Sư Huynh, Rất Vô Lương

Chương 470: Quyển 4 - Chương 48

Tương Ba Lục

31/08/2020

Tần Lạc Y híp phượng mâu lại, trên tay cầm hoa sen chọn lựa kĩ càng, nhìn người che trước người chính mình không nói gì. Hai người đối diện một lát, Ma Kiêu rốt cục nâng tay lên, chậm rãi bóc mặt nạ màu bạc trên mặt xuống.

"A!" Tần Lạc Y nhìn thấy mặt hắn, nhịn không được đồng tử mạnh mẽ co rụt lại, thở nhẹ ra tiếng, trên tay run lên, tay cầm hoa sen thiếu chút nữa rơi xuống đất toàn bộ.

Mặt vẫn là khuôn mặt kia, chỉ là chung quanh hai mắt đều là màu xanh tím, ngay cả cái trán cũng là một mảnh xanh, chợt vừa thấy thật sự làm cho người ta sợ hãi, trách không được hắn muốn đội mặt nạ, rõ ràng chính là một con quốc bảo đứng trước mặt nàng, hơn nữa thoạt nhìn vành mắt quốc bảo cũng không lớn như vành mắt hắn a.

*(Con quốc bảo là "Gấu Trúc" đó m.n Nhưng chắc ai cũng biết rồi nhỉ?)*

Tần Lạc Y khiếp sợ sau, lại vừa đau lòng vừa muốn cười. Xuống tay thật tàn nhẫn! Nhịn mấy lần, cuối cùng đem ý cười nhịn xuống, chỉ kéo kéo khóe môi, bộ dáng tựa hồ muốn nói lại không biết nói gì.

Nguyên bản mặt Ma Kiêu không chút thay đổi, trong ánh mắt vắng lặng không gợn sóng, làm sao còn không nhìn ra nàng cố nén ý cười? Lại hướng nàng đến gần hai bước, âm trầm nhìn nàng nói: "Có phải thực buồn cười hay không?"

Cảm nhận được trên người hắn áp lực hơi thở, Tần Lạc Y hiểu được nếu chính mình thực sự gật đầu, khẳng định nam nhân trước mặt này sẽ điên cuồng, tuy rằng nàng thật sự rất muốn cười.

"Bị thương còn chạy loạn khắp nơi làm gì? Đi về đem thương thế trị liệu tốt trước, đại điển Ma đế của ngươi còn vài ngày, vẫn nên sớm một chút về Ma giới đi thôi." Nghĩ nghĩ, cuối cùng nàng xuất ra một lọ thuốc mỡ trị liệu ngoại thương đưa cho hắn.

"Nói đến nói đi, nàng chính là ngóng trông ta đi!" Ma Kiêu trừng mắt nhìn nàng một cái, không tiếp nhận thuốc mỡ trên tay nàng, ý niệm vừa động, trực tiếp đem hai người quấn vào trong vòng tay không gian của Tần Lạc Y, ngồi trên bàn đu dây, chỉ vào thuốc mỡ trên tay nàng, lại chỉ chỉ trên mặt mình: "Nàng thoa cho ta."

Tần Lạc Y cầm thuốc mỡ không nhúc nhích.

"Nữ nhân nhẫn tâm!" Trong mắt Ma Kiêu như có gió lốc ngưng tụ bắt đầu khởi động, thêm hai mắt bị đánh thành gấu trúc kia, khí thế trên người âm trầm càng làm cho người ta sợ hãi, lại tựa hồ âm thầm cắn răng: "Cư nhiên ném ta bỏ chạy, hiện tại để nàng thoa thuốc cho ta đều không được?"

Trong lòng âm thầm suy nghĩ, nếu nàng không thoa thuốc cho hắn, hắn phải đi đánh mấy nam nhân kia, chiếu trên theo bộ dáng trên mặt hắn, tất cả đều trả lại cho bọn họ!

Bọn họ liên thủ, hắn rơi xuống thế hạ phong, tiêu diệt từng bộ phận, hắn vẫn rất tin tưởng...Nghĩ đến khi chính mình soi gương nhìn thấy bộ dáng này, trong lòng hắn áp lực cơn tức lại không khống chế được nguy hiểm.

Ma Kiêu hắn ở Thượng giới sống mấy chục vạn năm, đều chỉ có hắn làm cho người ta chịu thiệt còn có miệng không nói nên lời, nào từng giống ngày hôm qua nếm qua mệt lớn như vậy! Gặp Tần Lạc Y vẫn bất động, hắn tựa tiếu phi tiếu liếc mắt nàng một cái.

