Song Tinh Thần Thể Duy Nhất Trên Toàn Tinh Tế
Chương 26:
Lang Không Nhất Sắc
21/06/2024
Celia nhìn ra sự do dự của cậu.
[Celia: Yêu cầu lập đội là 46 người, ngày khai giảng bạn của cậu cũng có thể đến cùng, tin tôi đi, chúng ta sẽ trở thành cộng sự tốt.]
Minh Khương suy nghĩ một chút, không trả lời ngay.
[Minh Khương: Để tôi hỏi cậu ta thử.]
[Celia: Vậy thì lúc nào cũng chờ câu trả lời của cậu, người đẹp nhỏ có thể trả lời tôi bất cứ lúc nào.]
Cách xưng hô thẳng thắn của Celia khiến Minh Khương kinh ngạc nhưng vẫn trả lời đối phương một chữ "được".
Còn cách ngày khai giảng hai ngày, đồng thời cũng chỉ còn cách cuộc thi với Carl hai ngày.
Một ngày trôi qua trong nháy mắt, trời dần tối, ánh hoàng hôn ảm đạm nhuộm cả ngôi trường thành màu cam.
Minh Khương ở trong phòng học lịch sử đế quốc Lotus cả ngày, Tinh Võng của thiết bị đầu cuối chứa đầy những hồ sơ tìm kiếm về lịch sử Lotus.
Có lẽ là đắm chìm trong những thông tin đầu vào từ bên ngoài nên Minh Khương không để ý đến tin nhắn liên lạc mà Roth gửi cho cậu.
[Roth: Lập đội với cô gái hệ tác chiến mà chúng ta nhìn thấy ở cổng trường hôm đó à? Được thì được nhưng chúng ta vẫn nên gặp nhau để tìm hiểu một chút, lỡ như tính cách của bạn cô ấy không tốt thì sao.]
[Roth: Đúng rồi Khương Khương! Tôi đã tìm một giảng viên giúp cậu ôn tập khóa học chiến đấu nhé!]
[Roth: Khương Khương? Khương Khương?]
[Roth: Còn 36 giờ nữa là đến giờ thi đấu, nếu sau này Carl thắng mà bắt nạt cậu thì tôi xin lỗi cậu ba năm!]
...
Tin nhắn của Roth có thể kéo dài thành một đoạn rất dài trên mạng, Minh Khương xem hết rồi mới trả lời cậu ta.
[Minh Khương: Ừm, có thể gặp mặt trước, không cần xin lỗi, tôi có thể thắng được mà.]
Không phải là Minh Khương quá tự tin, mà trong lúc giao thủ với Cart hôm đó, cậu đã nắm rõ thực lực của đối phương rồi.
Một kẻ chỉ biết khoa trương trong thời bình, mặc dù cấp bậc tinh thần lực không thấp nhưng lại không dùng vào việc thực tế.
Với một người như vậy, Minh Khương không cần phải căng thẳng, thắng thua đã nằm trong lòng cậu rồi.
Hạt giống trong vườn nhỏ vẫn cần rất nhiều thời gian nữa mới nảy mầm và phát triển nhưng thời gian diễn ra cuộc thi thì lại rất gần.
Lại qua một ngày, trong sân nhỏ của ký túc xá, Minh Khương ngồi xổm ở góc sân, hì hục làm giàn leo cho cây hoa hồng mới trồng trước thời hạn. Còn Roth thì khoanh tay dựa vào cửa sổ bên cạnh.
"Khương Khương, chỉ còn một ngày nữa thôi, chúng ta không tập huấn gấp gì thật sao?"
Minh Khương đứng thẳng người, đánh giá giàn leo mình làm, gật đầu hài lòng, vốn dĩ không để ý Roth nói gì.
Roth: "Khương Khương này, hay là chúng ta chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, nếu cậu thực sự thua thì tôi sẽ đi cầu xin bố tôi, bảo ông ấy nghĩ cách giúp cậu thoát khỏi sự dây dưa của Cart."
Lần này Minh Khương nghe rõ rồi, cậu quay đầu lại nói: "Chỉ có năng lực của bản thân mới có thể đứng vững, sự giúp đỡ của người ngoài sẽ không khiến anh ta tin phục tôi đâu."
[Celia: Yêu cầu lập đội là 46 người, ngày khai giảng bạn của cậu cũng có thể đến cùng, tin tôi đi, chúng ta sẽ trở thành cộng sự tốt.]
Minh Khương suy nghĩ một chút, không trả lời ngay.
[Minh Khương: Để tôi hỏi cậu ta thử.]
[Celia: Vậy thì lúc nào cũng chờ câu trả lời của cậu, người đẹp nhỏ có thể trả lời tôi bất cứ lúc nào.]
Cách xưng hô thẳng thắn của Celia khiến Minh Khương kinh ngạc nhưng vẫn trả lời đối phương một chữ "được".
Còn cách ngày khai giảng hai ngày, đồng thời cũng chỉ còn cách cuộc thi với Carl hai ngày.
Một ngày trôi qua trong nháy mắt, trời dần tối, ánh hoàng hôn ảm đạm nhuộm cả ngôi trường thành màu cam.
Minh Khương ở trong phòng học lịch sử đế quốc Lotus cả ngày, Tinh Võng của thiết bị đầu cuối chứa đầy những hồ sơ tìm kiếm về lịch sử Lotus.
Có lẽ là đắm chìm trong những thông tin đầu vào từ bên ngoài nên Minh Khương không để ý đến tin nhắn liên lạc mà Roth gửi cho cậu.
[Roth: Lập đội với cô gái hệ tác chiến mà chúng ta nhìn thấy ở cổng trường hôm đó à? Được thì được nhưng chúng ta vẫn nên gặp nhau để tìm hiểu một chút, lỡ như tính cách của bạn cô ấy không tốt thì sao.]
[Roth: Đúng rồi Khương Khương! Tôi đã tìm một giảng viên giúp cậu ôn tập khóa học chiến đấu nhé!]
[Roth: Khương Khương? Khương Khương?]
[Roth: Còn 36 giờ nữa là đến giờ thi đấu, nếu sau này Carl thắng mà bắt nạt cậu thì tôi xin lỗi cậu ba năm!]
...
Tin nhắn của Roth có thể kéo dài thành một đoạn rất dài trên mạng, Minh Khương xem hết rồi mới trả lời cậu ta.
[Minh Khương: Ừm, có thể gặp mặt trước, không cần xin lỗi, tôi có thể thắng được mà.]
Không phải là Minh Khương quá tự tin, mà trong lúc giao thủ với Cart hôm đó, cậu đã nắm rõ thực lực của đối phương rồi.
Một kẻ chỉ biết khoa trương trong thời bình, mặc dù cấp bậc tinh thần lực không thấp nhưng lại không dùng vào việc thực tế.
Với một người như vậy, Minh Khương không cần phải căng thẳng, thắng thua đã nằm trong lòng cậu rồi.
Hạt giống trong vườn nhỏ vẫn cần rất nhiều thời gian nữa mới nảy mầm và phát triển nhưng thời gian diễn ra cuộc thi thì lại rất gần.
Lại qua một ngày, trong sân nhỏ của ký túc xá, Minh Khương ngồi xổm ở góc sân, hì hục làm giàn leo cho cây hoa hồng mới trồng trước thời hạn. Còn Roth thì khoanh tay dựa vào cửa sổ bên cạnh.
"Khương Khương, chỉ còn một ngày nữa thôi, chúng ta không tập huấn gấp gì thật sao?"
Minh Khương đứng thẳng người, đánh giá giàn leo mình làm, gật đầu hài lòng, vốn dĩ không để ý Roth nói gì.
Roth: "Khương Khương này, hay là chúng ta chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, nếu cậu thực sự thua thì tôi sẽ đi cầu xin bố tôi, bảo ông ấy nghĩ cách giúp cậu thoát khỏi sự dây dưa của Cart."
Lần này Minh Khương nghe rõ rồi, cậu quay đầu lại nói: "Chỉ có năng lực của bản thân mới có thể đứng vững, sự giúp đỡ của người ngoài sẽ không khiến anh ta tin phục tôi đâu."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.