Sự Báo Thù Của Tang Thi Hoàng

Chương 90

Yêu Thương Hải

03/08/2016

Tùng Đào uyển, tên rất có ý nghĩa, đáng tiếc sau khi tiến vào đến một cái cây Tùng cũng không thấy, ngược lại thứ nhìn thấy là những hố đất không bằng phẳng.

Có lẽ những cái hố kia ban đầu là để trồng Tùng, nhưng bởi vì lo lắng nhật thực lần thứ ba sẽ khiến bọn chúng biến dị, nên Tần gia mới dứt khoát đào chúng lên.

Mộ Lê Thần cùng An Dương tiến vào Tùng Đào uyển, bên trong có vài gian phòng.

An Dương cười nói: “A Thần, chúng ta ngủ cùng một gian đi.”

Mộ Lê Thần mặt không chút thay đổi nói: “Nơi này có rất nhiều phòng.”

Nhiều phòng như vậy, sao lại muốn chen chúc chung một gian?

An Dương vẫn không buông kỳ vọng được đồng giường cộng chẩm với Mộ Lê Thần, nói: “Hai chúng ta ở một phòng có thể giúp đỡ lẫn nhau, vạn nhất xảy ra chuyện gì, em còn có thể bảo hộ anh nha ~”

Tuy rằng điều hắn muốn nói là vạn nhất xảy ra chuyện gì, hắn còn có thể bảo hộ A Thần, nhưng trong lòng sau khi ầm thầm so sánh sức chiến đấu của hai người, hắn liền thành thành thật thật sửa miệng.

Nói như vậy mặc dù có chút tự nhận mình yếu đuối, nhưng chỉ cần có thể cùng A Thần đồng giường cộng chẩm cũng không phải chuyện mất mặt gì.

Chỉ mới ở khu b vài ngày, hơn nữa mấy ngày nay buổi tối đều ở bên trong không gian, còn chưa được ngủ cùng A Thần lần nào đâu.

An Dương tiếc nuối thở dài.

An Dương cũng đích xác không hổ là anh em lớn lên cùng nhau với Mộ Lê Thần, đối với tâm tư Mộ Lê Thần hiểu rất rõ.

Hắn nói như vậy, Mộ Lê Thần quả nhiên liền do dự .

Nghĩ đến thực lực An Dương không quá cường đại, lại còn là nhân loại, vạn nhất bị Tần gia sử dụng biện pháp nham hiểm gì ám toán …… Càng nghĩ Mộ Lê Thần lại càng không yên lòng, vì thế liền đáp ứng.

Mặc kệ nói như thế nào, hiện tại hai người bọn họ vẫn chưa chính thức gia nhập Tần gia, cẩn thận là trên hết.

Chung quy, khi vẫn chưa có được câu trả lời chính xác từ Tần gia gia chủ, không ai dám trăm phần trăm vỗ ngực cam đoan Tần gia gia chủ sẽ lựa chọn bọn họ mà buông tay quân cờ Hạng gia nọ.

Như vậy, hắn cùng An Dương ngủ một phòng cũng coi như có bảo đảm, vạn nhất Tần gia muốn dùng khói mê độc dược lên người An Dương, hắn còn có thể phát giác.

An Dương là một người anh em đáng giá tin cậy, tất yếu phải bảo hộ cho tốt.

An Dương thấy Mộ Lê Thần gật đầu, hưng phấn kéo Mộ Lê Thần chạy vào một gian phòng xem xét.

“A Thần, chúng ta chọn phòng một phen, phòng nào tốt chúng ta liền ở a~”

Lúc này một thị nữ vừa bước vào Tùng Đào uyển nghe được An Dương nói như vậy, khóe miệng giật giật.

Bất quá, thị nữ kia cũng thập phần tận trung làm hết phận sự đối với An Dương cùng Mộ Lê Thần hành lễ một cái: “Hai vị công tử này, nô tỳ đến hầu hạ các vị, có điều gì phân phó cứ việc nói.”

Cô nhẹ giọng nói chuyện, hơn nữa mi mắt rũ xuống, rõ ràng đã được trải qua những khóa đào tạo.

Mộ Lê Thần cùng An Dương đứng nhìn, trong lòng chậc chậc lấy làm kỳ lạ, quả nhiên không hổ là đại thế gia truyền thừa thật nhiều năm, bồi dưỡng thị nữ người hầu quả nhiên rất nghiêm ngặt.

Tuy rằng hiện tại đã là mạt thế, nhưng dù sao đám người ở đây cũng là người có địa vị cao nhất trong xã hội, có thể tìm loại người trung tâm nguyện ý xưng ra một tiếng ‘Nô tỳ’ này thật đúng là khó khăn.

Mộ Lê Thần hiếu kì hỏi: “Cô tên gì, làm ở Tần gia đã bao nhiêu năm?”

Thị nữ kia nhẹ giọng nói: “Nô tỳ tên là Chấp Tố, từ khi sinh ra đã ở Tần gia, nay hai mươi tuổi.”

Thoạt nghe thị nữ tên Chấp Tố này đáp không đúng câu hỏi, nhưng kỳ thật cô đã trả lời vấn đề Mộ Lê Thần đưa ra.

Sinh ra ở Tần gia, chứng tỏ các trưởng bối của gia đình cô đều là người hầu của Tần gia, cô vừa sinh ra đã là nô tỳ của Tần gia, bây giờ hai mươi tuổi, tức là làm ở Tần gia đã hai mươi năm.

Trước tận thế cái loại nhân quyền tối thượng này thế mà còn có người nguyện ý tuân thủ theo một tờ giấy mà bán mình?



Bất quá, nhìn thị nữ kia một thân y phục rườm rà, Mộ Lê Thần cũng đoán được vài phần.

Phỏng chừng lúc trước tận thế này Tần gia ít khi tiếp xúc với người ngoài, trong gia tộc vẫn còn tuân quy củ của của các gia thế ngày xưa, thậm chí rất nhiều thói quen thời cổ cũng chưa sửa.

Bất quá, cái này cùng Mộ Lê Thần không có quan hệ, hắn chỉ hỏi một chút, rất nhanh đã ném ra sau đầu.

Hắn nói với Chấp Tố: “Cô dọn dẹp lại phòng ở cho chúng tôi một chút.”

Chấp Tố nhẹ nhàng nhúng người một cái, sau đó chầm chậm đi, bộ dáng thậm chí có thể dùng từ thướt tha để hình dung.

Mộ Lê Thần mím môi nhìn bóng dáng Chấp Tố, trong lòng cười nhạo, Tần gia gia chủ vậy mà lại dùng loại này phương pháp này đi đối phó bọn họ?

Kêu một nữ nhân xinh đẹp tới thi triển mỹ nhân kế, là ông ta quá xem nhẹ bọn họ hay là bọn hắn đã đánh giá cao ông ta đây?

Chấp Tố tuy rằng thoạt nhìn yếu đuối, Mộ Lê Thần cho rằng cô ta là người mà Tần gia tìm đến để dụ hoặc bọn họ, không thật sự là thị nữ.

Không ngờ động tác tay chân của Chấp Tố xác thực rất nhanh nhẹn, dọn dẹp phòng ở gọn gàng ngăn nắp, động tác thuần thục kia chứng minh cô ta cũng không phải lần đầu tiên làm loại chuyện này.

Chẳng lẽ cô ta thật đúng là người hầu của Tần gia?

Mộ Lê Thần nhìn chằm chằm bóng dáng Chấp Tố thật lâu khiến lòng An Dương ngứa tới phát run, hắn còn không quên tính hướng Mộ Lê Thần là bình thường a.

An Dương tiến lên một bước, đem tầm mắt Mộ Lê Thần ngăn trở, có chút mất hứng nói: “Nữ nhân này có cái gì tốt để nhìn, thay vì nhìn cô ta còn không bằng……”

…………. Nhìn anh!

Mộ Lê Thần bị bộ dáng oán phụ bất mãn của An Dương chọc cười.

“Anh lại rối rắm cái gì vậy? Tôi chỉ là đang suy nghĩ, vừa lúc nhìn về phía căn phòng kia thôi mà, cũng không phải đang nhìn cô ta. Hơn nữa thân phận tôi hiện tại là cái gì anh cũng không phải không biết, làm sao sẽ đi thích……”

Câu nói kế tiếp Mộ Lê Thần còn chưa nói An Dương đã biết, chính là bởi vì đoán được, cho nên lại càng không cao hứng.

Ý của A Thần chính là không có khả năng thích nhân loại.

Hắn cũng là nhân loại mà, chẳng lẽ phải đem chính mình biến thành tang thi thì mới có cơ hội ôm được mỹ nhân về sao?

An Dương buồn bực nhíu chặt mày.

Hắn biết nếu người biến thành tang thi không phải ai cũng có thể có được vận khí tốt giống A Thần khôi phục ký ức nhân loại, tỷ như Mộ gia gia là tang thi cấp cao, hiện tại chỉ số thông minh tương đương với một đứa nhỏ, chuyện khôi phục ký ức nhìn không thấy hi vọng.

Nếu hắn thực sự đem mình biến thành tang thi, lúc đó sẽ không nhớ rõ A Thần là ai ?

Nghĩ đến liền cảm thấy sợ hãi.

Thời điểm An Dương rối rắm, Chấp Tố đã quét tước vệ sinh phòng ốc thật tốt.

Cô quay trở lại gọi bọn họ vào phòng: “Nhị vị công tử, nô tỳ đã đem phòng ở quét tước sạch sẽ, vật dụng đều là đồ mới. Nếu có cần gì, xin cứ việc phân phó, nô tỳ ở trong phòng bên cạnh có thể nghe được.”

Mộ Lê Thần nói: “Không cần cô ở chỗ này, cô cứ đi đi.”

Hắn một chút cũng không cho Chấp Tố có cơ hội ở lại Tùng Đào uyển.

Chấp Tố sửng sốt, sau đó thần sắc liền tự nhiên trở lại, nói: “Nô tỳ xin cáo lui.”

Nhìn bóng dáng Chấp Tố rời đi, Mộ Lê Thần cười lạnh, nói: “Thật sự có cảm giác như mình là một quý công tử ngày xưa nha.”

An Dương thì mặc kệ chuyện đó, hắn chỉ cảm thấy cái nữ nhân kia thật chướng mắt, nhưng mà hắn đã có thể ôm A Thần của hắn ngủ một giấc rồi.



Hắn chờ mong nhìn về phía Mộ Lê Thần: “A Thần, không còn sớm, chúng ta nên đi ngủ a!”

Mộ Lê Thần yên lặng nhìn thoáng qua mặt trời bên ngoài còn treo chính giữa bầu trời, những tia nắng mang theo độ nóng cao khiến cả người ứa ra mồ hôi.

An Dương hắc hắc cười nói: “Ngủ trưa! Là ngủ trưa!”

(Zombie: Bà anh An Dương =.,=, gấp cái gì không biết QAQ Từ từ mới làm nên chuyện chứ)

Mộ Lê Thần lười để ý tới chỉ số thông minh đột nhiên hạ xuống của An Dương, cất bước đi vào phòng, sau đó phóng xuất tinh thần lực, tỉ mỉ kiểm tra chung quanh một phen.

Quả nhiên dưới đáy giường có một thiết bị ghi âm.

Đại khái là vì tín hiệu hiện tại không tốt, máy nghe trộm không tiện sử dùng, cho nên sử dụng là thiết bị ghi âm này.

Nghĩ muốn đem cuộc nói chuyện giữa bọn họ ghi âm, sau đó để thời điểm Chấp Tố dọn dẹp căn phòng lại lấy đi. Mà thiết bị ghi âm này hẳn cũng là khi Chấp Tố quét tước phòng lắp vào đi.

Mộ Lê Thần mở cửa phòng khác, nhìn tro bụi phủ kín phòng, yên lặng lui ra ngoài, đóng cửa lại.

Quả nhiên, phòng khác đều không thể ở được.

Phỏng chừng Tần gia cũng đề phòng bọn họ sẽ cố ý lừa thị nữ, bảo thị nữ dọn dẹp một phòng, đem thiết bị ghi âm đặt trong phòng đó, còn bản thân bọn hắn lại chạy qua phòng khác ở.

Cho nên liền đơn giản đem số phòng ở đây phủ đầy tro bụi, buộc bọn hắn không thể không ở căn phòng mà thị nữ đã quét tước kia.

An Dương cũng nghĩ đến điểm này, bất quá điều khiến hắn kỳ quái là……

“Nữ nhân kia làm sao trong thời gian ngắn như vậy có thể quét dọn sách căn phòng bẩn thế này chứ!?”

Nhìn tro bụi phủ ngập những căn phòng khác, nói như vậy căn phòng này lúc trước cũng bẩn không kém, thế nhưng có thể trong khoảng thời gian ngắn như vậy dọn dẹp xong một căn phòng vừa bẩn vừa lớn, trình độ lanh lẹ của thị nữ này cũng quá cao siêu rồi.

Mộ Lê Thần khinh bỉ liếc mắt nhìn hắn: “Anh chẳng lẽ không biết cái nữ nhân kia có thể sử dụng dị năng sao?”

Cái thị nữ kia là Thủy hệ dị năng giả, Thủy hệ dị năng giả quét tước phòng là phi thường dễ dàng.

Bất quá Tần gia cho rằng An Dương là Băng hệ và Không gian hệ dị năng giả, mà Mộ Lê Thần cũng chỉ là một Thuần Thú sư, bọn họ không có Thủy hệ dị năng, căn bản không thể tự mình quét dọn.

An Dương nghe Mộ Lê Thần giải thích, có chút ngạc nhiên.

Nói thật, bộ dáng thị nữ tên Chấp Tố kia ngoan ngoãn cùng lễ nghi như vậy, còn có kia một thân y phục cổ rườm rà, đều khiến người ta thật sự nghĩ rằng cô ta là một thị nữ giúp việc cho một gia tộc lớn, cùng với dị năng là phi thường không thích hợp.

Quả thực không thể tưởng tượng được cảnh tượng một nữ tử cổ điển lại sử dụng dị năng…… Loại cảm giác phản xuyên không này thực khiến người ta……orz

Mộ Lê Thần cầm thiết bị ghi âm trong tay đã bị hắn tắt đi, nhưng hắn vẫn chưa ném xuống.

Hắn cười nói: “Tần gia gia chủ đây là tặng lễ vật cho chúng ta đấy.”

Thiết bị ghi âm này là một thứ tốt.

An Dương nhìn thiết bị ghi âm chỉ lớn bằng cái móng tay trong tay Mộ Lê Thần, trừng to mắt nhìn: “Chẳng lẽ em tính đem thứ này dùng trên người Tần gia gia chủ?”

Khóe môi Mộ Lê Thần cong lên một mạt cười: “Gậy ông đập lưng ông không tốt sao? Hơn nữa đem thứ này giao cho Lý Văn Dương, cũng có thể gia tăng tín nhiệm của quân đội đối với chúng ta không phải sao?”

An Dương gật đầu nói: “Đây thật sự là một ý tưởng không tồi.”

Mộ Lê Thần nhìn nhìn máy ghi âm trong tay, nói: “Tên Tần gia gia chủ kia cũng không nghĩ đến, tinh thần lực của tôi so với Tinh thần hệ dị năng giả thông thường mạnh hơn rất nhiều, thứ này tuy rằng có thể quấy nhiễu Tinh thần hệ dị năng giả tra xét, nhưng đối với tôi căn bản là vô dụng!”

An Dương sửng sốt nói: “Thiết bị có thể quấy nhiễu tinh thần lực?”

Mộ Lê Thần cầm máy ghi âm trong tay đưa cho An Dương: “Anh dùng tinh thần lực đè lên nó thử xem.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sự Báo Thù Của Tang Thi Hoàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook