Chương 17: Tội ác phải trả giá (P.1)
Triệu Long
24/11/2018
《《《《SOUL EYES》》》》
Tác giả: Triệu Long
______________________________________________________________
Tóm tắt tập trước: Sau một thời gian vất vả để tìm kiếm tro cốt nhưng vẫn thất bại, dưới sự giúp đỡ của Hoa cuối cùng họ cũng đã tìm ra nơi cất giấu tro cốt, đó chính là một ngôi chùa ở núi Hư Vân, sau khi giải thoát cho Hoa cả hai bắt đầu kết hoạch bắt tên Tuấn phải trả giá.
_____________________________________________________________
Chạy.... Chạy...
Cũng may là kịp giờ học
- Cả lớp chỉnh đốn hàng ngũ! Đếm số từ 1 đến hết! - Giáo viên thể dục nói
Hôm nay có bài kiểm tra môn đánh bóng chuyền, tôi tin chắc mình sẽ được A+, tôi với thằng Ân mà bắt cặp đánh thì khỏi bàn nha.
- Nhóm kế tiếp...!
Ông thầy có vẻ đang sắp xếp lại gì đó thì phải,tôi cũng chẳng rõ
- Ân và Trúc!
Cái quái gì đang diễn ra vậy, bình thường tôi và nó luôn 1 cặp cơ mà sao ông thầy lại đổi rồi. Nó tỏ ra khuôn mặt đáng thương vì phải đánh với một em không giỏi thể dục nhất lớp.
Đánh xong nó về chỗ ngồi cạnh tôi than thở, nhưng có vẻ tình bạn của tôi và nó giờ đã thành tình anh em, chúng tôi gọi nhau là mày-tao khiến hai đứa thân thiết hơn trước
- Thôi xong rồi mày ạ! Tao chưa tập với Trúc lần nào,tao nghĩ lần này chắc tiêu quá.
- Lo gì mày ạ, thể dục thôi gỡ điểm dễ lắm, nhưng tao lại chả hiểu vì sao ổng lại xếp lại như vậy. Tao định đứng lên hỏi đây.
- Tao cũng như mày thôi!
-Cặp kế tiếp...! Nam và Nhi!
Tôi cảm thấy vui vui khi nhìn vẻ mặt thất vọng của bọn con trai trong lớp, mặc khác tôi cảm thấy khó chịu khi phải đánh với con gái. Nhất là người mới, bé này có vẻ yếu ớt, tôi đang rất hồi hợp chả biết có đạt không đây nữa. Tôi hỏi thầy giáo
-Thưa thầy cho em hỏi?
-Rồi em có ý kiến gì Nam?
-Tại sao thầy lại đổi cặp của em và Ân vậy?
Thầy bảo
- Là thế này, trước khi Nhi chuyển vào thì em ngồi 1 mình nên chưa có thể có cặp riêng để luyện tập, nên thầy để Ân luyện với em, nhưng giờ Nhi đã ngồi với em rồi nên Ân sẽ phải luyện với Trúc. Em còn hỏi thêm gì không?
- Dạ không!Vâng em hiểu rồi ạ!
Biết sao bây giờ đành phải chịu thôi, không biết là con bé Nhi nó đánh được không nữa.
-Cố lên Liên Nhi!!- Tụi con trai phía dưới
-Cảm ơn các cậu nha! -Nhi cười trả lời
-Rồi các em vào vị trí! Bắt đầu!
Khi phát quả đầu tiên thì vẫn chưa thấy gì đặc biệt cho đến quả thứ 2 thì...Cái gì thế này? Nội lực mạnh quá! Không ngờ con bé này vẻ ngoài trong yếu ớt vậy mà lại... Tôi có thể nhìn thấy được cả luồng khí vàng bao quanh cô ấy và mỗi đường chuyền, tốc độ điều chính rất xác.
Vài phút sau
- Được rồi các em về chỗ đi! Cặp bạn Ân và Nhi được A+!
- Nhi giỏi quá! - Tụi con trai nói
Quay về tôi nói nhỏ với Ân
- Mày thấy gì không? Sức mạnh và cả tốc độ đó.
Ân quay qua nhìn Nhi bảo
-Tao biết rồi! Nãy giờ quan sát tuy tao không khí phát ra, nhưng tao đảm bảo con bé này có gì đó thần bí!
Hôm nay trời khá đẹp, mây bay thành mảng cứ thế trôi chầm chậm, những cánh chim yến chao liện trên bầu trời trong xanh,tranh thủ giờ ra chơi tôi ngồi nghỉ ở phía dưới bóng cây Long Não sum suê. Tôi suy nghĩ cách làm sao để tên Tuấn phải đền tội, nên có vẻ tôi trở nên thờ thẫn khi nào cũng không hay nữa. Nhưng rồi...
