Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức
Chương 384
Nhu Mễ Thủy Tinh Cao
25/11/2022
Lộ Nam có thể có ý xấu gì chứ?
Cô lần lượt nhắc tới tên Tề Tĩnh, Hà Đào, Lý Hòe Kỳ, Lương Hi Minh trong lòng, bụng nhủ: không thể đếm như vậy, đếm vậy, chứng tỏ lãnh đạo như ta có vẻ rất thất bại.
...
3h chiều, Trần Kiêu gọi điện thoại cho Lộ Nam: "Ngủ trưa dậy chưa? Gặp ở phòng gym nhé?"
"Em cũng định tới đó." Lộ Nam nhoẻn cười.
Đi công tác đại biểu cho thời gian làm việc và nghỉ ngơi rối loạn, một ngày ba bữa nhiệt lượng tăng mạnh.
Lộ Nam mặc dù có bàn tay vàng vào miệng là biến mất, nhưng 3 năm qua cô luôn hạn chế sử dụng, chỉ dùng "dị năng" vào lúc uống rượu. Hôm qua ở HK Phàn tổng nhiệt tình chiêu đãi, trà bánh, đồ ngọt, cua cay thơm, cháo hải sản, còn buổi tối đi quán bar uống rượu, tất cả đều là nhiệt lượng thừa, nếu không đi vận động, cô không dám bảo đảm sẽ không xử lý cực đoan.
Cho nên, Trần Kiêu đề nghị rất hợp ý cô.
Lúc Lộ Nam tới, Trần Kiêu đã đổi đồ tập. Áo ba lỗ màu đen cùng quần short sọc trắng, tôn lên làn da đặc biệt trắng của anh, cộng thêm dây đeo trán khiến anh thoạt trông không giống doanh nhân ưu tú, lại càng giống sinh viên mới tốt nghiệp hoặc nghiên cứu sinh? Dù sao trông non nớt là được.
Có chị gái nào lại không thích nhìn cậu em đẹp trai chứ?
Khụ khụ, dù sao Lộ Nam cảm thấy cô rất chuyên tình, bất luận ở tuổi nào đều thích những cậu bé trẻ tuổi dạt dào sức sống. Ps: mặt và dáng người đẹp thì càng không thể tốt hơn.
Nói ra, bọn họ rất lâu không gặp nhau ở phòng gym rồi, lần cuối, vẫn là ở phòng tập quyền anh ở Hải Lâm.
Lộ Nam chớp mắt: ôi chao, cơ ngực của anh ấy hình như chắc hơn chút, là ảo giác của ta sao?
Trần Kiêu cụp mắt cười: "Anh... có vấn đề gì sao?"
"Không, chỉ là cảm thấy chúng ta quá ăn ý thôi." Để không khiến bản thân giống bi3n thái, ánh mắt cô nán lại phần ngực anh một chút rồi thu lại: "Em thay quần áo đã." Va li của cô đầy đủ giống túi của cô, ngoài đồ tập và giày tập, có cả đồ bơi, sườn xám cắt may vừa người cũng có, áo vest hơi dày cũng mang theo một cái, để đề phòng.
[Dù sao ta bây giờ, không phải là người cần lo lắng quá cân hành lý ký gửi!]
Lộ Nam đổi đồ tập ra ngoài, cô cũng mặc áo ba lỗ và quần short đen, ngay cả dây buộc tóc cũng cùng nhãn hiệu, Trần Kiêu mới hiểu cô nói ăn ý không phải chỉ hai người họ đều cùng tới phòng gym, mà là đồ tập cùng màu cùng nhãn hiệu.
Như vậy, càng giống đồ đôi, Trần Kiêu ngọt ngào trong lòng, cùng nhau khởi động.
Khởi động xong, anh nhiệt tình điều chỉnh trọng lượng đẩy tạ nằm của cô.
