Chương 13
Tê Tê
24/09/2023
Hơn 6 tiếng ngồi trên xe cuối cùng cũng vào được Thành phố Nam Hải, chiếc xe ngừng lại trước cổng một căn Dinh thự, so với Dinh thự ở biển còn to gần gần như gấp đôi.
" Đại Thiếu Gia Đến nơi rồi, mọi người vẫn đang chờ ngài từ sớm " một người đàn ông ngồi bên cạnh ghế lái lên tiếng nói, tay nâng gọng kính vàng.
Lăng Triệt gật đầu, cũng im lặng không nói gì thêm, bản thân đang đắn đo có nên đánh thức Vu Tử Ân dậy hay không, như nhìn bộ dạng ngoan ngoãn nằm trong lòng ngực mình lại có chút không nỡ.
cuối cùng lại nhẹ nhàng bồng cậu vào cửa lớn, Trong phòng khách cũng có hơn 3 người đàn ông khác, trong đó có Khải Hoàng và Hắc phong đã đến nơi vài tiếng trước đó, bên cạnh còn có một người mặc âu phục màu trắng, bộ dạng trầm mặc khó gần.
Cả ba điều nhìn thấy Lăng Triệt trên tay bồng thêm một người khác ánh mắt không chút thân thiện ra lệnh im lặng, đến khi Lăng Triệt đem người lên phòng, Khải Hoàng nhìn Hắc phong, lại nhìn người đàn ông mặc Âu phục màu trắng.
" Tôi nói không sai mà, Cậu ta vì mỹ nhân mà bỏ anh em rồi, một câu chào hỏi cũng không nói, trực tiếp ban tặng một ánh mắt viên đạn " Khải Hoàng ấm ức nhìn hai tên nam nhân kia, vậy mà càng tức thêm vì chẳng ai thèm trả lời
Lăng Triệt quay lại cũng mất một khoảng thời gian rất lâu, Trực tiếp đến sopha ngồi xuống, trên môi vẫn chưa tắt đi nụ cười hạnh phúc kia
" Đừng cười như kẻ ngốc, rốt cuộc tại sao lại đêm một người xa lạ đến Nam Hải, cho dù là nam sủng cũng không nên " Người đàn ông mặc Âu phục màu trắng lên tiếng nói, giọng nói dịu dàng nghe êm tai, Bộ dạng cũng có chút thuận mắt, so với Lăng Triệt không hơn không kém.
" Ai nói với em cậu ấy là Nam sủng? " Lăng Triệt nhìn cái tên Lăng Viễn kiều này lại có chút không thuận mắt, trong phút chốc lại muốn đem hắn cùng tên Khải Hoàng kia bay về nước.
" Anh cùng cậu ta đã đăng kí kết hôn rồi. " Lăng Triệt một lần nữa lên tiếng phân minh, dám nói Vu Tử Ân là nam sủng, cho dù là em trai hắn cũng phải đuổi đi.
" Kết hôn? khi đó giấy khai sinh chỉ có chữ ký của cậu ta, đến đám cưới cũng không có, đến cả bà cũng không biết sự có mặt của cậu ta, anh xem đây là đã kết hôn? " Lăng Viễn Kiều nhíu mi tâm, đem ly trà đặt mạnh xuống bàn tạo ra một tiếng vang lớn, bộ dạng khó chịu hiện rõ trên khuôn mặt
" ngày mai liền đem Ân ân về ra mắt với bà, Tuần sau tổ chức đám cưới " Lăng Triệt ngồi chéo chân gác lên bàn, trên môi nở ra một nụ cười thách thức, nhưng câu nói không có hiện ra sự đùa cợt, từng câu từng chữ điều là thật lòng.
Khải Hoàng nhìn theo cơn thịnh nộ của hai tên anh em nhà này cũng không nhịn được mà lên tiếng " Hai người cũng đừng cãi nhau, đã 3 năm không gặp rồi, một cách lời chào cũng không có sao? "
" Con mắt nào của cậu nhìn thấy tôi và anh ta cãi nhau? " Lăng Viễn Kiều nhìn sang khải Hoàng liền lên tiếng nói lớn
Bộ dạng này là đang nói chuyện nghiêm túc hay sao?
Không cãi lại bọn họ thực sự không thể cãi lại bọn họ mà, Khải Hoàng nhìn Hắc phong với ánh mắt cầu cứu nào ngờ tên nào đó từ trước đến gần chỉ đang ăn kẹo ngọt trên bàn, cũng chẳng thèm để tâm đến ai ở đây,
Khiến hắn sắp phát điên đến nơi rồi.
