Sự Hấp Dẫn Của Đường Mật

Chương 20

Đình Nghiên

26/01/2015

Sau khi Lô Tư Hiền quăng xong hai quả bom này thì ngay lập tức rời đi, bỏ lại Dương Viện Nguyệt đang được người lớn hai bên an ủi, nhà họ Dương trách móc nhà họ Lô đem hôn nhân làm thành trò đùa, bên phía nhà gái vô cùng không vui, tiệc đính hôn cứ thế mà tan rã.

Dương Viện Nguyệt bị người nhà đưa đi, vẻ mặt như hồn bay phách lạc cùng với không cam lòng, khiến cho vợ chồng Lô thị cũng rất đau lòng, cảm thấy áy náy.

Con trai của bọn họ tại sao ngay thời khắc quan trọng lại có thể tung ra tin tức bất ngờ như vậy? Cha Lô nhức đầu, mẹ Lô ảo não, tuy vậy cũng không thể làm gì hơn được

Chẳng qua, Đường Mật thật sự còn sống sao? Sao Lô Tư Hiền lại chắc chắn như vậy?

Lô Tư Hiền yêu Đường Mật, người lớn bọn họ đều biết rõ, vốn tưởng rằng thời gian trôi qua, tình cảm của anh đối với Đường Mật cũng sẽ phai nhạt dần, nhưng lại không ngờ. . . .

Một chút cũng không hề phai nhạt, chẳng qua là bị anh giấu kín ở một chỗ sâu trong đáy lòng, cho đến khi không thể che giấu được nữa, mới bộc phát tất cả chỉ trong chớp mắt.

Đường Mật thật sự vẫn chưa chết sao? Cha Lô mẹ Lô nhìn nhau, trong ánh mắt cũng không hề có đáp án.

Dương Viện Nguyệt không muốn Lô Tư Hiền sẽ gặp lại Đường Mật một lần nữa! Lần này, cô nhất định sẽ phá hỏng chuyện của bọn họ, cho dù có phải đưa Đường Mật vào chỗ chết, cô cũng sẽ không hạ thủ lưu tình.

Cô cho người âm thầm điều tra về chuyện của Đường Mật, manh mối cực ít, nhưng vì cô trả giá cao nên trưng tín xã (*) cũng đồng ý giúp cô.

(*) như văn phòng thám tử.

Nhưng Lô Tư Hiền còn nhanh hơn cô, tìm ra Đường Mật trước. . . Không, chính xác mà nói là chỗ ở của Hoàng Lưu Ly tại Đài Bắc.

Anh cầm tư liệu trên tay, trong lòng kích động.

Tài liệu trên tay ghi rõ, ngôi nhà cô đang ở tại Đài Bắc do một người đàn ông tên là Trần Minh Kiến vừa mua, mà cô và anh ta cùng ở chung một căn nhà, vậy chứng tỏ là —— bọn họ ở chung?



Trái tim của Lô Tư Hiền như bị giáng một đòn, cảm thấy thật khó chịu.

Hai năm qua, cô và người đàn ông kia ở cùng nhau sao?

Rốt cuộc cô đã xảy ra chuyện gì? Tại sao bọn họ đều ở Đài Bắc, thế nhưng cô lại quên anh?

Cô luôn miệng nói mình là Hoàng Lưu Ly, không thể nào! Cô tuyệt đối không phải là Hoàng Lưu Ly gì đó, cô là Đường Mật, là viên kẹo nhỏ của anh! Anh sẽ không nhận lầm người, trực giác của anh, giác quan thứ sáu của anh cũng nhắm thẳng vào cô, nói rằng cô chính là Đường Mật, tuyệt đối không sai!

Cô là Đường Mật, cô rõ ràng là Đường Mật! Đường Mật của anh vẫn chưa chết, anh vẫn luôn tin rằng cô chưa chết, mà cô đã thật sự xuất hiện . . . . .

Cô tuyệt đối đúng là Đường Mật thật sự! Anh muốn đi tìm cô!

Anh muốn tìm hiểu tất cả mọi chuyện rõ ràng!

***

“Anh Minh Kiến. . . .”

Hoàng Lưu Ly ngồi trên ghế salon đối diện Trần Minh Kiến, hai năm qua, anh là người anh trai tốt luôn ở bên cạnh cô, cùng nhau đối mặt với vấn đề mất trí nhớ khó khăn này, cũng là ân nhân cứu mạng của cô.

Trần Minh Kiến nhướng mày, nhìn cô: “Có gì muốn nói thì mau nói, muốn hỏi cứ hỏi.”

“Anh Minh Kiến, lúc trước em thật sự gọi là Hoàng Lưu Ly sao? Hay là em có tên gì khác nữa?”

Trần Minh Kiến vừa nghe xong, mặt liền biến sắc: “Em không tin lời anh nói sao?”

“Không phải, em không có ý này, em dĩ nhiên là tin tưởng anh Minh Kiến, chẳng qua là hai ngày trước, em có gặp một người đàn ông ở trên đường, anh ta cứ nhất quyết gọi em là Đường Mật, giống như là có quen biết với em. . . .”



“Đàn ông?” Trần Minh Kiến híp mắt: “Đừng quên là em rất xinh đẹp, lúc nào cũng có đàn ông muốn dụ dỗ, vậy nên người đàn ông kia tại sao lại không có khả năng muốn lừa em mắc câu?”

“Nhưng mà, anh ta không giống. . . .” Cô hoang mang hồi tưởng lại, tự lẩm bẩm.

“Lưu Ly, lời này của em là đang nói anh Minh Kiến lừa em sao?” Trần Minh Kiến kích động nóng nảy.

“Không phải, anh Minh Kiến, anh đừng tức giận. . . .” Hoàng Lưu Ly vội vàng khoát tay: “Anh Minh Kiến, em dĩ nhiên là tin tưởng anh. . . .”

“Vậy mới tốt, Lưu Ly, thân thế của em, anh đã nói rõ, từ nhỏ em đã sống trong nhà anh, bởi vì em là đứa bé bị bỏ rơi, anh với em từ bé đã là thanh mai trúc mã, hai năm trước em bị xe đụng, thiếu chút nữa thì đã tử vong, anh cứu em, mặc dù em đã mất trí nhớ nhưng anh vẫn không hề nản chí, một lần nữa cho em ký ức, muốn em trở thành một con người mới, một Hoàng Lưu Ly hoàn toàn mới, những thứ đã qua cứ cho qua đi!”

“Anh Minh Kiến!” Cô khẽ gọi một tiếng, nhìn ra được tình ý của anh đối với mình, nhưng cô lại không có cách nào đáp trả.

Một năm mười tháng trước, người mẹ mà trước giờ Trần Minh Kiến vẫn luôn sống nương tựa vào nhau, đột nhiên bệnh nặng qua đời, sau khi lo xong tang sự, anh liền mang theo Hoàng Lưu Ly tới Đài Bắc mua nhà, dự định để hai người ở nơi xa lạ này, bắt đầu lại từ đầu.

Từ lúc anh cứu Hoàng Lưu Ly thì đối với cô vừa thấy đã yêu. Anh hao hết tâm sức để cứu cô, thật ra thì cũng vì muốn tìm một người vợ cho chính mình.

Hoàng Lưu Ly đối với anh chỉ có tình cảm anh em, anh biết, nhưng anh vẫn nguyện ý chờ đợi, bởi vì thời gian vẫn còn dài.

Vậy mà, bây giờ Hoàng Lưu Ly đã nghi ngờ thân phận của mình, hơn nữa lại còn gặp phải người quen lúc trước khi cô chưa mất trí nhớ. . . . .

Không thể! Hoàng Lưu Ly là do anh cứu, mạng của cô là của anh. . . . .

Nếu như cô không được anh kịp thời đưa đến gặp bác sĩ, chỉ cần chậm thêm mấy tiếng nữa thì mạng của cô cũng đâu còn nữa.

Rốt cuộc là ai ác độc như vậy, muốn đẩy cô vào chỗ chết?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Sự Hấp Dẫn Của Đường Mật

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook