Chương 63
Yêu Thương Hải
02/08/2016
Mặc kệ trong lòng Mộ Lê Thần rối rắm như thế nào, khoảng cách giữa bọn họ với B thị chung quy vẫn cứ càng ngày càng gần.
Mộ Lê Thần mang theo Tiểu Hắc, Mục Nhiên, Ân Phùng, Hà Kỳ Tranh ngụy trang thành một tiểu đội dị năng giả, mà đại quân tang thi thì đổi một con đường khác đến B thị.
B thị đã hoàn toàn biến thành một thành phố tang thi, căn cứ B thị không nằm ở trung tâm, mà giống như căn cứ H tỉnh thành lập ở ngoại ô thưa thớt.
Đám người Mộ Lê Thần muốn đi tới căn cứ B thị tất nhiên phải băng qua rừng núi.
Biến dị thú cùng biến dị thực vật trên núi đặc biệt nhiều, đám người Mộ Lê Thần mỗi một bước đi đều phải cẩn cẩn thận thận, lo lắng đám cỏ dưới chân nhìn như mặt cỏ thông thường nhưng thực chất là huyết nhung thảo, bên cạnh nhìn như dây leo thông thường nhưng thực chất là những xúc tu lợi hại của biến dị thực vật dùng để săn con mồi.
May mà trong rừng núi, tang thi động thực vật cũng không thiếu, Mộ Lê Thần trao đổi cùng tang thi động thực vật, địa phương nào có biến dị thú hay biến dị thực vật hắn đều rất rõ ràng, bọn họ có thể tránh được đám biến dị thú cùng biến dị thực vật đó, tránh không khỏi cũng có thể đối phó được.
Lên núi sau lại xuống núi, thời điểm đám người Mộ Lê Thần sắp ra khỏi ngọn núi này, phát sinh một chuyện ngoài ý muốn.
Mộ Lê Thần nhận được tin tức từ một tang thi chim báo lại, biết được con đường phía trước bị một đám nhân loại chặn, không khỏi nhíu mày.
Con đường này là lối đi an toàn nhất, nếu vì né tránh đám nhân loại đó mà đi đường vòng, hắn tuy rằng không sợ nguy hiểm, nhưng tốc độ sẽ chậm đi rất nhiều.
Hắn cũng không muốn chậm trễ ở trong này.
Mộ Lê Thần nghĩ nghĩ, hắn quyết định ngụy trang thành tiểu đội dị năng của nhân loại, nói không chừng có thể xen lẫn cùng đám người này rời khỏi đây.
Đi trên con đường nhiều thêm vài cái pháo phôi cũng có thể khiến hắn bớt nhàm chán.
Còn nếu đám nhân loại đó muốn hạ thủ với bọn hắn, hắn cũng không để ý mà đem đám gia hỏa ấy ở lại chỗ này làm phân bón cho cây.
.
Có chỉ thị của Mộ Lê Thần, những người khác đều theo phía sau hắn đi đến chỗ của nhóm nhân loại kia.
Lúc đến gần, Mộ Lê Thần cố ý làm ra một ít tiếng vang, tránh để lặng yên không tiếng động mà đến gần tạo thành hiểu lầm không cần thiết.
Quả nhiên, nghe thấy âm thanh, liền có người đến kiểm tra.
Người đến kiểm tra là một tên xấu xí, dị năng giả tốc độ cấp ba.
Khi nhìn thấy đám người Mộ Lê Thần, tên tiểu tử xấu xí trách mắng: “Chúng tôi là Lôi Hỏa dong binh đoàn ở chỗ này làm việc, người không liên can nhanh rời khỏi đi!”
Lôi Hỏa dong binh đoàn? Đó là thứ gì?
Mộ Lê Thần hoàn toàn không đem cái gọi là Lôi Hỏa dong binh đoàn để vào mắt, hắn nói với tên tiểu tử xấu xí: “Bọn tôi chỉ là muốn đi qua.”
Tên xấu xí cũng không dám làm khó Mộ Lê Thần, chung quy, người nào nếu dám đến nơi tụ tập đầy biến dị thú cùng biến dị thực vật chắc chắn phải có thực lực cường đại.
Hắn vội vàng bỏ lại vài chữ: “Chờ ở đó.”
Sau đó liền xoay người trở về.
Phỏng chừng là tìm lão đại xin chỉ thị.
Không bao lâu, hắn trở lại, nói với đám người Mộ Lê Thần: “Đội trưởng nói, các người đi đường vòng đi!”
Mộ Lê Thần không đợi hắn nói hết lời, đặt một sợi dây leo lên cổ hắn, trực tiếp siết chết.
~ ○ ~ ○ ~ ○ ~
An Dương hơn nửa tháng trước đã sớm đến căn cứ B thị, hắn cùng với vài dị năng giả tại căn cứ B thị xin chỉ thị thành lập một dong binh đoàn loại nhỏ, hắn là đội trưởng.
Đối với thế lực thành lập và quản lý dong binh đoàn, An Dương một chút cũng không cảm thấy hứng thú, hắn thành lập dong binh đoàn bất quá cũng là vì muốn mượn sự trợ giúp của đội hữu mà đi một số địa phương nguy hiểm, lấy được tinh hạch tăng cường thực lực.
Cho nên dong binh đoàn nho nhỏ này của hắn liền giao cho phó đoàn trưởng quản lý.
Lần này hắn mang theo dong binh đoàn tiếp nhận một nhiệm vụ giết sói biến dị cấp bốn, đi lên ngọn núi này.
Chỉ là không nghĩ tới, chờ hắn vừa giết chết bọn sói tiêu hao không ít năng lượng, liền bị người của Lôi Hỏa dong binh đoàn bao vây.
Hơn nữa thoạt nhìn có vẻ các đoàn viên cùng đối phương liên thủ tính kế hắn.
An Dương cũng không phải quá sửng sốt.
Loại phản bội này, hắn đã quá quen thuộc, bởi vì như vậy, hắn sớm đã không biết đổi bao nhiêu đội hữu rồi.
Đoàn đội hữu này tuy phải đổi đi thật là có điểm đáng tiếc, dù sao phối hợp cũng coi như ăn ý.
Hắn có chút tiếc nuối mà nghĩ.
An Dương lạnh lùng nhìn phó đoàn trưởng cùng đoàn viên đã sớm đứng cùng một chỗ với Lôi Hỏa dong binh đoàn, không nói một lời.
Vừa không chất vấn bọn họ vì sao phản bội, cũng không chỉ trích bọn họ, ánh mắt nhìn về phía bọn họ, phảng phất giống như đang nhìn cặn bã dơ bẩn.
Rốt cuộc cái phó đoàn trưởng kia chịu đựng không nổi loại ánh mắt lạnh lùng khinh thường giống xem tên hề của hắn, hướng về phía An Dương ngoài mạnh trong yếu quát: “Anh mà cũng là đội trưởng sao? Chỉ biết lợi dụng chúng ta đi làm nhiệm vụ nguy hiểm, thu hoạch được thứ gì đều vĩnh viễn bị anh chiếm gần hết!”
An Dương cười lạnh nói: “Không có tôi, các người còn có thể có hôm nay?”
Kỳ thật, vấn đề chính là lòng tham không đáy.
Tiểu dong binh đoàn này, ngoại trừ An Dương thực lực cường đại, là Băng hệ dị năng giả cấp sáu, cũng chỉ có phó đoàn trưởng là dị năng giả cấp ba, những người khác đẳng cấp càng thấp hơn.
Lúc trước cũng là bọn họ bám theo An Dương, muốn mượn tên tuổi hắn thành lập một dong binh đoàn, tại căn cứ B thị cường giả như mây bọn họ cũng chỉ là tôm tép.
Mà An Dương cảm thấy, có nhiều người nguyện ý làm bia đỡ đạn như thế cũng gật đầu đáp ứng.
Bởi vì An Dương bức thiết muốn đề cao thực lực, cho nên thường xuyên tiếp nhận một ít nhiệm vụ khó khăn, nên dong binh đoàn khó tránh khỏi quá nhiều tử thương.
Mà thời điểm đối phó với tang thi cấp cao hoặc biến dị thú biến dị thực vật, đám pháo hôi kia cũng có tác dụng cầm chân nhưng chủ yếu vẫn là An Dương ra tay.
Bởi vậy mỗi lần sau khi hoàn thành nhiệm vụ, tinh hạch thú đan cao cấp đều vào tay An Dương, này kỳ thật cũng là dựa theo cống hiến mà phân phối, xem như tương đối công bình.
Chỉ là khó tránh khỏi lòng người lang sói.
Mắt thấy An Dương từ dị năng giả cấp năm thăng lên cấp sáu, tâm lý đám người còn dậm chân ở cấp ba liền không cân bằng, cảm thấy An Dương cầm đi thu hoạch đáng lý thuộc về bọn họ.
Vì thế bọn họ liền dưới sự dẫn dắt của phó đoàn trưởng, đem bán An Dương cho đội trưởng Lôi Hỏa dong binh đoàn Hạng Vân vẫn luôn nhìn chằm chằm vào An Dương.
Bọn họ ngu xuẩn cho rằng không có An Dương, bọn họ liền có thể có được thật nhiều thu hoạch, phần thuộc về An Dương liền trở thành của mình.
Lại không nghĩ tới, nếu không có An Dương là dị năng giả cấp cao chống đỡ, bọn họ làm gì có cơ hội hoàn thành những nhiệm vụ khó khăn như vậy, làm sao có tư cách có chỗ đứng tại B thị cơ chứ.
Có lẽ có người nghĩ tới, nhưng lại vì lợi trước mặt khi mà Hạng Vân ưng thuận liền lựa chọn trầm mặc.
Nói đến Hạng Vân, kỳ thật còn cùng Mộ Lê Thần có thể có một chút quan hệ.
Hạng Dương _ em trai Hạng Vân chính là thần tiễn thủ có Liệt Diễm tại căn cứ H tỉnh ngăn cản Mộ Lê Thần, Hỏa hệ dị năng giả, là phó đoàn trưởng của Lôi Hỏa dong binh đoàn.
Lôi Hỏa dong binh đoàn sở dĩ gọi như vậy, chính là bởi vì Hạng Vân là Lôi hệ dị năng giả, Hạng Dương là Hỏa hệ dị năng giả.
Đặc biệt là Hạng Dương, còn là một truyền thừa giả.
Hạng Vân sở dĩ muốn xuống tay với An Dương, chính là bởi vì Hạng Dương.
Hạng Dương có linh bảo truyền thừa Liệt Diễm thần cung chỉ có thể xem như bán linh bảo truyền thừa, tuy rằng truyền thừa bên trong Liệt Diễm thần tiễn thủ rất lợi hại, nhưng không phải bản truyền thừa hoàn chỉnh.
Còn có một nửa truyền thừa của linh bảo còn lại nằm bên trong Băng Sương thần cung, bên trong Băng Sương thần cung có Băng Sương thần tiễn thủ truyền thừa.
Hai cái hợp nhất mới có thể đạt được đỉnh cấp truyền thừa thần tiễn thủ.
Thậm chí còn có thể có thêm một loại hình dị năng.
Tỷ như nếu Hạng Dương chiếm được truyền thừa bên trong Băng Sương thần cung, trở thành Băng Sương thần tiễn thủ, kia hắn liền có thể trở thành băng hỏa song hệ dị năng giả.
Mà Băng Sương thần cung cùng với truyền thừa Băng Sương thần tiễn thủ này đều ở trong tay An Dương.
Cho nên Hạng Vân cùng Hạng Dương liều mạng cũng muốn giết An Dương đoạt được Băng Sương thần cung.
~ ○ ~ ○ ~ ○ ~
An Dương cầm trong tay một đại cung lam sắc phiến hàn băng, phía sau không giống Hạng Dương trên lưng mang một túi tên.
Chỉ thấy hắn xuyên qua rừng cây cứ như vậy kéo dây cung, cũng không thấy hắn cài tên, thời điểm hắn buông tay, lại có một mũi băng tiễn bắn ra cướp đi tính mạng một người.
An Dương khác Hạng Dương, hắn không phụ thuộc vào điều kiện tốt như Tần gia hay Hạng Dương, hắn không có người giúp hắn tạo ra mũi tên Bạo liệt lợi hại.
Thậm chí một mũi tên hoàn chỉnh hắn cũng không có.
Trước kia An Dương chỉ lợi dụng cây cối cắt ra hình mũi tên, nhưng bởi vì lực công kích lại không cao, hắn hao hết tâm tư nghĩ biện pháp, cuối cùng nghĩ ra dùng Băng hệ dị năng ngưng tụ thành băng tiễn thay thế tên.
Như vậy, không riêng uy lực mũi tên biến lớn, hơn nữa chỉ cần dị năng hắn không bị hao sạch, mũi tên hắn lấy hoài cũng không hết, dùng mãi cũng không cạn, không giống Hạng Dương dùng hết tên liền bó tay bó chân.
Không ai biết An Dương luyện bắn cung tốn bao nhiều thời gian, hao phí bao nhiêu sức lực, nhưng chỉ nhìn tên của hắn như mưa trút xuống cùng số lượng địch nhân tử vong là có thể tưởng tượng ra được.
Ngay khi An Dương hướng cung về phía Hạng Dương bắn, hắn cũng cùng An Dương đối chiến, nhưng tiễn pháp hắn lại xa không bằng An Dương.
An Dương có thể vừa chạy đồng thời giương cung bắn tên, mà Hạng Dương lại chỉ có thể đứng ở tại chỗ độ chính xác mới tương đối cao.
Nếu không phải như thế, thời điểm lúc trước cùng Mộ Lê Thần giao thủ, Hạng Dương cũng sẽ không vì Mộ Lê Thần rút ngắn cự ly thì chật vật chạy trốn, mà không dám lui về phía sau tiếp tục bắn tên.
Hai người đều là thần tiễn thủ truyền thừa trình độ không khác nhau mấy, thậm chí dị năng Hạng Dương còn khắc chế Băng hệ dị năng của An Dương.
Nhìn đến Hạng Dương bây giờ lại có trợ giúp của nhiều người như vậy, còn bị tiễn thuật của An Dương ép tới gắt gao, Hạng Vân chỉ cảm thấy thật mất mặt.
Hắn muốn chặn lại Hạng Dương đang tiếp tục làm hắn mất mặt, phái người bao vây An Dương.
An Dương thực lực rất cao, tuy rằng lúc trước đối phó mấy con sói biến dị cấp bốn dị năng tiêu hao không ít, cũng không phải dễ dàng bị bắt như vậy, hắn còn là viễn công thần tiễn thủ.
Tại thời điểm hắn phản kích, người của Lôi Hỏa dong binh đoàn chết dưới mũi tên của hắn thật sự không ít, ngay cả đám đoàn viên dám phản bội hắn, ngoại trừ phó đoàn trưởng giảo hoạt núp ở phía sau, người khác cũng đều thành vong hồn dưới mũi tên của hắn.
Bất quá đáng tiếc là, vận khí An Dương không tốt lắm, thời điểm hắn chạy trốn lại trêu chọc phải một gốc biến dị thực vật.
Không có thời gian giết chết gốc thực vật biến dị, còn bị Lôi Hỏa dong binh đoàn nhân cơ hội bao vây.
An Dương gắt gao nắm Băng Sương thần cung trong tay, hắn thực rối rắm, khả năng có thể chạy ra quá thấp, muốn bảo mệnh, cũng chỉ có trốn vào không gian bên trong dây chuyền.
Nhưng khó tránh khỏi sẽ không bại lộ không gian của hắn, dẫn tới hậu quả khôn lường.
Chung quy không gian linh bảo có thể để người sống lẩn trốn bên trong chính là một linh bảo bảo mệnh, cực kỳ khiến người ta đỏ mắt, sức quyến rũ so linh bảo truyền thừa Băng Sương thần cung còn lớn hơn nhiều.
Mộ Lê Thần mang theo Tiểu Hắc, Mục Nhiên, Ân Phùng, Hà Kỳ Tranh ngụy trang thành một tiểu đội dị năng giả, mà đại quân tang thi thì đổi một con đường khác đến B thị.
B thị đã hoàn toàn biến thành một thành phố tang thi, căn cứ B thị không nằm ở trung tâm, mà giống như căn cứ H tỉnh thành lập ở ngoại ô thưa thớt.
Đám người Mộ Lê Thần muốn đi tới căn cứ B thị tất nhiên phải băng qua rừng núi.
Biến dị thú cùng biến dị thực vật trên núi đặc biệt nhiều, đám người Mộ Lê Thần mỗi một bước đi đều phải cẩn cẩn thận thận, lo lắng đám cỏ dưới chân nhìn như mặt cỏ thông thường nhưng thực chất là huyết nhung thảo, bên cạnh nhìn như dây leo thông thường nhưng thực chất là những xúc tu lợi hại của biến dị thực vật dùng để săn con mồi.
May mà trong rừng núi, tang thi động thực vật cũng không thiếu, Mộ Lê Thần trao đổi cùng tang thi động thực vật, địa phương nào có biến dị thú hay biến dị thực vật hắn đều rất rõ ràng, bọn họ có thể tránh được đám biến dị thú cùng biến dị thực vật đó, tránh không khỏi cũng có thể đối phó được.
Lên núi sau lại xuống núi, thời điểm đám người Mộ Lê Thần sắp ra khỏi ngọn núi này, phát sinh một chuyện ngoài ý muốn.
Mộ Lê Thần nhận được tin tức từ một tang thi chim báo lại, biết được con đường phía trước bị một đám nhân loại chặn, không khỏi nhíu mày.
Con đường này là lối đi an toàn nhất, nếu vì né tránh đám nhân loại đó mà đi đường vòng, hắn tuy rằng không sợ nguy hiểm, nhưng tốc độ sẽ chậm đi rất nhiều.
Hắn cũng không muốn chậm trễ ở trong này.
Mộ Lê Thần nghĩ nghĩ, hắn quyết định ngụy trang thành tiểu đội dị năng của nhân loại, nói không chừng có thể xen lẫn cùng đám người này rời khỏi đây.
Đi trên con đường nhiều thêm vài cái pháo phôi cũng có thể khiến hắn bớt nhàm chán.
Còn nếu đám nhân loại đó muốn hạ thủ với bọn hắn, hắn cũng không để ý mà đem đám gia hỏa ấy ở lại chỗ này làm phân bón cho cây.
.
Có chỉ thị của Mộ Lê Thần, những người khác đều theo phía sau hắn đi đến chỗ của nhóm nhân loại kia.
Lúc đến gần, Mộ Lê Thần cố ý làm ra một ít tiếng vang, tránh để lặng yên không tiếng động mà đến gần tạo thành hiểu lầm không cần thiết.
Quả nhiên, nghe thấy âm thanh, liền có người đến kiểm tra.
Người đến kiểm tra là một tên xấu xí, dị năng giả tốc độ cấp ba.
Khi nhìn thấy đám người Mộ Lê Thần, tên tiểu tử xấu xí trách mắng: “Chúng tôi là Lôi Hỏa dong binh đoàn ở chỗ này làm việc, người không liên can nhanh rời khỏi đi!”
Lôi Hỏa dong binh đoàn? Đó là thứ gì?
Mộ Lê Thần hoàn toàn không đem cái gọi là Lôi Hỏa dong binh đoàn để vào mắt, hắn nói với tên tiểu tử xấu xí: “Bọn tôi chỉ là muốn đi qua.”
Tên xấu xí cũng không dám làm khó Mộ Lê Thần, chung quy, người nào nếu dám đến nơi tụ tập đầy biến dị thú cùng biến dị thực vật chắc chắn phải có thực lực cường đại.
Hắn vội vàng bỏ lại vài chữ: “Chờ ở đó.”
Sau đó liền xoay người trở về.
Phỏng chừng là tìm lão đại xin chỉ thị.
Không bao lâu, hắn trở lại, nói với đám người Mộ Lê Thần: “Đội trưởng nói, các người đi đường vòng đi!”
Mộ Lê Thần không đợi hắn nói hết lời, đặt một sợi dây leo lên cổ hắn, trực tiếp siết chết.
~ ○ ~ ○ ~ ○ ~
An Dương hơn nửa tháng trước đã sớm đến căn cứ B thị, hắn cùng với vài dị năng giả tại căn cứ B thị xin chỉ thị thành lập một dong binh đoàn loại nhỏ, hắn là đội trưởng.
Đối với thế lực thành lập và quản lý dong binh đoàn, An Dương một chút cũng không cảm thấy hứng thú, hắn thành lập dong binh đoàn bất quá cũng là vì muốn mượn sự trợ giúp của đội hữu mà đi một số địa phương nguy hiểm, lấy được tinh hạch tăng cường thực lực.
Cho nên dong binh đoàn nho nhỏ này của hắn liền giao cho phó đoàn trưởng quản lý.
Lần này hắn mang theo dong binh đoàn tiếp nhận một nhiệm vụ giết sói biến dị cấp bốn, đi lên ngọn núi này.
Chỉ là không nghĩ tới, chờ hắn vừa giết chết bọn sói tiêu hao không ít năng lượng, liền bị người của Lôi Hỏa dong binh đoàn bao vây.
Hơn nữa thoạt nhìn có vẻ các đoàn viên cùng đối phương liên thủ tính kế hắn.
An Dương cũng không phải quá sửng sốt.
Loại phản bội này, hắn đã quá quen thuộc, bởi vì như vậy, hắn sớm đã không biết đổi bao nhiêu đội hữu rồi.
Đoàn đội hữu này tuy phải đổi đi thật là có điểm đáng tiếc, dù sao phối hợp cũng coi như ăn ý.
Hắn có chút tiếc nuối mà nghĩ.
An Dương lạnh lùng nhìn phó đoàn trưởng cùng đoàn viên đã sớm đứng cùng một chỗ với Lôi Hỏa dong binh đoàn, không nói một lời.
Vừa không chất vấn bọn họ vì sao phản bội, cũng không chỉ trích bọn họ, ánh mắt nhìn về phía bọn họ, phảng phất giống như đang nhìn cặn bã dơ bẩn.
Rốt cuộc cái phó đoàn trưởng kia chịu đựng không nổi loại ánh mắt lạnh lùng khinh thường giống xem tên hề của hắn, hướng về phía An Dương ngoài mạnh trong yếu quát: “Anh mà cũng là đội trưởng sao? Chỉ biết lợi dụng chúng ta đi làm nhiệm vụ nguy hiểm, thu hoạch được thứ gì đều vĩnh viễn bị anh chiếm gần hết!”
An Dương cười lạnh nói: “Không có tôi, các người còn có thể có hôm nay?”
Kỳ thật, vấn đề chính là lòng tham không đáy.
Tiểu dong binh đoàn này, ngoại trừ An Dương thực lực cường đại, là Băng hệ dị năng giả cấp sáu, cũng chỉ có phó đoàn trưởng là dị năng giả cấp ba, những người khác đẳng cấp càng thấp hơn.
Lúc trước cũng là bọn họ bám theo An Dương, muốn mượn tên tuổi hắn thành lập một dong binh đoàn, tại căn cứ B thị cường giả như mây bọn họ cũng chỉ là tôm tép.
Mà An Dương cảm thấy, có nhiều người nguyện ý làm bia đỡ đạn như thế cũng gật đầu đáp ứng.
Bởi vì An Dương bức thiết muốn đề cao thực lực, cho nên thường xuyên tiếp nhận một ít nhiệm vụ khó khăn, nên dong binh đoàn khó tránh khỏi quá nhiều tử thương.
Mà thời điểm đối phó với tang thi cấp cao hoặc biến dị thú biến dị thực vật, đám pháo hôi kia cũng có tác dụng cầm chân nhưng chủ yếu vẫn là An Dương ra tay.
Bởi vậy mỗi lần sau khi hoàn thành nhiệm vụ, tinh hạch thú đan cao cấp đều vào tay An Dương, này kỳ thật cũng là dựa theo cống hiến mà phân phối, xem như tương đối công bình.
Chỉ là khó tránh khỏi lòng người lang sói.
Mắt thấy An Dương từ dị năng giả cấp năm thăng lên cấp sáu, tâm lý đám người còn dậm chân ở cấp ba liền không cân bằng, cảm thấy An Dương cầm đi thu hoạch đáng lý thuộc về bọn họ.
Vì thế bọn họ liền dưới sự dẫn dắt của phó đoàn trưởng, đem bán An Dương cho đội trưởng Lôi Hỏa dong binh đoàn Hạng Vân vẫn luôn nhìn chằm chằm vào An Dương.
Bọn họ ngu xuẩn cho rằng không có An Dương, bọn họ liền có thể có được thật nhiều thu hoạch, phần thuộc về An Dương liền trở thành của mình.
Lại không nghĩ tới, nếu không có An Dương là dị năng giả cấp cao chống đỡ, bọn họ làm gì có cơ hội hoàn thành những nhiệm vụ khó khăn như vậy, làm sao có tư cách có chỗ đứng tại B thị cơ chứ.
Có lẽ có người nghĩ tới, nhưng lại vì lợi trước mặt khi mà Hạng Vân ưng thuận liền lựa chọn trầm mặc.
Nói đến Hạng Vân, kỳ thật còn cùng Mộ Lê Thần có thể có một chút quan hệ.
Hạng Dương _ em trai Hạng Vân chính là thần tiễn thủ có Liệt Diễm tại căn cứ H tỉnh ngăn cản Mộ Lê Thần, Hỏa hệ dị năng giả, là phó đoàn trưởng của Lôi Hỏa dong binh đoàn.
Lôi Hỏa dong binh đoàn sở dĩ gọi như vậy, chính là bởi vì Hạng Vân là Lôi hệ dị năng giả, Hạng Dương là Hỏa hệ dị năng giả.
Đặc biệt là Hạng Dương, còn là một truyền thừa giả.
Hạng Vân sở dĩ muốn xuống tay với An Dương, chính là bởi vì Hạng Dương.
Hạng Dương có linh bảo truyền thừa Liệt Diễm thần cung chỉ có thể xem như bán linh bảo truyền thừa, tuy rằng truyền thừa bên trong Liệt Diễm thần tiễn thủ rất lợi hại, nhưng không phải bản truyền thừa hoàn chỉnh.
Còn có một nửa truyền thừa của linh bảo còn lại nằm bên trong Băng Sương thần cung, bên trong Băng Sương thần cung có Băng Sương thần tiễn thủ truyền thừa.
Hai cái hợp nhất mới có thể đạt được đỉnh cấp truyền thừa thần tiễn thủ.
Thậm chí còn có thể có thêm một loại hình dị năng.
Tỷ như nếu Hạng Dương chiếm được truyền thừa bên trong Băng Sương thần cung, trở thành Băng Sương thần tiễn thủ, kia hắn liền có thể trở thành băng hỏa song hệ dị năng giả.
Mà Băng Sương thần cung cùng với truyền thừa Băng Sương thần tiễn thủ này đều ở trong tay An Dương.
Cho nên Hạng Vân cùng Hạng Dương liều mạng cũng muốn giết An Dương đoạt được Băng Sương thần cung.
~ ○ ~ ○ ~ ○ ~
An Dương cầm trong tay một đại cung lam sắc phiến hàn băng, phía sau không giống Hạng Dương trên lưng mang một túi tên.
Chỉ thấy hắn xuyên qua rừng cây cứ như vậy kéo dây cung, cũng không thấy hắn cài tên, thời điểm hắn buông tay, lại có một mũi băng tiễn bắn ra cướp đi tính mạng một người.
An Dương khác Hạng Dương, hắn không phụ thuộc vào điều kiện tốt như Tần gia hay Hạng Dương, hắn không có người giúp hắn tạo ra mũi tên Bạo liệt lợi hại.
Thậm chí một mũi tên hoàn chỉnh hắn cũng không có.
Trước kia An Dương chỉ lợi dụng cây cối cắt ra hình mũi tên, nhưng bởi vì lực công kích lại không cao, hắn hao hết tâm tư nghĩ biện pháp, cuối cùng nghĩ ra dùng Băng hệ dị năng ngưng tụ thành băng tiễn thay thế tên.
Như vậy, không riêng uy lực mũi tên biến lớn, hơn nữa chỉ cần dị năng hắn không bị hao sạch, mũi tên hắn lấy hoài cũng không hết, dùng mãi cũng không cạn, không giống Hạng Dương dùng hết tên liền bó tay bó chân.
Không ai biết An Dương luyện bắn cung tốn bao nhiều thời gian, hao phí bao nhiêu sức lực, nhưng chỉ nhìn tên của hắn như mưa trút xuống cùng số lượng địch nhân tử vong là có thể tưởng tượng ra được.
Ngay khi An Dương hướng cung về phía Hạng Dương bắn, hắn cũng cùng An Dương đối chiến, nhưng tiễn pháp hắn lại xa không bằng An Dương.
An Dương có thể vừa chạy đồng thời giương cung bắn tên, mà Hạng Dương lại chỉ có thể đứng ở tại chỗ độ chính xác mới tương đối cao.
Nếu không phải như thế, thời điểm lúc trước cùng Mộ Lê Thần giao thủ, Hạng Dương cũng sẽ không vì Mộ Lê Thần rút ngắn cự ly thì chật vật chạy trốn, mà không dám lui về phía sau tiếp tục bắn tên.
Hai người đều là thần tiễn thủ truyền thừa trình độ không khác nhau mấy, thậm chí dị năng Hạng Dương còn khắc chế Băng hệ dị năng của An Dương.
Nhìn đến Hạng Dương bây giờ lại có trợ giúp của nhiều người như vậy, còn bị tiễn thuật của An Dương ép tới gắt gao, Hạng Vân chỉ cảm thấy thật mất mặt.
Hắn muốn chặn lại Hạng Dương đang tiếp tục làm hắn mất mặt, phái người bao vây An Dương.
An Dương thực lực rất cao, tuy rằng lúc trước đối phó mấy con sói biến dị cấp bốn dị năng tiêu hao không ít, cũng không phải dễ dàng bị bắt như vậy, hắn còn là viễn công thần tiễn thủ.
Tại thời điểm hắn phản kích, người của Lôi Hỏa dong binh đoàn chết dưới mũi tên của hắn thật sự không ít, ngay cả đám đoàn viên dám phản bội hắn, ngoại trừ phó đoàn trưởng giảo hoạt núp ở phía sau, người khác cũng đều thành vong hồn dưới mũi tên của hắn.
Bất quá đáng tiếc là, vận khí An Dương không tốt lắm, thời điểm hắn chạy trốn lại trêu chọc phải một gốc biến dị thực vật.
Không có thời gian giết chết gốc thực vật biến dị, còn bị Lôi Hỏa dong binh đoàn nhân cơ hội bao vây.
An Dương gắt gao nắm Băng Sương thần cung trong tay, hắn thực rối rắm, khả năng có thể chạy ra quá thấp, muốn bảo mệnh, cũng chỉ có trốn vào không gian bên trong dây chuyền.
Nhưng khó tránh khỏi sẽ không bại lộ không gian của hắn, dẫn tới hậu quả khôn lường.
Chung quy không gian linh bảo có thể để người sống lẩn trốn bên trong chính là một linh bảo bảo mệnh, cực kỳ khiến người ta đỏ mắt, sức quyến rũ so linh bảo truyền thừa Băng Sương thần cung còn lớn hơn nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.