Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài

Chương 328

Zhihu

10/09/2024

Đợi sau khi bọn họ ăn cơm xong, đúng là có người đến lắp điện thoại.

Ngoại trừ mẹ Lý đã biết chuyện và cha Lý đã nghe được tin từ chỗ mẹ Lý ra, còn lại mấy đứa nhỏ nào không biết gì, hai cặp vợ chồng Trần Cường và Chu Phong Thu đối với chuyện nhà Thẩm Y Y mua tivi lại lắp thêm điện thoại, cũng không ai tỏ ra biểu cảm quá mức ngạc nhiên.

— Từ lúc Lý Thâm bắt đầu mua vận tải, cũng xem như sự nghiệp lên một tầm cao mới, mỗi tháng kiếm được mười đến hai mươi nghìn cũng không thành vấn đề!

Ngược lại hàng xóm bên cạnh chuyện, cảm thấy vô cùng kinh ngạc, sôi nổi chạy tới xem.

Thấy nhiều người đến như vậy, còn nói chuyện thân thiết với mẹ Lý, đến Thẩm Y Y cũng cảm thấy có chút ngạc nhiên, bỗng nhiên nói với người lắp đặt, "Bác thợ, bọn cháu không lắp chiếc điện thoại này ở phòng khách, bọn cháu muốn lắp ở phòng đảo toạ [1], anh Thâm, anh dẫn bác thợ đi xem phòng đảo toạ một chút, xem nên lắp đặt chỗ nào."

[1]

[1] phòng hướng về phía nam trong tứ hợp viện.

"Được," Lý Thâm cũng không hỏi gì, liền dẫn người lắp đặt đi đến phòng đảo toạ.

Mẹ Lý ngược lại có chút nôn nóng, "Y Y, điện thoại đắt tiền như vậy, không lắp nó trong phòng khách giấu đi cho đàng hoàng thì thôi, sao con lại mang đi lắp đặt ở phòng đảo toạ?"

"Mẹ, con đang tìm việc cho mẹ," Thẩm Y Y úp úp mở mở nói, sau đó liền đi theo người lắp đặt.

"Việc gì?" Mẹ Lý nhìn bóng lưng của Thẩm Y Y, thật sự không hiểu Thẩm Y Y có ý gì.

"Chút nữa mẹ sẽ biết." Thẩm Y Y nâng giọng nói.

Mẹ Lý đành phải đi theo.

Vừa ra khỏi phòng đảo toạ, trước mặt có một bà cụ bề ngoài nhìn trẻ tuổi hơn mẹ Lý đi qua, bởi vì mẹ Lý đi quá nhanh, thiếu chút nữa đụng phải bà ấy.

"Ôi chao, chị dâu Lý, sao chị không cẩn thận thế, thiếu chút nữa đụng vào em rồi." Đối phương nói.

Mẹ Lý vừa nhìn thấy đối phương, đen mặt, "Chị dâu Dương, tôi và ông nhà tôi còn nhỏ tuổi hơn cả chị, chị không cần gọi tôi là chị dâu!"

"Ôi dào, nhưng bề ngoài của em lớn tuổi hơn chị mà," Dương Phương Mai nói.

Mẹ Lý vừa nghe giọng điệu này của bà ấy liền nổi hết da gà.

Thẩm Y Y đang xem bác thợ lắp đặt điện thoại, nhìn thấy mẹ Lý dường như đang xảy ra xung đột với người khác, đi ra, "Mẹ!"

"Ai nha!" Dương Phương Mai vừa nhìn thấy Thẩm Y Y, há to miệng một cách khoa trương, đi qua giữ chặt Thẩm Y Y, chậc chậc khen ngợi đánh giá cô, "Đây là con gái nhà em à? Con gái nhà em đẹp quá, không nghĩ tới em là người khó coi như vậy, lại có thể sinh ra một cô con gái xinh đẹp như thế này!"

Thẩm Y Y: "..." Trong phút chốc không biết nên vui vẻ vì người này khen cô xinh đẹp hay tức giận vì đối phương nói mẹ chồng cô xấu xí!



Mẹ Lý: "..." Trong phút chốc không biết nên vui vẻ khen vì khen con dâu bà đẹp hay tức giận vì dám mắng bà là người xấu xí.

