Chương 476: Suy hô hấp
Verty Sariel
22/04/2024
Vừa đến cổng bệnh viện, Kỷ Hàn Phi vẻ mặt vô cảm bế Kỷ Thần Hi một mạch đến phòng bệnh VVIP của bệnh viện Nobles. Các bác sĩ cảm nhận được sát khi đáng sợ từ người anh, không một ai dám đến gần để kiểm tra cho Kỷ Thần Hi. Chỉ đến khi họ nhìn thấy Sigrid đi theo phía sau, liền nhận ra ông là quốc vương tân nhiệm của R Quốc, nhanh chóng đi đến trước mặt ông để hành lễ.
Sigrid không quan tâm đến những lễ nghi đó, ông cau mày ra lệnh cho các bác sĩ mau chóng kiểm tra tình hình sức khoẻ của cô gái có sắc mặt vô cùng kém, đang nằm trong lòng người đàn ông toàn thân sát khí kia.
Dù rất sợ hãi khí thế của đối phương, nhưng lệnh của quốc vương đã đưa ra, họ không thể không làm theo. Các bác sĩ nhìn nhau rồi dè dặt đến gần, nhỏ giọng:“Vị tiên sinh này…”
“Cút!”
Còn chưa kịp nói hết câu, cả nhóm bác sĩ đã muốn nhũn hết cả chân trước ánh mắt như muốn giết người từ người đàn ông, không một ai dám động đậy gì nữa.
Sigrid nhăn mặt lên tiếng:“Con bé đã ra nông nỗi này rồi, con còn không cho bác sĩ kiểm tra, con muốn con bé chết sao?”
Kỷ Hàn Phi cười lạnh, chẳng buồn ngẩng đầu nhìn ông đáp:“Chuyện năm năm trước, quốc vương bệ hạ…quên nhanh thật đấy.”
Vừa nhắc đến chuyện năm năm trước, cũng là sự cố 56, Sigrid liền im bặt. Đời này của ông việc làm khiến ông hối hận nhất, chính là lần đặt được vào năm đó, để rồi thất bại một cách thảm hại nhất.
Một vị bác sĩ nhìn ra cô gái trong lòng Kỷ Hàn Phi đang có dấu hiệu suy hô hấp, tuy còn rất yêu đời nhưng với lương tâm của một người bác sĩ, ông không thể không lên tiếng:“Vị tiên sinh này, ngài đã đưa vị tiểu thư này đến đây chắc hẳn cũng không muốn cô ấy xảy ra chuyện gì đâu đúng không? Tôi cảm thấy tình trạng cô ấy đang rất không ổn, ngài có thể để chúng tôi tiến hành cho cô ấy được không?”
Kỷ Hàn Phi im lặng không trả lời. Làm sao anh lại không biết vấn đề hiện tại của em gái anh. Chỉ có điều, với góc nhìn của anh, anh có thể nhìn ra những vết bầm tím chi chít trên người của cô, đến anh nhìn thấy cũng cảm thấy sợ hãi.
Thanh danh cả đời của một cô gái, nói mong manh cũng không phải quá mong manh, nhưng anh thật sự không muốn để cho người khác nhìn thấy những vết tích ái muội này, nếu không bọn họ sẽ nói em gái anh thành dạng gì đây?
Chưa bao giờ Kỷ Hàn Phi muốn giết một ai đó như thế, anh thật sự cảm thấy hối hận vì đêm qua đã để mặt cô ở cùng tên chó má kia.
Tuy nhiên vẫn may mắn khi hành động của Evan rất nhanh, cậu đã chạy đến được bệnh viện trễ hơn vài phút so với nhóm người của Kỷ Hàn Phi.
Vừa vào đến phòng bệnh, Evan liếc mắt đánh giá tình hình rồi lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngột ngạt:“Bác sĩ nam mời ra ngoài, gọi hai y tá trưởng đến đây.”
Nhìn thấy Evan, tâm trạng nặng nề của Kỷ Hàn Phi đã có thể buông lỏng đôi chút. Anh đặt Kỷ Thần Hi xuống giường, đưa mắt cảnh cáo những người trong phòng. Tất cả rùng mình một cái vì sợ hãi, sau đó đồng loạt đi ra ngoài. Kỷ Hàn Phi cũng đi theo sau bọn họ, anh khẽ nhìn lại trong phòng rồi lạnh lùng nói:“Ra ngoài!”
Sigrid hoàn hồn lại, cũng lủi thủi theo sau ra khỏi phòng bệnh.
Lúc này trong phòng bệnh rộng lớn chỉ còn lại hai cô y tá trưởng vừa được gọi đến, cùng với Evan và cô gái gương mặt đỏ ửng đang bất lực nằm trên giường bệnh.
Evan chậm rãi kéo lớp chăn mỏng trên người Kỷ Thần Hi ra, những dấu vết bắt mắt nhanh chóng đập vào mắt cậu, khiến cậu sững sờ mất mấy giây.
Hai cô y tá bên cạnh cũng suýt chết lặng. Bọn họ đều là người trưởng thành, sao họ có thể không biết bộ dạng của Kỷ Thần Hi hiện tại là do đã xảy ra chuyện gì cho được.
Evan khẽ mím chặt môi rồi hạ giọng hỏi:“Đã chuẩn bị phòng cấp cứu chưa?”
Cô y tá trưởng thứ nhất đáp:“Vâng, trước khi vị tiểu thư này được đưa đến, chúng tôi đã được nhận lệnh phải chuẩn bị phòng cấp cứu. Hiện tại mọi thứ đều đã chuẩn bị xong.”
Evan gật đầu:“Được, chuyển bệnh nhân đến phòng cấp cứu. Còn nữa…” Evan thoáng dừng lại một chút, lạnh mặt nhìn hai cô y tá nói tiếp:“Chuyện hai cô nhìn thấy ngày hôm nay, tốt nhất nên giữ kín trong lòng.”
Nói xong cậu bế Kỷ Thần Hi từ giường bệnh sang băng ca, đẩy cô đến phòng cấp cứu.
Hai cô y tá lặng người mất mấy giây. Bọn họ hoàn toàn nghe hiểu ý tứ cảnh cáo từ vị bác sĩ trẻ tuổi lạ mặt. Xem xét tình hình của bệnh nhân, thứ mà vị bác sĩ đó muốn họ không nói ra, còn gì ngoài việc bệnh nhân đã bị xâm phạm một cách nghiêm trọng chứ. Nhưng đều là phái nữ với nhau, họ hiểu và họ biết bản thân nên và không nên nói gì. Cả hai nhanh chóng đi theo Evan đến phòng cấp cứu để hỗ trợ.
Sau đó, đèn phòng cấp cứu sáng suốt hai giờ đồng hồ.
…----------------…
Sigrid không quan tâm đến những lễ nghi đó, ông cau mày ra lệnh cho các bác sĩ mau chóng kiểm tra tình hình sức khoẻ của cô gái có sắc mặt vô cùng kém, đang nằm trong lòng người đàn ông toàn thân sát khí kia.
Dù rất sợ hãi khí thế của đối phương, nhưng lệnh của quốc vương đã đưa ra, họ không thể không làm theo. Các bác sĩ nhìn nhau rồi dè dặt đến gần, nhỏ giọng:“Vị tiên sinh này…”
“Cút!”
Còn chưa kịp nói hết câu, cả nhóm bác sĩ đã muốn nhũn hết cả chân trước ánh mắt như muốn giết người từ người đàn ông, không một ai dám động đậy gì nữa.
Sigrid nhăn mặt lên tiếng:“Con bé đã ra nông nỗi này rồi, con còn không cho bác sĩ kiểm tra, con muốn con bé chết sao?”
Kỷ Hàn Phi cười lạnh, chẳng buồn ngẩng đầu nhìn ông đáp:“Chuyện năm năm trước, quốc vương bệ hạ…quên nhanh thật đấy.”
Vừa nhắc đến chuyện năm năm trước, cũng là sự cố 56, Sigrid liền im bặt. Đời này của ông việc làm khiến ông hối hận nhất, chính là lần đặt được vào năm đó, để rồi thất bại một cách thảm hại nhất.
Một vị bác sĩ nhìn ra cô gái trong lòng Kỷ Hàn Phi đang có dấu hiệu suy hô hấp, tuy còn rất yêu đời nhưng với lương tâm của một người bác sĩ, ông không thể không lên tiếng:“Vị tiên sinh này, ngài đã đưa vị tiểu thư này đến đây chắc hẳn cũng không muốn cô ấy xảy ra chuyện gì đâu đúng không? Tôi cảm thấy tình trạng cô ấy đang rất không ổn, ngài có thể để chúng tôi tiến hành cho cô ấy được không?”
Kỷ Hàn Phi im lặng không trả lời. Làm sao anh lại không biết vấn đề hiện tại của em gái anh. Chỉ có điều, với góc nhìn của anh, anh có thể nhìn ra những vết bầm tím chi chít trên người của cô, đến anh nhìn thấy cũng cảm thấy sợ hãi.
Thanh danh cả đời của một cô gái, nói mong manh cũng không phải quá mong manh, nhưng anh thật sự không muốn để cho người khác nhìn thấy những vết tích ái muội này, nếu không bọn họ sẽ nói em gái anh thành dạng gì đây?
Chưa bao giờ Kỷ Hàn Phi muốn giết một ai đó như thế, anh thật sự cảm thấy hối hận vì đêm qua đã để mặt cô ở cùng tên chó má kia.
Tuy nhiên vẫn may mắn khi hành động của Evan rất nhanh, cậu đã chạy đến được bệnh viện trễ hơn vài phút so với nhóm người của Kỷ Hàn Phi.
Vừa vào đến phòng bệnh, Evan liếc mắt đánh giá tình hình rồi lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngột ngạt:“Bác sĩ nam mời ra ngoài, gọi hai y tá trưởng đến đây.”
Nhìn thấy Evan, tâm trạng nặng nề của Kỷ Hàn Phi đã có thể buông lỏng đôi chút. Anh đặt Kỷ Thần Hi xuống giường, đưa mắt cảnh cáo những người trong phòng. Tất cả rùng mình một cái vì sợ hãi, sau đó đồng loạt đi ra ngoài. Kỷ Hàn Phi cũng đi theo sau bọn họ, anh khẽ nhìn lại trong phòng rồi lạnh lùng nói:“Ra ngoài!”
Sigrid hoàn hồn lại, cũng lủi thủi theo sau ra khỏi phòng bệnh.
Lúc này trong phòng bệnh rộng lớn chỉ còn lại hai cô y tá trưởng vừa được gọi đến, cùng với Evan và cô gái gương mặt đỏ ửng đang bất lực nằm trên giường bệnh.
Evan chậm rãi kéo lớp chăn mỏng trên người Kỷ Thần Hi ra, những dấu vết bắt mắt nhanh chóng đập vào mắt cậu, khiến cậu sững sờ mất mấy giây.
Hai cô y tá bên cạnh cũng suýt chết lặng. Bọn họ đều là người trưởng thành, sao họ có thể không biết bộ dạng của Kỷ Thần Hi hiện tại là do đã xảy ra chuyện gì cho được.
Evan khẽ mím chặt môi rồi hạ giọng hỏi:“Đã chuẩn bị phòng cấp cứu chưa?”
Cô y tá trưởng thứ nhất đáp:“Vâng, trước khi vị tiểu thư này được đưa đến, chúng tôi đã được nhận lệnh phải chuẩn bị phòng cấp cứu. Hiện tại mọi thứ đều đã chuẩn bị xong.”
Evan gật đầu:“Được, chuyển bệnh nhân đến phòng cấp cứu. Còn nữa…” Evan thoáng dừng lại một chút, lạnh mặt nhìn hai cô y tá nói tiếp:“Chuyện hai cô nhìn thấy ngày hôm nay, tốt nhất nên giữ kín trong lòng.”
Nói xong cậu bế Kỷ Thần Hi từ giường bệnh sang băng ca, đẩy cô đến phòng cấp cứu.
Hai cô y tá lặng người mất mấy giây. Bọn họ hoàn toàn nghe hiểu ý tứ cảnh cáo từ vị bác sĩ trẻ tuổi lạ mặt. Xem xét tình hình của bệnh nhân, thứ mà vị bác sĩ đó muốn họ không nói ra, còn gì ngoài việc bệnh nhân đã bị xâm phạm một cách nghiêm trọng chứ. Nhưng đều là phái nữ với nhau, họ hiểu và họ biết bản thân nên và không nên nói gì. Cả hai nhanh chóng đi theo Evan đến phòng cấp cứu để hỗ trợ.
Sau đó, đèn phòng cấp cứu sáng suốt hai giờ đồng hồ.
…----------------…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.