Sự Lựa Chọn Kinh Hoàng (Kinh Tủng Thẳng Sính)
Chương 31: Canh hai
Lâm Thược
16/07/2021
Úc Dạ Bạc gồng mình khống chế nét mặt, giống như thường ngày dùng giọng điệu bình tĩnh hỏi ngược lại: "Mẹ có chuyện gì à?"
Một tay người phụ nữ buông thõng bên hông, tay khác giấu sau lưng cười tủm tỉm nói: "Tiểu Dạ. muộn thế này rồi con còn muốn đi đâu?"
"Con ra ngoài đóng cửa." Úc Dạ Bạc không dám đưa lưng về phía bà ta, vì vậy chỉ đành xoay lưng cầm tay nắm cửa từ từ kéo vào.
Nhìn thấy cậu hình như không có ý định chạy trốn, nét cười cứng đờ gượng gạo trên mặt người phụ nữ lộ vẻ hài lòng: "Hóa ra là vậy, nào, mau vào nhà xem phim với mẹ."
Úc Dạ Bạc mặt không đổi sắc đi lên phía trước, từ phản quang của tủ thủy tinh cạnh huyền quan thấy rõ sau lưng người phụ nữ cầm con dao phay sáng bóng.
Úc Dạ Bạc đột nhiên dừng bước chân, con ngươi màu trà nhìn bà ta chằm chằm, nhẹ giọng nói: "Bà có biết loại người như bà được gọi là gì không?"
"Người ta gọi là...." Giọng Úc Dạ Bạc bình tĩnh rõ ràng rành mạch, mặt không cảm xúc, từng chữ từng chữ lăng nhục nói: "Chó, trộm, bản, quyền."
Là một game thủ sở hữu vô số trò chơi chính hãng, cậu ghét nhất mấy đứa ăn cắp bản quyền.
Một lũ trộm cướp ngu si đần độn.
Còn con mẹ nó dám bắt chước mẹ cậu? Tiếc là đếch đủ trình, nói thế cho nó vuông.
Người phụ nữ: ???
Nhân lúc bà ta ngơ nhác, Úc Dạ Bạc đẩy bà ta qua một bên nhanh chân chạy vào phòng.
Người phụ nữ kia tức khắc cầm con dao phay chạy theo sau, dung giọng nói của mẹ cậu cất tiếng gọi với theo.
"Tiểu Dạ..."
"Tiểu Dạ..."
"Tiểu Dạ, con đừng chạy mà...."
"Mẹ tìm thấy con rồi."
Tiếng sau so với tiếng trước càng trở nên quỷ dị, tiếng cuối tựa như văng vẳng bên tai.
Đệt, lại nữa.
Da đầu Úc Dạ Bạc tê rần, không kịp nghĩ nhiều nhanh chóng đưa ra quyết định. Cậu đột nhiên xoay người nâng chân, dùng toàn bộ sức dẫm mạnh xuống đất mượn lực bật lên, thời khắc mấu chốt 38 điểm lực bộc phát phát huy tác dụng đá văng nữ quỷ ra ngoài.
Sau đó cậu dùng tốc độ nhanh nhất lắc người trốn vào trong phòng khóa chặt cửa. Từ lúc đá đến lúc chạy mất chưa đến 3 giây, đá bay nữ quỷ xong cả người cậu mềm oặt dựa trên ván cửa từ từ trượt ngồi xuống đất, mệt đến nỗi thở hồng hộc như cún.
Hiệu quả cách âm của cửa phòng rất tốt, sau khi cửa đóng chặt cậu không nghe thấy bất kì động tĩnh bên ngoài nào nữa, căn phòng tĩnh lặng đến mức chỉ có thể nghe thấy tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực.
Ngồi im chờ vài giây thấy thứ kia không phá cửa xông vào, Úc Dạ Bạc nhanh nhẹ đứng dậy đến bên giường lấy điện thoại. Tiếp đó nhanh chóng mở app Nhiệm vụ kinh dị, bên trong phần nhiệm vụ xuất hiện một nhiệm vụ mới chưa hoàn thành.
[Trước khi kết thúc đếm ngược chạy thoát khỏi 'Nhà']
"Cái tiên sư cha nhà chúng mày." Úc Dạ Bạc khẽ shhh hít một ngụm khí lạnh.
Quả nhiên cái phiên bản nhái phèn ỉa ngoài kia là quỷ do con app khốn nạn này bày trò.
Không hổ danh là tùy thời giao nhiệm vụ, Úc Dạ Bạc trăm tính ngàn suy vẫn không lường được đang yên đang lành ngồi nhà lại bị quỷ tìm tới tận cửa, nếu là người yếu tim e rằng đã sớm bị dọa phát bệnh.
Hơn nữa nếu vừa rồi cậu không phản ứng nhanh không chừng đã sớm mồ yên mả đẹp.
