Chương 1:
Nhuocy
18/09/2021
‘’Bác sĩ Lưu, phía ngoài có việc cần tìm anh’’
‘’Không có hẹn trước’’
Lưu Nguyên, một bác sĩ chữa trị, cũng là người hướng dẫn tốt nhất tại Tarifa, anh ngay cả đầu cũng không ngẩng lên mà chỉ nhàn nhạt thốt ra mấy chữ.
‘’Hẹn trước cái quỷ ấy, Lưu Nguyên, cậu có còn nhớ tôi là cấp trên của cậu hay không? Tôi không phải là lính gác sai vặt đứng trước cửa phòng của cậu đâu’’. Người vừa bước vào trợn mắt lên giận dữ.
‘’Ồ…ra là ông, bên ngoài có việc? Nói qua tình hình cho tôi nghe trước một chút.’’ Lưu Nguyên cuối cùng cũng ngước mắt lên nhìn qua Bộ trưởng Bộ Y tế.
‘’Bên ngoài Tháp Gang có một Lính Gác đang thức tỉnh…’’
‘’Thức tỉnh là vấn đề của phía chiêu sinh, liên quan gì tới Bộ Y tế của chúng ta?’’
‘’Đúng là không liên quan tới Bộ Y tế, nhưng họ cần một hướng dẫn. Bên chiêu sinh không thể kiểm soát được người, đứa trẻ kia rất có thể sẽ cuồng hóa’’
‘’Ý của ông là các Lính Gác đã được đào tạo không thể đánh lại được một đứa nhóc vừa mới thức tỉnh? Mấy tên hướng dẫn tại hiện trường thì sao?’’
‘’Đi rồi, đều đã đi hết rồi, nhưng vẫn không thể đột phá được lá chắn tinh thần.’’
‘’Hờ, quá đáng thương cho giá trị vũ lực kém cỏi của tôi, nếu xảy ra sự cố Tarifa có lo ma chay không?’’
‘’Giá trị vũ lực kém...Tôi không rảnh để nói nhảm với anh. Tôi biết anh không vừa mắt với mấy người ở trên kia nhưng tốt xấu gì cũng xem qua hình ảnh truyền tới chứ, khu trung tâm sẽ xảy ra chuyện đó.’’
Lưu Nguyên liếc nhìn màn hình: ‘’Nhỏ thế này là mới đang học trung học? Mái tóc vàng đó…Thế này, này? Có thể đánh được không? Sao lại đẹp trai như vậy? Một chọi năm, wow. Hey hey thế này không được, xung quanh đó nhiều người lắm, sẽ xảy ra chuyện mất.’’
‘’Đi đây, nhớ gửi định vị cho tôi.’’ Lưu Nguyên mỉm cười với cấp trên của mình, ném áo blouse trắng xuống rồi cứ thế tiêu sái sải chân dài bước ra ngoài.
‘’Rốt cuộc thì tôi là cấp trên hay anh là cấp trên?’’
Đến hiện trường, Lưu Nguyên cau mày nhìn đống đổ nát trước mặt. Xung quanh đó các đồng nghiệp đang tuyệt vọng xây dựng một rào cản tinh thần để khống chế cục diện.
‘’Nó có tác dụng không?’’
‘’Anh đã tới rồi?’’
‘’Bác sĩ Lưu, hãy vào tháp từ phía ngoài, vì không thể thành lập được liên kết cho nên chúng tôi không dám vào. Qúa nguy hiểm’’
Lưu Nguyên không vào tháp, anh lặng lẽ thả ra thể tinh thần của mình, sương mù màu trắng dần ngưng tụ thành hình dáng một con báo, nó nhảy lên khoảng ba mét rồi nhẹ nhàng đáp xuống mép cửa sổ của tầng mục tiêu. Phía bên trong, đám Lính Gác nằm ngang dọc khắp nơi, chỉ có một cậu bé vẫn đang đứng ở đó, bên cạnh là một chú sư tử hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang.
Sư tử nhìn thấy anh thì lao về phía cửa sổ nhưng lại bị bật lại như va phải một bức tường trong suốt, nó lùi lại hai bước, không cam lòng muốn lao tới lần nữa.
Không thể trì hoãn quá lâu, cần phải tốc chiến tốc thắng mới được, trong đầu Lưu Nguyên suy nghĩ không biết mấy bạn nhỏ trung học bây giờ thích cái gì đây.
‘’Này…sư tử nhỏ, bĩnh tĩnh, em tên là gì?’’
‘’Cút đi!’’
Lưu Nguyên cảm thấy sự phản kháng mạnh mẽ và những cảm xúc không có nguồn gốc hết sức hỗn loạn. Anh cảm thấy trường hợp này khá phức tạp nhưng vẫn giữ nụ cười mà cố gắng trò truyện bằng ý thức với cậu thiếu niên.
‘’Tôi là Lưu Nguyên. Em ngừng lại trước đã, tối nay khai hắc(1) gọi em được chứ? Em có muốn cùng chơi với tôi không?’’
Tiếng kính cửa sổ vỡ tan cuối cùng cũng dừng lại.
Lưu Nguyên cảm nhận được rào cản tinh thần của đối phương trong phút chốc xuất hiện kẽ hở, anh nhân cơ hội này nhanh chóng giải phóng thể tinh thần của mình, cố gắng xóa dịu sự cuồng nộ mạnh mẽ của cậu nhóc.
Đúng thế, những người bình thường luôn nghĩ rằng các Lính Gác trời sinh ra đã hiếu chiến bạo lực nên chẳng ai đi tìm hiểu cặn kẽ nguyên nhân. Lính Gác có được năm loại giác quan siêu nhạy bén, lúc nào cũng trong trạng thái tiếp nhận một lượng lớn thông tin điên cuồng tới từ mọi phía, có thể không phong bế bản thân đã là rất lợi hại rồi. Thế nhưng ai mà không từng là một đứa trẻ chưa từng trải qua huấn luyện. Tâm lý của Lính Gác tình cờ là chủ đề nghiên cứu của Lưu Nguyên trong hai năm qua, đối với anh đề tài này cực kỳ có sức hút.
Theo tôi đi, nơi này có ánh sáng.
‘’Không có hẹn trước’’
Lưu Nguyên, một bác sĩ chữa trị, cũng là người hướng dẫn tốt nhất tại Tarifa, anh ngay cả đầu cũng không ngẩng lên mà chỉ nhàn nhạt thốt ra mấy chữ.
‘’Hẹn trước cái quỷ ấy, Lưu Nguyên, cậu có còn nhớ tôi là cấp trên của cậu hay không? Tôi không phải là lính gác sai vặt đứng trước cửa phòng của cậu đâu’’. Người vừa bước vào trợn mắt lên giận dữ.
‘’Ồ…ra là ông, bên ngoài có việc? Nói qua tình hình cho tôi nghe trước một chút.’’ Lưu Nguyên cuối cùng cũng ngước mắt lên nhìn qua Bộ trưởng Bộ Y tế.
‘’Bên ngoài Tháp Gang có một Lính Gác đang thức tỉnh…’’
‘’Thức tỉnh là vấn đề của phía chiêu sinh, liên quan gì tới Bộ Y tế của chúng ta?’’
‘’Đúng là không liên quan tới Bộ Y tế, nhưng họ cần một hướng dẫn. Bên chiêu sinh không thể kiểm soát được người, đứa trẻ kia rất có thể sẽ cuồng hóa’’
‘’Ý của ông là các Lính Gác đã được đào tạo không thể đánh lại được một đứa nhóc vừa mới thức tỉnh? Mấy tên hướng dẫn tại hiện trường thì sao?’’
‘’Đi rồi, đều đã đi hết rồi, nhưng vẫn không thể đột phá được lá chắn tinh thần.’’
‘’Hờ, quá đáng thương cho giá trị vũ lực kém cỏi của tôi, nếu xảy ra sự cố Tarifa có lo ma chay không?’’
‘’Giá trị vũ lực kém...Tôi không rảnh để nói nhảm với anh. Tôi biết anh không vừa mắt với mấy người ở trên kia nhưng tốt xấu gì cũng xem qua hình ảnh truyền tới chứ, khu trung tâm sẽ xảy ra chuyện đó.’’
Lưu Nguyên liếc nhìn màn hình: ‘’Nhỏ thế này là mới đang học trung học? Mái tóc vàng đó…Thế này, này? Có thể đánh được không? Sao lại đẹp trai như vậy? Một chọi năm, wow. Hey hey thế này không được, xung quanh đó nhiều người lắm, sẽ xảy ra chuyện mất.’’
‘’Đi đây, nhớ gửi định vị cho tôi.’’ Lưu Nguyên mỉm cười với cấp trên của mình, ném áo blouse trắng xuống rồi cứ thế tiêu sái sải chân dài bước ra ngoài.
‘’Rốt cuộc thì tôi là cấp trên hay anh là cấp trên?’’
Đến hiện trường, Lưu Nguyên cau mày nhìn đống đổ nát trước mặt. Xung quanh đó các đồng nghiệp đang tuyệt vọng xây dựng một rào cản tinh thần để khống chế cục diện.
‘’Nó có tác dụng không?’’
‘’Anh đã tới rồi?’’
‘’Bác sĩ Lưu, hãy vào tháp từ phía ngoài, vì không thể thành lập được liên kết cho nên chúng tôi không dám vào. Qúa nguy hiểm’’
Lưu Nguyên không vào tháp, anh lặng lẽ thả ra thể tinh thần của mình, sương mù màu trắng dần ngưng tụ thành hình dáng một con báo, nó nhảy lên khoảng ba mét rồi nhẹ nhàng đáp xuống mép cửa sổ của tầng mục tiêu. Phía bên trong, đám Lính Gác nằm ngang dọc khắp nơi, chỉ có một cậu bé vẫn đang đứng ở đó, bên cạnh là một chú sư tử hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang.
Sư tử nhìn thấy anh thì lao về phía cửa sổ nhưng lại bị bật lại như va phải một bức tường trong suốt, nó lùi lại hai bước, không cam lòng muốn lao tới lần nữa.
Không thể trì hoãn quá lâu, cần phải tốc chiến tốc thắng mới được, trong đầu Lưu Nguyên suy nghĩ không biết mấy bạn nhỏ trung học bây giờ thích cái gì đây.
‘’Này…sư tử nhỏ, bĩnh tĩnh, em tên là gì?’’
‘’Cút đi!’’
Lưu Nguyên cảm thấy sự phản kháng mạnh mẽ và những cảm xúc không có nguồn gốc hết sức hỗn loạn. Anh cảm thấy trường hợp này khá phức tạp nhưng vẫn giữ nụ cười mà cố gắng trò truyện bằng ý thức với cậu thiếu niên.
‘’Tôi là Lưu Nguyên. Em ngừng lại trước đã, tối nay khai hắc(1) gọi em được chứ? Em có muốn cùng chơi với tôi không?’’
Tiếng kính cửa sổ vỡ tan cuối cùng cũng dừng lại.
Lưu Nguyên cảm nhận được rào cản tinh thần của đối phương trong phút chốc xuất hiện kẽ hở, anh nhân cơ hội này nhanh chóng giải phóng thể tinh thần của mình, cố gắng xóa dịu sự cuồng nộ mạnh mẽ của cậu nhóc.
Đúng thế, những người bình thường luôn nghĩ rằng các Lính Gác trời sinh ra đã hiếu chiến bạo lực nên chẳng ai đi tìm hiểu cặn kẽ nguyên nhân. Lính Gác có được năm loại giác quan siêu nhạy bén, lúc nào cũng trong trạng thái tiếp nhận một lượng lớn thông tin điên cuồng tới từ mọi phía, có thể không phong bế bản thân đã là rất lợi hại rồi. Thế nhưng ai mà không từng là một đứa trẻ chưa từng trải qua huấn luyện. Tâm lý của Lính Gác tình cờ là chủ đề nghiên cứu của Lưu Nguyên trong hai năm qua, đối với anh đề tài này cực kỳ có sức hút.
Theo tôi đi, nơi này có ánh sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.