Chương 2: Trùng sinh
Diệp Tích Lam
05/09/2017
Khu chung cư V thành phố F.
Trong một căn hộ, tại phòng ngủ trên chiếc giường màu trắng sau rèm cô ngủ như thế bình yên. Mái tóc dài xoăn nhẹ xoã tung làm nổi bật lên làn da trắng sứ của cô. Bỗng cô giãy dụa hai tay quơ loạn xạ hàng lông mày nhíu chặt trán cô mồ hôi đổ ra như tắm. Là mơ thấy ác mộng như thế nào mà có thể khiến cô khiếp sợ đến nỗi phản ứng mãnh liệt như vậy.
Bất ngờ cô bật dậy mở ra đôi mắt tràn đầy hơi nước. Mông lung nhìn về phía trước đập vào mắt một khung cảnh quen thuộc làm cô không dám tin vào mắt mình. Đây là phòng ngủ của cô trước mạt thế, từng bày trí trong phòng là đích thân cô mua và trang trí.
Đưa mắt nhìn từng thứ một trong phòng không khỏi làm cô hồi tưởng lại những điều tốt đẹp trước kia từng bỏ lỡ vì những kẻ lòng lang dạ sói, nhưng bây giờ đối với cô lại quý giá vô cùng.
Con người đúng là mất đi mới biết quý trọng, cô tự giễu bản thân. Mà nghĩ lại thì tuy mạt thế tàn khốc nhưng sống trong mạt thế ba năm cũng đã giúp cô trưởng thành lên rất nhiều sáng mắt hơn nhận biết được ai thật tâm ai lừa dối, phân biệt được tốt xấu.
Nếu đây là hồi tưởng lúc chết được thấy nơi mình từng sống thì sao không cho cô thấy gia đình mình có phải tốt hơn không. Khi ánh mắt lướt tờ lịch trên bàn lại làm cô giật mình vội vàng xuống giường cầm tờ lịch nhìn chằm chằm thật kĩ. Trên tờ lịch ghi chủ nhật ngày 12 tháng 10 năm 2010 trước ngày diễn ra mạt thế một tuần. Chẳng lẽ thật sự cô sống lại như trong mấy quyển tiểu thuyết từng đọc, đã vậy còn là một tuần trước khi mạt thế diễn ra nếu toàn bộ thế thật thì hay quá. Cô vui mừng đến nước mắt đều rơi lau cách nào cũng không ngừng được.
Là ông trời thương xót nghe được lời cô cho cô sống lại, thật tốt quá. Cô sẽ nắm chặt cơ hội sẽ không phụ lòng ông trời đã cho cô thêm sinh mệnh này.
Trong một căn hộ, tại phòng ngủ trên chiếc giường màu trắng sau rèm cô ngủ như thế bình yên. Mái tóc dài xoăn nhẹ xoã tung làm nổi bật lên làn da trắng sứ của cô. Bỗng cô giãy dụa hai tay quơ loạn xạ hàng lông mày nhíu chặt trán cô mồ hôi đổ ra như tắm. Là mơ thấy ác mộng như thế nào mà có thể khiến cô khiếp sợ đến nỗi phản ứng mãnh liệt như vậy.
Bất ngờ cô bật dậy mở ra đôi mắt tràn đầy hơi nước. Mông lung nhìn về phía trước đập vào mắt một khung cảnh quen thuộc làm cô không dám tin vào mắt mình. Đây là phòng ngủ của cô trước mạt thế, từng bày trí trong phòng là đích thân cô mua và trang trí.
Đưa mắt nhìn từng thứ một trong phòng không khỏi làm cô hồi tưởng lại những điều tốt đẹp trước kia từng bỏ lỡ vì những kẻ lòng lang dạ sói, nhưng bây giờ đối với cô lại quý giá vô cùng.
Con người đúng là mất đi mới biết quý trọng, cô tự giễu bản thân. Mà nghĩ lại thì tuy mạt thế tàn khốc nhưng sống trong mạt thế ba năm cũng đã giúp cô trưởng thành lên rất nhiều sáng mắt hơn nhận biết được ai thật tâm ai lừa dối, phân biệt được tốt xấu.
Nếu đây là hồi tưởng lúc chết được thấy nơi mình từng sống thì sao không cho cô thấy gia đình mình có phải tốt hơn không. Khi ánh mắt lướt tờ lịch trên bàn lại làm cô giật mình vội vàng xuống giường cầm tờ lịch nhìn chằm chằm thật kĩ. Trên tờ lịch ghi chủ nhật ngày 12 tháng 10 năm 2010 trước ngày diễn ra mạt thế một tuần. Chẳng lẽ thật sự cô sống lại như trong mấy quyển tiểu thuyết từng đọc, đã vậy còn là một tuần trước khi mạt thế diễn ra nếu toàn bộ thế thật thì hay quá. Cô vui mừng đến nước mắt đều rơi lau cách nào cũng không ngừng được.
Là ông trời thương xót nghe được lời cô cho cô sống lại, thật tốt quá. Cô sẽ nắm chặt cơ hội sẽ không phụ lòng ông trời đã cho cô thêm sinh mệnh này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.