Úc Dạ Bạc nghĩ mãi không ra tại sao nhiệm vụ lại tới bắt chợt như vậy. Cậu chưa hề chuẩn bị, thậm chí trên người còn đang mặc bộ đồ ngủ liền thân Pikachu màu vàng mẹ mua cho.
Hơn thế nữa cái đuôi tia chớp mềm mại còn từng bị Tần Hoài Chu sờ qua n lần.
Thứ ngoài cửa chắc chắn không phải mẹ cậu.
Úc Dạ Bạc cũng không biết 'đếm ngược' ở đây ám chỉ cái gì, trên màn hình điện thoại cũng không xuất hiện thêm thứ nào khác nhưng cho dù thế nào đi chăng nữa cậu nhất định phải mau chóng thoát khỏi chỗ này.
Cậu cầm bộ đồ mặc ngày ra cửa hôm qua, lúc lột ngược ra mới nhớ chìa khóa nhà đã đưa cho Tần Hoài Chu trước khi anh ra ngoài.
Chậc chậc, đúng là đen hơn cuộc đời chị Dậu, quả nhiên đụng quỷ uống nước cũng bị giắt răng.
Điện thoại lại không có tín hiệu, vô luận là gọi cho mẹ hay Tần Hoài Chu đều không được.
Hiển nhiên sau khi còn quỷ này vào nhà đã làm chặn hết tất cả các loại sóng tín hiệu.
Cậu thử thông qua app Nhiệm vụ kinh dị gửi tin nhắn cho Tần Hoài Chu.
"Tần Hoài Chu, anh đang ở đâu? Bây giờ có đang trong điện thoại không?"
Cũng may cái app quỷ quái này lúc nào cũng có thể sử dụng được.
Tần Hoài Chu nhanh chóng hồi âm: "Không, bây giờ anh vẫn ở bên ngoài, em muốn nhờ anh mua gì à?"
Úc Dạ Bạc vội vàng hỏi: "Anh gặp được mẹ tôi chưa? Giờ anh hãy nghĩ cách không được để cho bà ấy về nhà."
Tần Hoài Chu nhạy bén phát hiện có điều bất thường: "Làm sao vậy?"
"Anh cứ ngăn mẹ tôi trước đã."
"Em yên tâm, giờ cô qua nhà bạn chơi đoán chừng ngày mai mới về, còn đồ thì nhờ anh xách về trước, bây giờ anh đang trên đường về nhà."
Nhìn thấy dòng tin nhắn gửi đến Úc Dạ Bạc thở phào nhẹ nhõm.
Tần Hoài Chu lại hỏi: "Rốt cuộc bên em có chuyện gì vậy?"
Úc Dạ Bạc trả lời: "Tôi đột nhiên bị kéo vào nhiệm vụ."
Tần Hoài Chu vô cùng ngạc nhiên: "Em chắc không? Sao anh lại chưa bị thu hồi vào điện thoại?"
Là thẻ đạo cụ của Úc Dạ Bạc, tuy ngày thường Tần Hoài Chu có thể tự do hoạt động nhưng nếu chủ nhân bắt đầu làm nhiệm vụ anh sẽ bị app tự động thu hồi.
"Tôi chắc chắn." Úc Dạ Bạc chụp màn hình nhiệm vụ mới nhất gửi qua cho Tần Hoài Chu, hơn nữa còn kể những chuyện xảy ra hôm nay cho anh nghe: "Nhiệm vụ là thoát khỏi nhà nhưng cửa đã bị khóa, bây giờ không ra được, còn chìa khóa thì bị anh cầm đi mất rồi."
Tần Hoài Chu lập tức gửi tin nhắn qua: "Bây giờ anh lập tức trở về, em nhất định phải bảo vệ bản thân thật tốt. Nhớ lấy tất cả đạo cụ ra đề phòng bất trắc."
"Ừm, anh về nhanh lên." Úc Dạ Bạc đánh xong câu này, do dự chốc lát quyết định xóa câu sau đi, chỉ gửi qua một chữ "Ừm".
Tần Hoài Chu lòng nóng như lửa đốt: "Em nhất định phải trốn kỹ, tuyệt đối không được mở cửa, mười phút nữa anh về đến nơi rồi. Ngoan, đừng sợ."
.....mười phút nữa anh về đến nơi rồi. Ngoan, đừng sợ.
Cả căn phòng rộng lớn chỉ có mình cậu đối mặt với nữ quỷ, nếu nói Úc Dạ Bạc không có chút hoảng sợ nào thì là giả. Song khi nhìn thấy tin nhắn Tần Hoài Chu gửi cho mình, không hiểu sao đáy lòng cậu thấy an tâm lạ thường.
