Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức
Chương 161
Nhu Mễ Thủy Tinh Cao
27/09/2022
"Phó tổng giám đốc Trần bây giờ đang trả đũa, hay là thẹn quá hóa giận đây?" Cừu Siêu Quần bực bội, anh ta vẫn là giám đốc thành phố thì làm sao, ở tổng công ty nơi quan hệ rắc rối phức tạp này, làm giám đốc thành phố cũng hết sức lao tâm lao lực đấy: "Nếu coi thường giám đốc thành phố, cảm thấy chức vụ của chúng tôi thấp, được lắm, tôi lập tức nói với con gái nhà người ta." Con gái nhà người ta cũng đang là giám đốc thành phố nha.
Luận càn quấy, Cừu Siêu Quần không bao giờ chịu thua.
Trần Kiêu vô ngữ: "Em không có ý này. Được rồi, em sai, em nói sai rồi."
Thấy Trần Kiêu nhận sai, Cừu Siêu Quần lập tức lấn tới: "Cho nên, em thích Lộ Nam, phải không?"
"Anh, anh ở đây à? Bác cả đang tìm anh đấy." Trần Kiêu còn chưa trả lời, một cô gái trẻ trung xinh đẹp đi tới từ lối rẽ khu triển lãm, thúc giục Trần Kiêu: "Hay là anh gọi điện thoại cho bác đi."
Người tới là con gái chú Trần Kiêu, tên Thẩm Hi Âm, hiện tại làm ở ban Tài nguyên nhân lực tập đoàn Nguyên Xuyên.
Mặc dù biết không có chuyện gì gấp, nhưng Trần Kiêu vẫn gật đầu với Cừu Siêu Quần, ra hiệu mình đi gọi điện thoại, sau đó sang bên cạnh vài bước.
Thẩm Hi Âm thấy Cừu Siêu Quần, cười chào hỏi: "Anh Cừu lâu lắm không thấy tới tổng công ty nhỉ."
"Bận quá." Cừu Siêu Quần thầm nhủ: tới làm gì? Ta và lão hán nhà ta (cha) trời sinh bất hòa, vì huyết áp của ông ấy ta vẫn nên ít tới cao ốc tổng công ty thì hơn.
"Em nghe nói, anh Cừu đang theo đuổi con gái, muốn lấy giải nội bộ." Thẩm Hi Âm tò mò hỏi: "Là thần thánh phương nào thế?"
Cừu Siêu Quần thật muốn nhảy sông chứng tỏ trong sạch, vội vàng kêu: "Em gái đừng phá hỏng danh dự của anh, anh là kiểu người lấy công làm tư thế à?"
Thẩm Hi Âm bĩu môi, từ chối cho ý kiến.
"Thật không phải mà." Cừu Siêu Quần không biết nên nói thế nào, nhưng anh ta không thể khai ra Trần Kiêu, bèn khổ não gãi đầu, nghiêm túc giải thích: "Nhân phẩm của anh em hiểu mà, anh đâu phải hạng thấy sắc nảy lòng tham. Anh thấy cô ấy trẻ tuổi, mới đảm nhiệm giám đốc thành phố, bèn muốn giúp một chút. Con gái làm nghề này, thật sự không dễ dàng, cho nên lời ban nãy em nhất định không thể nhắc lại, nếu không lan truyền trong tổng công ty, ảnh hưởng xấu tới cô ấy."
Anh ta trịnh trọng như vậy, Thẩm Hi Âm cũng không đùa nữa, tỏ ra khó xử nói: "Vâng, người trong nghề đều nói anh Cừu là Bồ Tát sống, mấy năm nay những người thăng chức đi làm giám đốc thành phố khác từ Nhất Chi Hoa, không có 10 cũng có 8. Anh nhất quán tiếc tài." Lời thì nói như vậy, nhưng giọng nói lại nhuốm vẻ kỳ quái.
Cừu Siêu Quần là ai? Anh ta có thể khiến Thẩm Hi Âm khó chịu rời đi?
Vậy tương đương với gây trở ngại chứ không giúp được gì cho Trần Kiêu.
Lỡ như em họ Trần Kiêu lợi dụng tiện lợi ở ban Tài nguyên nhân lực ngáng chân Lộ Nam thì sao?
Dù sao đối phương muốn hỏi thăm thông tin của Lộ Nam là dễ như trở bàn tay.
Thế là anh ta đổi giọng, hết sức thần bí: "Hơn nữa, cũng không đơn giản là thế. Cái cô giám đốc Lộ này là người mà anh họ em từng chăm sóc tỉ mỉ, bây giờ đang nhậm chức giám đốc thành phố Hoa An, tương đương với một cái đinh anh em cắm ở tỉnh Kiềm Giang, em không được thêm phiền đâu đấy."
"Anh trai em vì sao phải săn sóc một cô gái trẻ như thế?" Dù sao cô ta không hiểu.
Cừu Siêu Quần chao ôi vài tiếng: "Em gái nói thế không đúng rồi, em cũng là con gái, sao lại coi thường người con gái khác? Nguyên Xuyên chúng ta không có thói phân biệt giới tính nha. Hơn nữa người ta thật sự giỏi giang, là Lộ tam thiêm đấy!"
Nếu bởi vì nguyên nhân này, Cừu Siêu Quần có vài phần chăm sóc cái cô giám đốc Lộ này cũng là dễ hiểu, thế là Thẩm Hi Âm nghiêm túc nói: "Anh Cừu yên tâm, em nhất định không nói lung tung."
Cừu Siêu Quần tán thưởng gật gù, bụng bảo dạ: đều là sinh viên tốt nghiệp năm ngoái, em gái họ Thẩm này thật dễ lừa gạt. Này cũng chứng tỏ, tên Trần Kiêu muốn "lừa" con gái nhà người ta, e rằng khó.
Trần Kiêu gọi điện thoại xong, đi tới nói: "Em còn chút việc, đi trước nhé." Anh ta gật đầu với Cừu Siêu Quần, ý tứ liên lạc sau.
Thẩm Hi Âm suy nghĩ, nói: "Anh, em về tổng công ty, anh tiện đường không?"
"Đi thôi."
Lên xe, Thẩm Hi Âm quả nhiên thăm dò: "Anh Cừu bảo, cái cô giám đốc thành phố kia là đồ đệ của anh, bảo em không được đùa giỡn họ." Nói với giọng hơi tủi thân.
Trần Kiêu liếc em họ, thản nhiên nói: "Cho dù không phải đồ đệ của anh, em cũng không nên trêu đùa như thế."
Thẩm Hi Âm le lưỡi: "Em tò mò mà thôi. Ban Thương mại đều khen Lộ tam thiêm lợi hại - nhưng kỳ thực tổng giá trị hợp đồng cũng chỉ 3-4 triệu tệ, có gì đáng gờm đâu."
Trần Kiêu khách quan nói: "Nhưng đó là tỉnh Kiềm Giang, vừa nhậm chức có thể đạt được thành tích này, có mấy ai? Em không thể áp tiêu chuẩn ở nơi đây vào thành phố ở Hoa Đông được."
"Cho nên, cô giám đốc Lộ này, thật giỏi giang thế à?" Thẩm Hi Âm vẫn không mấy tin tưởng.
"Cô ấy biểu hiện trong công việc thế nào, không phải chúng ta vài câu là có thể đánh giá, cuối năm tự nhiên sẽ thấy rõ ràng." Trần Kiêu nói kín không kẽ hở.
...
Dạo chơi triển lãm hết sức vui vẻ, Lộ Nam không biết sau lưng có người đang bát quái về cô.
Mười mấy gian trưng bày, căn bản không thể xem xong trong một ngày, cô bắt đầu từ khu rượu nổi tiếng, tinh tế nhìn kỹ gian trưng bày của quốc tửu: lấy gốm trắng và màu đỏ Trung Hoa làm chủ, phối hợp với yếu tố tơ lụa, mang vài phần thời nhà Đường.
Center của quốc tửu là hệ liệt Bạch sứ hoàn toàn xứng đáng, con dấu vàng rạng rỡ huy hoàng trước ánh đèn chiếu rọi.
Lộ Nam nhìn thấy từng nhóm người âu phục giày da bước vào gian trưng bày quốc tửu, muốn đàm phán nghiệp vụ - [A, cảm giác người bán đệ nhất thật sự sung sướng.]
Trừ quốc tửu vững vàng chiếm cứ vị trí đầu rồng trong ngành rượu trắng trong nước, khu rượu nổi tiếng còn có đa số nhóm xưởng rượu hạng hai đặt gian trưng bày ở đây.
Hương thơm chủ lưu là nồng hương và tương hương, nhưng không có nghĩa loại hương thơm khác không có thị trường.
Thí dụ như kiêm hương, thanh hương, phượng hương, chi hương, dược hương... đều có từng nhóm khách hàng trung thành.
Lộ Nam không mê rượu, nhưng làm nghề này nhiều năm, nhìn thấy rượu ngon, ít nhiều vẫn có phần đi không đặng.
Chỉ tiếc bên này khác với khu vực Đường - gian trưng bày khu Đường, các nhà đều bày đồ ăn thử, rất nhiều đồ ăn thử miễn phí, mặc cho khách tham quan nếm thử.
Lộ Nam nhìn, khu rượu nổi danh muốn phẩm rượu còn phải trình danh thiếp, trong lòng dù hiểu, nhưng vẫn hết sức tiếc nuối.
Cô không uống được, tạo danh thiếp giả cũng không được, đi vào một chuyến: a ha người của Nguyên Xuyên!
Nhân viên xưởng rượu người ta không trợn mắt hằm hừ mình đều là khách sáo.
Cô dạo một vòng khu rượu nổi danh, ra phòng ăn hội trường giải quyết cơm trưa, rồi cố ý tới khu rượu có tiếng, khu rượu mạnh tìm một loại rượu hiện giờ còn chưa có tên tuổi - di rượu.
Khu rượu có tiếng, muốn nếm thử không khó như vậy, trước gian trưng bày, Lộ Nam đưa danh thiếp, xưởng thấy là đồng nghiệp cùng ngành, chỉ cười bảo: "Ngài có lái xe tới đây không? Uống rượu không nên lái xe."
Với thái độ này, Lộ Nam cảm thấy có thể uống nhiều thêm một chén.
Ai có thể nghĩ vài năm sau, di rượu biến thành ngựa ô, giết vào nhóm xưởng rượu hạng hai.
Mang theo chút tiên tri vui mừng bí ẩn, Lộ Nam còn lấy điện thoại của người phụ trách di rượu, làm khảo sát, điền vé số rút thăm, sau đó tiếp tục đi dạo.
Đã tới một chuyến, dù sao cũng phải nhiều xem nhiều học, Lộ Nam chụp khá nhiều ảnh, trong lòng đại khái có ý tưởng sơ bộ với báo cáo.
Trong lúc này cô rút thưởng quà tặng nhỏ một đống, cô rất tin tưởng vào vận may của mình, quả nhiên còn nhận được điện thoại trúng thưởng.
Hơn 4h chiều, Lộ Nam cố tình lưu ý, Nguyên Xuyên ở hôm nay, cũng chính là ngày đầu tiên rút được vài giải may mắn vài giải Ba, một giải Nhì, đại khái giải Nhất phải để lại hai hôm sau.
Lúc Lộ Nam định kết thúc công việc hôm nay, Cừu Siêu Quần bỗng gọi tới: "Buổi tối muốn ăn gì không, muốn anh Cừu của cô làm hướng dẫn viên không?"
Lộ Nam từ chối khéo, biểu thị không cần phiền tới đối phương, chính mình định tự đi dạo theo hướng dẫn du lịch.
Cừu Siêu Quần tắt máy, lập tức gọi cho Trần Kiêu: "Anh định thăm dò hoạt động buổi tối của Lộ Nam hộ em, hoặc hẹn cô ấy hộ em, nhưng cô bé này quá đề phòng rồi, nói chuyện kín kẽ quá. Làm hại anh còn tưởng trải qua tối qua và hôm nay, anh coi như là bạn của cô ấy rồi."
Trần Kiêu chẳng hề bất ngờ, cười khẽ: "Em đoán, có phải cô ấy bảo đã xem hướng dẫn du lịch rồi?"
Cừu Siêu Quần kinh ngạc kêu lên: "Cái này mà em cũng biết?"
"Cô ấy là người làm việc rất có kế hoạch, tối nay..." Trần Kiêu gõ mặt bàn: "Đại khái sẽ tới chợ đêm ăn lẩu."
"Cô ấy không nói rõ sắp xếp cụ thể, nên anh cũng không biết em đoán chuẩn không."
"Có chuẩn hay không, thử nghiệm là biết." Trần Kiêu nói xong, bảo Cừu Siêu Quần: "Anh không cần hẹn Lộ Nam hộ em, hai người bây giờ miễn cưỡng là đồng nghiệp quen biết, lúc không cần thiết, cô ấy sẽ không ra ngoài ăn cơm một mình với đồng nghiệp mới quen được 2 ngày." Trần Kiêu nhấn mạnh vào chữ "một mình".
Làm Cừu Siêu Quần tức giận: "Được được được, coi như anh xen vào việc người khác."
Cúp máy, Trần Kiêu nhìn di động, cười ngán ngẩm.
Chốc lát sau, nhận được tin nhắn, là Cừu Siêu Quần gửi tới: "Cho nên, em muốn nghiệm chứng Lộ Nam buổi tối đi chợ đêm ăn lẩu thế nào?"
Trần Kiêu xem xong, không trả lời, coi như trả thù nho nhỏ anh Cừu vừa dập máy trước, để anh ta nóng ruột nóng gan cân nhắc đi thôi.
Anh đặt di động sang bên cạnh, tiếp tục công việc trong tay.
Tới khi xử lý xong mọi việc, Trần Kiêu nhìn đồng hồ, đã hơn 6h.
Nghiệm chứng thế nào?
Đương nhiên là gọi điện thoại hỏi.
"Anh Kiêu?" Đối phương mau chóng nhấc máy, bối cảnh âm thanh ồn ào, hiển nhiên đang ở ngoài.
Trần Kiêu nói tự nhiên: "Không sao, anh định hỏi em, hôm nay thu hoạch thế nào ở hội Đường rượu?"
"Anh định hỏi thu hoạch công việc hay thu hoạch vật chất?"
Trần Kiêu hiểu ý cười: "Lấy được rất nhiều quà tặng nhỏ?"
"Còn trúng giải Nhất của di rượu." Vui vẻ, giá trị hơn 1 nghìn tệ.
"May mắn thế."
Lộ Nam khiêm tốn, thẳng thắn nói: "Không có gì, đại khái vì họ không mở cửa sau cho người ta nha."
Trần Kiêu:...
Luận càn quấy, Cừu Siêu Quần không bao giờ chịu thua.
Trần Kiêu vô ngữ: "Em không có ý này. Được rồi, em sai, em nói sai rồi."
Thấy Trần Kiêu nhận sai, Cừu Siêu Quần lập tức lấn tới: "Cho nên, em thích Lộ Nam, phải không?"
"Anh, anh ở đây à? Bác cả đang tìm anh đấy." Trần Kiêu còn chưa trả lời, một cô gái trẻ trung xinh đẹp đi tới từ lối rẽ khu triển lãm, thúc giục Trần Kiêu: "Hay là anh gọi điện thoại cho bác đi."
Người tới là con gái chú Trần Kiêu, tên Thẩm Hi Âm, hiện tại làm ở ban Tài nguyên nhân lực tập đoàn Nguyên Xuyên.
Mặc dù biết không có chuyện gì gấp, nhưng Trần Kiêu vẫn gật đầu với Cừu Siêu Quần, ra hiệu mình đi gọi điện thoại, sau đó sang bên cạnh vài bước.
Thẩm Hi Âm thấy Cừu Siêu Quần, cười chào hỏi: "Anh Cừu lâu lắm không thấy tới tổng công ty nhỉ."
"Bận quá." Cừu Siêu Quần thầm nhủ: tới làm gì? Ta và lão hán nhà ta (cha) trời sinh bất hòa, vì huyết áp của ông ấy ta vẫn nên ít tới cao ốc tổng công ty thì hơn.
"Em nghe nói, anh Cừu đang theo đuổi con gái, muốn lấy giải nội bộ." Thẩm Hi Âm tò mò hỏi: "Là thần thánh phương nào thế?"
Cừu Siêu Quần thật muốn nhảy sông chứng tỏ trong sạch, vội vàng kêu: "Em gái đừng phá hỏng danh dự của anh, anh là kiểu người lấy công làm tư thế à?"
Thẩm Hi Âm bĩu môi, từ chối cho ý kiến.
"Thật không phải mà." Cừu Siêu Quần không biết nên nói thế nào, nhưng anh ta không thể khai ra Trần Kiêu, bèn khổ não gãi đầu, nghiêm túc giải thích: "Nhân phẩm của anh em hiểu mà, anh đâu phải hạng thấy sắc nảy lòng tham. Anh thấy cô ấy trẻ tuổi, mới đảm nhiệm giám đốc thành phố, bèn muốn giúp một chút. Con gái làm nghề này, thật sự không dễ dàng, cho nên lời ban nãy em nhất định không thể nhắc lại, nếu không lan truyền trong tổng công ty, ảnh hưởng xấu tới cô ấy."
Anh ta trịnh trọng như vậy, Thẩm Hi Âm cũng không đùa nữa, tỏ ra khó xử nói: "Vâng, người trong nghề đều nói anh Cừu là Bồ Tát sống, mấy năm nay những người thăng chức đi làm giám đốc thành phố khác từ Nhất Chi Hoa, không có 10 cũng có 8. Anh nhất quán tiếc tài." Lời thì nói như vậy, nhưng giọng nói lại nhuốm vẻ kỳ quái.
Cừu Siêu Quần là ai? Anh ta có thể khiến Thẩm Hi Âm khó chịu rời đi?
Vậy tương đương với gây trở ngại chứ không giúp được gì cho Trần Kiêu.
Lỡ như em họ Trần Kiêu lợi dụng tiện lợi ở ban Tài nguyên nhân lực ngáng chân Lộ Nam thì sao?
Dù sao đối phương muốn hỏi thăm thông tin của Lộ Nam là dễ như trở bàn tay.
Thế là anh ta đổi giọng, hết sức thần bí: "Hơn nữa, cũng không đơn giản là thế. Cái cô giám đốc Lộ này là người mà anh họ em từng chăm sóc tỉ mỉ, bây giờ đang nhậm chức giám đốc thành phố Hoa An, tương đương với một cái đinh anh em cắm ở tỉnh Kiềm Giang, em không được thêm phiền đâu đấy."
"Anh trai em vì sao phải săn sóc một cô gái trẻ như thế?" Dù sao cô ta không hiểu.
Cừu Siêu Quần chao ôi vài tiếng: "Em gái nói thế không đúng rồi, em cũng là con gái, sao lại coi thường người con gái khác? Nguyên Xuyên chúng ta không có thói phân biệt giới tính nha. Hơn nữa người ta thật sự giỏi giang, là Lộ tam thiêm đấy!"
Nếu bởi vì nguyên nhân này, Cừu Siêu Quần có vài phần chăm sóc cái cô giám đốc Lộ này cũng là dễ hiểu, thế là Thẩm Hi Âm nghiêm túc nói: "Anh Cừu yên tâm, em nhất định không nói lung tung."
Cừu Siêu Quần tán thưởng gật gù, bụng bảo dạ: đều là sinh viên tốt nghiệp năm ngoái, em gái họ Thẩm này thật dễ lừa gạt. Này cũng chứng tỏ, tên Trần Kiêu muốn "lừa" con gái nhà người ta, e rằng khó.
Trần Kiêu gọi điện thoại xong, đi tới nói: "Em còn chút việc, đi trước nhé." Anh ta gật đầu với Cừu Siêu Quần, ý tứ liên lạc sau.
Thẩm Hi Âm suy nghĩ, nói: "Anh, em về tổng công ty, anh tiện đường không?"
"Đi thôi."
Lên xe, Thẩm Hi Âm quả nhiên thăm dò: "Anh Cừu bảo, cái cô giám đốc thành phố kia là đồ đệ của anh, bảo em không được đùa giỡn họ." Nói với giọng hơi tủi thân.
Trần Kiêu liếc em họ, thản nhiên nói: "Cho dù không phải đồ đệ của anh, em cũng không nên trêu đùa như thế."
Thẩm Hi Âm le lưỡi: "Em tò mò mà thôi. Ban Thương mại đều khen Lộ tam thiêm lợi hại - nhưng kỳ thực tổng giá trị hợp đồng cũng chỉ 3-4 triệu tệ, có gì đáng gờm đâu."
Trần Kiêu khách quan nói: "Nhưng đó là tỉnh Kiềm Giang, vừa nhậm chức có thể đạt được thành tích này, có mấy ai? Em không thể áp tiêu chuẩn ở nơi đây vào thành phố ở Hoa Đông được."
"Cho nên, cô giám đốc Lộ này, thật giỏi giang thế à?" Thẩm Hi Âm vẫn không mấy tin tưởng.
"Cô ấy biểu hiện trong công việc thế nào, không phải chúng ta vài câu là có thể đánh giá, cuối năm tự nhiên sẽ thấy rõ ràng." Trần Kiêu nói kín không kẽ hở.
...
Dạo chơi triển lãm hết sức vui vẻ, Lộ Nam không biết sau lưng có người đang bát quái về cô.
Mười mấy gian trưng bày, căn bản không thể xem xong trong một ngày, cô bắt đầu từ khu rượu nổi tiếng, tinh tế nhìn kỹ gian trưng bày của quốc tửu: lấy gốm trắng và màu đỏ Trung Hoa làm chủ, phối hợp với yếu tố tơ lụa, mang vài phần thời nhà Đường.
Center của quốc tửu là hệ liệt Bạch sứ hoàn toàn xứng đáng, con dấu vàng rạng rỡ huy hoàng trước ánh đèn chiếu rọi.
Lộ Nam nhìn thấy từng nhóm người âu phục giày da bước vào gian trưng bày quốc tửu, muốn đàm phán nghiệp vụ - [A, cảm giác người bán đệ nhất thật sự sung sướng.]
Trừ quốc tửu vững vàng chiếm cứ vị trí đầu rồng trong ngành rượu trắng trong nước, khu rượu nổi tiếng còn có đa số nhóm xưởng rượu hạng hai đặt gian trưng bày ở đây.
Hương thơm chủ lưu là nồng hương và tương hương, nhưng không có nghĩa loại hương thơm khác không có thị trường.
Thí dụ như kiêm hương, thanh hương, phượng hương, chi hương, dược hương... đều có từng nhóm khách hàng trung thành.
Lộ Nam không mê rượu, nhưng làm nghề này nhiều năm, nhìn thấy rượu ngon, ít nhiều vẫn có phần đi không đặng.
Chỉ tiếc bên này khác với khu vực Đường - gian trưng bày khu Đường, các nhà đều bày đồ ăn thử, rất nhiều đồ ăn thử miễn phí, mặc cho khách tham quan nếm thử.
Lộ Nam nhìn, khu rượu nổi danh muốn phẩm rượu còn phải trình danh thiếp, trong lòng dù hiểu, nhưng vẫn hết sức tiếc nuối.
Cô không uống được, tạo danh thiếp giả cũng không được, đi vào một chuyến: a ha người của Nguyên Xuyên!
Nhân viên xưởng rượu người ta không trợn mắt hằm hừ mình đều là khách sáo.
Cô dạo một vòng khu rượu nổi danh, ra phòng ăn hội trường giải quyết cơm trưa, rồi cố ý tới khu rượu có tiếng, khu rượu mạnh tìm một loại rượu hiện giờ còn chưa có tên tuổi - di rượu.
Khu rượu có tiếng, muốn nếm thử không khó như vậy, trước gian trưng bày, Lộ Nam đưa danh thiếp, xưởng thấy là đồng nghiệp cùng ngành, chỉ cười bảo: "Ngài có lái xe tới đây không? Uống rượu không nên lái xe."
Với thái độ này, Lộ Nam cảm thấy có thể uống nhiều thêm một chén.
Ai có thể nghĩ vài năm sau, di rượu biến thành ngựa ô, giết vào nhóm xưởng rượu hạng hai.
Mang theo chút tiên tri vui mừng bí ẩn, Lộ Nam còn lấy điện thoại của người phụ trách di rượu, làm khảo sát, điền vé số rút thăm, sau đó tiếp tục đi dạo.
Đã tới một chuyến, dù sao cũng phải nhiều xem nhiều học, Lộ Nam chụp khá nhiều ảnh, trong lòng đại khái có ý tưởng sơ bộ với báo cáo.
Trong lúc này cô rút thưởng quà tặng nhỏ một đống, cô rất tin tưởng vào vận may của mình, quả nhiên còn nhận được điện thoại trúng thưởng.
Hơn 4h chiều, Lộ Nam cố tình lưu ý, Nguyên Xuyên ở hôm nay, cũng chính là ngày đầu tiên rút được vài giải may mắn vài giải Ba, một giải Nhì, đại khái giải Nhất phải để lại hai hôm sau.
Lúc Lộ Nam định kết thúc công việc hôm nay, Cừu Siêu Quần bỗng gọi tới: "Buổi tối muốn ăn gì không, muốn anh Cừu của cô làm hướng dẫn viên không?"
Lộ Nam từ chối khéo, biểu thị không cần phiền tới đối phương, chính mình định tự đi dạo theo hướng dẫn du lịch.
Cừu Siêu Quần tắt máy, lập tức gọi cho Trần Kiêu: "Anh định thăm dò hoạt động buổi tối của Lộ Nam hộ em, hoặc hẹn cô ấy hộ em, nhưng cô bé này quá đề phòng rồi, nói chuyện kín kẽ quá. Làm hại anh còn tưởng trải qua tối qua và hôm nay, anh coi như là bạn của cô ấy rồi."
Trần Kiêu chẳng hề bất ngờ, cười khẽ: "Em đoán, có phải cô ấy bảo đã xem hướng dẫn du lịch rồi?"
Cừu Siêu Quần kinh ngạc kêu lên: "Cái này mà em cũng biết?"
"Cô ấy là người làm việc rất có kế hoạch, tối nay..." Trần Kiêu gõ mặt bàn: "Đại khái sẽ tới chợ đêm ăn lẩu."
"Cô ấy không nói rõ sắp xếp cụ thể, nên anh cũng không biết em đoán chuẩn không."
"Có chuẩn hay không, thử nghiệm là biết." Trần Kiêu nói xong, bảo Cừu Siêu Quần: "Anh không cần hẹn Lộ Nam hộ em, hai người bây giờ miễn cưỡng là đồng nghiệp quen biết, lúc không cần thiết, cô ấy sẽ không ra ngoài ăn cơm một mình với đồng nghiệp mới quen được 2 ngày." Trần Kiêu nhấn mạnh vào chữ "một mình".
Làm Cừu Siêu Quần tức giận: "Được được được, coi như anh xen vào việc người khác."
Cúp máy, Trần Kiêu nhìn di động, cười ngán ngẩm.
Chốc lát sau, nhận được tin nhắn, là Cừu Siêu Quần gửi tới: "Cho nên, em muốn nghiệm chứng Lộ Nam buổi tối đi chợ đêm ăn lẩu thế nào?"
Trần Kiêu xem xong, không trả lời, coi như trả thù nho nhỏ anh Cừu vừa dập máy trước, để anh ta nóng ruột nóng gan cân nhắc đi thôi.
Anh đặt di động sang bên cạnh, tiếp tục công việc trong tay.
Tới khi xử lý xong mọi việc, Trần Kiêu nhìn đồng hồ, đã hơn 6h.
Nghiệm chứng thế nào?
Đương nhiên là gọi điện thoại hỏi.
"Anh Kiêu?" Đối phương mau chóng nhấc máy, bối cảnh âm thanh ồn ào, hiển nhiên đang ở ngoài.
Trần Kiêu nói tự nhiên: "Không sao, anh định hỏi em, hôm nay thu hoạch thế nào ở hội Đường rượu?"
"Anh định hỏi thu hoạch công việc hay thu hoạch vật chất?"
Trần Kiêu hiểu ý cười: "Lấy được rất nhiều quà tặng nhỏ?"
"Còn trúng giải Nhất của di rượu." Vui vẻ, giá trị hơn 1 nghìn tệ.
"May mắn thế."
Lộ Nam khiêm tốn, thẳng thắn nói: "Không có gì, đại khái vì họ không mở cửa sau cho người ta nha."
Trần Kiêu:...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.