơn, kiến thiết cơ sở và mở phân đà, tính ra cũng phải hơn 2000 kim, chỉ trong thời gian một tháng mà từ hai bàn tay không tạo dựng được quy mô như hiện nay, có thể coi là một kỳ tích rồi đấy.”
“Có phải các ngươi dự định thừa dịp hiện tại người ta thực lực đang nhỏ yếu thì tiến đánh Lư Sơn không?”
“A!” Huy Hoàng sửng sốt: “Sao ngươi lại biết?”
“Ta đoán!” Đường Hoa cười cười.
“Lợi hại... Tuy rằng trong lòng ta không đồng ý cho lắm, nhưng ngươi cũng biết đấy, ta giống như một tên hoà thượng nửa đường xuất gia, chưa có quyền có ý kiến.” Huy Hoàng nói: “Ta cũng không giấu gì các ngươi, Thư Sinh thấy Thiên Đường nhận người quá tạp, nên đã cùng Hạo Nhiên, Phong Vân Nộ cộng đồng phái ra mấy trăm người gia nhập vào trong đó, sau đó thì tìm được một hai ngày cơ hội là sẽ cưỡng chế rời bang, trực tiếp công kích kiếm đài của Thiên Đường cung trên Lư Sơn ngay. Nói thẳng thì bang Thiên Đường nhuệ khí mười phần, nhưng lực phòng ngự trong nội bộ lại quá kém, Thư Sinh hỏi thăm thì mới biết rằng ngay cả Lư Sơn kiếm trận cũng còn chưa lập đấy.”
“Chậc chậc! Ta có xấu bụng đến đâu thì cũng chẳng xấu bằng lũ chính trị gia được.” Đường Hoa thuận miệng lại hỏi: “Có phải là hiện giờ vẫn đang công khai hiệp thương với người ta để cho người ta buông lỏng cảnh giác không?”
Huy Hoàng sững người lại xong cười to: “Chẳng trách sao người ta vẫn nói Gia Tử ngươi là người thành tinh. Ai... Chúng ta không nói đến việc này nữa, thật là mất hứng. Đến nào, ly này là để cám ơn Gia Tử ngươi đã đưa kiếm cho ta... Mặc Tinh, ngươi cũng uống đi.”
“... Được, được!” Mặc Tinh quýnh tay quýnh chân nâng ly lên.
Đường Hoa hơi chút nghi hoặc liếc qua Mặc Tinh, quái, con bé này hôm nay khác thường quá.
Rượu đã qua ba tuần, bang hội có việc nên Huy Hoàng cáo từ trước, hắn không những đã thanh toán tiền, mà còn cẩn thận chi dư thêm nữa.
Huy Hoàng vừa đi, thì Mặc Tinh cũng đứng lên: “Ta... Cũng đi đây.”
“Gấp cái gì!” Đường Hoa cười hà hà: “Từ lúc nào ngươi lại có quan hệ với người trong bang Thiên Đường vậy?”
“Ta... Không có!” Mặc Tinh dẩu môi đáp.
Đường Hoa lắc đầu lẩm bẩm: “Thập bát niên hoa xuân tâm động...”
“Hứ, chẳng phải.”
“Vậy là chuyện gì?”
“...” Mặc Tinh không chịu trả lời.
“Dù sao thì... Huy Hoàng cũng không xử tệ với chúng ta, ngươi không nên hại người ta. Vả lại con bé Mông Mông kia từng giết qua ta đấy. Đúng rồi, con bé Mông Mông kia là phó bang chủ phải không?”
“Là trưởng lão!” Mặc Tinh nói xong vội che miệng, nhưng thấy đã lộ tẩy rồi nên đành nói thẳng: “Người ta có nói với ta là chỉ trêu ngươi mà thôi, với lại ngươi đã ức hiếp nàng đến như thế, coi như thù gì cũng đã báo xong rồi, không phải hay sao?”
“Ngươi làm sao lại giao hảo với bên Thiên Đường vậy?” Đường Hoa nói: “Ta vẫn luôn cho rằng bạn bè của ta đều là những người không có dã tâm đó chứ.”
“Là... Hồi ở Hàm Đan quen nhau, ta cảm thấy bọn họ rất tốt, không hề dối trá như những người khác, mà bọn họ đối xử với ta cũng tốt nữa. Vậy ngươi nói xem, bạn của ta hiện sắp bị ám toán, lẽ nào ta không quản?”
“Không thể!” Đường Hoa nghiêm nghị nói: “Ngươi hẳn nên đi mật báo ngay.”
“Là ‘thông tri’!” Mặc Tinh chữa lời, nói là “mật báo” thì khó nghe quá.
“Ừ ừ! Vậy ngươi nhanh đi thông tri đi, hai ngày sau là người ta động thủ rồi đó.”
“Ừ, vậy ta đi đây.”
Đường Hoa còn lại một mình cầm ly rượu khẽ cười, bạn của ngươi bị ám toán thì ngươi phải quản, nhưng mà bạn của ta đi ám toán người ta, thì ta cũng không thể làm ngơ. Thực ra ta chả có tí hứng thú nào với mấy chuyện trong bang hội cả, vì ai nhất thống giang hồ có liên quan nhiều gì đến ta đâu, chẳng qua Mặc Tinh ngươi vì đi theo ta cho nên mới lấy được thông tin từ Huy Hoàng, bởi thế ta không thể nào không xen vào được.
Nha đầu chết tiệt, mới có một tháng không gặp mà đã biết ăn cây táo rào cây sung rồi.
*** Tiên Phong Vân Thể : phong = gió; vân = mây; thể = thân thể.
*** Vạn Lý Cuồng Sa: sa = cát. --> Cát bay vạn dặm.
*** Thập bát niên hoa xuân tâm động: Mười tám tuổi tròn xuân tâm động. Ý bảo là “yêu” đấy.
*** Thắng Giả Vi Vương: Kẻ thắng làm vua.
Sát Phá Lang và Đường Hoa đến biên giới của nước Thị Nhân thì mỗi người một ngả, Sát Phá Lang muốn đi luyện kiếm trì bên nước Khương để tăng phẩm cấp của ma kiếm, sẵn tiện nhận nhiệm vụ ngũ giai cho ma kiếm, mà Đường Hoa thì chuẩn bị dạo dạo nơi phụ cận để kiếm cho đủ một bộ lưới Huyền Băng. Ở phụ cận phần nhiều là quái cấp 30+, đối phó cũng có nhiều phiền phức, nhưng với kẻ có Tị Thủy quyết cao cấp là Đường Hoa thì chỉ cần có đủ kiên nhẫn là không có bao nhiêu khó khăn khi kiếm cho đủ bộ trận Huyền Băng tam giai.
Hiện giờ đẳng cấp của địch nhân gặp được ngày càng lên cao, mà đẳng cấp trang bị của người chơi phổ thông cũng đã không còn thấp, hai loại pháp thuật tiến giai Thiên Lôi Không Phá và Tam Muội Chân Hỏa đã không còn hiệu quả cho lắm. Vì tránh cho bản thân mình chỉ có một thủ đoạn công kích là Liệt Diễm Nhiên Lôi, Đường Hoa chú tâm vào tu luyện pháp bảo. Còn chuyện gom góp thành Thiên La Địa Võng, hắn không tơ tưởng. Đến hiện giờ, dây tơ Lửa mới được 5%, dây Sét 40%, chờ hắn kiếm đủ rồi chắc Thiên La Địa Võng tam giai đã là đồ lạc hậu.
Ở phụ cận nước Thị Nhân cũng có thể ngẫu nhiên gặp được binh tôm tướng cá của tên long vương tạo phản, sau khi thanh lý chúng thì không những có thể luyện được dây Huyền Băng, mà còn có thể gia tăng được mức công đức nhất định. Lúc này nước Thị Nhân lại đóng vai trò là nơi bổ cấp cho “Tráng sĩ” Đường Hoa, tuy giá cả có hơi mắc, nhưng bù lại là thu hoạch trên biển rất phong phú, mỗi ngày tiền bán phi kiếm trang bị rác rưởi cho hệ thống cũng lên đến mấy kim.
* * * * * *
Nửa tháng sau, Đường Hoa lên cấp 42, cũng đã thu thập được đủ một bộ lưới Huyền Băng, thế là tự sát trở lại Thục Sơn. Trước tiên, hắn tiến hành bế quan nguyên anh, sau đó là chọn kỹ năng môn phái.
Tiên Phong Vân Thể thuật: Tốc độ gia tăng 200%, duy trì 10 giây, thời gian cooldown 5 phút.
Vạn Lý Cuồng Sa: Ngưng tụ pháp lực, biến thành bão cát thật lớn, có thể che trời ngăn nắng, mắt không nhìn nổi.
* * * * * *
Sau khi hoàn thành hết thảy, Đường Hoa phải lựa chọn một trong hai điều: mời Mặc Tinh một bữa cơm nhận lỗi, hoặc là đi nhận buổi tiệc tạ ơn của Huy Hoàng. Sau rốt, hắn kéo Mặc Tinh đi theo ăn chực tiệc tạ ơn của Huy Hoàng.
Huy Hoàng hiện giờ đã là một trong hai đại trưởng lão của bang Nhất Kiếm. Hắn là người hào sảng, luôn có nghĩa khí với bạn bè, lại không kỳ thị cấp nhỏ, rồi đối đãi với mọi người thì cũng khoan dung, luôn rộng rãi với bên ngoài mà nghiêm khắc kiềm chế bản thân, cho nên tuy hắn vào bang chưa lâu nhưng đã có danh tiếng không tệ, thậm chí là người như Sát Phá Lang cũng rất khách khí với Huy Hoàng.
“Chào trưởng lão Huy Hoàng!” Đường Hoa cười ha hả chào.
“Gia Tử, đừng có làm cái kiểu đó nữa, ngồi đi, Mặc Tinh cũng ngồi đi.” Huy Hoàng mời hai người ngồi xuống xong thì vừa rót rượu lại vừa nói: “Nghe nói Gia Tử ngươi đi biển Đông khổ tu hơn nửa tháng trời, không biết đã có cái gì tâm đắc chưa?”
“Ừm... Luyện cấp thì không hiệu suất cho lắm, nhưng sản vật của cấm địa thì lại có phần phong phú.” Đường Hoa hỏi: “Nghe nói gần đây bang hội các ngươi đang có chút phiền phức à?”
Phiền phức mà Đường Hoa nói ở đây chính là sự quật khởi của bang hội Thiên Đường. Thiên Đường hiện đang trú ở Lư Sơn. Thực ra cũng không phải do Thiên Đường khiêu khích, mà là do ba đại bang hội liên hợp lại chỉ trích Thiên Đường. Nguyên nhân rất đơn giản: Mức thu nhập từ nhiệm vụ của bang chúng phổ thông trong Thiên Đường là 80%, nó đã đánh vỡ quy tắc ngầm trong ngành bang hội. Hiện giờ đang có rất nhiều bang chúng trong ba bang bất mãn với đãi ngộ phúc lợi của bang mình, chỉ trong mấy ngày mà số người xin phép rời bang Nhất Kiếm đã lên tới trăm. Tam Thương càng bi thảm, có tới hơn bốn trăm người xin rời đi, ngoài ra còn có một bộ phận tự bỏ bang nữa.
Nước lên thì thuyền lên, Thiên Đường bắt đầu mở thêm phân đà Thần Giới, Thiên Giới, trong nhất thời nó đã trở thành bang hội hấp dẫn nhất, náo nhiệt nhất và thu hút tầm mắt công chúng nhất, và thủ lĩnh bang hội là Thắng Giả Vi Vương cũng có một dạo trở thành nhân vật thu hút thông tin nhất trong Giang Hồ nhật báo.
Khác với ba bang kia quản lý kiểu công ty, trong Thiên Đường không khí rất khác, rất có khí phách độc bá giang hồ. Nó không những phá vỡ những quy tắc ngầm, mà còn định phá vỡ hết tất cả những thứ cũ kỹ nữa. Đường chủ được bầu ra từ các người chơi, trong bang còn có đặt ra uỷ ban giám sát cùng trọng tài để xúc tiến việc cạnh tranh lên vị trí cấp cao hơn của các đường chủ.
“Thiệt chẳng biết bọn họ lấy từ đâu ra nhiều tiền thế.” Huy Hoàng lắc đầu nói: “Thư Sinh đã thử tính rồi, bọn họ chiếm Lư Sơn, kiến thiết cơ sở và mở phân đà, tính ra cũng phải hơn 2000 kim, chỉ trong thời gian một tháng mà từ hai bàn tay không tạo dựng được quy mô như hiện nay, có thể coi là một kỳ tích rồi đấy.”
“Có phải các ngươi dự định thừa dịp hiện tại người ta thực lực đang nhỏ yếu thì tiến đánh Lư Sơn không?”
“A!” Huy Hoàng sửng sốt: “Sao ngươi lại biết?”
“Ta đoán!” Đường Hoa cười cười.
“Lợi hại... Tuy rằng trong lòng ta không đồng ý cho lắm, nhưng ngươi cũng biết đấy, ta giống như một tên hoà thượng nửa đường xuất gia, chưa có quyền có ý kiến.” Huy Hoàng nói: “Ta cũng không giấu gì các ngươi, Thư Sinh thấy Thiên Đường nhận người quá tạp, nên đã cùng Hạo Nhiên, Phong Vân Nộ cộng đồng phái ra mấy trăm người gia nhập vào trong đó, sau đó thì tìm được một hai ngày cơ hội là sẽ cưỡng chế rời bang, trực tiếp công kích kiếm đài của Thiên Đường cung trên Lư Sơn ngay. Nói thẳng thì bang Thiên Đường nhuệ khí mười phần, nhưng lực phòng ngự trong nội bộ lại quá kém, Thư Sinh hỏi thăm thì mới biết rằng ngay cả Lư Sơn kiếm trận cũng còn chưa lập đấy.”
“Chậc chậc! Ta có xấu bụng đến đâu thì cũng chẳng xấu bằng lũ chính trị gia được.” Đường Hoa thuận miệng lại hỏi: “Có phải là hiện giờ vẫn đang công khai hiệp thương với người ta để cho người ta buông lỏng cảnh giác không?”
Huy Hoàng sững người lại xong cười to: “Chẳng trách sao người ta vẫn nói Gia Tử ngươi là người thành tinh. Ai... Chúng ta không nói đến việc này nữa, thật là mất hứng. Đến nào, ly này là để cám ơn Gia Tử ngươi đã đưa kiếm cho ta... Mặc Tinh, ngươi cũng uống đi.”
“... Được, được!” Mặc Tinh quýnh tay quýnh chân nâng ly lên.
Đường Hoa hơi chút nghi hoặc liếc qua Mặc Tinh, quái, con bé này hôm nay khác thường quá.
Rượu đã qua ba tuần, bang hội có việc nên Huy Hoàng cáo từ trước, hắn không những đã thanh toán tiền, mà còn cẩn thận chi dư thêm nữa.
Huy Hoàng vừa đi, thì Mặc Tinh cũng đứng lên: “Ta... Cũng đi đây.”
“Gấp cái gì!” Đường Hoa cười hà hà: “Từ lúc nào ngươi lại có quan hệ với người trong bang Thiên Đường vậy?”
“Ta... Không có!” Mặc Tinh dẩu môi đáp.
Đường Hoa lắc đầu lẩm bẩm: “Thập bát niên hoa xuân tâm động...”
“Hứ, chẳng phải.”
“Vậy là chuyện gì?”
“...” Mặc Tinh không chịu trả lời.
“Dù sao thì... Huy Hoàng cũng không xử tệ với chúng ta, ngươi không nên hại người ta. Vả lại con bé Mông Mông kia từng giết qua ta đấy. Đúng rồi, con bé Mông Mông kia là phó bang chủ phải không?”
“Là trưởng lão!” Mặc Tinh nói xong vội che miệng, nhưng thấy đã lộ tẩy rồi nên đành nói thẳng: “Người ta có nói với ta là chỉ trêu ngươi mà thôi, với lại ngươi đã ức hiếp nàng đến như thế, coi như thù gì cũng đã báo xong rồi, không phải hay sao?”
“Ngươi làm sao lại giao hảo với bên Thiên Đường vậy?” Đường Hoa nói: “Ta vẫn luôn cho rằng bạn bè của ta đều là những người không có dã tâm đó chứ.”
“Là... Hồi ở Hàm Đan quen nhau, ta cảm thấy bọn họ rất tốt, không hề dối trá như những người khác, mà bọn họ đối xử với ta cũng tốt nữa. Vậy ngươi nói xem, bạn của ta hiện sắp bị ám toán, lẽ nào ta không quản?”
“Không thể!” Đường Hoa nghiêm nghị nói: “Ngươi hẳn nên đi mật báo ngay.”
“Là ‘thông tri’!” Mặc Tinh chữa lời, nói là “mật báo” thì khó nghe quá.
“Ừ ừ! Vậy ngươi nhanh đi thông tri đi, hai ngày sau là người ta động thủ rồi đó.”
“Ừ, vậy ta đi đây.”
Đường Hoa còn lại một mình cầm ly rượu khẽ cười, bạn của ngươi bị ám toán thì ngươi phải quản, nhưng mà bạn của ta đi ám toán người ta, thì ta cũng không thể làm ngơ. Thực ra ta chả có tí hứng thú nào với mấy chuyện trong bang hội cả, vì ai nhất thống giang hồ có liên quan nhiều gì đến ta đâu, chẳng qua Mặc Tinh ngươi vì đi theo ta cho nên mới lấy được thông tin từ Huy Hoàng, bởi thế ta không thể nào không xen vào được.
Nha đầu chết tiệt, mới có một tháng không gặp mà đã biết ăn cây táo rào cây sung rồi.
*** Tiên Phong Vân Thể : phong = gió; vân = mây; thể = thân thể.
*** Vạn Lý Cuồng Sa: sa = cát. --> Cát bay vạn dặm.
*** Thập bát niên hoa xuân tâm động: Mười tám tuổi tròn xuân tâm động. Ý bảo là “yêu” đấy.
*** Thắng Giả Vi Vương: Kẻ thắng làm vua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.