Nếu là ngày thường liền thôi, bộ dáng hắn tuấn dật được trời ưu ái, xứng với cặp mắt xinh đẹp kia, không nói phong tình vạn chủng cũng xấp xỉ, chỉ là lúc này một đôi mắt gấu trúc, làm ra động tác này có thể làm người ta kinh hoảng.

Thời gian Tần Lạc Y cùng Ma Kiêu sinh hoạt bên nhau không ngắn, chỉ nhìn ánh mắt hắn, nơi nào không rõ trong lòng hắn suy nghĩ cái gì?

Ngay cả Hiên Viên Kình nói đến Ma Kiêu, đều cực kỳ bội phục tu vi hắn, Tần Lạc Y đương nhiên hiểu được, luận đơn đả độc đấu, chỉ sợ chỉ có Hiên Viên Kình có thể cùng hắn đấu, những người khác chính là Phượng Phi Ly cũng giống nàng, tuy rằng tu vi đã cực cao, nhưng dù sao thời gian phi thăng Thượng giới quá ngắn, thực sự làm cho Ma Kiêu hoàn toàn tức giận, hắn không thể làm gì nàng, vạn nhất sợi thần kinh nào bị chập, thực sự chạy đi tìm Sở Dật Phong bọn họ, khẳng định Sở Dật Phong bọn họ sẽ chịu thiệt.

Mặc dù Tần Lạc Y tức giận Ma Kiêu một lần lại một lần lừa chính mình, dù sao giữa hai người không có xung đột mâu thẫn trọng đại gì không thể điều hòa, một bên là phu quân chính mình, một bên là khế ước bản mạng giả của nàng, hơn nữa nàng cùng Ma Kiêu còn...Vẫn không muốn đem mâu thuẫn hoàn toàn trở nên gay gắt, hơn nữa chuyện ngày hôm qua là Ma Kiêu chịu mệt.

Nàng không tận mắt nhìn thấy cảnh tượng bọn họ ngày hôm qua đánh nhau, nhưng xem bộ dáng Ma Kiêu hiện tại, còn có trình độ trong viện nàng bị phá hư ngày hôm qua có thể tưởng tượng chiến đấu lúc đó kịch liệt bao nhiêu!

"Ngươi chỉ đổ thừa ta ném ngươi rời đi, ngươi không ngẫm lại đến tột cùng ngươi đã làm chuyện gì!" Cuối cùng trong lòng Tần Lạc Y không đành lòng, tay cầm thuốc mỡ mở nắp che ra, vươn ngón tay chấm vào bên trong, bôi loạn chung quanh mắt Ma Kiêu.

Ma Kiêu mở to mắt nhìn nàng, thần sắc trong mắt nhu hòa rất nhiều, nhưng hắn mở to mắt như vậy, có vài chỗ Tần Lạc Y không thoa được, liếc mắt hắn một cái, khẽ mở môi đỏ mọng: "Đem đôi mắt nhắm lại."

Ma Kiêu nghe lời nhắm mắt lại. Trong lòng Tần Lạc Y mềm nhũn, chỉ là trong lòng Ma Kiêu không yêu chính mình mà thôi, hắn vì bản thân suy xét, không muốn tính mạng của hắn bị cầm trên tay người khác, muốn đem nàng đặt dưới mí mắt hắn, bảo đảm tính mạng hắn không bị làm hại kỳ thật rất bình thường.

Sau khi bôi thuốc lên những chỗ bị thương trên mặt Ma Kiêu xong, Tần Lạc Y đem nắp thuốc mỡ đậy lại, Ma Kiêu mở mắt ra, nàng đem thuốc mỡ để vào trong tay Ma Kiêu: "Sáng tối thoa một lần."



Lần này Ma Kiêu không cự tuyệt, trực tiếp đem thuốc mỡ thu vào, đưa tay kéo Tần Lạc Y ngồi xuống bên người chính mình, Tần Lạc Y đứng không nhúc nhích.

"Ma Kiêu..." Tần Lạc Y châm chước mở miệng: "Chuyện chúng ta là khế ước bản mạng..."

Nàng còn chưa nói xong, Ma Kiêu liền hừ lạnh một tiếng, đánh gãy nàng:"Nàng nói cho Hiên Viên Kình?"

Tần Lạc Y gật gật đầu. Xem bộ dáng Ma Kiêu tựa hồ không quá kích động, trong lòng vừa động, chẳng lẽ hắn biết từ trước? Nhưng Ma Kiêu không bởi vì lời nàng nói mà nổi giận phát điên làm trong lòng nàng âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Đi đến phía sau Ma Kiêu, hai tay đặt trên bờ vai hắn, tiếp tục nói: "Ma Kiêu...Chờ đại điển Ma đế xong, nếu ngươi nguyện ý, cũng đến Yêu giới ở đi, về sau ta sẽ ở tại Huyễn Vũ thành."

Tiếng nói vừa dứt, mẫn cảm nhận ra thân thể người dưới tay mạnh mẽ cứng đờ, lập tức quay đầu đến, ánh mắt tối đen bình tĩnh nhìn chằm chằm nàng, đáy mắt loé ra quang mang khác thường, khóe môi chậm rãi gợi lên ý cười, cầm tay nàng đặt trên vai chính mình: "Lạc Y..."

Tần Lạc Y không rút tay chính mình ra, cũng bình tĩnh nhìn hắn, hướng hắn cười: "Ta biết ngươi luôn lo lắng cái gì, ai, đợi thời điểm cung điện Huyễn Vũ thành tu kiến xong, ta lưu lại một chỗ cho ngươi, chừng nào ngươi muốn đến ở, liền tới ở là được, nghĩ cũng đúng, mỗi ngày ta đều ở dưới mí mắt ngươi, ngươi hẳn là yên tâm đi?"

Ánh mắt Ma Kiêu tối sầm lại, sắc mặt thay đổi, ý cười khóe môi thu liễm đi: "Nàng đây là ý tứ gì?"

Tần Lạc Y chớp mắt nhìn. Có ý tứ gì? Nàng đương nhiên là muốn lui một bước, như vậy mọi người đều tốt, dù sao chuyện Ma Kiêu lo lắng, một ngày hai ngày cũng không có biện pháp chứng minh, nếu một ngày hai ngày không thể chứng minh, vậy để thời gian tới làm chứng đi, hắn muốn cùng nàng thành thân, vì có thể luôn ở lại bên người nàng, vì thế thậm chí nguyện ý trở thành một trong những phu quân của nàng, một khi đã như vậy, còn không bằng nàng lui một bước, vừa không làm cho Ma Kiêu bởi vì lo lắng nàng, ủy khuất chính mình cùng nàng trở thành phu thê, còn có thể đạt thành mục đích của hắn...Nàng thấy như vậy đối với hai người đều tốt.

Chỉ là xem bộ dáng Ma Kiêu hiện tại, tựa hồ vẫn không hài lòng? Nghĩ nghĩ, nàng lại mở miệng đem ý nghĩ của chính mình giải thích lần nữa.

"Nói đến nói đi, nàng chính là không tin ta yêu nàng có phải hay không?" Ma Kiêu cười lạnh: "Mặc kệ ta làm như thế nào, nàng chính là không tin! Ở đáy lòng nàng, nàng đã nhận định là ta lợi dụng nàng, mục đích ta với nàng ở bên nhau, mặc kệ làm như thế nào, đều không thể xoay chuyển suy nghĩ của nàng..." Hắn buông tay Tần Lạc Y ra, từ trên bàn đu dây đứng lên, đầy người hiu quạnh, trong nháy mắt biến mất khỏi vòng tay không gian.

"Ma Kiêu!" Tần Lạc Y ách thanh gọi hắn, lại không thể gọi Ma Kiêu lại, nhìn Ma Kiêu như vậy, trong lòng Tần Lạc Y buồn hoảng, nàng từ trong vòng tay không gian nhanh chóng đi ra, Ma Kiêu đang ở cách đó không xa khoanh tay đi tới, hai mắt nhìn trời, không biết nghĩ đến cái gì.

"Ma Kiêu!" Tần Lạc Y lại gọi hắn lần nữa, hướng hắn đi qua, dưới chân Ma Kiêu dừng lại một chút, nhưng không quay đầu, sau đó thân hình càng lúc càng mờ nhạt, lại nhanh chóng biến mất, bên cạnh hồ sen chỉ còn một mình Tần Lạc Y.

Mấy ngày liền, Tần Lạc Y đều không gặp lại Ma Kiêu, nhưng thật ra Hiên Viên Kình nói cho nàng, nói Ma Kiêu đã trở lại Ma giới, mà nửa tháng sau, chính là ngày Ma Kiêu chính thức đăng cơ xưng đế.

Đoạn thời gian này, Ma giới hướng thiên hạ thông cáo, đây là việc trọng đại Ma giới, ma tu Ma giới đương nhiên đều lấy việc có thể tham dự một buổi lễ long trọng này vì vinh.

Mà người hai giới: Tiên, Yêu nếu muốn đi, tự nhiên không ai ngăn trở, buổi lễ long trọng trong Ma giới là hiếu khách, cũng là thiện ý, Ma Kiêu xưng đế không ở U Minh thành, mà lựa chọn Cửu Trọng điện ở Lăng Hoa thành.

Hiên Viên Kình thân là Tiên giới chi vương, đương nhiên muốn đi, không chỉ có hắn, còn có mấy đại tiên vương Tiên giới khác cũng sẽ đi.

Ở việc xưng đế hết sức trọng đại như vậy, dù trước kia hai giới: Tiên, Ma có thù oán xấu xa gì, loại thời điểm này mọi người đều tạm thời vứt bỏ, bắt tay ngôn hoan, dù sao tam giới: Tiên, Yêu, Ma, mỗi một giới đều vô cùng rộng lớn, cường giả vô số, hơn nữa rất nhiều nơi giáp giới tam giới, tồn tại đế vương, ở Thượng giới chính là tồn tại chí cường, mặc kệ trước kia như thế nào, hiện tại cùng về sau tam giới: Tiên, Yêu, Ma đều phải luôn duy trì mặt ngoài bình thản.

Phượng Phi Ly còn chưa cử hành đại điểm Yêu đế, nhưng hắn là Yêu giới chi đế đã là chuyện tình chắc chắn, nên Phượng Phi Ly cũng sẽ đi. Sở Dật Phong bọn họ thân là người bên cạnh Yêu đế, lại mới tấn yêu vương, cũng muốn đi theo Phượng Phi Ly cùng đi.

Tần Lạc Y tự nhiên cũng phải đi. Không chỉ vì bọn họ là khế ước bản mạng, còn bởi vì Hỗn Nguyên Thiên Châu ở trên người nàng.

Ngày đại điển, Tần Lạc Y bọn họ đi không tính sớm, nhưng cũng không muộn, đoàn người chậm rãi đến Lăng Hoa thành, trong Lăng Hoa thành đã biển người tấp nập, tất cả cường giả Ma giới đều đến đây, nhìn thấy bọn họ xuất hiện, Ma Kiêu mang theo tứ đại ma vương tự mình đi ra đón.

Ánh mắt Tần Lạc Y nhanh chóng đảo qua trên người hắn. Hôm nay Ma Kiêu mặc một thân màu bạc, thắt lưng đeo ngọc đái, mái tóc đen nhánh dùng ngọc quan buộc chặt lên, cả người có vẻ cao quý khí phách, có một cỗ quang hoa có thể nhiếp thần phách người, dị thường chói mắt. Tuấn nhan mỉm cười, xanh tím trên mặt đã hoàn toàn biến mất, da thịt như ngọc, một chút dấu vết đều không lưu lại.

Đoàn người nhanh chóng được nghênh vào trong cung. Lục tục có người đi tới, nhưng trừ bỏ bọn họ, người đến sau đương nhiên đều không cần Ma Kiêu tự mình đi ra nghênh đón, non nửa canh giờ sau, đại điển chính thức bắt đầu.

Chính thức ở Thượng giới xưng đế, tam giới: Tiên, Yêu, Ma đều có thể triệu hồi một dàn tế, dàn tế kia thành lập thời Viễn cổ, dàn tế vô cùng phức tạp, ở trung gian lập một viên đế tinh, viên đế tinh kia lớn hơn đầu người một chút, nếu có thể đem đế tinh kia thắp sáng, trường minh bất diệt, mới xem như trở thành đế vương chân chính, lãnh thổ một giới, đều ở trong lòng bàn tay đế vương.



Dàn tế tam giới: Tiên, Yêu, Ma tồn tại từ thời Viễn cổ, năm đó Kim Thụy Hoàng đốt sáng viên đế tinh Ma giới, nàng là Ma đế chân chính, thẳng đến khi Hiên Viên Kình đem thân thể nàng đánh tan, hồn phách trọng thương, càng cường thế diệt đế tinh của nàng.

Đế tinh Yêu giới cùng Tiên giới vẫn không bị thắp sáng, đây cũng là thời điểm Phượng Phi Ly bọn họ ở Yêu giới còn nhỏ yếu, suy nghĩ mọi biện pháp muốn đào thoát khỏi ma trảo của hai cha con Hạ Cửu Thiên, nếu Hạ Cửu Thiên đốt sáng đế tinh lên, trở thành Yêu đế danh xứng với thực, bọn họ muốn trốn thoát liền không dễ dàng như vậy.

Tu vi Hiên Viên Kình ở Tiên giới cao nhất, nhưng đế tinh Tiên giới vẫn không thắp sáng lên, bởi vì nguyên nhân này, cuối cùng năm đó Kim Thụy Hoàng mới có thể sắc dục huân tâm, ỷ vào chính mình có Hỗn Nguyên Thiên Châu, lại là Ma đế, đánh chủ ý lên Hiên Viên Kình, không nghĩ tới cuối cùng ăn trộm gà không được lại mất nắm thóc.

Sau trận chiến ấy, người Thượng giới mới hoàn toàn sáng tỏ, chỉ sợ Hiên Viên Vương không phải không thắp sáng được đế tinh, mà hẳn là không đi thắp sáng mà thôi, hơn nữa Kim Thụy Hoàng cùng Hiên Viên Kình quyết chiến sau, dàn tế tam giới: Tiên, Yêu, Ma cùng đế tinh đồng loạt biến mất, cho đến vài năm trước Hiên Viên Kình trở về vị trí cũ lần nữa, dàn tế cùng đế tinh mới xuất hiện lần nữa.

Ở trong vạn chúng chú mục, Ma Kiêu dùng bí pháp bắt đầu triệu hồi dàn tế cùng đế tinh, đương nhiên, triệu hồi ra dàn tế phải cần thực lực nhất định, không phải tuỳ tuỳ tiện tiện một người vẫy tay có thể triệu hồi ra.

Dàn tế từ trong hư vô dần dần hiện ra, đợi dàn tế cùng đế tinh hoàn toàn hiện ra, lại có thật dài bậc thang bạch ngọc thiên giai hiện ra, từ trên mặt đất vẫn nối liên tiếp đến trên dàn tế, nếu muốn thắp sáng đế tinh, phải từ bậc thứ nhất đi lên, từng bậc từng bậc tiêu sái đi lên, trên bậc thang có pháp lực cùng ấn ký thiên đạo cường đại, cũng có uy áp vô cùng khủng bố ngưng tụ, nếu không thành công đi hết chín trăm chín mươi chín bậc thiên giai, tự nhiên không có tư cách đi lên dàn tế, thắp sáng đế tinh.

Thời điểm Ma Kiêu khoanh tay bắt đầu hướng dàn tế đi đến, Tần Lạc Y nhìn không chuyển mắt theo dõi hắn, không tự chủ được ngừng hô hấp lại. Hiên Viên Kình đứng bên cạnh nàng mỉm cười.

Ma Kiêu không nhanh không chậm hướng bên trên đi đến, rõ ràng có vô số người trong Lăng Hoa thành, lúc này vắng lặng không tiếng động, ánh mắt đều khẩn trương dừng trên người Ma Kiêu, thắp sáng đế tinh, đó chính là Ma giới chí cường giả, cũng có thể bảo hộ Ma giới rất tốt.

Người Ma giới đương nhiên đều ngóng trông Ma Kiêu có thể thật sự thắp sáng đế tinh, đại chiến hai mươi vạn năm trước thống nhất Nam Ma giới, sau đó chân chính thống trị Ma giới hai mươi vạn năm, phong thái Ma Kiêu cường thế nhưng không ngang ngược, bá đạo nhưng không cuồng ngạo sớm thu phục toàn bộ tâm chúng ma tu Nam Ma giới, chính là ma tu Bắc Ma giới, cũng sớm ngóng trông Ma Kiêu giết chết Ma Thần, chân chính thống nhất Ma giới.

Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì lúc trước Hắc Ám giới vỡ tan, Tần Lạc Y cùng Ma Kiêu vừa ra tới liền thấy Cổ Việt Vương cùng chúng cường giả Ma giới, trong Bắc Ma giới có rất nhiều cường giả lánh đời, rất nhiều thành thị đều có trận pháp cường đại hộ thành, nếu không phải rất nhiều ma tu Bắc Ma giới âm thầm phóng thủy, đón đánh nhập ngoài U Minh thành, Cổ Việt Vương bọn họ không có khả năng không hề thương vong.

