Sư Đồ Luyến Biến Thành Nhân Yêu Luyến
Chương 5: Yêu Vương đại nhân tại thượng
Hành Dã Tư
25/02/2023
“Trước ngày hôm nay, toàn bộ đại lục yêu tộc đều không có sinh khí.”
Nguyễn Nhan đứng sững trên đài cao của đại điển kế vị, Đạm ĐàiTích mặc áo bào trắng hoa lệ đứng sau lưng, ưu nhã bước tới.
Hắn dừng lại ở phía sau, cách Nguyễn Nhan nửa bước chân, đứng bên lan can của khán đài cao nhìn xuống đông đảo yêu dân đang cảm kích rơi nước mặt, trên mặt tỏ vẻ thương hại.
“Nghe nói một trăm năm trước, đại lục yêu tộc từng bị thần nguyền rủa cho nên nơi này không có một ngọn cỏ, bầu trời cũng không có màu sắc, linh khí bị cắt đứt. Tất cả yêu nhân mới sinh của yêu tộc chỉ có tuổi thọ trăm năm, dù có căn cốt siêu việt cũng chỉ có thể giống như tiểu yêu phổ thông, thọ hết thì chết.”
“Nhưng hôm nay đã không giống như trước.” Hắn nghiêng đầu nhìn Nguyễn Nhan, ở hắn lúc này đã không còn sự tùy tiện và đùa cợt ngày hôm qua mà chỉ còn lại sự kính sợ.
Dứt lời, hắn nâng hai tay lên, giơ bình, sau đó quỳ một chân, trịnh trọng bái.
“Yêu Vương đại nhân tại thượng, tên ta là Đạm ĐàiTích, là yêu nhân còn sót lại của Bạch Trạch tộc, đảm đương chức vụ đại tế ti của Yêu Đô, từ nay về sau nguyện đi theo Yêu Vương thống nhất yêu giới, chinh chiến tam giới.”
Nguyễn Nhan: “…”
Nếu ta không đồng ý thì sao?
Ngay cả hỏi cũng không hỏi đã chụp cho ta cái nồi lớn như vậy mà coi được sao?
Ta hỏi ngươi, ngươi có coi ta ra gì không?!
Nhưng các yêu dân phía dưới đã tự phát hô khẩu hiệu.
“Thống nhất yêu giới – thống nhất yêu giới – Yêu Vương thọ ngang trời đất –“
“…” Được thôi, yêu nhân các ngươi đông, ta nói không lại các ngươi.
Nguyễn Nhan ngậm miệng lại.
–
“Ngươi đã nghe nói gì chưa? Chuyện yêu giới có Yêu Vương mới nhậm chức ấy?”
“Thật ư? Tại hạ vừa mới bế quan xong, hôm nay cũng mới ra cửa lại xảy ra chuyện lớn như vậy sao?”
“Hầy, đừng nói nữa, nghe nói hôm Yêu Vương kế vị, Vạn Thú các xảy ra bạo động, không ít đại yêu thoát khỏi xích tỏa yêu bay về phía yêu giới. Chưởng môn Vạn Thú các vô cùng tức giận mở miệng quát to, cầm cả xích tỏa yêu đi đuổi theo đám yêu quái kia.”
“Chà, tổn thất cũng lớn đấy! Ha ha ha, có điều chuyện này có liên quan gì đến tán tu như chúng ta cơ chứ, uống rượu, uống rượu ~”
Một góc khác trong tửu lầu, một đại mỹ nhân mặc váy dài quết đất màu vàng đang buồn rẩu không vui chọc chọc bánh ngọt trước mặt.
Hai nam nhân tuấn mỹ một đen một trắng ngồi trước mặt nàng, ngăn cản tầm mắt của những vị khách khác trong tửu lâu.
“Đại nhân, đuôi hồ ly của người bị lộ ra rồi.” Công tử mặc y phục trắng đặt chung trà xuống, ánh mắt sắc như dao câu, thâm ý sâu xa liếc váy của đai mỹ nhân.
“…” Mặt Nguyễn Nhan xấu hổ đỏ bừng lên, nàng vội vàng thuyên chuyển yêu lực, thu chiếc đuôi không biết thò ra từ lúc nào vào trong.
Hừ!
Nàng giận!
Nàng rõ ràng còn chưa tiếp nhận được sự thật bản thân đã thành yêu quái! Kết quả tỉnh dậy đã thành Yêu Vương.
Yêu Vương còn không đường đường chính chính, hôm nay lại phải lấy thân phận yêu quái ngụy trang thành người lẻn vào nhân gian!
Còn có chuyện gì kì quái hơn chuyện này sao?
Nguyễn Nhan đứng sững trên đài cao của đại điển kế vị, Đạm ĐàiTích mặc áo bào trắng hoa lệ đứng sau lưng, ưu nhã bước tới.
Hắn dừng lại ở phía sau, cách Nguyễn Nhan nửa bước chân, đứng bên lan can của khán đài cao nhìn xuống đông đảo yêu dân đang cảm kích rơi nước mặt, trên mặt tỏ vẻ thương hại.
“Nghe nói một trăm năm trước, đại lục yêu tộc từng bị thần nguyền rủa cho nên nơi này không có một ngọn cỏ, bầu trời cũng không có màu sắc, linh khí bị cắt đứt. Tất cả yêu nhân mới sinh của yêu tộc chỉ có tuổi thọ trăm năm, dù có căn cốt siêu việt cũng chỉ có thể giống như tiểu yêu phổ thông, thọ hết thì chết.”
“Nhưng hôm nay đã không giống như trước.” Hắn nghiêng đầu nhìn Nguyễn Nhan, ở hắn lúc này đã không còn sự tùy tiện và đùa cợt ngày hôm qua mà chỉ còn lại sự kính sợ.
Dứt lời, hắn nâng hai tay lên, giơ bình, sau đó quỳ một chân, trịnh trọng bái.
“Yêu Vương đại nhân tại thượng, tên ta là Đạm ĐàiTích, là yêu nhân còn sót lại của Bạch Trạch tộc, đảm đương chức vụ đại tế ti của Yêu Đô, từ nay về sau nguyện đi theo Yêu Vương thống nhất yêu giới, chinh chiến tam giới.”
Nguyễn Nhan: “…”
Nếu ta không đồng ý thì sao?
Ngay cả hỏi cũng không hỏi đã chụp cho ta cái nồi lớn như vậy mà coi được sao?
Ta hỏi ngươi, ngươi có coi ta ra gì không?!
Nhưng các yêu dân phía dưới đã tự phát hô khẩu hiệu.
“Thống nhất yêu giới – thống nhất yêu giới – Yêu Vương thọ ngang trời đất –“
“…” Được thôi, yêu nhân các ngươi đông, ta nói không lại các ngươi.
Nguyễn Nhan ngậm miệng lại.
–
“Ngươi đã nghe nói gì chưa? Chuyện yêu giới có Yêu Vương mới nhậm chức ấy?”
“Thật ư? Tại hạ vừa mới bế quan xong, hôm nay cũng mới ra cửa lại xảy ra chuyện lớn như vậy sao?”
“Hầy, đừng nói nữa, nghe nói hôm Yêu Vương kế vị, Vạn Thú các xảy ra bạo động, không ít đại yêu thoát khỏi xích tỏa yêu bay về phía yêu giới. Chưởng môn Vạn Thú các vô cùng tức giận mở miệng quát to, cầm cả xích tỏa yêu đi đuổi theo đám yêu quái kia.”
“Chà, tổn thất cũng lớn đấy! Ha ha ha, có điều chuyện này có liên quan gì đến tán tu như chúng ta cơ chứ, uống rượu, uống rượu ~”
Một góc khác trong tửu lầu, một đại mỹ nhân mặc váy dài quết đất màu vàng đang buồn rẩu không vui chọc chọc bánh ngọt trước mặt.
Hai nam nhân tuấn mỹ một đen một trắng ngồi trước mặt nàng, ngăn cản tầm mắt của những vị khách khác trong tửu lâu.
“Đại nhân, đuôi hồ ly của người bị lộ ra rồi.” Công tử mặc y phục trắng đặt chung trà xuống, ánh mắt sắc như dao câu, thâm ý sâu xa liếc váy của đai mỹ nhân.
“…” Mặt Nguyễn Nhan xấu hổ đỏ bừng lên, nàng vội vàng thuyên chuyển yêu lực, thu chiếc đuôi không biết thò ra từ lúc nào vào trong.
Hừ!
Nàng giận!
Nàng rõ ràng còn chưa tiếp nhận được sự thật bản thân đã thành yêu quái! Kết quả tỉnh dậy đã thành Yêu Vương.
Yêu Vương còn không đường đường chính chính, hôm nay lại phải lấy thân phận yêu quái ngụy trang thành người lẻn vào nhân gian!
Còn có chuyện gì kì quái hơn chuyện này sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.