Chương 14:
Chilll
29/05/2023
Còn lại hai người, Hạ Mộng Cầm ôm lấy người Ngọc Tiêu Kỳ mà hôn. Hai người nằm dài ra giường quấn chặt lấy nhau.
Ngọc Tiêu Kỳ không để lỡ cơ hội tốt trong lúc ôm ấp người ngọc, cậu đã luồn tay vào trong y phục của Hạ Mộng Cầm mà bóp vuốt hai quả đào tiên của nàng.
Da thịt của Hạ Mộng Cầm mịn màn, thơm ngát. Bàn tay Ngọc Tiêu Kỳ lướt đi tới đâu là cảm giác đê mê đến đó.
Vì lẽ đôi mắt bị mù nên Ngọc Tiêu Kỳ chẳng biết nàng nọ đẹp xấu ra sao. Thế nhưng với thân hình mềm mại, vú nở, eo thon và cặp mông săn chắc thì khỏi cần nhìn mặt cũng có thể biết được Hạ Mộng Cầm khuyến rũ như thế nào.
Về phần Hạ Mộng Cầm cũng ngây ngất không kém. Nàng thích thú trước lối vuốt ve mớn trớn của tình quân. Bàn tay của cậu nhỏ do không phải làm việc nặng nhọc nên không hề có chút chai sạn. Vì vậy nên khi lòng bàn tay mân mê tới đâu là cảm giác tê tê đến đó. Có thể nói bởi trời xanh cướp đi đôi mắt nên mọi cảm giác của Ngọc Tiêu Kỳ đã tập trung vào đôi tay. Do vậy, bàn tay của cậu như có ma lực làm cho nữ nhân nào gần gũi cùng chàng đều mê man trong miền cực lạc.
Hai người vừa hôn hít vuốt ve vừa từ từ cởi bỏ y phục nhau ra. Chỉ một thoáng sau, trong màn chướng chỉ còn lại hai thân thể lõa lồ đang quấn vào nhau không rời.
Đột nhiên trong giây phút ngây ngất, Ngọc Tiêu Kỳ bỗng bị đẩy mạnh một cái khiến cậu chàng ngã lăn xuống đất đau điếng.
Hạ Mộng Cầm ngồi bật dậy giữa giường, quát lên một tiếng tức giận:
– Ngươi !…
Ngọc Tiêu Kỳ bị ngã đau không hiểu gì cả. Cậu lồm cồm bò dậy mà không biết vì sao Hạ Mộng Cầm đang khi ân ái lại trở nên hung dữ như vậy.
Hạ Mộng Cầm thấy cậu nhỏ bị ngã mặt mày nhăn nhó thì cơn giận cũng dịu xuống một chút. Nàng thở hắt ra một hơi rồi hỏi:
– Ngươi ! Có phải ngươi chung đụng với con tiểu quỷ kia không ?
Ngọc Tiêu Kỳ ngơ ngác:
– Tiểu thơ ! Sao … sao tiểu thơ lại biết ?
Hạ Mộng Cầm thấy Ngọc Tiêu Kỳ ngây ngô hỏi như vậy thì vừa tức vừa buồn cười. Nàng gắt giọng:
– Mi đó, ăn vụng cũng phải lo chùi mép. Mi chung đụng với người khác rồi lại chung đụng ngay với ta thì làm gì mà ta chẳng nhận ra. Chẳng lẽ cái mùi do hai người để lại ta lại không nhận ra sao.
Ngọc Tiêu Kỳ hiểu ra mọi chuyện liền đỏ mặt nói ấp úng:
– Tiểu đệ …. tiểu đệ …
Hạ Mộng Cầm thở dài một hơi rồi đưa tay kéo cậu nhỏ lên giường, ôm chặt lấy người cậu.
Nàng âu yếm nói:
– Ta biết, ngươi cũng không phải là người chủ động. Chuyện vừa rồi chẳng hẳn là do con Tiểu Thúy Loan mào đầu mà ra. Nhưng thôi. Chuyện này cũng không phải quan trọng nữa.
Hạ Mộng Cầm nói như vậy bởi vì đối với Ngọc Tiêu Kỳ dù sao đi nữa nàng cũng là kẻ đến sau. Cho dù xét về thân phận nàng là tiểu thơ – chủ của Tiểu Thúy Loan, nhưng đứng về tình cảm nam nữ, luyến ái, nàng cũng chỉ là kẻ thứ hai mà thôi.
Vừa rồi nàng giận dữ như vậy bởi vì hai người chung đụng nhau mà không có mặt nàng. Nàng tức là vì con tiểu tỳ dám ngang nhiên tranh hưởng trước khoái lạc với tiểu tình lang của nàng mà thôi.
Ngọc Tiêu Kỳ thì tất nhiên không thể hiểu nổi sự phức tạp trong lòng mỹ nữ. Cậu thấy người ngọc đã nằm gọn trong lòng thì háo hức hôn hít vuốt ve cho bỏ những ngày thiếu thốn.
Lúc này hai vú của Hạ Mộng Cầm đã bắt đầu chịu không nổi kích thích cương cứng lên rồi. Trong lúc ấy Ngọc Tiêu Kỳ đang nằm đè lên người nàng, một tay vừa bóp vuốt vú, còn miệng thì ngậm lấy đầu vú bên kia mà bú tơi bời.
Hạ Mộng Cầm có thể cảm nhận thấy dòng suối ngây ngất cứ mỗi lúc lại tăng dần. Toàn thân nàng nóng rực cả lên. Nhất là dưới hạ thể, cái lồn nàng như bùng nổ, nước dâm cứ thế trào ra như lạch đào nguyên vừa được khai thông.
Bàn tay Hạ Mộng Cầm cũng không để yên mà thò xuống bên dưới bóp vuốt khúc thịt dư cứng ngắt trên người của tình lang. Nàng vừa vuốt vừa sục mạnh con cặc của Ngọc Tiêu Kỳ trong tay mình và lấy làm khoái chí vô cùng.
Hai người quần thảo một hồi thì Ngọc Tiêu Kỳ đã chịu không nổi nữa. Cậu gỡ tay Hạ Mộng Cầm ra khỏi con cặc của mình rồi lùi người xuống dưới chỗ lồn của Hạ Mộng Cầm đang banh ra mà cắm thẳng con cặc cứng ngắt của cậu vào.
Khoái lạc tức thì trào lên ngay tại chỗ kín. Hai người đều mê đắm trước cú đóng cặc ngoạn mục vừa rồi của Ngọc Tiêu Kỳ.
Cái lồn đẫm nước dịch của Hạ Mộng Cầm đã nuốt chửng con cặc của Ngọc Tiêu Kỳ một cách gọn ghẽ. Không những vậy. Con cặc của cậu nhỏ còn bị lồn nàng nhào nặn vào hâm nóng lên cao 37 độ khiến Ngọc Tiêu Kỳ phải rít lên trong khoái lạc.
Ngọc Tiêu Kỳ đúng là khoái sướng không thể tưởng được. Cái lồn của Hạ Mộng Cầm đúng là cái lồn sinh ra để hành hạ nam nhân. Nó khít rịt và chẳng khác gì lồn trinh nên nam nhân nào đụ cặc cùng nàng thì sẽ sướng vô cùng.
Lúc này, Hạ Mộng Cầm đã bắt đầu hẩy lồn lên rồi. Nàng làm như vậy như là dấu hiệu để Ngọc Tiêu Kỳ biết ý bắt đầu dọng cặc xuống.
Thân thể hai người nhịp nhàng chuyển động làm cho cái giường của Hạ Mộng Cầm cứ rung chuyển từng hồi.
Hạ Mộng Cầm sướng quá rú lên khe khẽ rồi bắt đầu nói lảm nhảm. Còn con cặc của Ngọc Tiêu Kỳ như một cái bít tông đang chạy nước rút càng lúc càng dập nhanh xuống như vũ bão.
Lồn cặc ma sát mạnh vào nhau, khoái lạc tưng bừng, nước dâm cứ thế trào ra sau mỗi cú dập cặc như vậy làm phát ra những âm thanh ấn tượng.
Hai kẻ ái ân đã bắt đầu tiến lên đến đoạn cao trào. Cả hai như mê man không còn nhớ gì đến mọi chuyện cả. Tiếng rú của họ mỗi lúc lại càng to thêm làm cho khung cảnh càng lúc càng trở nên dâm dục đến không thể chịu được.
Tiểu Thúy Loan đứng phía ngoài nhìn vào cũng phải thèm thuồng đến chảy nước miếng. Nàng ta nhìn đến lõ con mắt trước những pha làm tình quá sức dữ dội bên trong phòng.
Đột nhiên có tiếng chân từ xa bước lại. Tiểu Thúy Loan do mãi mê theo dõi cuộc song đấu ở bên trong giữa tiểu thơ nàng và Ngọc Tiêu Kỳ nên không nhận biết sự việc bất thường. Đến lúc nàng giật mình phát giác ra thì người nọ đã đứng ngay trước mặt nàng rồi.
Tiểu Thúy Loan sợ hãi đến nỗi mặt mày tái xanh, ấp úng không nói lên lời.
Người vừa đến chẳng phải ai khác mà chính là tam tiểu thơ Hạ Mộng Thúy, chủ nhân của Ngọc Thanh Thanh – chị gái của Ngọc Tiêu Kỳ, kẻ đang cụp lạc ở phía trong phòng.
Hạ Mộng Thúy thấy Tiểu Thúy Loan mặt mày lấm lét, có vẻ rất mờ ám, trong khi ấy phía bên trong phòng lại liên tục vang lên những âm thanh hết sức kỳ lạ.
Hạ Mộng Thúy sợ rằng tỷ tỷ nàng ở trong đó gặp phải chuyện gì bất trắc nên mới la lớn như vậy. Nàng định đẩy cửa bước vào trong nhưng Tiểu Thúy Loan lại đứng chắn ngay trước mặt làm nàng vướng lối không thể vào được.
Vừa lúc ấy phía trong kia tiếng của Hạ Mộng Cầm vang lên rất rõ:
– Ối trời ơi ! Chết người ta rồi …. đệ làm cái gì thế này !
Hạ Mộng Thúy hoảng quá xô vội Tiểu Thúy Loan đứng sang một bên rồi đẩy cửa bước vào.
Nàng vừa bước vào bên trong thì cái cảnh trước mắt khiến nàng bất ngờ đến trợn mắt há miệng không nói được lời nào.
Tiểu Thúy Loan đứng ở đằng sau thì sợ hãi đến cứng đờ cả ra. Nàng ta chẳng biết làm gì trong lúc này nữa.
Bên trong phòng, trên một cái giường gấm. Hai thân hình lõa thể đang song đấu cùng nhau. Lúc này, Hạ Mộng Cầm đang phi ngựa nước đại trên thân hình Ngọc Tiêu Kỳ. Tóc tai nàng xổ tung tóe, hai mắt rực lửa đam mê. Thân hình nàng trắng nõn nàn dưới ánh nến lung linh với hai bầu vú nở to, cương cứng dập dình theo nhịp giao hoan.
Tiểu Thúy Loan sau phút bối rối, liền bình tĩnh lại. Nàng ta vội bước vào trong phòng rồi đóng cánh cửa lại để không ai khác biết việc này nữa.
Phần Hạ Mộng Thúy thì sau thời gian đi xa, định ghé thăm nhị tỷ Hạ Mộng Cầm, thì bắt gặp cảnh này thì bối rối không biết làm sao.
Tiểu Thúy Loan ngó thấy tình cảnh như vậy liền kéo tay vị tam tiểu thơ kia nói nhỏ:
– Tiểu thơ ! Người hãy lui lại đây.
Rồi nàng kéo Hạ Mộng Thúy đứng vào một góc khuất phía trong phòng. Bây giờ thì cho dù Hạ Mộng Cầm và Ngọc Tiêu Kỳ có để mắt nhìn cũng chưa chắc đã thấy được hai người bọn nàng.
Cảnh quần thảo của đôi nam nữ vẫn đang hết sức gay cấn. Tiếng lồn cặc đập vào nhau phát lên những âm thanh bùm bụp liên hồi. Tiếng âm thanh rên rỉ do họ phát ra lại càng thêm kích thích người ta để mắt vào quan sát.
Ngọc Tiêu Kỳ không để lỡ cơ hội tốt trong lúc ôm ấp người ngọc, cậu đã luồn tay vào trong y phục của Hạ Mộng Cầm mà bóp vuốt hai quả đào tiên của nàng.
Da thịt của Hạ Mộng Cầm mịn màn, thơm ngát. Bàn tay Ngọc Tiêu Kỳ lướt đi tới đâu là cảm giác đê mê đến đó.
Vì lẽ đôi mắt bị mù nên Ngọc Tiêu Kỳ chẳng biết nàng nọ đẹp xấu ra sao. Thế nhưng với thân hình mềm mại, vú nở, eo thon và cặp mông săn chắc thì khỏi cần nhìn mặt cũng có thể biết được Hạ Mộng Cầm khuyến rũ như thế nào.
Về phần Hạ Mộng Cầm cũng ngây ngất không kém. Nàng thích thú trước lối vuốt ve mớn trớn của tình quân. Bàn tay của cậu nhỏ do không phải làm việc nặng nhọc nên không hề có chút chai sạn. Vì vậy nên khi lòng bàn tay mân mê tới đâu là cảm giác tê tê đến đó. Có thể nói bởi trời xanh cướp đi đôi mắt nên mọi cảm giác của Ngọc Tiêu Kỳ đã tập trung vào đôi tay. Do vậy, bàn tay của cậu như có ma lực làm cho nữ nhân nào gần gũi cùng chàng đều mê man trong miền cực lạc.
Hai người vừa hôn hít vuốt ve vừa từ từ cởi bỏ y phục nhau ra. Chỉ một thoáng sau, trong màn chướng chỉ còn lại hai thân thể lõa lồ đang quấn vào nhau không rời.
Đột nhiên trong giây phút ngây ngất, Ngọc Tiêu Kỳ bỗng bị đẩy mạnh một cái khiến cậu chàng ngã lăn xuống đất đau điếng.
Hạ Mộng Cầm ngồi bật dậy giữa giường, quát lên một tiếng tức giận:
– Ngươi !…
Ngọc Tiêu Kỳ bị ngã đau không hiểu gì cả. Cậu lồm cồm bò dậy mà không biết vì sao Hạ Mộng Cầm đang khi ân ái lại trở nên hung dữ như vậy.
Hạ Mộng Cầm thấy cậu nhỏ bị ngã mặt mày nhăn nhó thì cơn giận cũng dịu xuống một chút. Nàng thở hắt ra một hơi rồi hỏi:
– Ngươi ! Có phải ngươi chung đụng với con tiểu quỷ kia không ?
Ngọc Tiêu Kỳ ngơ ngác:
– Tiểu thơ ! Sao … sao tiểu thơ lại biết ?
Hạ Mộng Cầm thấy Ngọc Tiêu Kỳ ngây ngô hỏi như vậy thì vừa tức vừa buồn cười. Nàng gắt giọng:
– Mi đó, ăn vụng cũng phải lo chùi mép. Mi chung đụng với người khác rồi lại chung đụng ngay với ta thì làm gì mà ta chẳng nhận ra. Chẳng lẽ cái mùi do hai người để lại ta lại không nhận ra sao.
Ngọc Tiêu Kỳ hiểu ra mọi chuyện liền đỏ mặt nói ấp úng:
– Tiểu đệ …. tiểu đệ …
Hạ Mộng Cầm thở dài một hơi rồi đưa tay kéo cậu nhỏ lên giường, ôm chặt lấy người cậu.
Nàng âu yếm nói:
– Ta biết, ngươi cũng không phải là người chủ động. Chuyện vừa rồi chẳng hẳn là do con Tiểu Thúy Loan mào đầu mà ra. Nhưng thôi. Chuyện này cũng không phải quan trọng nữa.
Hạ Mộng Cầm nói như vậy bởi vì đối với Ngọc Tiêu Kỳ dù sao đi nữa nàng cũng là kẻ đến sau. Cho dù xét về thân phận nàng là tiểu thơ – chủ của Tiểu Thúy Loan, nhưng đứng về tình cảm nam nữ, luyến ái, nàng cũng chỉ là kẻ thứ hai mà thôi.
Vừa rồi nàng giận dữ như vậy bởi vì hai người chung đụng nhau mà không có mặt nàng. Nàng tức là vì con tiểu tỳ dám ngang nhiên tranh hưởng trước khoái lạc với tiểu tình lang của nàng mà thôi.
Ngọc Tiêu Kỳ thì tất nhiên không thể hiểu nổi sự phức tạp trong lòng mỹ nữ. Cậu thấy người ngọc đã nằm gọn trong lòng thì háo hức hôn hít vuốt ve cho bỏ những ngày thiếu thốn.
Lúc này hai vú của Hạ Mộng Cầm đã bắt đầu chịu không nổi kích thích cương cứng lên rồi. Trong lúc ấy Ngọc Tiêu Kỳ đang nằm đè lên người nàng, một tay vừa bóp vuốt vú, còn miệng thì ngậm lấy đầu vú bên kia mà bú tơi bời.
Hạ Mộng Cầm có thể cảm nhận thấy dòng suối ngây ngất cứ mỗi lúc lại tăng dần. Toàn thân nàng nóng rực cả lên. Nhất là dưới hạ thể, cái lồn nàng như bùng nổ, nước dâm cứ thế trào ra như lạch đào nguyên vừa được khai thông.
Bàn tay Hạ Mộng Cầm cũng không để yên mà thò xuống bên dưới bóp vuốt khúc thịt dư cứng ngắt trên người của tình lang. Nàng vừa vuốt vừa sục mạnh con cặc của Ngọc Tiêu Kỳ trong tay mình và lấy làm khoái chí vô cùng.
Hai người quần thảo một hồi thì Ngọc Tiêu Kỳ đã chịu không nổi nữa. Cậu gỡ tay Hạ Mộng Cầm ra khỏi con cặc của mình rồi lùi người xuống dưới chỗ lồn của Hạ Mộng Cầm đang banh ra mà cắm thẳng con cặc cứng ngắt của cậu vào.
Khoái lạc tức thì trào lên ngay tại chỗ kín. Hai người đều mê đắm trước cú đóng cặc ngoạn mục vừa rồi của Ngọc Tiêu Kỳ.
Cái lồn đẫm nước dịch của Hạ Mộng Cầm đã nuốt chửng con cặc của Ngọc Tiêu Kỳ một cách gọn ghẽ. Không những vậy. Con cặc của cậu nhỏ còn bị lồn nàng nhào nặn vào hâm nóng lên cao 37 độ khiến Ngọc Tiêu Kỳ phải rít lên trong khoái lạc.
Ngọc Tiêu Kỳ đúng là khoái sướng không thể tưởng được. Cái lồn của Hạ Mộng Cầm đúng là cái lồn sinh ra để hành hạ nam nhân. Nó khít rịt và chẳng khác gì lồn trinh nên nam nhân nào đụ cặc cùng nàng thì sẽ sướng vô cùng.
Lúc này, Hạ Mộng Cầm đã bắt đầu hẩy lồn lên rồi. Nàng làm như vậy như là dấu hiệu để Ngọc Tiêu Kỳ biết ý bắt đầu dọng cặc xuống.
Thân thể hai người nhịp nhàng chuyển động làm cho cái giường của Hạ Mộng Cầm cứ rung chuyển từng hồi.
Hạ Mộng Cầm sướng quá rú lên khe khẽ rồi bắt đầu nói lảm nhảm. Còn con cặc của Ngọc Tiêu Kỳ như một cái bít tông đang chạy nước rút càng lúc càng dập nhanh xuống như vũ bão.
Lồn cặc ma sát mạnh vào nhau, khoái lạc tưng bừng, nước dâm cứ thế trào ra sau mỗi cú dập cặc như vậy làm phát ra những âm thanh ấn tượng.
Hai kẻ ái ân đã bắt đầu tiến lên đến đoạn cao trào. Cả hai như mê man không còn nhớ gì đến mọi chuyện cả. Tiếng rú của họ mỗi lúc lại càng to thêm làm cho khung cảnh càng lúc càng trở nên dâm dục đến không thể chịu được.
Tiểu Thúy Loan đứng phía ngoài nhìn vào cũng phải thèm thuồng đến chảy nước miếng. Nàng ta nhìn đến lõ con mắt trước những pha làm tình quá sức dữ dội bên trong phòng.
Đột nhiên có tiếng chân từ xa bước lại. Tiểu Thúy Loan do mãi mê theo dõi cuộc song đấu ở bên trong giữa tiểu thơ nàng và Ngọc Tiêu Kỳ nên không nhận biết sự việc bất thường. Đến lúc nàng giật mình phát giác ra thì người nọ đã đứng ngay trước mặt nàng rồi.
Tiểu Thúy Loan sợ hãi đến nỗi mặt mày tái xanh, ấp úng không nói lên lời.
Người vừa đến chẳng phải ai khác mà chính là tam tiểu thơ Hạ Mộng Thúy, chủ nhân của Ngọc Thanh Thanh – chị gái của Ngọc Tiêu Kỳ, kẻ đang cụp lạc ở phía trong phòng.
Hạ Mộng Thúy thấy Tiểu Thúy Loan mặt mày lấm lét, có vẻ rất mờ ám, trong khi ấy phía bên trong phòng lại liên tục vang lên những âm thanh hết sức kỳ lạ.
Hạ Mộng Thúy sợ rằng tỷ tỷ nàng ở trong đó gặp phải chuyện gì bất trắc nên mới la lớn như vậy. Nàng định đẩy cửa bước vào trong nhưng Tiểu Thúy Loan lại đứng chắn ngay trước mặt làm nàng vướng lối không thể vào được.
Vừa lúc ấy phía trong kia tiếng của Hạ Mộng Cầm vang lên rất rõ:
– Ối trời ơi ! Chết người ta rồi …. đệ làm cái gì thế này !
Hạ Mộng Thúy hoảng quá xô vội Tiểu Thúy Loan đứng sang một bên rồi đẩy cửa bước vào.
Nàng vừa bước vào bên trong thì cái cảnh trước mắt khiến nàng bất ngờ đến trợn mắt há miệng không nói được lời nào.
Tiểu Thúy Loan đứng ở đằng sau thì sợ hãi đến cứng đờ cả ra. Nàng ta chẳng biết làm gì trong lúc này nữa.
Bên trong phòng, trên một cái giường gấm. Hai thân hình lõa thể đang song đấu cùng nhau. Lúc này, Hạ Mộng Cầm đang phi ngựa nước đại trên thân hình Ngọc Tiêu Kỳ. Tóc tai nàng xổ tung tóe, hai mắt rực lửa đam mê. Thân hình nàng trắng nõn nàn dưới ánh nến lung linh với hai bầu vú nở to, cương cứng dập dình theo nhịp giao hoan.
Tiểu Thúy Loan sau phút bối rối, liền bình tĩnh lại. Nàng ta vội bước vào trong phòng rồi đóng cánh cửa lại để không ai khác biết việc này nữa.
Phần Hạ Mộng Thúy thì sau thời gian đi xa, định ghé thăm nhị tỷ Hạ Mộng Cầm, thì bắt gặp cảnh này thì bối rối không biết làm sao.
Tiểu Thúy Loan ngó thấy tình cảnh như vậy liền kéo tay vị tam tiểu thơ kia nói nhỏ:
– Tiểu thơ ! Người hãy lui lại đây.
Rồi nàng kéo Hạ Mộng Thúy đứng vào một góc khuất phía trong phòng. Bây giờ thì cho dù Hạ Mộng Cầm và Ngọc Tiêu Kỳ có để mắt nhìn cũng chưa chắc đã thấy được hai người bọn nàng.
Cảnh quần thảo của đôi nam nữ vẫn đang hết sức gay cấn. Tiếng lồn cặc đập vào nhau phát lên những âm thanh bùm bụp liên hồi. Tiếng âm thanh rên rỉ do họ phát ra lại càng thêm kích thích người ta để mắt vào quan sát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.