Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức
Chương 329
Nhu Mễ Thủy Tinh Cao
10/11/2022
Có khi, Lộ Nam thật sự khó hiểu, vì sao có người cứ thích sống giống nhân vật phản diện đến vậy?
Lặp đi lặp lại gây sự rồi bị vả mặt, không biết chán, mãi không rút kinh nghiệm.
Lúc này là thời gian nghỉ sau giờ cơm trưa, Trần Kiêu đương nhiên biết Nam Nam cảm thán kỳ lạ là vì ai - ngoại trừ anh họ anh ta, BK không còn ai có thể khiến cô vô ngữ như vậy.
Anh ta cầm di động, cân nhắc lựa từ: "Tầm mắt và lòng dạ của một người, quyết định anh ta đi con đường thế nào. Người như Lương Hi Minh, thực ra có rất nhiều trong Nguyên Xuyên. Bọn họ hưởng thụ lợi ích mười mấy năm nay công ty phát triển nhanh chóng, không có tinh thần chịu khổ nhọc của thế hệ trước, cũng không có thái độ nỗ lực tiến thủ như thế hệ sau, bọn họ có thể làm, chính là ỷ vào ưu thế quê quán hoặc nhân mạch, lên tới quản lý trung tầng, vừa không phục những nhân tài mới nổi, vừa lo lắng sẽ có ngày bị thay thế."
[Đây là vấn đề lớn nhất trong nội bộ Nguyên Xuyên hiện tại, nhưng không nằm trong phạm vi chức quyền của ta.]
"Cách mạng còn chưa thành công, Trần tổng vẫn phải cố gắng." Lộ Nam trả lời: "Tối nay hẹn doanh nhân người Nga ăn cơm, phẩm rượu, anh Cừu đã đặt lịch nhà hàng rồi, sẽ gửi địa điểm cho anh và Hạ tổng sau, buổi tối gặp lại."
"Ừ, lát nữa gặp lại." Trần Kiêu xem lại đối thoại một lượt, sau đó thu hồi di động.
Hạ tổng bê chén trà nóng đang thổi cho bớt nguội, trêu đùa: "Nhắn tin với bạn gái à?"
Trần Kiêu xấu hổ cười: "Còn chưa có."
Câu trả lời này rất thú vị.
Còn chưa có - nhưng, có thể sẽ có? Có đối tượng? Đang tìm hiểu?
Người TQ luôn thói quen nói thành gia lập nghiệp, đặt lập gia đình lên phía trước. Mặc dù tập đoàn Nguyên Xuyên không có ngôi vị hoàng đế cần Trần Kiêu kế thừa, nhưng nếu cậu ta có thể tìm được bạn đời "thích hợp", cũng có lợi cho việc sau này tiếp nhận tập đoàn.
Hạ tổng khôn khéo, cũng không hỏi thăm là ai, chỉ khuyên bảo với góc nhìn người từng trải: "Nên hẹn hò đi, mặc dù công việc quan trọng, nhưng đời sống cá nhân cũng rất quan trọng. Tôi thấy, theo đuổi con gái miệng phải ngọt vào, phải bày tỏ nhiều vào, điểm này cậu nhất định không được học theo Chủ tịch... Hoa tươi tặng chưa? Quà thì sao? Những ngày lễ tết trong ngoài nước đều phải tặng, tôi nghe nói bây giờ lễ Thiếu nhi cũng phải tặng quà cho bạn gái đấy." Hạ tổng làm việc ở Nguyên Xuyên gần 10 năm, ngoài cha mẹ Trần Kiêu và trưởng bối trong nhà, thì chỉ có ông ấy mới không cần cố kỵ nói những lời này với Trần Kiêu. À, còn một người nữa, nếu không xảy ra chuyện ý kiến bất đồng, phân cao thấp lẫn nhau, thì Đồng đại khu cũng là người có tư cách khuyên bảo vài câu.
"Khụ khụ, Hạ tổng, chúng ta đừng nói về chuyện này nữa." Trần Kiêu hơi khó xử ho nhẹ hai tiếng, chính ra, anh ta còn chưa từng tặng hoa cho Nam Nam.
Bỗng nhiên phiền lòng.jpg
Hạ tổng điểm đến là thôi, cười ha ha: "Nói về công việc, vừa rồi Tiểu Lộ gửi tin nhắn, rượu Hài Hòa chiếu trên Quảng trường Thời Đại có hiệu quả không tồi..."
Trần Kiêu gật đầu: "Cô ấy cũng gửi cho cháu."
Thoạt nhìn, quả thật không tồi.
Quảng cáo rượu Hài Hòa do Lộ Nam lên ý tưởng, biên kịch Hướng Bắc hoàn thiện kịch bản, đạo diễn Du nổi tiếng quay chụp, trình bày mỹ học tròn trịa, lấy nền tảng dân tộc làm phong cách chủ yếu.
Phiên bản trình chiếu trên Quảng trường Thời Đại được sửa chữa nhiều lần, cuối cùng giữ lại vẻ đẹp hài hòa của rượu Hài Hòa, tinh túy đối lập và thống nhất, trọng điểm ở khuynh hướng so sánh và đối lập, tiết tấu nhanh gọn hơn phiên bản trong nước, lực va chạm cũng mạnh hơn, thời gian giới thiệu về loại rượu Hài Hòa nhiều hơn, chữ cái giới thiệu sản phẩm cũng phóng to hơn.
Đây là bởi vì văn hóa khác biệt giữa trong ngoài nước.
TQ ưa chuộng vẻ đẹp kín đáo, chú trọng ý cảnh. Nhưng nếu chiếu quảng cáo quá hàm súc, sẽ khiến người nước ngoài khó hiểu, căn bản không biết phim quảng cáo này nói về cái gì, thậm chí còn cho rằng đây là quảng cáo về phong cảnh TQ hay truyền thống võ thuật TQ, v.v...
Lần trước, Trần Diệp Thư xem đi xem lại chứng tỏ, phim quảng cáo rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên này, quay chụp rất thành công, ít nhất dưới ánh mắt sinh sống ở nước ngoài mười mấy năm của bà ấy, thị giác hấp dẫn, thu hút được một nhóm người nghỉ chân quan sát.
Lộ Nam muốn hiệu quả, chỉ cần một nhóm người này là đủ rồi.
Phim quảng cáo chiếu trên màn hình lớn, thoạt đầu không mấy ai chú ý, đặc biệt là chiếu vào sáng sớm, người đi đường trên phố sắc mặt vội vã, đều vội vàng đi làm - dù sao nơi đó không ăn tết Đoan Ngọ.
Chừng 10h, Lộ Nam nhờ Từ Trừng Chi tìm kẻ lừa gạt, a không phải, là nhờ anh ấy tìm những người "vô tình" xuất hiện.
2 năm rưỡi trước, Từ Trừng Chi có thể vì mẹ anh ta khen không dứt lời, cộng với Lộ Nam thể hiện năng lực cá nhân mà tin tưởng cô, trong trường hợp chưa gặp ngoài đời thực đã ủy thác cho cô mua rượu trắng và những thương phẩm khác.
Mặc dù khi đó phía đối tác là Hoàng Lệ nữ sĩ, nhưng kỳ thực mọi người đều biết, Lộ Nam mới là nhân vật linh hồn thúc đẩy sự hợp tác. Đôi bên ký thỏa thuận hợp tác hơn 2 năm rưỡi, quy mô kinh doanh của Từ Trừng Chi nay đã khác xưa, kiến thức cũng mở rộng hơn, anh ta rất tán đồng với đề nghị lần này của Lộ Nam, thậm chí còn muốn bỏ ra một phần kinh phí marketing cho hoạt động này. Nước Mỹ đông đảo đài truyền hình bản địa, cạnh tranh quyết liệt, tìm một đài truyền hình quy mô nhỏ, mời phóng viên và quay phim, tốn không nhiều tiền.
Đương nhiên Từ Trừng Chi làm vậy cũng có điều kiện, sau này anh ta dự tính ký thêm quyền tiêu thụ ở mấy thành phố nữa: "Anh xem trọng rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên, cũng xem trọng em, Lộ Nam."
...
"Cho nên hôm nay trên màn hình LED đều chiếu "phồn vinh giả dối"?" Cừu Siêu Quần giật mình: "Nhưng anh thấy hiệu quả phim quảng cáo không tệ."
Những người nước ngoài bị thu hút bởi quảng cáo rượu Hài Hòa nghỉ chân theo dõi, lúc được phỏng vấn cũng hết sức phấn khởi khen ngợi.
Lộ Nam sửa lại: "Không phải phồn vinh giả dối, là hiệu quả biên tập."
Từ Trừng Chi hôm qua quay tư liệu thực tế một ngày, từ sáng tới tối, khó khăn biên tập được quan điểm của mấy chục người nước ngoài, còn quay được cảm giác huy hoàng khi phim quảng cáo chiếu trên màn hình lớn khi ban đêm đèn đuốc huy hoàng, ngựa xe như nước.
Đây đều là việc kỹ thuật.
Cừu Siêu Quần hôm nay còn nghe thấy Lộ Nam gọi điện thoại quốc tế, chỉ đạo người bên kia điện thoại quay góc khác, khi đó Lộ Nam nói tiếng Trung, cho nên anh ta hiểu, nếu nói tiếng Anh, cũng có thể đoán được đôi chút.
Đến lúc cơm trưa, nhìn thấy Lộ Nam hẹn doanh nhân người Nga tối nay hai bên công ty cùng ăn bữa tối thông qua sự trợ giúp của phiên dịch, Lão Cừu ngoài tiếp tục giơ ngón cái khen ngợi thì không biết làm gì nữa.
Anh ta nghĩ: hay là, ta lặng lẽ rải cánh hoa ngọc lan, việc này ta có thể làm.
Đương nhiên, mặc kệ vị doanh nhân người Nga tên Dennis này có mang theo phiên dịch hay không, Lộ Nam tối nay vẫn dự định giữ lại sinh viên biết tiếng Nga, để đề phòng.
Cô gái biết tiếng Nga đang học nghiên cứu sinh, Lộ Nam chủ động bảo giảng viên Đường: "Phía ngài có thể đi theo một bạn nam hoặc là chính ngài."
Giảng viên Đường thầm nghĩ: qua 2 ngày này, cơ bản biết vị Lộ tổng này là doanh nhân đứng đắn, hơn nữa trong số những sinh viên nữ ta mang theo, khách quan mà nói không có ai ngoại hình dễ nhìn hơn cô ấy, trong buổi xã giao, chắc sẽ không có nguy hiểm. Nhưng không thể không đề phòng, bọn họ lại làm rượu trắng, lỡ như mọi người đều uống say thì sao? Sinh viên do ta mang theo, ta phải chịu trách nhiệm, vừa rồi còn đang cân nhắc, Lưu Viên Lệ đi một mình không được, không ngờ Lộ tổng chủ động nói ra. Vậy là tốt nhất.
"Viên Lệ, em quyết định đi." Giảng viên Đường nói.
Nguyên Xuyên trả thù lao hậu hĩnh, Viên Lệ gật đầu nói: "Em đi được."
Lặp đi lặp lại gây sự rồi bị vả mặt, không biết chán, mãi không rút kinh nghiệm.
Lúc này là thời gian nghỉ sau giờ cơm trưa, Trần Kiêu đương nhiên biết Nam Nam cảm thán kỳ lạ là vì ai - ngoại trừ anh họ anh ta, BK không còn ai có thể khiến cô vô ngữ như vậy.
Anh ta cầm di động, cân nhắc lựa từ: "Tầm mắt và lòng dạ của một người, quyết định anh ta đi con đường thế nào. Người như Lương Hi Minh, thực ra có rất nhiều trong Nguyên Xuyên. Bọn họ hưởng thụ lợi ích mười mấy năm nay công ty phát triển nhanh chóng, không có tinh thần chịu khổ nhọc của thế hệ trước, cũng không có thái độ nỗ lực tiến thủ như thế hệ sau, bọn họ có thể làm, chính là ỷ vào ưu thế quê quán hoặc nhân mạch, lên tới quản lý trung tầng, vừa không phục những nhân tài mới nổi, vừa lo lắng sẽ có ngày bị thay thế."
[Đây là vấn đề lớn nhất trong nội bộ Nguyên Xuyên hiện tại, nhưng không nằm trong phạm vi chức quyền của ta.]
"Cách mạng còn chưa thành công, Trần tổng vẫn phải cố gắng." Lộ Nam trả lời: "Tối nay hẹn doanh nhân người Nga ăn cơm, phẩm rượu, anh Cừu đã đặt lịch nhà hàng rồi, sẽ gửi địa điểm cho anh và Hạ tổng sau, buổi tối gặp lại."
"Ừ, lát nữa gặp lại." Trần Kiêu xem lại đối thoại một lượt, sau đó thu hồi di động.
Hạ tổng bê chén trà nóng đang thổi cho bớt nguội, trêu đùa: "Nhắn tin với bạn gái à?"
Trần Kiêu xấu hổ cười: "Còn chưa có."
Câu trả lời này rất thú vị.
Còn chưa có - nhưng, có thể sẽ có? Có đối tượng? Đang tìm hiểu?
Người TQ luôn thói quen nói thành gia lập nghiệp, đặt lập gia đình lên phía trước. Mặc dù tập đoàn Nguyên Xuyên không có ngôi vị hoàng đế cần Trần Kiêu kế thừa, nhưng nếu cậu ta có thể tìm được bạn đời "thích hợp", cũng có lợi cho việc sau này tiếp nhận tập đoàn.
Hạ tổng khôn khéo, cũng không hỏi thăm là ai, chỉ khuyên bảo với góc nhìn người từng trải: "Nên hẹn hò đi, mặc dù công việc quan trọng, nhưng đời sống cá nhân cũng rất quan trọng. Tôi thấy, theo đuổi con gái miệng phải ngọt vào, phải bày tỏ nhiều vào, điểm này cậu nhất định không được học theo Chủ tịch... Hoa tươi tặng chưa? Quà thì sao? Những ngày lễ tết trong ngoài nước đều phải tặng, tôi nghe nói bây giờ lễ Thiếu nhi cũng phải tặng quà cho bạn gái đấy." Hạ tổng làm việc ở Nguyên Xuyên gần 10 năm, ngoài cha mẹ Trần Kiêu và trưởng bối trong nhà, thì chỉ có ông ấy mới không cần cố kỵ nói những lời này với Trần Kiêu. À, còn một người nữa, nếu không xảy ra chuyện ý kiến bất đồng, phân cao thấp lẫn nhau, thì Đồng đại khu cũng là người có tư cách khuyên bảo vài câu.
"Khụ khụ, Hạ tổng, chúng ta đừng nói về chuyện này nữa." Trần Kiêu hơi khó xử ho nhẹ hai tiếng, chính ra, anh ta còn chưa từng tặng hoa cho Nam Nam.
Bỗng nhiên phiền lòng.jpg
Hạ tổng điểm đến là thôi, cười ha ha: "Nói về công việc, vừa rồi Tiểu Lộ gửi tin nhắn, rượu Hài Hòa chiếu trên Quảng trường Thời Đại có hiệu quả không tồi..."
Trần Kiêu gật đầu: "Cô ấy cũng gửi cho cháu."
Thoạt nhìn, quả thật không tồi.
Quảng cáo rượu Hài Hòa do Lộ Nam lên ý tưởng, biên kịch Hướng Bắc hoàn thiện kịch bản, đạo diễn Du nổi tiếng quay chụp, trình bày mỹ học tròn trịa, lấy nền tảng dân tộc làm phong cách chủ yếu.
Phiên bản trình chiếu trên Quảng trường Thời Đại được sửa chữa nhiều lần, cuối cùng giữ lại vẻ đẹp hài hòa của rượu Hài Hòa, tinh túy đối lập và thống nhất, trọng điểm ở khuynh hướng so sánh và đối lập, tiết tấu nhanh gọn hơn phiên bản trong nước, lực va chạm cũng mạnh hơn, thời gian giới thiệu về loại rượu Hài Hòa nhiều hơn, chữ cái giới thiệu sản phẩm cũng phóng to hơn.
Đây là bởi vì văn hóa khác biệt giữa trong ngoài nước.
TQ ưa chuộng vẻ đẹp kín đáo, chú trọng ý cảnh. Nhưng nếu chiếu quảng cáo quá hàm súc, sẽ khiến người nước ngoài khó hiểu, căn bản không biết phim quảng cáo này nói về cái gì, thậm chí còn cho rằng đây là quảng cáo về phong cảnh TQ hay truyền thống võ thuật TQ, v.v...
Lần trước, Trần Diệp Thư xem đi xem lại chứng tỏ, phim quảng cáo rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên này, quay chụp rất thành công, ít nhất dưới ánh mắt sinh sống ở nước ngoài mười mấy năm của bà ấy, thị giác hấp dẫn, thu hút được một nhóm người nghỉ chân quan sát.
Lộ Nam muốn hiệu quả, chỉ cần một nhóm người này là đủ rồi.
Phim quảng cáo chiếu trên màn hình lớn, thoạt đầu không mấy ai chú ý, đặc biệt là chiếu vào sáng sớm, người đi đường trên phố sắc mặt vội vã, đều vội vàng đi làm - dù sao nơi đó không ăn tết Đoan Ngọ.
Chừng 10h, Lộ Nam nhờ Từ Trừng Chi tìm kẻ lừa gạt, a không phải, là nhờ anh ấy tìm những người "vô tình" xuất hiện.
2 năm rưỡi trước, Từ Trừng Chi có thể vì mẹ anh ta khen không dứt lời, cộng với Lộ Nam thể hiện năng lực cá nhân mà tin tưởng cô, trong trường hợp chưa gặp ngoài đời thực đã ủy thác cho cô mua rượu trắng và những thương phẩm khác.
Mặc dù khi đó phía đối tác là Hoàng Lệ nữ sĩ, nhưng kỳ thực mọi người đều biết, Lộ Nam mới là nhân vật linh hồn thúc đẩy sự hợp tác. Đôi bên ký thỏa thuận hợp tác hơn 2 năm rưỡi, quy mô kinh doanh của Từ Trừng Chi nay đã khác xưa, kiến thức cũng mở rộng hơn, anh ta rất tán đồng với đề nghị lần này của Lộ Nam, thậm chí còn muốn bỏ ra một phần kinh phí marketing cho hoạt động này. Nước Mỹ đông đảo đài truyền hình bản địa, cạnh tranh quyết liệt, tìm một đài truyền hình quy mô nhỏ, mời phóng viên và quay phim, tốn không nhiều tiền.
Đương nhiên Từ Trừng Chi làm vậy cũng có điều kiện, sau này anh ta dự tính ký thêm quyền tiêu thụ ở mấy thành phố nữa: "Anh xem trọng rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên, cũng xem trọng em, Lộ Nam."
...
"Cho nên hôm nay trên màn hình LED đều chiếu "phồn vinh giả dối"?" Cừu Siêu Quần giật mình: "Nhưng anh thấy hiệu quả phim quảng cáo không tệ."
Những người nước ngoài bị thu hút bởi quảng cáo rượu Hài Hòa nghỉ chân theo dõi, lúc được phỏng vấn cũng hết sức phấn khởi khen ngợi.
Lộ Nam sửa lại: "Không phải phồn vinh giả dối, là hiệu quả biên tập."
Từ Trừng Chi hôm qua quay tư liệu thực tế một ngày, từ sáng tới tối, khó khăn biên tập được quan điểm của mấy chục người nước ngoài, còn quay được cảm giác huy hoàng khi phim quảng cáo chiếu trên màn hình lớn khi ban đêm đèn đuốc huy hoàng, ngựa xe như nước.
Đây đều là việc kỹ thuật.
Cừu Siêu Quần hôm nay còn nghe thấy Lộ Nam gọi điện thoại quốc tế, chỉ đạo người bên kia điện thoại quay góc khác, khi đó Lộ Nam nói tiếng Trung, cho nên anh ta hiểu, nếu nói tiếng Anh, cũng có thể đoán được đôi chút.
Đến lúc cơm trưa, nhìn thấy Lộ Nam hẹn doanh nhân người Nga tối nay hai bên công ty cùng ăn bữa tối thông qua sự trợ giúp của phiên dịch, Lão Cừu ngoài tiếp tục giơ ngón cái khen ngợi thì không biết làm gì nữa.
Anh ta nghĩ: hay là, ta lặng lẽ rải cánh hoa ngọc lan, việc này ta có thể làm.
Đương nhiên, mặc kệ vị doanh nhân người Nga tên Dennis này có mang theo phiên dịch hay không, Lộ Nam tối nay vẫn dự định giữ lại sinh viên biết tiếng Nga, để đề phòng.
Cô gái biết tiếng Nga đang học nghiên cứu sinh, Lộ Nam chủ động bảo giảng viên Đường: "Phía ngài có thể đi theo một bạn nam hoặc là chính ngài."
Giảng viên Đường thầm nghĩ: qua 2 ngày này, cơ bản biết vị Lộ tổng này là doanh nhân đứng đắn, hơn nữa trong số những sinh viên nữ ta mang theo, khách quan mà nói không có ai ngoại hình dễ nhìn hơn cô ấy, trong buổi xã giao, chắc sẽ không có nguy hiểm. Nhưng không thể không đề phòng, bọn họ lại làm rượu trắng, lỡ như mọi người đều uống say thì sao? Sinh viên do ta mang theo, ta phải chịu trách nhiệm, vừa rồi còn đang cân nhắc, Lưu Viên Lệ đi một mình không được, không ngờ Lộ tổng chủ động nói ra. Vậy là tốt nhất.
"Viên Lệ, em quyết định đi." Giảng viên Đường nói.
Nguyên Xuyên trả thù lao hậu hĩnh, Viên Lệ gật đầu nói: "Em đi được."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.