Mẹ Lý còn đang suy nghĩ, liền nghe thấy Dương Phương Mai kéo Thẩm Y Y nói, "Ai, cô gái, cháu đã có người yêu chưa? Bác nói cho cháu nghe, nhà bác có đứa cháu trai nhỏ còn chưa kết hôn, nếu không để bác giới thiệu đứa cháu trai nhà bác cho cháu..."

"A ô hay!" Mẹ Lý tức giận đến mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên, vội vàng kéo Thẩm Y Y trở về, mắng, "Ai nói cho chị đây là con gái tôi? Đây là con dâu tôi! Chị muốn tìm cháu dâu thì đi nhà khác tìm đi, Lý Thâm! Lý Thâm!"

Mẹ Lý gấp đến mức gọi Lý Thâm ra, "Con trai, có người muốn cướp vợ con!"

"Ai?" Lý Thâm không rõ nguyên nhân cau mày đi ra.

Dương Phương Mai lúc này mới biết Thẩm Y Y hóa ra là con dâu của mẹ Lý, nhìn thấy vẻ mặt Lý Thâm hung dữ đi ra, hoảng sợ: "Hiểu lầm hiểu lầm thôi, bác không biết cô gái này đã kết hôn!"

Lý Thâm nhìn bà ấy bằng một ánh mắt không mấy thân thiện.

Dương Phương Mai buộc phải nói dối: "Thật ra cháu trai bác đã có người yêu rồi!"

Lúc này Lý Thâm mới không nói gì, bác thợ lắp đặt ở bên trong gọi anh, anh xoay người trở về.

Dương Phương Mai: "..."

"Hừ," Mẹ Lý nói, "Ăn mềm sợ cứng."

Dương Phương Mai hừ một tiếng, quay người đối diện với Thẩm Y Y, dùng ngữ khí quỷ dị nói: "Xin lỗi ha, bác thật sự cho rằng cháu chưa kết hôn nên mới nói như vậy, nhưng mà nếu như cháu đã lập gia đình rồi, vậy thì quên đi, nhưng mà, tuy rằng mẹ chồng của cháu không tốt lắm, nhưng ánh mắt nhìn đàn ông của cháu cũng không tệ lắm!"

"Người đàn ông của con bé là con trai tôi, con trai tôi chắc chắn là người rất tốt rồi! Ít nhất là tốt hơn con trai chị! Con dâu tôi cũng tốt hơn con dâu của chị!" Mẹ Lý không cho Thẩm Y Y cơ hội tiếp lời, tiếp tục chửi bới bà ấy.

"Này, sao bà lại nói như vậy? Con dâu và con trai của tôi rất giỏi, con nhà tôi đều có công ăn việc làm ổn định, không giống con dâu con trai nhà bà tự kinh doanh..."

"Tự kinh doanh thì sao? Ít nhất con trai tôi và con dâu của tôi có thể kiếm tiền, mua tivi và điện thoại cho tôi, con trai của chị có làm được không?"

Hai người này tôi một câu bà một câu, Thẩm Y Y muốn xen vào cũng không xen vào được.

Thẩm Y Y: "..." Quên đi, mẹ chồng cô đơn giản sẽ không chịu thua, cô vẫn nên vào xem người ta lắp điện thoại đi.

Thẩm Y Y đi vào không bao lâu, mẹ Lý cũng tức giận thở hổn hển đi vào.

"Cái kia..."

Mẹ Lý: "Bà ấy tên là Dương Phương Mai, lớn tuổi hơn mẹ!"



"Bác gái Dương," Thẩm Y Y tự giác nói, "Mẹ với bác ấy xảy ra chuyện gì?"

"Còn xảy ra chuyện gì, " Mẹ Lý phẫn nộ nói, "Sau khi làm làm quen với hàng xóm láng giềng, mọi người biết bọn mẹ là người mới chuyển tới, liền tò mò hỏi thăm bọn mẹ, mẹ cũng thành thật nói thẳng, mẹ nói là con trai và con dâu mẹ có bản lĩnh lớn, mua nhà ở chỗ này, rồi đón cha mẹ đến hưởng phúc."

"Bà ấy lại đi lên nói mấy câu châm chọc mẹ, rõ ràng lớn tuổi hơn mẹ, vậy mà lại gọi mẹ là chị dâu, cả ngày lảng vảng kì lạ, lại nói tương lai của con trai của bà ấy có tiền đồ cỡ nào!"

