Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài
Chương 369
Zhihu
10/09/2024
Dù sao Lý Nhị Nha cũng là con gái của cha Lý, mẹ Lý, là em gái của Lý Thâm, Lý Đại Nha, bây giờ cô ta gặp nạn, coi như Thẩm Y Y mặc kệ thì bên cha Lý, mẹ Lý sẽ không có khả năng mặc kệ. Coi như cô không bảo để ba người Lý Nhị Nha vào nhà Lý Đại Nha ở thì khẳng định gia đình Lý Đại Nha trở về cũng sẽ nói, Thẩm Y Y chỉ thuận nước giong thuyền, dù sao chỉ cần không ở chung với bọn họ là được.
Quả nhiên, lời này của cô vừa nói ra, cha Lý, mẹ Lý đều cảm thấy đây là một ý kiến hay, mẹ Lý vỗ tay một cái nói: “Đúng ha, có thể ở nhà của mấy đứa Đại Nha, sao tôi lại không nghĩ tới chứ?"
Lý Nhị Nha và mẹ Từ vẫn hơi sững sờ, Lý Nhị Nha cảm thấy mình theo không kịp tiết tấu của bọn họ: "Nhà gì thế? Gia đình chị cả ở thủ đô có nhà?"
"Ừm, mua hồi ba tháng trước."
???
Lý Nhị Nha cho là mình nghe lầm, cô ta nhớ kỹ gia đình chị cả đến thủ đô chưa đến một năm mà? Mới đó đã mua nhà ở thủ đô? Là cô ta điên rồi hay là bọn họ điên rồi?, bèn hỏi: "Bọn họ lấy đâu ra nhiều tiền vậy để mua nhà?"
Chuyện này không có gì để giấu diếm, hơn nữa gia đình Lý Nhị Nha cũng tới đến thủ đô rồi, muốn giấu diếm cũng không gạt được, mẹ Lý giải thích đơn giản: “Anh rể với chị cả con kiếm được chút tiền ở công xưởng phế liệu của anh hai, chị hai con, lại mượn thêm của anh hai, chị hai con một chút sau đó đã mua được rồi.”
Cho nên chủ yếu vẫn là dựa vào anh hai, chị dâu hai của cô ta?
Lý Nhị Nha cảm thấy chuyện này rất kỳ ảo, nhưng bởi vì Thẩm Y Y ở đây, cô ta không tiện hỏi tiếp, nhanh chóng nhìn Thẩm Y Y, Thẩm Y Y không nhìn cô ta, cô đang cúi đầu nói với Tiểu Bối cái gì, cười khá dịu dàng.
Lý Nhị Nha bất chợt có chút phức tạp.
Hôm nay sắc trời đã tối, mấy người Lý Nhị Nha là ngày đầu tiên tới, đương nhiên Lý Nhị Nha sẽ ở nhà Thẩm Y Y.
Sau khi cơm nước xong, gia đình Thẩm Y Y đã đi xem ti vi rồi.
Mẹ Lý bảo Lý Nhị Nha mang hành lý đi đến đông sương phòng với bọn họ, để thu dọn cho bọn họ một căn phòng.
Lý Nhị Nha thuận thế nghe ngóng tình hình của bọn họ ở thủ đô qua mẹ Lý, biết được Chu Phong Thu, Trần Cường đi theo Lý Thâm làm việc ở công xưởng phế liệu, mà Lý Đại Nha, Lâm Đại Nữu và Thẩm Y Y mở một tiệm bán quần áo, hiện tại khu nhà bọn họ ở cũng không phải là của nhà họ Thẩm, mà là Thẩm Y Y và Lý Thâm mua, sau đó Lý Đại Nha, Lâm Đại Nữu mỗi người mua một khu nhà thì choáng váng cả người.
"Buổi tối hôm nay tạm ở nơi này đi, chờ chị cả con trở về rồi hỏi nó thử. Nếu có thể chuyển đến nhà bọn họ thì chuyển, không chuyển được chỉ sợ là bọn con phải tự nghĩ biện pháp rồi." Mẹ Lý đang trải giường, không nghe thấy câu trả lời của Lý Nhị Nha, quay đầu nhìn cô một cái.
Thấy cô ta cứ mãi ngơ ngẩn, không cần nghĩ cũng biết cô ta đang suy nghĩ gì, cười khẩy nói: "Làm sao? Hâm mộ rồi? Hối hận rồi?"
Lý Nhị Nha lập tức hoàn hồn, theo thói quen mạnh miệng nói: "Con hâm mộ cái gì? Con với Chí Minh đều ổn định, cần gì phải hâm mộ bọn họ chứ?"
Mẹ Lý thấy cô ta còn mạnh miệng, căm tức nói: “Thế giỏi vậy thì đừng đến nương nhờ nhà người ta!”
"Con… con cầu xin thiếu điều muốn lạy chị ấy luôn cũng không giúp, còn không phải sẽ đuổi con ra ngoài!" Lý Nhị Nha thấy thái độ mẹ cô ta che chở Thẩm Y Y thì cũng bất mãn: “Tiếp theo nhà con ở cũng là nhà của chị cả con, không phải chị ấy, hiện tại con không tới mức muốn quỳ lạy chị ấy đâu nhỉ?”
"Nhà của chị cả con cũng là vay chị dâu hai của con mua.” Mẹ Lý không ngờ cô ta vậy mà ngu xuẩn đần độn thế này, nếu không phải cô ta là con gái của bà, bà nhất định sẽ dùng một cước đạp bay cô ta ra ngoài, nói: "Con nói thế này, nếu để cho chị cả con nghe được thì con xem nó có cho con hay không!"
"..." Lý Nhị Nha tức giận: "Mẹ, con mới sinh ra từ từ trong bụng của mẹ, là con gái ruột của mẹ!"
"Nếu không phải con sinh ra từ trong bụng mẹ thì ngay cả cửa nhà này con cũng không vào được, nếu con lại bép xép gì về chị dâu hai của con, coi như anh hai, chị dâu hai của con có thể bao dung cho con thì mẹ và cha cũng sẽ không tha cho con.” Mẹ Lý mắng: "Thứ gì! Đã van xin thiếu điều muốn lạy người ta rồi còn mạnh mồm! Hứ!”
"..." Lý Nhị Nha khiếp sợ nhìn mẹ cô ta, mặc dù cô ta ở chung với mẹ luôn là theo hình thức mắng nhau, nhưng đây là lần đầu tiên mẹ cô ta nói cô ta ác thế này.
Hồi lâu, cô ta giơ tay lên vuốt khuôn mặt bị phun ướt nước miếng, cuối cùng đã tỉnh táo.
Thật ra cô ta cũng không phải là không rõ ràng, bây giờ tất cả của cha mẹ, chị cả gần như đều dựa vào Thẩm Y Y mới có được, chỉ là cô ta căm thù Thẩm Y Y quá lâu, có hơi không hạ thái độ được.
Mẹ Lý nói ác như vậy, không muốn để cho Lý Nhị Nha chọc giận Thẩm Y Y là một mặt, nhưng một mặt khác, không phải là không vì muốn tốt cho Lý Nhị Nha sao? Nếu thật sự chọc vào Thẩm Y Y, thật sự là cô ta không có quả ngon để ăn!
Mẹ Lý nhất thời cảm thấy phiền muộn, không biết tại sao mình lại sinh ra đứa con gái ngu xuẩn như vậy.
"Ngu xuẩn.” Mẹ Lý lại chửi Lý Nhị Nha một tiếng, nhấc chân rời đi.
Trở về kể lể với cha Lý: "Ông nhìn đứa con gái của ông mà xem, ngu c.h.ế.t mất!"
Cha Lý khó khăn lắm mới rảnh rỗi nghe thấy lời bà, bỗng nhiên bị nước bọt làm sặc một cái: “Thế này là thế nào?"
"Còn có thể thế nào? Còn không phải chuyện của Lý Nhị Nha.” Mẹ Lý ngẫm lại là nổi giận, không rõ sao mình sinh nhiều đứa con ngu xuẩn như vậy, Lý Đại Bân và Lý Tam Hoành thì khỏi nói đi, nguyên nhân của bọn nó phần lớn đều là bởi vì cưới người vợ ngu đần, nhưng Lý Nhị Nha rõ ràng trông rất thông minh.
Thẩm Y Y là một cây cột trụ to ngay trước mắt cô ta, sao cô ta lại không biết ôm chứ? Không ôm coi như thôi, lại còn muốn đối nghịch với cô!
Cha Lý sau khi biết được ý nghĩ của bà: "..." Vậy cũng không thể chỉ trách ông được, một mình ông sinh không ra được!
"Vẫn là Đại Nha người ngốc có phúc ngốc." Mẹ Lý thở dài.
Lúc mười giờ tối, vợ chồng Lý Đại Nha và Chu Phong Thu trở về rồi, sau khi biết Lý Nhị Nha tới thì hai nhóm người hàn huyên một lát, biết được mục đích thực thụ nhà Lý Nhị Nha đến thủ đô, Lý Đại Nha nói: “Bệnh viện thủ đô có nhiều chuyên gia, Cẩm Hiên nhất định sẽ được trị khỏi, đừng lo lắng."
"Ừm ừm.” Lý Nhị Nha lau nước mắt, gật đầu nói.
"Đại Nha." Mẹ Lý ở bên cạnh nói: "Nếu Nhị Nha đến thì có lẽ phải ở một khoảng thời gian. Bên nhà của con đã quét dọn xong chưa? Xem xem có thể để cho Nhị Nha ở một khoảng thời gian không?"
"Đã rất lâu chưa quét dọn." Lý Đại Nha nói, sau khi nhà được mua lại, đây là khu nhà đầu tiên ở thủ đô của bọn họ, hiển nhiên cũng mừng húm, hào hứng đi quét dọn một lần. Chỉ là sau đó bận rộn rồi, đã rất lâu chưa đi qua rồi, đoán chừng đã tích không ít bụi.
Bởi vì có liên quan đến cần cha Lý, mẹ Lý hỗ trợ chăm sóc Khoái Khoái và Lạc Lạc, bọn họ trong khoảng thời gian ngắn vẫn chưa thể ở bên nhà mới, rất nhiều đồ dùng trong nhà còn chưa mua, Lý Nhị Nha qua đó ở thì còn phải mua dụng cụ gia đình. Vậy còn không bằng ở nơi này, bên này phòng nhiều, ngay cả đông sương phòng bọn họ ở cũng còn phòng, Lý Nhị Nha ở đây hoàn toàn có thể.
Lý Đại Nha đang muốn nói với Lý Nhị Nha, đã thấy Thẩm Y Y vốn đang phụ đạo bà học cho Nhị Bảo bước ra từ trong phòng, nói với Lý Đại Nha: "Mấy người Nhị Nha muốn ở thì để bọn họ qua đó quét dọn một chút là được."
Lý Đại Nha lập tức im miệng, mặc dù thời gian cô ấy và Thẩm Y Y chung đụng không dài, nhưng cũng có một khoảng thời gian cộng sự, vẫn có thể đoán ra ý nghĩa của vài hành vi của cô, đây chính là không muốn để cho mấy người Lý Nhị Nha ở nơi này.
Mặc dù không biết là vì sao, nhưng Lý Đại Nha luôn luôn nghe theo Thẩm Y Y, lại thêm nơi này là nhà của Thẩm Y Y nên một nhà bọn họ ở lại đây đã rất ngượng rồi, cô ấy không có quyền gì để bảo Lý Nhị Nha ở lại, bèn sửa lời nói: “Thế Nhị Nha, các em muốn qua đó ở đi quét dọn một chút?"
Quả nhiên, lời này của cô vừa nói ra, cha Lý, mẹ Lý đều cảm thấy đây là một ý kiến hay, mẹ Lý vỗ tay một cái nói: “Đúng ha, có thể ở nhà của mấy đứa Đại Nha, sao tôi lại không nghĩ tới chứ?"
Lý Nhị Nha và mẹ Từ vẫn hơi sững sờ, Lý Nhị Nha cảm thấy mình theo không kịp tiết tấu của bọn họ: "Nhà gì thế? Gia đình chị cả ở thủ đô có nhà?"
"Ừm, mua hồi ba tháng trước."
???
Lý Nhị Nha cho là mình nghe lầm, cô ta nhớ kỹ gia đình chị cả đến thủ đô chưa đến một năm mà? Mới đó đã mua nhà ở thủ đô? Là cô ta điên rồi hay là bọn họ điên rồi?, bèn hỏi: "Bọn họ lấy đâu ra nhiều tiền vậy để mua nhà?"
Chuyện này không có gì để giấu diếm, hơn nữa gia đình Lý Nhị Nha cũng tới đến thủ đô rồi, muốn giấu diếm cũng không gạt được, mẹ Lý giải thích đơn giản: “Anh rể với chị cả con kiếm được chút tiền ở công xưởng phế liệu của anh hai, chị hai con, lại mượn thêm của anh hai, chị hai con một chút sau đó đã mua được rồi.”
Cho nên chủ yếu vẫn là dựa vào anh hai, chị dâu hai của cô ta?
Lý Nhị Nha cảm thấy chuyện này rất kỳ ảo, nhưng bởi vì Thẩm Y Y ở đây, cô ta không tiện hỏi tiếp, nhanh chóng nhìn Thẩm Y Y, Thẩm Y Y không nhìn cô ta, cô đang cúi đầu nói với Tiểu Bối cái gì, cười khá dịu dàng.
Lý Nhị Nha bất chợt có chút phức tạp.
Hôm nay sắc trời đã tối, mấy người Lý Nhị Nha là ngày đầu tiên tới, đương nhiên Lý Nhị Nha sẽ ở nhà Thẩm Y Y.
Sau khi cơm nước xong, gia đình Thẩm Y Y đã đi xem ti vi rồi.
Mẹ Lý bảo Lý Nhị Nha mang hành lý đi đến đông sương phòng với bọn họ, để thu dọn cho bọn họ một căn phòng.
Lý Nhị Nha thuận thế nghe ngóng tình hình của bọn họ ở thủ đô qua mẹ Lý, biết được Chu Phong Thu, Trần Cường đi theo Lý Thâm làm việc ở công xưởng phế liệu, mà Lý Đại Nha, Lâm Đại Nữu và Thẩm Y Y mở một tiệm bán quần áo, hiện tại khu nhà bọn họ ở cũng không phải là của nhà họ Thẩm, mà là Thẩm Y Y và Lý Thâm mua, sau đó Lý Đại Nha, Lâm Đại Nữu mỗi người mua một khu nhà thì choáng váng cả người.
"Buổi tối hôm nay tạm ở nơi này đi, chờ chị cả con trở về rồi hỏi nó thử. Nếu có thể chuyển đến nhà bọn họ thì chuyển, không chuyển được chỉ sợ là bọn con phải tự nghĩ biện pháp rồi." Mẹ Lý đang trải giường, không nghe thấy câu trả lời của Lý Nhị Nha, quay đầu nhìn cô một cái.
Thấy cô ta cứ mãi ngơ ngẩn, không cần nghĩ cũng biết cô ta đang suy nghĩ gì, cười khẩy nói: "Làm sao? Hâm mộ rồi? Hối hận rồi?"
Lý Nhị Nha lập tức hoàn hồn, theo thói quen mạnh miệng nói: "Con hâm mộ cái gì? Con với Chí Minh đều ổn định, cần gì phải hâm mộ bọn họ chứ?"
Mẹ Lý thấy cô ta còn mạnh miệng, căm tức nói: “Thế giỏi vậy thì đừng đến nương nhờ nhà người ta!”
"Con… con cầu xin thiếu điều muốn lạy chị ấy luôn cũng không giúp, còn không phải sẽ đuổi con ra ngoài!" Lý Nhị Nha thấy thái độ mẹ cô ta che chở Thẩm Y Y thì cũng bất mãn: “Tiếp theo nhà con ở cũng là nhà của chị cả con, không phải chị ấy, hiện tại con không tới mức muốn quỳ lạy chị ấy đâu nhỉ?”
"Nhà của chị cả con cũng là vay chị dâu hai của con mua.” Mẹ Lý không ngờ cô ta vậy mà ngu xuẩn đần độn thế này, nếu không phải cô ta là con gái của bà, bà nhất định sẽ dùng một cước đạp bay cô ta ra ngoài, nói: "Con nói thế này, nếu để cho chị cả con nghe được thì con xem nó có cho con hay không!"
"..." Lý Nhị Nha tức giận: "Mẹ, con mới sinh ra từ từ trong bụng của mẹ, là con gái ruột của mẹ!"
"Nếu không phải con sinh ra từ trong bụng mẹ thì ngay cả cửa nhà này con cũng không vào được, nếu con lại bép xép gì về chị dâu hai của con, coi như anh hai, chị dâu hai của con có thể bao dung cho con thì mẹ và cha cũng sẽ không tha cho con.” Mẹ Lý mắng: "Thứ gì! Đã van xin thiếu điều muốn lạy người ta rồi còn mạnh mồm! Hứ!”
"..." Lý Nhị Nha khiếp sợ nhìn mẹ cô ta, mặc dù cô ta ở chung với mẹ luôn là theo hình thức mắng nhau, nhưng đây là lần đầu tiên mẹ cô ta nói cô ta ác thế này.
Hồi lâu, cô ta giơ tay lên vuốt khuôn mặt bị phun ướt nước miếng, cuối cùng đã tỉnh táo.
Thật ra cô ta cũng không phải là không rõ ràng, bây giờ tất cả của cha mẹ, chị cả gần như đều dựa vào Thẩm Y Y mới có được, chỉ là cô ta căm thù Thẩm Y Y quá lâu, có hơi không hạ thái độ được.
Mẹ Lý nói ác như vậy, không muốn để cho Lý Nhị Nha chọc giận Thẩm Y Y là một mặt, nhưng một mặt khác, không phải là không vì muốn tốt cho Lý Nhị Nha sao? Nếu thật sự chọc vào Thẩm Y Y, thật sự là cô ta không có quả ngon để ăn!
Mẹ Lý nhất thời cảm thấy phiền muộn, không biết tại sao mình lại sinh ra đứa con gái ngu xuẩn như vậy.
"Ngu xuẩn.” Mẹ Lý lại chửi Lý Nhị Nha một tiếng, nhấc chân rời đi.
Trở về kể lể với cha Lý: "Ông nhìn đứa con gái của ông mà xem, ngu c.h.ế.t mất!"
Cha Lý khó khăn lắm mới rảnh rỗi nghe thấy lời bà, bỗng nhiên bị nước bọt làm sặc một cái: “Thế này là thế nào?"
"Còn có thể thế nào? Còn không phải chuyện của Lý Nhị Nha.” Mẹ Lý ngẫm lại là nổi giận, không rõ sao mình sinh nhiều đứa con ngu xuẩn như vậy, Lý Đại Bân và Lý Tam Hoành thì khỏi nói đi, nguyên nhân của bọn nó phần lớn đều là bởi vì cưới người vợ ngu đần, nhưng Lý Nhị Nha rõ ràng trông rất thông minh.
Thẩm Y Y là một cây cột trụ to ngay trước mắt cô ta, sao cô ta lại không biết ôm chứ? Không ôm coi như thôi, lại còn muốn đối nghịch với cô!
Cha Lý sau khi biết được ý nghĩ của bà: "..." Vậy cũng không thể chỉ trách ông được, một mình ông sinh không ra được!
"Vẫn là Đại Nha người ngốc có phúc ngốc." Mẹ Lý thở dài.
Lúc mười giờ tối, vợ chồng Lý Đại Nha và Chu Phong Thu trở về rồi, sau khi biết Lý Nhị Nha tới thì hai nhóm người hàn huyên một lát, biết được mục đích thực thụ nhà Lý Nhị Nha đến thủ đô, Lý Đại Nha nói: “Bệnh viện thủ đô có nhiều chuyên gia, Cẩm Hiên nhất định sẽ được trị khỏi, đừng lo lắng."
"Ừm ừm.” Lý Nhị Nha lau nước mắt, gật đầu nói.
"Đại Nha." Mẹ Lý ở bên cạnh nói: "Nếu Nhị Nha đến thì có lẽ phải ở một khoảng thời gian. Bên nhà của con đã quét dọn xong chưa? Xem xem có thể để cho Nhị Nha ở một khoảng thời gian không?"
"Đã rất lâu chưa quét dọn." Lý Đại Nha nói, sau khi nhà được mua lại, đây là khu nhà đầu tiên ở thủ đô của bọn họ, hiển nhiên cũng mừng húm, hào hứng đi quét dọn một lần. Chỉ là sau đó bận rộn rồi, đã rất lâu chưa đi qua rồi, đoán chừng đã tích không ít bụi.
Bởi vì có liên quan đến cần cha Lý, mẹ Lý hỗ trợ chăm sóc Khoái Khoái và Lạc Lạc, bọn họ trong khoảng thời gian ngắn vẫn chưa thể ở bên nhà mới, rất nhiều đồ dùng trong nhà còn chưa mua, Lý Nhị Nha qua đó ở thì còn phải mua dụng cụ gia đình. Vậy còn không bằng ở nơi này, bên này phòng nhiều, ngay cả đông sương phòng bọn họ ở cũng còn phòng, Lý Nhị Nha ở đây hoàn toàn có thể.
Lý Đại Nha đang muốn nói với Lý Nhị Nha, đã thấy Thẩm Y Y vốn đang phụ đạo bà học cho Nhị Bảo bước ra từ trong phòng, nói với Lý Đại Nha: "Mấy người Nhị Nha muốn ở thì để bọn họ qua đó quét dọn một chút là được."
Lý Đại Nha lập tức im miệng, mặc dù thời gian cô ấy và Thẩm Y Y chung đụng không dài, nhưng cũng có một khoảng thời gian cộng sự, vẫn có thể đoán ra ý nghĩa của vài hành vi của cô, đây chính là không muốn để cho mấy người Lý Nhị Nha ở nơi này.
Mặc dù không biết là vì sao, nhưng Lý Đại Nha luôn luôn nghe theo Thẩm Y Y, lại thêm nơi này là nhà của Thẩm Y Y nên một nhà bọn họ ở lại đây đã rất ngượng rồi, cô ấy không có quyền gì để bảo Lý Nhị Nha ở lại, bèn sửa lời nói: “Thế Nhị Nha, các em muốn qua đó ở đi quét dọn một chút?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.