Chương 552: Secret cầu cứu
Verty Sariel
07/07/2024
“Đã tìm được toàn bộ số bom trên đảo, công tắc điều khiển từ xa đã được phá bỏ, ngư lôi cũng bị vô hiệu.” Tịch Cảnh Dương và người của anh sớm đã giải quyết xong những sát thủ trong màn đêm, nhưng đợi đến khi nhận được tin của nhóm đi tìm bom thì anh mới lộ diện.
Kỷ Thần Hi gật đầu, nhìn xuống Secret đang chật vật vì vết thương không ngừng rỉ máu trên vai bà, nhếch môi:“Hai cái bảo hiểm của bà tôi đều đã dẹp xong rồi, vẫn chưa chịu đem con bài tẩy cuối cùng ra sao?”
Secret cố nén bình tĩnh nghiến răng nói:“Thời gian của ả ta không còn nhiều đâu, nếu ba tiếng sau tôi vẫn chưa thể rời khỏi hòn đảo này, thì cũng sẽ có người phải chôn cùng tôi thôi.”
Biểu cảm trên gương mặt xinh đẹp không hề thay đổi, như làn nước trong không chút động tĩnh, Kỷ Thần Hi cúi người xuống, trầm giọng hỏi:“Bà cảm thấy, tôi đang thương lượng với bà, hửm?”
Trong lòng Secret vốn đã tràn ngập lo lắng, bà ta không thể không dùng phương án cuối cùng này.
“Lần này tên bác sĩ đó không hề đi theo các người, hiện tại cho dù cậu ta có bắt đầu xuất phát đi chăng nữa…cũng đã quá muộn rồi.”
Kỷ Thần Hi bất giác nhíu mày. Ý tứ của đối phương rất rõ, bà ta chắc chắn đã tiêm thứ thuốc gì đó vào người Chris. Cô ngay lập tức bóp lấy cằm bà ta, như thể muốn bóp vỡ nó, nhưng sao cùng cô lại buông ra.
“Nhốt bà ta lại, đừng để bà ta tiếp xúc với ai hay bất kỳ đồ vật nào. Còn nữa, trước khi tôi quay lại, tuyệt đối không được để bà ta chết.”
Nói xong cô xoay người, kéo tay Tịch Cảnh Dương rời đi, anh khó hiểu nhìn cô nhưng cũng không lên tiếng mà chỉ ngoan ngoãn đi theo.
Đến khi đến trước một cánh cửa lớn trông có vẻ xa hoa, cùng một biển hiệu màu đen có dòng chữ “Big5” thì mới dừng lại.
Lúc này Tịch Cảnh Dương không thể không hỏi:“Em muốn đấu giá?” Anh cứ nghĩ cô sẽ ưu tiên việc tìm người hơn.
Kỷ Thần Hi nhẹ thao tác trên khoá bằng mật mã của cánh cổng, qua vài giây sau thì cánh cửa đã được mở ra. Làm xong cô mới giải thích:“Với đậu âm hiểm của bà ta, Chris có thể đã bị đưa đến phòng đấu giá rồi. Hiện tại ở đây có không ít người đang nhìn chằm chằm vào đợt đấu giá cuối cùng này, em không thể tự ý đi cướp người về được, rất dễ khiến thân phận của chúng ta bị lộ tẩy.”
“Em muốn tham gia đấu giá?”
“Phải. Dùng cách này có thể hợp lý hoá mọi thứ, tránh bị nghi ngờ.”
“Vậy còn thuốc giải?”
Kỷ Thần Hi có chút ngạc nhiên:“Anh cũng nghĩ Chris bị tiêm thuốc linh tinh sao?”
Tịch Cảnh Dương khẽ gật đầu, vì khi nghe cuộc trò chuyện của cô với Secret, thì anh cũng đã đoán ra được phần nào đó.
“Ừm, em cũng nghĩ giống anh. Với sự hiểu biết của em về bà ta, có lẻ thuốc giải cũng sẽ là một vật phẩm đấu giá, cho nên chúng ta không thể bỏ qua bất cứ món nào được. Trước tiên hãy chia nhau ra hành động, đợi đến khi cứu được Chris, em sẽ để con bé tự quyết định sống chết cho Secret.”
Hai người chia nhau ra vào các phòng đặc biệt dành cho thành viên của Big5, ngay cả Kỷ Hàn Phi cũng giao lại việc giải quyết số lượng lớn bom lại cho nhóm Leo và Delmar để tham gia. Mỗi người bọn họ trấn giữ một phòng, mục đích là đẩy giá các vật phẩm khác.
***
Trong lúc buổi đấu giá thứ ba đang được diễn ra, Secret đã được sơ cứu tạm qua vết thương trên vai, nói đúng hơn họ chỉ giúp bà ta tạm cầm máu, còn cơn đau thì vẫn kéo dài không dứt và còn bị cô lập bên trong phòng bar.
Secret nhân lúc người của Hắc Diêm rời đi để hỗ trợ phá bom, liền dùng một thiết bị liên lạc tương tự của Zero đã giấu trong quầy bar từ lâu, gửi tin nhắn đi.
[Tôi biết cậu vẫn còn trên đảo, mau cứu tôi!]
Qua một lúc sau mới nhận được phản hồi.
[Lucifer:?]
Secret nhìn dấu chấm hỏi trên màn hình càng thêm nóng máu, cố nén giận giải thích.
[Tôi không cẩn thận dính bẫy của em ấy.]
[Lucifer: Không phải bà không cẩn thận, mà là bà vốn chẳng đấu lại em ấy.]
[Phải, là tôi thua, mai đến cứu tôi!]
[Lucifer: Ha! Cứu bà? Nằm mơ hả? Em ấy muốn chơi chết bà, sao tôi phải ngăn em ấy?]
Secret xiết chặt lòng bàn tay, nào ngờ động đến vết thương khiến tay bà ta nhói lên, cố nén đau nhắn lại.
[Luci, không cứu tôi, nhất định cậu sẽ hối hận!]
[Lucifer: Đe doạ tôi? Bà có tin trước khi Sweetie trở lại, bà đã chết trước rồi không?]
[Nếu giúp tôi, tôi sẽ xoá toàn bộ thông tin có liên quan đến các người khỏi Harmodius, vĩnh viễn về sau cũng sẽ không ai tra được bất cứ thứ gì về các người nữa.]
[Lucifer: …]
Qua một lúc lâu chờ đợi, Secret không nhận được bất kỳ phản hồi gì từ đối phương nữa, bà ta tức giận ném mạnh thiết bị liên lạc xuống đất, khiến nó vỡ vụn thành từng mảnh.
“Quái vật! Cả gia tộc chó chết nhà các người đều là quái vật! Một lũ quái vật đáng bị nguyền rủa!”
Kỷ Thần Hi gật đầu, nhìn xuống Secret đang chật vật vì vết thương không ngừng rỉ máu trên vai bà, nhếch môi:“Hai cái bảo hiểm của bà tôi đều đã dẹp xong rồi, vẫn chưa chịu đem con bài tẩy cuối cùng ra sao?”
Secret cố nén bình tĩnh nghiến răng nói:“Thời gian của ả ta không còn nhiều đâu, nếu ba tiếng sau tôi vẫn chưa thể rời khỏi hòn đảo này, thì cũng sẽ có người phải chôn cùng tôi thôi.”
Biểu cảm trên gương mặt xinh đẹp không hề thay đổi, như làn nước trong không chút động tĩnh, Kỷ Thần Hi cúi người xuống, trầm giọng hỏi:“Bà cảm thấy, tôi đang thương lượng với bà, hửm?”
Trong lòng Secret vốn đã tràn ngập lo lắng, bà ta không thể không dùng phương án cuối cùng này.
“Lần này tên bác sĩ đó không hề đi theo các người, hiện tại cho dù cậu ta có bắt đầu xuất phát đi chăng nữa…cũng đã quá muộn rồi.”
Kỷ Thần Hi bất giác nhíu mày. Ý tứ của đối phương rất rõ, bà ta chắc chắn đã tiêm thứ thuốc gì đó vào người Chris. Cô ngay lập tức bóp lấy cằm bà ta, như thể muốn bóp vỡ nó, nhưng sao cùng cô lại buông ra.
“Nhốt bà ta lại, đừng để bà ta tiếp xúc với ai hay bất kỳ đồ vật nào. Còn nữa, trước khi tôi quay lại, tuyệt đối không được để bà ta chết.”
Nói xong cô xoay người, kéo tay Tịch Cảnh Dương rời đi, anh khó hiểu nhìn cô nhưng cũng không lên tiếng mà chỉ ngoan ngoãn đi theo.
Đến khi đến trước một cánh cửa lớn trông có vẻ xa hoa, cùng một biển hiệu màu đen có dòng chữ “Big5” thì mới dừng lại.
Lúc này Tịch Cảnh Dương không thể không hỏi:“Em muốn đấu giá?” Anh cứ nghĩ cô sẽ ưu tiên việc tìm người hơn.
Kỷ Thần Hi nhẹ thao tác trên khoá bằng mật mã của cánh cổng, qua vài giây sau thì cánh cửa đã được mở ra. Làm xong cô mới giải thích:“Với đậu âm hiểm của bà ta, Chris có thể đã bị đưa đến phòng đấu giá rồi. Hiện tại ở đây có không ít người đang nhìn chằm chằm vào đợt đấu giá cuối cùng này, em không thể tự ý đi cướp người về được, rất dễ khiến thân phận của chúng ta bị lộ tẩy.”
“Em muốn tham gia đấu giá?”
“Phải. Dùng cách này có thể hợp lý hoá mọi thứ, tránh bị nghi ngờ.”
“Vậy còn thuốc giải?”
Kỷ Thần Hi có chút ngạc nhiên:“Anh cũng nghĩ Chris bị tiêm thuốc linh tinh sao?”
Tịch Cảnh Dương khẽ gật đầu, vì khi nghe cuộc trò chuyện của cô với Secret, thì anh cũng đã đoán ra được phần nào đó.
“Ừm, em cũng nghĩ giống anh. Với sự hiểu biết của em về bà ta, có lẻ thuốc giải cũng sẽ là một vật phẩm đấu giá, cho nên chúng ta không thể bỏ qua bất cứ món nào được. Trước tiên hãy chia nhau ra hành động, đợi đến khi cứu được Chris, em sẽ để con bé tự quyết định sống chết cho Secret.”
Hai người chia nhau ra vào các phòng đặc biệt dành cho thành viên của Big5, ngay cả Kỷ Hàn Phi cũng giao lại việc giải quyết số lượng lớn bom lại cho nhóm Leo và Delmar để tham gia. Mỗi người bọn họ trấn giữ một phòng, mục đích là đẩy giá các vật phẩm khác.
***
Trong lúc buổi đấu giá thứ ba đang được diễn ra, Secret đã được sơ cứu tạm qua vết thương trên vai, nói đúng hơn họ chỉ giúp bà ta tạm cầm máu, còn cơn đau thì vẫn kéo dài không dứt và còn bị cô lập bên trong phòng bar.
Secret nhân lúc người của Hắc Diêm rời đi để hỗ trợ phá bom, liền dùng một thiết bị liên lạc tương tự của Zero đã giấu trong quầy bar từ lâu, gửi tin nhắn đi.
[Tôi biết cậu vẫn còn trên đảo, mau cứu tôi!]
Qua một lúc sau mới nhận được phản hồi.
[Lucifer:?]
Secret nhìn dấu chấm hỏi trên màn hình càng thêm nóng máu, cố nén giận giải thích.
[Tôi không cẩn thận dính bẫy của em ấy.]
[Lucifer: Không phải bà không cẩn thận, mà là bà vốn chẳng đấu lại em ấy.]
[Phải, là tôi thua, mai đến cứu tôi!]
[Lucifer: Ha! Cứu bà? Nằm mơ hả? Em ấy muốn chơi chết bà, sao tôi phải ngăn em ấy?]
Secret xiết chặt lòng bàn tay, nào ngờ động đến vết thương khiến tay bà ta nhói lên, cố nén đau nhắn lại.
[Luci, không cứu tôi, nhất định cậu sẽ hối hận!]
[Lucifer: Đe doạ tôi? Bà có tin trước khi Sweetie trở lại, bà đã chết trước rồi không?]
[Nếu giúp tôi, tôi sẽ xoá toàn bộ thông tin có liên quan đến các người khỏi Harmodius, vĩnh viễn về sau cũng sẽ không ai tra được bất cứ thứ gì về các người nữa.]
[Lucifer: …]
Qua một lúc lâu chờ đợi, Secret không nhận được bất kỳ phản hồi gì từ đối phương nữa, bà ta tức giận ném mạnh thiết bị liên lạc xuống đất, khiến nó vỡ vụn thành từng mảnh.
“Quái vật! Cả gia tộc chó chết nhà các người đều là quái vật! Một lũ quái vật đáng bị nguyền rủa!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.