Chương 83: Quá khứ âm mưu 2
Angle ChiChi
03/10/2019
Địa Ngục, thời kỳ sơ khai.
- Historia, nhờ ngươi và Shiro mà ta không cần tới Ted ở bên cạnh nữa.
- Nữ hoàng, kẻ thích hợp mà người mong muốn đã tìm thấy.
- Tốt lắm.
Kira ngồi trên chiếc ghế mộc mỉm cười với bóng đen sau lưng mình. Cô phải bắt đầu cuộc vui từ giây phút này, ngay tại quê hương yêu dấu này.
Trong đêm khuya, bé gái thuộc hoàng tộc vừa chào đời chính là đang yên giấc ngủ say, Kira đứng bên nôi nhìn đứa bé tóc đỏ xinh đẹp đang yên giấc.
- Bé con, hãy giúp ta hoàn thành giấc mơ của ta. Ngươi chính là hãy trở thành ta, giúp ta đại diện ở thế giới này chơi đùa với tất cả bọn họ để ta có thời gian tới thế giới gọi là Trái Đất tìm kiếm một thứ quan trọng thuộc về ta.
Kira vuốt ve gương mặt mềm mại của đứa bé sau đó rời đi ngay lập tức. Cô đã chọn công chúa Aya giúp cô ghi tên vào dòng lịch sử này để loại bỏ sự tồn tại của Kira ở địa ngục nguyên thủy trước khi Nana Historie đánh hơi ra.
- Ted, ta sẽ rời địa ngục một thời gian, cậu hãy ở lại theo sát bé con thế thân của ta.
- Vâng thưa nữ hoàng.
- Tốt nhất sau này làm con bé biến mất đi được thì càng tốt. Cậu hiểu ý ta rồi chứ?
Kira mỉm cười sau đó cô tự mình mở cổng tới thẳng thế giới gọi là Trái Đất. Chính là để lại Teddy vẫn đang suy ngẫm về điều mà Kira mong muốn tới.
- Đây gọi là Trái Đất sao? Chẳng có gì ngoài mấy con vật to lớn ăn thịt này cả. Nó gọi là gì vậy Historia?
- Trong sách của Nana có ghi chính là khủng long.
- Cũng tốt, vậy ta sẽ để Kujo hấp thụ từ chính thời kì này. Mong rằng loài người sẽ sớm xuất hiện.
Kira phất tay để Historia biến mất. Historia vốn cũng chính là kết quả mà cô lấy cắp sức mạnh của Nana tạo ra. Historia được xem như có sự liên kết với gia tộc Historie nên cô mới đặt tên cho cô bé này như vậy.
Không gian ký ức bóng đêm sâu thẳm của Kira.
- Historia, hãy ở lại đây chăm sóc cho Ted, ta sẽ rời khỏi nơi này một thời gian.
- Vâng thưa nữ hoàng.
- Có thể khi ta đem Shiro trở về thì con bé gấu trúc đó cũng sẽ quay về. Ngươi cẩn thận một chút.
- Vâng thưa nữ hoàng. Người hãy cẩn thận.
Historia cúi mình nhìn Kira từ từ biến mất. Nữ hoàng đã để lại thế thân bên cạnh Hatori còn bản thân lại đi thực hiện một điều gì đó mà bản thân Historia cảm nhận được điều đó rất đáng sợ.
Kira một mình như cái bóng trong màn đêm lặng lẽ rời khỏi kinh đô của ký ức chết. Quá khứ của cô, những lần cùng phụ thân nói chuyện là những lần cô muốn che dấu nhất. Cô yêu gia đình mình, cô yêu Hatori nhưng cô càng yêu mặt tối sâu thẳm của cô hay nói cách khác chính là Kujo. Cô làm mọi thứ để bảo vệ Kujo.
Để làm điều đó cô đã phản bội lại gia đình, phản bội lại Hatori.
- Ta đến rồi đây, xin lỗi vì để người lại nơi này một mình suốt thời gian dài qua Kujo.
- Ngươi lại nhầm tên ta rồi Kira.
Bóng đen nhỏ bé thấp hơn Kira một cái đầu đang mặc áo choàng bằng bóng đêm bốc khói hắc ám, kẻ đó nhìn Kira trầm giọng lên tiếng sau đó lại ho liên tục. Kira mỉm cười tiến gần tới bên người mà cô quan tâm nhất này.
- Khi cố gắng hợp nhất ký ức chết ta đã cố gắng tách rời không gian nơi này ra để người có thể thoải mái nghỉ ngơi Kujo.
- Ta không thích cái tên mà ngươi đặt cho loài người đó Kira. Hãy gọi tên ta đi.
- Kuro, ta xin lỗi. Tên của người chính là Kuro, lúc đó ta còn quá nhỏ nên mới nhầm lẫn như vậy. Thế sức khỏe của người thế nào rồi?
Kira mỉm cười cầm bàn tay của Kuro lên sau đó chăm chú kiểm tra sức khỏe cho đối phương. Kuro nhìn Kira đưa cô vào bên trong hang động bóng đêm.
- Nói đi, mục đích ngươi tới đây đâu phải để thăm ta. Là muốn gặp bản chất sâu thẳm của mình sao?
- Lại bị người đoán trúng rồi. Ta phải đi gặp nó một chút để không quên đi mục đích của mình. Kuro, người có muốn gặp lại em gái của người không? Ta sẽ đưa người đi gặp em gái của người.
- Hãy để nó sống yên ổn đi. Con bé vốn không biết tới sự tồn tại của ta thì cũng không cần phải gặp gỡ để thay đổi mọi thứ. Mau đi đi, đi gặp nó đi còn ta sẽ giúp ngươi kìm chân Hatori lại.
- Cảm ơn người Kuro.
Kira mỉm cười vỗ vỗ vai Kuro sau đó đi sâu vào trong hang. Kuro nhìn Kira rồi đi ra ngoài hang động, bóng đêm đang đến dần, hắn cảm nhận được sức mạnh của Hatori, vị chiến thần luôn đi cùng nữ thần ngày đó. Kira muốn hoàn thành đại nghiệp của con bé nên không thể để Hatori ảnh hưởng tới Kira nhất là trong khoảng thời gian quan trọng này.
Càng đi sâu vào trong thì Kira càng cảm nhận được hơi thở hắc ám nồng nặc bao quanh cả một vùng không gian rộng lớn. Kira mỉm cười, một nụ cười cho cảm xúc xấu xa nhất của cô. Đúng vậy, bản chất thật của cô, sự hắc ám tận cùng đang ở tại nơi này chờ đợi cô.
- Đã quá lâu chúng ta không gặp nhau rồi Zero, ngươi có cô đơn chứ? Ta đã mất khá nhiều thời gian để nhớ về ngươi.
- Kira, chuyến du hành của ngươi xem ra cũng không tệ, ngươi tốt hơn hẳn sau khi chia sẻ cho thằng nhóc con lai đó rồi.
Âm thanh khàn khàn vang lên trong không gian tăm tối làm Kira thêm phần hứng thú tiến thêm vài bước nữa rồi dừng lại hẳn vì trước mặt cô chính là những làn khói hắc ám khiến người khác nghẹt thở nhất.
Hình ảnh một người con gái đang ngồi trước một bàn tròn nhỏ uống trà, ánh mắt màu đỏ lóe sáng nhìn trực diện về phía Kira, người con gái bí ẩn đó đang nở nụ cười cùng với đó làn khói hắc ám đang tan dần.
Lúc này Kira có thể tiến về phía trước, cô lại gần người con gái nguy hiểm đó, càng tới gần dung mạo của cô gái đó càng hiện rõ ràng hơn, mái tóc bạc công chúa dài tới ngang lưng, đôi mắt màu đỏ đục đục theo màu u ám, bộ quần áo màu đen rách mép đặc trưng của những sứ giả địa ngục ngày nào, ngón tay mảnh khảnh sơn móng đen đó đang cầm ấm trà rót cho Kira một ly trà ở phía đối diện.
- Lần này ngươi sẵn sàng giết con bé đó rồi chứ? Giết nó trước khi nó giết cả hai chúng ta.
- Zero... trả trái tim lại cho ta được chứ?
- Ngươi cần trái tim nhiễm hắc ám đã mục ruỗng đó làm gì Kira. Thứ ngươi cần bây giờ chính là sức mạnh để đánh bại con bé đó.
Zero mỉm cười nhìn thẳng vào Kira như muốn nhắc nhở bản thân cô bạn. Bọn họ và cả Kuro ngoài kia đều biết một điều chính là...
- Hãy nhớ lấy Kira, ta không chiến đấu, ta chỉ giúp ngươi duy trì sức mạnh sâu thẳm nhất. Kira, ngươi là nguồn sống ngoài sáng của ký ức chết này, nếu ngươi chết trái tim cằn cỗi đó chính là sẽ phá hủy nơi này mãi mãi. Vùng đất mà Dotori tạo dựng sẽ vĩnh viễn bị phá hủy.
- Vậy thì hãy cho ta càng nhiều sức mạnh, nhiều hơn nữa để đánh bại con bé hoàn toàn và làm chủ miền đất này.
- Ta sẽ mở sẵn cánh cổng để chờ đợi ngươi trở về.
- Ta hiểu. Vậy ta đi đây Zero, chúng ta hy vọng sẽ còn gặp lại nhau thêm một lần nữa.
- Mong rằng đó không phải là ngày chết của ngươi.
Zero nhìn Kira gương mặt lạnh nhạt nhưng ánh mắt màu đục đó đang ánh lên những tia nghiêm túc nhất. Đúng vậy, tương lai mà Kira tước đoạt từ Kuno đã cho bọn họ thấy một thứ đáng sợ. Sự thất bại của Kira, một kẻ không phải là bất khả chiến bại.
- Zero, nếu như chúng ta không thay đổi được tương lai thì đến lúc đó ngươi có thể... ở bên ta mãi mãi được không?
- Ngươi biết là không thể mà... ta sẽ thay đổi tương lai cho cả hai chúng ta.
- Ừ, tạm biệt Zero.
Kira nói rồi lập tức Zero biến mất theo làn khói hắc ám đang rút dần như chưa từng tồn tại ở nơi này.
Lúc này phía bên ngoài hang động, ngọn gió lạ thổi qua khung cảnh sơ xác không một chút sức sống, Kuro đứng nhìn vị chiến thần huyền thoại trong truyền thuyết kia, vị này đến nhanh hơn hắn dự đoán. Kira đã không lừa được vị này rồi.
- Ngài tới nơi hoang tàn nhất ký ức chết này để làm gì vậy?
Hatori cảnh giác nhìn bóng đen trước mặt, từ trước đến nay hắn luôn nghĩ bản thân mình đã kiểm soát tốt mọi thứ ở ký ức chết này nhưng xem ra hôm nay điều đó đã không còn đúng nữa rồi. Người trước mặt hắn lúc này rõ ràng hơi thở rất yếu gần như chẳng còn lại bao nhiêu sức mạnh nhưng nhìn chung gây cho hắn một loại nguy hiểm cũng như thân thuộc mà hắn không rõ được.
- Ta tới để mang Kira về nhà cùng ta, nếu ngươi không phiền...
- Kira không thể đi cùng ngài vào thời điểm hiện tại được. Kira có một sứ mệnh mà con bé cần phải hoàn thành cho nên...
- Hatori... nữ thần bóng đêm mà ngài yêu quý đã chết rồi.
Kira đột nhiên xuất hiện ở cửa hang động với âm thanh lạnh lùng tràn ngập hơi thở chết chóc. Kira đứng bên cạnh Kuro lạnh lùng nhìn xuống Hatori không chút cảm xúc tiếp tục lên tiếng.
- Ngài đã thấy quá khứ của ta thì hiển nhiên ngài phải hiểu ra một điều, phụ thân của ta tạo ra ký ức chết này là vì ta vì con gái của ngài ấy cũng là để giam cầm nữ thần bóng đêm mãi mãi. Nhà Historie vốn là kẻ thù của những kẻ trường tồn như chúng ta và ta cho đến thời điểm hiện tại chính là để kết thúc việc này mãi mãi.
- Ngươi muốn làm gì Kira của ta?
- Ta muốn tiêu diệt Natalie Historie để bọn chúng biết thế nào là tận cùng của bóng đêm. Đến lúc đó nếu ta còn sống sót, ta sẽ ở bên cạnh ngài như chúng ta đã từng hứa.
Kira mỉm cười sau đó rất nhanh tan biến theo cơn gió đột ngột thổi tới. Hatori nhìn bóng đen còn ở lại nắm chặt tay lại. Nhà Historie, lại là bọn chúng, con cháu của Kuno, bọn chúng thật là rắc rối. Nhưng Natalie mà Kira nhắc tới chẳng lẽ lại là con bé đó sao?
- Historia, nhờ ngươi và Shiro mà ta không cần tới Ted ở bên cạnh nữa.
- Nữ hoàng, kẻ thích hợp mà người mong muốn đã tìm thấy.
- Tốt lắm.
Kira ngồi trên chiếc ghế mộc mỉm cười với bóng đen sau lưng mình. Cô phải bắt đầu cuộc vui từ giây phút này, ngay tại quê hương yêu dấu này.
Trong đêm khuya, bé gái thuộc hoàng tộc vừa chào đời chính là đang yên giấc ngủ say, Kira đứng bên nôi nhìn đứa bé tóc đỏ xinh đẹp đang yên giấc.
- Bé con, hãy giúp ta hoàn thành giấc mơ của ta. Ngươi chính là hãy trở thành ta, giúp ta đại diện ở thế giới này chơi đùa với tất cả bọn họ để ta có thời gian tới thế giới gọi là Trái Đất tìm kiếm một thứ quan trọng thuộc về ta.
Kira vuốt ve gương mặt mềm mại của đứa bé sau đó rời đi ngay lập tức. Cô đã chọn công chúa Aya giúp cô ghi tên vào dòng lịch sử này để loại bỏ sự tồn tại của Kira ở địa ngục nguyên thủy trước khi Nana Historie đánh hơi ra.
- Ted, ta sẽ rời địa ngục một thời gian, cậu hãy ở lại theo sát bé con thế thân của ta.
- Vâng thưa nữ hoàng.
- Tốt nhất sau này làm con bé biến mất đi được thì càng tốt. Cậu hiểu ý ta rồi chứ?
Kira mỉm cười sau đó cô tự mình mở cổng tới thẳng thế giới gọi là Trái Đất. Chính là để lại Teddy vẫn đang suy ngẫm về điều mà Kira mong muốn tới.
- Đây gọi là Trái Đất sao? Chẳng có gì ngoài mấy con vật to lớn ăn thịt này cả. Nó gọi là gì vậy Historia?
- Trong sách của Nana có ghi chính là khủng long.
- Cũng tốt, vậy ta sẽ để Kujo hấp thụ từ chính thời kì này. Mong rằng loài người sẽ sớm xuất hiện.
Kira phất tay để Historia biến mất. Historia vốn cũng chính là kết quả mà cô lấy cắp sức mạnh của Nana tạo ra. Historia được xem như có sự liên kết với gia tộc Historie nên cô mới đặt tên cho cô bé này như vậy.
Không gian ký ức bóng đêm sâu thẳm của Kira.
- Historia, hãy ở lại đây chăm sóc cho Ted, ta sẽ rời khỏi nơi này một thời gian.
- Vâng thưa nữ hoàng.
- Có thể khi ta đem Shiro trở về thì con bé gấu trúc đó cũng sẽ quay về. Ngươi cẩn thận một chút.
- Vâng thưa nữ hoàng. Người hãy cẩn thận.
Historia cúi mình nhìn Kira từ từ biến mất. Nữ hoàng đã để lại thế thân bên cạnh Hatori còn bản thân lại đi thực hiện một điều gì đó mà bản thân Historia cảm nhận được điều đó rất đáng sợ.
Kira một mình như cái bóng trong màn đêm lặng lẽ rời khỏi kinh đô của ký ức chết. Quá khứ của cô, những lần cùng phụ thân nói chuyện là những lần cô muốn che dấu nhất. Cô yêu gia đình mình, cô yêu Hatori nhưng cô càng yêu mặt tối sâu thẳm của cô hay nói cách khác chính là Kujo. Cô làm mọi thứ để bảo vệ Kujo.
Để làm điều đó cô đã phản bội lại gia đình, phản bội lại Hatori.
- Ta đến rồi đây, xin lỗi vì để người lại nơi này một mình suốt thời gian dài qua Kujo.
- Ngươi lại nhầm tên ta rồi Kira.
Bóng đen nhỏ bé thấp hơn Kira một cái đầu đang mặc áo choàng bằng bóng đêm bốc khói hắc ám, kẻ đó nhìn Kira trầm giọng lên tiếng sau đó lại ho liên tục. Kira mỉm cười tiến gần tới bên người mà cô quan tâm nhất này.
- Khi cố gắng hợp nhất ký ức chết ta đã cố gắng tách rời không gian nơi này ra để người có thể thoải mái nghỉ ngơi Kujo.
- Ta không thích cái tên mà ngươi đặt cho loài người đó Kira. Hãy gọi tên ta đi.
- Kuro, ta xin lỗi. Tên của người chính là Kuro, lúc đó ta còn quá nhỏ nên mới nhầm lẫn như vậy. Thế sức khỏe của người thế nào rồi?
Kira mỉm cười cầm bàn tay của Kuro lên sau đó chăm chú kiểm tra sức khỏe cho đối phương. Kuro nhìn Kira đưa cô vào bên trong hang động bóng đêm.
- Nói đi, mục đích ngươi tới đây đâu phải để thăm ta. Là muốn gặp bản chất sâu thẳm của mình sao?
- Lại bị người đoán trúng rồi. Ta phải đi gặp nó một chút để không quên đi mục đích của mình. Kuro, người có muốn gặp lại em gái của người không? Ta sẽ đưa người đi gặp em gái của người.
- Hãy để nó sống yên ổn đi. Con bé vốn không biết tới sự tồn tại của ta thì cũng không cần phải gặp gỡ để thay đổi mọi thứ. Mau đi đi, đi gặp nó đi còn ta sẽ giúp ngươi kìm chân Hatori lại.
- Cảm ơn người Kuro.
Kira mỉm cười vỗ vỗ vai Kuro sau đó đi sâu vào trong hang. Kuro nhìn Kira rồi đi ra ngoài hang động, bóng đêm đang đến dần, hắn cảm nhận được sức mạnh của Hatori, vị chiến thần luôn đi cùng nữ thần ngày đó. Kira muốn hoàn thành đại nghiệp của con bé nên không thể để Hatori ảnh hưởng tới Kira nhất là trong khoảng thời gian quan trọng này.
Càng đi sâu vào trong thì Kira càng cảm nhận được hơi thở hắc ám nồng nặc bao quanh cả một vùng không gian rộng lớn. Kira mỉm cười, một nụ cười cho cảm xúc xấu xa nhất của cô. Đúng vậy, bản chất thật của cô, sự hắc ám tận cùng đang ở tại nơi này chờ đợi cô.
- Đã quá lâu chúng ta không gặp nhau rồi Zero, ngươi có cô đơn chứ? Ta đã mất khá nhiều thời gian để nhớ về ngươi.
- Kira, chuyến du hành của ngươi xem ra cũng không tệ, ngươi tốt hơn hẳn sau khi chia sẻ cho thằng nhóc con lai đó rồi.
Âm thanh khàn khàn vang lên trong không gian tăm tối làm Kira thêm phần hứng thú tiến thêm vài bước nữa rồi dừng lại hẳn vì trước mặt cô chính là những làn khói hắc ám khiến người khác nghẹt thở nhất.
Hình ảnh một người con gái đang ngồi trước một bàn tròn nhỏ uống trà, ánh mắt màu đỏ lóe sáng nhìn trực diện về phía Kira, người con gái bí ẩn đó đang nở nụ cười cùng với đó làn khói hắc ám đang tan dần.
Lúc này Kira có thể tiến về phía trước, cô lại gần người con gái nguy hiểm đó, càng tới gần dung mạo của cô gái đó càng hiện rõ ràng hơn, mái tóc bạc công chúa dài tới ngang lưng, đôi mắt màu đỏ đục đục theo màu u ám, bộ quần áo màu đen rách mép đặc trưng của những sứ giả địa ngục ngày nào, ngón tay mảnh khảnh sơn móng đen đó đang cầm ấm trà rót cho Kira một ly trà ở phía đối diện.
- Lần này ngươi sẵn sàng giết con bé đó rồi chứ? Giết nó trước khi nó giết cả hai chúng ta.
- Zero... trả trái tim lại cho ta được chứ?
- Ngươi cần trái tim nhiễm hắc ám đã mục ruỗng đó làm gì Kira. Thứ ngươi cần bây giờ chính là sức mạnh để đánh bại con bé đó.
Zero mỉm cười nhìn thẳng vào Kira như muốn nhắc nhở bản thân cô bạn. Bọn họ và cả Kuro ngoài kia đều biết một điều chính là...
- Hãy nhớ lấy Kira, ta không chiến đấu, ta chỉ giúp ngươi duy trì sức mạnh sâu thẳm nhất. Kira, ngươi là nguồn sống ngoài sáng của ký ức chết này, nếu ngươi chết trái tim cằn cỗi đó chính là sẽ phá hủy nơi này mãi mãi. Vùng đất mà Dotori tạo dựng sẽ vĩnh viễn bị phá hủy.
- Vậy thì hãy cho ta càng nhiều sức mạnh, nhiều hơn nữa để đánh bại con bé hoàn toàn và làm chủ miền đất này.
- Ta sẽ mở sẵn cánh cổng để chờ đợi ngươi trở về.
- Ta hiểu. Vậy ta đi đây Zero, chúng ta hy vọng sẽ còn gặp lại nhau thêm một lần nữa.
- Mong rằng đó không phải là ngày chết của ngươi.
Zero nhìn Kira gương mặt lạnh nhạt nhưng ánh mắt màu đục đó đang ánh lên những tia nghiêm túc nhất. Đúng vậy, tương lai mà Kira tước đoạt từ Kuno đã cho bọn họ thấy một thứ đáng sợ. Sự thất bại của Kira, một kẻ không phải là bất khả chiến bại.
- Zero, nếu như chúng ta không thay đổi được tương lai thì đến lúc đó ngươi có thể... ở bên ta mãi mãi được không?
- Ngươi biết là không thể mà... ta sẽ thay đổi tương lai cho cả hai chúng ta.
- Ừ, tạm biệt Zero.
Kira nói rồi lập tức Zero biến mất theo làn khói hắc ám đang rút dần như chưa từng tồn tại ở nơi này.
Lúc này phía bên ngoài hang động, ngọn gió lạ thổi qua khung cảnh sơ xác không một chút sức sống, Kuro đứng nhìn vị chiến thần huyền thoại trong truyền thuyết kia, vị này đến nhanh hơn hắn dự đoán. Kira đã không lừa được vị này rồi.
- Ngài tới nơi hoang tàn nhất ký ức chết này để làm gì vậy?
Hatori cảnh giác nhìn bóng đen trước mặt, từ trước đến nay hắn luôn nghĩ bản thân mình đã kiểm soát tốt mọi thứ ở ký ức chết này nhưng xem ra hôm nay điều đó đã không còn đúng nữa rồi. Người trước mặt hắn lúc này rõ ràng hơi thở rất yếu gần như chẳng còn lại bao nhiêu sức mạnh nhưng nhìn chung gây cho hắn một loại nguy hiểm cũng như thân thuộc mà hắn không rõ được.
- Ta tới để mang Kira về nhà cùng ta, nếu ngươi không phiền...
- Kira không thể đi cùng ngài vào thời điểm hiện tại được. Kira có một sứ mệnh mà con bé cần phải hoàn thành cho nên...
- Hatori... nữ thần bóng đêm mà ngài yêu quý đã chết rồi.
Kira đột nhiên xuất hiện ở cửa hang động với âm thanh lạnh lùng tràn ngập hơi thở chết chóc. Kira đứng bên cạnh Kuro lạnh lùng nhìn xuống Hatori không chút cảm xúc tiếp tục lên tiếng.
- Ngài đã thấy quá khứ của ta thì hiển nhiên ngài phải hiểu ra một điều, phụ thân của ta tạo ra ký ức chết này là vì ta vì con gái của ngài ấy cũng là để giam cầm nữ thần bóng đêm mãi mãi. Nhà Historie vốn là kẻ thù của những kẻ trường tồn như chúng ta và ta cho đến thời điểm hiện tại chính là để kết thúc việc này mãi mãi.
- Ngươi muốn làm gì Kira của ta?
- Ta muốn tiêu diệt Natalie Historie để bọn chúng biết thế nào là tận cùng của bóng đêm. Đến lúc đó nếu ta còn sống sót, ta sẽ ở bên cạnh ngài như chúng ta đã từng hứa.
Kira mỉm cười sau đó rất nhanh tan biến theo cơn gió đột ngột thổi tới. Hatori nhìn bóng đen còn ở lại nắm chặt tay lại. Nhà Historie, lại là bọn chúng, con cháu của Kuno, bọn chúng thật là rắc rối. Nhưng Natalie mà Kira nhắc tới chẳng lẽ lại là con bé đó sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.