Chương 588: Người tài tự dâng mình đến cửa để tư bản bốc lột
Verty Sariel
24/08/2024
(Giám đốc tài chính: @Giám đốc nhân sự con mắt nào của cô nhìn thấy bà chủ chỉ là một cô đại tiểu thư hóng hách thế? À xin lỗi tôi quên mất, cô làm gì có tư cách bước vào phòng họp mà nhìn thấy được cơ chứ. Vậy nên để tôi tốt bụng nói cho nghe, bà chủ chỉ cần đọc lướt qua một lượt các tài liệu, liền có thể nhìn ra các sơ sót và lỗ hỏng bên trong, cô ấy còn có thể đưa ra hướng thiết kế mới tốt hơn cho bộ phận thiết kế. Thử hỏi một người không biết gì có thể làm được như thể sao?)
(Giám đốc bộ phận thiết kế: Bản thân cô vô dụng thì nên im lặng đi, đã vô dụng còn phát ngôn kém hiểu biết, chỉ chứng minh cô là kẻ đần độn mà thôi. Tôi hơi hoài nghi vì sao cô có thể vào làm ở Tịch Thị thế?)
Bọn họ đều là tinh anh trong giới, đã từng gặp qua biết bao nhiêu người giỏi, nên việc nhìn người cũng vô cùng tốt. Đương nhiên muốn những kẻ mạnh như họ công nhận, thì bản thân người đó phải là một kẻ mạnh và mạnh hơn cả bọn họ, mà Kỷ Thần Hi đã làm được điều đó ở lần gặp mặt đầu tiên, với hội đồng quản trị của tập đoàn.
Còn chưa nói đến việc nhan sắc của bà chủ xuất chúng đến mức nào chứ? Khi cô ngồi cạnh một người có khí chất mạnh mẽ như Đại Boss, cũng không hoàn toàn bị áp chế hay kém cạnh gì. Phải nói hai người vô cùng xứng đôi với nhau. Đặc biệt, thái độ của Đại Boss đã nói lên tất cả, vị trí chủ mẫu nhà họ Tịch chỉ có thể là của cô.
Giám đốc nhân sự làm sao biết được những chuyện đó. Lúc này cô ta chỉ biết cả đám người đang cùng nhau ức hiếp cô, chỉ vì một cô đại tiểu thư bình hoa chẳng biết từ đâu đến. Cô ta hất hết đồ trên bàn làm việc xuống gây ra động tĩnh không nhỏ, khiến mọi người bên ngoài đều phải nhìn vào hóng hớt.
Cùng lúc đó, nhân vật chính trong câu chuyện lại đang vui vẻ dùng bữa tối cùng người đàn ông của cô trong phòng làm việc của anh.
"Ăn xong anh đưa em về kí túc nhé?" Tịch Cảnh Dương chống cằm nhìn hai má của cô vợ nhỏ đang phình lên như bánh bao, mỉm cười hỏi.
Đồ ăn của Kim Đỉnh Lâu không chỉ ngon, còn rất hợp với khẩu vị của cô, vì thế Kỷ Thần Hi ăn vô cùng ngon miệng, cô lắc đầu đáp:"Không cần đâu, em đã nói tối nay sẽ tăng ca cùng anh mà. Có điều mai em còn có việc ở trường, sáng anh đưa em về trường sớm chút là được."
Nhìn hai má y như bánh bao vô cùng đáng yêu của cô, Tịch Cảnh Dương rất muốn đưa tay chạm vào, nhưng lại sợ làm cô giận nên đành ngậm ngùi thu tay về.
"Ngốc à, có tăng ca cũng không đến lượt chúng ta đâu. Dạo gần đây em không ngủ được nhiều, vẫn là về kí túc nghỉ ngơi đi."
"Em không nghĩ thế đầu, em chắc chắn rằng anh nhìn ra được vấn đề nghiêm trọng trong bản kế hoạch kia mà đúng không? Anh chỉ không đến công ty một thời gian đã thế rồi, anh không sợ phá sản à?"
"Sẽ không đâu, anh còn phải cố gắng kiếm tiền để nuôi cô vợ nhỏ tham ăn nữa."
Kỷ Thần Hi bĩu môi nhỏ giọng:"Không phải em tham ăn đâu, vì cả ngày hôm nay em chưa ăn gì cả, bận đến mức muốn váng đầu luôn..."
Tịch Cảnh Dương liền nhíu mày:"Chẳng phải em nói muốn về kí túc xá ăn cơm cùng bạn sao?"
