Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài
Chương 131
Zhihu
10/09/2024
Hoàng Vệ Quốc ngủ cả một buổi tối trên ghế lạnh, không chỉ lạnh, còn đau lưng.
Lúc thức dậy anh ấy nghiến răng nghiến lợi nghĩ hôm nay đi làm anh ấy phải đi dò tra, xem xem rốt cuộc tình hình mấy đứa bé thôn Thanh Thủy đi học thế nào, nếu như không giống lời vợ anh ấy nói, anh ấy sẽ bóp c.h.ế.t cái tên nào đó? Đúng, họ Thẩm!
Nhưng ngày hôm nay, anh ấy phải họp ở huyện, không thể đến công xã.
Đêm nay vẫn ngủ trên ghế lạnh.
Hoàng Vệ Quốc suýt chút nữa chửi mẹ nó, ngày thứ ba mới sáng sớm đã ngồi ậy rồi, đạp xe đạp đi công xã, muốn đặt bao xuống là đi trường tiểu học xem thử.
Kết quả vừa mới vào văn phòng, một túi văn kiện đã hấp dẫn sự chú ý của anh ấy, mở ra đọc, anh ấy chú ý trước hết nhất chính là một hàng chữ trên cùng, “Phân tích hiện trạng phát triển giáo dục xóa nạn mù chữ của trẻ em trong thôn Thanh Thủy”
Hoàng Vệ Quốc: "..."
—
Như mẹ Lý sở liệu, ngày hôm sau cha Lý đã bị cách quyền đại diện.
Chức vị trưởng thôn, tạm thời do đại đội trưởng Hà Hải Vinh kiêm nhiệm!
Người tông tộc Hà thị đắc ý vô cùng, bên tông tộc Lý thị thì tức điên rồi.
Bên tông tộc họ Lý, do mẹ Lý cầm đầu; bên tông tộc họ Hà, do vợ Hà Hải Vinh, bác hai Hà cầm đầu, hai nhóm người đã cãi nhau nhiều lần, suýt chút nữa đã đánh nhau. Thế cho nên hai ngày nay tánh khí mẹ Lý rất cáu kỉnh, nhà sát vách xây dựng phòng ở còn leng keng keng keng vang, làm cho bà đau đầu, lập tức trở thành nơi cho bà trút giận, mỗi ngày đều muốn mắng một trận.
Giang Ái Linh còn không dám đấu võ mồm với mẹ Lý, chớ nói chi là Giang Uyển Nhu.
Lâm Gia Đống tự kiềm chế sự lịch lãm, không có tự hạ thân phận chửi nhau với mẹ Lý. Vì vậy hai tình nhân nhỏ không cha, không mẹ cực kỳ thảm thương cùng an ủi nhau, oán trách trong tiếng mắng chửi.
Hôm nay là ngày đại hội động viên nông canh đầu xuân, tất cả mọi người phải đến sân phơi ngũ cốc hợp.
Bởi vì bây giờ Lý Thâm đã vào đội vận chuyển, Thẩm Y Y phải ở nhà chăm sóc mấy đứa nhỏ, đã có lý do danh chính ngôn thuận không đi làm. Tuy rằng cô không tham gia vụ xuân, nhưng cũng phải đi đại hội động viên. Cô đi khá trễ, sân phơi ngũ cốc to như vậy nhưng gần như đứng đầy người, tiếng sôi nổi rất ồn ào.
Đã đến giờ rồi, Hà Hải Vinh kiêm nhiệm chức đại đội trưởng và trưởng thôn nên lên đài nói chuyện, nhưng anh ấy vẫn trì hoãn chưa tới, không chỉ có anh ấy không tới, kế toán cũng không thấy. Thời gian từng giờ từng giờ trôi qua, người ở dưới đài đã sắp bị phơi nắng đến choáng váng, đặc biệt là người tông tộc Lý thị, mắt sắp trợn trừng rồi, cảm thấy Hà Hải Vinh đang cao su thời gian.
Thời tiết hôm nay, buổi sáng sớm và buổi tối lạnh, giữa trưa nóng.
Thẩm Y Y vẫn còn đỡ, Tiểu Bảo nóng đến đổ mồ hôi, chưa đến một hồi đã đổ mồ hôi cả người. Thẩm Y Y cởi áo khoác cho cậu bé, dùng khăn tay lau mồ hôi cho cậu bé, dẫn cậu bé tìm một gốc cây, vừa đứng lại đã chợt nghe một giọng nói phấn khởi…
"Người nhà họ Lý thì đã sao, đại đội trưởng và trưởng thôn hiện tại là chú chồng của tôi kiêm nhiệm, bọn họ không thừa nhận cũng phải thừa nhận!"
"Vốn dĩ là bác Lý không có xử lý tốt chuyện này, khiến mọi người bất mãn với bác Lý, cho nên mới cách chức của bác ấy, chứ đâu phải chú chồng tôi bảo cách là cách chứ, trách chú chồng của tôi làm gì?”
"Hừ, họ Lý bọn họ là phách lối, cho là họ Hà chúng ta không có ai đúng không?"
?
Giọng nói này quá quen thuộc, Thẩm Y Y ngẩng đầu nhìn sang.
"Chú chồng tôi là ai, là một cán bộ tốt chất phác thiện lương, làm người chính trực, không ngại gian khổ, không phải bác Lý có thể... ơ?" Vương Yến đang hùng hồn sôi nổi trong đám người đột nhiên đối diện với ánh mắt của cô, vội vàng thu hồi lời nói, kết quả được bị sặc nước miếng, ho thảm thương: "Khụ khụ khụ khụ khụ khụ…”
Bác hai Hà, cũng chính là vợ của đại đội trưởng đang nghe ngon trớn, thúc giục Vương Yến: "Có thể cái gì? Mẹ Vệ Đông, cháu nói mau đi?"
Có thể so được với chú chồng!
Đối diện với ánh mắt giống như cười mà không phải cười của Thẩm Y Y, Vương Yến đâu còn dám nói mấy chữ đằng sau, cô ta rất chột dạ, gạt đám người ra chạy như bay như thể đi trốn.
"..." Thẩm Y Y chép chép miệng. Thật ra tác dụng của hai miếng thịt bò khô cũng rất lớn.
Bác hai Hà không rõ nhìn bóng lưng Vương Yến chạy đi, anh cả mất hứng, hỏi người bên cạnh: "Chị dâu cả, mẹ Vệ Đông bị làm sao thế? Tại sao nói còn chưa nói xong đã chạy đi, thiệt là!"
Bác gái Hà nhìn thấy Thẩm Y Y rồi, ra hiệu bác hai Hà nhìn đằng sau.
Bác hai Hà vừa quay đầu đã nhìn thấy Thẩm Y Y ở sau lưng, lại càng hoảng sợ: "Ôi chao, vợ Lý Thâm, sao cháu đứng ở đây, dọa cho bà già tôi đây đứng tim.”
"Bác hai Hà, sao thím dễ bị cháu hù thế, có phải đã làm gì có lỗi với cháu rồi không?” Thẩm Y Y vô tội nói.
"Nói bậy.” Bác hai Hà không hiểu sao có chút chột dạ: “Tôi làm gì có lỗi với cháu được?!”
Thẩm Y Y: "Thế bên cạnh cháu nhiều người như vậy mà, cháu cách thím cũng không được xem là gần nhất, sao thím lại bị cháu hù được chứ?”
Bởi vì vừa mới chửi cha chồng cháu đó! Ở chung quanh bọn họ hầu như đều là người họ Hà bọn họ, có cùng ý nghĩ xấu xa với bà ta, đương nhiên bà ta sẽ không bị bọn họ hù rồi. Nói cho cùng, lúc trước bác hai Hà cũng là người hết non nửa cái bánh bao thịt của Thẩm Y Y ở trên xe bò, vì vậy tự tin khi ở trước mặt Thẩm Y Y có phần chưa đủ.
Lúc này, mẹ Lý đã nhìn về phía các cô, bởi vì tưởng rằng là bác hai Hà tổ chức thành đoàn đang ức h.i.ế.p Thẩm Y Y, bà xắn tay áo lên bước tới: “Cái bà c.h.ế.t bầm kia, có phải bà ức h.i.ế.p con dâu của tôi không?"
"Bà mới là cái bà c.h.ế.t bằm." Bác hai Hà lập tức mắng lại: "Ai ức h.i.ế.p con dâu của bà chứ?”
Mẹ Lý: "Chính là bà!"
"Con mắt chó nào của bà thấy thế?”
Mẹ Lý: "Con chó trước mặt tôi nhìn thấy!"
Trước mặt bà không phải là bà ta sao? Bác hai Hà: "Hừ, bà nói ai là chó?"
Mẹ Lý: "Người nào đáp lại thì là người đó!"
"Tôi đánh c.h.ế.t bà!" Bác hai Hà chửi không lại mẹ Lý, liền muốn ra tay, hai người ngay lập tức quấn vào nhau.
Thẩm Y Y và bác gái Hà...
Lập tức vội vàng tiến lên mỗi người kéo một người, người tông tộc Lý thị và tông tộc Hà thị cũng hỗ trợ khuyên can, nhưng hai người này cứng đầu, như là đã nổi điên.
Kéo tóc!
Mẹ Lý khoảng thời gian này được ăn ngon, sức mạnh khá lớn, có phần nhỉnh hơn bác hai Hà một bậc, khiến bác hai Hà đau đến cả khuôn mặt mèo mó, bắt đầu đ.â.m vào vết thương của mẹ Lý: "Chả phải bà cũng là bởi vì chồng của bà bị cách chức, chồng của tôi thế chức vị của chồng bà, bà không cam lòng sao? Ha, không cam lòng thì bà có thể làm thế nào, chồng của bà là chưa đủ tầm, bà có tức cũng vô dụng!"
"Bà!" Mẹ Lý bị bác hai Hà làm tức điên rồi, bàn tay dùng lực.
Bác hai Hà kêu thảm một tiếng, bàn tay cũng dùng lực, mẹ Lý kêu thảm một tiếng.
Thẩm Y Y: "..."
Mọi người: "..."
Đang nghĩ nên tiếp tục can ngăn hay để cho hai người này tiếp tục đánh, lập tức nhìn thấy Hà Hải Vinh và kế toán dẫn theo nhiều người xa lạ sang bên này. Trên mặt Hà Hải Vinh còn treo nụ cười nịnh nọt khiêm nhường, nhìn là biết đối phương không đơn giản.
Thẩm Y Y híp híp mắt, có đôi điều suy đoán về thân phận của người đến.
"Chủ nhiệm, hôm nay đúng lúc là đại hội động viên nông canh đầu xuân của thôn Thanh Thủy chúng tôi, các xã viên đều ở sân phơi ngũ cốc chờ đợi, bọn họ đã tích cực..." Lời Hà Hải Vinh còn chưa dứt, liền nhìn thấy hình ảnh vợ ông ta và mẹ Lý tóm tóc lẫn nhau trong sân phân ngũ cốc, trong nháy mắt huyết áp đã dâng lên, bình thường thì cũng thôi đi, bây giờ còn có lãnh đạo ở đây!
Ông ta quát to: "Thế này là đang làm ầm ĩ gì đó?"
Hai người mẹ Lý và bác hai Hà bởi vì bị đối phương bức tóc, nhúc nhích cũng không dám nhúc nhích, vì vậy cũng không thấy rõ là người nào đã biết.
Nhưng bác hai Hà thì biết đây là giọng của chồng bà ta, lập tức cáo trạng: “Ông ơi, cái bà c.h.ế.t tiệt này túm tóc tôi, ông mau giúp tôi giáo huấn bà ta."
"Hà Hải Vinh, ông đừng tưởng rằng ông kiêm nhiệm hai vị trí trưởng thôn và đại đội trưởng là ông đã rất giỏi rồi. Ông dám thiên vị người nhà họ Hà các ông, làm khó dễ cho người nhà họ Lý chúng tôi, tôi sẽ dám tố cáo cho lãnh đạo công xã!" Mẹ Lý mắng, dù sao đã vạch mặt rồi, bà cũng không sợ.
"Bà muốn báo lãnh đạo công xã cái gì?" Bỗng nhiên, một người trong số người đi cùng với Hà Hải Vinh nói chuyện.
"Tôi muốn báo..." Mẹ Lý thốt ra.
Lúc thức dậy anh ấy nghiến răng nghiến lợi nghĩ hôm nay đi làm anh ấy phải đi dò tra, xem xem rốt cuộc tình hình mấy đứa bé thôn Thanh Thủy đi học thế nào, nếu như không giống lời vợ anh ấy nói, anh ấy sẽ bóp c.h.ế.t cái tên nào đó? Đúng, họ Thẩm!
Nhưng ngày hôm nay, anh ấy phải họp ở huyện, không thể đến công xã.
Đêm nay vẫn ngủ trên ghế lạnh.
Hoàng Vệ Quốc suýt chút nữa chửi mẹ nó, ngày thứ ba mới sáng sớm đã ngồi ậy rồi, đạp xe đạp đi công xã, muốn đặt bao xuống là đi trường tiểu học xem thử.
Kết quả vừa mới vào văn phòng, một túi văn kiện đã hấp dẫn sự chú ý của anh ấy, mở ra đọc, anh ấy chú ý trước hết nhất chính là một hàng chữ trên cùng, “Phân tích hiện trạng phát triển giáo dục xóa nạn mù chữ của trẻ em trong thôn Thanh Thủy”
Hoàng Vệ Quốc: "..."
—
Như mẹ Lý sở liệu, ngày hôm sau cha Lý đã bị cách quyền đại diện.
Chức vị trưởng thôn, tạm thời do đại đội trưởng Hà Hải Vinh kiêm nhiệm!
Người tông tộc Hà thị đắc ý vô cùng, bên tông tộc Lý thị thì tức điên rồi.
Bên tông tộc họ Lý, do mẹ Lý cầm đầu; bên tông tộc họ Hà, do vợ Hà Hải Vinh, bác hai Hà cầm đầu, hai nhóm người đã cãi nhau nhiều lần, suýt chút nữa đã đánh nhau. Thế cho nên hai ngày nay tánh khí mẹ Lý rất cáu kỉnh, nhà sát vách xây dựng phòng ở còn leng keng keng keng vang, làm cho bà đau đầu, lập tức trở thành nơi cho bà trút giận, mỗi ngày đều muốn mắng một trận.
Giang Ái Linh còn không dám đấu võ mồm với mẹ Lý, chớ nói chi là Giang Uyển Nhu.
Lâm Gia Đống tự kiềm chế sự lịch lãm, không có tự hạ thân phận chửi nhau với mẹ Lý. Vì vậy hai tình nhân nhỏ không cha, không mẹ cực kỳ thảm thương cùng an ủi nhau, oán trách trong tiếng mắng chửi.
Hôm nay là ngày đại hội động viên nông canh đầu xuân, tất cả mọi người phải đến sân phơi ngũ cốc hợp.
Bởi vì bây giờ Lý Thâm đã vào đội vận chuyển, Thẩm Y Y phải ở nhà chăm sóc mấy đứa nhỏ, đã có lý do danh chính ngôn thuận không đi làm. Tuy rằng cô không tham gia vụ xuân, nhưng cũng phải đi đại hội động viên. Cô đi khá trễ, sân phơi ngũ cốc to như vậy nhưng gần như đứng đầy người, tiếng sôi nổi rất ồn ào.
Đã đến giờ rồi, Hà Hải Vinh kiêm nhiệm chức đại đội trưởng và trưởng thôn nên lên đài nói chuyện, nhưng anh ấy vẫn trì hoãn chưa tới, không chỉ có anh ấy không tới, kế toán cũng không thấy. Thời gian từng giờ từng giờ trôi qua, người ở dưới đài đã sắp bị phơi nắng đến choáng váng, đặc biệt là người tông tộc Lý thị, mắt sắp trợn trừng rồi, cảm thấy Hà Hải Vinh đang cao su thời gian.
Thời tiết hôm nay, buổi sáng sớm và buổi tối lạnh, giữa trưa nóng.
Thẩm Y Y vẫn còn đỡ, Tiểu Bảo nóng đến đổ mồ hôi, chưa đến một hồi đã đổ mồ hôi cả người. Thẩm Y Y cởi áo khoác cho cậu bé, dùng khăn tay lau mồ hôi cho cậu bé, dẫn cậu bé tìm một gốc cây, vừa đứng lại đã chợt nghe một giọng nói phấn khởi…
"Người nhà họ Lý thì đã sao, đại đội trưởng và trưởng thôn hiện tại là chú chồng của tôi kiêm nhiệm, bọn họ không thừa nhận cũng phải thừa nhận!"
"Vốn dĩ là bác Lý không có xử lý tốt chuyện này, khiến mọi người bất mãn với bác Lý, cho nên mới cách chức của bác ấy, chứ đâu phải chú chồng tôi bảo cách là cách chứ, trách chú chồng của tôi làm gì?”
"Hừ, họ Lý bọn họ là phách lối, cho là họ Hà chúng ta không có ai đúng không?"
?
Giọng nói này quá quen thuộc, Thẩm Y Y ngẩng đầu nhìn sang.
"Chú chồng tôi là ai, là một cán bộ tốt chất phác thiện lương, làm người chính trực, không ngại gian khổ, không phải bác Lý có thể... ơ?" Vương Yến đang hùng hồn sôi nổi trong đám người đột nhiên đối diện với ánh mắt của cô, vội vàng thu hồi lời nói, kết quả được bị sặc nước miếng, ho thảm thương: "Khụ khụ khụ khụ khụ khụ…”
Bác hai Hà, cũng chính là vợ của đại đội trưởng đang nghe ngon trớn, thúc giục Vương Yến: "Có thể cái gì? Mẹ Vệ Đông, cháu nói mau đi?"
Có thể so được với chú chồng!
Đối diện với ánh mắt giống như cười mà không phải cười của Thẩm Y Y, Vương Yến đâu còn dám nói mấy chữ đằng sau, cô ta rất chột dạ, gạt đám người ra chạy như bay như thể đi trốn.
"..." Thẩm Y Y chép chép miệng. Thật ra tác dụng của hai miếng thịt bò khô cũng rất lớn.
Bác hai Hà không rõ nhìn bóng lưng Vương Yến chạy đi, anh cả mất hứng, hỏi người bên cạnh: "Chị dâu cả, mẹ Vệ Đông bị làm sao thế? Tại sao nói còn chưa nói xong đã chạy đi, thiệt là!"
Bác gái Hà nhìn thấy Thẩm Y Y rồi, ra hiệu bác hai Hà nhìn đằng sau.
Bác hai Hà vừa quay đầu đã nhìn thấy Thẩm Y Y ở sau lưng, lại càng hoảng sợ: "Ôi chao, vợ Lý Thâm, sao cháu đứng ở đây, dọa cho bà già tôi đây đứng tim.”
"Bác hai Hà, sao thím dễ bị cháu hù thế, có phải đã làm gì có lỗi với cháu rồi không?” Thẩm Y Y vô tội nói.
"Nói bậy.” Bác hai Hà không hiểu sao có chút chột dạ: “Tôi làm gì có lỗi với cháu được?!”
Thẩm Y Y: "Thế bên cạnh cháu nhiều người như vậy mà, cháu cách thím cũng không được xem là gần nhất, sao thím lại bị cháu hù được chứ?”
Bởi vì vừa mới chửi cha chồng cháu đó! Ở chung quanh bọn họ hầu như đều là người họ Hà bọn họ, có cùng ý nghĩ xấu xa với bà ta, đương nhiên bà ta sẽ không bị bọn họ hù rồi. Nói cho cùng, lúc trước bác hai Hà cũng là người hết non nửa cái bánh bao thịt của Thẩm Y Y ở trên xe bò, vì vậy tự tin khi ở trước mặt Thẩm Y Y có phần chưa đủ.
Lúc này, mẹ Lý đã nhìn về phía các cô, bởi vì tưởng rằng là bác hai Hà tổ chức thành đoàn đang ức h.i.ế.p Thẩm Y Y, bà xắn tay áo lên bước tới: “Cái bà c.h.ế.t bầm kia, có phải bà ức h.i.ế.p con dâu của tôi không?"
"Bà mới là cái bà c.h.ế.t bằm." Bác hai Hà lập tức mắng lại: "Ai ức h.i.ế.p con dâu của bà chứ?”
Mẹ Lý: "Chính là bà!"
"Con mắt chó nào của bà thấy thế?”
Mẹ Lý: "Con chó trước mặt tôi nhìn thấy!"
Trước mặt bà không phải là bà ta sao? Bác hai Hà: "Hừ, bà nói ai là chó?"
Mẹ Lý: "Người nào đáp lại thì là người đó!"
"Tôi đánh c.h.ế.t bà!" Bác hai Hà chửi không lại mẹ Lý, liền muốn ra tay, hai người ngay lập tức quấn vào nhau.
Thẩm Y Y và bác gái Hà...
Lập tức vội vàng tiến lên mỗi người kéo một người, người tông tộc Lý thị và tông tộc Hà thị cũng hỗ trợ khuyên can, nhưng hai người này cứng đầu, như là đã nổi điên.
Kéo tóc!
Mẹ Lý khoảng thời gian này được ăn ngon, sức mạnh khá lớn, có phần nhỉnh hơn bác hai Hà một bậc, khiến bác hai Hà đau đến cả khuôn mặt mèo mó, bắt đầu đ.â.m vào vết thương của mẹ Lý: "Chả phải bà cũng là bởi vì chồng của bà bị cách chức, chồng của tôi thế chức vị của chồng bà, bà không cam lòng sao? Ha, không cam lòng thì bà có thể làm thế nào, chồng của bà là chưa đủ tầm, bà có tức cũng vô dụng!"
"Bà!" Mẹ Lý bị bác hai Hà làm tức điên rồi, bàn tay dùng lực.
Bác hai Hà kêu thảm một tiếng, bàn tay cũng dùng lực, mẹ Lý kêu thảm một tiếng.
Thẩm Y Y: "..."
Mọi người: "..."
Đang nghĩ nên tiếp tục can ngăn hay để cho hai người này tiếp tục đánh, lập tức nhìn thấy Hà Hải Vinh và kế toán dẫn theo nhiều người xa lạ sang bên này. Trên mặt Hà Hải Vinh còn treo nụ cười nịnh nọt khiêm nhường, nhìn là biết đối phương không đơn giản.
Thẩm Y Y híp híp mắt, có đôi điều suy đoán về thân phận của người đến.
"Chủ nhiệm, hôm nay đúng lúc là đại hội động viên nông canh đầu xuân của thôn Thanh Thủy chúng tôi, các xã viên đều ở sân phơi ngũ cốc chờ đợi, bọn họ đã tích cực..." Lời Hà Hải Vinh còn chưa dứt, liền nhìn thấy hình ảnh vợ ông ta và mẹ Lý tóm tóc lẫn nhau trong sân phân ngũ cốc, trong nháy mắt huyết áp đã dâng lên, bình thường thì cũng thôi đi, bây giờ còn có lãnh đạo ở đây!
Ông ta quát to: "Thế này là đang làm ầm ĩ gì đó?"
Hai người mẹ Lý và bác hai Hà bởi vì bị đối phương bức tóc, nhúc nhích cũng không dám nhúc nhích, vì vậy cũng không thấy rõ là người nào đã biết.
Nhưng bác hai Hà thì biết đây là giọng của chồng bà ta, lập tức cáo trạng: “Ông ơi, cái bà c.h.ế.t tiệt này túm tóc tôi, ông mau giúp tôi giáo huấn bà ta."
"Hà Hải Vinh, ông đừng tưởng rằng ông kiêm nhiệm hai vị trí trưởng thôn và đại đội trưởng là ông đã rất giỏi rồi. Ông dám thiên vị người nhà họ Hà các ông, làm khó dễ cho người nhà họ Lý chúng tôi, tôi sẽ dám tố cáo cho lãnh đạo công xã!" Mẹ Lý mắng, dù sao đã vạch mặt rồi, bà cũng không sợ.
"Bà muốn báo lãnh đạo công xã cái gì?" Bỗng nhiên, một người trong số người đi cùng với Hà Hải Vinh nói chuyện.
"Tôi muốn báo..." Mẹ Lý thốt ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.