Chương 60: Chương 30.1 : Xuất hiện manh mối
Tiểu Thạc Thử 5030
19/02/2016
Trường Nhất Trung có một đặc điểm, cơm trưa của giáo viên là cơm tự
chọn, bình thường đều là bốn món ăn, một món canh, hai thịt hai rau phối hợp. Các thầy cô giáo đi ăn chỉ cần bỏ ra hai đồng mua phiếu cơm là
được. Đây cũng là một loại phúc lợi cho giáo viên.
Các vị lãnh đạo của thành phố đến buổi trưa vẫn chưa xong việc, giữa trưa đề cập tới vấn đề ăn cơm, vốn Cao Phẩm Nghiêm muốn dựa theo thói quen, tiêu chuẩn tiếp đón lãnh đạo định đặt một bàn tiệc rượu ở khách sạn bên ngoài, mọi người cùng nhau ăn uống vui vẻ, tăng thêm chút tình cảm, ai biết thị trưởng Chu lại nói tiếp đãi giống với các giáo viên khác là được rồi. Cho nên khác với ý định ban đầu đi khách sạn ăn cơm, mọi người đều đi bộ tới căn tin nhà trường dùng bữa.
Sau khi xong việc, Vương Tĩnh Kỳ liền tới căn tin ăn cơm, xem ra có vẻ trễ, sau khi lấy đồ ăn xong, cô liền kiếm chỗ ngồi trong phòng ăn.
Trên cơ bản đã không còn chỗ trống, cô tính tìm mấy người Vương Dĩnh, các cô ấy chắc chắn thể nào cũng giành chỗ giúp cô, nhưng mà chưa đợi cô tìm thấy, đã bị hiệu trưởng bước ra từ một gian phòng ăn cản lại.
“Đến đây, cô giáo Vương, tới trong này ngồi, vừa vặn mọi người mới nghe cô giảng bài xong, cô qua đây cùng lãnh đạo trao đổi một chút.” Cao Phẩm Nghiêm vừa mới ra khỏi gian phòng liền nhìn thấy phúc tướng của mình Vương Tĩnh Kỳ liền nhanh chân gọi lại.
Nghĩ lại Vương Tĩnh Kỳ giảng dạy rất xuất sắc, cũng có thể kéo cho cô chút cơ hội.
Vương Tĩnh Kỳ nhìn qua khe cửa thấy các lãnh đạo đã ngồi đầy bàn, mặt liền đỏ lên, thiệt tình cô không muốn đi, ngồi ăn cơm cùng với nhiều lãnh đạo như vậy, cô tiêu hóa không nổi đâu, nhưng trước mặt nhiều người như thế, cô không thể không nể mặt hiệu trưởng.
Lúc cô đang do dự, thư ký Lý cũng đứng lên, đem một cái ghế đặt bên cạnh thị trưởng Chu, còn mở miệng nói: “Chúng ta đổi chỗ một chút, cho cô giáo Vương ngồi vào. Cô giáo Vương, cô ngồi đây đi, hôm nay thật vất vả cho cô.” Anh ta nói xong còn muốn tiến lên kéo Vương Tĩnh Kỳ ngồi vào bàn.
Vương Tĩnh Kỳ nào dám để anh ta mời, liền tự mình ngồi vào bàn ăn, đem đồ ăn trong tay đặt xuống bàn.
“Thật ngại quá, quấy rầy các vị lãnh đạo dùng cơm.”
“Cô giáo Vương đừng nói như vậy, nghe cô giáo Vương giảng bài xong còn hơn mười năm đọc sách, thật không ngờ trình độ giáo dục của thành phố chúng ta cao như vậy, haha.” Trịnh Kim Quốc ở trên quan trường đã nhiều năm, cũng là người tinh mắt, nhìn vào thái độ của thư ký Lý, tuy không biết địa vị cô giáo Vương này là gì, nhưng cũng biết cô là người thị trưởng Chu rất vừa ý.
Nếu đã biết ý lãnh đạo, đương nhiên phải cũng phải nói theo, lại nói, ông cũng mới dự giờ lớp cô giáo Vương, quả thật bài giảng vô cùng tốt, những lời vừa nãy của ông ta cũng không phải hoàn toàn là nịnh nọt.
“Lãnh đạo, ngài quá khen rồi ạ.” Vương Tĩnh Kỳ bị ông ta nói tới đỏ mặt, cô nào có giỏi như vậy, cái này là nói quá lên rồi.
Vương Tĩnh Kỳ trừ lãnh đạo trường học cùng với Chu Cẩn Du và thư ký Lý, những người khác cô đều không quen nhưng dùng gót chân suy nghĩ cũng biết, có thể ngồi ở đây lúc này cũng đều là các lãnh đạo trong thành phố, nếu cô không biết là ai, vậy cứ trực tiếp gọi lãnh đạo đi, chắc chắn không sai.
“Không hề, tuyệt đối không, sự chuyên nghiệp được mài dũa của cô giáo Vương chúng tôi đều rõ như ban ngày sau tiết dự giờ vừa rồi, nếu đội ngũ giáo viên của thành phố chúng ta đều đạt tới trình độ như vậy, khẳng định nền giáo dục của thành phố chúng ta nhất định sẽ phát triển nhất cả nước.”
Vương Tĩnh Kỳ nghe thấy lãnh đạo càng nói càng khoa trương, cũng không biết phải trả lời như thế nào mới tốt.