Nhớ đến chuyện buổi trưa, Kỷ Thần Hi chọt chọt đũa vào hộp cơm, không vui kể lại:"Các cậu ấy có mua cơm về, nhưng em không đói nên không ăn, sau đó thì bị kéo đến giảng đường..."
Kỷ Thần Hi kể sơ lược về chuyện đã xảy ra cho Tịch Cảnh Dương nghe, tuy nhiên cô không hề nhắc đến Bách Du.
Con người này có vấn đề, cô không muốn có dính líu gì đến anh ta.
Nhưng khi nghe được chuyện Kỷ Thần Hi bị bạo lực ngôn từ ở trường học, tâm trạng đang vui vẻ của Tịch Cảnh Dương ngay lập tức thay đổi, đi đến bàn làm việc nhấn nút gọi thư ký cũng là Nghiên Trạch đến.
Kỷ Thần Hi nhìn thấy hơi ngoài ý muốn, cố ngăn anh lại và giải thích với anh việc bản thân không hề chịu thiệt.
"Anh không cần giận đâu, em nói với anh không phải để anh tức giận, bởi vì em đã giải quyết đám người đó hết rồi."
Tịch Cảnh Dương không trả lời, dựa người vào bàn làm việc, khoanh tay nhìn cô.
Lúc này Kỷ Thần Hi ăn cũng không ngon nữa, buông đũa xuống, nhún nhún vai nói:"Em đã giao cho Edgard xử lý rồi, nay mai cậu ấy sẽ đền Nước Z, nhưng trước đó những người nói năng không có não kia sẽ đều nhận được thư luật sư trước, mà có lẽ bây giờ đã nhận được rồi đấy."
"Edgard?"
"Anh ta là bạn học của em khi còn ở MIT. Tuy không cùng chuyên ngành, nhưng cũng từng họp tác tham gia vài dự án chung. Về sau anh ta thi lấy thêm bằng luật và chứng chỉ luật sư ở Yale, ứng tuyển vào vị trí trưởng ban cố vấn luật ở A&D."
Tịch Cảnh Dương bỗng nở một nụ cười hết sức thân thiện hỏi thêm:"Vậy em mở cửa sau đề một người học trái ngành như anh ta gia nhập?"
Kỷ Thần Hi hoàn toàn không nhận ra ý tứ nguy hiểm từ câu hỏi của anh, thản nhiên trả lời:"Người tài tự dâng mình đến cửa để tư bản bốc lột, chẳng lẻ lại đuổi người ta đi? Bản thân em tuy chỉ thích nghiên cứu, không thích kinh doanh, nhưng em cũng chẳng phải đồ ngốc đâu."
(Giám đốc bộ phận thiết kế: Bản thân cô vô dụng thì nên im lặng đi, đã vô dụng còn phát ngôn kém hiểu biết, chỉ chứng minh cô là kẻ đần độn mà thôi. Tôi hơi hoài nghi vì sao cô có thể vào làm ở Tịch Thị thế?)
Bọn họ đều là tinh anh trong giới, đã từng gặp qua biết bao nhiêu người giỏi, nên việc nhìn người cũng vô cùng tốt. Đương nhiên muốn những kẻ mạnh như họ công nhận, thì bản thân người đó phải là một kẻ mạnh và mạnh hơn cả bọn họ, mà Kỷ Thần Hi đã làm được điều đó ở lần gặp mặt đầu tiên, với hội đồng quản trị của tập đoàn.
Còn chưa nói đến việc nhan sắc của bà chủ xuất chúng đến mức nào chứ? Khi cô ngồi cạnh một người có khí chất mạnh mẽ như Đại Boss, cũng không hoàn toàn bị áp chế hay kém cạnh gì. Phải nói hai người vô cùng xứng đôi với nhau. Đặc biệt, thái độ của Đại Boss đã nói lên tất cả, vị trí chủ mẫu nhà họ Tịch chỉ có thể là của cô.
Giám đốc nhân sự làm sao biết được những chuyện đó. Lúc này cô ta chỉ biết cả đám người đang cùng nhau ức hiếp cô, chỉ vì một cô đại tiểu thư bình hoa chẳng biết từ đâu đến. Cô ta hất hết đồ trên bàn làm việc xuống gây ra động tĩnh không nhỏ, khiến mọi người bên ngoài đều phải nhìn vào hóng hớt.
Cùng lúc đó, nhân vật chính trong câu chuyện lại đang vui vẻ dùng bữa tối cùng người đàn ông của cô trong phòng làm việc của anh.
"Ăn xong anh đưa em về kí túc nhé?" Tịch Cảnh Dương chống cằm nhìn hai má của cô vợ nhỏ đang phình lên như bánh bao, mỉm cười hỏi.
Đồ ăn của Kim Đỉnh Lâu không chỉ ngon, còn rất hợp với khẩu vị của cô, vì thế Kỷ Thần Hi ăn vô cùng ngon miệng, cô lắc đầu đáp:"Không cần đâu, em đã nói tối nay sẽ tăng ca cùng anh mà. Có điều mai em còn có việc ở trường, sáng anh đưa em về trường sớm chút là được."
Nhìn hai má y như bánh bao vô cùng đáng yêu của cô, Tịch Cảnh Dương rất muốn đưa tay chạm vào, nhưng lại sợ làm cô giận nên đành ngậm ngùi thu tay về.
"Ngốc à, có tăng ca cũng không đến lượt chúng ta đâu. Dạo gần đây em không ngủ được nhiều, vẫn là về kí túc nghỉ ngơi đi."
"Em không nghĩ thế đầu, em chắc chắn rằng anh nhìn ra được vấn đề nghiêm trọng trong bản kế hoạch kia mà đúng không? Anh chỉ không đến công ty một thời gian đã thế rồi, anh không sợ phá sản à?"
"Sẽ không đâu, anh còn phải cố gắng kiếm tiền để nuôi cô vợ nhỏ tham ăn nữa."
Kỷ Thần Hi bĩu môi nhỏ giọng:"Không phải em tham ăn đâu, vì cả ngày hôm nay em chưa ăn gì cả, bận đến mức muốn váng đầu luôn..."
Tịch Cảnh Dương liền nhíu mày:"Chẳng phải em nói muốn về kí túc xá ăn cơm cùng bạn sao?"
Nhớ đến chuyện buổi trưa, Kỷ Thần Hi chọt chọt đũa vào hộp cơm, không vui kể lại:"Các cậu ấy có mua cơm về, nhưng em không đói nên không ăn, sau đó thì bị kéo đến giảng đường..."
Kỷ Thần Hi kể sơ lược về chuyện đã xảy ra cho Tịch Cảnh Dương nghe, tuy nhiên cô không hề nhắc đến Bách Du.
Con người này có vấn đề, cô không muốn có dính líu gì đến anh ta.
Nhưng khi nghe được chuyện Kỷ Thần Hi bị bạo lực ngôn từ ở trường học, tâm trạng đang vui vẻ của Tịch Cảnh Dương ngay lập tức thay đổi, đi đến bàn làm việc nhấn nút gọi thư ký cũng là Nghiên Trạch đến.
Kỷ Thần Hi nhìn thấy hơi ngoài ý muốn, cố ngăn anh lại và giải thích với anh việc bản thân không hề chịu thiệt.
"Anh không cần giận đâu, em nói với anh không phải để anh tức giận, bởi vì em đã giải quyết đám người đó hết rồi."
Tịch Cảnh Dương không trả lời, dựa người vào bàn làm việc, khoanh tay nhìn cô.
Lúc này Kỷ Thần Hi ăn cũng không ngon nữa, buông đũa xuống, nhún nhún vai nói:"Em đã giao cho Edgard xử lý rồi, nay mai cậu ấy sẽ đền Nước Z, nhưng trước đó những người nói năng không có não kia sẽ đều nhận được thư luật sư trước, mà có lẽ bây giờ đã nhận được rồi đấy."
"Edgard?"
"Anh ta là bạn học của em khi còn ở MIT. Tuy không cùng chuyên ngành, nhưng cũng từng họp tác tham gia vài dự án chung. Về sau anh ta thi lấy thêm bằng luật và chứng chỉ luật sư ở Yale, ứng tuyển vào vị trí trưởng ban cố vấn luật ở A&D."
Tịch Cảnh Dương bỗng nở một nụ cười hết sức thân thiện hỏi thêm:"Vậy em mở cửa sau đề một người học trái ngành như anh ta gia nhập?"
Kỷ Thần Hi hoàn toàn không nhận ra ý tứ nguy hiểm từ câu hỏi của anh, thản nhiên trả lời:"Người tài tự dâng mình đến cửa để tư bản bốc lột, chẳng lẻ lại đuổi người ta đi? Bản thân em tuy chỉ thích nghiên cứu, không thích kinh doanh, nhưng em cũng chẳng phải đồ ngốc đâu."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.