" được rồi, sao em lại quay về đây? " Lăng Triệt đem bộ dạng đùa cợt sang một bên, bộ dạng nghiêm túc như một người anh em thực sự nói chuyện với Lăng Viễn Kiều
" Đại Thiếu Gia Đến nơi rồi, mọi người vẫn đang chờ ngài từ sớm " một người đàn ông ngồi bên cạnh ghế lái lên tiếng nói, tay nâng gọng kính vàng.
Lăng Triệt gật đầu, cũng im lặng không nói gì thêm, bản thân đang đắn đo có nên đánh thức Vu Tử Ân dậy hay không, như nhìn bộ dạng ngoan ngoãn nằm trong lòng ngực mình lại có chút không nỡ.
cuối cùng lại nhẹ nhàng bồng cậu vào cửa lớn, Trong phòng khách cũng có hơn 3 người đàn ông khác, trong đó có Khải Hoàng và Hắc phong đã đến nơi vài tiếng trước đó, bên cạnh còn có một người mặc âu phục màu trắng, bộ dạng trầm mặc khó gần.
Cả ba điều nhìn thấy Lăng Triệt trên tay bồng thêm một người khác ánh mắt không chút thân thiện ra lệnh im lặng, đến khi Lăng Triệt đem người lên phòng, Khải Hoàng nhìn Hắc phong, lại nhìn người đàn ông mặc Âu phục màu trắng.
" Tôi nói không sai mà, Cậu ta vì mỹ nhân mà bỏ anh em rồi, một câu chào hỏi cũng không nói, trực tiếp ban tặng một ánh mắt viên đạn " Khải Hoàng ấm ức nhìn hai tên nam nhân kia, vậy mà càng tức thêm vì chẳng ai thèm trả lời
Lăng Triệt quay lại cũng mất một khoảng thời gian rất lâu, Trực tiếp đến sopha ngồi xuống, trên môi vẫn chưa tắt đi nụ cười hạnh phúc kia
" Đừng cười như kẻ ngốc, rốt cuộc tại sao lại đêm một người xa lạ đến Nam Hải, cho dù là nam sủng cũng không nên " Người đàn ông mặc Âu phục màu trắng lên tiếng nói, giọng nói dịu dàng nghe êm tai, Bộ dạng cũng có chút thuận mắt, so với Lăng Triệt không hơn không kém.
" Ai nói với em cậu ấy là Nam sủng? " Lăng Triệt nhìn cái tên Lăng Viễn kiều này lại có chút không thuận mắt, trong phút chốc lại muốn đem hắn cùng tên Khải Hoàng kia bay về nước.
" Anh cùng cậu ta đã đăng kí kết hôn rồi. " Lăng Triệt một lần nữa lên tiếng phân minh, dám nói Vu Tử Ân là nam sủng, cho dù là em trai hắn cũng phải đuổi đi.
" Kết hôn? khi đó giấy khai sinh chỉ có chữ ký của cậu ta, đến đám cưới cũng không có, đến cả bà cũng không biết sự có mặt của cậu ta, anh xem đây là đã kết hôn? " Lăng Viễn Kiều nhíu mi tâm, đem ly trà đặt mạnh xuống bàn tạo ra một tiếng vang lớn, bộ dạng khó chịu hiện rõ trên khuôn mặt
" ngày mai liền đem Ân ân về ra mắt với bà, Tuần sau tổ chức đám cưới " Lăng Triệt ngồi chéo chân gác lên bàn, trên môi nở ra một nụ cười thách thức, nhưng câu nói không có hiện ra sự đùa cợt, từng câu từng chữ điều là thật lòng.
Khải Hoàng nhìn theo cơn thịnh nộ của hai tên anh em nhà này cũng không nhịn được mà lên tiếng " Hai người cũng đừng cãi nhau, đã 3 năm không gặp rồi, một cách lời chào cũng không có sao? "
" Con mắt nào của cậu nhìn thấy tôi và anh ta cãi nhau? " Lăng Viễn Kiều nhìn sang khải Hoàng liền lên tiếng nói lớn
Bộ dạng này là đang nói chuyện nghiêm túc hay sao?
Không cãi lại bọn họ thực sự không thể cãi lại bọn họ mà, Khải Hoàng nhìn Hắc phong với ánh mắt cầu cứu nào ngờ tên nào đó từ trước đến gần chỉ đang ăn kẹo ngọt trên bàn, cũng chẳng thèm để tâm đến ai ở đây,
Khiến hắn sắp phát điên đến nơi rồi.
" được rồi, sao em lại quay về đây? " Lăng Triệt đem bộ dạng đùa cợt sang một bên, bộ dạng nghiêm túc như một người anh em thực sự nói chuyện với Lăng Viễn Kiều
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.