- Ui lạnh!
Có người nào đó lấy hai chai nước ướp lạnh ịn vào má tôi, khi tôi quay sang thì nhận ra đó là Liên Nhi.Nhưng tại sao cô ấy lại biết chỗ này nhỉ? Tôi tưởng đây là chỗ bí mật của tôi rồi chứ, ngay cả thằng Ân mà mình còn không cho biết, không thể hiểu nổi.
-Sao ngồi ở đây một mình vậy Nam? Bộ cậu thất tình à?
-Làm gì có? Tại có nhiều việc cần suy nghĩ nên ra đây thôi!
- Mà sao Nhi biết chỗ này vậy?
- Là như thế này! Nhi muốn cảm ơn Nam về việc Nam đã giúp Nhi được A+ nên Nhi định mua chai nước cho Nam để cảm ơn, tình cờ Nhi thấy Nam đi đâu đó nên đi theo rồi tới đây!
-Tại Nhi chơi hay thôi! Mà không biết người ta đi đâu cũng đi theo, Nhi nhẹ dạ dữ!
-Hihi!Thôi Nam uống nước đi!
-Cám ơn Nhi!
Cô ấy nhìn xung quanh và bắt đầu có những biểu hiện thích thú về " Căn cứ bí mật " của tôi. Phía xa là biển cả mênh mông, cùng mây, cùng gió, gần hơn là những ngôi nhà san sát nhau tạo nên bức tranh thiên mỹ, ở chỗ chúng tôi ngồi là cánh đồng cỏ rộng lớn, phía trên là tán cây Long Não xanh rờn, to lớn, hùng vĩ, nếu mà buổi trưa bạn đến đây có thể nằm xuống cỏ nghỉ nghơi và nghe chim hót, yên tĩnh mà nhẹ nhàng, êm dịu.
-Ui~~Sao Nam tìm được chỗ này đẹp thế?
-Chỉ tình cờ thôi!
Ngắm cảnh trong sự yên lặng được vài phút Nhi quay sang hỏi
- Mỗi lần cậu buồn đều ra đây à?
-Không hẳn vậy! Vui, buồn hay thặm chí là tức giận mình đều ra đây cả! Đây là không gian tĩnh lặng của mình, nó giúp mình cảm bình yên khi ngắm nhìn nó.
-Vậy hỏi thật nha cậu có người yêu chưa thế trong mặt buồn buồn như thất tình vậy?
Khi tôi nói chuyện với Nhi tôi có cảm giác như mình đã gặp lại một người bạn của tôi từ kiếp trước vậy. Gần gũi, quen thuộc, vì vậy nên tôi quyết định trải lòng để nói chuyện.
- Mình thật ra vẫn chưa có người yêu và sẽ quyết không có người yêu đâu!
- Sao vậy? Cậu nhìn cũng được mà sao không muốn tìm một người mà mình thương cơ chứ?
-Thú thật là mình đã có vị hôn thê rồi nên mình sẽ không yêu ai nữa đâu!
- Vị hôn thê á? Cậu đùa tớ phải không?
-Thật đấy! Mình cũng muốn biết vị hôn thê của mình như thế nào?
- Cậu vẫn chưa biết mặt cô ấy à?
-Vẫn chưa! Tuần sau mình dọn nhà đến đấy, lúc đó mới biết được!
-Vậy à! Lỡ như cô ấy xấu xí hay không lành lặng thì sao? Hoặc là xấu tính chẳng hạn?
- Cái đó...!
Nhi tỏ thái độ e thẹn
- Nam à mình thích cậu! Cậu có bằng lòng làm người yêu mình không?
Không cần suy nghĩ tôi trả lời Nhi
- Mình xin lỗi cậu! Mình chỉ có thể làm bạn thôi, còn vượt quá giới hạn thì mình không thể!
- Nhưng mình "say nắng" cậu mất rồi!
-Nếu cậu cứ như vậy thì cả bạn bè chúng ta cũng không thể đâu!
Cô ấy tỏ ra thái độ khoái chí
-Hihi! Mình đùa thôi cậu làm gì căng vậy?
Nhi hỏi tiếp
- Mà mình hỏi thật, nếu cô ấy như vậy liệu cậu sẽ hủy hôn và bỏ cô ấy chứ?
Tôi lặng người trả lời
- Không đâu! Dù sao cô ấy cũng là vợ mình, dù cho cô ấy như thế nào thì mình vẫn yêu cô ấy!
Nhi mỉm cười
- Nhìn vậy mà chung thủy gớm nhỉ!
Hai đứa ngồi nói chuyện một lúc thì có tiếng chuông báo vào tiết kế tiếp.
Hôm nay nhà thằng Ân đi vắng nên tôi xin phép được đi qua ở có bạn với nó.
Bín Bon..
- Chào buổi tối Bro! Mày ăn tối chưa? Vô ăn với tao luôn nè?
Tác giả: Triệu Long
______________________________________________________________
Tóm tắt tập trước: Sau một thời gian vất vả để tìm kiếm tro cốt nhưng vẫn thất bại, dưới sự giúp đỡ của Hoa cuối cùng họ cũng đã tìm ra nơi cất giấu tro cốt, đó chính là một ngôi chùa ở núi Hư Vân, sau khi giải thoát cho Hoa cả hai bắt đầu kết hoạch bắt tên Tuấn phải trả giá.
_____________________________________________________________
Chạy.... Chạy...
Cũng may là kịp giờ học
- Cả lớp chỉnh đốn hàng ngũ! Đếm số từ 1 đến hết! - Giáo viên thể dục nói
Hôm nay có bài kiểm tra môn đánh bóng chuyền, tôi tin chắc mình sẽ được A+, tôi với thằng Ân mà bắt cặp đánh thì khỏi bàn nha.
- Nhóm kế tiếp...!
Ông thầy có vẻ đang sắp xếp lại gì đó thì phải,tôi cũng chẳng rõ
- Ân và Trúc!
Cái quái gì đang diễn ra vậy, bình thường tôi và nó luôn 1 cặp cơ mà sao ông thầy lại đổi rồi. Nó tỏ ra khuôn mặt đáng thương vì phải đánh với một em không giỏi thể dục nhất lớp.
Đánh xong nó về chỗ ngồi cạnh tôi than thở, nhưng có vẻ tình bạn của tôi và nó giờ đã thành tình anh em, chúng tôi gọi nhau là mày-tao khiến hai đứa thân thiết hơn trước
- Thôi xong rồi mày ạ! Tao chưa tập với Trúc lần nào,tao nghĩ lần này chắc tiêu quá.
- Lo gì mày ạ, thể dục thôi gỡ điểm dễ lắm, nhưng tao lại chả hiểu vì sao ổng lại xếp lại như vậy. Tao định đứng lên hỏi đây.
- Tao cũng như mày thôi!
-Cặp kế tiếp...! Nam và Nhi!
Tôi cảm thấy vui vui khi nhìn vẻ mặt thất vọng của bọn con trai trong lớp, mặc khác tôi cảm thấy khó chịu khi phải đánh với con gái. Nhất là người mới, bé này có vẻ yếu ớt, tôi đang rất hồi hợp chả biết có đạt không đây nữa. Tôi hỏi thầy giáo
-Thưa thầy cho em hỏi?
-Rồi em có ý kiến gì Nam?
-Tại sao thầy lại đổi cặp của em và Ân vậy?
Thầy bảo
- Là thế này, trước khi Nhi chuyển vào thì em ngồi 1 mình nên chưa có thể có cặp riêng để luyện tập, nên thầy để Ân luyện với em, nhưng giờ Nhi đã ngồi với em rồi nên Ân sẽ phải luyện với Trúc. Em còn hỏi thêm gì không?
- Dạ không!Vâng em hiểu rồi ạ!
Biết sao bây giờ đành phải chịu thôi, không biết là con bé Nhi nó đánh được không nữa.
-Cố lên Liên Nhi!!- Tụi con trai phía dưới
-Cảm ơn các cậu nha! -Nhi cười trả lời
-Rồi các em vào vị trí! Bắt đầu!
Khi phát quả đầu tiên thì vẫn chưa thấy gì đặc biệt cho đến quả thứ 2 thì...Cái gì thế này? Nội lực mạnh quá! Không ngờ con bé này vẻ ngoài trong yếu ớt vậy mà lại... Tôi có thể nhìn thấy được cả luồng khí vàng bao quanh cô ấy và mỗi đường chuyền, tốc độ điều chính rất xác.
Vài phút sau
- Được rồi các em về chỗ đi! Cặp bạn Ân và Nhi được A+!
- Nhi giỏi quá! - Tụi con trai nói
Quay về tôi nói nhỏ với Ân
- Mày thấy gì không? Sức mạnh và cả tốc độ đó.
Ân quay qua nhìn Nhi bảo
-Tao biết rồi! Nãy giờ quan sát tuy tao không khí phát ra, nhưng tao đảm bảo con bé này có gì đó thần bí!
Hôm nay trời khá đẹp, mây bay thành mảng cứ thế trôi chầm chậm, những cánh chim yến chao liện trên bầu trời trong xanh,tranh thủ giờ ra chơi tôi ngồi nghỉ ở phía dưới bóng cây Long Não sum suê. Tôi suy nghĩ cách làm sao để tên Tuấn phải đền tội, nên có vẻ tôi trở nên thờ thẫn khi nào cũng không hay nữa. Nhưng rồi...
- Ui lạnh!
Có người nào đó lấy hai chai nước ướp lạnh ịn vào má tôi, khi tôi quay sang thì nhận ra đó là Liên Nhi.Nhưng tại sao cô ấy lại biết chỗ này nhỉ? Tôi tưởng đây là chỗ bí mật của tôi rồi chứ, ngay cả thằng Ân mà mình còn không cho biết, không thể hiểu nổi.
-Sao ngồi ở đây một mình vậy Nam? Bộ cậu thất tình à?
-Làm gì có? Tại có nhiều việc cần suy nghĩ nên ra đây thôi!
- Mà sao Nhi biết chỗ này vậy?
- Là như thế này! Nhi muốn cảm ơn Nam về việc Nam đã giúp Nhi được A+ nên Nhi định mua chai nước cho Nam để cảm ơn, tình cờ Nhi thấy Nam đi đâu đó nên đi theo rồi tới đây!
-Tại Nhi chơi hay thôi! Mà không biết người ta đi đâu cũng đi theo, Nhi nhẹ dạ dữ!
-Hihi!Thôi Nam uống nước đi!
-Cám ơn Nhi!
Cô ấy nhìn xung quanh và bắt đầu có những biểu hiện thích thú về " Căn cứ bí mật " của tôi. Phía xa là biển cả mênh mông, cùng mây, cùng gió, gần hơn là những ngôi nhà san sát nhau tạo nên bức tranh thiên mỹ, ở chỗ chúng tôi ngồi là cánh đồng cỏ rộng lớn, phía trên là tán cây Long Não xanh rờn, to lớn, hùng vĩ, nếu mà buổi trưa bạn đến đây có thể nằm xuống cỏ nghỉ nghơi và nghe chim hót, yên tĩnh mà nhẹ nhàng, êm dịu.
-Ui~~Sao Nam tìm được chỗ này đẹp thế?
-Chỉ tình cờ thôi!
Ngắm cảnh trong sự yên lặng được vài phút Nhi quay sang hỏi
- Mỗi lần cậu buồn đều ra đây à?
-Không hẳn vậy! Vui, buồn hay thặm chí là tức giận mình đều ra đây cả! Đây là không gian tĩnh lặng của mình, nó giúp mình cảm bình yên khi ngắm nhìn nó.
-Vậy hỏi thật nha cậu có người yêu chưa thế trong mặt buồn buồn như thất tình vậy?
Khi tôi nói chuyện với Nhi tôi có cảm giác như mình đã gặp lại một người bạn của tôi từ kiếp trước vậy. Gần gũi, quen thuộc, vì vậy nên tôi quyết định trải lòng để nói chuyện.
- Mình thật ra vẫn chưa có người yêu và sẽ quyết không có người yêu đâu!
- Sao vậy? Cậu nhìn cũng được mà sao không muốn tìm một người mà mình thương cơ chứ?
-Thú thật là mình đã có vị hôn thê rồi nên mình sẽ không yêu ai nữa đâu!
- Vị hôn thê á? Cậu đùa tớ phải không?
-Thật đấy! Mình cũng muốn biết vị hôn thê của mình như thế nào?
- Cậu vẫn chưa biết mặt cô ấy à?
-Vẫn chưa! Tuần sau mình dọn nhà đến đấy, lúc đó mới biết được!
-Vậy à! Lỡ như cô ấy xấu xí hay không lành lặng thì sao? Hoặc là xấu tính chẳng hạn?
- Cái đó...!
Nhi tỏ thái độ e thẹn
- Nam à mình thích cậu! Cậu có bằng lòng làm người yêu mình không?
Không cần suy nghĩ tôi trả lời Nhi
- Mình xin lỗi cậu! Mình chỉ có thể làm bạn thôi, còn vượt quá giới hạn thì mình không thể!
- Nhưng mình "say nắng" cậu mất rồi!
-Nếu cậu cứ như vậy thì cả bạn bè chúng ta cũng không thể đâu!
Cô ấy tỏ ra thái độ khoái chí
-Hihi! Mình đùa thôi cậu làm gì căng vậy?
Nhi hỏi tiếp
- Mà mình hỏi thật, nếu cô ấy như vậy liệu cậu sẽ hủy hôn và bỏ cô ấy chứ?
Tôi lặng người trả lời
- Không đâu! Dù sao cô ấy cũng là vợ mình, dù cho cô ấy như thế nào thì mình vẫn yêu cô ấy!
Nhi mỉm cười
- Nhìn vậy mà chung thủy gớm nhỉ!
Hai đứa ngồi nói chuyện một lúc thì có tiếng chuông báo vào tiết kế tiếp.
Hôm nay nhà thằng Ân đi vắng nên tôi xin phép được đi qua ở có bạn với nó.
Bín Bon..
- Chào buổi tối Bro! Mày ăn tối chưa? Vô ăn với tao luôn nè?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.