“Được rồi, chúng ta ăn cơm thôi, cô giáo Tiểu Vương cũng đã mệt mỏi rồi, chúng ta như thế nào cũng không thể để cô giáo đói bụng được.” Chu Cẩn Du nhìn ra Vương Tĩnh Kỳ không được tự nhiên, hơn nữa anh cũng hiểu những lời Trịnh Kim Quốc nói là đánh giá rất cao cô, như vậy đối với tương lai của cô cũng không tốt.
Các vị lãnh đạo của thành phố đến buổi trưa vẫn chưa xong việc, giữa trưa đề cập tới vấn đề ăn cơm, vốn Cao Phẩm Nghiêm muốn dựa theo thói quen, tiêu chuẩn tiếp đón lãnh đạo định đặt một bàn tiệc rượu ở khách sạn bên ngoài, mọi người cùng nhau ăn uống vui vẻ, tăng thêm chút tình cảm, ai biết thị trưởng Chu lại nói tiếp đãi giống với các giáo viên khác là được rồi. Cho nên khác với ý định ban đầu đi khách sạn ăn cơm, mọi người đều đi bộ tới căn tin nhà trường dùng bữa.
Sau khi xong việc, Vương Tĩnh Kỳ liền tới căn tin ăn cơm, xem ra có vẻ trễ, sau khi lấy đồ ăn xong, cô liền kiếm chỗ ngồi trong phòng ăn.
Trên cơ bản đã không còn chỗ trống, cô tính tìm mấy người Vương Dĩnh, các cô ấy chắc chắn thể nào cũng giành chỗ giúp cô, nhưng mà chưa đợi cô tìm thấy, đã bị hiệu trưởng bước ra từ một gian phòng ăn cản lại.
“Đến đây, cô giáo Vương, tới trong này ngồi, vừa vặn mọi người mới nghe cô giảng bài xong, cô qua đây cùng lãnh đạo trao đổi một chút.” Cao Phẩm Nghiêm vừa mới ra khỏi gian phòng liền nhìn thấy phúc tướng của mình Vương Tĩnh Kỳ liền nhanh chân gọi lại.
Nghĩ lại Vương Tĩnh Kỳ giảng dạy rất xuất sắc, cũng có thể kéo cho cô chút cơ hội.
Vương Tĩnh Kỳ nhìn qua khe cửa thấy các lãnh đạo đã ngồi đầy bàn, mặt liền đỏ lên, thiệt tình cô không muốn đi, ngồi ăn cơm cùng với nhiều lãnh đạo như vậy, cô tiêu hóa không nổi đâu, nhưng trước mặt nhiều người như thế, cô không thể không nể mặt hiệu trưởng.
Lúc cô đang do dự, thư ký Lý cũng đứng lên, đem một cái ghế đặt bên cạnh thị trưởng Chu, còn mở miệng nói: “Chúng ta đổi chỗ một chút, cho cô giáo Vương ngồi vào. Cô giáo Vương, cô ngồi đây đi, hôm nay thật vất vả cho cô.” Anh ta nói xong còn muốn tiến lên kéo Vương Tĩnh Kỳ ngồi vào bàn.
Vương Tĩnh Kỳ nào dám để anh ta mời, liền tự mình ngồi vào bàn ăn, đem đồ ăn trong tay đặt xuống bàn.
“Thật ngại quá, quấy rầy các vị lãnh đạo dùng cơm.”
“Cô giáo Vương đừng nói như vậy, nghe cô giáo Vương giảng bài xong còn hơn mười năm đọc sách, thật không ngờ trình độ giáo dục của thành phố chúng ta cao như vậy, haha.” Trịnh Kim Quốc ở trên quan trường đã nhiều năm, cũng là người tinh mắt, nhìn vào thái độ của thư ký Lý, tuy không biết địa vị cô giáo Vương này là gì, nhưng cũng biết cô là người thị trưởng Chu rất vừa ý.
Nếu đã biết ý lãnh đạo, đương nhiên phải cũng phải nói theo, lại nói, ông cũng mới dự giờ lớp cô giáo Vương, quả thật bài giảng vô cùng tốt, những lời vừa nãy của ông ta cũng không phải hoàn toàn là nịnh nọt.
“Lãnh đạo, ngài quá khen rồi ạ.” Vương Tĩnh Kỳ bị ông ta nói tới đỏ mặt, cô nào có giỏi như vậy, cái này là nói quá lên rồi.
Vương Tĩnh Kỳ trừ lãnh đạo trường học cùng với Chu Cẩn Du và thư ký Lý, những người khác cô đều không quen nhưng dùng gót chân suy nghĩ cũng biết, có thể ngồi ở đây lúc này cũng đều là các lãnh đạo trong thành phố, nếu cô không biết là ai, vậy cứ trực tiếp gọi lãnh đạo đi, chắc chắn không sai.
“Không hề, tuyệt đối không, sự chuyên nghiệp được mài dũa của cô giáo Vương chúng tôi đều rõ như ban ngày sau tiết dự giờ vừa rồi, nếu đội ngũ giáo viên của thành phố chúng ta đều đạt tới trình độ như vậy, khẳng định nền giáo dục của thành phố chúng ta nhất định sẽ phát triển nhất cả nước.”
Vương Tĩnh Kỳ nghe thấy lãnh đạo càng nói càng khoa trương, cũng không biết phải trả lời như thế nào mới tốt.
“Được rồi, chúng ta ăn cơm thôi, cô giáo Tiểu Vương cũng đã mệt mỏi rồi, chúng ta như thế nào cũng không thể để cô giáo đói bụng được.” Chu Cẩn Du nhìn ra Vương Tĩnh Kỳ không được tự nhiên, hơn nữa anh cũng hiểu những lời Trịnh Kim Quốc nói là đánh giá rất cao cô, như vậy đối với tương lai của cô cũng không tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.