Song Tinh Thần Thể Duy Nhất Trên Toàn Tinh Tế
Chương 48:
Lang Không Nhất Sắc
21/06/2024
Trạm Cao giải thích xong thì cũng không nán lại, ông ta nở nụ cười với Minh Khương: "Được rồi, tôi còn có việc phải làm. Lễ nhập học sắp bắt đầu rồi, mau qua đó đi."
Roth khô khan đáp một tiếng, đợi Trạm Cao rời đi, cậu ta chạy đến bên Minh Khương vỗ tay.
Minh Khương nhận lời khen của cậu ta: "Đi thôi, sắp trễ rồi."
Roth: "Được!"
...
Sau khi Trạm Cao rời đi, ông ta lập tức đến phòng họp của hiệu trưởng.
Ông ta gõ cửa, sau khi nhận được một tiếng "vào đi" thì mới đẩy cửa đi vào.
Trong phòng họp rộng lớn chỉ có bốn người.
Nếu Minh Khương ở đây, chắc chắn sẽ phát hiện ra hai người ngồi bên cạnh hiệu trưởng trường quân sự, một người là Alois, một người khác chính là chàng trai có đôi mắt màu xám xanh mà cậu đã cứu trong đống phế tích phi thuyền trước khi rời khỏi hành tinh rác.
Trạm Cao hơi cúi người với chàng trai mặc quân phục đen đỏ: "Thượng tướng."
Lục Lẫm nghe thấy giọng của Trạm Cao, mới dời sự chú ý của mình khỏi video trên màn hình trong phòng họp, nhẹ gật đầu đáp lại.
Hiệu trưởng trường quân sự đế quốc Lotus tên là Alpha Berman, đã làm hiệu trưởng ở trường quân sự này hơn hai mươi năm.
Alpha cười ha hả, trông giống như một người lớn tuổi bình thường, hoàn toàn không thể khiến người ta tin rằng, vị trưởng bối trông có vẻ hòa ái này lại là một sĩ quan đã từng xông pha trong cuộc chiến tranh liên bang của đế quốc hơn hai mươi năm.
"Trạm Cao, sao lại đến đây?"
"Vừa rồi ở trường tôi thấy một hệ thực vật hiếm thấy, tinh thần thể của cậu ta khá đặc biệt." Trạm Cao mở lời.
"Tôi biết." Alpha ngẩng cằm ra hiệu cho Trạm Cao nhìn sang một bên.
Trạm Cao nhìn sang theo chỉ dẫn của Alpha, thấy một video chiến đấu đang được phát lại.
Mà người trong video chính là Minh Khương và Cart.
"Thằng nhóc Cart này, tính tình quá nóng nảy." Alpha liên tục lắc đầu: "Bị đánh một trận như vậy cũng không tệ, cứ tưởng tinh thần lực của mình cao lắm, tưởng mình là thiên tài."
"Trên thế giới này làm gì có thiên tài tuyệt đối chứ."
Một giảng viên đứng sau Alpha thấy vậy, bày tỏ sự hiểu biết khác biệt của mình.
"Hiệu trưởng Berman, tôi cho rằng thiên tài là có tồn tại, thượng tướng Lục Lẫm và điện hạ Alois đều là những thiên tài hiếm có của đế quốc, mặc dù thiếu gia Cart không được thừa hưởng tinh thần thể hùng sư hùng mạnh của ngài nhưng cậu ta có tinh thần lực A+ giống như ngài, chắc chắn là thanh niên tài tuấn hàng đầu của đế quốc chúng ta."
"Nhưng mà học sinh đến từ bên ngoài đế quốc này thì khó nói... Có lẽ vì từ nhỏ đã phải vật lộn ở hành tinh Vô Danh hỗn loạn, có nhiều kinh nghiệm chiến đấu, cho nên mới có thể chiếm ưu thế trong trận đấu này."
"Tôi không thấy vậy." Trạm Cao khinh thường nói: "Việc bạn học Minh Khương hoàn toàn chế ngự Cart là điều mà ai cũng có thể nhìn thấy, sao đến mắt ông lại trở nên đơn giản như vậy?"
"Hơn nữa, Minh Khương còn chưa kiểm tra tinh thần lực, lỡ như cậu ta là tinh thần lực cấp S thì ông định nói thế nào?"
Roth khô khan đáp một tiếng, đợi Trạm Cao rời đi, cậu ta chạy đến bên Minh Khương vỗ tay.
Minh Khương nhận lời khen của cậu ta: "Đi thôi, sắp trễ rồi."
Roth: "Được!"
...
Sau khi Trạm Cao rời đi, ông ta lập tức đến phòng họp của hiệu trưởng.
Ông ta gõ cửa, sau khi nhận được một tiếng "vào đi" thì mới đẩy cửa đi vào.
Trong phòng họp rộng lớn chỉ có bốn người.
Nếu Minh Khương ở đây, chắc chắn sẽ phát hiện ra hai người ngồi bên cạnh hiệu trưởng trường quân sự, một người là Alois, một người khác chính là chàng trai có đôi mắt màu xám xanh mà cậu đã cứu trong đống phế tích phi thuyền trước khi rời khỏi hành tinh rác.
Trạm Cao hơi cúi người với chàng trai mặc quân phục đen đỏ: "Thượng tướng."
Lục Lẫm nghe thấy giọng của Trạm Cao, mới dời sự chú ý của mình khỏi video trên màn hình trong phòng họp, nhẹ gật đầu đáp lại.
Hiệu trưởng trường quân sự đế quốc Lotus tên là Alpha Berman, đã làm hiệu trưởng ở trường quân sự này hơn hai mươi năm.
Alpha cười ha hả, trông giống như một người lớn tuổi bình thường, hoàn toàn không thể khiến người ta tin rằng, vị trưởng bối trông có vẻ hòa ái này lại là một sĩ quan đã từng xông pha trong cuộc chiến tranh liên bang của đế quốc hơn hai mươi năm.
"Trạm Cao, sao lại đến đây?"
"Vừa rồi ở trường tôi thấy một hệ thực vật hiếm thấy, tinh thần thể của cậu ta khá đặc biệt." Trạm Cao mở lời.
"Tôi biết." Alpha ngẩng cằm ra hiệu cho Trạm Cao nhìn sang một bên.
Trạm Cao nhìn sang theo chỉ dẫn của Alpha, thấy một video chiến đấu đang được phát lại.
Mà người trong video chính là Minh Khương và Cart.
"Thằng nhóc Cart này, tính tình quá nóng nảy." Alpha liên tục lắc đầu: "Bị đánh một trận như vậy cũng không tệ, cứ tưởng tinh thần lực của mình cao lắm, tưởng mình là thiên tài."
"Trên thế giới này làm gì có thiên tài tuyệt đối chứ."
Một giảng viên đứng sau Alpha thấy vậy, bày tỏ sự hiểu biết khác biệt của mình.
"Hiệu trưởng Berman, tôi cho rằng thiên tài là có tồn tại, thượng tướng Lục Lẫm và điện hạ Alois đều là những thiên tài hiếm có của đế quốc, mặc dù thiếu gia Cart không được thừa hưởng tinh thần thể hùng sư hùng mạnh của ngài nhưng cậu ta có tinh thần lực A+ giống như ngài, chắc chắn là thanh niên tài tuấn hàng đầu của đế quốc chúng ta."
"Nhưng mà học sinh đến từ bên ngoài đế quốc này thì khó nói... Có lẽ vì từ nhỏ đã phải vật lộn ở hành tinh Vô Danh hỗn loạn, có nhiều kinh nghiệm chiến đấu, cho nên mới có thể chiếm ưu thế trong trận đấu này."
"Tôi không thấy vậy." Trạm Cao khinh thường nói: "Việc bạn học Minh Khương hoàn toàn chế ngự Cart là điều mà ai cũng có thể nhìn thấy, sao đến mắt ông lại trở nên đơn giản như vậy?"
"Hơn nữa, Minh Khương còn chưa kiểm tra tinh thần lực, lỡ như cậu ta là tinh thần lực cấp S thì ông định nói thế nào?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.