Chương 31: Tỏ tình
Băng Thủy Đích Ngư
08/02/2017
Editor: demcodon
Cao Giang Cảnh về nhà nghĩ cất đồ đạc rồi đi đến nhà Tiểu Hoa. Khi anh đến nhà tiểu Hoa thì Tiểu Hoa đang luyện chữ, nhìn thấy Tiểu Hoa trong lòng anh ấm áp lại không thể nói rõ thỏa mãn. Tiểu Hoa viết một nét cuối cùng sau đó nhấc bút lông lên để sang một bên, hài lòng nhìn thành quả hôm nay nâng lên một nụ cười nhỏ, ngẩng đầu duỗi cái thắt lưng lười.
"Anh Cảnh, anh đã đến rồi hả?" Hiện tại đứa nhỏ nào trong nhà cũng theo Vương Tử Nghiên gọi anh là anh Cảnh, Tiểu Hoa cũng không ngoại lệ.
Cao Giang Cảnh nhìn thấy Tiểu Hoa cười thì ngây người một hồi, sau đó nhẹ nhàng nói: "Hôm nay không có việc gì nên tới đây xem một chút."
"Anh Cảnh, em vẫn muốn hỏi anh sao 2 năm này dì Lâm không sắp xếp xem mắt cho anh nữa?" Tiểu Hoa đi đóng cửa sổ lại, vừa đi ra rửa tay vừa nói.
Trên mặt Cao Giang Cảnh vừa nhếch lên nụ cười thì xụ xuống, có chút khàn khàn hỏi: "Em rất hy vọng anh kết hôn sinh con hả?"
Tiểu Hoa lắc đầu, vẫy vẫy nước trên tay rồi lè lưỡi, có chút ngượng ngùng nói: "Đương nhiên em không hy vọng, anh Cảnh tốt như vậy em cũng không biết có ai có thể xứng với anh. Bây giờ anh lại giúp nhà em nhiều việc như vậy, thỉnh thoảng em cũng muốn anh Cảnh yêu đương nhưng như vậy sẽ không có thời gian lại đây. Em rất ích kỷ phải không? Bất quá cũng không thể vì chuyện riêng của bản thân mình làm trễ nải anh, đúng không?"
Cao Giang Cảnh bình tĩnh nhìn Tiểu Hoa nhưng mà Tiểu Hoa cũng không có nhìn anh, thật lâu sau mới thở dài một hơi nói: "Không có việc gì! Em không có làm trễ nải anh, không cần lo lắng."
"Nhưng mà anh Cảnh cũng phải suy tính..." Tiểu Hoa còn chưa có nói xong thì ngoài cửa lại truyền đến tiếng gõ cửa.
Cao Giang Cảnh không để ý đến Tiểu Hoa mà đi ra mở cửa, nghĩ nhất định là người không quen vì người quen đến bình thường dường như cũng không gõ cửa. Cao Giang Cảnh vừa mở cửa ra thì đập vào mắt đầu tiên là một bó hoa hồng đỏ thật to.
"Hiểu Hoa, bây giờ anh theo đuổi em, em sẽ không lấy cớ năm nay chưa đủ tuổi để ngăn cản anh chứ?" Phía sau hoa hồng truyền đến giọng nói của một người đàn ông.
Cao Giang Cảnh đẩy hoa hồng ra một phen rồi lớn tiếng hỏi: "Cậu là ai?"
Người tới thấy không phải Tiểu Hoa vội vàng hỏi: "Giang Hiểu Hoa có ở nhà không? Làm phiền anh gọi cô ấy ra một chút!"
Tiểu Hoa lúc này nghe được động tĩnh cũng đi tới, nhìn thấy Tô Thiên Triết cầm hoa hồng thì trợn mắt trợn nói: "Học trưởng Tô, sao anh lại đến đây?"
Vừa thấy đến Tiểu Hoa thì Tô Thiên Triết không để ý tới Cao Giang Cảnh, trực tiếp cười đưa hoa hồng cho Tiểu Hoa nói: "Hiểu Hoa, anh muốn theo đuổi em, xin em cho anh một cơ hội đi!"
Tiểu Hoa thở dài một hơi, lạnh nhạt nói: "Học trưởng, chúng ta không hợp."
"Sao lại không hợp? Trước đó em nói tuổi còn nhỏ không muốn yêu đương, bây giờ em đã trưởng thành, sao lại có thể còn không hợp?" Tô Thiên Triết vội vàng hỏi, 2 năm như vậy hắn cũng đã quen mấy người bạn gái nhưng vẫn không có cách nào quên Giang Hiểu Hoa. Hắn tự thấy là mình diện mạo, gia thế, tính tình cũng không tệ, Giang Hiểu Hoa còn muốn cái gì nữa?
Tiểu Hoa im lặng, trong trí nhớ là Lý Đại Lộ nói cho mình biết ông có một cháu ngoại của chiến hữu rất tốt coi trọng mình, muốn để cho hai người thử tìm hiểu một chút. Lúc ấy Tô Thiên Triết cũng không có đuổi theo mình như thế, cô vẫn không biết rõ Tô Thiên Triết rốt cuộc coi trọng mình hay không mà có thể quen với cô nhiều năm như vậy. Nhưng mà kiếp này cô thật sự không muốn lại có bất cứ dính dáng gì đến hắn nữa, nhìn Cao Giang Cảnh bên cạnh khéo léo linh động kéo cánh tay của Cao Giang Cảnh, chớp mắt đưa tình với anh nói: "Anh Cảnh, giao cho anh đó!"
"Hiểu Hoa! Anh ta là gì của em?" Tô Thiên Triết lúc này mới chú ý tới Cao Giang Cảnh một bên, vừa rồi chẳng qua nhìn thấy không phải là Giang Hiểu Hoa cho nên căn bản không chú ý. Bây giờ cảm thấy không đúng thì Giang Hiểu Hoa lại thế nào kéo cánh tay của anh ta.
"Ảnh là bạn trai của tôi!" Tiểu Hoa trực tiếp trả lời hắn.
Tô Thiên Triết nhìn kỹ Cao Giang Cảnh, không có dáng vẻ đẹp trai như mình, mặc cũng chỉ là quần áo vận động bình thường nhưng thoạt nhìn có chút đần độn, Giang Hiểu Hoa sao lại coi trọng người đàn ông như vậy?
Vốn là lúc Tiểu Hoa kéo cánh tay của mình thì Cao Giang Cảnh cứng đơ cả người, nhưng lại nghe thấy Tiểu Hoa nói mình là bạn trai của cô thì Cao Giang Cảnh cũng không biết nên làm cái gì bây giờ? Mặc dù cũng biết đây đều là giả nhưng mà không thể đè nén được hưng phấn từ đáy lòng truyền đến. Mới vừa có chút hoàn hồn kết quả lại nhìn thấy Tô Thiên Triết hơi khinh bỉ nhìn mình, vì thế trừng mắt nhìn giống như nghiêm khắc nhìn lính mới lớn lối của anh hỏi: "Cậu này, cậu còn có chuyện gì không?"
Ánh mắt nghiêm khắc của Cao Giang Cảnh làm cho Tô Thiên Triết có chút giật mình, nhưng mà chính hắn cũng là từ nhỏ được chuyện bên ngoài dạy bảo lớn lên. Mặc dù có chút hoảng sợ cũng không có bao nhiêu sao sợ hãi nói thẳng: "Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu*. Hiểu Hoa đáng giá gặp người tốt hơn."
(*Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu: ý nói người con gái xinh đẹp, thướt tha, dịu dàng, nết na, đức hạnh, thì người con trai bậc quân tử luôn mong muốn tìm kiếm để sánh đôi, lấy làm vợ.)
"Hừ! Ý của cậu nói là cậu chính là người rất tốt kia chứ gì?" Cao Giang Cảnh chất vấn.
Tô Thiên Triết hít sâu một hơi chậm rãi nói: "Như anh nhìn thấy, tôi tự nhận là cũng không tệ lắm. Tuổi trẻ, đẹp trai, tự nhận là cũng có chút tài hoa, gia thế cũng không tệ, tôi cảm thấy tôi có tự tin cho rằng tôi là lựa chọn tốt nhất!"
Cao Giang Cảnh nheo mắt lại, từ lúc người đàn ông này đến nghe Giang Hiểu Hoa gọi hắn là học trưởng Tô thì mình đã biết là ai? Nhiều năm qua như vậy vẫn có người mặt dày theo đuổi, Vương Tử Nghiên cũng nói cho qua cho mình biết đặc biệt là người này, không phải là em họ của Lâm Hạo Hiên sao? Nói đến thân phận thì ngay cả Lâm Hạo Hiên cũng kém hơn mình, huống chi người trước mắt này. Nhưng mà trong lúc mình một lòng xây dựng sự nghiệp của người đàn ông thì có người khác xông đến. Lúc trước người đàn ông này ngoại trừ tuổi thích hợp hơn mình thì cũng không có gì tài giỏi.
Tiểu Hoa nhìn hai người cùng trừng mắt nhìn đối phương thì không nói lời nào lôi kéo Cao Giang Cảnh.
Cao Giang Cảnh quay đầu lại mấp máy miệng nói: "Chuyện yêu đương này không thể nhìn gia thế, số tuổi, tài văn chương và diện mạo... Muốn xem chính là lựa chọn của đối phương. Hiểu Hoa nếu đã chọn tôi không có chọn cậu như vậy thì trên người tôi nhất định có chỗ làm cho cô ấy động lòng yêu thích. Cho dù cậu là người đàn ông ưu tú tốt nhất trên đời này thì Hiểu Hoa không thích cậu cũng có biện pháp gì? Cô ấy đã là bạn gái của tôi."
Tô Thiên Triết nghẹn lời, hỏi lại Tiểu Hoa: "Hiểu Hoa, em thật sự thích hắn hả?"
Tiểu Hoa vội vàng gật đầu một cái nói: "Rất thích!"
Tô Thiên Triết nghe xong sau đó có chút chán chường xoay người nói: "Chỉ cần hai người chưa có kết hôn thì tôi vẫn còn có hy vọng."
"Anh ——" Tiểu Hoa thật sự không biết nên nói cái gì im lặng đóng cửa lại bất lực nói: "Cảm ơn anh Cảnh! Làm phiền anh rồi!"
"Không cần cảm ơn! Hiểu Hoa, nhìn dáng vẻ của hắn dường như không có ý buông tha, tiếp theo em định làm gì?" Cao Giang Cảnh nhìn bộ dáng này của Tiểu Hoa có chút đau lòng.
Tiểu Hoa thở dài nói: "Không buông? Có thể không buông? Nếu không thì tìm anh Hạo Hiên? Hắn dù sao cũng là em họ của anh Hạo Hiên!"
"Đây cũng không phải là kế hoạch gì lâu dài, thằng Hiên chỉ có thể can thiệp nhất thời cũng không thể can thiệp được một đời." Cao Giang Cảnh nói.
Tiểu Hoa nhìn anh hỏi: "Vậy anh Cảnh có biện pháp nào không? Em thật sự là không thể nào ở chung một chỗ với hắn!"
Cao Giang Cảnh bị Tiểu Hoa nhìn chằm chằm mặt có chút nóng lên, lắp bắp nói: "Nếu không... nếu không... nếu không em tìm bạn trai đi!"
Tiểu Hoa bĩu môi có chút mất hứng nói: "Không phải là không đối tượng ư? Đến chỗ nào tìm bạn trai đây? Nếu không anh Cảnh giới thiệu cho em một người đi?"
Cao Giang Cảnh chán nản bất đắc dĩ hỏi: "Em có điều kiện gì không?"
"Ừm! Muốn hiếu thảo, còn muốn rất tốt với em, những thứ khác cũng không có điều kiện gì. Yêu cầu của em cũng không cao lắm phải không?" Tiểu Hoa suy nghĩ một hồi trả lời.
Cao Giang Cảnh nghĩ thầm: ‘chẳng lẽ anh bất hiếu hả? Chẳng lẽ anh đối xử với em không tốt sao? Tại sao em lại không có nghĩ tới anh chứ? Quên đi! Ít nhất cô không có yêu cầu khác.’
"Hoa Hoa à! Tớ cảm thấy cậu không cần anh Cảnh giúp cậu tìm đâu." Lúc này Hạ Đồng đẩy cửa đi vào, vừa tới cửa thì chợt nghe thấy Tiểu Hoa nói mình muốn tìm bạn trai, vì thế nghe xong 2 câu thì đẩy cửa vào. Hạ Đồng nhìn Tiểu Hoa còn nói: "Còn để cho anh Cảnh tìm cho cậu cái gì chứ? Anh Cảnh đối xử với cậu cũng tốt lại hiếu thảo, một đối tượng thật tốt đứng ở trước mặt cậu như vậy còn muốn đi tìm ai nữa?"
Vành tai của Tiểu Hoa hơi đỏ lên có chút ngượng ngùng nói: "Anh Cảnh mới chướng mắt tớ đấy! Cậu đừng nói là..."
"Anh Cảnh, anh có coi trọng Hoa Hoa của chúng em hay không nói một câu đi? Nếu chướng mắt ngày mai em để cho Hạo Nam giới thiệu cho Tiểu Hoa, khối trên của bọn họ trên cơ bản tất cả đều là đàn ông!" Hạ Đồng cảm thấy cảm giác yêu đương cũng không tệ lắm, vì thế hy vọng mỗi người bên cạnh mình đều có thể có loại hạnh phúc này. Lại nói sau khi cô quan sát Cao Giang Cảnh cũng quả thật không tệ, hẳn là sẽ không bắt nạt Tiểu Hoa.
"Hạ Đồng!" Tiểu Hoa tức giận quát: "Cậu rốt cuộc ở đây nói bậy bạ gì đó?"
"Để ý!" Cao Giang Cảnh đột nhiên nói.
Tiểu Hoa đột nhiên sửng sốt, khuôn mặt nhỏ nhắn căng đỏ bừng không biết nên nói cái gì. Hạ Đồng nói: "Chuyện đó, tớ đi ra đầu đường mua chút đồ ăn vặt đây!" Nói xong cũng bỏ đi.
"Anh Cảnh... anh..." Tiểu Hoa chần chờ hỏi, sẽ không phải là ý như mình nghĩ chứ?
Cao Giang Cảnh cắn răng một cái, hiện tại quả thật là lúc nên nói rõ ràng, về sau còn không chừng có thằng nhóc con kia coi trọng Tiểu Hoa nữa! Vì thế cân nhắc một chút từ ngữ nói: "Chuyện đó… Hiểu Hoa… anh... anh... chuyện đó… chúng ta quen nhau đi!"
Tiểu Hoa yên lặng một lát hỏi: "Anh thích em?"
Cao Giang Cảnh gật đầu một cái.
Tiểu Hoa đột nhiên có chút không biết làm sao, cô vẫn xem Cao Giang Cảnh như anh trai. Bây giờ đột nhiên bị tỏ tình không biết làm sao.
"Hiểu Hoa, em có thể suy nghĩ cho anh một cơ hội được không, thật sự không được cũng không có vấn đề gì!" Cao Giang Cảnh có chút chua sót nói.
Tiểu Hoa ngẩng đầu nhìn anh nói: "Cao Giang Cảnh, em vẫn xem anh như anh trai, nhưng mà em đồng ý từ giờ trở đi xem anh trở thành một đối tượng suy nghĩ thật kỹ, có được không?"
Vốn lúc nghe được từ anh trai thì Cao Giang Cảnh dường như đã muốn tuyệt vọng, nhưng mà lại nghe thấy Tiểu Hoa nói đồng ý suy nghĩ thì lòng lại dâng lên.
* * *
Buổi tối Tiểu Hoa kể chuyện này cho ba biết, ba Giang nói với cô: "Thật sự chúng ta đều nhìn ra được Tiểu Cao thích con. Chẳng qua là nó chưa nói nên ba cũng coi như không biết. Đối tượng nào là chuyện tình cảm của hai người. Nếu con đã đồng ý rồi thì hãy suy nghĩ kỹ một chút. Mặc kệ sự lựa chọn của con như thế nào thì ba đều ủng hộ con!"
Tiểu Hoa nằm ở trên giường lăn qua lộn lại nghĩ mình và Cao Giang Cảnh quen biết, chung đụng, từng ly từng tí trong cuộc sống, nghĩ đến mình và Cao Giang Cảnh đặt chung một chỗ mặc dù mình còn chưa có cảm giác khác nhưng mà không cảm giác chán ghét là được!
Cao Giang Cảnh về nhà nghĩ cất đồ đạc rồi đi đến nhà Tiểu Hoa. Khi anh đến nhà tiểu Hoa thì Tiểu Hoa đang luyện chữ, nhìn thấy Tiểu Hoa trong lòng anh ấm áp lại không thể nói rõ thỏa mãn. Tiểu Hoa viết một nét cuối cùng sau đó nhấc bút lông lên để sang một bên, hài lòng nhìn thành quả hôm nay nâng lên một nụ cười nhỏ, ngẩng đầu duỗi cái thắt lưng lười.
"Anh Cảnh, anh đã đến rồi hả?" Hiện tại đứa nhỏ nào trong nhà cũng theo Vương Tử Nghiên gọi anh là anh Cảnh, Tiểu Hoa cũng không ngoại lệ.
Cao Giang Cảnh nhìn thấy Tiểu Hoa cười thì ngây người một hồi, sau đó nhẹ nhàng nói: "Hôm nay không có việc gì nên tới đây xem một chút."
"Anh Cảnh, em vẫn muốn hỏi anh sao 2 năm này dì Lâm không sắp xếp xem mắt cho anh nữa?" Tiểu Hoa đi đóng cửa sổ lại, vừa đi ra rửa tay vừa nói.
Trên mặt Cao Giang Cảnh vừa nhếch lên nụ cười thì xụ xuống, có chút khàn khàn hỏi: "Em rất hy vọng anh kết hôn sinh con hả?"
Tiểu Hoa lắc đầu, vẫy vẫy nước trên tay rồi lè lưỡi, có chút ngượng ngùng nói: "Đương nhiên em không hy vọng, anh Cảnh tốt như vậy em cũng không biết có ai có thể xứng với anh. Bây giờ anh lại giúp nhà em nhiều việc như vậy, thỉnh thoảng em cũng muốn anh Cảnh yêu đương nhưng như vậy sẽ không có thời gian lại đây. Em rất ích kỷ phải không? Bất quá cũng không thể vì chuyện riêng của bản thân mình làm trễ nải anh, đúng không?"
Cao Giang Cảnh bình tĩnh nhìn Tiểu Hoa nhưng mà Tiểu Hoa cũng không có nhìn anh, thật lâu sau mới thở dài một hơi nói: "Không có việc gì! Em không có làm trễ nải anh, không cần lo lắng."
"Nhưng mà anh Cảnh cũng phải suy tính..." Tiểu Hoa còn chưa có nói xong thì ngoài cửa lại truyền đến tiếng gõ cửa.
Cao Giang Cảnh không để ý đến Tiểu Hoa mà đi ra mở cửa, nghĩ nhất định là người không quen vì người quen đến bình thường dường như cũng không gõ cửa. Cao Giang Cảnh vừa mở cửa ra thì đập vào mắt đầu tiên là một bó hoa hồng đỏ thật to.
"Hiểu Hoa, bây giờ anh theo đuổi em, em sẽ không lấy cớ năm nay chưa đủ tuổi để ngăn cản anh chứ?" Phía sau hoa hồng truyền đến giọng nói của một người đàn ông.
Cao Giang Cảnh đẩy hoa hồng ra một phen rồi lớn tiếng hỏi: "Cậu là ai?"
Người tới thấy không phải Tiểu Hoa vội vàng hỏi: "Giang Hiểu Hoa có ở nhà không? Làm phiền anh gọi cô ấy ra một chút!"
Tiểu Hoa lúc này nghe được động tĩnh cũng đi tới, nhìn thấy Tô Thiên Triết cầm hoa hồng thì trợn mắt trợn nói: "Học trưởng Tô, sao anh lại đến đây?"
Vừa thấy đến Tiểu Hoa thì Tô Thiên Triết không để ý tới Cao Giang Cảnh, trực tiếp cười đưa hoa hồng cho Tiểu Hoa nói: "Hiểu Hoa, anh muốn theo đuổi em, xin em cho anh một cơ hội đi!"
Tiểu Hoa thở dài một hơi, lạnh nhạt nói: "Học trưởng, chúng ta không hợp."
"Sao lại không hợp? Trước đó em nói tuổi còn nhỏ không muốn yêu đương, bây giờ em đã trưởng thành, sao lại có thể còn không hợp?" Tô Thiên Triết vội vàng hỏi, 2 năm như vậy hắn cũng đã quen mấy người bạn gái nhưng vẫn không có cách nào quên Giang Hiểu Hoa. Hắn tự thấy là mình diện mạo, gia thế, tính tình cũng không tệ, Giang Hiểu Hoa còn muốn cái gì nữa?
Tiểu Hoa im lặng, trong trí nhớ là Lý Đại Lộ nói cho mình biết ông có một cháu ngoại của chiến hữu rất tốt coi trọng mình, muốn để cho hai người thử tìm hiểu một chút. Lúc ấy Tô Thiên Triết cũng không có đuổi theo mình như thế, cô vẫn không biết rõ Tô Thiên Triết rốt cuộc coi trọng mình hay không mà có thể quen với cô nhiều năm như vậy. Nhưng mà kiếp này cô thật sự không muốn lại có bất cứ dính dáng gì đến hắn nữa, nhìn Cao Giang Cảnh bên cạnh khéo léo linh động kéo cánh tay của Cao Giang Cảnh, chớp mắt đưa tình với anh nói: "Anh Cảnh, giao cho anh đó!"
"Hiểu Hoa! Anh ta là gì của em?" Tô Thiên Triết lúc này mới chú ý tới Cao Giang Cảnh một bên, vừa rồi chẳng qua nhìn thấy không phải là Giang Hiểu Hoa cho nên căn bản không chú ý. Bây giờ cảm thấy không đúng thì Giang Hiểu Hoa lại thế nào kéo cánh tay của anh ta.
"Ảnh là bạn trai của tôi!" Tiểu Hoa trực tiếp trả lời hắn.
Tô Thiên Triết nhìn kỹ Cao Giang Cảnh, không có dáng vẻ đẹp trai như mình, mặc cũng chỉ là quần áo vận động bình thường nhưng thoạt nhìn có chút đần độn, Giang Hiểu Hoa sao lại coi trọng người đàn ông như vậy?
Vốn là lúc Tiểu Hoa kéo cánh tay của mình thì Cao Giang Cảnh cứng đơ cả người, nhưng lại nghe thấy Tiểu Hoa nói mình là bạn trai của cô thì Cao Giang Cảnh cũng không biết nên làm cái gì bây giờ? Mặc dù cũng biết đây đều là giả nhưng mà không thể đè nén được hưng phấn từ đáy lòng truyền đến. Mới vừa có chút hoàn hồn kết quả lại nhìn thấy Tô Thiên Triết hơi khinh bỉ nhìn mình, vì thế trừng mắt nhìn giống như nghiêm khắc nhìn lính mới lớn lối của anh hỏi: "Cậu này, cậu còn có chuyện gì không?"
Ánh mắt nghiêm khắc của Cao Giang Cảnh làm cho Tô Thiên Triết có chút giật mình, nhưng mà chính hắn cũng là từ nhỏ được chuyện bên ngoài dạy bảo lớn lên. Mặc dù có chút hoảng sợ cũng không có bao nhiêu sao sợ hãi nói thẳng: "Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu*. Hiểu Hoa đáng giá gặp người tốt hơn."
(*Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu: ý nói người con gái xinh đẹp, thướt tha, dịu dàng, nết na, đức hạnh, thì người con trai bậc quân tử luôn mong muốn tìm kiếm để sánh đôi, lấy làm vợ.)
"Hừ! Ý của cậu nói là cậu chính là người rất tốt kia chứ gì?" Cao Giang Cảnh chất vấn.
Tô Thiên Triết hít sâu một hơi chậm rãi nói: "Như anh nhìn thấy, tôi tự nhận là cũng không tệ lắm. Tuổi trẻ, đẹp trai, tự nhận là cũng có chút tài hoa, gia thế cũng không tệ, tôi cảm thấy tôi có tự tin cho rằng tôi là lựa chọn tốt nhất!"
Cao Giang Cảnh nheo mắt lại, từ lúc người đàn ông này đến nghe Giang Hiểu Hoa gọi hắn là học trưởng Tô thì mình đã biết là ai? Nhiều năm qua như vậy vẫn có người mặt dày theo đuổi, Vương Tử Nghiên cũng nói cho qua cho mình biết đặc biệt là người này, không phải là em họ của Lâm Hạo Hiên sao? Nói đến thân phận thì ngay cả Lâm Hạo Hiên cũng kém hơn mình, huống chi người trước mắt này. Nhưng mà trong lúc mình một lòng xây dựng sự nghiệp của người đàn ông thì có người khác xông đến. Lúc trước người đàn ông này ngoại trừ tuổi thích hợp hơn mình thì cũng không có gì tài giỏi.
Tiểu Hoa nhìn hai người cùng trừng mắt nhìn đối phương thì không nói lời nào lôi kéo Cao Giang Cảnh.
Cao Giang Cảnh quay đầu lại mấp máy miệng nói: "Chuyện yêu đương này không thể nhìn gia thế, số tuổi, tài văn chương và diện mạo... Muốn xem chính là lựa chọn của đối phương. Hiểu Hoa nếu đã chọn tôi không có chọn cậu như vậy thì trên người tôi nhất định có chỗ làm cho cô ấy động lòng yêu thích. Cho dù cậu là người đàn ông ưu tú tốt nhất trên đời này thì Hiểu Hoa không thích cậu cũng có biện pháp gì? Cô ấy đã là bạn gái của tôi."
Tô Thiên Triết nghẹn lời, hỏi lại Tiểu Hoa: "Hiểu Hoa, em thật sự thích hắn hả?"
Tiểu Hoa vội vàng gật đầu một cái nói: "Rất thích!"
Tô Thiên Triết nghe xong sau đó có chút chán chường xoay người nói: "Chỉ cần hai người chưa có kết hôn thì tôi vẫn còn có hy vọng."
"Anh ——" Tiểu Hoa thật sự không biết nên nói cái gì im lặng đóng cửa lại bất lực nói: "Cảm ơn anh Cảnh! Làm phiền anh rồi!"
"Không cần cảm ơn! Hiểu Hoa, nhìn dáng vẻ của hắn dường như không có ý buông tha, tiếp theo em định làm gì?" Cao Giang Cảnh nhìn bộ dáng này của Tiểu Hoa có chút đau lòng.
Tiểu Hoa thở dài nói: "Không buông? Có thể không buông? Nếu không thì tìm anh Hạo Hiên? Hắn dù sao cũng là em họ của anh Hạo Hiên!"
"Đây cũng không phải là kế hoạch gì lâu dài, thằng Hiên chỉ có thể can thiệp nhất thời cũng không thể can thiệp được một đời." Cao Giang Cảnh nói.
Tiểu Hoa nhìn anh hỏi: "Vậy anh Cảnh có biện pháp nào không? Em thật sự là không thể nào ở chung một chỗ với hắn!"
Cao Giang Cảnh bị Tiểu Hoa nhìn chằm chằm mặt có chút nóng lên, lắp bắp nói: "Nếu không... nếu không... nếu không em tìm bạn trai đi!"
Tiểu Hoa bĩu môi có chút mất hứng nói: "Không phải là không đối tượng ư? Đến chỗ nào tìm bạn trai đây? Nếu không anh Cảnh giới thiệu cho em một người đi?"
Cao Giang Cảnh chán nản bất đắc dĩ hỏi: "Em có điều kiện gì không?"
"Ừm! Muốn hiếu thảo, còn muốn rất tốt với em, những thứ khác cũng không có điều kiện gì. Yêu cầu của em cũng không cao lắm phải không?" Tiểu Hoa suy nghĩ một hồi trả lời.
Cao Giang Cảnh nghĩ thầm: ‘chẳng lẽ anh bất hiếu hả? Chẳng lẽ anh đối xử với em không tốt sao? Tại sao em lại không có nghĩ tới anh chứ? Quên đi! Ít nhất cô không có yêu cầu khác.’
"Hoa Hoa à! Tớ cảm thấy cậu không cần anh Cảnh giúp cậu tìm đâu." Lúc này Hạ Đồng đẩy cửa đi vào, vừa tới cửa thì chợt nghe thấy Tiểu Hoa nói mình muốn tìm bạn trai, vì thế nghe xong 2 câu thì đẩy cửa vào. Hạ Đồng nhìn Tiểu Hoa còn nói: "Còn để cho anh Cảnh tìm cho cậu cái gì chứ? Anh Cảnh đối xử với cậu cũng tốt lại hiếu thảo, một đối tượng thật tốt đứng ở trước mặt cậu như vậy còn muốn đi tìm ai nữa?"
Vành tai của Tiểu Hoa hơi đỏ lên có chút ngượng ngùng nói: "Anh Cảnh mới chướng mắt tớ đấy! Cậu đừng nói là..."
"Anh Cảnh, anh có coi trọng Hoa Hoa của chúng em hay không nói một câu đi? Nếu chướng mắt ngày mai em để cho Hạo Nam giới thiệu cho Tiểu Hoa, khối trên của bọn họ trên cơ bản tất cả đều là đàn ông!" Hạ Đồng cảm thấy cảm giác yêu đương cũng không tệ lắm, vì thế hy vọng mỗi người bên cạnh mình đều có thể có loại hạnh phúc này. Lại nói sau khi cô quan sát Cao Giang Cảnh cũng quả thật không tệ, hẳn là sẽ không bắt nạt Tiểu Hoa.
"Hạ Đồng!" Tiểu Hoa tức giận quát: "Cậu rốt cuộc ở đây nói bậy bạ gì đó?"
"Để ý!" Cao Giang Cảnh đột nhiên nói.
Tiểu Hoa đột nhiên sửng sốt, khuôn mặt nhỏ nhắn căng đỏ bừng không biết nên nói cái gì. Hạ Đồng nói: "Chuyện đó, tớ đi ra đầu đường mua chút đồ ăn vặt đây!" Nói xong cũng bỏ đi.
"Anh Cảnh... anh..." Tiểu Hoa chần chờ hỏi, sẽ không phải là ý như mình nghĩ chứ?
Cao Giang Cảnh cắn răng một cái, hiện tại quả thật là lúc nên nói rõ ràng, về sau còn không chừng có thằng nhóc con kia coi trọng Tiểu Hoa nữa! Vì thế cân nhắc một chút từ ngữ nói: "Chuyện đó… Hiểu Hoa… anh... anh... chuyện đó… chúng ta quen nhau đi!"
Tiểu Hoa yên lặng một lát hỏi: "Anh thích em?"
Cao Giang Cảnh gật đầu một cái.
Tiểu Hoa đột nhiên có chút không biết làm sao, cô vẫn xem Cao Giang Cảnh như anh trai. Bây giờ đột nhiên bị tỏ tình không biết làm sao.
"Hiểu Hoa, em có thể suy nghĩ cho anh một cơ hội được không, thật sự không được cũng không có vấn đề gì!" Cao Giang Cảnh có chút chua sót nói.
Tiểu Hoa ngẩng đầu nhìn anh nói: "Cao Giang Cảnh, em vẫn xem anh như anh trai, nhưng mà em đồng ý từ giờ trở đi xem anh trở thành một đối tượng suy nghĩ thật kỹ, có được không?"
Vốn lúc nghe được từ anh trai thì Cao Giang Cảnh dường như đã muốn tuyệt vọng, nhưng mà lại nghe thấy Tiểu Hoa nói đồng ý suy nghĩ thì lòng lại dâng lên.
* * *
Buổi tối Tiểu Hoa kể chuyện này cho ba biết, ba Giang nói với cô: "Thật sự chúng ta đều nhìn ra được Tiểu Cao thích con. Chẳng qua là nó chưa nói nên ba cũng coi như không biết. Đối tượng nào là chuyện tình cảm của hai người. Nếu con đã đồng ý rồi thì hãy suy nghĩ kỹ một chút. Mặc kệ sự lựa chọn của con như thế nào thì ba đều ủng hộ con!"
Tiểu Hoa nằm ở trên giường lăn qua lộn lại nghĩ mình và Cao Giang Cảnh quen biết, chung đụng, từng ly từng tí trong cuộc sống, nghĩ đến mình và Cao Giang Cảnh đặt chung một chỗ mặc dù mình còn chưa có cảm giác khác nhưng mà không cảm giác chán ghét là được!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.