Chương 238: Đắc thủ
Tương Ba Lục
15/11/2018
Giống như Phiêu Miểu
Tông, Động Thiên Phúc cũng có một chỗ bí địa tu luyện, càng tới gần Động Thiên Phúc, càng có thể cảm giác được linh khí mờ mịt ở nơi đó, lưu
tuyền thác nước, nơi nơi một mảnh khí tượng tường hòa, giống như nhân
gian tiên cảnh.
Ở khách điếm trong Đông An thành đến nửa đêm, Bạch Y mang theo Tần Lạc Y thẳng hướng chỗ sâu nhất trong Động Thiên Phúc mà đi.
Buổi tối ngự hồng mà đi thì mục tiêu quá lớn, Bạch Y chỉ dùng một cỗ gió nhẹ nhu hòa đem Tần Lạc Y bao lấy, hành động tiêu sái như gió, thản nhiên tự tại, giống như hiện tại hắn không phải chuẩn bị đi đánh cướp, mà đến một chỗ diệu cảnh du ngoạn.
Sơn môn Động Thiên Phúc, kiến tạo dị thường to lớn đồ sộ, có mấy tên đệ tử luân phiên trông giữ, thời điểm đi ngang qua sơn môn, Bạch Y bay không cao, nhưng không có một người phát giác đã có người xông vào.
Sau sơn môn, là nơi trọng địa tu luyện của Động Thiên Phúc, dưới ánh trăng chiếu xuống, linh sương mờ ảo, mông lung, khắp nơi đều có kỳ hoa dị thảo.
Sau một lát, bọn họ nhìn đến một đỉnh núi tương đối nhỏ ở chỗ sâu nhất Động Thiên Phúc, nước vây quanh tứ phía dưới chân núi, trên mặt nước kiến tạo rất nhiều gian phòng xá.
Phong cách những gian phòng xá thoạt nhìn thập phần cổ xưa, chằng chịt đan xen, trong mỗi gian phòng đều có một đệ tử Động Thiên Phúc ngồi xếp bằng tu luyện.
Bạch Y mang theo nàng từ không trung bay qua, lướt qua phòng xá cùng mặt nước, trực tiếp dừng phía trên đỉnh núi.Tần Lạc Y ngắm nhìn chung quanh, nơi này có tinh thần lực nồng đậm từ dưới chân núi toát ra, hiển nhiên Hỗn Độn Chi Nguyên ở ngay nơi này.
"Chính là nơi này?" Tần Lạc Y trừng mắt nhìn, ghé sát vào Bạch Y nói nhỏ: "Ta như thế nào lại cảm thấy nơi này giống một tòa phần mộ?"
Khoé môi Bạch Y cong nhẹ, bật cười nói: "Nơi này vốn dĩ chính là một tòa phần mộ.Phía dưới là mộ, mặt trên là một toà trận pháp cường đại, Hỗn Độn Chi Nguyên ở bên trong pháp trận."
Phượng mâu Tần Lạc Y phút chốc trừng lớn, nhìn trái nhìn phải, rốt cuộc nhìn ra một ít môn đạo, khó trách trên núi không có một người nào, đệ tử ngồi xếp bằng tu luyện đều ở trong phòng xá được thiết kế trên mặt nước, không ai dám chạy lên phía trên.
"Cư nhiên đem Hỗn Độn Chi Nguyên đặt trong mộ, thật đúng là biến thái...Chẳng lẽ hắn còn muốn thi biến sao?" Hừ nhẹ một tiếng, Tần Lạc Y nhịn không được phiết môi trào phúng.
Bạch Y nhịn không được cười ra tiếng, ánh mắt nhìn nàng sáng quắc sinh quang: "Yên tâm, chỉ còn lại mấy cái xương cốt, hắn muốn biến cũng không biến được."
Đột nhiên vẻ mặt Tần Lạc Y có chút cổ quái nhìn hắn: "Ngươi nhìn được phía dưới?" Nghĩ đến hắn xem nguyên thạch tinh chuẩn, nhịn không được lui về phía sau nửa bước, vươn tay phải, như có như không vòng trước người.
Mâu quang Bạch Y chợt lóe, sau khi hiểu ý, khóe mắt nhịn không được co rút: "Không nhìn tới, là từ thần thức của tên tu sĩ kia thấy được."
"Nga, nguyên lai là như vậy a." Tần Lạc Y âm thầm thở ra, kéo kéo khóe môi, nhẹ nhàng buông cánh tay xuống.
Trên núi xanh um tươi tốt, cỏ cây thập phần sum xuê, bởi vì hơi thở bị che dấu, nên đệ tử trên mặt nước, không ai phát hiện bọn họ tồn tại.
Bạch Y chuyển ánh mắt đi, ngóng nhìn chung quanh, vạt áo theo gió phiêu động, cả người tản ra một loại cảm giác thiên địa tương dung, bễ nghễ thiên hạ khó lường.
Phượng mâu Tần Lạc Y loé sáng.
Bạch Y rất nhanh nâng tay lên, có kim quang ẩn ẩn trong lòng bàn tay hắn lóe ra, mới đầu thực nhạt, dần dần trở nên nồng đậm, càng kỳ dị là đạo văn bên trong kim quang không ngừng lóe ra, sau một lát, liền thấy một quang đoàn màu trắng từ bên trong phần mộ tật bắn mà ra, lớn chừng một nắm tay.
"Hỗn Độn Chi Nguyên!" Tần Lạc Y trừng mắt nhìn, trong phượng mâu có ánh sáng ngọc lưu ly chớp động, không nghĩ tới Bạch Y dễ dàng đem Hỗn Độn Chi Nguyên lấy ra như thế, trên tiếu nhan thanh lệ lộ vẻ tươi cười: "Đáng tiếc nhỏ chút." So ra kém khối nàng lấy được trong Băng Vực, càng nhỏ hơn so với một khối ở trong Viễn Cổ chiến thuyền.
Hỗn Nguyên Thiên Châu không bị Vô Tướng Đại Pháp áp chế có chút dị động, nàng đang chuẩn bị mặc niệm tâm pháp, Hỗn Độn Thiên Châu lại nhanh chóng tĩnh lặng xuống.
Bạch Y cầm Hỗn Độn Chi Nguyên trong tay, lăn qua lộn lại nhìn một lát, sau đó để vào miệng nuốt xuống.
Ánh mắt Tần Lạc Y thanh lãnh nhìn phòng xá kiến tạo trên mặt nước, ý cười trên mặt càng đậm, không có Hỗn Độn Chi Nguyên, tốc độ tu luyện của đệ tử hạch tâm Động Thiên Phúc, hẳn là sẽ chậm hơn rất nhiều.
"Lâm Thu Sinh ở cách đó không xa." Bạch Y nghiêng người nhìn nàng, chỉ vào đỉnh núi thật lớn phía đông một cái: "Đi thôi, chúng ta đi qua đem hắn xách ra."
