Song Tinh Thần Thể Duy Nhất Trên Toàn Tinh Tế
Chương 43:
Lang Không Nhất Sắc
21/06/2024
Phòng khách của ký túc xá đang le lói ánh sáng, trước khi ngủ cậu đã tắt đèn phòng khách rồi.
Alois đã trở về sao?
Roth: "Khương Khương? Khương Khương?"
Minh Khương hoàn hồn: "Sao vậy?"
"Cậu nhìn về phía cửa làm gì vậy?" Roth sờ mũi: "Tôi còn tưởng cậu bị khống chế tinh thần gì chứ, nghe nói tinh thần thể của một số người có thể khống chế tạm thời suy nghĩ của người khác đó."
Sắc mặt Minh Khương hơi thay đổi, cúi đầu nhìn lòng bàn tay mình.
Roth: "Nói mới nhớ, vừa nãy cậu có nghe tôi nói gì không? Cậu ngủ thêm một lúc đi, lát nữa tôi mang bữa sáng đến cho cậu hoặc cậu muốn uống dịch dinh dưỡng gì, nghe nói phiên bản dịch dinh dưỡng mới nhất có một số vị trái cây."
Minh Khương cúi đầu chỉnh lại cổ áo, đồng thời trả lời câu hỏi của Roth.
"Không ngủ, tôi còn phải tưới hoa."
"Ngoài ra, đừng lấy loại dịch dinh dưỡng dành cho trẻ em."
Trường quân sự đế quốc Lotus chỉ có một thái độ khi xử lý mâu thuẫn riêng tư của học sinh - cấm lén lút đánh nhau.
Nói rõ hơn, ý là các bạn muốn đánh nhau, được thôi, hãy đến võ đài chính thức của trường.
Bên cạnh võ đài có giảng viên trực ban canh giữ, có thể bảo vệ học sinh không tử vong ở mức độ lớn nhất. Còn việc có bị đánh ra bóng ma tâm lý hay không thì không phải là vấn đề mà giảng viên cần cân nhắc.
Võ đài số 18 khu C, Minh Khương ngồi trên khán đài xung quanh, uống dịch dinh dưỡng mà Roth mang đến cho cậu.
Loại cho người lớn, vị cam.
Khi Minh Khương nhận lấy dinh dưỡng dịch, cậu có vẻ vô tình liếc nhìn kiểu dáng được in trên ống.
Roth có chút buồn bực: "Tại sao cậu không để tôi mua loại trẻ em? Mặc dù tuổi nhập học của trường chúng ta là mười bảy tuổi rưỡi nhưng theo thời gian nhập học của đế quốc thì thường những người vào trường đại học quân sự đều đã đủ mười tám tuổi rồi."
Roth nói xong thì mắt từ từ mở to ra.
Cậu ta nhớ ra, Minh Khương không giống bọn họ.
Minh Khương không phải là cư dân của đế quốc Lotus, cậu cũng không tuân theo quy luật độ tuổi đi học của đế quốc Lotus.
"Tôi... Chết tiệt! Khương Khương, cậu chưa đủ tuổi sao!" Biểu cảm trên mặt Roth đột nhiên cứng đờ: "Việc đưa trẻ vị thành niên vào võ đài là vi phạm pháp luật ở đế quốc, luật bảo vệ trẻ vị thành niên của đế quốc Lotus quy định..."
Minh Khương uống hết dinh dưỡng dịch, buồn chán cầm ống dịch dinh dưỡng trên tay xoa xoa.
Đối với một đoạn luật dài mà Roth đưa ra, Minh Khương chỉ trả lời một câu: "Tôi không phải là cư dân của đế quốc Lotus."
Câu trả lời này gần như thừa nhận phỏng đoán trước đó của Roth, Roth lập tức biểu diễn một màn nuốt chửng dinh dưỡng dịch.
Cậu ta bị sặc đến mức ho liên tục, vừa ho vừa nói: "Khụ khụ, vậy cậu không... Khụ khụ, không được lên đâu."
Minh Khương không cho rằng mình không được lên, cậu đã nghiên cứu rất kỹ vấn đề pháp luật của đế quốc Lotus, việc đáp ứng lời thách đấu của Cart không phải là hành vi vi phạm pháp luật.
Alois đã trở về sao?
Roth: "Khương Khương? Khương Khương?"
Minh Khương hoàn hồn: "Sao vậy?"
"Cậu nhìn về phía cửa làm gì vậy?" Roth sờ mũi: "Tôi còn tưởng cậu bị khống chế tinh thần gì chứ, nghe nói tinh thần thể của một số người có thể khống chế tạm thời suy nghĩ của người khác đó."
Sắc mặt Minh Khương hơi thay đổi, cúi đầu nhìn lòng bàn tay mình.
Roth: "Nói mới nhớ, vừa nãy cậu có nghe tôi nói gì không? Cậu ngủ thêm một lúc đi, lát nữa tôi mang bữa sáng đến cho cậu hoặc cậu muốn uống dịch dinh dưỡng gì, nghe nói phiên bản dịch dinh dưỡng mới nhất có một số vị trái cây."
Minh Khương cúi đầu chỉnh lại cổ áo, đồng thời trả lời câu hỏi của Roth.
"Không ngủ, tôi còn phải tưới hoa."
"Ngoài ra, đừng lấy loại dịch dinh dưỡng dành cho trẻ em."
Trường quân sự đế quốc Lotus chỉ có một thái độ khi xử lý mâu thuẫn riêng tư của học sinh - cấm lén lút đánh nhau.
Nói rõ hơn, ý là các bạn muốn đánh nhau, được thôi, hãy đến võ đài chính thức của trường.
Bên cạnh võ đài có giảng viên trực ban canh giữ, có thể bảo vệ học sinh không tử vong ở mức độ lớn nhất. Còn việc có bị đánh ra bóng ma tâm lý hay không thì không phải là vấn đề mà giảng viên cần cân nhắc.
Võ đài số 18 khu C, Minh Khương ngồi trên khán đài xung quanh, uống dịch dinh dưỡng mà Roth mang đến cho cậu.
Loại cho người lớn, vị cam.
Khi Minh Khương nhận lấy dinh dưỡng dịch, cậu có vẻ vô tình liếc nhìn kiểu dáng được in trên ống.
Roth có chút buồn bực: "Tại sao cậu không để tôi mua loại trẻ em? Mặc dù tuổi nhập học của trường chúng ta là mười bảy tuổi rưỡi nhưng theo thời gian nhập học của đế quốc thì thường những người vào trường đại học quân sự đều đã đủ mười tám tuổi rồi."
Roth nói xong thì mắt từ từ mở to ra.
Cậu ta nhớ ra, Minh Khương không giống bọn họ.
Minh Khương không phải là cư dân của đế quốc Lotus, cậu cũng không tuân theo quy luật độ tuổi đi học của đế quốc Lotus.
"Tôi... Chết tiệt! Khương Khương, cậu chưa đủ tuổi sao!" Biểu cảm trên mặt Roth đột nhiên cứng đờ: "Việc đưa trẻ vị thành niên vào võ đài là vi phạm pháp luật ở đế quốc, luật bảo vệ trẻ vị thành niên của đế quốc Lotus quy định..."
Minh Khương uống hết dinh dưỡng dịch, buồn chán cầm ống dịch dinh dưỡng trên tay xoa xoa.
Đối với một đoạn luật dài mà Roth đưa ra, Minh Khương chỉ trả lời một câu: "Tôi không phải là cư dân của đế quốc Lotus."
Câu trả lời này gần như thừa nhận phỏng đoán trước đó của Roth, Roth lập tức biểu diễn một màn nuốt chửng dinh dưỡng dịch.
Cậu ta bị sặc đến mức ho liên tục, vừa ho vừa nói: "Khụ khụ, vậy cậu không... Khụ khụ, không được lên đâu."
Minh Khương không cho rằng mình không được lên, cậu đã nghiên cứu rất kỹ vấn đề pháp luật của đế quốc Lotus, việc đáp ứng lời thách đấu của Cart không phải là hành vi vi phạm pháp luật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.