Chương 10: Không phải cái này nọ (2)
Tương Ba Lục
20/08/2017
Editor:HamNguyet
Nhìn Tần Lạc Y cư nhiên ở trên người chính mình chịu không nổi nữa, Sở Dật Phong khóe mắt run rẩy không thôi...Còn có Tam đệ hắn kia...Hắn thế này mới nhớ tới,lúc trước, mẫu phi Liễu Hiền phi của Tam đệ hắn bệnh cũ tái phát, Tam đệ hắn lòng nóng như lửa đốt, đã mang theo người đi tới Thần Y Cốc phía nam Sở quốc tự mình tìm kiếm linh dược!
Chiếu theo tốc độ của hắn, hiện tại chỉ sợ đã đi ra khỏi kinh thành được mấy trăm dặm!
Chính mình tốc độ nhanh hơn nữa,cũng phải mất vài ngày mới đuổi tới được...Mà Tần Lạc Y,nhìn bộ dáng của nàng,bất quá nếu cố gắng chống đỡ chỉ qua được hôm nay!
Tần Lạc Y vẫn nhìn hắn,không buông tha biểu tình biến hoá nhỏ nhất trên mặt hắn...Nhìn trong mắt hắn ám quang chợt lóe, trong lòng hiểu rõ, lại càng không nguyện ý xuống dưới.
Khuôn mặt nàng bởi vì xuân dược mà hai tròng mắt có vẻ tình dục mênh mông, Sở Dật Phong nói giọng khàn khàn: "Đợi không được ngươi cũng phải đợi...Tần Lạc Y...Vị hôn phu của ngươi sẽ là trượng phu ngươi sau này, là người qua nửa năm nữa ngươi sẽ thú ngươi qua cửa, cũng là người ngươi thích...Ngươi hiện tại không thoải mái do trúng xuân dược, ngươi phải chờ hắn trở về giải độc cho ngươi......Cái khác bất luận kẻ nào cũng không được, bằng không,sau khi trượng phu ngươi trở sẽ không yêu thương ngươi, cả đời cũng không!"
Nàng hiện tại đụng phải đầu, nên cái gì cũng không biết, nếu đợi đến khi nàng nhớ lại,chưa thành hôn đã thất trinh,mà người nàng thất trinh lại không phải trượng phu của nàng......người nam nhân nào sẽ nuốt trôi khẩu khí này?
Nếu nàng không phải đích nữ Tần Lăng Vân,cũng không phải nữ nhân tương lai của Tam đệ hắn...Hắn mới lười cùng nàng tốn nhiều lời lẽ! Dám đối với hắn xuống tay...hắn đã sớm một chưởng chụp chết nàng!
"Trượng phu của ta...Người ta thích... Cả đời?" Tần Lạc Y cố tình khó hiểu cúi thấp đầu trầm tư một lát, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhìn hắn nói: "Kia hắn cũng thích ta sao, cũng yêu ta sao?"
Sở Dật Phong trong lòng đột nhiên bị kiềm hãm. Tam đệ hắn...Tâm cao khí ngạo, ở Sở quốc,dáng vẻ tài hoa,phong lưu phóng khoáng, còn nghĩ cùng hắn địa vị ngang nhau, từ những điểm trên...Hắn sẽ thích Tần Lạc Y sao?
Không!
Sẽ không!Híp mắt lại, nhìn những vết chấm đỏ lấm tấm trên mặt Tần Lạc Y,trong lòng Sở Dật Phong đã có đáp án!
Chỉ sợ Tam đệ hắn kia không chỉ không thích nàng, còn đang suy nghĩ tìm kiếm phương pháp, hy vọng phụ hoàng thay đổi chủ ý!
Tần Lạc Y cười lạnh.
Hừ,dựa vào diện mạo thân thể này... Nếu nói vị hôn phu hiện tại kia của nàng thích nàng, nàng mới không tin! Thích chưng diện là thiên tính của con người! Đời trước của nàng...
Nàng cũng rất đẹp,những nam nhân yêu thích nàng cũng bởi vì gương mặt tuyệt mĩ kia,nên đối với nàng nhất kiến chung tình......
Nhưng xinh đẹp thì như thế nào, nàng rất đẹp, so với bất kì một nữ nhân nào của Lam gia,đường tỷ của nàng, kia mới được coi là tuyệt mĩ đến mức không thật,không nhiễm khói lửa nhân gian!
Ha ha, ở thời điểm nàng không biết,vị hôn phu của nàng lại đối với vị đường tỷ khuôn mặt thiên sứ,tâm địa rắn rết Lam Tâm Mị kia nhất kiến chung tình!
Cuối cùng, hai người họ liên thủ phản bội nàng!
Trong lòng nàng phẫn nộ ngập trời,trong phượng mâu oánh oánh chợt loé lên một chút đau thương rất nhanh biết mất, Sở Dật Phong đem đau thương của nàng thu vào đáy mắt, trong lòng đúng là không hiểu vừa động. Thiếu chút nữa không nhịn được đem nàng kéo vào lòng, hảo hảo an ủi nàng một phen......
"Ngươi không nói lời nào...... Kia khẳng định chỉ có ta thích hắn, mà hắn không thích ta phải không?..."Thanh âm Tần Lạc Y chậm rãi trào ra từ đôi môi đỏ mọng, đột nhiên hướng tới hắn nở nụ cười tuyệt mĩ, chói mắt dị thường,cường thế nói: "Nếu hắn không thích ta, như vậy vị hôn phu không có cũng thế, ta mới không hiếm lạ hắn...... Ta không cần hắn giúp ta giải độc, ta muốn ngươi giải!"
Thanh âm bởi vì nóng rực mà trở nên khàn khàn,sau khi nói xong, ánh mắt Sở Dật Phong ngây ngốc nhìn nàng,nàng hung hăng hôn xuống bạc môi hoàn mĩ của hắn.
Nhìn Tần Lạc Y cư nhiên ở trên người chính mình chịu không nổi nữa, Sở Dật Phong khóe mắt run rẩy không thôi...Còn có Tam đệ hắn kia...Hắn thế này mới nhớ tới,lúc trước, mẫu phi Liễu Hiền phi của Tam đệ hắn bệnh cũ tái phát, Tam đệ hắn lòng nóng như lửa đốt, đã mang theo người đi tới Thần Y Cốc phía nam Sở quốc tự mình tìm kiếm linh dược!
Chiếu theo tốc độ của hắn, hiện tại chỉ sợ đã đi ra khỏi kinh thành được mấy trăm dặm!
Chính mình tốc độ nhanh hơn nữa,cũng phải mất vài ngày mới đuổi tới được...Mà Tần Lạc Y,nhìn bộ dáng của nàng,bất quá nếu cố gắng chống đỡ chỉ qua được hôm nay!
Tần Lạc Y vẫn nhìn hắn,không buông tha biểu tình biến hoá nhỏ nhất trên mặt hắn...Nhìn trong mắt hắn ám quang chợt lóe, trong lòng hiểu rõ, lại càng không nguyện ý xuống dưới.
Khuôn mặt nàng bởi vì xuân dược mà hai tròng mắt có vẻ tình dục mênh mông, Sở Dật Phong nói giọng khàn khàn: "Đợi không được ngươi cũng phải đợi...Tần Lạc Y...Vị hôn phu của ngươi sẽ là trượng phu ngươi sau này, là người qua nửa năm nữa ngươi sẽ thú ngươi qua cửa, cũng là người ngươi thích...Ngươi hiện tại không thoải mái do trúng xuân dược, ngươi phải chờ hắn trở về giải độc cho ngươi......Cái khác bất luận kẻ nào cũng không được, bằng không,sau khi trượng phu ngươi trở sẽ không yêu thương ngươi, cả đời cũng không!"
Nàng hiện tại đụng phải đầu, nên cái gì cũng không biết, nếu đợi đến khi nàng nhớ lại,chưa thành hôn đã thất trinh,mà người nàng thất trinh lại không phải trượng phu của nàng......người nam nhân nào sẽ nuốt trôi khẩu khí này?
Nếu nàng không phải đích nữ Tần Lăng Vân,cũng không phải nữ nhân tương lai của Tam đệ hắn...Hắn mới lười cùng nàng tốn nhiều lời lẽ! Dám đối với hắn xuống tay...hắn đã sớm một chưởng chụp chết nàng!
"Trượng phu của ta...Người ta thích... Cả đời?" Tần Lạc Y cố tình khó hiểu cúi thấp đầu trầm tư một lát, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhìn hắn nói: "Kia hắn cũng thích ta sao, cũng yêu ta sao?"
Sở Dật Phong trong lòng đột nhiên bị kiềm hãm. Tam đệ hắn...Tâm cao khí ngạo, ở Sở quốc,dáng vẻ tài hoa,phong lưu phóng khoáng, còn nghĩ cùng hắn địa vị ngang nhau, từ những điểm trên...Hắn sẽ thích Tần Lạc Y sao?
Không!
Sẽ không!Híp mắt lại, nhìn những vết chấm đỏ lấm tấm trên mặt Tần Lạc Y,trong lòng Sở Dật Phong đã có đáp án!
Chỉ sợ Tam đệ hắn kia không chỉ không thích nàng, còn đang suy nghĩ tìm kiếm phương pháp, hy vọng phụ hoàng thay đổi chủ ý!
Tần Lạc Y cười lạnh.
Hừ,dựa vào diện mạo thân thể này... Nếu nói vị hôn phu hiện tại kia của nàng thích nàng, nàng mới không tin! Thích chưng diện là thiên tính của con người! Đời trước của nàng...
Nàng cũng rất đẹp,những nam nhân yêu thích nàng cũng bởi vì gương mặt tuyệt mĩ kia,nên đối với nàng nhất kiến chung tình......
Nhưng xinh đẹp thì như thế nào, nàng rất đẹp, so với bất kì một nữ nhân nào của Lam gia,đường tỷ của nàng, kia mới được coi là tuyệt mĩ đến mức không thật,không nhiễm khói lửa nhân gian!
Ha ha, ở thời điểm nàng không biết,vị hôn phu của nàng lại đối với vị đường tỷ khuôn mặt thiên sứ,tâm địa rắn rết Lam Tâm Mị kia nhất kiến chung tình!
Cuối cùng, hai người họ liên thủ phản bội nàng!
Trong lòng nàng phẫn nộ ngập trời,trong phượng mâu oánh oánh chợt loé lên một chút đau thương rất nhanh biết mất, Sở Dật Phong đem đau thương của nàng thu vào đáy mắt, trong lòng đúng là không hiểu vừa động. Thiếu chút nữa không nhịn được đem nàng kéo vào lòng, hảo hảo an ủi nàng một phen......
"Ngươi không nói lời nào...... Kia khẳng định chỉ có ta thích hắn, mà hắn không thích ta phải không?..."Thanh âm Tần Lạc Y chậm rãi trào ra từ đôi môi đỏ mọng, đột nhiên hướng tới hắn nở nụ cười tuyệt mĩ, chói mắt dị thường,cường thế nói: "Nếu hắn không thích ta, như vậy vị hôn phu không có cũng thế, ta mới không hiếm lạ hắn...... Ta không cần hắn giúp ta giải độc, ta muốn ngươi giải!"
Thanh âm bởi vì nóng rực mà trở nên khàn khàn,sau khi nói xong, ánh mắt Sở Dật Phong ngây ngốc nhìn nàng,nàng hung hăng hôn xuống bạc môi hoàn mĩ của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.