Sư Đồ Luyến Biến Thành Nhân Yêu Luyến
Chương 11: Trốn tránh không có ích gì
Hành Dã Tư
22/03/2023
Tuyên Ất là một kẻ khó hiểu, hắn tới phủ thành chủ làm mấy chuyện kiểu này sợ là sẽ bị người ta đánh.
Đạm Đài Tích sở hữu vẻ ngoài nhìn qua một cái là thấy không giống người thường. Hắn đến phủ thành trái lại khiến người khác chú ý, mất nhiều hơn được.
Chính vì thế chỉ có Nguyễn Nhan nhìn phù hợp nhất.
“Chuyện này không được đâu, ngộ nhỡ ta đi… rồi lộ đuôi ra thì sao đây?” Nguyễn Nhan định giao chuyện này cho Tuyên Ất.
“Hay là ngươi đi đi, nói bớt lời đi chút thì có làm sao, nhét ít tiền thì nói gì cũng dễ.”
Đạm Đài Tích khẽ cười một tiếng, bỗng nhiên hắn ngăn Tuyên Ất lại, chống đầu nhìn Nguyễn Nhan: “Đại nhân, ngài trốn tránh thì có ích gì, không mau chóng khống chế xong yêu thần lực, sớm muộn cũng có ngày ngài đi trên đường chính bị các tu sĩ phát hiện, sau đó bao vây khắp thành.”
Giờ khắc này, vị đại tế ti kia đã khôi phục vẻ lãnh đạm của hắn, trong con ngươi toát ra vẻ lạnh lẽo.
Nguyễn Nhan trầm mặc.
Yêu lực tán loạn tối qua quả nhiên không thể qua mắt hắn.
“Không phải là ta đang ép ngài.” Đạm Đài Tích cười giả tạo, vờ vịt bày tỏ chút lòng trung thành: “Dù sao ngài cũng là vương của bọn ta, dù ngài có bị người ta phát hiện bọn ta cũng sẽ bảo vệ ngài chạy trốn.”
“Chẳng qua nếu như vậy dù sao vẫn khó coi. Ngài nói có đúng không?”
Đúng vậy.
Kết cục như thế, Nguyễn Nhan cũng không muốn thấy.
“Ngươi để ta suy nghĩ thêm một chút.” Nguyễn Nhan bất đắc dĩ nhếch mép một cái, nàng biết mình cần phải tự hỏi bản thân thật cẩn thận.
Tu luyện trên con đường này, cái gì hàm hồ cũng được, duy chỉ có phương hướng nội tâm không thể hàm hồ.
Thực ra nếu dựa vào thiên phú của nàng, hoàn toàn nắm giữ bí quyết công pháp của yêu tộc không phải việc khó, dung hợp yêu thần lực cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Nhưng đây lại là chuyện không thể nào quay đầu, nàng không thể nào quyết định.
Đợi đến khi nàng hoàn toàn trở thành yêu tộc, tính cách, trí nhớ, suy nghĩ của nàng cũng sẽ theo chiều hướng và nhất trí với yêu tộc, thậm chí ngay cả lập trường cũng không giống với trước.
Nếu có một ngày yêu tộc và nhân tộc đối lập trên chiến trường thì nàng nên làm gì?
Thậm chí nàng không đơn giản chỉ là một yêu tộc, nàng là vương của yêu tộc! Quyết định nàng đưa ra sẽ ảnh hưởng đến số mạng của rất nhiều người trong nhân tộc và yêu tộc.
Con đường không có lối về như vậy, chẳng lẽ nàng chỉ có thể tiếp tục bước về phía trước hay sao?
Đạm Đài Tích sở hữu vẻ ngoài nhìn qua một cái là thấy không giống người thường. Hắn đến phủ thành trái lại khiến người khác chú ý, mất nhiều hơn được.
Chính vì thế chỉ có Nguyễn Nhan nhìn phù hợp nhất.
“Chuyện này không được đâu, ngộ nhỡ ta đi… rồi lộ đuôi ra thì sao đây?” Nguyễn Nhan định giao chuyện này cho Tuyên Ất.
“Hay là ngươi đi đi, nói bớt lời đi chút thì có làm sao, nhét ít tiền thì nói gì cũng dễ.”
Đạm Đài Tích khẽ cười một tiếng, bỗng nhiên hắn ngăn Tuyên Ất lại, chống đầu nhìn Nguyễn Nhan: “Đại nhân, ngài trốn tránh thì có ích gì, không mau chóng khống chế xong yêu thần lực, sớm muộn cũng có ngày ngài đi trên đường chính bị các tu sĩ phát hiện, sau đó bao vây khắp thành.”
Giờ khắc này, vị đại tế ti kia đã khôi phục vẻ lãnh đạm của hắn, trong con ngươi toát ra vẻ lạnh lẽo.
Nguyễn Nhan trầm mặc.
Yêu lực tán loạn tối qua quả nhiên không thể qua mắt hắn.
“Không phải là ta đang ép ngài.” Đạm Đài Tích cười giả tạo, vờ vịt bày tỏ chút lòng trung thành: “Dù sao ngài cũng là vương của bọn ta, dù ngài có bị người ta phát hiện bọn ta cũng sẽ bảo vệ ngài chạy trốn.”
“Chẳng qua nếu như vậy dù sao vẫn khó coi. Ngài nói có đúng không?”
Đúng vậy.
Kết cục như thế, Nguyễn Nhan cũng không muốn thấy.
“Ngươi để ta suy nghĩ thêm một chút.” Nguyễn Nhan bất đắc dĩ nhếch mép một cái, nàng biết mình cần phải tự hỏi bản thân thật cẩn thận.
Tu luyện trên con đường này, cái gì hàm hồ cũng được, duy chỉ có phương hướng nội tâm không thể hàm hồ.
Thực ra nếu dựa vào thiên phú của nàng, hoàn toàn nắm giữ bí quyết công pháp của yêu tộc không phải việc khó, dung hợp yêu thần lực cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Nhưng đây lại là chuyện không thể nào quay đầu, nàng không thể nào quyết định.
Đợi đến khi nàng hoàn toàn trở thành yêu tộc, tính cách, trí nhớ, suy nghĩ của nàng cũng sẽ theo chiều hướng và nhất trí với yêu tộc, thậm chí ngay cả lập trường cũng không giống với trước.
Nếu có một ngày yêu tộc và nhân tộc đối lập trên chiến trường thì nàng nên làm gì?
Thậm chí nàng không đơn giản chỉ là một yêu tộc, nàng là vương của yêu tộc! Quyết định nàng đưa ra sẽ ảnh hưởng đến số mạng của rất nhiều người trong nhân tộc và yêu tộc.
Con đường không có lối về như vậy, chẳng lẽ nàng chỉ có thể tiếp tục bước về phía trước hay sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.