Sự Độc Chiếm Của Ác Ma Vô Tình
Chương 63: Tàn Nhẫn Tù Điệp 62 : "German, Vết Thương Của Anh."
Phương Đường QO
12/01/2018
"Em trai?"
Hắn nhớ, theo như thông tin cá nhân của cô hắn thu thập được, ngoại trừ cha mẹ ra, cô chỉ có một cô chị tên Lạc Ngâm Tích. Ở đâu ra thêm một đứa em trai vào đây, lại còn có quan hệ ruột thịt?
Không xong, lỡ miệng rồi!
Sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, cả người như bị điểm huyệt, căng cứng như đá, Lạc Khuynh Thành nhanh chóng ho khan một tiếng, cắn môi do dự trong giây lát, sau đó, ra vẻ bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt German, mở miệng giải thích...
"À thì, trước kia tôi có một đứa em trai, chẳng qua vì năm đó nó cứu tôi nên mất mạng, trong lòng tôi luôn không ngừng dằn vặt bản thân mình nên khi nhìn thấy Marcus, biết hắn lại bằng tuổi em trai mình hồi nhỏ nên tôi mới quan tâm hắn ."
Có lẽ vì vẫn chưa khỏi bệnh hẳn nên khi nói được vài câu, cô cảm thấy kiệt sức và mệt mỏi, Lạc Khuynh Thành khó chịu thở dốc, và có lẽ vì có chút cô đơn trống trải khi nhớ lại chuyện năm đó...
Những lời cô giải thích với hắn tất cả đều là thật, ngay cả khi cô là Lạc Khuynh Thành của kiếp trước hay đang sống ở kiếp này, cô không muốn giấu hắn bất kỳ điều gì, càng không dại gì nói dối hắn bởi vì đôi mắt hắn quá mức sắc bén và nhanh nhạy, hắn có thể đọc được nội tâm của đối phương thông qua cử chỉ và thái độ biểu hiện trên nét mặt của họ, cô biết, có muốn giấu diếm hắn cũng không thể, nhưng, lẽ nào ngay cả việc hồn cô nhập vào thân xác này cũng đem kể hết cho hắn? Đúng là một việc khó khăn và gian nan. Tuy nhiên, cô không biết sự bối rối và ngập ngừng của mình đã bị German hoàn toàn nhìn thấu.
Dám làm bộ mặt ngây ngô đó để lừa hắn?
Giây phút này, ngoại trừ nguy hiểm, còn có cảm giác khẩn trương, trái tim đập rộn ràng không ngớt, ánh mắt hắn quá mức trầm tĩnh, trầm tĩnh đến nỗi làm cô hít thở khó khăn. Hai mắt sắc bén của người đàn ông dừng trên người cô, độ lạnh khiến cho toàn thân Lạc Khuynh Thành run rẩy, theo bản năng, cô rùng mình một cái, mở to đôi mắt vô tội mà nhìn. Tuy German biết rõ trong lời kể của cô có gì đó không đúng, nhưng lại không hề lật tẩy cô, hắn biết với tính cách bướng bỉnh và ngoan cường của cô, nếu có trực tiếp hỏi cô thì ngược lại chỉ khiến cho con nhím cứng đầu này xù lông thêm thôi, từ đó, cô sẽ càng đề phòng hắn hơn, và đó là điều hắn chẳng muốn cô đối xử với hắn như thế, khó khăn lắm mới chậm rãi dụ dỗ cô mở cửa trái tim mình, nếu vì điều này mà đóng lại thì sẽ chẳng còn cơ hội nào cho hắn mở ra nữa!
Hắn không có ngốc để trực tiếp truy hỏi cô, tất cả hãy cứ thuận theo tự nhiên, rồi một ngày nào đó, hắn hy vọng chính miệng cô sẽ nói cho hắn biết...
Tầm mắt băng lãnh hơi nghiêng đi, hắn chăm chú nhìn biểu hiện của cô, là một kiểu lo lắng đến chột dạ nhưng lại cố tỏ vẻ bình tĩnh, German cảm thấy con thỏ ngốc nghếch này đáng yêu vô cùng, đáy mắt ánh lên một tia thích thú.
Cúi người xuống, tay nâng nửa người Lạc Khuynh Thành lên, cánh tay tráng kiện vắt ngang thắt lưng cô, cẩn thận tránh chạm phải vết thương trên vai cô. German ôm cô rời khỏi giường, giống như đang bế một tiểu cục cưng trong lòng, mà nói chính xác cảm nhận của cô bây giờ, là hắn dành cho cô kiểu ôm công chúa...
Bị German thình lình ôm lên, một hồi Lạc Khuynh Thành mới biết mình đang bị bế với tư thế gì, trong nháy mắt hai gò má ửng hồng!
Đừng trách cô vì có suy nghĩ không trong sáng, nhưng loại tư thế này, thật là không muốn rung động thì cũng khắc ghi rõ trong mắt...
Vì ngay từ lần đầu gặp nhau, ngay khoảng khắc hắn muốn chiếm hữu cô, hủy hoại cô, hắn đã dùng loại tư thế đó đối xử với cô, có thể nói là hắn đặc biệt ưu ái cho cô cái tư thế này, ở rất nhiều thời điểm, mỗi lần bế cô lên, việc tiếp theo là đưa cô vào phòng, sau đó điên cuồng như ma quỷ, ăn sạch cô đến chết đi sống lại!
Nhưng còn bình thường, hắn hầu như không tỏ ra thái độ thân thiết đến vậy, đừng nói là ôm, bình thường chỉ cần ở chung với nhau, bọn họ rất ít khi tiếp xúc nhau, chứ huống chi là bây giờ...vì sao?
"Cả người toàn mồ hôi, rất bẩn ."
Không chỉ có cô, còn có hắn, cả một ngày chăm sóc cô, bị cô hành hạ, nên cả một thân cũng bẩn không kém!
Giống như có thể đọc thấu nghi hoặc trong mắt cô, German cúi đầu nói một câu nhắc nhở, tuy giọng điệu vẫn lạnh lẽo như thường, nhưng ẩn sâu bên trong đó chính là sự yêu chiều khó hiểu.
Nhìn thấy khuôn mặt đỏ hồng đến tận mang tai của Lạc Khuynh Thành, German chỉ khẽ cong môi cười nhạt, sau đó xoay người đi thẳng về phía phòng tắm.
Bước vào phòng tắm, German suýt chút nữa đã trực tiếp mở vòi nước lạnh, đơn giản là vì bao nhiêu năm trôi qua, việc tắm nước lạnh đã trở thành thói quen, tay lập tức khựng lại, sau đó vươn đầu ngón tay mở chốt điều chỉnh thành vòi nước nóng.
Đợi sau khi nước đã ngập bể, German nghiêng người bế Lạc Khuynh Thành nằm vào bồn tắm lớn, thậm chí hắn còn cởi cả đồ mình ra, rồi sải chân bước vào bồn...
"Anh..."
Đừng nói là anh muốn cùng tắm với tôi đó chứ?
Theo bản năng muốn chạy trốn, cả người cô vội vàng lui về sau cho đến khi lưng chạm vào vách bồn tắm, Lạc Khuynh Thành kinh ngạc ngẩng đầu, liên tục nhìn về phía German, bất chớt tầm mắt ngừng lên miệng vết thương trên cánh tay, vừa định mở miệng hỏi thì lập tức nuốt hết vào trong...
"German, vết thương của anh!"
Anh ta muốn chết sao?! Rõ ràng là bị súng bắn nghiêm trọng thế kia, tuy chỉ là cọ qua, nhưng dù sao hung khí cũng chính là súng – một thứ vũ khí cực kỳ nguy hiểm, dễ dây chết người a, vì sao ngay cả băng bó hắn cũng không màng?!