Lúc này toàn bộ trong thiên địa một mảnh yên tĩnh, Cổ Việt Vương cùng tứ đại ma vương thần sắc vô cùng ngưng trọng nhìn Ma Kiêu hướng về phía trước mà đi, thân ảnh màu bạc, càng đi lên chỗ cao, gió càng lớn, vạt áo Ma Kiêu bị thổi bay, thậm chí phát ra từng đợt tiếng vang phần phật.

Vẫn luôn đi đến phía trên dàn tế, đi xong chín trăm chín mươi chín bậc thang thiên giai, Ma Kiêu đều không tạm dừng một chút, vẫn duy trì tốc độ lúc ban đầu mà lên, khi hắn thành công đi lên dàn tế, trong thiên địa vang lên từng đợt tiếng hoan hô đinh tai nhức óc.

Tần Lạc Y nghẹn khẩu khí kia rốt cục phun ra, chỉ cảm thấy tâm thần lâm vào chấn động, khóe môi tràn ra tươi cười xán lạn.

Trong từng trận tiếng hoan hô, Ma Kiêu quay đầu xuống phía dưới nhìn thoáng qua, vừa lúc vọng phương hướng Tần Lạc Y, cùng Tần Lạc Y ánh mắt vừa vặn đối diện, Tần Lạc Y cười hướng hắn làm thủ thế cố lên, thủ thế này, ngày xưa hai người trong vòng tay không gian nàng từng nói với Ma Kiêu.

Nhưng ánh mắt Ma Kiêu nhìn đến nàng cùng thủ thế, ánh mắt cũng không dừng lại nhiều, nhanh chóng chuyển dời đi, ánh mắt tối đen thâm thúy đến cực điểm, như không hề bận tâm, ánh mắt hắn nhìn về phía Cổ Việt Vương.

Tứ đại ma vương Ma giới đều đứng ở nơi đó, còn có mấy chục đại ma quân, trong đó đại bộ phận nam tu, chỉ có vài nữ tu, một nữ tử lớn lên cực kỳ xinh đẹp đứng bên cạnh người Cổ Việt Vương, ánh mắt nhìn về phía Ma Kiêu tràn đầy cực nóng cùng sùng bái, còn có ái mộ không giấu được.

Tần Lạc Y nguyên bản theo ánh mắt Ma Kiêu liếc mắt nhìn qua một cái, không quá để ý, lại về tới trên người Ma Kiêu, trong lúc vô tình nhìn thấy ánh mắt Ma Kiêu thời điểm dừng trên người nữ tử kia một lát, sau đó mới dời đi. Tần Lạc Y liền nhịn không được nhìn nàng kia thêm vài lần.

Mà Ma Kiêu trên dàn tế đã quay đầu lại, đi đến trung gian dàn tế, lúc này viên đế tinh kia tối đen như mực.

"Sắp bắt đầu rồi!" Chung quanh có tiếng hút khí thật dài.

Trong lòng Tần Lạc Y căng thẳng, ánh mắt lại dời về phía trên hư không, nhìn về phía đạo thân ảnh thon dài màu bạc kia.

Ma Kiêu nâng tay, đem tay đặt lên đế tinh. Trên người dần dần hiện lên từng đạo kim quang, kim quang nhanh chóng đem hắn bao phủ, lực lượng cường đại đến cực điểm từ cánh tay hắn, bị rót vào trong đế tinh.

Màu sắc đế tinh dần dần thay đổi, từ lúc ban đầu thuần màu đen, dần dần màu đen bắt đầu rút đi, biến thành một viên cầu tuyết trắng, sau đó viên cầu kia rốt cuộc không có một tia tạp sắc, màu trắng gần như trong suốt sau, đột nhiên phát ra quang mang lộng lẫy, đạo quang mang kia đem Ma Kiêu bao vây vào.

Từng đạo thần huy từ trên người Ma Kiêu bắn ra, cả người hắn đều biến thành một vật sáng, giống như thần, cao cao đứng trên hư không, đầu tiên là thần huy bao trùm toàn bộ Lăng Hoa thành, sau đó càng ngày càng xa, đem toàn bộ Ma giới bao trùm vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Sư Huynh, Rất Vô Lương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook