Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức
Chương 270
Nhu Mễ Thủy Tinh Cao
04/10/2022
"Làm không vui thì té" đương nhiên chỉ là lời nói đùa. Nhưng Lộ Nam suy nghĩ tới mấy căn nhà ở Hải Lâm và cửa hàng ở Ô thành, bỗng dưng cảm khái: con người quả nhiên phải có đường lui, như vậy, bất luận quyết định thế nào đều có sức mạnh.
Cũng phải nói, Lộ Nam lo lắng về hợp tác sâu rộng, Trần Kiêu cũng hiểu.
Cửa hàng lớn lừa khách, khách hàng lớn thì cũng lừa cửa hàng.
Thị trường hải ngoại của Nguyên Xuyên gần như trống không, những người ký hợp đồng hiện tại đều là những Nhà tiêu thụ phối hợp cao được chọn lựa kỹ càng.
Nhưng Trần nữ sĩ và công ty Mỹ Lâm đứng sau bà ấy thì không giống.
Chính vì có băn khoăn giống như Lộ Nam, anh ta mới kiên quyết phản đối HĐQT đề nghị mở rộng rượu Hài Hòa ra nước ngoài thông qua hợp tác sâu rộng với công ty đứng sau lưng Trần nữ sĩ: "Đường cong cứu quốc", mượn con đường rượu nho bán rượu trắng TQ vào thị trường chủ lưu nước ngoài.
Lúc trước HĐQT thảo luận, cha anh ta cũng không đồng ý.
Chỉ là bây giờ cha anh ta vì lý do sức khỏe nên phải nghỉ ngơi, Trần Kiêu cũng không xác định được mình có thể chống lại áp lực bao lâu.
Lộ Nam đời trước tầm này chưa trở thành giám đốc thành phố Cự Giang, nhưng cô vẫn biết rốt cuộc tổng công ty có thả quyền tiêu thụ rượu Hài Hòa nước ngoài hay không - đương nhiên là không!
Cô biết, tổng công ty thảo luận mấy lần, bản thân Chủ tịch mặc dù còn đang tĩnh dưỡng không lộ diện, nhưng ông ấy và cha mẹ ông ấy, còn có những người nắm cổ phiếu khác trong nhà họ Thẩm, cộng thêm phái Hạ tổng luôn một mực nghe lệnh Chủ tịch đều cờ xí tiên minh ủng hộ Trần Kiêu.
Khi đó tình hình ắt hẳn cũng vô cùng nguy hiểm, phái do Trần Kiêu dẫn đầu bác bỏ ý tưởng, dù thắng cũng là thắng hiểm.
Thậm chí sau khi thắng hiểm cũng không phải kết thúc.
Bởi vì sau đó, đột nhiên nổ ra tin tức công ty Mỹ Lâm đạt thành hợp tác sâu rộng với rượu Lệnh Dương.
Hai công ty này ký thỏa thuận hợp tác vào cuối tháng 4, lập tức gióng trống khua chiêng trong ngoài ngành nghề, truyền thông nhân tiện tuyên truyền. Theo đó mà tới là những tin đồn nói Lệnh Dương đang cấp bách tuyển chuyên gia tới khai thác thị trường hải ngoại, xã giao với khách, thù lao hậu hĩnh.
Khi đó công ty Nguyên Xuyên có thể nói là loạn trong giặc ngoài, phong vũ phiêu diêu, bởi vậy, dẫn tới một sự kiện có quy mô không nhỏ "các giám đốc thành phố phản bội chạy trốn".
Nguyên Xuyên đương nhiên phải đòi lý lẽ từ chỗ Lệnh Dương, đây chính là ác ý đào người. Nhưng Lệnh Dương lại nói cùng nghề nhân viên nhảy việc là hiện tượng hết sức bình thường, hoàn toàn không thừa nhận ác ý đào người, càng thái quá hơn là, "ý tốt khuyên bảo" Nguyên Xuyên, nếu muốn tiết kiệm nhân lực, không ngại chuyển nghiệp vụ viên cho họ, Lệnh Dương rất vui vẻ tiếp thu.
Còn những giám đốc thành phố nghỉ việc hàng loạt lúc đó - ký hợp đồng bên thứ ba với công ty Mỹ Lâm.
Khi đó thỏa thuận cạnh tranh của Nguyên Xuyên còn lỏng lẻo, bọn họ dùng hình thức này né tránh.
Nhưng thiện ác tới cùng chung có báo, câu này không sai.
Lệnh Dương chỉ rực rỡ được 1 năm, sang năm thứ hai, những tệ nạn mà quyền tổng đại lý nước ngoài đã hiện ra.
Trong nước căn bản không thể khống chế giá bán lẻ trên thị trường nước ngoài!
Bởi vì những Nhà tiêu thụ hải ngoại có thể lấy hàng với giá xuất xưởng cộng thêm kinh phí hỗ trợ, còn có chênh lệch thuế kếch xù, cộng thêm ưu thế chênh lệch tỷ giá ngoại tệ, như vậy tính ra, phí vận chuyển đường biển chả đáng là bao, giá rượu trắng vào tay còn thấp hơn nhiều so với giá cả mà những Nhà tiêu thụ trong nước lấy hàng.
Vấn đề thứ hai chính là: để thị trường phát triển theo lối tự do, hậu quả của việc không bồi dưỡng bầu không khí rượu trắng, giống như lần hỗn chiến ngành rượu 10 năm trước, bán tháo hàng, bán hàng giá thấp liên tục xuất hiện.
Tiến tới dẫn ra vấn đề thứ ba - xuất khẩu xong nhưng chuyển ngược tiêu thụ vào trong nước. Vốn dĩ rượu Lệnh Dương xuất khẩu sẽ đạt được giảm thuế và trợ cấp, lấy vài cách thức "du lịch một vòng trên biển", sau đó vận chuyển về thị trường trong nước, quấy nhiễu tới giá thị trường.
Điều tra, có thể điều tra, nhưng tốn thời gian và tinh lực quá lớn; phạt, cũng có thể phạt bằng cách không trả tiền ký quỹ, nhưng lúc đầu Lệnh Dương vì tỏ thành ý hợp tác, thu tiền ký quỹ của Mỹ Lâm (hợp đồng tiền ký quỹ) không tỷ lệ thuận với tổng mức hợp đồng đã ký, cho nên khoản tiền này như muối bỏ biển, nhiều tỉnh thành trong nước loạn giá bán ra và những Nhà tiêu thụ bản địa giận dữ không phải vài trăm triệu tầm thường là có thể bình ổn.
Cộng thêm Mỹ Lâm và rượu Lệnh Dương không chỉ hợp tác về mặt này, khi Lệnh Dương muốn ngừng hẳn hợp tác kịp thời thoát ra, lại phát hiện, phải trả giá không nhỏ.
"Anh Kiêu vẫn kiên trì thái độ phản đối hợp tác ư?" Lộ Nam biết rõ còn hỏi - diễn kịch cũng phải ra dáng, không hỏi cái gì đã ngầm thừa nhận suy nghĩ và hành vi của đối phương có vẻ quá đương nhiên rồi.
Trần Kiêu gật đầu, bất luận về công hay tư anh ta đều không muốn giấu diếm Lộ Nam: "Phải, nếu không chịu được áp lực từ HĐQT và các vị Tổng giám đốc các ban Nhãn hiệu, anh sẽ để cha anh dự họp qua video."
Anh ta giải thích: "Anh trước đó suy tư về quyền tiêu thụ hải ngoại, trước khi làm ra những thay đổi thực tế, anh thấy em đưa ra suy nghĩ thiết thực đầy đặn nhất, đương nhiên sự thật cũng chứng minh tạo nền vững chắc, lấy thành công từ một khu vực phát triển ra các khu vực khác mới thích hợp với Nguyên Xuyên. Đề nghị của Mỹ Lâm thoạt nhìn thì có vẻ là cường cường liên hợp, nhưng những người không sống lâu ở nước ngoài sẽ không hiểu biết về văn hóa và bầu không khí uống rượu khác biệt trong ngoài nước, chỗ này không phải chỉ là những phố người Hoa, những khu dân cư đông người Hoa mà thôi."
Lộ Nam hiểu rõ gật đầu.
"Thái độ của anh và Chủ tịch đều rất rõ ràng, kỳ thực chuyện này không thể thành công, rất nhiều người đều dự tính được." Bao gồm cả bản thân Trần nữ sĩ, Lộ Nam bổ sung trong lòng, kế tiếp cô "phỏng đoán" hợp lý: "Mỹ Lâm dã tâm bừng bừng muốn đòi quyền tổng đại lý ở nước ngoài của nhãn hiệu rượu trắng nổi danh trong nước, như vậy em cảm thấy Trần nữ sĩ ăn bế môn canh ở Nguyên Xuyên, có lẽ sẽ liên lạc với xưởng rượu khác. Thậm chí có khi, lúc bà ấy đang đàm phán với chúng ta, đã chọn lựa được nhà kế tiếp."
Trần Kiêu đột nhiên ngẩng đầu, anh ta thật sự không nghĩ tới điều này.
Anh ta không phải người thiển cận, nhưng Trần Kiêu phải thừa nhận bản thân bị che mắt, mắc sai lầm người trong cuộc thì u mê.
Anh ta luôn dặn bản thân phải khách quan đối đãi chuyện này, nhưng nhân tố tình cảm ít nhiều vẫn quấy nhiễu phán đoán lý trí.
Kỳ thực trong Nguyên Xuyên không ít người cũng phạm sai lầm này. Chủ yếu vì thân phận trước kia của Trần Diệp Thư nữ sĩ khiến mọi người rất khó duy trì lập trường khách quan để phán đoán hành vi của bà ấy.
Kỳ thực, Trần Kiêu nên biết, mẹ anh ta, không phải tuýp người vì tình ái mà lấy chuyện làm ăn ra giận dỗi.
Như vậy, công ty Mỹ Lâm muốn nhúng tay vào ngành rượu trắng TQ, để làm gì? Đảo loạn thị trường rượu trắng? Làm vậy ngoại trừ kiếm một khoản nhanh chóng thì còn có chỗ tốt gì?
Lộ Nam nhỏ giọng: "Mỹ Lâm đề nghị hợp tác, ngoại trừ xuất khẩu rượu trắng, còn có gì khác không?"
Trần Kiêu đưa tay gõ nhẹ bàn làm việc, rơi vào trầm tư.
Lộ Nam cũng không vội giục, chỉ là... hừm, trà sữa bị cống hiến rồi, hơi khát nước nha.
Đinh!
Tự nhiên còn có thứ khác!
"...Trong thỏa thuận hợp tác sâu rộng, Mỹ Lâm sẽ cung cấp con đường tiêu thụ rượu nho, thúc đẩy rượu trắng Nguyên Xuyên trải hàng ở nước ngoài. Đồng dạng, hi vọng Nguyên Xuyên cũng cung cấp xây dựng con đường tiêu thụ giai đoạn trước cho nhãn hiệu rượu nho ở trong nước."
Rượu dân trong nước thích ứng tốt đẹp với rượu nho của phương Tây, rượu nước ngoài tiến vào TQ dễ hơn nhiều so với rượu trắng TQ tiến ra thế giới.
Một nhãn hiệu rượu nho hoàn toàn mới nếu có thể mượn con đường tiêu thụ rượu trắng trong nước, thì rất có thể, lượng tiêu thụ sẽ tăng nhanh trong tầm tay.
"May mà em nhắc nhở anh." Trần Kiêu mau chóng hoàn hồn, cảm kích nói: "Anh sẽ lưu ý chuyện này."
Lộ Nam cười nhẹ, cô nói sớm trước 1 tháng, lúc này, Trần Kiêu chuẩn bị đầy đủ sẽ có biện pháp ứng đối đi?
[Đương nhiên, cũng đủ ta làm ra chút thành tích ở BK.]
[Thành tích là phương thức bịt mồm tốt nhất, chỉ cần khiến HĐQT và lãnh đạo tổng công ty nhìn thấy cho dù không hợp tác với Mỹ Lâm, chúng ta cũng có thể bố cục Nhà tiêu thụ ở nước ngoài, cũng có thể làm ra thành tích nổi bật, vậy trong công ty sẽ ít đi rất nhiều đồn đãi.]
[Xem xem, Lệnh Dương nguyên khí đại thương, Nguyên Xuyên thân mình còn chưa lo xong, trong 1-2 năm nay, 2 xưởng rượu top 2 trong ngành ngã xuống, Di tửu thừa thế xông lên, thật là thiên thời địa lợi nhân hòa.]
[Cũng phải nói, vị Trần Diệp Thư nữ sĩ này tâm kế và bản lĩnh thật sự khiến mọi người thán phục. Bây giờ nghĩ lại, Nguyên Xuyên quả thật là lựa chọn tối ưu nhất của bà ấy, nhưng bà ấy chẳng lẽ không đoán ra sẽ gặp phản đối mãnh liệt từ phe Chủ tịch ư? Chắc là còn chưa về nước đã nghĩ tới rồi.]
[Trần Kiêu phản đối, có lẽ quả thật nằm ngoài dự kiến của bà ấy. Bà ấy cường thế và tức giận là thật, nhưng không ảnh hưởng tới việc tiếp xúc sớm với người của Lệnh Dương, thậm chí rất có khả năng lấy chuyện tiếp xúc với Nguyên Xuyên ra để kích thích Lệnh Dương, vô hình trung khiến Lệnh Dương áp lực rất lớn, khiến họ nhanh chóng quyết định hợp tác.]
[Wow, Trần Kiêu sau này biến thành Trần tổng hoàn chỉnh quả nhiên là có quan hệ lớn tới di truyền nha.]
Những chuyện này đều là việc về sau, dù sao năm nay Lệnh Dương và Mỹ Lâm ký hợp tác, ngành rượu trắng đại đa số người vẫn đang ngồi xem Nguyên Xuyên làm trò cười - ít nhất còn xem hơn nửa năm.
Chắc hẳn đời trước một năm này, Trần Kiêu và lãnh đạo cao tầng của Nguyên Xuyên cũng phải chịu áp lực rất lớn.
Lộ Nam cảm thấy, mình có thể giúp một chút, vậy giúp đi.
[Ai bảo Trần Kiêu đẹp trai như vậy? Hễ là dưa vẹo táo nứt, ta cũng không muốn để tâm như thế.]
Trong lòng phỉ nhổ bản thân thật là mê vẻ bề ngoài, Lộ Nam không muốn suy xét tới yếu tố tình cảm khác - hiện nay vẫn là quan hệ cấp trên cấp dưới, nên đơn giản thì cứ đơn giản đi.
Chẳng hạn như, tán thưởng mặt mũi và vóc dáng anh ta không mâu thuẫn với chuyện bày mưu tính kế, đòi lợi ích.
Bắt đầu nói tới mục đích chủ yếu cô tới hôm nay.
"Giám đốc Cừu nói tháng sau sẽ tới BK một thời gian."
Trần Kiêu gật đầu: "Anh ta tương đối nắm chắc chuyện quyền tiêu thụ hải ngoại."
Quả thật, Cừu Siêu Quần cực kỳ dễ dàng làm bạn với người khác, rất giỏi xã giao.
"Như vậy, sau này BK đàm phán thành công Nhà tiêu thụ rượu Hài Hòa ở nước ngoài, mức hợp đồng và hồi khoản tính về đâu?" Liên quan tới thành tích và tiền thưởng, Lộ Nam phải đòi quyền lợi.
Trần Kiêu nhìn cô gái trước mặt đổi điệu bộ thông tuệ, thiện giải nhân ý, bắt đầu "giương nanh múa vuốt" nhắc tới chuyện phân chia quyền sở hữu Nhà tiêu thụ, bất giác mỉm cười: "Là lỗi của anh, anh nên báo trước cho em. Lát nữa anh sẽ tuyên bố chuyện tăng thí điểm các thành phố được phép đưa ra quyền tiêu thụ rượu Hài Hòa ở nước ngoài, BK tự nhiên nằm trong số này."
Lộ Nam hài lòng cười: "Vậy còn chuyện thưởng cuối năm, có phải nên dùng cách tính bậc thang để thêm khích lệ không? Nhỉ?"
Cũng phải nói, Lộ Nam lo lắng về hợp tác sâu rộng, Trần Kiêu cũng hiểu.
Cửa hàng lớn lừa khách, khách hàng lớn thì cũng lừa cửa hàng.
Thị trường hải ngoại của Nguyên Xuyên gần như trống không, những người ký hợp đồng hiện tại đều là những Nhà tiêu thụ phối hợp cao được chọn lựa kỹ càng.
Nhưng Trần nữ sĩ và công ty Mỹ Lâm đứng sau bà ấy thì không giống.
Chính vì có băn khoăn giống như Lộ Nam, anh ta mới kiên quyết phản đối HĐQT đề nghị mở rộng rượu Hài Hòa ra nước ngoài thông qua hợp tác sâu rộng với công ty đứng sau lưng Trần nữ sĩ: "Đường cong cứu quốc", mượn con đường rượu nho bán rượu trắng TQ vào thị trường chủ lưu nước ngoài.
Lúc trước HĐQT thảo luận, cha anh ta cũng không đồng ý.
Chỉ là bây giờ cha anh ta vì lý do sức khỏe nên phải nghỉ ngơi, Trần Kiêu cũng không xác định được mình có thể chống lại áp lực bao lâu.
Lộ Nam đời trước tầm này chưa trở thành giám đốc thành phố Cự Giang, nhưng cô vẫn biết rốt cuộc tổng công ty có thả quyền tiêu thụ rượu Hài Hòa nước ngoài hay không - đương nhiên là không!
Cô biết, tổng công ty thảo luận mấy lần, bản thân Chủ tịch mặc dù còn đang tĩnh dưỡng không lộ diện, nhưng ông ấy và cha mẹ ông ấy, còn có những người nắm cổ phiếu khác trong nhà họ Thẩm, cộng thêm phái Hạ tổng luôn một mực nghe lệnh Chủ tịch đều cờ xí tiên minh ủng hộ Trần Kiêu.
Khi đó tình hình ắt hẳn cũng vô cùng nguy hiểm, phái do Trần Kiêu dẫn đầu bác bỏ ý tưởng, dù thắng cũng là thắng hiểm.
Thậm chí sau khi thắng hiểm cũng không phải kết thúc.
Bởi vì sau đó, đột nhiên nổ ra tin tức công ty Mỹ Lâm đạt thành hợp tác sâu rộng với rượu Lệnh Dương.
Hai công ty này ký thỏa thuận hợp tác vào cuối tháng 4, lập tức gióng trống khua chiêng trong ngoài ngành nghề, truyền thông nhân tiện tuyên truyền. Theo đó mà tới là những tin đồn nói Lệnh Dương đang cấp bách tuyển chuyên gia tới khai thác thị trường hải ngoại, xã giao với khách, thù lao hậu hĩnh.
Khi đó công ty Nguyên Xuyên có thể nói là loạn trong giặc ngoài, phong vũ phiêu diêu, bởi vậy, dẫn tới một sự kiện có quy mô không nhỏ "các giám đốc thành phố phản bội chạy trốn".
Nguyên Xuyên đương nhiên phải đòi lý lẽ từ chỗ Lệnh Dương, đây chính là ác ý đào người. Nhưng Lệnh Dương lại nói cùng nghề nhân viên nhảy việc là hiện tượng hết sức bình thường, hoàn toàn không thừa nhận ác ý đào người, càng thái quá hơn là, "ý tốt khuyên bảo" Nguyên Xuyên, nếu muốn tiết kiệm nhân lực, không ngại chuyển nghiệp vụ viên cho họ, Lệnh Dương rất vui vẻ tiếp thu.
Còn những giám đốc thành phố nghỉ việc hàng loạt lúc đó - ký hợp đồng bên thứ ba với công ty Mỹ Lâm.
Khi đó thỏa thuận cạnh tranh của Nguyên Xuyên còn lỏng lẻo, bọn họ dùng hình thức này né tránh.
Nhưng thiện ác tới cùng chung có báo, câu này không sai.
Lệnh Dương chỉ rực rỡ được 1 năm, sang năm thứ hai, những tệ nạn mà quyền tổng đại lý nước ngoài đã hiện ra.
Trong nước căn bản không thể khống chế giá bán lẻ trên thị trường nước ngoài!
Bởi vì những Nhà tiêu thụ hải ngoại có thể lấy hàng với giá xuất xưởng cộng thêm kinh phí hỗ trợ, còn có chênh lệch thuế kếch xù, cộng thêm ưu thế chênh lệch tỷ giá ngoại tệ, như vậy tính ra, phí vận chuyển đường biển chả đáng là bao, giá rượu trắng vào tay còn thấp hơn nhiều so với giá cả mà những Nhà tiêu thụ trong nước lấy hàng.
Vấn đề thứ hai chính là: để thị trường phát triển theo lối tự do, hậu quả của việc không bồi dưỡng bầu không khí rượu trắng, giống như lần hỗn chiến ngành rượu 10 năm trước, bán tháo hàng, bán hàng giá thấp liên tục xuất hiện.
Tiến tới dẫn ra vấn đề thứ ba - xuất khẩu xong nhưng chuyển ngược tiêu thụ vào trong nước. Vốn dĩ rượu Lệnh Dương xuất khẩu sẽ đạt được giảm thuế và trợ cấp, lấy vài cách thức "du lịch một vòng trên biển", sau đó vận chuyển về thị trường trong nước, quấy nhiễu tới giá thị trường.
Điều tra, có thể điều tra, nhưng tốn thời gian và tinh lực quá lớn; phạt, cũng có thể phạt bằng cách không trả tiền ký quỹ, nhưng lúc đầu Lệnh Dương vì tỏ thành ý hợp tác, thu tiền ký quỹ của Mỹ Lâm (hợp đồng tiền ký quỹ) không tỷ lệ thuận với tổng mức hợp đồng đã ký, cho nên khoản tiền này như muối bỏ biển, nhiều tỉnh thành trong nước loạn giá bán ra và những Nhà tiêu thụ bản địa giận dữ không phải vài trăm triệu tầm thường là có thể bình ổn.
Cộng thêm Mỹ Lâm và rượu Lệnh Dương không chỉ hợp tác về mặt này, khi Lệnh Dương muốn ngừng hẳn hợp tác kịp thời thoát ra, lại phát hiện, phải trả giá không nhỏ.
"Anh Kiêu vẫn kiên trì thái độ phản đối hợp tác ư?" Lộ Nam biết rõ còn hỏi - diễn kịch cũng phải ra dáng, không hỏi cái gì đã ngầm thừa nhận suy nghĩ và hành vi của đối phương có vẻ quá đương nhiên rồi.
Trần Kiêu gật đầu, bất luận về công hay tư anh ta đều không muốn giấu diếm Lộ Nam: "Phải, nếu không chịu được áp lực từ HĐQT và các vị Tổng giám đốc các ban Nhãn hiệu, anh sẽ để cha anh dự họp qua video."
Anh ta giải thích: "Anh trước đó suy tư về quyền tiêu thụ hải ngoại, trước khi làm ra những thay đổi thực tế, anh thấy em đưa ra suy nghĩ thiết thực đầy đặn nhất, đương nhiên sự thật cũng chứng minh tạo nền vững chắc, lấy thành công từ một khu vực phát triển ra các khu vực khác mới thích hợp với Nguyên Xuyên. Đề nghị của Mỹ Lâm thoạt nhìn thì có vẻ là cường cường liên hợp, nhưng những người không sống lâu ở nước ngoài sẽ không hiểu biết về văn hóa và bầu không khí uống rượu khác biệt trong ngoài nước, chỗ này không phải chỉ là những phố người Hoa, những khu dân cư đông người Hoa mà thôi."
Lộ Nam hiểu rõ gật đầu.
"Thái độ của anh và Chủ tịch đều rất rõ ràng, kỳ thực chuyện này không thể thành công, rất nhiều người đều dự tính được." Bao gồm cả bản thân Trần nữ sĩ, Lộ Nam bổ sung trong lòng, kế tiếp cô "phỏng đoán" hợp lý: "Mỹ Lâm dã tâm bừng bừng muốn đòi quyền tổng đại lý ở nước ngoài của nhãn hiệu rượu trắng nổi danh trong nước, như vậy em cảm thấy Trần nữ sĩ ăn bế môn canh ở Nguyên Xuyên, có lẽ sẽ liên lạc với xưởng rượu khác. Thậm chí có khi, lúc bà ấy đang đàm phán với chúng ta, đã chọn lựa được nhà kế tiếp."
Trần Kiêu đột nhiên ngẩng đầu, anh ta thật sự không nghĩ tới điều này.
Anh ta không phải người thiển cận, nhưng Trần Kiêu phải thừa nhận bản thân bị che mắt, mắc sai lầm người trong cuộc thì u mê.
Anh ta luôn dặn bản thân phải khách quan đối đãi chuyện này, nhưng nhân tố tình cảm ít nhiều vẫn quấy nhiễu phán đoán lý trí.
Kỳ thực trong Nguyên Xuyên không ít người cũng phạm sai lầm này. Chủ yếu vì thân phận trước kia của Trần Diệp Thư nữ sĩ khiến mọi người rất khó duy trì lập trường khách quan để phán đoán hành vi của bà ấy.
Kỳ thực, Trần Kiêu nên biết, mẹ anh ta, không phải tuýp người vì tình ái mà lấy chuyện làm ăn ra giận dỗi.
Như vậy, công ty Mỹ Lâm muốn nhúng tay vào ngành rượu trắng TQ, để làm gì? Đảo loạn thị trường rượu trắng? Làm vậy ngoại trừ kiếm một khoản nhanh chóng thì còn có chỗ tốt gì?
Lộ Nam nhỏ giọng: "Mỹ Lâm đề nghị hợp tác, ngoại trừ xuất khẩu rượu trắng, còn có gì khác không?"
Trần Kiêu đưa tay gõ nhẹ bàn làm việc, rơi vào trầm tư.
Lộ Nam cũng không vội giục, chỉ là... hừm, trà sữa bị cống hiến rồi, hơi khát nước nha.
Đinh!
Tự nhiên còn có thứ khác!
"...Trong thỏa thuận hợp tác sâu rộng, Mỹ Lâm sẽ cung cấp con đường tiêu thụ rượu nho, thúc đẩy rượu trắng Nguyên Xuyên trải hàng ở nước ngoài. Đồng dạng, hi vọng Nguyên Xuyên cũng cung cấp xây dựng con đường tiêu thụ giai đoạn trước cho nhãn hiệu rượu nho ở trong nước."
Rượu dân trong nước thích ứng tốt đẹp với rượu nho của phương Tây, rượu nước ngoài tiến vào TQ dễ hơn nhiều so với rượu trắng TQ tiến ra thế giới.
Một nhãn hiệu rượu nho hoàn toàn mới nếu có thể mượn con đường tiêu thụ rượu trắng trong nước, thì rất có thể, lượng tiêu thụ sẽ tăng nhanh trong tầm tay.
"May mà em nhắc nhở anh." Trần Kiêu mau chóng hoàn hồn, cảm kích nói: "Anh sẽ lưu ý chuyện này."
Lộ Nam cười nhẹ, cô nói sớm trước 1 tháng, lúc này, Trần Kiêu chuẩn bị đầy đủ sẽ có biện pháp ứng đối đi?
[Đương nhiên, cũng đủ ta làm ra chút thành tích ở BK.]
[Thành tích là phương thức bịt mồm tốt nhất, chỉ cần khiến HĐQT và lãnh đạo tổng công ty nhìn thấy cho dù không hợp tác với Mỹ Lâm, chúng ta cũng có thể bố cục Nhà tiêu thụ ở nước ngoài, cũng có thể làm ra thành tích nổi bật, vậy trong công ty sẽ ít đi rất nhiều đồn đãi.]
[Xem xem, Lệnh Dương nguyên khí đại thương, Nguyên Xuyên thân mình còn chưa lo xong, trong 1-2 năm nay, 2 xưởng rượu top 2 trong ngành ngã xuống, Di tửu thừa thế xông lên, thật là thiên thời địa lợi nhân hòa.]
[Cũng phải nói, vị Trần Diệp Thư nữ sĩ này tâm kế và bản lĩnh thật sự khiến mọi người thán phục. Bây giờ nghĩ lại, Nguyên Xuyên quả thật là lựa chọn tối ưu nhất của bà ấy, nhưng bà ấy chẳng lẽ không đoán ra sẽ gặp phản đối mãnh liệt từ phe Chủ tịch ư? Chắc là còn chưa về nước đã nghĩ tới rồi.]
[Trần Kiêu phản đối, có lẽ quả thật nằm ngoài dự kiến của bà ấy. Bà ấy cường thế và tức giận là thật, nhưng không ảnh hưởng tới việc tiếp xúc sớm với người của Lệnh Dương, thậm chí rất có khả năng lấy chuyện tiếp xúc với Nguyên Xuyên ra để kích thích Lệnh Dương, vô hình trung khiến Lệnh Dương áp lực rất lớn, khiến họ nhanh chóng quyết định hợp tác.]
[Wow, Trần Kiêu sau này biến thành Trần tổng hoàn chỉnh quả nhiên là có quan hệ lớn tới di truyền nha.]
Những chuyện này đều là việc về sau, dù sao năm nay Lệnh Dương và Mỹ Lâm ký hợp tác, ngành rượu trắng đại đa số người vẫn đang ngồi xem Nguyên Xuyên làm trò cười - ít nhất còn xem hơn nửa năm.
Chắc hẳn đời trước một năm này, Trần Kiêu và lãnh đạo cao tầng của Nguyên Xuyên cũng phải chịu áp lực rất lớn.
Lộ Nam cảm thấy, mình có thể giúp một chút, vậy giúp đi.
[Ai bảo Trần Kiêu đẹp trai như vậy? Hễ là dưa vẹo táo nứt, ta cũng không muốn để tâm như thế.]
Trong lòng phỉ nhổ bản thân thật là mê vẻ bề ngoài, Lộ Nam không muốn suy xét tới yếu tố tình cảm khác - hiện nay vẫn là quan hệ cấp trên cấp dưới, nên đơn giản thì cứ đơn giản đi.
Chẳng hạn như, tán thưởng mặt mũi và vóc dáng anh ta không mâu thuẫn với chuyện bày mưu tính kế, đòi lợi ích.
Bắt đầu nói tới mục đích chủ yếu cô tới hôm nay.
"Giám đốc Cừu nói tháng sau sẽ tới BK một thời gian."
Trần Kiêu gật đầu: "Anh ta tương đối nắm chắc chuyện quyền tiêu thụ hải ngoại."
Quả thật, Cừu Siêu Quần cực kỳ dễ dàng làm bạn với người khác, rất giỏi xã giao.
"Như vậy, sau này BK đàm phán thành công Nhà tiêu thụ rượu Hài Hòa ở nước ngoài, mức hợp đồng và hồi khoản tính về đâu?" Liên quan tới thành tích và tiền thưởng, Lộ Nam phải đòi quyền lợi.
Trần Kiêu nhìn cô gái trước mặt đổi điệu bộ thông tuệ, thiện giải nhân ý, bắt đầu "giương nanh múa vuốt" nhắc tới chuyện phân chia quyền sở hữu Nhà tiêu thụ, bất giác mỉm cười: "Là lỗi của anh, anh nên báo trước cho em. Lát nữa anh sẽ tuyên bố chuyện tăng thí điểm các thành phố được phép đưa ra quyền tiêu thụ rượu Hài Hòa ở nước ngoài, BK tự nhiên nằm trong số này."
Lộ Nam hài lòng cười: "Vậy còn chuyện thưởng cuối năm, có phải nên dùng cách tính bậc thang để thêm khích lệ không? Nhỉ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.