Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức
Chương 348
Nhu Mễ Thủy Tinh Cao
10/11/2022
Lộ Nam là người thích đặt ra mục tiêu, quen đặt mục tiêu "nhỏ" trong khả năng của mình.
Từ thời đi học cô đã biết, nếu đặt mục tiêu quá cao xa, nó sẽ dễ biến thành lý tưởng khó lòng thực hiện.
Khó thực hiện khiến người dễ thất vọng.
Khó thực hiện khiến người bất giác từ bỏ.
Chi bằng đặt ra mục tiêu nhỏ làm nền tảng xây dựng lý tưởng, có kế hoạch, từng bước hoàn thành từng mục tiêu nhỏ, như vậy lý tưởng mới dễ dàng chạm vào.
Chẳng hạn như nói:
Khiến rượu Nguyên Xuyên trở thành lão Đại ở thị trường nước ngoài, là lý tưởng.
Khiến rượu Nguyên Xuyên trở thành công ty ký hợp đồng lớn nhất trong số 4 xưởng rượu trắng nổi danh ở Diễn đàn tơ lụa, là mục tiêu.
Giai đoạn này, Lộ Nam luôn nỗ lực vì mục tiêu nhỏ này.
...
Lần này Diễn đàn tơ lụa ảnh hưởng không những lớn, còn sâu rộng.
Đương nhiên, vẫn cần thời gian kiểm nghiệm.
Còn hiện nay, nghiệp vụ viên Nguyên Xuyên cảm nhận rõ nhất là: rượu Hài Hòa, thoáng chốc đã nổi tiếng!
Ban đầu trong nước những thị trường lớn, rượu Hài Hòa không có Nhà tiêu thụ nào ký hợp đồng, chẳng hạn như ở BK, còn phải đi ké rượu Kinh Điển. Quả thực là sỉ nhục của Nguyên Xuyên.
Nhưng bây giờ, những Nhà tiêu thụ hiện có của Nguyên Xuyên bỗng dưng lại hỏi thăm mức hợp đồng thấp nhất khi ký rượu Hài Hòa là bao nhiêu.
Đừng xem thường hiện tượng này.
Tổng bộ công ty nhận được phản hồi từ các khu vực thị trường, những Nhà tiêu thụ có ý đồ ký hợp đồng tối thiểu 20 nhà.
Những Nhà tiêu thụ này hết sức nhạy bén, bọn họ hỏi cái này, tự nhiên bởi vì thị trường có nhu cầu.
Mặc dù Trần tổng và Hạ tổng dạo này tham gia Diễn đàn tơ lụa ở BK, nhưng bọn họ sáng sớm hay chập tối đều mở họp qua video với các vị lão tổng còn lại ở tổng bộ, các vị lão tổng không thể không thừa nhận: Lộ Nam, có bản lĩnh.
Bọn họ không thể phủ nhận, rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên dựa vào một loạt thủ đoạn marketing của Lộ Nam, mới có thể trong thời gian ngắn được mọi người biết tới.
Hiệu quả này là ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa mấy năm trước tiêu mấy trăm triệu quảng cáo trên CCTV cũng không bằng.
Đối với việc này, Trần Kiêu thân là boss ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa, truyền đạt chỉ thị tới các văn phòng thành phố, cấp tỉnh, cấp Đại khu: rượu Hài Hòa là một trong số 2 loại rượu cao cấp của Nguyên Xuyên, mức hợp đồng quá thấp không được ký.
Nghiệp vụ viên bản địa mặc dù trong lòng không hiểu, nhưng không ai dám cãi lại boss ban Nhãn hiệu + thái tử gia.
Nếu nói Nhà tiêu thụ trong nước còn quan sát, thăm dò, suy nghĩ, thì những khách hàng đã ký hợp đồng tiêu thụ ở nước ngoài lại gan dạ hơn - bọn họ không gan dạ, thì sao mấy năm trước lại bị Lộ Nam lừa gạt, à không phải, bị thuyết phục?
Bọn họ đã hưởng ưu đãi giảm thuế, biết rõ theo sát chính sách không những có thể uống canh, còn có thể ăn thịt.
Lộ Nam buổi sáng khuyến khích các nghiệp vụ viên, đều là nói thật, quả thật có những Nhà tiêu thụ cũ dự định tăng mức hợp đồng nước ngoài.
Ngay từ khi xác định tham gia triển lãm cô đã gửi vé vào cửa cho Dạ Yến Tửu Nghiệp, Tứ Phương Tửu Nghiệp, sau khi thăng chức càng danh chính ngôn thuận gọi điện thoại, mời những Nhà tiêu thụ hải ngoại còn lại như Trung Tập, Uy Cấu tới dự.
Những vị phía sau phần lớn không có thời gian tới BK, nhưng Lộ Nam tuân theo thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, toàn bộ đều thông báo.
Đáng tiếc, ông chủ Uy Cấu cũng chính là Hoàng nữ sĩ bây giờ bận rộn xuất khẩu thương mại hàng tiêu dùng, chỉ thuận tiện làm rượu, cho nên không dự tính tới BK (chỗ này có ẩn tình); còn hậu cần Trung Tập thì trả lời tương đối mơ hồ, không trả lời chính xác liệu có tới BK không.
[Họ tới hay không, là việc của họ; nhưng nếu bởi vì lý do "ta cảm thấy họ sẽ không tới" mà không thông báo cho họ, đó chính là thái độ công việc có vấn đề.]
Lộ Nam nỗ lực hết sức thông báo đương nhiên là có hiệu quả.
Cho dù Nhà tiêu thụ ở Úc và HK cũng không thể tới, nhưng sau khi suy xét, tới 10h sáng nay, đều fax tới những bản thỏa thuận hợp đồng có hiệu lực pháp luật.
Mức hợp đồng không nhiều, mỗi nhà 500 nghìn đô, nhưng vào thời điểm này tăng mức hợp đồng với Nguyên Xuyên, phạm vi bán ra lại là HK, Ma Cao, Đài Loan cùng các khu vực quốc gia khác, đương nhiên tính vào ký hợp đồng thành công trong lúc diễn ra Diễn đàn tơ lụa.
Cừu Siêu Quần lặng lẽ huýt sáo: bởi vậy, Nguyên Xuyên và Quốc tửu chênh lệch từ hơn 4 triệu đô rút ngắn được 1 triệu đô.
"Đương nhiên không chỉ có thể." Lộ Nam lắc di động: "Chỗ này còn có một bản hợp tác thỏa thuận, đã gửi tới mail của em, Lý Thanh, in giúp tôi."
Đây chính là "ẩn tình" mà vì sao Uy Cấu không tới BK.
Người gửi tới là Từ Trừng Chi, anh ta lấy danh nghĩa một công ty thương mại xuất nhập khẩu mới thành lập, ký hợp đồng Nhà tiêu thụ với rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên - trước đó, thân phận của Từ Trừng Chi ở Nguyên Xuyên, là Nhà tiêu thụ trung gian của Nhà tiêu thụ (Uy Cấu).
Hoàng Lệ nữ sĩ và Từ Trừng Chi mấy năm gần đây hợp tác rất vui vẻ, không hề xuất hiện mâu thuẫn, thậm chí bây giờ Từ Trừng Chi còn toàn quyền để Hoàng nữ sĩ mua sắm hàng tiêu dùng nhỏ, ngay cả nghiệm hàng đều ủy thác cho bà ấy.
Lúc này Từ Trừng Chi đơn phương ký hợp đồng, chỉ vì suy xét tới hàng năm mua rượu nhiều, nên sử dụng cách thức mua sắm tiết kiệm hơn, thế là thương lượng với Hoàng nữ sĩ, hảo tụ hảo tán, quan hệ hợp tác mua bán rượu trắng chính thức giải tán - không ảnh hưởng tới những việc hợp tác khác.
Hiện giờ, Từ Trừng Chi ủy thác bên thứ 3 trong nước đăng ký công ty, sau này rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên xuất khẩu bao hàm phần giảm thuế, đều là lợi nhuận của anh ta.
Cách làm của Từ Trừng Chi Lộ Nam hoàn toàn hiểu.
Bất luận đời trước hay đời này, cô đều rất cảm tạ gia đình giáo viên Trương.
Ngay cả Hoàng Lệ nữ sĩ cũng không bất ngờ: "Kinh doanh, đều là như vậy."
"Còn có nữa?" Cừu Siêu Quần giật mình.
Lộ Nam giải thích qua về quan hệ giữa Từ Trừng Chi và Nguyên Xuyên trước kia, Cừu Siêu Quần nói: "Mặc kệ, này đương nhiên là khách hàng mới ký hợp đồng, giá trị bao nhiêu?"
"1 triệu đô." Lộ Nam mỉm cười.
Cho nên hiện giờ chênh lệch với Quốc tửu là hơn 2 triệu đô.
"Lại có khách tới, chúng ta ra ngoài nghênh đón thôi."
...
"Tiểu Chương tổng, cảm ơn Chương tổng và ngài tín nhiệm Nguyên Xuyên chúng tôi." Lộ Nam tươi cười hớn hở nhìn 2 người trước mặt.
Người tới là Chương Lễ và Lưu Dương.
Trường hợp công khai thế này, Lộ Nam đột nhiên khách sáo như vậy, Chương Lễ còn cảm thấy mất tự nhiên.
May mà lời khách sáo không cần anh ta nói, tự nhiên có Lưu Dương khéo léo mở miệng: "Chương tổng dạo này bận dự án Ô thành, thật sự không thể tới, rất tiếc nuối vì không thể tới đây xem một cái."
Khách sáo 5p, Chương Lễ hơi thiếu kiên nhẫn, nhỏ giọng hỏi: "Phim hoạt hình của các cô mấy giờ mới chiếu?"
Lộ Nam không muốn sửa đúng, thoáng nhìn đồng hồ: "Còn 15p nữa, tiểu Chương tổng đừng sốt ruột."
Trong lúc nói chuyện, Củng Thiệu Huy và Trì Yến của Dạ Yến Tửu Nghiệp cũng tới.
Củng Thiệu Huy cười dịu dàng với Lộ Nam: "Lộ tổng, Nguyên Xuyên của cô gần đây nổi bật quá."
"Đâu có, nhờ các vị lão tổng giúp đỡ thôi." Bây giờ người đã tới đủ, thời gian cũng tới, Lộ Nam quay sang bảo Cừu Siêu Quần: "Như vậy bắt đầu đi."
Cô mở cửa sau cho những khách hàng hiện có, không cần phải lấy thẻ.
Ánh đèn đặc biệt vốn là trò mới lạ, Chương Lễ trước kia từng thấy ở nước ngoài, nhưng anh ta phải thừa nhận, hôm nay mặc dù xem trong hội trường, nhưng hiệu quả vẫn rất chấn động - trình độ văn hóa có hạn, chỉ cảm thấy rất đẹp, rất hay.
"Đó là bởi vì kết cấu và màu sắc phù hợp với thẩm mỹ chúng ta, cộng thêm hàm súc thể hiện, các loại bóng sáng đối lập cũng rất mạnh... không hổ là đạo diễn Du đích thân quay." Mặc dù Trì Yến không muốn để ý tới Chương Lễ lần trước khiến mình xấu mặt, nhưng cậu ta kinh doanh mấy tháng, luôn có tiến bộ, thấy Chương Lễ đứng cạnh mình lắp ba lắp bắp miêu tả cái hay của phim quảng cáo qua điện thoại, dường như đang nhìn đứa nhóc không thích làm bài tập nhà họ hàng.
Trì Yến: ngày làm một việc thiện.
Chương Lễ thuật lại lời Trì Yến cho anh trai nghe.
Chương Kỳ đầu kia điện thoại trầm ngâm giây lát: "Trong vòng 1 triệu, em xem tăng hợp đồng đi."
Nói xong, bèn cúp máy.
"Alo? Anh? Anh!" Xong rồi, anh trai ta không phải lại trúng kế của Lộ Nam đi? Chương Lễ hơi do dự: đây chính là 1 triệu đô, hơn 7 triệu tệ, nếu thật tăng hợp đồng, như vậy hợp đồng hải ngoại đã lên tới 20 triệu tệ.
Anh ta cũng từng dưỡng gia, biết củi gạo quý.
Trì Yến ngay sau khi phát biểu "cảm nhận sau khi xem", đã ẩn sâu công và danh, rời đi.
Chương Lễ quay lại, nhắc lại lời của anh mình cho Lưu Dương: "Giám đốc Lưu, cô bảo nên làm thế nào?"
Lưu Dương gật đầu: "Chương tổng sắp xếp như vậy, khẳng định có lý lẽ riêng."
Chương Lễ cân nhắc, mặc dù anh ta cảm thấy hễ nhìn thấy Lộ Nam là sợ, nhưng anh trai ruột nói Lộ Nam vượng bọn họ, anh ta có thể làm thế nào? Thêm tiền thôi.
Tứ Phương Tửu Nghiệp đã ký hợp đồng hải ngoại 12 triệu tệ, bây giờ lại tăng, Lộ Nam suy tư: "Tôi sẽ gọi điện thoại cho Chương tổng, trịnh trọng biểu đạt lòng cảm ơn."
Chương Lễ trước khi đi, lén lút, lặng lẽ meo meo với Lộ Nam: "Thật muốn cảm ơn anh trai tôi, hay là cô lấy thân báo đáp đi. Dù sao cô và anh trai tôi có nhiều quan điểm tương đồng, sau khi kết hôn, hai người bận công việc, tôi trông con cho."
Lộ Nam nhìn Chương Lễ với ánh mắt "anh ngớ ngẩn à": Con mắt nào nhìn thấy tôi và Chương tổng có khả năng?
"Tiểu Chương tổng, tôi cảm thấy triển lãm kết thúc cần phải tiến hành huấn luyện cho nhân viên quý công ty, kiểu từ trên xuống dưới đấy." Lộ Nam mỉm cười.
Chương Lễ run rẩy, giơ tay xin khoan dung: "Đi rồi, hẹn gặp lại!"
Củng tổng băn khoăn bối rối, cuối cùng vẫn không tăng mức hợp đồng.
Lộ Nam vẫn cười tủm tỉm như cũ, lễ phép vui vẻ tiễn anh ta.
Bận rộn xong, buổi chiều, Lộ Nam và Cừu Siêu Quần đi trước, giờ này, Trung tâm triển lãm quốc tế quả thật bắt đầu lục tục dọn gian hàng.
Lương Hi Minh ngóng nhìn hai người chức vụ cao hơn mình rời khỏi, tức giận tới ngứa răng, nhưng không có biện pháp: "Cẩn thận vào, những bình rượu trưng bày này mặc dù bình rỗng, nhưng nạm vàng đều là đồ thật đấy."
Anh ta đặc biệt không khách sáo với Bành Thắng Nguyên, lý do thì không thể nói với người ngoài.
Khương Viện đang phụ trách kiểm kê bên cạnh không nghe nổi nữa: "Giám đốc Lương, giọng anh mà lớn hơn nữa, thì chỗ nạm vàng trên mấy bình Xa hương tửu sẽ rơi xuống đấy."
Khương Viện là người tỉnh Xuyên, giọng nói đầy hương vị cay rát của em gái tỉnh Xuyên, hơn nữa cô ta là hành chính ban Thị trường nước ngoài, Lương Hi Minh cho dù có 8 chân cũng không duỗi được tới tầng 12 quản cô ấy, thế là anh ta khó xử cười, bớt nóng tính.
Hành động của Khương Viện khiến Tề Tĩnh đứng cạnh hâm mộ không thôi.
Từ thời đi học cô đã biết, nếu đặt mục tiêu quá cao xa, nó sẽ dễ biến thành lý tưởng khó lòng thực hiện.
Khó thực hiện khiến người dễ thất vọng.
Khó thực hiện khiến người bất giác từ bỏ.
Chi bằng đặt ra mục tiêu nhỏ làm nền tảng xây dựng lý tưởng, có kế hoạch, từng bước hoàn thành từng mục tiêu nhỏ, như vậy lý tưởng mới dễ dàng chạm vào.
Chẳng hạn như nói:
Khiến rượu Nguyên Xuyên trở thành lão Đại ở thị trường nước ngoài, là lý tưởng.
Khiến rượu Nguyên Xuyên trở thành công ty ký hợp đồng lớn nhất trong số 4 xưởng rượu trắng nổi danh ở Diễn đàn tơ lụa, là mục tiêu.
Giai đoạn này, Lộ Nam luôn nỗ lực vì mục tiêu nhỏ này.
...
Lần này Diễn đàn tơ lụa ảnh hưởng không những lớn, còn sâu rộng.
Đương nhiên, vẫn cần thời gian kiểm nghiệm.
Còn hiện nay, nghiệp vụ viên Nguyên Xuyên cảm nhận rõ nhất là: rượu Hài Hòa, thoáng chốc đã nổi tiếng!
Ban đầu trong nước những thị trường lớn, rượu Hài Hòa không có Nhà tiêu thụ nào ký hợp đồng, chẳng hạn như ở BK, còn phải đi ké rượu Kinh Điển. Quả thực là sỉ nhục của Nguyên Xuyên.
Nhưng bây giờ, những Nhà tiêu thụ hiện có của Nguyên Xuyên bỗng dưng lại hỏi thăm mức hợp đồng thấp nhất khi ký rượu Hài Hòa là bao nhiêu.
Đừng xem thường hiện tượng này.
Tổng bộ công ty nhận được phản hồi từ các khu vực thị trường, những Nhà tiêu thụ có ý đồ ký hợp đồng tối thiểu 20 nhà.
Những Nhà tiêu thụ này hết sức nhạy bén, bọn họ hỏi cái này, tự nhiên bởi vì thị trường có nhu cầu.
Mặc dù Trần tổng và Hạ tổng dạo này tham gia Diễn đàn tơ lụa ở BK, nhưng bọn họ sáng sớm hay chập tối đều mở họp qua video với các vị lão tổng còn lại ở tổng bộ, các vị lão tổng không thể không thừa nhận: Lộ Nam, có bản lĩnh.
Bọn họ không thể phủ nhận, rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên dựa vào một loạt thủ đoạn marketing của Lộ Nam, mới có thể trong thời gian ngắn được mọi người biết tới.
Hiệu quả này là ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa mấy năm trước tiêu mấy trăm triệu quảng cáo trên CCTV cũng không bằng.
Đối với việc này, Trần Kiêu thân là boss ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa, truyền đạt chỉ thị tới các văn phòng thành phố, cấp tỉnh, cấp Đại khu: rượu Hài Hòa là một trong số 2 loại rượu cao cấp của Nguyên Xuyên, mức hợp đồng quá thấp không được ký.
Nghiệp vụ viên bản địa mặc dù trong lòng không hiểu, nhưng không ai dám cãi lại boss ban Nhãn hiệu + thái tử gia.
Nếu nói Nhà tiêu thụ trong nước còn quan sát, thăm dò, suy nghĩ, thì những khách hàng đã ký hợp đồng tiêu thụ ở nước ngoài lại gan dạ hơn - bọn họ không gan dạ, thì sao mấy năm trước lại bị Lộ Nam lừa gạt, à không phải, bị thuyết phục?
Bọn họ đã hưởng ưu đãi giảm thuế, biết rõ theo sát chính sách không những có thể uống canh, còn có thể ăn thịt.
Lộ Nam buổi sáng khuyến khích các nghiệp vụ viên, đều là nói thật, quả thật có những Nhà tiêu thụ cũ dự định tăng mức hợp đồng nước ngoài.
Ngay từ khi xác định tham gia triển lãm cô đã gửi vé vào cửa cho Dạ Yến Tửu Nghiệp, Tứ Phương Tửu Nghiệp, sau khi thăng chức càng danh chính ngôn thuận gọi điện thoại, mời những Nhà tiêu thụ hải ngoại còn lại như Trung Tập, Uy Cấu tới dự.
Những vị phía sau phần lớn không có thời gian tới BK, nhưng Lộ Nam tuân theo thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, toàn bộ đều thông báo.
Đáng tiếc, ông chủ Uy Cấu cũng chính là Hoàng nữ sĩ bây giờ bận rộn xuất khẩu thương mại hàng tiêu dùng, chỉ thuận tiện làm rượu, cho nên không dự tính tới BK (chỗ này có ẩn tình); còn hậu cần Trung Tập thì trả lời tương đối mơ hồ, không trả lời chính xác liệu có tới BK không.
[Họ tới hay không, là việc của họ; nhưng nếu bởi vì lý do "ta cảm thấy họ sẽ không tới" mà không thông báo cho họ, đó chính là thái độ công việc có vấn đề.]
Lộ Nam nỗ lực hết sức thông báo đương nhiên là có hiệu quả.
Cho dù Nhà tiêu thụ ở Úc và HK cũng không thể tới, nhưng sau khi suy xét, tới 10h sáng nay, đều fax tới những bản thỏa thuận hợp đồng có hiệu lực pháp luật.
Mức hợp đồng không nhiều, mỗi nhà 500 nghìn đô, nhưng vào thời điểm này tăng mức hợp đồng với Nguyên Xuyên, phạm vi bán ra lại là HK, Ma Cao, Đài Loan cùng các khu vực quốc gia khác, đương nhiên tính vào ký hợp đồng thành công trong lúc diễn ra Diễn đàn tơ lụa.
Cừu Siêu Quần lặng lẽ huýt sáo: bởi vậy, Nguyên Xuyên và Quốc tửu chênh lệch từ hơn 4 triệu đô rút ngắn được 1 triệu đô.
"Đương nhiên không chỉ có thể." Lộ Nam lắc di động: "Chỗ này còn có một bản hợp tác thỏa thuận, đã gửi tới mail của em, Lý Thanh, in giúp tôi."
Đây chính là "ẩn tình" mà vì sao Uy Cấu không tới BK.
Người gửi tới là Từ Trừng Chi, anh ta lấy danh nghĩa một công ty thương mại xuất nhập khẩu mới thành lập, ký hợp đồng Nhà tiêu thụ với rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên - trước đó, thân phận của Từ Trừng Chi ở Nguyên Xuyên, là Nhà tiêu thụ trung gian của Nhà tiêu thụ (Uy Cấu).
Hoàng Lệ nữ sĩ và Từ Trừng Chi mấy năm gần đây hợp tác rất vui vẻ, không hề xuất hiện mâu thuẫn, thậm chí bây giờ Từ Trừng Chi còn toàn quyền để Hoàng nữ sĩ mua sắm hàng tiêu dùng nhỏ, ngay cả nghiệm hàng đều ủy thác cho bà ấy.
Lúc này Từ Trừng Chi đơn phương ký hợp đồng, chỉ vì suy xét tới hàng năm mua rượu nhiều, nên sử dụng cách thức mua sắm tiết kiệm hơn, thế là thương lượng với Hoàng nữ sĩ, hảo tụ hảo tán, quan hệ hợp tác mua bán rượu trắng chính thức giải tán - không ảnh hưởng tới những việc hợp tác khác.
Hiện giờ, Từ Trừng Chi ủy thác bên thứ 3 trong nước đăng ký công ty, sau này rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên xuất khẩu bao hàm phần giảm thuế, đều là lợi nhuận của anh ta.
Cách làm của Từ Trừng Chi Lộ Nam hoàn toàn hiểu.
Bất luận đời trước hay đời này, cô đều rất cảm tạ gia đình giáo viên Trương.
Ngay cả Hoàng Lệ nữ sĩ cũng không bất ngờ: "Kinh doanh, đều là như vậy."
"Còn có nữa?" Cừu Siêu Quần giật mình.
Lộ Nam giải thích qua về quan hệ giữa Từ Trừng Chi và Nguyên Xuyên trước kia, Cừu Siêu Quần nói: "Mặc kệ, này đương nhiên là khách hàng mới ký hợp đồng, giá trị bao nhiêu?"
"1 triệu đô." Lộ Nam mỉm cười.
Cho nên hiện giờ chênh lệch với Quốc tửu là hơn 2 triệu đô.
"Lại có khách tới, chúng ta ra ngoài nghênh đón thôi."
...
"Tiểu Chương tổng, cảm ơn Chương tổng và ngài tín nhiệm Nguyên Xuyên chúng tôi." Lộ Nam tươi cười hớn hở nhìn 2 người trước mặt.
Người tới là Chương Lễ và Lưu Dương.
Trường hợp công khai thế này, Lộ Nam đột nhiên khách sáo như vậy, Chương Lễ còn cảm thấy mất tự nhiên.
May mà lời khách sáo không cần anh ta nói, tự nhiên có Lưu Dương khéo léo mở miệng: "Chương tổng dạo này bận dự án Ô thành, thật sự không thể tới, rất tiếc nuối vì không thể tới đây xem một cái."
Khách sáo 5p, Chương Lễ hơi thiếu kiên nhẫn, nhỏ giọng hỏi: "Phim hoạt hình của các cô mấy giờ mới chiếu?"
Lộ Nam không muốn sửa đúng, thoáng nhìn đồng hồ: "Còn 15p nữa, tiểu Chương tổng đừng sốt ruột."
Trong lúc nói chuyện, Củng Thiệu Huy và Trì Yến của Dạ Yến Tửu Nghiệp cũng tới.
Củng Thiệu Huy cười dịu dàng với Lộ Nam: "Lộ tổng, Nguyên Xuyên của cô gần đây nổi bật quá."
"Đâu có, nhờ các vị lão tổng giúp đỡ thôi." Bây giờ người đã tới đủ, thời gian cũng tới, Lộ Nam quay sang bảo Cừu Siêu Quần: "Như vậy bắt đầu đi."
Cô mở cửa sau cho những khách hàng hiện có, không cần phải lấy thẻ.
Ánh đèn đặc biệt vốn là trò mới lạ, Chương Lễ trước kia từng thấy ở nước ngoài, nhưng anh ta phải thừa nhận, hôm nay mặc dù xem trong hội trường, nhưng hiệu quả vẫn rất chấn động - trình độ văn hóa có hạn, chỉ cảm thấy rất đẹp, rất hay.
"Đó là bởi vì kết cấu và màu sắc phù hợp với thẩm mỹ chúng ta, cộng thêm hàm súc thể hiện, các loại bóng sáng đối lập cũng rất mạnh... không hổ là đạo diễn Du đích thân quay." Mặc dù Trì Yến không muốn để ý tới Chương Lễ lần trước khiến mình xấu mặt, nhưng cậu ta kinh doanh mấy tháng, luôn có tiến bộ, thấy Chương Lễ đứng cạnh mình lắp ba lắp bắp miêu tả cái hay của phim quảng cáo qua điện thoại, dường như đang nhìn đứa nhóc không thích làm bài tập nhà họ hàng.
Trì Yến: ngày làm một việc thiện.
Chương Lễ thuật lại lời Trì Yến cho anh trai nghe.
Chương Kỳ đầu kia điện thoại trầm ngâm giây lát: "Trong vòng 1 triệu, em xem tăng hợp đồng đi."
Nói xong, bèn cúp máy.
"Alo? Anh? Anh!" Xong rồi, anh trai ta không phải lại trúng kế của Lộ Nam đi? Chương Lễ hơi do dự: đây chính là 1 triệu đô, hơn 7 triệu tệ, nếu thật tăng hợp đồng, như vậy hợp đồng hải ngoại đã lên tới 20 triệu tệ.
Anh ta cũng từng dưỡng gia, biết củi gạo quý.
Trì Yến ngay sau khi phát biểu "cảm nhận sau khi xem", đã ẩn sâu công và danh, rời đi.
Chương Lễ quay lại, nhắc lại lời của anh mình cho Lưu Dương: "Giám đốc Lưu, cô bảo nên làm thế nào?"
Lưu Dương gật đầu: "Chương tổng sắp xếp như vậy, khẳng định có lý lẽ riêng."
Chương Lễ cân nhắc, mặc dù anh ta cảm thấy hễ nhìn thấy Lộ Nam là sợ, nhưng anh trai ruột nói Lộ Nam vượng bọn họ, anh ta có thể làm thế nào? Thêm tiền thôi.
Tứ Phương Tửu Nghiệp đã ký hợp đồng hải ngoại 12 triệu tệ, bây giờ lại tăng, Lộ Nam suy tư: "Tôi sẽ gọi điện thoại cho Chương tổng, trịnh trọng biểu đạt lòng cảm ơn."
Chương Lễ trước khi đi, lén lút, lặng lẽ meo meo với Lộ Nam: "Thật muốn cảm ơn anh trai tôi, hay là cô lấy thân báo đáp đi. Dù sao cô và anh trai tôi có nhiều quan điểm tương đồng, sau khi kết hôn, hai người bận công việc, tôi trông con cho."
Lộ Nam nhìn Chương Lễ với ánh mắt "anh ngớ ngẩn à": Con mắt nào nhìn thấy tôi và Chương tổng có khả năng?
"Tiểu Chương tổng, tôi cảm thấy triển lãm kết thúc cần phải tiến hành huấn luyện cho nhân viên quý công ty, kiểu từ trên xuống dưới đấy." Lộ Nam mỉm cười.
Chương Lễ run rẩy, giơ tay xin khoan dung: "Đi rồi, hẹn gặp lại!"
Củng tổng băn khoăn bối rối, cuối cùng vẫn không tăng mức hợp đồng.
Lộ Nam vẫn cười tủm tỉm như cũ, lễ phép vui vẻ tiễn anh ta.
Bận rộn xong, buổi chiều, Lộ Nam và Cừu Siêu Quần đi trước, giờ này, Trung tâm triển lãm quốc tế quả thật bắt đầu lục tục dọn gian hàng.
Lương Hi Minh ngóng nhìn hai người chức vụ cao hơn mình rời khỏi, tức giận tới ngứa răng, nhưng không có biện pháp: "Cẩn thận vào, những bình rượu trưng bày này mặc dù bình rỗng, nhưng nạm vàng đều là đồ thật đấy."
Anh ta đặc biệt không khách sáo với Bành Thắng Nguyên, lý do thì không thể nói với người ngoài.
Khương Viện đang phụ trách kiểm kê bên cạnh không nghe nổi nữa: "Giám đốc Lương, giọng anh mà lớn hơn nữa, thì chỗ nạm vàng trên mấy bình Xa hương tửu sẽ rơi xuống đấy."
Khương Viện là người tỉnh Xuyên, giọng nói đầy hương vị cay rát của em gái tỉnh Xuyên, hơn nữa cô ta là hành chính ban Thị trường nước ngoài, Lương Hi Minh cho dù có 8 chân cũng không duỗi được tới tầng 12 quản cô ấy, thế là anh ta khó xử cười, bớt nóng tính.
Hành động của Khương Viện khiến Tề Tĩnh đứng cạnh hâm mộ không thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.