Lúc mẹ Lý nói đến đó, bất giác có chút chột dạ, thật ra là lúc bà nói chuyện phiếm với hàng xóm láng giềng, khi nói đến Lý Thâm và Thẩm Y Y, giọng nói luôn mang theo ngữ điệu khoe khoang.

Dương Phương Mai không thích cách bà nói chuyện, cũng khoe con trai và con dâu nhà mình hiếu thuận cỡ nào, cũng không biết từ cãi nhau từ khi nào, rồi từ đó cả hai liền không ai ưa ai.

Nhưng mà, tuy rằng mẹ Lý không nói, Thẩm Y Y cũng đoán được, vừa tức giận vừa buồn cười, xem ra mẹ chồng của cô rất nhanh đã thích ứng với môi trường nơi này.

Thấy mẹ chồng cô vẫn còn tức giận thở phì phò, Thẩm Y Y đơn giản hỏi: "Mẹ, nhà bác gái Dương có con trai hay con gái không ở nhà hay không?"

"Có," Mẹ Lý suy nghĩ một chút mới nói, "Bà ấy có hai cô con gái, đều gả ra ngoài, trong đó có một người gả đi rất xa, ở Hương Giang, có một đứa con trai nhỏ đang đi lính!"

"Vậy cơ hội báo thù của mẹ sắp đến rồi." Thẩm Y Y chớp chớp mắt.

"Cơ hội gì?" Ánh mắt mẹ Lý sáng lên.

Thẩm Y Y chỉ vào điện thoại.

"A?" Mẹ Lý không rõ.

"Nếu như con đoán không sai, con phố chúng ta đang ở này hẳn là không nhà ai có thể lắp được điện thoại, nơi duy nhất có thể gọi điện thoại trong thành phố chính là bưu điện, nhưng bưu điện ở xa, người lại nhiều, mỗi ngày muốn gọi đều phải xếp hàng thật lâu." Thẩm Y Y nhắc nhở mẹ Lý, "Cho nên, bây giờ mọi người đều biết chuyện nhà chúng ta lắp điện thoại, mẹ cảm thấy người khác sẽ không đến nhà chúng tôi gọi nhờ sao?"

"A?" Mẹ Lý nóng nảy, trực tiếp đem chuyện của Dương Phương Mai bỏ ra sau sau, hiện tại bà càng lo lắng nếu như hàng xóm hàng xóm dựa vào quan hệ gọi nhờ điện thoại, vậy thật đúng là không tiện từ chối, vậy chẳng phải bọn họ phải chịu thiệt thòi sao? "Nếu đã như vậy, vậy con còn lắp điện thoại ra bên ngoài để làm gì? Làm như vậy chẳng phải càng tiện cho người khác gọi điện thoại hơn sao?"

"Mẹ, mẹ đừng nóng vội nha, chắc chắn không dễ dàng từ chối được, nếu không từ chối được, vậy chúng ta liền thu phí theo như bưu điện vậy, nhận điện thoại năm hào mười lăm phút, gọi điện thoại trong thành phố một đồng ba phút, gọi ra ngoài thành phố tăng gấp đôi, gọi quốc tế đường dài hai thì mươi đồng một phút," Thẩm Y Y nói, "Một năm rưỡi, chúng ta sẽ lấy lại tiền vốn."

"..." Mẹ Lý nghe vậy sửng sốt, "Cái này cũng được sao?"

"Tất nhiên là được rồi!" Thẩm Y Y nói, "Đến lúc đó không chừng người đến gọi điện thoại đều phải xếp hàng, cho nên con mới muốn lắp điện thoại ở phòng đảo tọa."

"Được được được." Mẹ Lý trong phút chốc nở nụ cười, "Công việc này rất tốt, cũng không cần tốn chút sức lực gì, cũng không cản trở việc chăm sóc Khoái Khoái và Lạc Lạc, chỉ cần ngồi thu tiền là được."

"Ừm, " Thẩm Y Y cũng không nghĩ tới cô vô tình trồng liễu, lại trồng ra một công việc làm ăn.

"Đến lúc đó Dương Phương Mai đến, mẹ sẽ không cho bà ấy gọi điện thoại. Không đúng, nếu bà ấy đến, mẹ sẽ tăng gấp đôi giá!" Mẹ Lý hừ nói.

Thẩm Y Y: "..."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook