Chương 100: Nghe giải thích
Tiểu Thạc Thử 5030
10/09/2016
Trương Dương không nói gì, chỉ ôm chặt Từ Mai, trên mặt đều biểu hiện sự đau thương.
Từ Mai nhìn chằm chằm vào người ngồi trước mặt cho nên mọi hành động, biểu tình của hắn đều không lọt qua được mắt của cô.
“ Như thế nào, thật sự là như vậy?” Từ Mai trừng mắt như không thể tin đứng lên nói to: “Trương Dương, anh có thể lừa gạt em, anh là đồ không có lương tâm.”
Từ Mai thoát khỏi lồng ngực của hắn đứng lên, trong mắt ngập đầy nước, cô bị hắn lừa, cô ngàn chọn vạn tuyển được một người đàn ông mà cuối cùng mình lại là Tiểu tam, hắn rõ ràng là một người đàn ông đã có gia đình.
“Mai Mai, Mai Mai, em đừng kích động, em hãy nghe anh nói, không phải như em nghĩ, em nghe anh giải thích đã.” Rõ ràng Trương Dương không thể buông tay, nếu bây giờ buông tay thì hắn sẽ không còn gì, như vậy hắn thật đúng là tiền mất tật mang.
“Hừ, anh còn giải thích cái gì, cả công ty đều nói anh đã sớm kết hôn, còn bởi vì chuyện của chúng ta gia đình anh mới xảy ra mâu thuẫn, đều đã đi đến cục cảnh sát rồi.” Nghĩ đến đây Từ Mai thật đau lòng, nước mắt cũng bắt đầu rơi.
Cô thật sự bị tai bay vạ gió, bắt đầu từ ngày hôm qua, khi cô đến Công ty thấy có đồng nghiệp nhìn mình với ánh mắt không mấy tốt đẹp cô còn không hiểu tại sao lại như vậy, vào đến văn phòng, hồ ly tinh họ Lý kia còn rõ ràng ngầm châm biếm cô là Tiểu tam, thông đồng với đàn ông có vợ, phá hoại gia đình nhà người ta.
Cô cảm thấy vô cùng oan uổng, hiện tại cô chỉ có một người bạn trai, hơn nữa còn công khai, tuy ở công ty cũng có người biết, nhưng tất cả mọi người đều chưa nói ra, cô vẫn duy trì tình cảm này trong bí mật, cứ như vậy lại để cho người ta nói mình thành Tiểu tam.
Cô nghĩ sẽ không tin tưởng lời họ nói, nhưng mọi người nói rõ sự tình như giữa ban ngày ban mặt, cô không tin cũng không được. Cho nên cô không để ý ánh nhìn của đồng nghiệp với mình liền đi tìm Trương Dương hỏi cho rõ ràng, nhưng sau khi nghe ngóng mới biết được hai ngày nay Trương Dương đều không đi làm. Có người nói hắn vì chuyện quan hệ nam nữ lung tung nên bị bắt vào trại giam để giáo dục.
Thời điểm nghe thấy tin tức này trong lòng cô vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, chỉ sợ cảnh sát cho rằng cô là Tiểu tam sẽ gọi cô đến hỏi chuyện, như vậy thì cô còn mặt mũi gì.
Cũng may, sau một ngày lo lắng hoảng hốt, rốt cục sớm nay đi làm cô cũng nghe được Trương Dương đã đến, cô không dám ở công ty tìm Trương Dương, chỉ có thể ngồi ở phòng làm việc của hắn chờ, hy vọng có thể mau chóng hiểu được đến tột cùng là xảy ra chuyện gì. Về phần những người khác trong phòng của Trương Dương cô cũng không thể để ý.
“Hiện tại anh nói với em anh là người chưa kết hôn đúng không?” hiện tại Từ Mai chỉ muốn biết điều này, những cái khác đều để sau.
Trương Dương nhìn vẻ mặt Từ Mai, hắn biết lần này nếu giải thích không tốt nhất định sẽ bị cô bỏ, cho nên hắn cố gắng lấy cảm xúc làm cho mình nhìn như càng đáng thương, đồng thời ánh mắt cũng đỏ lên.
“Mai Mai, anh và em nói chuyện thẳng thắn với nhau được không? Em đừng tức giận, trước hết nghe anh nói tất cả, nếu anh nói xong mà em còn không tha thứ cho anh thì anh sẽ không bao giờ làm phiền em nữa.” Trương Dương khổ sở nhíu mày biểu hiện bộ dáng đau lòng.
Từ Mai chưa từng thấy Trương Dương như vậy. Ở trước mặt nàng cho tới bây giờ hắn đều là sự tươi trẻ, trong sáng, cô chưa từng thấy hắn như bây giờ. Thật là làm cho cô cảm thấy mình đang nghĩ oan cho hắn vậy, nghĩ lại chuyện trước kia hai người ở cùng nhau, cô đúng là cảm thấy mình có chút không đúng.
“Được….Anh nói trước đi, nếu anh thật sự định gạt em, nói cho anh biết, em, Từ Mai không phải là người dễ trêu đùa đâu.” Từ Mai nghiêm khắc nói.
“Anh biết, anh biết, anh rất yêu em làm sao có thể lừa gạt em. Chỉ cần em nghe anh giải thích, anh nhất định sẽ cho em một câu trả lời hài lòng.” Trương Dương mừng như điên, đồng thời trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, lo lắng sẽ giải thích như thế nào để mình có lợi nhất.
Hắn buông người Từ Mai ra, cầm lấy tay cô đi vào trong cánh rừng bên cạnh ký túc xá, nơi này có ghế đá, cũng kín đáo, hai người ở nơi này nói chuyện có vẻ hợp lý.
Đi được vài bước Trương Dương đã nghĩ ra được lý do từ chối.
Hắn để Từ Mai ngồi trên ghế đá, chính mình ngồi xổm xuống cạnh cô, hắn ngẩng đầu lên nhìn cô vẻ mặt thâm tình, bộ dáng sám hối.
“Mai Mai, anh không muốn lừa dối em, nhưng em phải tin tưởng anh, trước kia anh không nói cho em biết sự thật là vì sợ em rời xa anh.” Trương Dương cầm lấy tay Từ Mai nói.
Nghe được lời nói của hắn Từ Mai đã hiểu rõ, cô khẳng định những tin đồn là sự thật. Cô tức giận đưa tay định tát người đàn ông vô liêm sỉ này một cái tát, nhưng vì tay cô còn bị hắn nắm, rút ra không được, cô định đứng lên cũng bị hắn kéo xuống không thể động đậy.
“Em đừng kích động, đừng kích động. Em nghe anh nói hết đã chứ? Mai Mai, cho anh cơ hội được giải thích với em được không?” Trương Dương nói xong, nước mắt bắt đầu rơi.
Nhìn bộ dáng Trương Dương làm Từ Mai giật mình, một người đàn ông nửa ngồi nửa quỳ dưới chân cô đang khóc, làm cô thật sự rung động, hơn nữa nhìn vẻ mặt của hắn còn giống như có ẩn tình.
Trong lòng Từ Mai bắt đầu giao động, nói thật cô cũng hy vọng tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, hi vọng thật sự là có nguyên nhân, dù sao người con gái nào cũng hi vọng mình không bị người khác đùa giỡn trong lòng bàn tay.
“Nói, em cũng không phải là người không rõ phải trái, nếu có chuyện hiện tại anh nó rõ ra, nhưng em cũng nói cho anh biết, cơ hội chỉ có một lần, nếu để em biết anh lừa gạt em, em sẽ không để anh sống dễ dàng. Anh cũng biết, hiện tại em không làm gì được anh nhưng ba em chắc chắn sẽ không để con gái mình bị người khác lừa.” Từ Mai uy hiếp nói.
Trương Dương cảm động một phen, lau hết nước mắt trên mặt sau đó vùi đầu vào chân Từ Mai cảm động nói: “Cảm ơn em Mai Mai, cảm ơn. Anh biết em là người đối xử tốt nhất với anh.”
Hắn thu hồi cảm xúc, ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy ái mộ nhìn Từ Mai.
“ Mai Mai, anh thực sự xin lỗi em, trước kia anh lừa em, hiện tại anh không muốn lừa dối em nữa. anh đã li hôn.” Trương Dương biểu hiện bộ dáng áy náy, đầu lại cúi thấp xuống.
Hắn đã nghĩ kỹ, chuyện li hôn nhất định là không dấu được, dù sao về sau muốn kết hôn vẫn cần hộ khẩu, mà trong hộ khẩu lại đóng dấu đã li hôn đỏ chót, có muốn dấu cũng không dấu được.
Thực ra hắn còn muốn dỗ dành thêm cô, làm cho cô không thể rời bỏ mình rồi mới nói chuyện này. Không ngờ đến chuyện này lại bị bại lộ, vậy đem chuyện này công khai luôn, coi như là nhất lao vĩnh dật (Nhất lao vĩnh dật có nghĩa là: làm một lần vất vả nhưng về sau cả đời nhàn nhã).
Từ Mai choáng váng, như thế nào mới nói là đàn ông có vợ, hiện tại đã thành li hôn.
“Mai Mai, anh đã li hôn, anh sợ em ghét bỏ nên mới không nói cho em biết. Nhưng em phải biết rằng, anh thật sự sợ mất em nên mới lừa dối em.” Trương Dương đau khổ nói.
“Rốt cuộc mọi chuyện là thế nào, anh nói cho rõ ràng.” Hiện tại trong lòng Từ Mai cũng không còn chủ kiến gì, cô cũng không biết có nên tin hắn hay không.
“Thực ra chuyện này phải trách anh. Anh cùng vợ trước quen nhau ở trường đại học…” Trương Dương bắt đầu kể chuyện cũ.
Nội dung chính là một sinh viên nữ mến mộ hư vinh, vì ham muốn cá nhân của mình, nhiều lần quyễn rũ nam sinh viên. Hắn tuy biết là nữ sinh kia là người mưu kế, nhưng tiếc rằng hắn không có nhiều kinh nghiệm xã hội, nên thực tế hai người tuy không có quan hệ gì nhưng trong trường lúc nào cũng bàn tán huyên náo. Trong lòng hắn tuy đau khổ, nhưng hắn cũng có trách nhiệm của một người đàn ông, với tình huống như vậy hắn đành im lặng chịu thiệt thòi.
Dĩ nhiên trong lòng mọi người ở trường đều rõ ràng coi hai người là người yêu của nhau.
Bởi vì hắn là người thiện tâm nên cũng không phản đối, nhưng bình thường vẫn giữ mình trong sạch, cho tới bây giờ cũng chưa từng chạm tới nữ sinh kia, để cô ấy tự sịnh tự diệt.
Cuộc sống đại học trong bốn năm của hắn luôn duy trì ý định ban đầu của mình, không cùng nữ sinh kia xảy ra bất kỳ quan hệ bất chính nào, mặc dù nữ sinh kia đã từng vô số lần quyến rũ hắn.
Tại thời điểm tốt nghiệp đại học, bởi vì công việc có vấn đề, nữ sinh kia lại quấn quýt si mê, làm cho thiện tâm của hắn nổi lên quyết định mang theo cô.
Vì không thể bỏ mặc nữ sinh, nên hắn không còn cách nào khác đành chấp nhận cô. Ai ngờ nữ sinh kia nói chỉ cần hai người đều có viêc làm cô liền chia tay trong hòa bình, nhưng sau khi xin việc cho cô ta xong cô ta lại đổi ý, cùng với cha của mình chèn ép đến nhà hắn, làm cho cha mẹ, chị em trong nhà hắn đều bị tổn thương.
Mà mục đích của nữ sinh là muốn tiếp tục ở cùng hắn, muốn hắn nuôi dưỡng cô nửa đời còn lại, cũng chính là uy hiếp hắn kết hôn.
Ban đầu hắn thề sống chết không chịu, bảo vệ sự trong sạch của mình, nhưng nhìn đến cha mẹ cùng các em vì mình mỗi ngày sống cho lo lắng, sợ hãi, nội tâm của hắn thật sự áy náy, cuối cùng đành chấp nhận.
Cho nên cuối cùng hắn cũng không chạy thoát được nanh vuốt của nữ sinh đó. Hai người kết hôn. Đương nhiên sau khi kết hôn, nam sinh vẫn giữ mình trong sạch. Từ đầu đến cuối hắn đều biết mình không thực sự yêu cô gái ấy.
Hơn nữa, trong hai năm này hắn đều suy nghĩ mọi phương pháp để li hôn cùng nữ sinh, còn chính mình luôn giữ thân thể trong sạch, tiếc rằng nữ sinh này rất gian xảo, nên từ đầu đến cuối đều không thành công.
Nhưng trong lúc này hắn đã gặp được tình yêu đích thực của mình, sợ thân phận đã kết hôn của chính mình làm tổn thương tới người mình yêu, cho nên mọi khó khăn hắn đều tự mình tìm cách giải quyết, hắn thay đổi vì người mình yêu, cuối cùng mấy ngày này nữ sinh kia mới chịu li hôn.
Nhưng nữ sinh kia vốn là nham hiểm, cho dù đã đồng ý li hôn nhưng cũng không muốn buông tha hắn. Cô không chỉ muốn hơn nửa tài sản của nhà hắn, cô nham hiểm tới mức tung ra lời đồn độc ác về hắn để chia rẽ tình yêu đích thực của hắn.
“Mai Mai, em nên biết, từ lúc ở cùng với em, trái tim anh luôn thuộc về em, chắc là em có thể cảm nhận được.” Trương Dương nói xong toàn bộ chuyện cũ, khuân mặt đã đầy nước mắt, ban đầu là nửa ngồi nửa quỳ, bây giờ cả hai chân đã quỳ xuống đất.
Nghe xong, hai mắt của Từ Mai cũng đẫm lệ, tuy Trương Dương nói như vậy nhưng cô vẫn không tin tưởng lắm. Nhưng khi nhìn thấy một người đàn ông vì mình mà quỳ xuống, than thở khóc lóc cùng mình, vốn dĩ tâm hồn đang đau thương trong nháy mắt đều đã được chữa trị.
“Ô ô….Trương Dương, anh có nhiều tâm sự như vậy sao không nói cho em biết. Chẳng lẽ em là đứa con gái không biết rõ phải trái sao, chỉ cần hai chúng ta yêu nhau dù có khó khăn chúng ta cũng cùng nhau gánh vác.”
“Mai Mai, anh yêu em. Anh biết em không muốn cho mọi người biết quan hệ của chúng mình là vì vẫn chưa yên tâm đối với anh. Nếu lúc đấy anh nói với em chuyện này sẽ không phải là vì anh yêu em mà là làm khổ em. Hơn nữa anh là một người đàn ông, trước kia còn có thể không rõ, nhưng hiện tại anh đã có người mình yêu, anh nhất định sẽ loại bỏ tất cả trở ngại. Anh hi vọng có thể quang minh chính đại cưới em. “ Trương Dương thâm tình đảm bảo.
Từ Mai nhìn chằm chằm vào người ngồi trước mặt cho nên mọi hành động, biểu tình của hắn đều không lọt qua được mắt của cô.
“ Như thế nào, thật sự là như vậy?” Từ Mai trừng mắt như không thể tin đứng lên nói to: “Trương Dương, anh có thể lừa gạt em, anh là đồ không có lương tâm.”
Từ Mai thoát khỏi lồng ngực của hắn đứng lên, trong mắt ngập đầy nước, cô bị hắn lừa, cô ngàn chọn vạn tuyển được một người đàn ông mà cuối cùng mình lại là Tiểu tam, hắn rõ ràng là một người đàn ông đã có gia đình.
“Mai Mai, Mai Mai, em đừng kích động, em hãy nghe anh nói, không phải như em nghĩ, em nghe anh giải thích đã.” Rõ ràng Trương Dương không thể buông tay, nếu bây giờ buông tay thì hắn sẽ không còn gì, như vậy hắn thật đúng là tiền mất tật mang.
“Hừ, anh còn giải thích cái gì, cả công ty đều nói anh đã sớm kết hôn, còn bởi vì chuyện của chúng ta gia đình anh mới xảy ra mâu thuẫn, đều đã đi đến cục cảnh sát rồi.” Nghĩ đến đây Từ Mai thật đau lòng, nước mắt cũng bắt đầu rơi.
Cô thật sự bị tai bay vạ gió, bắt đầu từ ngày hôm qua, khi cô đến Công ty thấy có đồng nghiệp nhìn mình với ánh mắt không mấy tốt đẹp cô còn không hiểu tại sao lại như vậy, vào đến văn phòng, hồ ly tinh họ Lý kia còn rõ ràng ngầm châm biếm cô là Tiểu tam, thông đồng với đàn ông có vợ, phá hoại gia đình nhà người ta.
Cô cảm thấy vô cùng oan uổng, hiện tại cô chỉ có một người bạn trai, hơn nữa còn công khai, tuy ở công ty cũng có người biết, nhưng tất cả mọi người đều chưa nói ra, cô vẫn duy trì tình cảm này trong bí mật, cứ như vậy lại để cho người ta nói mình thành Tiểu tam.
Cô nghĩ sẽ không tin tưởng lời họ nói, nhưng mọi người nói rõ sự tình như giữa ban ngày ban mặt, cô không tin cũng không được. Cho nên cô không để ý ánh nhìn của đồng nghiệp với mình liền đi tìm Trương Dương hỏi cho rõ ràng, nhưng sau khi nghe ngóng mới biết được hai ngày nay Trương Dương đều không đi làm. Có người nói hắn vì chuyện quan hệ nam nữ lung tung nên bị bắt vào trại giam để giáo dục.
Thời điểm nghe thấy tin tức này trong lòng cô vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, chỉ sợ cảnh sát cho rằng cô là Tiểu tam sẽ gọi cô đến hỏi chuyện, như vậy thì cô còn mặt mũi gì.
Cũng may, sau một ngày lo lắng hoảng hốt, rốt cục sớm nay đi làm cô cũng nghe được Trương Dương đã đến, cô không dám ở công ty tìm Trương Dương, chỉ có thể ngồi ở phòng làm việc của hắn chờ, hy vọng có thể mau chóng hiểu được đến tột cùng là xảy ra chuyện gì. Về phần những người khác trong phòng của Trương Dương cô cũng không thể để ý.
“Hiện tại anh nói với em anh là người chưa kết hôn đúng không?” hiện tại Từ Mai chỉ muốn biết điều này, những cái khác đều để sau.
Trương Dương nhìn vẻ mặt Từ Mai, hắn biết lần này nếu giải thích không tốt nhất định sẽ bị cô bỏ, cho nên hắn cố gắng lấy cảm xúc làm cho mình nhìn như càng đáng thương, đồng thời ánh mắt cũng đỏ lên.
“Mai Mai, anh và em nói chuyện thẳng thắn với nhau được không? Em đừng tức giận, trước hết nghe anh nói tất cả, nếu anh nói xong mà em còn không tha thứ cho anh thì anh sẽ không bao giờ làm phiền em nữa.” Trương Dương khổ sở nhíu mày biểu hiện bộ dáng đau lòng.
Từ Mai chưa từng thấy Trương Dương như vậy. Ở trước mặt nàng cho tới bây giờ hắn đều là sự tươi trẻ, trong sáng, cô chưa từng thấy hắn như bây giờ. Thật là làm cho cô cảm thấy mình đang nghĩ oan cho hắn vậy, nghĩ lại chuyện trước kia hai người ở cùng nhau, cô đúng là cảm thấy mình có chút không đúng.
“Được….Anh nói trước đi, nếu anh thật sự định gạt em, nói cho anh biết, em, Từ Mai không phải là người dễ trêu đùa đâu.” Từ Mai nghiêm khắc nói.
“Anh biết, anh biết, anh rất yêu em làm sao có thể lừa gạt em. Chỉ cần em nghe anh giải thích, anh nhất định sẽ cho em một câu trả lời hài lòng.” Trương Dương mừng như điên, đồng thời trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, lo lắng sẽ giải thích như thế nào để mình có lợi nhất.
Hắn buông người Từ Mai ra, cầm lấy tay cô đi vào trong cánh rừng bên cạnh ký túc xá, nơi này có ghế đá, cũng kín đáo, hai người ở nơi này nói chuyện có vẻ hợp lý.
Đi được vài bước Trương Dương đã nghĩ ra được lý do từ chối.
Hắn để Từ Mai ngồi trên ghế đá, chính mình ngồi xổm xuống cạnh cô, hắn ngẩng đầu lên nhìn cô vẻ mặt thâm tình, bộ dáng sám hối.
“Mai Mai, anh không muốn lừa dối em, nhưng em phải tin tưởng anh, trước kia anh không nói cho em biết sự thật là vì sợ em rời xa anh.” Trương Dương cầm lấy tay Từ Mai nói.
Nghe được lời nói của hắn Từ Mai đã hiểu rõ, cô khẳng định những tin đồn là sự thật. Cô tức giận đưa tay định tát người đàn ông vô liêm sỉ này một cái tát, nhưng vì tay cô còn bị hắn nắm, rút ra không được, cô định đứng lên cũng bị hắn kéo xuống không thể động đậy.
“Em đừng kích động, đừng kích động. Em nghe anh nói hết đã chứ? Mai Mai, cho anh cơ hội được giải thích với em được không?” Trương Dương nói xong, nước mắt bắt đầu rơi.
Nhìn bộ dáng Trương Dương làm Từ Mai giật mình, một người đàn ông nửa ngồi nửa quỳ dưới chân cô đang khóc, làm cô thật sự rung động, hơn nữa nhìn vẻ mặt của hắn còn giống như có ẩn tình.
Trong lòng Từ Mai bắt đầu giao động, nói thật cô cũng hy vọng tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, hi vọng thật sự là có nguyên nhân, dù sao người con gái nào cũng hi vọng mình không bị người khác đùa giỡn trong lòng bàn tay.
“Nói, em cũng không phải là người không rõ phải trái, nếu có chuyện hiện tại anh nó rõ ra, nhưng em cũng nói cho anh biết, cơ hội chỉ có một lần, nếu để em biết anh lừa gạt em, em sẽ không để anh sống dễ dàng. Anh cũng biết, hiện tại em không làm gì được anh nhưng ba em chắc chắn sẽ không để con gái mình bị người khác lừa.” Từ Mai uy hiếp nói.
Trương Dương cảm động một phen, lau hết nước mắt trên mặt sau đó vùi đầu vào chân Từ Mai cảm động nói: “Cảm ơn em Mai Mai, cảm ơn. Anh biết em là người đối xử tốt nhất với anh.”
Hắn thu hồi cảm xúc, ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy ái mộ nhìn Từ Mai.
“ Mai Mai, anh thực sự xin lỗi em, trước kia anh lừa em, hiện tại anh không muốn lừa dối em nữa. anh đã li hôn.” Trương Dương biểu hiện bộ dáng áy náy, đầu lại cúi thấp xuống.
Hắn đã nghĩ kỹ, chuyện li hôn nhất định là không dấu được, dù sao về sau muốn kết hôn vẫn cần hộ khẩu, mà trong hộ khẩu lại đóng dấu đã li hôn đỏ chót, có muốn dấu cũng không dấu được.
Thực ra hắn còn muốn dỗ dành thêm cô, làm cho cô không thể rời bỏ mình rồi mới nói chuyện này. Không ngờ đến chuyện này lại bị bại lộ, vậy đem chuyện này công khai luôn, coi như là nhất lao vĩnh dật (Nhất lao vĩnh dật có nghĩa là: làm một lần vất vả nhưng về sau cả đời nhàn nhã).
Từ Mai choáng váng, như thế nào mới nói là đàn ông có vợ, hiện tại đã thành li hôn.
“Mai Mai, anh đã li hôn, anh sợ em ghét bỏ nên mới không nói cho em biết. Nhưng em phải biết rằng, anh thật sự sợ mất em nên mới lừa dối em.” Trương Dương đau khổ nói.
“Rốt cuộc mọi chuyện là thế nào, anh nói cho rõ ràng.” Hiện tại trong lòng Từ Mai cũng không còn chủ kiến gì, cô cũng không biết có nên tin hắn hay không.
“Thực ra chuyện này phải trách anh. Anh cùng vợ trước quen nhau ở trường đại học…” Trương Dương bắt đầu kể chuyện cũ.
Nội dung chính là một sinh viên nữ mến mộ hư vinh, vì ham muốn cá nhân của mình, nhiều lần quyễn rũ nam sinh viên. Hắn tuy biết là nữ sinh kia là người mưu kế, nhưng tiếc rằng hắn không có nhiều kinh nghiệm xã hội, nên thực tế hai người tuy không có quan hệ gì nhưng trong trường lúc nào cũng bàn tán huyên náo. Trong lòng hắn tuy đau khổ, nhưng hắn cũng có trách nhiệm của một người đàn ông, với tình huống như vậy hắn đành im lặng chịu thiệt thòi.
Dĩ nhiên trong lòng mọi người ở trường đều rõ ràng coi hai người là người yêu của nhau.
Bởi vì hắn là người thiện tâm nên cũng không phản đối, nhưng bình thường vẫn giữ mình trong sạch, cho tới bây giờ cũng chưa từng chạm tới nữ sinh kia, để cô ấy tự sịnh tự diệt.
Cuộc sống đại học trong bốn năm của hắn luôn duy trì ý định ban đầu của mình, không cùng nữ sinh kia xảy ra bất kỳ quan hệ bất chính nào, mặc dù nữ sinh kia đã từng vô số lần quyến rũ hắn.
Tại thời điểm tốt nghiệp đại học, bởi vì công việc có vấn đề, nữ sinh kia lại quấn quýt si mê, làm cho thiện tâm của hắn nổi lên quyết định mang theo cô.
Vì không thể bỏ mặc nữ sinh, nên hắn không còn cách nào khác đành chấp nhận cô. Ai ngờ nữ sinh kia nói chỉ cần hai người đều có viêc làm cô liền chia tay trong hòa bình, nhưng sau khi xin việc cho cô ta xong cô ta lại đổi ý, cùng với cha của mình chèn ép đến nhà hắn, làm cho cha mẹ, chị em trong nhà hắn đều bị tổn thương.
Mà mục đích của nữ sinh là muốn tiếp tục ở cùng hắn, muốn hắn nuôi dưỡng cô nửa đời còn lại, cũng chính là uy hiếp hắn kết hôn.
Ban đầu hắn thề sống chết không chịu, bảo vệ sự trong sạch của mình, nhưng nhìn đến cha mẹ cùng các em vì mình mỗi ngày sống cho lo lắng, sợ hãi, nội tâm của hắn thật sự áy náy, cuối cùng đành chấp nhận.
Cho nên cuối cùng hắn cũng không chạy thoát được nanh vuốt của nữ sinh đó. Hai người kết hôn. Đương nhiên sau khi kết hôn, nam sinh vẫn giữ mình trong sạch. Từ đầu đến cuối hắn đều biết mình không thực sự yêu cô gái ấy.
Hơn nữa, trong hai năm này hắn đều suy nghĩ mọi phương pháp để li hôn cùng nữ sinh, còn chính mình luôn giữ thân thể trong sạch, tiếc rằng nữ sinh này rất gian xảo, nên từ đầu đến cuối đều không thành công.
Nhưng trong lúc này hắn đã gặp được tình yêu đích thực của mình, sợ thân phận đã kết hôn của chính mình làm tổn thương tới người mình yêu, cho nên mọi khó khăn hắn đều tự mình tìm cách giải quyết, hắn thay đổi vì người mình yêu, cuối cùng mấy ngày này nữ sinh kia mới chịu li hôn.
Nhưng nữ sinh kia vốn là nham hiểm, cho dù đã đồng ý li hôn nhưng cũng không muốn buông tha hắn. Cô không chỉ muốn hơn nửa tài sản của nhà hắn, cô nham hiểm tới mức tung ra lời đồn độc ác về hắn để chia rẽ tình yêu đích thực của hắn.
“Mai Mai, em nên biết, từ lúc ở cùng với em, trái tim anh luôn thuộc về em, chắc là em có thể cảm nhận được.” Trương Dương nói xong toàn bộ chuyện cũ, khuân mặt đã đầy nước mắt, ban đầu là nửa ngồi nửa quỳ, bây giờ cả hai chân đã quỳ xuống đất.
Nghe xong, hai mắt của Từ Mai cũng đẫm lệ, tuy Trương Dương nói như vậy nhưng cô vẫn không tin tưởng lắm. Nhưng khi nhìn thấy một người đàn ông vì mình mà quỳ xuống, than thở khóc lóc cùng mình, vốn dĩ tâm hồn đang đau thương trong nháy mắt đều đã được chữa trị.
“Ô ô….Trương Dương, anh có nhiều tâm sự như vậy sao không nói cho em biết. Chẳng lẽ em là đứa con gái không biết rõ phải trái sao, chỉ cần hai chúng ta yêu nhau dù có khó khăn chúng ta cũng cùng nhau gánh vác.”
“Mai Mai, anh yêu em. Anh biết em không muốn cho mọi người biết quan hệ của chúng mình là vì vẫn chưa yên tâm đối với anh. Nếu lúc đấy anh nói với em chuyện này sẽ không phải là vì anh yêu em mà là làm khổ em. Hơn nữa anh là một người đàn ông, trước kia còn có thể không rõ, nhưng hiện tại anh đã có người mình yêu, anh nhất định sẽ loại bỏ tất cả trở ngại. Anh hi vọng có thể quang minh chính đại cưới em. “ Trương Dương thâm tình đảm bảo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.