Chương 6: Tân pháp sư của Long Tộc
Triệu Long
14/11/2018
☆☆☆《__[Soul_Eyes]__》☆☆☆
Tác giả: Triệu Long
《《《______________________》》》
Nam! Nam..
Một âm thanh quen khiến tôi bị văng ra Bạch Giới. Từ từ tỉnh giấc, ngồi cạnh giường là chị My. Nhưng có vẻ chị ấy cũng vừa mới thức, trên người còn cả bộ quần áo ngủ bằng lụa gợi cảm.
-Tỉnh dậy đi Nam!
- Sao lại gọi em dậy ngay lúc này?
-Chào buổi sáng cục cưng ngủ nướng!
Chị tôi tiến lại cửa sổ kéo rèm lên, làm cho cả căn phòng trở nên sáng hơn. Chị bảo:
-Em không định về quê thăm nội à?
-Đi chứ sao không. Em nhớ nội lắm và có vài chuyện cần phải hỏi.
- Chuyện gì cơ?
-Có liên quan đến ma đấy chị nghe không?
-Thôi thôi em để mà nghe! Chị xuống phụ mẹ làm bữa sáng đây.
-Mau thức dậy chuẩn bị đi! Ăn sáng xong chúng ta khởi hành.
-Em biết rồi! Chị xuống trước đi, em xuống ngay.
-Nhanh đấy!
-Vâng.
Chị tôi rời khỏi phòng, tôi ngồi dậy che miệng ngáp vài tiếng, quơ tay lấy chiếc kính mát, rồi bước xuống nhà. Vừa xuống tới cầu thang, bên tách cà phê ấm, bố ngồi trên chiếc salon đọc báo
- Chào buổi sáng con trai! - Bố bảo
- Vâng! Chào bố
Mẹ và chị My thì đang làm bữa sáng trong bếp.Đang bận với món trứng ốp lếch mẹ bảo
- Con rửa mặt đi rồi cùng ăn sáng với cả nhà!
- Mọi người ăn trước đi con ra ngay. -Tôi bảo
Ăn sáng xong, chúng tôi lên xe khởi hành về quê. Sau khi xe chạy qua khỏi đường hầm, tôi như mình đang ở một thế giới khác vậy. Không còn tiếng ồn và khói bụi, mà là không khí trong lành của một vùng quê yên bình. Không còn những tòa cao ốc đồ sộ, mà đổi lại là những cánh đồng thơm mùi mạ non, những cây cổ thụ lâu năm. Nhà bà tôi còn khá xa, nên có lẽ phải tốn thêm vài ít thời gian nữa.
-Oa đẹp quá -Chị tôi bảo
- Chắc đây là lần đầu mấy đứa nó về quê nhỉ -Mẹ nói
-Ừm.. Cũng khá lâu rồi - Ba tôi trầm xuống
Qua đường hầm chúng tôi đi đến một khu rừng, hai bên đường là những cây hoa anh đào to lớn. Từng cánh hoa rơi khiến cho khung cảnh thêm phần thơ mộng. Nhưng ở trên những cành cây to và sum suê ấy, có vài đứa trẻ đang ngồi trên ấy cùng những sinh vật lạ. Những sinh vật ấy,chúng có màu đỏ và chiếc đầu hình rồng. Tôi nhắm đôi mắt lại, tập trung tư tưởng, tôi lại một lần nữa đi vào Bạch giới.
-Lão Bạch! Lão Bạch! Ông nghe tôi gọi không?
Một lát sau,Lão Bạch cùng Momoro hiện ra trong không gian trắng xóa. Cả hai đều nói:
-Chào thiếu chủ!
Tác giả: Triệu Long
《《《______________________》》》
Nam! Nam..
Một âm thanh quen khiến tôi bị văng ra Bạch Giới. Từ từ tỉnh giấc, ngồi cạnh giường là chị My. Nhưng có vẻ chị ấy cũng vừa mới thức, trên người còn cả bộ quần áo ngủ bằng lụa gợi cảm.
-Tỉnh dậy đi Nam!
- Sao lại gọi em dậy ngay lúc này?
-Chào buổi sáng cục cưng ngủ nướng!
Chị tôi tiến lại cửa sổ kéo rèm lên, làm cho cả căn phòng trở nên sáng hơn. Chị bảo:
-Em không định về quê thăm nội à?
-Đi chứ sao không. Em nhớ nội lắm và có vài chuyện cần phải hỏi.
- Chuyện gì cơ?
-Có liên quan đến ma đấy chị nghe không?
-Thôi thôi em để mà nghe! Chị xuống phụ mẹ làm bữa sáng đây.
-Mau thức dậy chuẩn bị đi! Ăn sáng xong chúng ta khởi hành.
-Em biết rồi! Chị xuống trước đi, em xuống ngay.
-Nhanh đấy!
-Vâng.
Chị tôi rời khỏi phòng, tôi ngồi dậy che miệng ngáp vài tiếng, quơ tay lấy chiếc kính mát, rồi bước xuống nhà. Vừa xuống tới cầu thang, bên tách cà phê ấm, bố ngồi trên chiếc salon đọc báo
- Chào buổi sáng con trai! - Bố bảo
- Vâng! Chào bố
Mẹ và chị My thì đang làm bữa sáng trong bếp.Đang bận với món trứng ốp lếch mẹ bảo
- Con rửa mặt đi rồi cùng ăn sáng với cả nhà!
- Mọi người ăn trước đi con ra ngay. -Tôi bảo
Ăn sáng xong, chúng tôi lên xe khởi hành về quê. Sau khi xe chạy qua khỏi đường hầm, tôi như mình đang ở một thế giới khác vậy. Không còn tiếng ồn và khói bụi, mà là không khí trong lành của một vùng quê yên bình. Không còn những tòa cao ốc đồ sộ, mà đổi lại là những cánh đồng thơm mùi mạ non, những cây cổ thụ lâu năm. Nhà bà tôi còn khá xa, nên có lẽ phải tốn thêm vài ít thời gian nữa.
-Oa đẹp quá -Chị tôi bảo
- Chắc đây là lần đầu mấy đứa nó về quê nhỉ -Mẹ nói
-Ừm.. Cũng khá lâu rồi - Ba tôi trầm xuống
Qua đường hầm chúng tôi đi đến một khu rừng, hai bên đường là những cây hoa anh đào to lớn. Từng cánh hoa rơi khiến cho khung cảnh thêm phần thơ mộng. Nhưng ở trên những cành cây to và sum suê ấy, có vài đứa trẻ đang ngồi trên ấy cùng những sinh vật lạ. Những sinh vật ấy,chúng có màu đỏ và chiếc đầu hình rồng. Tôi nhắm đôi mắt lại, tập trung tư tưởng, tôi lại một lần nữa đi vào Bạch giới.
-Lão Bạch! Lão Bạch! Ông nghe tôi gọi không?
Một lát sau,Lão Bạch cùng Momoro hiện ra trong không gian trắng xóa. Cả hai đều nói:
-Chào thiếu chủ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.