Trong mắt Tần Lạc Y sáng ngời, lập tức lắc lắc đầu: "Không cần, tạm thời buông tha hắn trước, dù sao hắn cũng không lật ra sóng to gió lớn gì."
Động Thiên Phúc mất Hỗn Độn Chi Nguyên, đủ để bọn họ náo loạn một thời gian, Lâm Thu Sinh thân là trưởng lão một môn, sợ là sẽ mất một đoạn thời gian thật dài không tìm đến nàng gây phiền toái.
Đệ tử Động Thiên Phúc, rất nhiều người đều biết ân oán giữa chính mình cùng bọn họ, mất Hỗn Độn Chi Nguyên, có lẽ không thể nghĩ đến trên người nàng thậm chí là Phiêu Miểu Tông, bất quá nếu Lâm Thu Sinh mất tích, chỉ sợ trong lòng Động Thiên Phúc sẽ có hoài nghi.
Bạch Y nhìn tiếu nhan nàng dưới ánh trăng có vẻ trong suốt như ngọc, khóe môi cong nhẹ, nhợt nhạt cười: "Nếu ngươi sợ bọn họ có điều hoài nghi, liền giết thêm vài người tốt lắm, nếu không, dứt khoát đem tông môn này tiêu diệt."
*(Câu này khí phách ghê, giống như vị tổng giám đốc bá đạo vậy:Editor said)*
Tần Lạc Y nghe vậy đồng tử mạnh mẽ co rụt lại.Tuy rằng Bạch Y hiện tại vẫn đang mất trí nhớ, bất quá cùng lúc ban đầu tỉnh lại trong sa mạc không biết thế sự thực bất đồng, thời gian hơn một năm, hiện tại hắn đã sớm quen thuộc phiến thế giới này.
Tu Chân giới cường giả vi tôn, nhược nhục cường thực, đây là quy tắc ngầm trong lòng mọi người biết rõ ràng...Chỉ là Động Thiên Phúc thế lực cường đại, đông đảo cường giả, còn có mấy vạn đệ tử!
Tiêu diệt Động Thiên Phúc...Lời này từ trong miệng Bạch Y nói ra, cũng quá có vẻ vân đạm phong khinh chút, tựa như tiêu diệt bọn họ, chỉ như bóp chết một con kiến bình thường.
Nếu là người khác, nàng sẽ trực tiếp ném cho một cái nhìn khinh thường, nói mạnh miệng như vậy cũng không sợ rụt đầu lưỡi, bất quá Bạch Y...Nàng biết hắn có cái thực lực kia.
Sư phụ cũng nói qua, Bạch Y khiến cho hắn cảm thấy thập phần nguy hiểm, cùng Bạch Y đối chiến, hắn sợ rằng ngay cả cơ hội năm phần thắng cũng không có.
Tiêu diệt Động Thiên Phúc, ý nghĩ như vậy làm cho nàng kích động, bất quá nàng rất nhanh đem cỗ kích động tuôn ra áp chế xuống.
Bạch Y mất trí nhớ, tuy rằng hắn cảm thấy xoá sổ Động Thiên Phúc không phải chuyện gì lớn, nhưng nàng không thể làm như vậy...Dù sao thanh danh địa vị Động Thiên Phúc hiện tại còn ở nơi đó, vô ý một cái, sẽ làm Bạch Y thân bại danh liệt, có lẽ người khác còn có thể cho rằng hắn là một ma tu, mượn chuyện này liên thủ tru giết hắn.
"Cầm Hỗn Độn Chi Nguyên của bọn họ, cũng đủ bọn họ thịt đau, muốn tiêu diệt bọn họ không vội, nếu hiện tại bọn họ tiếp tục đuổi giết ta, ta sẽ làm cho bọn họ thân bại danh liệt trước, đến lúc đó đến giết cũng không muộn." Tần Lạc Y lắc đầu nói, trong phượng mâu có quang mang lãnh liệt chợt lóe rồi biến mất.
Bạch Y không để bụng.Ở trong mắt hắn, môn phái ti bỉ mua danh chuộc tiếng như vậy, cần phải tiêu diệt, không cần để ý suy nghĩ thế nhân, bất quá Tần Lạc Y hiện tại không muốn tiêu diệt, hắn liền lưu trữ lại tính mạng bọn họ, chờ đến một ngày nàng nghĩ thông suốt, đến giết cũng không muộn.
Giống như khi tới, Bạch Y dùng cơn gió nhẹ mang theo Tần Lạc Y nhanh chóng phóng ra khỏi Động Thiên Phúc, không trở lại Đông An trấn, trực tiếp hướng Phiêu Miểu Tông phóng đi.Đi được mấy ngàn dặm, Tần Lạc Y đem Đại Hắc cùng Hắc Đế phóng ra, lại triệu Bảo Lam chiến thuyền ra.
Nguyên bản Đại Hắc chuẩn bị đến bốn phía Phiêu Miểu Tông đánh cướp một phen, không nghĩ tới căn bản nó không có đất dụng võ, trước khi đi phải vào bên trong vòng tay không gian, đi được mấy ngàn dặm, mới đi ra từ vòng tay không gian, không khỏi vô cùng buồn bực.
Tần Lạc Y xoa xoa đỉnh đầu nó, cười an ủi nói: "Bộ dáng các ngươi quá đặc biệt, chỉ cần lộ diện một cái, khẳng định sẽ bị người Động Thiên Phúc nhận ra."
Đại Hắc cũng biết Tần Lạc Y nói có lý, chỉ là chung quy có chút không cam lòng, trên đường trở về, đi ngang qua vài toà đại thành thị, liền giật giây Tần Lạc Y cùng Bạch Y tiến vào Tương gia thạch phường càn quét một vòng, thu hoạch gần hai mươi khối tinh thạch sau, cuối cùng tâm tình hoàn toàn chuyển biến tốt đẹp.
Mấy ngày sau, một hàng các nàng đã đến Phiêu Miểu Tông, Bồng Lai tiên đảo đột nhiên gió nổi mây phun.Không ngừng có đệ tử Động Thiên Phúc hướng tới nơi bí địa tông môn mà đi, vẻ mặt mọi người nghiêm túc, sát khí lạnh lẽo.
Đông đảo tu sĩ tự nhiên nhận ra Động Thiên Phúc khác thường, không ngừng có người hướng tới Động Thiên Phúc mà đi, muốn tìm tòi nghiên cứu đã xảy ra chuyện gì, khiến cho Động Thiên Phúc có động tác lớn như thế, cơ hồ đem toàn bộ đệ tử bên ngoài tông môn triệu trở về.Các đại tông môn trên đảo lại chặt chẽ chú ý động tĩnh Động Thiên Phúc.
"Xảy ra đại sự!" Giấy không thể gói được lửa, tu sĩ dần dần có được tin tức linh thông, chiếm được một ít tin tức thập phần quan trọng.
"Trong Động Thiên Phúc có một chỗ bí địa, trong bí địa có một khối chí bảo thiên địa Hỗn Độn Chi Nguyên, do lão tổ tông Động Thiên Phúc thời điểm khai tông được đến, Động Thiên Phúc vẫn dùng Hỗn Độn Chi Nguyên cung cấp cho đệ tử hạch tâm tu luyện, mấy ngày hôm trước, Hỗn Độn Chi Nguyên trong bí địa đột nhiên không cánh mà bay."
Tin tức Động Thiên Phúc có Hỗn Độn Chi Nguyên, tuy rằng luôn che dấu sâu, bất quá thời gian hơn mười vạn năm, vẫn có không ít cường giả biết, cũng có không ít người nghĩ thầm muốn chiếm đoạt, bất quá Động Thiên Phúc giấu kín Hỗn Độn Chi Nguyên ở bên trong trận pháp quá lợi hại, những người đi vào đều không có một người còn sống đi ra.
Bồng Lai tiên đảo sôi trào! Rất nhiều cường giả lặng lẽ xuất thế, không chỉ cường giả Động Thiên Phúc ở chung quanh tìm kiếm người đánh cắp Hỗn Độn Chi Nguyên, mà những cường giả nơi khác cũng lặng lẽ tìm kiếm.
Chúng đệ tử Phiêu Miểu Tông đều nghị luận sôi trào, Tần Lạc Y không cần cố ý hỏi thăm, cũng biết Động Thiên Phúc vào lúc ban đêm phát hiện Hỗn Độn Chi Nguyên mất trộm, sau đó nhanh chóng lặng yên không một tiếng động đem phạm vi mấy vạn dặm phong tỏa, làm cho mọi người mặc kệ là tu sĩ hay là phàm nhân bình thường, đều chỉ có thể vào không thể ra.
Trận pháp không tổn hại, cũng không có nhân thương vong, hơn nữa Động Thiên Phúc có hộ sơn đại trận, đầu tiên chưởng môn Động Thiên Phúc cùng chúng trưởng lão hoài nghi có nội tặc, đem đệ tử trong tông, đặc biệt là người quan trọng kiểm tra một lần, không thu hoạch gì, sau đó mới bắt đầu hướng ra phía ngoài xem xét tìm tòi.
Chuyện đó đều nằm bên trong dự kiến của Tần Lạc Y.Nếu không phải trong cơ thể nàng có Hỗn Nguyên Thiên Châu, hơn nữa cùng Động Thiên Phúc có ân oán, sợ rằng bọn họ sẽ nhân cơ hội này hắt nước bẩn lên người, nàng thật đúng là muốn lưu lại xem bộ dáng bọn hắn gấp đến độ dậm chân.
Cát chưởng môn nhìn Bạch Y có chút đăm chiêu, trong mắt lóe ra tinh quang thâm thúy.Tần Lạc Y biết Cát chưởng môn đối với Bạch Y có điều hoài nghi, bất quá hắn không hỏi, nàng cũng chỉ làm như không nhìn đến.
La sư tổ luôn luôn ở bên trong bí địa luyện khí, Viễn Cổ chiến thuyền quá mức lâu đời, rất nhiều đồ vật đã sớm tổn hại, chỉ còn tàn kiện, hoàn toàn không thể chữa trị, chỉ có thể đem nguyên liệu thập phần quý hiếm này luyện hoá, sau đó luyện chế một lần nữa.Cổ dàn tế được bảo tồn lại.
La sư tổ mới luyện chế Viễn cổ chiến thuyền, công năng lớn nhất là sử dụng khi tác chiến, thời điểm đại chiến, đương nhiên bên trong sẽ không trang bị dàn tế, Hỗn Độn Chi Nguyên khó có được, hơn mười vạn năm, Phiêu Miểu Tông cũng chưa bao giờ được đến Hỗn Độn Chi Nguyên.
Dàn tế bị đặt bên trong bảo khố Phiêu Miểu Tông.Tần Lạc Y tìm được sư phụ, muốn tòa dàn tế kia, nàng chuẩn bị đem dàn tế trang bị bên trong Bảo Lam chiến thuyền.
Có Hỗn Nguyên Thiên Châu, nàng được đến Hỗn Độn Chi Nguyên không phải việc khó, đem Hỗn Độn Chi Nguyên đặt bên trong dàn tế, thiết trí trận pháp đồng dạng, là có thể cung cấp người tu luyện, tinh thần lực bên trong Hỗn Độn Chi Nguyên quá mức cường đại, nếu không có trận pháp đặc chế giống như Động Thiên Phúc, chỉ có thể dùng tu vi bóc ra từng tia một, chậm rãi luyện hóa hấp thu.Có dàn tế này sẽ không đồng dạng, dàn tế có thể đem Hỗn Độn Chi Nguyên phân giải trực tiếp, tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn rất nhiều lần.
Cát chưởng môn tự mình đem dàn tế trang bị bên trong Bảo Lam chiến thuyền, ở bên ngoài thiết trí một tầng trận pháp cực kỳ lợi hại, thời điểm tu luyện tối kị nhất là bị quấy rầy, có trận pháp, cho dù gặp phải chuyện ngoài ý muốn, cũng có thể có không ít thời gian ứng phó.
Tần Lạc Y chưa bao giờ tiếp xúc qua luyện khí, đối với luyện khí tự nhiên thập phần tò mò, La sư tổ là luyện khí đại sư chân chính, trở lại tông môn sau, mỗi ngày nàng đều dành ra hơn phân nửa thời gian ở bên trong bí địa nhìn La sư tổ luyện khí.
Khi Bạch Y từ trên trời giáng xuống, thời điểm xuất hiện bên trong bí địa, thần sắc La sư tổ đại biến, tế ra tử phủ hào quang vạn trượng hướng tới hắn công kích qua, muốn trấn áp hắn.
Bạch Y nâng vung tay lên, trực tiếp đem công kích khủng bố biến thành vô hình, thần sắc lạnh nhạt, thong dong tự nhiên.
La sư tổ khiếp sợ đến mức cằm thiếu chút nữa rơi xuống đất, hắn là tu sĩ tử phủ đỉnh, trên đời này người có thể cùng hắn đánh một trận chiến không nhiều lắm, đều là cường giả đứng đầu tu luyện giới, không nghĩ tới bạch y nhân này đột nhiên xuất hiện cư nhiên khủng bố như thế, một kích toàn lực của chính mình, chỉ nhẹ nhàng vung tay lên đã bị hóa giải.
Bồng Lai tiên đảo khi nào thì xuất hiện một nhân vật lợi hại như vậy?Ngay tại thời điểm hắn xoay tròn phủ đệ tiếp tục muốn công kích đi qua, Tần Lạc Y vội vàng mở miệng ngăn cản: "Sư tổ, Bạch Y là bằng hữu ta."
Bạch Y xuất hiện ở trong này, nàng cũng không ngoài ý muốn, nơi này có trận pháp cường đại bảo hộ căn bản không phải bí mật gì.Chỉ là hắn khoát tay liền hóa giải công kích của La sư tổ, thực sự khiến nàng chấn động.
"Bằng hữu ngươi?" Đồng tử La sư tổ co rụt lại, đối với nàng vừa thổi râu vừa trừng mắt: "Ngươi đem bằng hữu ngươi đưa tới nơi này làm cái gì!"
Nơi này là bí địa Phiêu Miểu Tông, cho dù ở bên trong tông môn, trừ bỏ trưởng lão, chưởng môn, những người khác đều không thể tiến vào, huống chi người này không phải người Phiêu Miểu Tông.
Cát chưởng môn vừa lúc đi đến, nhìn đến Bạch Y ở trong này, mày nhíu lại, nhưng thật ra thấy nhiều không thể trách, đi đến trước người La sư tổ, thấp giọng nói cho hắn biết việc Bạch Y.
"Hộ sơn đại trận cũng chưa dùng?" La sư tổ thì thào, ánh mắt phút chốc trợn to, mâu quang nhìn Bạch Y nóng đến kinh người.
Bạch Y ý bảo Tần Lạc Y cùng hắn đi ra ngoài.Đi ra khỏi bí địa, Tần Lạc Y nhìn tuấn nhan hắn, cười nói: "Ngươi như thế nào lại đến nơi đây?"
"Trên Bồng Lai tiên đảo không có Hỗn Độn Chi Nguyên, qua hai ngày nữa ta muốn đi tìm Hỗn Độn Chi Nguyên." Ánh mắt Bạch Y trong trẻo lạnh lùng, khi nhìn nàng trở nên ôn nhuận không ít.
"Đi đâu?" Tần Lạc Y giật mình, hắn muốn rời khỏi Bồng Lai tiên đảo?
"Đi đến hải lý nhìn một cái." Bạch Y nhếch khoé môi một cái, cười nói.
Hải lý là địa bàn yêu thú! Trong mắt Tần Lạc Y hiện lên một tia ngưng trọng: "Một mình người đi hải lý, rất nguy hiểm, chẳng lẽ ngươi chỉ có thể dùng Hỗn Độn Chi Nguyên mới có thể tu luyện?"
Nhận thức đã hơn một năm, nàng sớm đem Bạch Y trở thành bằng hữu, nàng không hy vọng một mình hắn đi mạo hiểm.
Đáy mắt Bạch Y hiện lên một chút mờ mịt, chớp mắt nhìn, tia mờ mịt kia nhanh chóng biến mất, mâu quang như sóng nước lưu động, sáng quắc lóe ra: "Ta cần rất nhiều Hỗn Độn Chi Nguyên." Hút Hỗn Độn Chi Nguyên, tựa hồ trở thành bản năng của hắn, hơn nữa đáy lòng còn mang theo một tia vô cùng bức thiết.
Tần Lạc Y hơi hơi nhíu mày, không nhìn sai đáy mắt hắn có quang mang chợt lóe rồi biến mất, trên tiếu nhan lo lắng càng đậm: "Ngươi biết nơi nào mới có Hỗn Độn Chi Nguyên sao?Trên biển lớn như vậy, chẳng lẽ ngươi muốn đi tìm từng chỗ một sao?"
"Có Hỗn Độn Chi Nguyên hay không, trong vòng trăm dặm ta đều có thể cảm ứng được." Bạch Y mỉm cười, đối với chuyện này cũng không lo lắng.
"Nếu không ngươi đi Huyền Thiên đại lục trước, hải lý...Vẫn nên chờ một chút đi, chờ ngươi đem sự tình trước kia nhớ đến lại đi cũng không muộn." Tần Lạc Y khuyên nhủ, trong mắt tràn đầy không đồng ý.
"Đi hải lý trước." Bạch Y lắc đầu, trong con ngươi tối đen có quang mang khác thường chớp động, thái độ rất kiên quyết.Hắn biết Tần Lạc Y sắp bế quan, lợi dụng hàn đàm thủy cùng Hỗn Nguyên Thiên Châu tu luyện, Cát chưởng môn cùng lão nhân râu bạc vừa rồi đã thúc giục nàng vài lần.
Thời điểm nàng bế quan, hắn đi hải lý là thích hợp nhất, qua một-hai năm, chờ tu vi nàng đến ngọc phủ, linh lực trong hàn đàm thuỷ sẽ không thể thỏa mãn yêu cầu tu luyện của nàng, thời điểm kia hắn hẳn đã từ hải lý trở lại, nàng tu luyện cần không ít tinh thạch đan dược, vừa lúc cùng đi Huyền Thiên đại lục.
Tần Lạc Y không biết tính toán của Bạch Y, khuyên hai lần, không có cách nào đánh mất ý niệm ban đầu đi hải lý trước của hắb, chỉ phải buồn bực từ bỏ.
Quay đầu vừa lúc nhìn đến Cát chưởng môn từ bên trong bí địa đi ra, trong đầu Tần Lạc Y linh quang chợt lóe, cười nói: "Nếu không ngươi lưu lại một khối linh hồn ngọc giản ở nơi này?"
"Được." Bạch Y nghe vậy, trong mắt sáng ngời, tựa như hút ánh sáng quang hoa nhật nguyệt lộng lẫy vào, khuôn mặt tuấn dật mỉm cười, không chút do dự lấy một khối ngọc giản ra, luyện hóa sau, phong ấn một sợi linh hồn vào.
Tần Lạc Y cẩn thận đem ngọc giản để vào bên trong vòng tay không gian, đệ tử sư phụ, đệ tử Ổ Sơn sư thúc, còn có các vị trưởng lão cùng một ít đệ tử hạch tâm, đều để lại một khối linh hồn ngọc giản trong Phiêu Miểu Tông, nếu ngoài ý muốn chết đi, ngọc giản sẽ vỡ tan hoàn toàn.
Bạch Y rất nhanh rời đi.Lần này Đại Hắc cùng Hắc Đế không tiếp tục đi theo, nơi muốn đi quá mức xa xôi, không định ngày về, thứ nhất là không yên lòng về Tần Lạc Y, thứ hai là tìm kiếm tinh thạch trong nguyên thạch, còn tìm kiếm tinh thạch trong núi, theo Bạch Y mấy tháng, chúng nó cũng nắm giữ vài phần tinh túy, đi ra ngoài tìm thạch, tất nhiên kiếm lớn.
Chúng nó có phần bản lĩnh này, Tần Lạc Y cũng không ngoài ý muốn, linh giác chúng nó khác hẳn với thường nhân, đối với bảo vật trời sinh mẫn cảm, bằng không lần trước Đại Hắc sẽ không phát hiện sự việc Hoàng Thạch Tinh Nguyên hiếm lạ.
Trước khi bế quan, nàng thử dùng yêu đan luyện đan, vì chúng nó luyện không ít đan dược để tu luyện, thời điểm nàng luyện đan, Giang trưởng lão lại xung phong nhận việc vội tới trợ thủ cho nàng lần nữa, khi tận mắt nhìn đến nàng luyện ra thập nhị giai cực phẩm đan dược, hắn so với Tần Lạc Y còn hưng phấn hơn, miệng cười lớn, nếu không phải cực lực khắc chế, đều thiếu chút nữa khua chân múa tay vui sướng nhảy dựng lên tại chỗ.
Ở khách điếm trong Đông An thành đến nửa đêm, Bạch Y mang theo Tần Lạc Y thẳng hướng chỗ sâu nhất trong Động Thiên Phúc mà đi.
Buổi tối ngự hồng mà đi thì mục tiêu quá lớn, Bạch Y chỉ dùng một cỗ gió nhẹ nhu hòa đem Tần Lạc Y bao lấy, hành động tiêu sái như gió, thản nhiên tự tại, giống như hiện tại hắn không phải chuẩn bị đi đánh cướp, mà đến một chỗ diệu cảnh du ngoạn.
Sơn môn Động Thiên Phúc, kiến tạo dị thường to lớn đồ sộ, có mấy tên đệ tử luân phiên trông giữ, thời điểm đi ngang qua sơn môn, Bạch Y bay không cao, nhưng không có một người phát giác đã có người xông vào.
Sau sơn môn, là nơi trọng địa tu luyện của Động Thiên Phúc, dưới ánh trăng chiếu xuống, linh sương mờ ảo, mông lung, khắp nơi đều có kỳ hoa dị thảo.
Sau một lát, bọn họ nhìn đến một đỉnh núi tương đối nhỏ ở chỗ sâu nhất Động Thiên Phúc, nước vây quanh tứ phía dưới chân núi, trên mặt nước kiến tạo rất nhiều gian phòng xá.
Phong cách những gian phòng xá thoạt nhìn thập phần cổ xưa, chằng chịt đan xen, trong mỗi gian phòng đều có một đệ tử Động Thiên Phúc ngồi xếp bằng tu luyện.
Bạch Y mang theo nàng từ không trung bay qua, lướt qua phòng xá cùng mặt nước, trực tiếp dừng phía trên đỉnh núi.Tần Lạc Y ngắm nhìn chung quanh, nơi này có tinh thần lực nồng đậm từ dưới chân núi toát ra, hiển nhiên Hỗn Độn Chi Nguyên ở ngay nơi này.
"Chính là nơi này?" Tần Lạc Y trừng mắt nhìn, ghé sát vào Bạch Y nói nhỏ: "Ta như thế nào lại cảm thấy nơi này giống một tòa phần mộ?"
Khoé môi Bạch Y cong nhẹ, bật cười nói: "Nơi này vốn dĩ chính là một tòa phần mộ.Phía dưới là mộ, mặt trên là một toà trận pháp cường đại, Hỗn Độn Chi Nguyên ở bên trong pháp trận."
Phượng mâu Tần Lạc Y phút chốc trừng lớn, nhìn trái nhìn phải, rốt cuộc nhìn ra một ít môn đạo, khó trách trên núi không có một người nào, đệ tử ngồi xếp bằng tu luyện đều ở trong phòng xá được thiết kế trên mặt nước, không ai dám chạy lên phía trên.
"Cư nhiên đem Hỗn Độn Chi Nguyên đặt trong mộ, thật đúng là biến thái...Chẳng lẽ hắn còn muốn thi biến sao?" Hừ nhẹ một tiếng, Tần Lạc Y nhịn không được phiết môi trào phúng.
Bạch Y nhịn không được cười ra tiếng, ánh mắt nhìn nàng sáng quắc sinh quang: "Yên tâm, chỉ còn lại mấy cái xương cốt, hắn muốn biến cũng không biến được."
Đột nhiên vẻ mặt Tần Lạc Y có chút cổ quái nhìn hắn: "Ngươi nhìn được phía dưới?" Nghĩ đến hắn xem nguyên thạch tinh chuẩn, nhịn không được lui về phía sau nửa bước, vươn tay phải, như có như không vòng trước người.
Mâu quang Bạch Y chợt lóe, sau khi hiểu ý, khóe mắt nhịn không được co rút: "Không nhìn tới, là từ thần thức của tên tu sĩ kia thấy được."
"Nga, nguyên lai là như vậy a." Tần Lạc Y âm thầm thở ra, kéo kéo khóe môi, nhẹ nhàng buông cánh tay xuống.
Trên núi xanh um tươi tốt, cỏ cây thập phần sum xuê, bởi vì hơi thở bị che dấu, nên đệ tử trên mặt nước, không ai phát hiện bọn họ tồn tại.
Bạch Y chuyển ánh mắt đi, ngóng nhìn chung quanh, vạt áo theo gió phiêu động, cả người tản ra một loại cảm giác thiên địa tương dung, bễ nghễ thiên hạ khó lường.
Phượng mâu Tần Lạc Y loé sáng.
Bạch Y rất nhanh nâng tay lên, có kim quang ẩn ẩn trong lòng bàn tay hắn lóe ra, mới đầu thực nhạt, dần dần trở nên nồng đậm, càng kỳ dị là đạo văn bên trong kim quang không ngừng lóe ra, sau một lát, liền thấy một quang đoàn màu trắng từ bên trong phần mộ tật bắn mà ra, lớn chừng một nắm tay.
"Hỗn Độn Chi Nguyên!" Tần Lạc Y trừng mắt nhìn, trong phượng mâu có ánh sáng ngọc lưu ly chớp động, không nghĩ tới Bạch Y dễ dàng đem Hỗn Độn Chi Nguyên lấy ra như thế, trên tiếu nhan thanh lệ lộ vẻ tươi cười: "Đáng tiếc nhỏ chút." So ra kém khối nàng lấy được trong Băng Vực, càng nhỏ hơn so với một khối ở trong Viễn Cổ chiến thuyền.
Hỗn Nguyên Thiên Châu không bị Vô Tướng Đại Pháp áp chế có chút dị động, nàng đang chuẩn bị mặc niệm tâm pháp, Hỗn Độn Thiên Châu lại nhanh chóng tĩnh lặng xuống.
Bạch Y cầm Hỗn Độn Chi Nguyên trong tay, lăn qua lộn lại nhìn một lát, sau đó để vào miệng nuốt xuống.
Ánh mắt Tần Lạc Y thanh lãnh nhìn phòng xá kiến tạo trên mặt nước, ý cười trên mặt càng đậm, không có Hỗn Độn Chi Nguyên, tốc độ tu luyện của đệ tử hạch tâm Động Thiên Phúc, hẳn là sẽ chậm hơn rất nhiều.
"Lâm Thu Sinh ở cách đó không xa." Bạch Y nghiêng người nhìn nàng, chỉ vào đỉnh núi thật lớn phía đông một cái: "Đi thôi, chúng ta đi qua đem hắn xách ra."
Trong mắt Tần Lạc Y sáng ngời, lập tức lắc lắc đầu: "Không cần, tạm thời buông tha hắn trước, dù sao hắn cũng không lật ra sóng to gió lớn gì."
Động Thiên Phúc mất Hỗn Độn Chi Nguyên, đủ để bọn họ náo loạn một thời gian, Lâm Thu Sinh thân là trưởng lão một môn, sợ là sẽ mất một đoạn thời gian thật dài không tìm đến nàng gây phiền toái.
Đệ tử Động Thiên Phúc, rất nhiều người đều biết ân oán giữa chính mình cùng bọn họ, mất Hỗn Độn Chi Nguyên, có lẽ không thể nghĩ đến trên người nàng thậm chí là Phiêu Miểu Tông, bất quá nếu Lâm Thu Sinh mất tích, chỉ sợ trong lòng Động Thiên Phúc sẽ có hoài nghi.
Bạch Y nhìn tiếu nhan nàng dưới ánh trăng có vẻ trong suốt như ngọc, khóe môi cong nhẹ, nhợt nhạt cười: "Nếu ngươi sợ bọn họ có điều hoài nghi, liền giết thêm vài người tốt lắm, nếu không, dứt khoát đem tông môn này tiêu diệt."
*(Câu này khí phách ghê, giống như vị tổng giám đốc bá đạo vậy:Editor said)*
Tần Lạc Y nghe vậy đồng tử mạnh mẽ co rụt lại.Tuy rằng Bạch Y hiện tại vẫn đang mất trí nhớ, bất quá cùng lúc ban đầu tỉnh lại trong sa mạc không biết thế sự thực bất đồng, thời gian hơn một năm, hiện tại hắn đã sớm quen thuộc phiến thế giới này.
Tu Chân giới cường giả vi tôn, nhược nhục cường thực, đây là quy tắc ngầm trong lòng mọi người biết rõ ràng...Chỉ là Động Thiên Phúc thế lực cường đại, đông đảo cường giả, còn có mấy vạn đệ tử!
Tiêu diệt Động Thiên Phúc...Lời này từ trong miệng Bạch Y nói ra, cũng quá có vẻ vân đạm phong khinh chút, tựa như tiêu diệt bọn họ, chỉ như bóp chết một con kiến bình thường.
Nếu là người khác, nàng sẽ trực tiếp ném cho một cái nhìn khinh thường, nói mạnh miệng như vậy cũng không sợ rụt đầu lưỡi, bất quá Bạch Y...Nàng biết hắn có cái thực lực kia.
Sư phụ cũng nói qua, Bạch Y khiến cho hắn cảm thấy thập phần nguy hiểm, cùng Bạch Y đối chiến, hắn sợ rằng ngay cả cơ hội năm phần thắng cũng không có.
Tiêu diệt Động Thiên Phúc, ý nghĩ như vậy làm cho nàng kích động, bất quá nàng rất nhanh đem cỗ kích động tuôn ra áp chế xuống.
Bạch Y mất trí nhớ, tuy rằng hắn cảm thấy xoá sổ Động Thiên Phúc không phải chuyện gì lớn, nhưng nàng không thể làm như vậy...Dù sao thanh danh địa vị Động Thiên Phúc hiện tại còn ở nơi đó, vô ý một cái, sẽ làm Bạch Y thân bại danh liệt, có lẽ người khác còn có thể cho rằng hắn là một ma tu, mượn chuyện này liên thủ tru giết hắn.
"Cầm Hỗn Độn Chi Nguyên của bọn họ, cũng đủ bọn họ thịt đau, muốn tiêu diệt bọn họ không vội, nếu hiện tại bọn họ tiếp tục đuổi giết ta, ta sẽ làm cho bọn họ thân bại danh liệt trước, đến lúc đó đến giết cũng không muộn." Tần Lạc Y lắc đầu nói, trong phượng mâu có quang mang lãnh liệt chợt lóe rồi biến mất.
Bạch Y không để bụng.Ở trong mắt hắn, môn phái ti bỉ mua danh chuộc tiếng như vậy, cần phải tiêu diệt, không cần để ý suy nghĩ thế nhân, bất quá Tần Lạc Y hiện tại không muốn tiêu diệt, hắn liền lưu trữ lại tính mạng bọn họ, chờ đến một ngày nàng nghĩ thông suốt, đến giết cũng không muộn.
Giống như khi tới, Bạch Y dùng cơn gió nhẹ mang theo Tần Lạc Y nhanh chóng phóng ra khỏi Động Thiên Phúc, không trở lại Đông An trấn, trực tiếp hướng Phiêu Miểu Tông phóng đi.Đi được mấy ngàn dặm, Tần Lạc Y đem Đại Hắc cùng Hắc Đế phóng ra, lại triệu Bảo Lam chiến thuyền ra.
Nguyên bản Đại Hắc chuẩn bị đến bốn phía Phiêu Miểu Tông đánh cướp một phen, không nghĩ tới căn bản nó không có đất dụng võ, trước khi đi phải vào bên trong vòng tay không gian, đi được mấy ngàn dặm, mới đi ra từ vòng tay không gian, không khỏi vô cùng buồn bực.
Tần Lạc Y xoa xoa đỉnh đầu nó, cười an ủi nói: "Bộ dáng các ngươi quá đặc biệt, chỉ cần lộ diện một cái, khẳng định sẽ bị người Động Thiên Phúc nhận ra."
Đại Hắc cũng biết Tần Lạc Y nói có lý, chỉ là chung quy có chút không cam lòng, trên đường trở về, đi ngang qua vài toà đại thành thị, liền giật giây Tần Lạc Y cùng Bạch Y tiến vào Tương gia thạch phường càn quét một vòng, thu hoạch gần hai mươi khối tinh thạch sau, cuối cùng tâm tình hoàn toàn chuyển biến tốt đẹp.
Mấy ngày sau, một hàng các nàng đã đến Phiêu Miểu Tông, Bồng Lai tiên đảo đột nhiên gió nổi mây phun.Không ngừng có đệ tử Động Thiên Phúc hướng tới nơi bí địa tông môn mà đi, vẻ mặt mọi người nghiêm túc, sát khí lạnh lẽo.
Đông đảo tu sĩ tự nhiên nhận ra Động Thiên Phúc khác thường, không ngừng có người hướng tới Động Thiên Phúc mà đi, muốn tìm tòi nghiên cứu đã xảy ra chuyện gì, khiến cho Động Thiên Phúc có động tác lớn như thế, cơ hồ đem toàn bộ đệ tử bên ngoài tông môn triệu trở về.Các đại tông môn trên đảo lại chặt chẽ chú ý động tĩnh Động Thiên Phúc.
"Xảy ra đại sự!" Giấy không thể gói được lửa, tu sĩ dần dần có được tin tức linh thông, chiếm được một ít tin tức thập phần quan trọng.
"Trong Động Thiên Phúc có một chỗ bí địa, trong bí địa có một khối chí bảo thiên địa Hỗn Độn Chi Nguyên, do lão tổ tông Động Thiên Phúc thời điểm khai tông được đến, Động Thiên Phúc vẫn dùng Hỗn Độn Chi Nguyên cung cấp cho đệ tử hạch tâm tu luyện, mấy ngày hôm trước, Hỗn Độn Chi Nguyên trong bí địa đột nhiên không cánh mà bay."
Tin tức Động Thiên Phúc có Hỗn Độn Chi Nguyên, tuy rằng luôn che dấu sâu, bất quá thời gian hơn mười vạn năm, vẫn có không ít cường giả biết, cũng có không ít người nghĩ thầm muốn chiếm đoạt, bất quá Động Thiên Phúc giấu kín Hỗn Độn Chi Nguyên ở bên trong trận pháp quá lợi hại, những người đi vào đều không có một người còn sống đi ra.
Bồng Lai tiên đảo sôi trào! Rất nhiều cường giả lặng lẽ xuất thế, không chỉ cường giả Động Thiên Phúc ở chung quanh tìm kiếm người đánh cắp Hỗn Độn Chi Nguyên, mà những cường giả nơi khác cũng lặng lẽ tìm kiếm.
Chúng đệ tử Phiêu Miểu Tông đều nghị luận sôi trào, Tần Lạc Y không cần cố ý hỏi thăm, cũng biết Động Thiên Phúc vào lúc ban đêm phát hiện Hỗn Độn Chi Nguyên mất trộm, sau đó nhanh chóng lặng yên không một tiếng động đem phạm vi mấy vạn dặm phong tỏa, làm cho mọi người mặc kệ là tu sĩ hay là phàm nhân bình thường, đều chỉ có thể vào không thể ra.
Trận pháp không tổn hại, cũng không có nhân thương vong, hơn nữa Động Thiên Phúc có hộ sơn đại trận, đầu tiên chưởng môn Động Thiên Phúc cùng chúng trưởng lão hoài nghi có nội tặc, đem đệ tử trong tông, đặc biệt là người quan trọng kiểm tra một lần, không thu hoạch gì, sau đó mới bắt đầu hướng ra phía ngoài xem xét tìm tòi.
Chuyện đó đều nằm bên trong dự kiến của Tần Lạc Y.Nếu không phải trong cơ thể nàng có Hỗn Nguyên Thiên Châu, hơn nữa cùng Động Thiên Phúc có ân oán, sợ rằng bọn họ sẽ nhân cơ hội này hắt nước bẩn lên người, nàng thật đúng là muốn lưu lại xem bộ dáng bọn hắn gấp đến độ dậm chân.
Cát chưởng môn nhìn Bạch Y có chút đăm chiêu, trong mắt lóe ra tinh quang thâm thúy.Tần Lạc Y biết Cát chưởng môn đối với Bạch Y có điều hoài nghi, bất quá hắn không hỏi, nàng cũng chỉ làm như không nhìn đến.
La sư tổ luôn luôn ở bên trong bí địa luyện khí, Viễn Cổ chiến thuyền quá mức lâu đời, rất nhiều đồ vật đã sớm tổn hại, chỉ còn tàn kiện, hoàn toàn không thể chữa trị, chỉ có thể đem nguyên liệu thập phần quý hiếm này luyện hoá, sau đó luyện chế một lần nữa.Cổ dàn tế được bảo tồn lại.
La sư tổ mới luyện chế Viễn cổ chiến thuyền, công năng lớn nhất là sử dụng khi tác chiến, thời điểm đại chiến, đương nhiên bên trong sẽ không trang bị dàn tế, Hỗn Độn Chi Nguyên khó có được, hơn mười vạn năm, Phiêu Miểu Tông cũng chưa bao giờ được đến Hỗn Độn Chi Nguyên.
Dàn tế bị đặt bên trong bảo khố Phiêu Miểu Tông.Tần Lạc Y tìm được sư phụ, muốn tòa dàn tế kia, nàng chuẩn bị đem dàn tế trang bị bên trong Bảo Lam chiến thuyền.
Có Hỗn Nguyên Thiên Châu, nàng được đến Hỗn Độn Chi Nguyên không phải việc khó, đem Hỗn Độn Chi Nguyên đặt bên trong dàn tế, thiết trí trận pháp đồng dạng, là có thể cung cấp người tu luyện, tinh thần lực bên trong Hỗn Độn Chi Nguyên quá mức cường đại, nếu không có trận pháp đặc chế giống như Động Thiên Phúc, chỉ có thể dùng tu vi bóc ra từng tia một, chậm rãi luyện hóa hấp thu.Có dàn tế này sẽ không đồng dạng, dàn tế có thể đem Hỗn Độn Chi Nguyên phân giải trực tiếp, tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn rất nhiều lần.
Cát chưởng môn tự mình đem dàn tế trang bị bên trong Bảo Lam chiến thuyền, ở bên ngoài thiết trí một tầng trận pháp cực kỳ lợi hại, thời điểm tu luyện tối kị nhất là bị quấy rầy, có trận pháp, cho dù gặp phải chuyện ngoài ý muốn, cũng có thể có không ít thời gian ứng phó.
Tần Lạc Y chưa bao giờ tiếp xúc qua luyện khí, đối với luyện khí tự nhiên thập phần tò mò, La sư tổ là luyện khí đại sư chân chính, trở lại tông môn sau, mỗi ngày nàng đều dành ra hơn phân nửa thời gian ở bên trong bí địa nhìn La sư tổ luyện khí.
Khi Bạch Y từ trên trời giáng xuống, thời điểm xuất hiện bên trong bí địa, thần sắc La sư tổ đại biến, tế ra tử phủ hào quang vạn trượng hướng tới hắn công kích qua, muốn trấn áp hắn.
Bạch Y nâng vung tay lên, trực tiếp đem công kích khủng bố biến thành vô hình, thần sắc lạnh nhạt, thong dong tự nhiên.
La sư tổ khiếp sợ đến mức cằm thiếu chút nữa rơi xuống đất, hắn là tu sĩ tử phủ đỉnh, trên đời này người có thể cùng hắn đánh một trận chiến không nhiều lắm, đều là cường giả đứng đầu tu luyện giới, không nghĩ tới bạch y nhân này đột nhiên xuất hiện cư nhiên khủng bố như thế, một kích toàn lực của chính mình, chỉ nhẹ nhàng vung tay lên đã bị hóa giải.
Bồng Lai tiên đảo khi nào thì xuất hiện một nhân vật lợi hại như vậy?Ngay tại thời điểm hắn xoay tròn phủ đệ tiếp tục muốn công kích đi qua, Tần Lạc Y vội vàng mở miệng ngăn cản: "Sư tổ, Bạch Y là bằng hữu ta."
Bạch Y xuất hiện ở trong này, nàng cũng không ngoài ý muốn, nơi này có trận pháp cường đại bảo hộ căn bản không phải bí mật gì.Chỉ là hắn khoát tay liền hóa giải công kích của La sư tổ, thực sự khiến nàng chấn động.
"Bằng hữu ngươi?" Đồng tử La sư tổ co rụt lại, đối với nàng vừa thổi râu vừa trừng mắt: "Ngươi đem bằng hữu ngươi đưa tới nơi này làm cái gì!"
Nơi này là bí địa Phiêu Miểu Tông, cho dù ở bên trong tông môn, trừ bỏ trưởng lão, chưởng môn, những người khác đều không thể tiến vào, huống chi người này không phải người Phiêu Miểu Tông.
Cát chưởng môn vừa lúc đi đến, nhìn đến Bạch Y ở trong này, mày nhíu lại, nhưng thật ra thấy nhiều không thể trách, đi đến trước người La sư tổ, thấp giọng nói cho hắn biết việc Bạch Y.
"Hộ sơn đại trận cũng chưa dùng?" La sư tổ thì thào, ánh mắt phút chốc trợn to, mâu quang nhìn Bạch Y nóng đến kinh người.
Bạch Y ý bảo Tần Lạc Y cùng hắn đi ra ngoài.Đi ra khỏi bí địa, Tần Lạc Y nhìn tuấn nhan hắn, cười nói: "Ngươi như thế nào lại đến nơi đây?"
"Trên Bồng Lai tiên đảo không có Hỗn Độn Chi Nguyên, qua hai ngày nữa ta muốn đi tìm Hỗn Độn Chi Nguyên." Ánh mắt Bạch Y trong trẻo lạnh lùng, khi nhìn nàng trở nên ôn nhuận không ít.
"Đi đâu?" Tần Lạc Y giật mình, hắn muốn rời khỏi Bồng Lai tiên đảo?
"Đi đến hải lý nhìn một cái." Bạch Y nhếch khoé môi một cái, cười nói.
Hải lý là địa bàn yêu thú! Trong mắt Tần Lạc Y hiện lên một tia ngưng trọng: "Một mình người đi hải lý, rất nguy hiểm, chẳng lẽ ngươi chỉ có thể dùng Hỗn Độn Chi Nguyên mới có thể tu luyện?"
Nhận thức đã hơn một năm, nàng sớm đem Bạch Y trở thành bằng hữu, nàng không hy vọng một mình hắn đi mạo hiểm.
Đáy mắt Bạch Y hiện lên một chút mờ mịt, chớp mắt nhìn, tia mờ mịt kia nhanh chóng biến mất, mâu quang như sóng nước lưu động, sáng quắc lóe ra: "Ta cần rất nhiều Hỗn Độn Chi Nguyên." Hút Hỗn Độn Chi Nguyên, tựa hồ trở thành bản năng của hắn, hơn nữa đáy lòng còn mang theo một tia vô cùng bức thiết.
Tần Lạc Y hơi hơi nhíu mày, không nhìn sai đáy mắt hắn có quang mang chợt lóe rồi biến mất, trên tiếu nhan lo lắng càng đậm: "Ngươi biết nơi nào mới có Hỗn Độn Chi Nguyên sao?Trên biển lớn như vậy, chẳng lẽ ngươi muốn đi tìm từng chỗ một sao?"
"Có Hỗn Độn Chi Nguyên hay không, trong vòng trăm dặm ta đều có thể cảm ứng được." Bạch Y mỉm cười, đối với chuyện này cũng không lo lắng.
"Nếu không ngươi đi Huyền Thiên đại lục trước, hải lý...Vẫn nên chờ một chút đi, chờ ngươi đem sự tình trước kia nhớ đến lại đi cũng không muộn." Tần Lạc Y khuyên nhủ, trong mắt tràn đầy không đồng ý.
"Đi hải lý trước." Bạch Y lắc đầu, trong con ngươi tối đen có quang mang khác thường chớp động, thái độ rất kiên quyết.Hắn biết Tần Lạc Y sắp bế quan, lợi dụng hàn đàm thủy cùng Hỗn Nguyên Thiên Châu tu luyện, Cát chưởng môn cùng lão nhân râu bạc vừa rồi đã thúc giục nàng vài lần.
Thời điểm nàng bế quan, hắn đi hải lý là thích hợp nhất, qua một-hai năm, chờ tu vi nàng đến ngọc phủ, linh lực trong hàn đàm thuỷ sẽ không thể thỏa mãn yêu cầu tu luyện của nàng, thời điểm kia hắn hẳn đã từ hải lý trở lại, nàng tu luyện cần không ít tinh thạch đan dược, vừa lúc cùng đi Huyền Thiên đại lục.
Tần Lạc Y không biết tính toán của Bạch Y, khuyên hai lần, không có cách nào đánh mất ý niệm ban đầu đi hải lý trước của hắb, chỉ phải buồn bực từ bỏ.
Quay đầu vừa lúc nhìn đến Cát chưởng môn từ bên trong bí địa đi ra, trong đầu Tần Lạc Y linh quang chợt lóe, cười nói: "Nếu không ngươi lưu lại một khối linh hồn ngọc giản ở nơi này?"
"Được." Bạch Y nghe vậy, trong mắt sáng ngời, tựa như hút ánh sáng quang hoa nhật nguyệt lộng lẫy vào, khuôn mặt tuấn dật mỉm cười, không chút do dự lấy một khối ngọc giản ra, luyện hóa sau, phong ấn một sợi linh hồn vào.
Tần Lạc Y cẩn thận đem ngọc giản để vào bên trong vòng tay không gian, đệ tử sư phụ, đệ tử Ổ Sơn sư thúc, còn có các vị trưởng lão cùng một ít đệ tử hạch tâm, đều để lại một khối linh hồn ngọc giản trong Phiêu Miểu Tông, nếu ngoài ý muốn chết đi, ngọc giản sẽ vỡ tan hoàn toàn.
Bạch Y rất nhanh rời đi.Lần này Đại Hắc cùng Hắc Đế không tiếp tục đi theo, nơi muốn đi quá mức xa xôi, không định ngày về, thứ nhất là không yên lòng về Tần Lạc Y, thứ hai là tìm kiếm tinh thạch trong nguyên thạch, còn tìm kiếm tinh thạch trong núi, theo Bạch Y mấy tháng, chúng nó cũng nắm giữ vài phần tinh túy, đi ra ngoài tìm thạch, tất nhiên kiếm lớn.
Chúng nó có phần bản lĩnh này, Tần Lạc Y cũng không ngoài ý muốn, linh giác chúng nó khác hẳn với thường nhân, đối với bảo vật trời sinh mẫn cảm, bằng không lần trước Đại Hắc sẽ không phát hiện sự việc Hoàng Thạch Tinh Nguyên hiếm lạ.
Trước khi bế quan, nàng thử dùng yêu đan luyện đan, vì chúng nó luyện không ít đan dược để tu luyện, thời điểm nàng luyện đan, Giang trưởng lão lại xung phong nhận việc vội tới trợ thủ cho nàng lần nữa, khi tận mắt nhìn đến nàng luyện ra thập nhị giai cực phẩm đan dược, hắn so với Tần Lạc Y còn hưng phấn hơn, miệng cười lớn, nếu không phải cực lực khắc chế, đều thiếu chút nữa khua chân múa tay vui sướng nhảy dựng lên tại chỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.