Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài
Chương 261
Zhihu
10/09/2024
Lý Thâm: "???" Tức đến bật cười, chuyện này nếu không phải vợ anh cản, coi như tên oắt con này là con ruột thì anh cũng phải đánh một trận!
Thẩm Y Y, Đại Bảo: "..." Nâng trán.
"Về sau bữa sáng đều do con làm.” Lý Thâm vô cảm.
Nhị Bảo: "..." Nhìn bóng lưng rời đi lạnh lẽo vô tình của cha mẹ cậu bé, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Đại Bảo cũng vô cảm: “Về sau bữa sáng sẽ do mình em làm, đừng gọi anh!"
Nhị Bảo: "..."
Hôm nay ngoại trừ Thẩm Y Y và Đại Bảo khai giảng, tiểu học, trung học cơ sở cũng bắt đầu đăng ký, nhờ có quan hệ của nhà họ Thẩm, Nhị Bảo và Tiểu Bảo đều đã đi học ở trường tiểu học, trung học cơ sở ở phụ cận, do Lý Thâm dẫn bọn nó đi đăng ký.
Ngày đầu tiên khai giảng, tiết học đầu tiên của Thẩm Y Y và Đại Bảo đều có tiết học, cho nên đến sớm một chút.
Ăn xong bữa sáng, Thẩm Y Y đã xuất phát với Đại Bảo, hai người đi bộ đến trường.
Thủ đô bây giờ không khí vẫn rất tươi mát, trên đường còn có không ít ruộng lúa, mặc dù là những mảnh ruộng trơ trụi, nhưng đã đầu xuân rồi, có không ít người đang lao động trong ruộng. Thẩm Y Y và Đại Bảo đã tán gẫu cả đoạn đường ruộng lúa những kiến thức liên quan tới lúa nước, khi đã đến cửa trường học hai người mới tách ra, mỗi người đi về học viện của mình.
Phòng học của Thẩm Y Y xa xôi, mặc dù cô xuất phát từ sớm nhưng bởi vì chưa quen trường học nên đúng giờ mới tới.
"Chỗ này!" Hoàng Mai ngồi ở vị trí trung tâm hàng thứ nhất, nhìn thấy Thẩm Y Y, đôi mắt sáng lên, vẫy vẫy tay với cô.
Thẩm Y Y nhìn lên bục giảng, giảng viên đã tới, cô bước nhanh tới, Hoàng Mai thu dọn chỗ ngồi, cười nói: “Chuông chuẩn bị đã reo rồi mà tôi vẫn không thấy cậu, còn tưởng rằng cậu đã đến trễ."
"Suýt soát.” Thẩm Y Y thở phì phò, cảm thấy may mắn nói: “Bởi vì tôi đến nhầm lầu dạy học.”
Hoàng Mai nhếch môi cười, chú ý tới ánh mắt người phía sau, thấp giọng nói với Thẩm Y Y: “Người phía sau đều đang nhìn cậu đó!"
Thẩm Y Y nhìn thoáng qua phía sau, quả thật phát hiện có không ít ánh mắt của người khác đều nhìn về cô.
Chính cô đã có dáng dấp không tệ, lại thêm cô vốn đã có khí chất đặc biệt, xưa giờ lúc chưa sửa soạn cho mình đã có thể hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, chớ nói chi là lúc cô cố ý ăn diện một chút… Mặc dù cô chỉ là cột tóc, mặc một chiếc váy.
Thẩm Y Y không cảm thấy kinh ngạc, ngược lại là cô chú ý tới một nữ sinh bên trái phía trên cô, ánh mắt xen lẫn địch ý nhìn cô, mà hai nữ sinh bên cạnh cô ta cũng chú ý tới ánh mắt của cô, cười nhẹ gật đầu cùng với cô.
Hoàng Mai lại gần, nói với cô: “Ba người họ chung phòng ký túc xá với chúng ta, bên trái nhất tên là Chu Nam, ở giữa tên là Tần Mỹ Liên, bên trái tên là Tạ Hân Di."
Người có địch ý với Thẩm Y Y là Tần Mỹ Liên.
Thẩm Y Y không thèm để ý, lại hỏi: “Còn một người nữa đâu?" Cô nhớ kỹ phòng ký túc xá của bọn họ có tất cả sáu giường ngủ.
"Không có.” Hoàng Mai nói: “Phòng ký túc xá của chúng ta chỉ có năm người."
Thẩm Y Y gật đầu, giảng viên ở phía trên đã bắt đầu giảng bài rồi.
Buổi học đầu tiên là môn học chuyên ngành, học liên tục bốn tiết.
Tiết thứ năm không có tiết học, Thẩm Y Y nghĩ đến Lý Thâm dẫn Nhị Bảo, Tiểu Bảo đi đăng ký rồi, có lẽ không có thời gian về nhà nấu cơm, cô không có đến nhà ăn ăn với Hoàng Mai, về nhà nấu cơm.
Chỉ là không ngờ buổi chiều lúc cô lại đi học, Hoàng Mai thần thần bí bí nói với cô, cô đã nổi danh trong học viện… bởi vì mỹ mạo của cô!
Thẩm Y Y: "..."
Không cần phải nói, cô đã biết rồi, bởi vì đoạn đường vừa rồi, cô đã phát hiện có không ít nam sinh nữ sinh nhỏ giọng hỏi bạn mình rằng cô có phải Thẩm Y Y hay không.
… Khoa trương vậy sao!
Có điều Thẩm Y Y không để ý, dù sao tất cả mọi người là học sinh xuất sắc, học sinh ưu tú thi đậu trường học nổi danh trong nước bằng thực lực, cộng thêm hiện tại nề nếp của nam nữ xem như tương đối kín đáo, có lẽ hai ngày nữa mọi người sẽ lắng lại.
Chỉ là không ngờ sau khi tan học, có mấy nam sinh đến lớp bọn họ nhìn Thẩm Y Y rồi, hì hì nhốn nháo xô đẩy ai đi lên bắt chuyện.
Lần nào Hoàng Mai cũng đến rất sớm, vị trí cô ấy chọn luôn luôn là vị trí trung tâm của hàng thứ nhất, nhìn thấy Thẩm Y Y tới thì chào hỏi để cô đến ngồi, cho nên lúc này Thẩm Y Y đang ngồi vị trí hàng thứ nhất, đám nam sinh kia thì đang ở cửa sau, Thẩm Y Y không có chú ý.
Hoàng Mai học tập là rất nghiêm túc, Thẩm Y Y gần đèn thì sáng, hết giờ học cũng một lòng vùi đầu vào biển tri thức.
Cảm thấy người phía sau chọc cô vào, cô quay đầu, lập tức nghe thấy Tần Mỹ Liên không vui nói: “Thẩm Y Y, những người kia đều là tới tìm cậu, nhưng bọn họ đã quấy rầy đến việc học của bọn tớ, cậu tính mặc kệ bọn họ vậy sao?"
Hiện tại là thời gian sau buổi học, còn không cho người ta nói chuyện? Thẩm Y Y quay đầu nhìn đám nam sinh đó, không ngờ đã thấy một người ngoài ý liệu… Hàn Nhất Minh!
Thẩm Y Y mỉm cười, vừa đi đến vừa vẫy tay với Hàn Nhất Minh.
Tần Mỹ Liên nhìn thấy động tác của Thẩm Y Y, căm ghét cau lại lông mày, nói thầm với Chu Nam và Tạ Hân Di ở bên cạnh: “Vẫy tay với người đàn ông mà mình không biết, hơi bị lỗ mãng rồi đó? Không phải Hoàng Mai nói cậu ta đã kết hôn có con rồi sao? Không biết sao chồng cậu ta biết sẽ nghĩ thế nào!"
Chu Nam nhìn: “Nói không chừng bọn họ biết nhau.”
Tần Mỹ Liên lắc đầu: “Không thể nào? Hơn nữa cậu tin hay không, cậu ta tuyệt đối sẽ không nói chuyện cậu ta đã kết hôn sinh con với những nam sinh kia!"
Tần Mỹ Liên rất tự tin như thể “tôi biết thừa cậu ta mà.”
Hoàng Mai nghe vậy, quay đầu nhìn Tần Mỹ Liên, giải thích cho Thẩm Y Y một câu: “Y Y không phải là người như thế!"
"Cậu thân với cậu ta, đương nhiên nói như vậy.” Tần Mỹ Liên nói.
"..." Hoàng Mai không nói nữa, Chu Nam, Tạ Hân Di đều không lên tiếng.
Bên này, Hàn Nhất Minh đối diện với ánh mắt của Thẩm Y Y, da đầu lập tức run lên, chưa quên hình ảnh cái hôm bị chồng cô và ba người con trai của cô vây đánh, vô ý thức muốn trốn, nhưng anh ta bị đám nam sinh ồn ào túm chặt, đẩy lên.
"Ừ… ờ… chị Thẩm!" Hàn Nhất Minh bận rộn thể hiện sự trong sạch của mình: “Em… em chỉ đi ngang qua!"
"Nói bậy, bạn Thẩm, Hàn Nhất Minh nói anh ta biết bạn, dẫn bọn tôi đến gặp bạn đó.” Đám người vẫn đang hô hào.
"Vậy anh ta có nói với các bạn tôi đã kết hôn có con rồi chưa? Cậu ta theo đuổi tôi, suýt chút đã bị chồng và con trai tôi đánh chưa?” Thẩm Y Y cười khanh khách hỏi lại.
???
Kết hôn? Còn có con?? Hàn Nhất Minh theo đuổi cô, còn suýt chút bị chồng và con trai cô đánh???
Một hồi xôn xao, mọi người đều không thể tin quan sát Thẩm Y Y, vẻ mặt đều là không tin cô đã kết hôn sinh con rồi.
Tần Mỹ Liên càng không thể tin, Hoàng Mai cố ý quay đầu, khiêu khích nhìn cô ta một cái: “Không phải nói cậu ấy sẽ không nói mình đã kết hôn sinh con sao?"
Tần Mỹ Liên đen mặt, không nói chuyện.
Hàn Nhất Minh cũng đen mặt. Tuy rằng là thế nhưng không cần nói chuyện anh ta suýt chút bị đánh chứ?
Thật ra Thẩm Y Y là đang muốn mượn Hàn Nhất Minh để lan truyền tin tức cô đã kết hôn sinh con, cô thích chưng diện thì là thích chưng diện, nhưng không hi vọng sẽ dẫn đến quá nhiều hoa đào vớ vẩn phá hư cuộc sống hạnh phúc, an ổn của mình. Hơn nữa...Thẩm Y Y nhớ tới buổi sáng hôm nay Lý Thâm ôm cô, nói cô đẹp đến mức anh muốn giấu cô, nếu như bị anh trông thấy cảnh tượng này, thế thì eo của cô xác định là chỉ có vứt.
Thẩm Y Y, Đại Bảo: "..." Nâng trán.
"Về sau bữa sáng đều do con làm.” Lý Thâm vô cảm.
Nhị Bảo: "..." Nhìn bóng lưng rời đi lạnh lẽo vô tình của cha mẹ cậu bé, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Đại Bảo cũng vô cảm: “Về sau bữa sáng sẽ do mình em làm, đừng gọi anh!"
Nhị Bảo: "..."
Hôm nay ngoại trừ Thẩm Y Y và Đại Bảo khai giảng, tiểu học, trung học cơ sở cũng bắt đầu đăng ký, nhờ có quan hệ của nhà họ Thẩm, Nhị Bảo và Tiểu Bảo đều đã đi học ở trường tiểu học, trung học cơ sở ở phụ cận, do Lý Thâm dẫn bọn nó đi đăng ký.
Ngày đầu tiên khai giảng, tiết học đầu tiên của Thẩm Y Y và Đại Bảo đều có tiết học, cho nên đến sớm một chút.
Ăn xong bữa sáng, Thẩm Y Y đã xuất phát với Đại Bảo, hai người đi bộ đến trường.
Thủ đô bây giờ không khí vẫn rất tươi mát, trên đường còn có không ít ruộng lúa, mặc dù là những mảnh ruộng trơ trụi, nhưng đã đầu xuân rồi, có không ít người đang lao động trong ruộng. Thẩm Y Y và Đại Bảo đã tán gẫu cả đoạn đường ruộng lúa những kiến thức liên quan tới lúa nước, khi đã đến cửa trường học hai người mới tách ra, mỗi người đi về học viện của mình.
Phòng học của Thẩm Y Y xa xôi, mặc dù cô xuất phát từ sớm nhưng bởi vì chưa quen trường học nên đúng giờ mới tới.
"Chỗ này!" Hoàng Mai ngồi ở vị trí trung tâm hàng thứ nhất, nhìn thấy Thẩm Y Y, đôi mắt sáng lên, vẫy vẫy tay với cô.
Thẩm Y Y nhìn lên bục giảng, giảng viên đã tới, cô bước nhanh tới, Hoàng Mai thu dọn chỗ ngồi, cười nói: “Chuông chuẩn bị đã reo rồi mà tôi vẫn không thấy cậu, còn tưởng rằng cậu đã đến trễ."
"Suýt soát.” Thẩm Y Y thở phì phò, cảm thấy may mắn nói: “Bởi vì tôi đến nhầm lầu dạy học.”
Hoàng Mai nhếch môi cười, chú ý tới ánh mắt người phía sau, thấp giọng nói với Thẩm Y Y: “Người phía sau đều đang nhìn cậu đó!"
Thẩm Y Y nhìn thoáng qua phía sau, quả thật phát hiện có không ít ánh mắt của người khác đều nhìn về cô.
Chính cô đã có dáng dấp không tệ, lại thêm cô vốn đã có khí chất đặc biệt, xưa giờ lúc chưa sửa soạn cho mình đã có thể hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, chớ nói chi là lúc cô cố ý ăn diện một chút… Mặc dù cô chỉ là cột tóc, mặc một chiếc váy.
Thẩm Y Y không cảm thấy kinh ngạc, ngược lại là cô chú ý tới một nữ sinh bên trái phía trên cô, ánh mắt xen lẫn địch ý nhìn cô, mà hai nữ sinh bên cạnh cô ta cũng chú ý tới ánh mắt của cô, cười nhẹ gật đầu cùng với cô.
Hoàng Mai lại gần, nói với cô: “Ba người họ chung phòng ký túc xá với chúng ta, bên trái nhất tên là Chu Nam, ở giữa tên là Tần Mỹ Liên, bên trái tên là Tạ Hân Di."
Người có địch ý với Thẩm Y Y là Tần Mỹ Liên.
Thẩm Y Y không thèm để ý, lại hỏi: “Còn một người nữa đâu?" Cô nhớ kỹ phòng ký túc xá của bọn họ có tất cả sáu giường ngủ.
"Không có.” Hoàng Mai nói: “Phòng ký túc xá của chúng ta chỉ có năm người."
Thẩm Y Y gật đầu, giảng viên ở phía trên đã bắt đầu giảng bài rồi.
Buổi học đầu tiên là môn học chuyên ngành, học liên tục bốn tiết.
Tiết thứ năm không có tiết học, Thẩm Y Y nghĩ đến Lý Thâm dẫn Nhị Bảo, Tiểu Bảo đi đăng ký rồi, có lẽ không có thời gian về nhà nấu cơm, cô không có đến nhà ăn ăn với Hoàng Mai, về nhà nấu cơm.
Chỉ là không ngờ buổi chiều lúc cô lại đi học, Hoàng Mai thần thần bí bí nói với cô, cô đã nổi danh trong học viện… bởi vì mỹ mạo của cô!
Thẩm Y Y: "..."
Không cần phải nói, cô đã biết rồi, bởi vì đoạn đường vừa rồi, cô đã phát hiện có không ít nam sinh nữ sinh nhỏ giọng hỏi bạn mình rằng cô có phải Thẩm Y Y hay không.
… Khoa trương vậy sao!
Có điều Thẩm Y Y không để ý, dù sao tất cả mọi người là học sinh xuất sắc, học sinh ưu tú thi đậu trường học nổi danh trong nước bằng thực lực, cộng thêm hiện tại nề nếp của nam nữ xem như tương đối kín đáo, có lẽ hai ngày nữa mọi người sẽ lắng lại.
Chỉ là không ngờ sau khi tan học, có mấy nam sinh đến lớp bọn họ nhìn Thẩm Y Y rồi, hì hì nhốn nháo xô đẩy ai đi lên bắt chuyện.
Lần nào Hoàng Mai cũng đến rất sớm, vị trí cô ấy chọn luôn luôn là vị trí trung tâm của hàng thứ nhất, nhìn thấy Thẩm Y Y tới thì chào hỏi để cô đến ngồi, cho nên lúc này Thẩm Y Y đang ngồi vị trí hàng thứ nhất, đám nam sinh kia thì đang ở cửa sau, Thẩm Y Y không có chú ý.
Hoàng Mai học tập là rất nghiêm túc, Thẩm Y Y gần đèn thì sáng, hết giờ học cũng một lòng vùi đầu vào biển tri thức.
Cảm thấy người phía sau chọc cô vào, cô quay đầu, lập tức nghe thấy Tần Mỹ Liên không vui nói: “Thẩm Y Y, những người kia đều là tới tìm cậu, nhưng bọn họ đã quấy rầy đến việc học của bọn tớ, cậu tính mặc kệ bọn họ vậy sao?"
Hiện tại là thời gian sau buổi học, còn không cho người ta nói chuyện? Thẩm Y Y quay đầu nhìn đám nam sinh đó, không ngờ đã thấy một người ngoài ý liệu… Hàn Nhất Minh!
Thẩm Y Y mỉm cười, vừa đi đến vừa vẫy tay với Hàn Nhất Minh.
Tần Mỹ Liên nhìn thấy động tác của Thẩm Y Y, căm ghét cau lại lông mày, nói thầm với Chu Nam và Tạ Hân Di ở bên cạnh: “Vẫy tay với người đàn ông mà mình không biết, hơi bị lỗ mãng rồi đó? Không phải Hoàng Mai nói cậu ta đã kết hôn có con rồi sao? Không biết sao chồng cậu ta biết sẽ nghĩ thế nào!"
Chu Nam nhìn: “Nói không chừng bọn họ biết nhau.”
Tần Mỹ Liên lắc đầu: “Không thể nào? Hơn nữa cậu tin hay không, cậu ta tuyệt đối sẽ không nói chuyện cậu ta đã kết hôn sinh con với những nam sinh kia!"
Tần Mỹ Liên rất tự tin như thể “tôi biết thừa cậu ta mà.”
Hoàng Mai nghe vậy, quay đầu nhìn Tần Mỹ Liên, giải thích cho Thẩm Y Y một câu: “Y Y không phải là người như thế!"
"Cậu thân với cậu ta, đương nhiên nói như vậy.” Tần Mỹ Liên nói.
"..." Hoàng Mai không nói nữa, Chu Nam, Tạ Hân Di đều không lên tiếng.
Bên này, Hàn Nhất Minh đối diện với ánh mắt của Thẩm Y Y, da đầu lập tức run lên, chưa quên hình ảnh cái hôm bị chồng cô và ba người con trai của cô vây đánh, vô ý thức muốn trốn, nhưng anh ta bị đám nam sinh ồn ào túm chặt, đẩy lên.
"Ừ… ờ… chị Thẩm!" Hàn Nhất Minh bận rộn thể hiện sự trong sạch của mình: “Em… em chỉ đi ngang qua!"
"Nói bậy, bạn Thẩm, Hàn Nhất Minh nói anh ta biết bạn, dẫn bọn tôi đến gặp bạn đó.” Đám người vẫn đang hô hào.
"Vậy anh ta có nói với các bạn tôi đã kết hôn có con rồi chưa? Cậu ta theo đuổi tôi, suýt chút đã bị chồng và con trai tôi đánh chưa?” Thẩm Y Y cười khanh khách hỏi lại.
???
Kết hôn? Còn có con?? Hàn Nhất Minh theo đuổi cô, còn suýt chút bị chồng và con trai cô đánh???
Một hồi xôn xao, mọi người đều không thể tin quan sát Thẩm Y Y, vẻ mặt đều là không tin cô đã kết hôn sinh con rồi.
Tần Mỹ Liên càng không thể tin, Hoàng Mai cố ý quay đầu, khiêu khích nhìn cô ta một cái: “Không phải nói cậu ấy sẽ không nói mình đã kết hôn sinh con sao?"
Tần Mỹ Liên đen mặt, không nói chuyện.
Hàn Nhất Minh cũng đen mặt. Tuy rằng là thế nhưng không cần nói chuyện anh ta suýt chút bị đánh chứ?
Thật ra Thẩm Y Y là đang muốn mượn Hàn Nhất Minh để lan truyền tin tức cô đã kết hôn sinh con, cô thích chưng diện thì là thích chưng diện, nhưng không hi vọng sẽ dẫn đến quá nhiều hoa đào vớ vẩn phá hư cuộc sống hạnh phúc, an ổn của mình. Hơn nữa...Thẩm Y Y nhớ tới buổi sáng hôm nay Lý Thâm ôm cô, nói cô đẹp đến mức anh muốn giấu cô, nếu như bị anh trông thấy cảnh tượng này, thế thì eo của cô xác định là chỉ có vứt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.