Nói là trầy da nhưng qua con mắt của Lạc Khuynh Thành mà đánh giá thì miệng vết thương để lồ lồ ra ngoài không khí kia trông rất ghê người, Lạc Khuynh Thành tự hỏi liệu hắn đã từng xử lý vết thương chưa? Với tính cách ngông cuồng tự cho mình là cường đại kia thì có xử lý cơ bản nhất hắn cũng chả thèm đá động!
"Vết thương, để tôi xem xem..."
Hai cánh tay cũng mặc kệ xấu hổ, không còn e thẹn che chắn bầu ngực mình, Lạc Khuynh Thành nghiêng người hướng về phía German, nhưng không may rằng sức lực cô không đủ, đã không kéo được tay hắn lại, đằng này còn tự hại mình, hai chân mất thăng bằng trơn trượt trong bồn tắm, cả người theo quán tính ngã sấp về phía trước...
Cô ngốc này! Đúng là không chịu an phận!
Thấp giọng chửi thề, cánh tay to lớn của Gernam lập tức giơ ra đón lấy cả người cô, German nhanh chóng ôm cô vào lòng, tránh cô ngã nhào vào trong nước...
"Em ngoan ngoãn chút đi! Đừng lộn xộn!"
Dùng tay đánh nhẹ vào mông Lạc Khuynh Thành, giọng điệu German nghe có chút ngang tàn cùng với mấy phần thiếu kiên nhẫn, vẫn thái độ cao ngạo và bá đạo như trước, hắn kiên nhẫn lấy một ít sữa tắm cho vào lòng bàn tay, tạo ra chút bọt, sau đó di chuyển bọt sữa tắm lên người cô, là hắn đang giúp cô tắm rửa...
Việc German tự tay tắm cho cô, đúng là chuyện khiến cho người người kinh sợ, là chuyện mà có dám cả gan mơ đến cũng không ai dám!
Nếu là lúc trước, ắt hẳn Lạc Khuynh Thành đã sớm bị dọa đến nhảy dựng lên, nhưng là lúc này, toàn bộ sự quan tâm và chú ý của cô đều tập trung lên miệng vết thương hắn nên vốn dĩ cô không rảnh để bận tâm đến chuyện kinh thiên động địa đang diễn ra trước mắt...
Giữ chặt mu bàn tay German, ngăn cản động tác của hắn, sau đó, không hiểu sao lại vỗ nhẹ lên, không biết rốt cuộc là đang an ủi hắn hay là cảnh cáo, tóm lại, cử chỉ của Lạc Khuynh Thành vô cùng tự nhiên, giống như biểu hiện tình cảm của người con gái đang dành cho đối phương.
"Anh mới đừng lộn xộn, tôi muốn xem vết thương của anh trước."
Không dưng, người lộn xộn lại đảo ngược thành German, Lạc Khuynh Thành nhẹ giọng nói, nâng cánh tay phải xoa cánh tay trái của hắn, rồi cẩn thận kiểm tra vết thương bên cạnh, có mấy lần muốn chạm vào mà không dám, giống như là đang xem nơi đó như là món bảo vật trân quý, mà trên thực tế, cũng đúng là vậy, vì trên thế giới này, German là chỉ có một!
"Anh đã đến chỗ bác sĩ kiểm tra chưa, không xử lý gì sao? Nhìn vết thương nghiêm trọng thế này, sao anh lại không băng bó gì cả? Nhỡ đâu miệng vết thương bị nhiễm trùng, ảnh hưởng đến sức..."
"Câm miệng!"
Hắn không có yếu đuối đến vậy, trước kia mỗi khi bị trúng đạn, hắn cũng chỉ xử lý vết thương qua loa để cầm máu, còn đây, vết đạn cũng chẳng to tát gì nên không xử lý thì có làm sao. Em cũng không cần phải lo lắng đến mức đó chứ, phụ nữ nhiều lời như em, thật phiền phức!
Ngữ điệu có phần lạnh lẽo mang đậm mùi vị của sự cảnh cáo, German cúi đầu quát, trực tiếp gạt tay Lạc Khuynh Thành ra khỏi người mình...
Tay bị German đẩy ra, quét lên bề mặt, bọt nước vung vẩy tung tóe, không ngoại trừ cả miệng vết thương của German, mắt thấy bọt nước bám lên vết thương của hắn, Lạc Khuynh Thành hốt hoảng, không màng đến lời quở trách của hắn, nhanh chóng giật lấy khăn mặt vắt bên bồn, nhẹ nhàng ấn giữ lên miệng vết thương nhằm không để nước ăn vào, sau đó cô nâng mắt nhìn về phía German.
Lạc Khuynh Thành cắn môi không nói được lời nào, biểu tình tuy bình tĩnh nhưng nhìn kỹ trong con ngươi quật cường kia chính là sự ủy khuất và vô tội đến đáng thương, thái độ của cô giống như là hắn đang làm chuyện sai mà còn mắng oan cô, khiến cô tủi thân ...
German hơi ngẩn người nhìn đôi mắt hơi ướt đẫm của Lạc Khuynh Thành, hắn không biết phải làm gì lúc này, là gạt tay cô ra thêm lần nữa, hay lại lên giọng mắng quát cô đừng xen vào chuyện của người khác...nhưng không hiểu sao, khi chạm phải con ngươi đen láy hơi sóng sánh ánh nước kia, hắn không thể tin được rằng lòng kiên định của bản thân lại hoàn toàn bại trận dưới hành động đáng thương của cô?
"Không thoa thuốc, chỉ mới rửa sạch vết thương."
Này cũng là nhân nhượng hết mức của hắn, ít nhất cũng phải giải thích cho cô rõ tình hình, chứ tiếp tục thế này, hắn sợ mình sẽ mềm lòng mà ôm cô vào lòng an ủi mất!
Lặng lẽ thở dài, German cúi đầu mím môi, hắn không hề nhận ra cảm xúc của bản thân khi nói ra những lời này, là một sự thỏa hiệp, giống như nghĩa vụ của người chồng là phải báo cáo hoạt động của mình cho bà xã biết...
"Để tôi đi lấy thuốc giúp anh băng bó."
Vết thương rất nghiêm trọng, không thể không băng bó được?
Lạc Khuynh Thành loay hoay người muốn ngồi dậy thì lại bị German vươn tay giữ chặt, kéo về ngã vào lồng ngực hắn...
"Tắm trước đi đã."
Lần cuối, em ngoan ngoãn cho tôi, nếu còn dám được đằng chân lên đằng đầu, đừng trách vì sao tôi lại trừng phạt em ngay tại đây!
Mày nhẹ nhíu lại, German dường như không giấu được sự bực dọc, tuy Lạc Khuynh Thành rất sốt ruột, nhưng xem tình hình thấy hắn cũng đã nhượng bộ mình quá nhiều, nên cô đành phải ngoan ngoãn nghe lời hắn một phen, nếu không thì kết cục của cô, chỉ sợ là rất thảm ...
Được rồi, tắm xong rồi tính, dù sao cũng không phải cô bị thương, việc gì cô phải sốt ruột!
Nhẹ nhàng lên tiếng đáp, cuối cùng Lạc Khuynh Thành cũng chịu an phận, tử tế ngồi lên đùi German, và lúc này đây cô mới nhận thức được tình hình trước mắt.
Ngượng ngùng bùng nổ trong não cô, mặt mày đỏ ửng, Lạc Khuynh Thành ngượng chín mặt cúi thấp đầu, miễn cưỡng dựa vào bồn tắm lớn, German thấy cô đột nhiên biến thành một con thỏ trắng thẹn thùng, môi hắn nhếch lên một nụ cười vô cùng tà mị...
Hắn nhớ, theo như thông tin cá nhân của cô hắn thu thập được, ngoại trừ cha mẹ ra, cô chỉ có một cô chị tên Lạc Ngâm Tích. Ở đâu ra thêm một đứa em trai vào đây, lại còn có quan hệ ruột thịt?
Không xong, lỡ miệng rồi!
Sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, cả người như bị điểm huyệt, căng cứng như đá, Lạc Khuynh Thành nhanh chóng ho khan một tiếng, cắn môi do dự trong giây lát, sau đó, ra vẻ bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt German, mở miệng giải thích...
"À thì, trước kia tôi có một đứa em trai, chẳng qua vì năm đó nó cứu tôi nên mất mạng, trong lòng tôi luôn không ngừng dằn vặt bản thân mình nên khi nhìn thấy Marcus, biết hắn lại bằng tuổi em trai mình hồi nhỏ nên tôi mới quan tâm hắn ."
Có lẽ vì vẫn chưa khỏi bệnh hẳn nên khi nói được vài câu, cô cảm thấy kiệt sức và mệt mỏi, Lạc Khuynh Thành khó chịu thở dốc, và có lẽ vì có chút cô đơn trống trải khi nhớ lại chuyện năm đó...
Những lời cô giải thích với hắn tất cả đều là thật, ngay cả khi cô là Lạc Khuynh Thành của kiếp trước hay đang sống ở kiếp này, cô không muốn giấu hắn bất kỳ điều gì, càng không dại gì nói dối hắn bởi vì đôi mắt hắn quá mức sắc bén và nhanh nhạy, hắn có thể đọc được nội tâm của đối phương thông qua cử chỉ và thái độ biểu hiện trên nét mặt của họ, cô biết, có muốn giấu diếm hắn cũng không thể, nhưng, lẽ nào ngay cả việc hồn cô nhập vào thân xác này cũng đem kể hết cho hắn? Đúng là một việc khó khăn và gian nan. Tuy nhiên, cô không biết sự bối rối và ngập ngừng của mình đã bị German hoàn toàn nhìn thấu.
Dám làm bộ mặt ngây ngô đó để lừa hắn?
Giây phút này, ngoại trừ nguy hiểm, còn có cảm giác khẩn trương, trái tim đập rộn ràng không ngớt, ánh mắt hắn quá mức trầm tĩnh, trầm tĩnh đến nỗi làm cô hít thở khó khăn. Hai mắt sắc bén của người đàn ông dừng trên người cô, độ lạnh khiến cho toàn thân Lạc Khuynh Thành run rẩy, theo bản năng, cô rùng mình một cái, mở to đôi mắt vô tội mà nhìn. Tuy German biết rõ trong lời kể của cô có gì đó không đúng, nhưng lại không hề lật tẩy cô, hắn biết với tính cách bướng bỉnh và ngoan cường của cô, nếu có trực tiếp hỏi cô thì ngược lại chỉ khiến cho con nhím cứng đầu này xù lông thêm thôi, từ đó, cô sẽ càng đề phòng hắn hơn, và đó là điều hắn chẳng muốn cô đối xử với hắn như thế, khó khăn lắm mới chậm rãi dụ dỗ cô mở cửa trái tim mình, nếu vì điều này mà đóng lại thì sẽ chẳng còn cơ hội nào cho hắn mở ra nữa!
Hắn không có ngốc để trực tiếp truy hỏi cô, tất cả hãy cứ thuận theo tự nhiên, rồi một ngày nào đó, hắn hy vọng chính miệng cô sẽ nói cho hắn biết...
Tầm mắt băng lãnh hơi nghiêng đi, hắn chăm chú nhìn biểu hiện của cô, là một kiểu lo lắng đến chột dạ nhưng lại cố tỏ vẻ bình tĩnh, German cảm thấy con thỏ ngốc nghếch này đáng yêu vô cùng, đáy mắt ánh lên một tia thích thú.
Cúi người xuống, tay nâng nửa người Lạc Khuynh Thành lên, cánh tay tráng kiện vắt ngang thắt lưng cô, cẩn thận tránh chạm phải vết thương trên vai cô. German ôm cô rời khỏi giường, giống như đang bế một tiểu cục cưng trong lòng, mà nói chính xác cảm nhận của cô bây giờ, là hắn dành cho cô kiểu ôm công chúa...
Bị German thình lình ôm lên, một hồi Lạc Khuynh Thành mới biết mình đang bị bế với tư thế gì, trong nháy mắt hai gò má ửng hồng!
Đừng trách cô vì có suy nghĩ không trong sáng, nhưng loại tư thế này, thật là không muốn rung động thì cũng khắc ghi rõ trong mắt...
Vì ngay từ lần đầu gặp nhau, ngay khoảng khắc hắn muốn chiếm hữu cô, hủy hoại cô, hắn đã dùng loại tư thế đó đối xử với cô, có thể nói là hắn đặc biệt ưu ái cho cô cái tư thế này, ở rất nhiều thời điểm, mỗi lần bế cô lên, việc tiếp theo là đưa cô vào phòng, sau đó điên cuồng như ma quỷ, ăn sạch cô đến chết đi sống lại!
Nhưng còn bình thường, hắn hầu như không tỏ ra thái độ thân thiết đến vậy, đừng nói là ôm, bình thường chỉ cần ở chung với nhau, bọn họ rất ít khi tiếp xúc nhau, chứ huống chi là bây giờ...vì sao?
"Cả người toàn mồ hôi, rất bẩn ."
Không chỉ có cô, còn có hắn, cả một ngày chăm sóc cô, bị cô hành hạ, nên cả một thân cũng bẩn không kém!
Giống như có thể đọc thấu nghi hoặc trong mắt cô, German cúi đầu nói một câu nhắc nhở, tuy giọng điệu vẫn lạnh lẽo như thường, nhưng ẩn sâu bên trong đó chính là sự yêu chiều khó hiểu.
Nhìn thấy khuôn mặt đỏ hồng đến tận mang tai của Lạc Khuynh Thành, German chỉ khẽ cong môi cười nhạt, sau đó xoay người đi thẳng về phía phòng tắm.
Bước vào phòng tắm, German suýt chút nữa đã trực tiếp mở vòi nước lạnh, đơn giản là vì bao nhiêu năm trôi qua, việc tắm nước lạnh đã trở thành thói quen, tay lập tức khựng lại, sau đó vươn đầu ngón tay mở chốt điều chỉnh thành vòi nước nóng.
Đợi sau khi nước đã ngập bể, German nghiêng người bế Lạc Khuynh Thành nằm vào bồn tắm lớn, thậm chí hắn còn cởi cả đồ mình ra, rồi sải chân bước vào bồn...
"Anh..."
Đừng nói là anh muốn cùng tắm với tôi đó chứ?
Theo bản năng muốn chạy trốn, cả người cô vội vàng lui về sau cho đến khi lưng chạm vào vách bồn tắm, Lạc Khuynh Thành kinh ngạc ngẩng đầu, liên tục nhìn về phía German, bất chớt tầm mắt ngừng lên miệng vết thương trên cánh tay, vừa định mở miệng hỏi thì lập tức nuốt hết vào trong...
"German, vết thương của anh!"
Anh ta muốn chết sao?! Rõ ràng là bị súng bắn nghiêm trọng thế kia, tuy chỉ là cọ qua, nhưng dù sao hung khí cũng chính là súng – một thứ vũ khí cực kỳ nguy hiểm, dễ dây chết người a, vì sao ngay cả băng bó hắn cũng không màng?!
