Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài

Chương 348

Zhihu

10/09/2024

“Thằng nhóc này.” Mẹ Lý buồn cười nói, thấy Khoái Khoái Lạc Lạc đang tìm bà, bà lại chạy về tìm Khoái Khoái Lạc Lạc.

Thẩm Y Y và Lý Thâm vào nhà trước.

Chẳng mấy chốc, mẹ Lý cũng dẫn Khoái Khoái Lạc Lạc quay lại, thấy hai vợ chồng Lý Thâm Thẩm Y Y đang rửa tay, hỏi: “Đại Nha đâu?”

“Đến trường học đêm rồi.” Thẩm Y Y nói, nhớ ra bởi vì hai ngày nay quá bận, mỗi ngày quay về đều rất muộn, quên nói với mẹ Lý chuyện Lý Đại Nha bọn họ sẽ đến trường học đêm học, bèn nói với mẹ Lý.

Mẹ Lý liên tục khen tốt: “Có thể tới trường học đêm học là tốt, học thêm chút kiến thức, không tới nỗi mù chữ giống mẹ, nói chuyện với một đám bà già thủ đô từng đọc sách biết viết chữ, có đôi lúc cũng không biết họ nói gì, còn bị họ châm chọc!”

???

Thẩm Y Y cau mày: “Ai châm chọc mẹ?”

Lý Thâm cũng nhíu mày nhìn sang.

“Còn không phải là Dương Phương Mai đó!” Mẹ Lý giống như tìm được đồng minh, ngữ khí phẫn nộ, sau đó sắc mặt thay đổi, lại dương dương đắc ý: “Nhưng mẹ đã chửi lại rồi, ồ đúng rồi, Y Y, hôm nay bà ta tới gọi điện thoại, sau đó mẹ nói bà ta gọi điện thoại sẽ thu phí gấp đôi, con không nhìn thấy sắc mặt đó của bà ta, đen lắm, còn nói không thèm điện thoại của chúng ta, a phi, không thèm còn tới chỗ chúng ta gọi điện thoại làm gì?”

Thẩm Y Y: “...”

Lý Thâm: “...”

Thấy Thẩm Y Y Lý Thâm mang biểu cảm cạn lời, mẹ Lý ý thức được chủ đề bị kéo xa rồi, vội cười ngượng nói: “Thực ra mẹ chỉ muốn nói, học hành rất tốt, ít nhất sẽ không bị người khác coi thường.”

“Mẹ, nếu mẹ với cha muốn học, cũng có thể đi.” Thẩm Y Y bỗng nhiên nói một câu.

“Hả? Mẹ?” Mẹ Lý dại ra, vội nói: “Mẹ không được, cha mẹ không được!”

“Cái gì không được?” Cha Lý và Nhị Bảo Tiểu Bối mua rau về.

Lý Thâm nhìn thấy con gái anh, rửa tay một cái, gọi cô bé tới, lau mồ hôi cho cô bé.

Thẩm Y Y trả lời câu hỏi của cha Lý: “Chúng con đang nói nếu cha và mẹ muốn học, cũng có thể tới trường học đêm học.”

Thẩm Y Y vừa dứt lời, nhìn thấy bước chân cha Lý khựng lại.

Thẩm Y Y:??

Thực ra vừa nãy cô cũng chỉ nói như vậy, chưa thật sự từng nghĩ để cha mẹ Lý đến trường học đêm học gì đó.

Nhưng phản ứng này của cha Lý…Ông thật sự muốn tới trường học đêm học?

Quả thật cha Lý muốn!



Ông là người rất hiếu học, lúc nhỏ cũng từng đi học vài năm, cho nên ở thôn Thanh Thủy nhỏ bé, ông cũng được coi là một người ‘bác học đa tài’, nếu không sau khi lão trưởng thôn bị bệnh, ông cũng sẽ không được đẩy lên vị trí trưởng thôn tạm thời, chỉ là trước đây bận rộn đi làm, ông không có thời gian nghĩ tới chuyện khác.

Sau khi tới thủ đô, ông nhàn hạ, cũng có ý thức tìm cơ hội học tập, ví dụ nghe đài phát thanh, mua báo giấy, xem ti vi, ví dụ mượn lúc bọn trẻ đọc sách, lặng lẽ học.

Lúc này nghe Thẩm Y Y nói vậy, lập tức động lòng.

Dĩ nhiên mẹ Lý biết suy nghĩ của chồng mình, do dự một chút, bà ho một tiếng: “Đến trường học đêm học cái gì? Chúng ta còn phải ở nhà chăm Khoái Khoái và Lạc Lạc, đến trường học đêm ai chăm chúng?”

Đây giống như một chậu nước lạnh tạt vào cha Lý, bây giờ Khoái Khoái và Lạc Lạc mới một tuổi, lúc này đều cần người chăm nom, mà Chu Phong Thu Lý Đại Nha hiển nhiên đều không rảnh, nếu họ đi tới trường học đêm gì đó, sẽ không có ai chăm Khoái Khoái Lạc Lạc nữa.

Vừa muốn từ bỏ tâm tư, liền nghe Nhị Bảo vỗ n.g.ự.c nói: “Không đến trường học đêm được, con dạy ông bà! Bây giờ thành tích của con cũng không tồi, đủ dạy ông bà rồi!”

Cha Lý sáng mắt lên, cảm thấy ý này không tồi, nhưng mình là ông nội, để cháu trai dạy có phải hơi mất mặt không?

Nhị Bảo chú ý tới ánh sáng lóe lên trong mắt ông nội cậu, bỗng nhiên hối hận.

Không phải chứ? Ông nội sẽ không thật sự để cậu dạy chứ? Vừa nãy cậu cũng chỉ là khó khăn lắm mới kết thúc kỳ thi vào cấp ba, thời gian học không cần phải gắt gao như thế nữa, để cậu dạy ông bà cậu…

Phi!

Nhị Bảo thầm mắng mình khoe mẽ anh hùng, vừa muốn nuốt lời, lại nghe ông nội cậu có hơi cự nự nói:

“Nhị Bảo, dạy ông bà thì thôi, chỉ là có đôi lúc ông đọc báo, xem ti vi gì đó, có một vài chữ và ý nghĩa không hiểu, tới lúc đó con giải thích cho ông chút nhé?”

“Không thành vấn đề!” Nhị Bảo mừng rơn, lập tức nói, hỏi câu hỏi có gì khó? Không phải chỉ là việc tiện tay? Không chiếm dụng bao nhiêu thời gian của cậu, lập tức đồng ý.

Thẩm Y Y cũng không nghĩ quá nhiều, những người khác cũng vậy, chỉ có mẹ Lý nhìn cha Lý tận mấy lần.

“Nói gì vậy? Vui vẻ như vậy?” Trần Cường và Chu Phong Thu cũng về tới, Trần Cường ôm An An, Chu phong Thu đảo mắt tứ phía tìm vợ anh ta, hỏi Thẩm Y Y: “Chị dâu, Đại Nha vẫn chưa về sao?”

“Cùng Đại Nữu tới trường học đêm rồi.” Mẹ Lý giành trả lời.

Trần Cường cũng đang muốn hỏi Lâm Đại Nữu đi đâu rồi, khựng lại.

Chu Phong Thu vỗ đầu, vỡ lẽ: “Đúng! Xem đầu óc con này! Tối qua cô ấy đã nói với con rồi, con quên mất!”

“Đừng có cả ngày chỉ biết nhớ vợ con.” Mẹ Lý tức giận lại buồn cười: “Mau tới trông con trai con, mẹ phải đi nấu cơm!”

“Các con trai mập mạp, mau tới chỗ cha.” Chu Phong Thu giang tay ra ngồi xổm xuống, gọi hai đứa con trai của anh ta.

Khoái Khoái Lạc Lạc vẫn rất thân thiết với cha, nhoẻn miệng chảy nước dãi chạy bình bịch về phía anh ta.



Mẹ Lý đi nấu cơm, Thẩm Y Y theo phía sau bà chuẩn bị đi giúp, Lý Thâm Thâm bảo cô đi nghỉ, đuổi Nhị Bảo tới, Nhị Bảo kéo Vượng Tài đi vào nhà bếp.

Thẩm Y Y thấy vậy liền về phòng.

Lý Thâm còn có chuyện thương lượng với hai người Chu Phong Thu, Trần Cường, không đi theo.

Thẩm Y Y nằm một lúc, đoán chừng cơm tối sắp chuẩn bị xong rồi, bèn đứng dậy ra ngoài, phát hiện Lý Đại Nha và Lâm Đại Nữu đã về.

Mẹ Lý còn chưa nấu cơm xong, chỉ nấu hai món rau xanh, nhưng Lâm Đại Nữu và Lý Đại Nha đã ăn rồi.

“Đói như vậy?” Thẩm Y Y nhìn dáng vẻ họ ăn như hổ đói, cũng không kịp hỏi họ chuyện trường học đêm, rót cho mỗi người một ly nước đặt trước mặt họ: “Ăn chậm chút, không ai giành với các chị!”

“Bọn chị phải ăn nhanh chút, vội đến trường học đêm học.” Lý Đại Nha uống một ngụm nước, mới nói.

“Vừa đăng ký đã đi học rồi?” Thẩm Y Y kinh ngạc.

Hai người gật đầu: “Giáo viên ở trường học đêm bảo bọn chị học ngay hôm nay.”

Thẩm Y Y: “Mấy giờ học?”

“Bảy giờ tối, chín giờ rưỡi tối tan lớp.”

Thẩm Y Y nhìn đồng hồ, đã hơn sáu giờ chiều rồi, tới đó cũng mất tầm nửa tiếng, quả thực có hơi vội.

Không biết mấy người Lý Thâm đã vào khi nào.

Chu Phong Thu nghe Lý Đại Nha nói, lập tức nói: “Chín giờ rưỡi mới về? Vậy muộn quá rồi, vợ, anh đi cùng em.”

“Anh đi cùng em làm gì?” Lý Đại Nha hỏi: “Không cần, anh ở nhà nghỉ ngơi đi!”

“Hai người phụ nữ các em về muộn như thế anh không yên tâm.” Chu Phong Thu nói: “Sau này anh đợi khi em sắp tan lớp sẽ tới đón em, nhưng hôm nay vừa hay anh rảnh, sẽ đi cùng em!”

Chu Phong Thu không cho Lý Đại Nha cơ hội cự tuyệt, quay đầu hỏi Trần Cường: “Cường Tử, cậu đi không?”

“...” Trần Cường ngập ngừng, nhìn Lâm Đại Nữu, Lâm Đại Nữu chú ý tới ánh mắt của anh ấy, nói: “Cường tử, anh không muốn đi…”

“Đi.” Trần Cường nói.

“...” Lâm Đại Nữu có chút bất ngờ, nhưng không nói gì.

Cứ quyết định như vậy.

Trần Cường và Chu Phong Thu cũng đi lất bát đũa ngồi xuống ăn, tốc độ ăn cơm của đàn ông nhanh hơn phụ nữ, một thoáng là ăn xong, hai cặp vợ chồng đạp xe đạp xuất phát.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook