Song Sinh Siêu Quậy (Ác Ma Học Đường)
Chương 8
Suryn
19/03/2015
Mọi người đều tìm cho mình một công việc riêng. Thú vui tao nhã của Rack chính là đánh piano, nói đúng hơn là cậu muốn đánh cho Moon hát thôi. Cạnh cậu là tên Dan đang chụp hình tự sướng đủ kiểu. Còn Sun và Kem xuống căn-tin mua vài món lên ăn vì sáng giờ đồ ăn trong bụng tiêu hoá hết trơn mà rủ Moon thì nó lại bận lướt web nên hai chị kia đi mua giùm nó luôn. Nhìn thấy hành động kỳ lạ của Still, Moon không khỏi thắc mắc, nó buông cái điện thoại của mình xuống, bước đến gỡ bỏ đôi tai nghe của anh ra đặt trên bàn rồi tiện chân kéo ghế ngồi cạnh anh. Nó mỉm cười, thì thầm vào tai Still:
_ Anh sao vậy? Hồi nãy còn thấy vui mà, sao bây giờ lại im lặng vậy? Có chuyện rồi phải không? - Moon lay lay Still.
_ Ờ...thì...không có gì đâu...- Anh ậm ừ nói, gương mặt thoáng chút bối rối trước câu hỏi của Moon.
_ Anh đừng xạo, em biết anh rõ nhất mà. Nói cho em biết đi. - Moon nhăn mặt, tỏ vẻ lo lắng. Nó là người hiểu rõ Still hơn ai hết, kể cả Sun và Shen còn không hiểu anh bằng nó.
Anh không nói gì, chỉ mỉm cười trấn an nó bởi anh không muốn Moon phải bận tâm về mình. Anh thở dài, ngồi phắt dậy, tiến đến cái bàn nơi có một chàng trai đang thong thả nhịp chân ngồi chơi ipad. Dù Still đang đứng trước mặt nhưng Shen vẫn không thèm để ý, cứ dán mắt vào cái ipad không rời. Still tức mình đập bàn một phát làm Shen giật mình suýt rơi cái ipad. Anh ngước mặt lên, định đập tên nào dám phá đám mình thì bắt gặp ngay đôi mắt đằng đằng sát khí của Still. Khổ rồi, hôm qua là hai đứa kia, còn hôm nay lại tới ông này. Số anh đúng là đen đủi.
_ Ê, mày định chừng nào mới duyệt đơn cho anh hả ? - Still trừng mắt nhìn Shen.
_ Ờ thì để tao xem... - Shen nhăn mặt, chống cằm suy nghĩ _ Rồi, mày sẽ làm...hội viên thôi!
Still mừng đến phát khóc, anh rất ghét phải làm những chức vụ quan trọng, lúc nào cũng phải tỏ ra nghiêm chỉnh, làm việc thì phải chăm chỉ. Những điều này quả thật không hợp với tính cách của anh. Anh ôm hôn Shen thắm thiết làm Rack và Dan muốn nôn mửa. Still vui vẻ rời khỏi phòng, mọi người nghĩ anh đi tìm Sun và Kem để khoe thành tích nên cũng chẳng quan tâm cho lắm. Chỉ có Moon vẫn ngồi đó, nhìn theo bóng dáng Still khuất dần sau cánh cửa...
Sau khi Still rời khỏi, Sun và Kem cũng vừa lên tới, Sun đem cả bịch thức ăn đặt trên bàn, tự hào trước thành quả của mình. Kem mệt mỏi ngồi xuống chiếc ghế của Still đã ngồi, vươn người đầy sảng khoái. Đi chung với hai đứa này đúng là tốn tiền, lần nào cũng bắt nhỏ phải trả tiền hết lần này đến lần khác. Hôm nay không có Moon đi cùng nhưng nhỏ cũng phải chi không ít. Cũng tại chuyện lộn xộn lần trước của nhỏ và Shen nhờ Sun và Moon giúp đỡ mà cả hai có thể nói chuyện với nhau bình thường. Đúng là trên đời không bao giờ có chuyện cho đi mà không nhận lại.
_ Moon, đồ ăn của em nè. - Sun đưa bịch bánh cho nó.
_ Thank chị hai. - Moon mỉm cười, mở bịch bánh ra ăn ngon lành _ Ngon ve luôn.
_ Ừ ăn đi, đồ chùa không ngon sao được. - Kem cười nhạt, nhìn Moon ăn mà lòng càng tiếc tiền.
Hai chị em cười phá lên, an ủi nhỏ bằng giọng điệu cực vô duyên. Kem đỏ mặt lên vì tức, quay mặt đi chỗ khác tỏ vẻ giận dỗi. Đành chịu, nhỏ không sợ trời, không sợ đất, chỉ sợ hai chị em ma quái kia thôi. Sun dứt cơn cười khoái chí của mình, đưa cho Moon, Rack và Shen ly cafe đen còn mình thì uống ly cacao đá. Dan nhìn nó, tức muốn ói máu, ly sôda chanh của hắn đâu ? Đã nhờ nó đi mua mà sao chẳng thấy đâu, ai cũng có sao mà hắn lại không ? Bất công quá vậy nè ! Hắn tức mình ngồi phắt dậy, bước đến giật lấy ly cacao của Sun, hằn giọng hỏi:
_ Ly sôda chanh của anh đâu ? - Anh nắm lấy vai nó, cố gắng kiềm chế cơn giận của mình.
_ À ly trà đá của anh trên bàn đó ! - Câu trả lời "khá là liên quan" đến câu hỏi của Dan.
_ Oát đờ...- Mặt Dan tối sầm lại, có vẻ như ngọn lửa trong hắn đã bùng cháy. Hắn không biết làm gì hơn, nhìn nó bằng ánh mắt toé lửa nhưng lại bắt gặp ngay gương mặt đáng yêu của nó, đôi mắt long lanh ngấn nước nhìn thẳng vào đôi mắt hắn. Tay Dan run run, mọi dự định của hắn đã bị Sun làm xoá đi mất. Đành ngậm ngùi cầm ly trá đá lên uống trong uất ức.
Thật ra Sun cũng muốn mua sôda chanh cho Dan nhưng nghe Rack nói là hắn hay bị đau bụng, nếu uống sôda vào thế nào cũng bị cào ruột cho coi nên uống trà đá là tốt nhất. Sun chợt thấy thiếu thiếu thứ gì đó, hình như là thiếu vắng tiếng cười hay tiếng chọc phá của ai thì phải... Nó nhìn xung quanh, ngó ngang ngó dọc rồi chợt nhận ra ông anh họ "bánh bèo" quái gở của mình không có ở đây. Nó thấy lạ nên quay sang hỏi Moon:
_ Moon, anh Still đâu ? - Nó khều tay Moon.
_ Ủa, chứ không phải là tên đó đi kiếm tụi em hả ? - Rack ngồi gần đó, ngạc nhiên lên tiếng.
_ Không, tụi em có thấy ai đâu. Có khi là anh ta đi ngắm trai rồi cũng nên. - Sun cầm đĩa bánh tiramisu vừa ăn vừa nói.
Cả đám gật gù vì họ còn lạ gì tính cách của Still nữa. Suốt một buổi học anh với Kem tuy ngồi cách nhau chỉ có một cái bàn lại thêm "ý tưởng lớn gặp nhau" thành ra cả hai ngồi vừa ngắm vừa bình luận về nhan sắc um sùm làm mấy anh chị ngồi bên cạnh muốn chú tâm làm việc cũng khó. Cả đám chuyển chủ đề, không nói về Still nữa mà quay sang xử Rack vì một lí do chính đáng : không lo yên phận, thích đi kiếm chuyện cho ăn đập giống Shen.
Mặt khác tại một góc của sân thượng trường, không khí cô đơn, lạnh lẽo đang bao trùm lấy người con trai. Phải, là Still. Anh không đi tìm Sun cũng chẳng có hứng đi ngắm trai, anh muốn ở đây, một mình anh với sự yên tĩnh. Những dòng kỉ ức dần hiện lên như một thước phim, lặng lẽ mà cũng thật dữ dội...Từng giọt nước khẽ rơi trên đôi bàn tay mềm, khuôn miệng nở một nụ cười nhạt nhẽo...Đồng giới thì sao ? Đáng khinh hay...đáng thương?...
_ Anh sao vậy? Hồi nãy còn thấy vui mà, sao bây giờ lại im lặng vậy? Có chuyện rồi phải không? - Moon lay lay Still.
_ Ờ...thì...không có gì đâu...- Anh ậm ừ nói, gương mặt thoáng chút bối rối trước câu hỏi của Moon.
_ Anh đừng xạo, em biết anh rõ nhất mà. Nói cho em biết đi. - Moon nhăn mặt, tỏ vẻ lo lắng. Nó là người hiểu rõ Still hơn ai hết, kể cả Sun và Shen còn không hiểu anh bằng nó.
Anh không nói gì, chỉ mỉm cười trấn an nó bởi anh không muốn Moon phải bận tâm về mình. Anh thở dài, ngồi phắt dậy, tiến đến cái bàn nơi có một chàng trai đang thong thả nhịp chân ngồi chơi ipad. Dù Still đang đứng trước mặt nhưng Shen vẫn không thèm để ý, cứ dán mắt vào cái ipad không rời. Still tức mình đập bàn một phát làm Shen giật mình suýt rơi cái ipad. Anh ngước mặt lên, định đập tên nào dám phá đám mình thì bắt gặp ngay đôi mắt đằng đằng sát khí của Still. Khổ rồi, hôm qua là hai đứa kia, còn hôm nay lại tới ông này. Số anh đúng là đen đủi.
_ Ê, mày định chừng nào mới duyệt đơn cho anh hả ? - Still trừng mắt nhìn Shen.
_ Ờ thì để tao xem... - Shen nhăn mặt, chống cằm suy nghĩ _ Rồi, mày sẽ làm...hội viên thôi!
Still mừng đến phát khóc, anh rất ghét phải làm những chức vụ quan trọng, lúc nào cũng phải tỏ ra nghiêm chỉnh, làm việc thì phải chăm chỉ. Những điều này quả thật không hợp với tính cách của anh. Anh ôm hôn Shen thắm thiết làm Rack và Dan muốn nôn mửa. Still vui vẻ rời khỏi phòng, mọi người nghĩ anh đi tìm Sun và Kem để khoe thành tích nên cũng chẳng quan tâm cho lắm. Chỉ có Moon vẫn ngồi đó, nhìn theo bóng dáng Still khuất dần sau cánh cửa...
Sau khi Still rời khỏi, Sun và Kem cũng vừa lên tới, Sun đem cả bịch thức ăn đặt trên bàn, tự hào trước thành quả của mình. Kem mệt mỏi ngồi xuống chiếc ghế của Still đã ngồi, vươn người đầy sảng khoái. Đi chung với hai đứa này đúng là tốn tiền, lần nào cũng bắt nhỏ phải trả tiền hết lần này đến lần khác. Hôm nay không có Moon đi cùng nhưng nhỏ cũng phải chi không ít. Cũng tại chuyện lộn xộn lần trước của nhỏ và Shen nhờ Sun và Moon giúp đỡ mà cả hai có thể nói chuyện với nhau bình thường. Đúng là trên đời không bao giờ có chuyện cho đi mà không nhận lại.
_ Moon, đồ ăn của em nè. - Sun đưa bịch bánh cho nó.
_ Thank chị hai. - Moon mỉm cười, mở bịch bánh ra ăn ngon lành _ Ngon ve luôn.
_ Ừ ăn đi, đồ chùa không ngon sao được. - Kem cười nhạt, nhìn Moon ăn mà lòng càng tiếc tiền.
Hai chị em cười phá lên, an ủi nhỏ bằng giọng điệu cực vô duyên. Kem đỏ mặt lên vì tức, quay mặt đi chỗ khác tỏ vẻ giận dỗi. Đành chịu, nhỏ không sợ trời, không sợ đất, chỉ sợ hai chị em ma quái kia thôi. Sun dứt cơn cười khoái chí của mình, đưa cho Moon, Rack và Shen ly cafe đen còn mình thì uống ly cacao đá. Dan nhìn nó, tức muốn ói máu, ly sôda chanh của hắn đâu ? Đã nhờ nó đi mua mà sao chẳng thấy đâu, ai cũng có sao mà hắn lại không ? Bất công quá vậy nè ! Hắn tức mình ngồi phắt dậy, bước đến giật lấy ly cacao của Sun, hằn giọng hỏi:
_ Ly sôda chanh của anh đâu ? - Anh nắm lấy vai nó, cố gắng kiềm chế cơn giận của mình.
_ À ly trà đá của anh trên bàn đó ! - Câu trả lời "khá là liên quan" đến câu hỏi của Dan.
_ Oát đờ...- Mặt Dan tối sầm lại, có vẻ như ngọn lửa trong hắn đã bùng cháy. Hắn không biết làm gì hơn, nhìn nó bằng ánh mắt toé lửa nhưng lại bắt gặp ngay gương mặt đáng yêu của nó, đôi mắt long lanh ngấn nước nhìn thẳng vào đôi mắt hắn. Tay Dan run run, mọi dự định của hắn đã bị Sun làm xoá đi mất. Đành ngậm ngùi cầm ly trá đá lên uống trong uất ức.
Thật ra Sun cũng muốn mua sôda chanh cho Dan nhưng nghe Rack nói là hắn hay bị đau bụng, nếu uống sôda vào thế nào cũng bị cào ruột cho coi nên uống trà đá là tốt nhất. Sun chợt thấy thiếu thiếu thứ gì đó, hình như là thiếu vắng tiếng cười hay tiếng chọc phá của ai thì phải... Nó nhìn xung quanh, ngó ngang ngó dọc rồi chợt nhận ra ông anh họ "bánh bèo" quái gở của mình không có ở đây. Nó thấy lạ nên quay sang hỏi Moon:
_ Moon, anh Still đâu ? - Nó khều tay Moon.
_ Ủa, chứ không phải là tên đó đi kiếm tụi em hả ? - Rack ngồi gần đó, ngạc nhiên lên tiếng.
_ Không, tụi em có thấy ai đâu. Có khi là anh ta đi ngắm trai rồi cũng nên. - Sun cầm đĩa bánh tiramisu vừa ăn vừa nói.
Cả đám gật gù vì họ còn lạ gì tính cách của Still nữa. Suốt một buổi học anh với Kem tuy ngồi cách nhau chỉ có một cái bàn lại thêm "ý tưởng lớn gặp nhau" thành ra cả hai ngồi vừa ngắm vừa bình luận về nhan sắc um sùm làm mấy anh chị ngồi bên cạnh muốn chú tâm làm việc cũng khó. Cả đám chuyển chủ đề, không nói về Still nữa mà quay sang xử Rack vì một lí do chính đáng : không lo yên phận, thích đi kiếm chuyện cho ăn đập giống Shen.
Mặt khác tại một góc của sân thượng trường, không khí cô đơn, lạnh lẽo đang bao trùm lấy người con trai. Phải, là Still. Anh không đi tìm Sun cũng chẳng có hứng đi ngắm trai, anh muốn ở đây, một mình anh với sự yên tĩnh. Những dòng kỉ ức dần hiện lên như một thước phim, lặng lẽ mà cũng thật dữ dội...Từng giọt nước khẽ rơi trên đôi bàn tay mềm, khuôn miệng nở một nụ cười nhạt nhẽo...Đồng giới thì sao ? Đáng khinh hay...đáng thương?...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.