Nói là trầy da nhưng qua con mắt của Lạc Khuynh Thành mà đánh giá thì miệng vết thương để lồ lồ ra ngoài không khí kia trông rất ghê người, Lạc Khuynh Thành tự hỏi liệu hắn đã từng xử lý vết thương chưa? Với tính cách ngông cuồng tự cho mình là cường đại kia thì có xử lý cơ bản nhất hắn cũng chả thèm đá động!
"Vết thương, để tôi xem xem..."
Hai cánh tay cũng mặc kệ xấu hổ, không còn e thẹn che chắn bầu ngực mình, Lạc Khuynh Thành nghiêng người hướng về phía German, nhưng không may rằng sức lực cô không đủ, đã không kéo được tay hắn lại, đằng này còn tự hại mình, hai chân mất thăng bằng trơn trượt trong bồn tắm, cả người theo quán tính ngã sấp về phía trước...
Cô ngốc này! Đúng là không chịu an phận!
Thấp giọng chửi thề, cánh tay to lớn của Gernam lập tức giơ ra đón lấy cả người cô, German nhanh chóng ôm cô vào lòng, tránh cô ngã nhào vào trong nước...
"Em ngoan ngoãn chút đi! Đừng lộn xộn!"
Dùng tay đánh nhẹ vào mông Lạc Khuynh Thành, giọng điệu German nghe có chút ngang tàn cùng với mấy phần thiếu kiên nhẫn, vẫn thái độ cao ngạo và bá đạo như trước, hắn kiên nhẫn lấy một ít sữa tắm cho vào lòng bàn tay, tạo ra chút bọt, sau đó di chuyển bọt sữa tắm lên người cô, là hắn đang giúp cô tắm rửa...
Việc German tự tay tắm cho cô, đúng là chuyện khiến cho người người kinh sợ, là chuyện mà có dám cả gan mơ đến cũng không ai dám!
Nếu là lúc trước, ắt hẳn Lạc Khuynh Thành đã sớm bị dọa đến nhảy dựng lên, nhưng là lúc này, toàn bộ sự quan tâm và chú ý của cô đều tập trung lên miệng vết thương hắn nên vốn dĩ cô không rảnh để bận tâm đến chuyện kinh thiên động địa đang diễn ra trước mắt...
Giữ chặt mu bàn tay German, ngăn cản động tác của hắn, sau đó, không hiểu sao lại vỗ nhẹ lên, không biết rốt cuộc là đang an ủi hắn hay là cảnh cáo, tóm lại, cử chỉ của Lạc Khuynh Thành vô cùng tự nhiên, giống như biểu hiện tình cảm của người con gái đang dành cho đối phương.
"Anh mới đừng lộn xộn, tôi muốn xem vết thương của anh trước."
Không dưng, người lộn xộn lại đảo ngược thành German, Lạc Khuynh Thành nhẹ giọng nói, nâng cánh tay phải xoa cánh tay trái của hắn, rồi cẩn thận kiểm tra vết thương bên cạnh, có mấy lần muốn chạm vào mà không dám, giống như là đang xem nơi đó như là món bảo vật trân quý, mà trên thực tế, cũng đúng là vậy, vì trên thế giới này, German là chỉ có một!
"Anh đã đến chỗ bác sĩ kiểm tra chưa, không xử lý gì sao? Nhìn vết thương nghiêm trọng thế này, sao anh lại không băng bó gì cả? Nhỡ đâu miệng vết thương bị nhiễm trùng, ảnh hưởng đến sức..."
"Câm miệng!"
Hắn không có yếu đuối đến vậy, trước kia mỗi khi bị trúng đạn, hắn cũng chỉ xử lý vết thương qua loa để cầm máu, còn đây, vết đạn cũng chẳng to tát gì nên không xử lý thì có làm sao. Em cũng không cần phải lo lắng đến mức đó chứ, phụ nữ nhiều lời như em, thật phiền phức!
Ngữ điệu có phần lạnh lẽo mang đậm mùi vị của sự cảnh cáo, German cúi đầu quát, trực tiếp gạt tay Lạc Khuynh Thành ra khỏi người mình...
Tay bị German đẩy ra, quét lên bề mặt, bọt nước vung vẩy tung tóe, không ngoại trừ cả miệng vết thương của German, mắt thấy bọt nước bám lên vết thương của hắn, Lạc Khuynh Thành hốt hoảng, không màng đến lời quở trách của hắn, nhanh chóng giật lấy khăn mặt vắt bên bồn, nhẹ nhàng ấn giữ lên miệng vết thương nhằm không để nước ăn vào, sau đó cô nâng mắt nhìn về phía German.
Lạc Khuynh Thành cắn môi không nói được lời nào, biểu tình tuy bình tĩnh nhưng nhìn kỹ trong con ngươi quật cường kia chính là sự ủy khuất và vô tội đến đáng thương, thái độ của cô giống như là hắn đang làm chuyện sai mà còn mắng oan cô, khiến cô tủi thân ...
German hơi ngẩn người nhìn đôi mắt hơi ướt đẫm của Lạc Khuynh Thành, hắn không biết phải làm gì lúc này, là gạt tay cô ra thêm lần nữa, hay lại lên giọng mắng quát cô đừng xen vào chuyện của người khác...nhưng không hiểu sao, khi chạm phải con ngươi đen láy hơi sóng sánh ánh nước kia, hắn không thể tin được rằng lòng kiên định của bản thân lại hoàn toàn bại trận dưới hành động đáng thương của cô?
"Không thoa thuốc, chỉ mới rửa sạch vết thương."
Này cũng là nhân nhượng hết mức của hắn, ít nhất cũng phải giải thích cho cô rõ tình hình, chứ tiếp tục thế này, hắn sợ mình sẽ mềm lòng mà ôm cô vào lòng an ủi mất!
Lặng lẽ thở dài, German cúi đầu mím môi, hắn không hề nhận ra cảm xúc của bản thân khi nói ra những lời này, là một sự thỏa hiệp, giống như nghĩa vụ của người chồng là phải báo cáo hoạt động của mình cho bà xã biết...
"Để tôi đi lấy thuốc giúp anh băng bó."
Vết thương rất nghiêm trọng, không thể không băng bó được?
Lạc Khuynh Thành loay hoay người muốn ngồi dậy thì lại bị German vươn tay giữ chặt, kéo về ngã vào lồng ngực hắn...
"Tắm trước đi đã."
Lần cuối, em ngoan ngoãn cho tôi, nếu còn dám được đằng chân lên đằng đầu, đừng trách vì sao tôi lại trừng phạt em ngay tại đây!
Mày nhẹ nhíu lại, German dường như không giấu được sự bực dọc, tuy Lạc Khuynh Thành rất sốt ruột, nhưng xem tình hình thấy hắn cũng đã nhượng bộ mình quá nhiều, nên cô đành phải ngoan ngoãn nghe lời hắn một phen, nếu không thì kết cục của cô, chỉ sợ là rất thảm ...
Được rồi, tắm xong rồi tính, dù sao cũng không phải cô bị thương, việc gì cô phải sốt ruột!
Nhẹ nhàng lên tiếng đáp, cuối cùng Lạc Khuynh Thành cũng chịu an phận, tử tế ngồi lên đùi German, và lúc này đây cô mới nhận thức được tình hình trước mắt.
Ngượng ngùng bùng nổ trong não cô, mặt mày đỏ ửng, Lạc Khuynh Thành ngượng chín mặt cúi thấp đầu, miễn cưỡng dựa vào bồn tắm lớn, German thấy cô đột nhiên biến thành một con thỏ trắng thẹn thùng, môi hắn nhếch lên một nụ cười vô cùng tà mị...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.