Lộ Nam yên lặng nhìn anh, trêu chọc: "Bỗng dưng săn đón nha~~~"
Trần Kiêu nghiêm mặt: "Không thể để họ có cơ hội chứ?"
Lộ Nam vừa ngẩng đầu: ừm, xung quanh khá nhiều những chàng trai cơ bắp săn chắc vừa thấy liền biết ngâm mình trong phòng gym suốt ngày, nở nụ cười kín đáo hoặc trực tiếp với cô.
"Ha ha. Nhưng, chính anh đề nghị gặp ở đây." Lộ Nam nhún vai.
"Anh nghĩ, đồng nghiệp cùng công ty và người nhà em sẽ không tới đây, lại không ngờ còn có nhóm này..." Ong bướm, Trần Kiêu thản nhiên nói: "Coi du lịch như diễm ngộ, bọn họ đều không phải người đứng đắn." Vẻ mặt "em nhất định không được để ý tới họ."
Lộ Nam nằm trên ghế dài, gọi người đang điều chỉnh tạ 10kg mỗi bên: "Trần Kiêu."
"Hả?" Người đang ngồi xổm ngẩng đầu lên, bất ngờ bị hôn chụt một cái.
Xung quanh vang lên tiếng huýt sáo thiện ý, những người nước ngoài thấy Lộ Nam hết sức đáng yêu muốn ra tay cũng hành quân lặng lẽ.
"Em, a, cái này..." Trần Kiêu đỏ bừng lỗ tai.
Tốt, vẫn là Trần mỹ nam nghiêm nghị, chịu không nổi đùa cợt.
Lộ Nam nghiêm túc nói: "Nhưng anh nói không sai, nơi này quả thật là chỗ tán gẫu tốt. Đeo bao tay vận động cho em nhé?"
Cố gắng giảm bớt vết chai do tập gym sinh ra, Lộ Tiểu Nam xinh xắn, rất để ý chi tiết.
Trần Kiêu đương nhiên - vui tới cực điểm.
Hết thảy làm xong, Lộ Nam nằm ngửa ra sau, hai tay và vai mở rộng, đẩy tạ, vừa điều chỉnh hô hấp, vừa nói với Trần Kiêu: "Em vừa đi công tác, có người sốt ruột chờ không nổi đấy." Nói rồi kể lại chuyện Tề Tĩnh.
"Em biết, chuyện nghiệp vụ anh không nhúng tay vào nhiều, nhưng nhóm Khương Viện và Mao Tiểu Như là những người anh tốn công lựa chọn cho em, có thể tin tưởng khá cao." Lộ Nam mỉm cười với Trần Kiêu giơ tay bảo vệ động tác cho cô: "Cho nên em nghĩ, Tề Tĩnh dạo này nhất định xảy ra chuyện gì đó, hoặc... có ai đó tìm tới cô ta. Không uổng phí trước đó em không khuyên cô ta từ chức."
Trần Kiêu nghe xong, nói ra đề tài có vẻ không liên quan: "Từ khi Hoàng Hạo rơi đài, Đồng đại khu ngồi yên không nổi, liên tục liên lạc với nhân viên trụ sở thăm dò tin tức. Một năm qua tất cả hành động của ông ta không những bỏ quên lợi ích công ty, vi phạm đạo đức nghề nghiệp, còn không bận tâm tới luật pháp. Anh nghĩ, ông ta chắc cũng đoán được chúng ta kế tiếp sẽ ra tay với ông ta. Người này ở Nguyên Xuyên bao năm, có thể dung túng Hướng Vân Phong bán tháo hàng, vậy tuyệt đối không thể trong sạch, chỉ cần có thể tìm được bằng chứng tham ô, anh lập tức sẽ có lý do đầy đủ, có thể đổi người ngồi vào vị trí Đại khu Hoa Đông."
Điểm này, khi Trần Kiêu được triệu hồi trụ sở mới chậm rãi nghĩ rõ ràng. Khi đó động tĩnh bán tháo hàng của rượu Hài Hòa ở Hải Lâm không nhỏ, ngay cả Hạ tổng cũng nghe thấy, thân là người phụ trách Đại khu Hoa Đông, Đồng đại khu chẳng lẽ thật sự không biết chút nào sao? Chuyện đó dừng lại ở Hướng Vân Phong, có thật là đã điều tra tới cùng không? Hay là, mạng lưới bán tháo hàng lớn hơn nghe phong thanh, tạm thời im ắng?
Trần Kiêu nói đầy hàm ý: "Anh và Ngô Xuyên có duyên vài lần, lần này trước khi khởi hành cũng gọi điện thoại cho anh ta. Chắc hẳn anh ta cũng vô cùng mong muốn thăng tiến thêm một bậc."
[Diệu.] Lộ Nam lên tiếng khen: "Thủ đoạn ngự hạ cấp dưới của Trần tổng càng ngày càng cao minh."
"Lộ tổng, tập trung tập luyện, nghe anh nói hết đã." Trần Kiêu mỉm cười bất đắc dĩ: "Nhưng ông ta nhất định không cam lòng. Mẹ anh nói, dạo này ông ta tiếp xúc rất gần với đám Lệnh Dương, hình như đạt được thỏa thuận gì đó."
Lộ Nam đẩy xong 20 lần, ngồi dậy, thở dài một cái, nheo mắt: "Lập công đầu. Ông ta cần một "công đầu" đủ để khiến bất luận tới Lệnh Dương hay xưởng rượu top 3 nào khác đều có thể đạt được thù lao xa xỉ. Nếu Đại khu Hoa Đông có đủ nhiều khách hàng chất lượng tốt, có lẽ ông ta không cần bí quá hóa liều. Không thể không nói, lúc đầu bổ nhiệm ông ta phụ trách Đại khu Hoa Đông, lãnh đạo công ty thật sự rất sáng suốt."
Trần Kiêu nói sự thật: "Đó là... Chủ tịch tìm ông ta nói chuyện, làm tư tưởng rồi mới bổ nhiệm, lúc đầu viện cớ trình độ kinh tế Đại khu Hoa Đông đứng đầu cả nước, thị trường rượu trắng tất nhiên tiềm lực vô hạn, cho nên đưa khu vực quan trọng như vậy giao cho ông ta."
"Chủ tịch nhìn xa trông rộng." Gừng càng già càng cay.
Lộ Nam về công về tư khen Chủ tịch một câu đều không có vấn đề.
Lộ Nam cảm khái: Chủ tịch chẳng lẽ tự dưng làm vậy? Không không không, không ít người đều biết nhóm người cũ Nguyên Xuyên như Đồng đại khu có quan hệ không tồi với phu nhân Chủ tịch, như vậy điều lệnh năm đó của Chủ tịch, có vẻ đặc biệt thâm ý. Chắc hẳn Chủ tịch sau khi ly hôn, lục tục có không ít nguyên lão bị sắp xếp tới những vị trí không mấy quan trọng, sau đó trải qua quan sát, có một số người dần dần khó về trụ sở, phải không?
"Gừng nhỏ" Trần Kiêu cân nhắc: "Chuyện kia... Tề Tĩnh, có phải định gây thêm phiền phức cho em?"
Lộ Nam lắc đầu: "Không biết. Nếu cô ta thông minh, nghe Hồng Vĩ và Hầu Dũng truyền lại tin tức, biết anh cũng đi công tác, liền sẽ biết công ty coi trọng thế nào những khách hàng của ban Thị trường nước ngoài, kết hợp với chuyện trước kia cô ta không thể tìm được chút tư liệu nào ở chỗ em, khả năng cô ta bị thuyết phục rất nhỏ. Không ngoại trừ việc Đồng đại khu bỏ ra mấy trăm nghìn tệ thậm chí cả triệu tệ mua chuộc cô ta?" Nửa câu sau, Lộ Nam đùa giỡn, Đồng đại khu còn lâu mới chịu bỏ vốn gốc như thế.
Lộ Nam tiếp tục: "Phía BK, Lương Hi Minh mặc dù chí lớn nhưng tài mọn, lại chướng mắt em, nhưng không ngu tới hết thuốc chữa. Anh ta biết những gì nắm trong tay đều nhờ vào thân phận, cho nên sẽ không gây tổn hại đến nền tảng Nguyên Xuyên."
Trần Kiêu bổ sung: "Hơn nữa Đồng đại khu cũng không cho được mức giá khiến anh ta dao động."
Nếu nói mua chuộc Tề Tĩnh cần trăm nghìn tệ trở lên, như vậy thì vài triệu, không thể khiến Lương Hi Minh dao động.
Trần Kiêu hiểu rõ: "Cứ như vậy, Đồng đại khu muốn đánh cắp tư liệu, phải cần những người khác."
"Còn có 2 nhân tố không ổn định, chỉ xem họ thông minh hay ngu ngốc." Lộ Nam nhún vai: "Trước khi xuất phát em đã thông qua miệng Đường Thi trấn an Hà Đào, kẻ lọc lõi trơn trượt; còn Lý Hòe Kỳ, nếu vì phân phối công việc mà sinh lòng oán hận, vừa vặn đổi người."
"Cho nên ý em là, nhân viên trong ban Thị trường nước ngoài có lẽ sẽ có ý kiến với chuyện phân phối công việc?" Trần Kiêu hỏi xong liền bật cười, chỉ cần có người, sẽ có bất đồng ý kiến, sẽ có tư tâm.
"Em bắt được khách hàng, em nói chia thế nào thì thế đó, không phục cũng phải chịu."
Nói thẳng, trong mắt Lộ Nam lúc này đong đầy khí phách và phỉ khí, Trần Kiêu lại đặc biệt thích cô lộ ra dã tâm.
Tiểu Trần mê đệ tiếp tục đỡ trụ.
...
Trần Kiêu cho rằng đề nghị của mình không tồi, phòng gym là nơi hẹn hò cực tốt.
Nào ngờ.
"Chị, chị gái..." Chị gái, em chỉ có thể giúp tới đây.
Lộ Dương ngoan ngoãn nghe lời, nghe theo đề nghị của chị gái, tỉnh ngủ sau, đi dạo những nơi giải trí trong khách sạn, đi lung tung liền tới phòng gym.
Bởi vì xem kênh Pháp luật nhiều, Hoàng nữ sĩ lo lắng ở đây có kẻ bắt thiếu niên cắt thận hoặc buôn lậu nhân khẩu, Hoàng nữ sĩ không yên tâm đứa con trai 15, 16 tuổi đi một mình, bèn kéo bà ngoại đi cùng.
Bọn họ mới vào phòng gym bằng thẻ phòng, bà còn nhỏ giọng nói: "Ôi ôi ôi, người nước ngoài cả người đều là lông."
Bà cũng thông minh, bà hiểu được, người nước ngoài có khi lại biết nói tiếng Trung, nhưng khẳng định nghe không hiểu tiếng địa phương.
Không sai, phòng gym này có rất nhiều người da trắng, cho dù mặc đồ tập, lông vẫn tua tủa vươn ra ngoài.
Hoàng nữ sĩ nhìn mà xấu hổ, vừa định nói đổi chỗ khác.
Mới há mồm, bỗng nhìn thấy con gái mình cũng ở chỗ này, nằm trên một chiếc ghế.
Cái này không quan trọng, quan trọng là: có đàn ông trẻ tuổi đang ngồi trước người nó.
A a a a a a! Bọn họ đang làm gì! Hoàng nữ sĩ nguy hiểm lắm mới không kêu lên, nhưng đôi mắt trợn tròn.
Khi người đàn ông chống chân nửa ngồi ngẩng đầu lên với mái tóc đen, phản ứng đầu tiên của Hoàng nữ sĩ là thở phào nhẹ nhõm: là người TQ, không phải người nước ngoài! Còn tốt! Còn tốt!
Cô lần lượt nhắc tới tên Tề Tĩnh, Hà Đào, Lý Hòe Kỳ, Lương Hi Minh trong lòng, bụng nhủ: không thể đếm như vậy, đếm vậy, chứng tỏ lãnh đạo như ta có vẻ rất thất bại.
...
3h chiều, Trần Kiêu gọi điện thoại cho Lộ Nam: "Ngủ trưa dậy chưa? Gặp ở phòng gym nhé?"
"Em cũng định tới đó." Lộ Nam nhoẻn cười.
Đi công tác đại biểu cho thời gian làm việc và nghỉ ngơi rối loạn, một ngày ba bữa nhiệt lượng tăng mạnh.
Lộ Nam mặc dù có bàn tay vàng vào miệng là biến mất, nhưng 3 năm qua cô luôn hạn chế sử dụng, chỉ dùng "dị năng" vào lúc uống rượu. Hôm qua ở HK Phàn tổng nhiệt tình chiêu đãi, trà bánh, đồ ngọt, cua cay thơm, cháo hải sản, còn buổi tối đi quán bar uống rượu, tất cả đều là nhiệt lượng thừa, nếu không đi vận động, cô không dám bảo đảm sẽ không xử lý cực đoan.
Cho nên, Trần Kiêu đề nghị rất hợp ý cô.
Lúc Lộ Nam tới, Trần Kiêu đã đổi đồ tập. Áo ba lỗ màu đen cùng quần short sọc trắng, tôn lên làn da đặc biệt trắng của anh, cộng thêm dây đeo trán khiến anh thoạt trông không giống doanh nhân ưu tú, lại càng giống sinh viên mới tốt nghiệp hoặc nghiên cứu sinh? Dù sao trông non nớt là được.
Có chị gái nào lại không thích nhìn cậu em đẹp trai chứ?
Khụ khụ, dù sao Lộ Nam cảm thấy cô rất chuyên tình, bất luận ở tuổi nào đều thích những cậu bé trẻ tuổi dạt dào sức sống. Ps: mặt và dáng người đẹp thì càng không thể tốt hơn.
Nói ra, bọn họ rất lâu không gặp nhau ở phòng gym rồi, lần cuối, vẫn là ở phòng tập quyền anh ở Hải Lâm.
Lộ Nam chớp mắt: ôi chao, cơ ngực của anh ấy hình như chắc hơn chút, là ảo giác của ta sao?
Trần Kiêu cụp mắt cười: "Anh... có vấn đề gì sao?"
"Không, chỉ là cảm thấy chúng ta quá ăn ý thôi." Để không khiến bản thân giống bi3n thái, ánh mắt cô nán lại phần ngực anh một chút rồi thu lại: "Em thay quần áo đã." Va li của cô đầy đủ giống túi của cô, ngoài đồ tập và giày tập, có cả đồ bơi, sườn xám cắt may vừa người cũng có, áo vest hơi dày cũng mang theo một cái, để đề phòng.
[Dù sao ta bây giờ, không phải là người cần lo lắng quá cân hành lý ký gửi!]
Lộ Nam đổi đồ tập ra ngoài, cô cũng mặc áo ba lỗ và quần short đen, ngay cả dây buộc tóc cũng cùng nhãn hiệu, Trần Kiêu mới hiểu cô nói ăn ý không phải chỉ hai người họ đều cùng tới phòng gym, mà là đồ tập cùng màu cùng nhãn hiệu.
Như vậy, càng giống đồ đôi, Trần Kiêu ngọt ngào trong lòng, cùng nhau khởi động.
Khởi động xong, anh nhiệt tình điều chỉnh trọng lượng đẩy tạ nằm của cô.
Lộ Nam yên lặng nhìn anh, trêu chọc: "Bỗng dưng săn đón nha~~~"
Trần Kiêu nghiêm mặt: "Không thể để họ có cơ hội chứ?"
Lộ Nam vừa ngẩng đầu: ừm, xung quanh khá nhiều những chàng trai cơ bắp săn chắc vừa thấy liền biết ngâm mình trong phòng gym suốt ngày, nở nụ cười kín đáo hoặc trực tiếp với cô.
"Ha ha. Nhưng, chính anh đề nghị gặp ở đây." Lộ Nam nhún vai.
"Anh nghĩ, đồng nghiệp cùng công ty và người nhà em sẽ không tới đây, lại không ngờ còn có nhóm này..." Ong bướm, Trần Kiêu thản nhiên nói: "Coi du lịch như diễm ngộ, bọn họ đều không phải người đứng đắn." Vẻ mặt "em nhất định không được để ý tới họ."
Lộ Nam nằm trên ghế dài, gọi người đang điều chỉnh tạ 10kg mỗi bên: "Trần Kiêu."
"Hả?" Người đang ngồi xổm ngẩng đầu lên, bất ngờ bị hôn chụt một cái.
Xung quanh vang lên tiếng huýt sáo thiện ý, những người nước ngoài thấy Lộ Nam hết sức đáng yêu muốn ra tay cũng hành quân lặng lẽ.
"Em, a, cái này..." Trần Kiêu đỏ bừng lỗ tai.
Tốt, vẫn là Trần mỹ nam nghiêm nghị, chịu không nổi đùa cợt.
Lộ Nam nghiêm túc nói: "Nhưng anh nói không sai, nơi này quả thật là chỗ tán gẫu tốt. Đeo bao tay vận động cho em nhé?"
Cố gắng giảm bớt vết chai do tập gym sinh ra, Lộ Tiểu Nam xinh xắn, rất để ý chi tiết.
Trần Kiêu đương nhiên - vui tới cực điểm.
Hết thảy làm xong, Lộ Nam nằm ngửa ra sau, hai tay và vai mở rộng, đẩy tạ, vừa điều chỉnh hô hấp, vừa nói với Trần Kiêu: "Em vừa đi công tác, có người sốt ruột chờ không nổi đấy." Nói rồi kể lại chuyện Tề Tĩnh.
"Em biết, chuyện nghiệp vụ anh không nhúng tay vào nhiều, nhưng nhóm Khương Viện và Mao Tiểu Như là những người anh tốn công lựa chọn cho em, có thể tin tưởng khá cao." Lộ Nam mỉm cười với Trần Kiêu giơ tay bảo vệ động tác cho cô: "Cho nên em nghĩ, Tề Tĩnh dạo này nhất định xảy ra chuyện gì đó, hoặc... có ai đó tìm tới cô ta. Không uổng phí trước đó em không khuyên cô ta từ chức."
Trần Kiêu nghe xong, nói ra đề tài có vẻ không liên quan: "Từ khi Hoàng Hạo rơi đài, Đồng đại khu ngồi yên không nổi, liên tục liên lạc với nhân viên trụ sở thăm dò tin tức. Một năm qua tất cả hành động của ông ta không những bỏ quên lợi ích công ty, vi phạm đạo đức nghề nghiệp, còn không bận tâm tới luật pháp. Anh nghĩ, ông ta chắc cũng đoán được chúng ta kế tiếp sẽ ra tay với ông ta. Người này ở Nguyên Xuyên bao năm, có thể dung túng Hướng Vân Phong bán tháo hàng, vậy tuyệt đối không thể trong sạch, chỉ cần có thể tìm được bằng chứng tham ô, anh lập tức sẽ có lý do đầy đủ, có thể đổi người ngồi vào vị trí Đại khu Hoa Đông."
Điểm này, khi Trần Kiêu được triệu hồi trụ sở mới chậm rãi nghĩ rõ ràng. Khi đó động tĩnh bán tháo hàng của rượu Hài Hòa ở Hải Lâm không nhỏ, ngay cả Hạ tổng cũng nghe thấy, thân là người phụ trách Đại khu Hoa Đông, Đồng đại khu chẳng lẽ thật sự không biết chút nào sao? Chuyện đó dừng lại ở Hướng Vân Phong, có thật là đã điều tra tới cùng không? Hay là, mạng lưới bán tháo hàng lớn hơn nghe phong thanh, tạm thời im ắng?
Trần Kiêu nói đầy hàm ý: "Anh và Ngô Xuyên có duyên vài lần, lần này trước khi khởi hành cũng gọi điện thoại cho anh ta. Chắc hẳn anh ta cũng vô cùng mong muốn thăng tiến thêm một bậc."
[Diệu.] Lộ Nam lên tiếng khen: "Thủ đoạn ngự hạ cấp dưới của Trần tổng càng ngày càng cao minh."
"Lộ tổng, tập trung tập luyện, nghe anh nói hết đã." Trần Kiêu mỉm cười bất đắc dĩ: "Nhưng ông ta nhất định không cam lòng. Mẹ anh nói, dạo này ông ta tiếp xúc rất gần với đám Lệnh Dương, hình như đạt được thỏa thuận gì đó."
Lộ Nam đẩy xong 20 lần, ngồi dậy, thở dài một cái, nheo mắt: "Lập công đầu. Ông ta cần một "công đầu" đủ để khiến bất luận tới Lệnh Dương hay xưởng rượu top 3 nào khác đều có thể đạt được thù lao xa xỉ. Nếu Đại khu Hoa Đông có đủ nhiều khách hàng chất lượng tốt, có lẽ ông ta không cần bí quá hóa liều. Không thể không nói, lúc đầu bổ nhiệm ông ta phụ trách Đại khu Hoa Đông, lãnh đạo công ty thật sự rất sáng suốt."
Trần Kiêu nói sự thật: "Đó là... Chủ tịch tìm ông ta nói chuyện, làm tư tưởng rồi mới bổ nhiệm, lúc đầu viện cớ trình độ kinh tế Đại khu Hoa Đông đứng đầu cả nước, thị trường rượu trắng tất nhiên tiềm lực vô hạn, cho nên đưa khu vực quan trọng như vậy giao cho ông ta."
"Chủ tịch nhìn xa trông rộng." Gừng càng già càng cay.
Lộ Nam về công về tư khen Chủ tịch một câu đều không có vấn đề.
Lộ Nam cảm khái: Chủ tịch chẳng lẽ tự dưng làm vậy? Không không không, không ít người đều biết nhóm người cũ Nguyên Xuyên như Đồng đại khu có quan hệ không tồi với phu nhân Chủ tịch, như vậy điều lệnh năm đó của Chủ tịch, có vẻ đặc biệt thâm ý. Chắc hẳn Chủ tịch sau khi ly hôn, lục tục có không ít nguyên lão bị sắp xếp tới những vị trí không mấy quan trọng, sau đó trải qua quan sát, có một số người dần dần khó về trụ sở, phải không?
"Gừng nhỏ" Trần Kiêu cân nhắc: "Chuyện kia... Tề Tĩnh, có phải định gây thêm phiền phức cho em?"
Lộ Nam lắc đầu: "Không biết. Nếu cô ta thông minh, nghe Hồng Vĩ và Hầu Dũng truyền lại tin tức, biết anh cũng đi công tác, liền sẽ biết công ty coi trọng thế nào những khách hàng của ban Thị trường nước ngoài, kết hợp với chuyện trước kia cô ta không thể tìm được chút tư liệu nào ở chỗ em, khả năng cô ta bị thuyết phục rất nhỏ. Không ngoại trừ việc Đồng đại khu bỏ ra mấy trăm nghìn tệ thậm chí cả triệu tệ mua chuộc cô ta?" Nửa câu sau, Lộ Nam đùa giỡn, Đồng đại khu còn lâu mới chịu bỏ vốn gốc như thế.
Lộ Nam tiếp tục: "Phía BK, Lương Hi Minh mặc dù chí lớn nhưng tài mọn, lại chướng mắt em, nhưng không ngu tới hết thuốc chữa. Anh ta biết những gì nắm trong tay đều nhờ vào thân phận, cho nên sẽ không gây tổn hại đến nền tảng Nguyên Xuyên."
Trần Kiêu bổ sung: "Hơn nữa Đồng đại khu cũng không cho được mức giá khiến anh ta dao động."
Nếu nói mua chuộc Tề Tĩnh cần trăm nghìn tệ trở lên, như vậy thì vài triệu, không thể khiến Lương Hi Minh dao động.
Trần Kiêu hiểu rõ: "Cứ như vậy, Đồng đại khu muốn đánh cắp tư liệu, phải cần những người khác."
"Còn có 2 nhân tố không ổn định, chỉ xem họ thông minh hay ngu ngốc." Lộ Nam nhún vai: "Trước khi xuất phát em đã thông qua miệng Đường Thi trấn an Hà Đào, kẻ lọc lõi trơn trượt; còn Lý Hòe Kỳ, nếu vì phân phối công việc mà sinh lòng oán hận, vừa vặn đổi người."
"Cho nên ý em là, nhân viên trong ban Thị trường nước ngoài có lẽ sẽ có ý kiến với chuyện phân phối công việc?" Trần Kiêu hỏi xong liền bật cười, chỉ cần có người, sẽ có bất đồng ý kiến, sẽ có tư tâm.
"Em bắt được khách hàng, em nói chia thế nào thì thế đó, không phục cũng phải chịu."
Nói thẳng, trong mắt Lộ Nam lúc này đong đầy khí phách và phỉ khí, Trần Kiêu lại đặc biệt thích cô lộ ra dã tâm.
Tiểu Trần mê đệ tiếp tục đỡ trụ.
...
Trần Kiêu cho rằng đề nghị của mình không tồi, phòng gym là nơi hẹn hò cực tốt.
Nào ngờ.
"Chị, chị gái..." Chị gái, em chỉ có thể giúp tới đây.
Lộ Dương ngoan ngoãn nghe lời, nghe theo đề nghị của chị gái, tỉnh ngủ sau, đi dạo những nơi giải trí trong khách sạn, đi lung tung liền tới phòng gym.
Bởi vì xem kênh Pháp luật nhiều, Hoàng nữ sĩ lo lắng ở đây có kẻ bắt thiếu niên cắt thận hoặc buôn lậu nhân khẩu, Hoàng nữ sĩ không yên tâm đứa con trai 15, 16 tuổi đi một mình, bèn kéo bà ngoại đi cùng.
Bọn họ mới vào phòng gym bằng thẻ phòng, bà còn nhỏ giọng nói: "Ôi ôi ôi, người nước ngoài cả người đều là lông."
Bà cũng thông minh, bà hiểu được, người nước ngoài có khi lại biết nói tiếng Trung, nhưng khẳng định nghe không hiểu tiếng địa phương.
Không sai, phòng gym này có rất nhiều người da trắng, cho dù mặc đồ tập, lông vẫn tua tủa vươn ra ngoài.
Hoàng nữ sĩ nhìn mà xấu hổ, vừa định nói đổi chỗ khác.
Mới há mồm, bỗng nhìn thấy con gái mình cũng ở chỗ này, nằm trên một chiếc ghế.
Cái này không quan trọng, quan trọng là: có đàn ông trẻ tuổi đang ngồi trước người nó.
A a a a a a! Bọn họ đang làm gì! Hoàng nữ sĩ nguy hiểm lắm mới không kêu lên, nhưng đôi mắt trợn tròn.
Khi người đàn ông chống chân nửa ngồi ngẩng đầu lên với mái tóc đen, phản ứng đầu tiên của Hoàng nữ sĩ là thở phào nhẹ nhõm: là người TQ, không phải người nước ngoài! Còn tốt! Còn tốt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.