Chương 6: Dã Ngoại
Muathubuon
28/03/2017
Giữa tháng 10, trường cô tổ chức thi giữa, mọi người đều căng thẳng ôn thi. Tuyệt nhiên cô lại không nằm trong số đó, anh thì cũng ngược lại, vì sắp thi nên cô ra sức tăng cường học nên anh ở bên cô lại nhiều hơn, thậm chí dạo này cô còn phải sang nhà anh, anh vui lên không ít, Minh Quân cũng không nằm trong nhóm sinh viên lo lắng nên tuyệt nhiên làm phiền tới thời gian của anh và cô nhiều hơn. Anh học bài rồi chỉ nhìn về phía cậu lườm lườm.
Học tập vất vả khiến anh hơi mệt mỏi, mà điều đó đòng nghĩa với việc người dạy anh là cô cũng chẳng khá hơn tẹo nào. Có nhiều hôm, cô thiếp đi khi anh đang làm bài tập, anh gẩng đầu lên thấy cảnh đó chỉ nhẹ nhàng đặt một hôn nhẹ lên chiếc mà hồng hào đáng yêu của cô, thật nhẹ sợ cô tỉnh mất, rồi lại hừng hực lấy khí thế tiếp tục làm bài. Khi cô tỉnh dậy lại dụi đôi mắt mèo của mình nhìn anh xấu hổ mà xin lỗi.
Không phải cô buồn ngủ mà khi có anh ở bên cạnh, cô thấy yên tâm và ấm áp lạ thường nên cô mới cô thể tin tưởng mà an giấc một chút thay cho những đêm mất ngủ vì lạnh lẽo.
Bắt đầu vào kì thi giữa kì, đây là lần đầu tiên anh học hành nghiêm túc vậy, tuy không mong đạt được hạng top nhưng anh cũng mong có chút khởi sắc để không làm cô thất vọng.
Buổi sáng đầu tiên thi toán, tối hôm qua cô đã cho anh làm thử một số dạng đề, anh làm tương đối tốt, cô động viên sẽ không có chuyện gì. Trước khi bước vào phòng thi, cô nói anh chỉ cần thả lỏng làm, dù kết quả có thế nào cô cũng rất vui vì anh đã cố gắng rồi. Anh nhìn cô đầy tin tưởng. Minh quân thấy cạnh này không chịu thua liền mặt dày đến bên cô nói lần này nhất định sẽ cùng cô nằm trên top 3, cô mỉm cười chúc cậu may mắn không quên nhìn anh bên cạnh.
Quả nhiên được thiên tài toán học ôn luyện, anh nhìn vào đề mà như thấy đây là một bài toán hết sức bình thường, lại càng thêm bội phục tài đoán đề của cô, sao có thể đúng tới 100% dạng bài, chỉ cần chuyển số liệu một chút là ngon ơ.
Tâm tình tốt, trong giờ ăn trưa lại được cô phổ cập lại kiến thức môn lý nên môn thi này anh cũng nhẹ nhàng thoát xác.
Hôm sau thi các môn sinh, hóa, cũng không ngoại lệ anh có thể làm được ngon lành. Giờ chỉ còn lại mấy môn khoa học xã hội và tiếng anh thôi. Tiếng anh thì anh không lo vì trước kia sử dụng rất nhiều nhưng các môn văn cổ, lịch sử cổ trung, địa lý thế giới quả khiến anh khó lòng mà an tâm được. cô biết anh kém những môn này nên đã tổng hợp lại những gì cơ bản nhất để anh học dễ dàng đồng thời không quên cho anh làm thử các đề mình ra. Thế nên tuy không làm được xuất sắc như các môn khác anh cũng có thể hoàn thành bàitương đối tốt. kết thúc kì thi, mọi người thở phào nhẹ nhõm, cả trường lại tổ chức một cuộc dã ngoại.
Đối với các hoạt động dã ngoại thường kì này anh đi nhiều rồi. Anh đột nhiên nhớ ra, kiếp trước, cô chưa có từng đi cùng lớp một lần nào, còn anh thì đi cùng với nhóm của lan chi, trong kì dã ngoại này, nhà trường cho học sinh leo núi cắm trại ở một vùng núi đẹp nhưng khá hẻo lánh, lúc ấy lan chi còn tí ngã xuống núi may mà có người kịp thời cứu. Anh nghĩ có nên rủ cô đi cùng không nhỉ vì đợt dã ngoại này cảnh quan khá đẹp, tiết trời cũng dễ chịu, vừa trải qua một kì thi căng thẳng đi tham quan kiểu này cũng là một lựa chọn hợp lý, lần này có anh cùng đianh nhất định sẽ chú tâm đến cô mà.
-Mai hoa có đi cùng lớp không?- anh hỏi thăm
-À, việc này..- cô quay xuống nhì minh quân rồn nhìn anh khó xử. Anh thu hành động này vào trong mắt, chuyện gì đang diễn ra vậy, từ khi nào mà anh lại không được chú ý trước vậy, mà khoan đã sao anh lại thấy giận dỗi với hành động này của cô nhỉ
-Mình đăng kí cho Mai Hoa đi cùng rồi- minh quân nói
-Xin lỗi, - cô nhìn anh áy náy
-Không sao, chúng ta cùng đi- dù không phải mình đăng kí cho cô ấy nhưng có thể đi cùng cô ấy cũng được rồi. Anh mang một chút giận dỗi
-Vậy ghi tên mình vào đi- anh quay xuống nói với Minh quân
-Tôi không ghi thì sao- Minh Quân trêu chọc
-Cậu dám- anh quay xuống giật tờ danh sách giật lấy tờ danh sách ghi tên mình vào. Anh còn nhỏ nhen tới nỗi khi thấy tên cô và minh quân gần nhau liền ghi tên mình vào giữa dòng của hai người. trên giấy minh quân cũng đừng hòng có cửa ở gần cô ( anh à hành động này của anh có trẻ con quá không vậy, dù gì anh cũng trải qua một kiếp người rồi mà, nếu có diễn cho giống cũng không cần diễn sâu vậy đâu)
Thế là cuộc dã ngoại đã được quyết định. Vì là lần đầu tiên đi xa nên cô chẳng biết phải chuẩn bị gì cả. sau khi suy nghĩ một hồi cô không chỉ mang theo quần áo, đồ vệ sinh cá nhân, bật lửa mà đến cả dây thừng, lương khô hộp y tế cũng mang theo như thể đi thám hiểm ấy. sắp xếp xong là một ba lô to và nặng đồ.
Anh nhiều kinh nghiệp hơn nên chỉ mang theo ít quần áo và đồ vệ sinh cá nhân thôi, nhẹ nhàng một ba lô nho nhỏ. Ngày đi, bố mẹ anh dặn kĩ chăm sóc cô tốt một chút, anh vâng dạ muốn nói “ bố mẹ không cần nói thì con cũng sẽ chiếu cô tốt cho vợ con” mà không dám.
Trường cô có hơn 1500 học sinh, hôm đi dã ngoại phải có tới 40 xe chở đi, các học sinh được gia đình đưa đến trường rồi đợi xe đến. Nhà nào, bố mẹ cũng dặn dò đủ kiểu trông mới đầm ấm làm sao, giờ anh mới biết vì sao cô lại không thích những hoạt động này. Thấy cô nhìn một lượt rồi âm trầm anh thầm tự trách mình, đẩy nhanh bố mẹ của mình sang chỗ cô, bố mẹ anh hiểu ý, thật không ngờ đứa con vô tâm của mình đã biết quan tâm đến người khác.
-Con đi có thế nào cứ bảo mạnh thiên giúp nghe chưa?- mẹ anh dặn dò
-Dạ- cô thấy bố mẹ anh bên cạnh thì có hơi khẩn trương
-Nó ấy tuy không thông minh nhưng cũng là người tốt, có gì phải nói cho nó biết – bố anh nhìn anh chêm vào
-Dạ
-Đi đường mà mệt quá thì con cứ bắt nó cõng cũng được- mẹ anh trêu đùa
-Rất sẵn lòng- anh vui vẻ
-…- cô im lặng đỏ mặt
Cuộc nói chuyện đang cực kì ấm áp thì có thêm sự xuất hiện của vài vị khách không mời- Gia đình lan chi và gia đình minh quân. Trước đây gia đình anh và lan chi có cùng hợp tác một dự án nên có biết nhau sơ sơ.Tuy nhiên gần đây, công ty của hai nhà này liên thủ làm gián đoạn các hoạt động của ông khiến công ty trở nên khó khăn hơn vậy nên ông kì thực không muốn gặp hai người này cho lắm. Ông cũng chẳng muốn con mình kêt thân với con của đối thủ đâu.
Mấy người lớn đứng nói chuyện một số câu xa giao rồi quay về giới thiệu con mình. Ba của lan chi và minh quân muốn hai người họ quen nhau để nâng cao thuwong thế hai nhà nhưng hai đứa quá cứng đầu nên không có chịu, lan chi cứ đỏng đảnh một mực muốn anh phải rạp dưới chân còn minh quân thì vẫn trong công cuộc chinh phục cô. Anh trong mắt ba lan chi cũng không phải không tốt chỉ là công ty của ba anh không bằng của nhà minh quân nên ông ta không thích bằng, nói thật giờ anh kệ, con gái ông ta giờ có quỳ xuống chưa chắc anh thèm nhìn, còn cô nhìn mấy người lớn nói chuyện cũng chẳng biết làm gì hơn. Công ty của ba cô cô cũng có chút cổ phần nên thường xuyên theo dõi tình hình kinh doanh, trước đây ba cô và ba anh cũng hợp tác thế lực không nhỏ hơn bao nhiêu nhưng giờ chỉ còn mình ba anh chống đỡ nên không lại bọn họ. Đợi một thời gian nữa, cô nhất định sẽ khiến cho mọi thứ trở về quỹ đạo vốn có của nó.
-Đây là- ba Minh Quân nhìn sang phía cô hỏi
-Con gái bạn tôi, là Mai hoa- ba anh giới thiệu
-Mai hoa, là học sinh đứng đầu toàn trường con đấy ư- ông quay sang hỏi minh quân. Minh quân kể với ba mình về Mai Hoa, ông cực kì thích thù cô gái này, người có thể làm cho con ông chú ý không phải người thường đi
-Vâng-minh quân cười- Mai Hoa, đây là bố mình- Minh Quân kéo tay cô lên trước mặt bố cậu
-Cháu chào bác- cô gỡ tay minh quân ra chào hỏi rồi lùi xuống phía sau Mạnh thiên. Hành động này của cô đã được mọi người thu vào mắt, một số người vui vẻ, một số ngạc nhiên, một số khác lại giận nhưng cô chẳng quan tâm, chỉ lũi xuống phía sau rồi ngẩng lên nhìn anh, thấy anh cười nhìn cô, cảm giác an toàn.
-Lần này, lan chi thực nhờ cháu coi chừng- bố lan chi thấy Mai hoa bám lấy anh, lại nhận được chú ý từ hai nhà còn lại chỉ có con mình như dư thừa bỗng lên tiếng
-Dạ, lần này cháu phải để mắt mai hoa rồi, chắc phải phiền Minh Quân đi- anh chẳng giữ lễ đáp- bố mẹ anh tuy không nói anh được ăn nói như vậy nhưng tuyệt nhiên cũng chẳng khó chịu vì anh thẳng thừng với cô tiểu thư đỏng đảnh lan chi kia
-Vậy cậu cứ để tâm lan chi đi, mình không phiền trông coi mai hoa đâu- Minh quân cũng nhiệt tình vào cuộc.
Chết cha, từ khi nào mà xã giao của các bô lão lại trở thành cuộc tranh giành, đùn đẩy của mấy đứa nhóc này vậy. Bón người lướn không can thiệp để xem con của họ có đủ bản lĩnh hay không đây. với tinh thần là người kế thừa của công ty, họ cần phải chiến thắng để giành thứ mình muốn
-Em cũng không cần minh quân chú ý, có anh mạnh thiên là đủ rồi, em quen với mạnh thiên hơn- lan chi ra chiến
-Tôi cũng không có muốn chiếu cố cô đâu mà từ chối- minh quân cho một chưởng
-Nhưng tôi lại không quen cô- mạnh thiên cho chưởng nữa khiến nàng không đỡ nổi
-Tôi đã đăng kí cho Mai hoa nên tôi phải có nghĩa vụ chiếu cố cô ấy- Minh quân nói rất quân tử
-Cô giáo tôi, tôi không thể không để mắt- anh nói quá có lý
Ách, từ khi nào mà nhân vật chính ở đây lại không phải lan chi mà chuyển sang cô nàng không rõ gốc tích vậy.
Trong lòng bố con lan chi đang giận đó, còn những phụ huynh còn lại thì mắt nhìn con mình rừng rực như cổ vũ “ con phải thắng” chỉ có mai hoa đứng đó ngây ngốc, nhiều người ở sân trường thấy cảnh thần tượng của mình được hai anh chàng đẹp trai tranh nhau chiếu cố liền hét lên sung sướng.
-Chúng tôi là bạn không thể không chăm sóc- minh quân tiếp
-Tôi còn là thanh mai trúc mã của cô ấy kìa- một cú knock out
-Chẳng phải trước kia chưa từng để ý cô ấy sao- anh dính một chưởng quá mạnh
-Đó là quá khứ thôi, giờ khác rồi- anh phải cố giữ mạng trong cuộc chiến này
-Rõ ràng tôi vẫn là chưa từng đối tệ với cô ấy- một cú đánh khiến anh mất ¾ mạng
-Giờ tối đối với cô ấy rất tốt- anh phải cầm cự
-Tôi cũng tốt- minh quân đang giữ lợi thế
-A, mình có thể tự mình xử lý được- cô nhẹ giọng từ phía sau
-Không được- cả hai cùng hét to khiến mọi người giật mình. Nhất định phải phân thắng bại sao
-A, mau lên xe- cô nhanh chóng cầm tay anh kéo lên xe- anh quay lại nhìn mọi người đắc ý. Kiếp trước, kiếp này, người cô để trong lòng chỉ có anh, liếp trước anh đã lỡ, kiếp này anh phải giành cho được.
Minh Quân và lan chi cũng nhanh chóng chạy lên xe.
Học tập vất vả khiến anh hơi mệt mỏi, mà điều đó đòng nghĩa với việc người dạy anh là cô cũng chẳng khá hơn tẹo nào. Có nhiều hôm, cô thiếp đi khi anh đang làm bài tập, anh gẩng đầu lên thấy cảnh đó chỉ nhẹ nhàng đặt một hôn nhẹ lên chiếc mà hồng hào đáng yêu của cô, thật nhẹ sợ cô tỉnh mất, rồi lại hừng hực lấy khí thế tiếp tục làm bài. Khi cô tỉnh dậy lại dụi đôi mắt mèo của mình nhìn anh xấu hổ mà xin lỗi.
Không phải cô buồn ngủ mà khi có anh ở bên cạnh, cô thấy yên tâm và ấm áp lạ thường nên cô mới cô thể tin tưởng mà an giấc một chút thay cho những đêm mất ngủ vì lạnh lẽo.
Bắt đầu vào kì thi giữa kì, đây là lần đầu tiên anh học hành nghiêm túc vậy, tuy không mong đạt được hạng top nhưng anh cũng mong có chút khởi sắc để không làm cô thất vọng.
Buổi sáng đầu tiên thi toán, tối hôm qua cô đã cho anh làm thử một số dạng đề, anh làm tương đối tốt, cô động viên sẽ không có chuyện gì. Trước khi bước vào phòng thi, cô nói anh chỉ cần thả lỏng làm, dù kết quả có thế nào cô cũng rất vui vì anh đã cố gắng rồi. Anh nhìn cô đầy tin tưởng. Minh quân thấy cạnh này không chịu thua liền mặt dày đến bên cô nói lần này nhất định sẽ cùng cô nằm trên top 3, cô mỉm cười chúc cậu may mắn không quên nhìn anh bên cạnh.
Quả nhiên được thiên tài toán học ôn luyện, anh nhìn vào đề mà như thấy đây là một bài toán hết sức bình thường, lại càng thêm bội phục tài đoán đề của cô, sao có thể đúng tới 100% dạng bài, chỉ cần chuyển số liệu một chút là ngon ơ.
Tâm tình tốt, trong giờ ăn trưa lại được cô phổ cập lại kiến thức môn lý nên môn thi này anh cũng nhẹ nhàng thoát xác.
Hôm sau thi các môn sinh, hóa, cũng không ngoại lệ anh có thể làm được ngon lành. Giờ chỉ còn lại mấy môn khoa học xã hội và tiếng anh thôi. Tiếng anh thì anh không lo vì trước kia sử dụng rất nhiều nhưng các môn văn cổ, lịch sử cổ trung, địa lý thế giới quả khiến anh khó lòng mà an tâm được. cô biết anh kém những môn này nên đã tổng hợp lại những gì cơ bản nhất để anh học dễ dàng đồng thời không quên cho anh làm thử các đề mình ra. Thế nên tuy không làm được xuất sắc như các môn khác anh cũng có thể hoàn thành bàitương đối tốt. kết thúc kì thi, mọi người thở phào nhẹ nhõm, cả trường lại tổ chức một cuộc dã ngoại.
Đối với các hoạt động dã ngoại thường kì này anh đi nhiều rồi. Anh đột nhiên nhớ ra, kiếp trước, cô chưa có từng đi cùng lớp một lần nào, còn anh thì đi cùng với nhóm của lan chi, trong kì dã ngoại này, nhà trường cho học sinh leo núi cắm trại ở một vùng núi đẹp nhưng khá hẻo lánh, lúc ấy lan chi còn tí ngã xuống núi may mà có người kịp thời cứu. Anh nghĩ có nên rủ cô đi cùng không nhỉ vì đợt dã ngoại này cảnh quan khá đẹp, tiết trời cũng dễ chịu, vừa trải qua một kì thi căng thẳng đi tham quan kiểu này cũng là một lựa chọn hợp lý, lần này có anh cùng đianh nhất định sẽ chú tâm đến cô mà.
-Mai hoa có đi cùng lớp không?- anh hỏi thăm
-À, việc này..- cô quay xuống nhì minh quân rồn nhìn anh khó xử. Anh thu hành động này vào trong mắt, chuyện gì đang diễn ra vậy, từ khi nào mà anh lại không được chú ý trước vậy, mà khoan đã sao anh lại thấy giận dỗi với hành động này của cô nhỉ
-Mình đăng kí cho Mai Hoa đi cùng rồi- minh quân nói
-Xin lỗi, - cô nhìn anh áy náy
-Không sao, chúng ta cùng đi- dù không phải mình đăng kí cho cô ấy nhưng có thể đi cùng cô ấy cũng được rồi. Anh mang một chút giận dỗi
-Vậy ghi tên mình vào đi- anh quay xuống nói với Minh quân
-Tôi không ghi thì sao- Minh Quân trêu chọc
-Cậu dám- anh quay xuống giật tờ danh sách giật lấy tờ danh sách ghi tên mình vào. Anh còn nhỏ nhen tới nỗi khi thấy tên cô và minh quân gần nhau liền ghi tên mình vào giữa dòng của hai người. trên giấy minh quân cũng đừng hòng có cửa ở gần cô ( anh à hành động này của anh có trẻ con quá không vậy, dù gì anh cũng trải qua một kiếp người rồi mà, nếu có diễn cho giống cũng không cần diễn sâu vậy đâu)
Thế là cuộc dã ngoại đã được quyết định. Vì là lần đầu tiên đi xa nên cô chẳng biết phải chuẩn bị gì cả. sau khi suy nghĩ một hồi cô không chỉ mang theo quần áo, đồ vệ sinh cá nhân, bật lửa mà đến cả dây thừng, lương khô hộp y tế cũng mang theo như thể đi thám hiểm ấy. sắp xếp xong là một ba lô to và nặng đồ.
Anh nhiều kinh nghiệp hơn nên chỉ mang theo ít quần áo và đồ vệ sinh cá nhân thôi, nhẹ nhàng một ba lô nho nhỏ. Ngày đi, bố mẹ anh dặn kĩ chăm sóc cô tốt một chút, anh vâng dạ muốn nói “ bố mẹ không cần nói thì con cũng sẽ chiếu cô tốt cho vợ con” mà không dám.
Trường cô có hơn 1500 học sinh, hôm đi dã ngoại phải có tới 40 xe chở đi, các học sinh được gia đình đưa đến trường rồi đợi xe đến. Nhà nào, bố mẹ cũng dặn dò đủ kiểu trông mới đầm ấm làm sao, giờ anh mới biết vì sao cô lại không thích những hoạt động này. Thấy cô nhìn một lượt rồi âm trầm anh thầm tự trách mình, đẩy nhanh bố mẹ của mình sang chỗ cô, bố mẹ anh hiểu ý, thật không ngờ đứa con vô tâm của mình đã biết quan tâm đến người khác.
-Con đi có thế nào cứ bảo mạnh thiên giúp nghe chưa?- mẹ anh dặn dò
-Dạ- cô thấy bố mẹ anh bên cạnh thì có hơi khẩn trương
-Nó ấy tuy không thông minh nhưng cũng là người tốt, có gì phải nói cho nó biết – bố anh nhìn anh chêm vào
-Dạ
-Đi đường mà mệt quá thì con cứ bắt nó cõng cũng được- mẹ anh trêu đùa
-Rất sẵn lòng- anh vui vẻ
-…- cô im lặng đỏ mặt
Cuộc nói chuyện đang cực kì ấm áp thì có thêm sự xuất hiện của vài vị khách không mời- Gia đình lan chi và gia đình minh quân. Trước đây gia đình anh và lan chi có cùng hợp tác một dự án nên có biết nhau sơ sơ.Tuy nhiên gần đây, công ty của hai nhà này liên thủ làm gián đoạn các hoạt động của ông khiến công ty trở nên khó khăn hơn vậy nên ông kì thực không muốn gặp hai người này cho lắm. Ông cũng chẳng muốn con mình kêt thân với con của đối thủ đâu.
Mấy người lớn đứng nói chuyện một số câu xa giao rồi quay về giới thiệu con mình. Ba của lan chi và minh quân muốn hai người họ quen nhau để nâng cao thuwong thế hai nhà nhưng hai đứa quá cứng đầu nên không có chịu, lan chi cứ đỏng đảnh một mực muốn anh phải rạp dưới chân còn minh quân thì vẫn trong công cuộc chinh phục cô. Anh trong mắt ba lan chi cũng không phải không tốt chỉ là công ty của ba anh không bằng của nhà minh quân nên ông ta không thích bằng, nói thật giờ anh kệ, con gái ông ta giờ có quỳ xuống chưa chắc anh thèm nhìn, còn cô nhìn mấy người lớn nói chuyện cũng chẳng biết làm gì hơn. Công ty của ba cô cô cũng có chút cổ phần nên thường xuyên theo dõi tình hình kinh doanh, trước đây ba cô và ba anh cũng hợp tác thế lực không nhỏ hơn bao nhiêu nhưng giờ chỉ còn mình ba anh chống đỡ nên không lại bọn họ. Đợi một thời gian nữa, cô nhất định sẽ khiến cho mọi thứ trở về quỹ đạo vốn có của nó.
-Đây là- ba Minh Quân nhìn sang phía cô hỏi
-Con gái bạn tôi, là Mai hoa- ba anh giới thiệu
-Mai hoa, là học sinh đứng đầu toàn trường con đấy ư- ông quay sang hỏi minh quân. Minh quân kể với ba mình về Mai Hoa, ông cực kì thích thù cô gái này, người có thể làm cho con ông chú ý không phải người thường đi
-Vâng-minh quân cười- Mai Hoa, đây là bố mình- Minh Quân kéo tay cô lên trước mặt bố cậu
-Cháu chào bác- cô gỡ tay minh quân ra chào hỏi rồi lùi xuống phía sau Mạnh thiên. Hành động này của cô đã được mọi người thu vào mắt, một số người vui vẻ, một số ngạc nhiên, một số khác lại giận nhưng cô chẳng quan tâm, chỉ lũi xuống phía sau rồi ngẩng lên nhìn anh, thấy anh cười nhìn cô, cảm giác an toàn.
-Lần này, lan chi thực nhờ cháu coi chừng- bố lan chi thấy Mai hoa bám lấy anh, lại nhận được chú ý từ hai nhà còn lại chỉ có con mình như dư thừa bỗng lên tiếng
-Dạ, lần này cháu phải để mắt mai hoa rồi, chắc phải phiền Minh Quân đi- anh chẳng giữ lễ đáp- bố mẹ anh tuy không nói anh được ăn nói như vậy nhưng tuyệt nhiên cũng chẳng khó chịu vì anh thẳng thừng với cô tiểu thư đỏng đảnh lan chi kia
-Vậy cậu cứ để tâm lan chi đi, mình không phiền trông coi mai hoa đâu- Minh quân cũng nhiệt tình vào cuộc.
Chết cha, từ khi nào mà xã giao của các bô lão lại trở thành cuộc tranh giành, đùn đẩy của mấy đứa nhóc này vậy. Bón người lướn không can thiệp để xem con của họ có đủ bản lĩnh hay không đây. với tinh thần là người kế thừa của công ty, họ cần phải chiến thắng để giành thứ mình muốn
-Em cũng không cần minh quân chú ý, có anh mạnh thiên là đủ rồi, em quen với mạnh thiên hơn- lan chi ra chiến
-Tôi cũng không có muốn chiếu cố cô đâu mà từ chối- minh quân cho một chưởng
-Nhưng tôi lại không quen cô- mạnh thiên cho chưởng nữa khiến nàng không đỡ nổi
-Tôi đã đăng kí cho Mai hoa nên tôi phải có nghĩa vụ chiếu cố cô ấy- Minh quân nói rất quân tử
-Cô giáo tôi, tôi không thể không để mắt- anh nói quá có lý
Ách, từ khi nào mà nhân vật chính ở đây lại không phải lan chi mà chuyển sang cô nàng không rõ gốc tích vậy.
Trong lòng bố con lan chi đang giận đó, còn những phụ huynh còn lại thì mắt nhìn con mình rừng rực như cổ vũ “ con phải thắng” chỉ có mai hoa đứng đó ngây ngốc, nhiều người ở sân trường thấy cảnh thần tượng của mình được hai anh chàng đẹp trai tranh nhau chiếu cố liền hét lên sung sướng.
-Chúng tôi là bạn không thể không chăm sóc- minh quân tiếp
-Tôi còn là thanh mai trúc mã của cô ấy kìa- một cú knock out
-Chẳng phải trước kia chưa từng để ý cô ấy sao- anh dính một chưởng quá mạnh
-Đó là quá khứ thôi, giờ khác rồi- anh phải cố giữ mạng trong cuộc chiến này
-Rõ ràng tôi vẫn là chưa từng đối tệ với cô ấy- một cú đánh khiến anh mất ¾ mạng
-Giờ tối đối với cô ấy rất tốt- anh phải cầm cự
-Tôi cũng tốt- minh quân đang giữ lợi thế
-A, mình có thể tự mình xử lý được- cô nhẹ giọng từ phía sau
-Không được- cả hai cùng hét to khiến mọi người giật mình. Nhất định phải phân thắng bại sao
-A, mau lên xe- cô nhanh chóng cầm tay anh kéo lên xe- anh quay lại nhìn mọi người đắc ý. Kiếp trước, kiếp này, người cô để trong lòng chỉ có anh, liếp trước anh đã lỡ, kiếp này anh phải giành cho được.
Minh Quân và lan chi cũng nhanh chóng chạy lên xe.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.