Tuy đã trải qua hai lần làm nhiệm vụ nhưng lần này nó đền quá mức đột ngột khiến cậu trở tay không kịp và cũng là lần khiến cậu rùng mình ớn lạnh nhất.
Không ai có thể ngờ vào một đêm bình thường như bao ngày, bạn đang ở nhà chơi game đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa.
Bạn mở cửa ra, người đứng ngoài chính là người mẹ thân yêu của bạn...người mà bạn nhìn thấy mỗi ngày, người mà bạn cảm thấy thân thiết tin tưởng hơn bất kì ai.
Giống như hằng ngày, bạn và bà ấy tám đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, cùng bà ấy xem TV thậm chí đánh chén ngon lành đống trái cây mẹ gọt sẵn, nói không chừng buổi tối còn chúc nhau ngủ ngon.
Nhưng tất cả đều không ngờ rằng thứ dưới lớp da kia đã sớm không phải là con người.
Đợi đến khi bạn phát hiện thì tất cả đã quá muộn. Điện thoại không có sóng, bên ngoài tối đen như mực, không ai nghe thấy tiếng kêu cứu của bạn, tại lầu 30 của tòa nhà cao tầng trốn cũng không thể trốn, không ai có thể giúp bạn cả.
Còn nỗi tuyệt vọng nào lớn hơn chuyện này sao?
Chẳng qua Úc Dạ Bạc cũng không tính ngồi chờ chết. Cậu triệu hồi ba lá bùa cẫm sẵn trong tay tùy thời chuẩn bị sử dụng. Kể từ giớ phút này mặc kệ con quỷ kia có xông vào hay không thì cậu cũng không muốn bản thân rơi vào trạng thái bị động.
Về phần bốn cái đạo cụ triệu hồi sách ảnh.
Đây là vật phẩm do Boss rơi ra chắc chắn sẽ ngon hơn đạo cụ bình thường, chỉ là cậu chưa biết sử dụng cụ thể.
Bốn món đồ đều được thu nhỏ phân nửa biến thành bản mini kích thước cỡ lòng bàn tay, hơn nữa còn nhẹ hơn rất nhiều.
Không lẽ muốn cậu dung hàng này vứt lên mặt nữ quỷ?
Tập tranh của Thẩm Nguyệt Nguyệt mở ra, đống tranh vẽ ban đầu đã biến mất tăm, chỉ thấy trang đầu tiên viết.
[Bạn nghe thấy không? Tiếng gào thét sợ hãi của cô ấy.]
Mấy trang tiếp theo trắng tinh, Úc Dạ Bạc lấy bút chì viết lên nhưng không có cách nào lưu lại dấu vết trên đó.
Nút sử dụng trên app vẫn là màu xám.
Mẹ con nhà gấu Bặc Thức Nhân không có bất kỳ công năng gì, đoán chừng do Tần Hoài Chu cưỡng ép về đây nên đã vi phạm quy tắc nào đó.
Nhưng Úc Dạ Bạc cũng không để bụng cho lắm, bởi trong mắt cậu việc thu thập đầy đủ sách ảnh mới là quan trọng nhất.
Trái lại nút sử dụng dưới điện thoại của Tóc vàng và tên mập cùng với đầu của thi thể vô danh phát sáng.
Khi Úc Dạ Bạc đang muốn ấn thử xem thì quyển sách màu đỏ trong tay đột nhiên rung lên, thân sách trở nên vặn vẹo, chính giữa sách đột nhiên nhô ra thứ gì đó.
Theo lớp bài sách màu đỏ bị kéo căng, bên trong thế mà lại hiện lên khuôn mặt của một cô gái, nét mặt dữ tợn dần trở nên rõ ràng, ngũ quan méo mó nhìn như đang cất tiếng hét chói tai.
Sợ hãi? La hét?
Trực giác mách bảo Úc Dạ Bạc có chuyện không hay sắp ập tới. Cậu nhìn về phía cửa phòng căng tai lắng nghe, tiếng động bên ngoài như có như không truyền đến.
"Kít kít kít kít kít..."
Tựa như là tiếng móng tay bén nhọn cào lên ván cửa.
Cô ta đang đứng ngoài cửa chăng? Chàng trai cầm đạo cụ trên tay cẩn thận di chuyển từng bước đến cửa phòng, nằm sấp xuống sàn nhà, từ khe cửa nhòm ra.
Nhà cậu gồm ba phòng một sảnh, cửa phòng Úc Dạ Bạc đối diện với cầu thang. Đèn bên ngoài sáng chưng, trên cầu thang không có ai, từ ánh sáng chiếu xuống xung quanh tựa hồ như không có người.
Cô ta không đuổi theo sao?
Ý nghĩ này lóe lên chưa được một giây đã bị dập tắt.
Một đôi chân trắng xanh đột nhiên xuất hiện trước khe cửa.
Úc Dạ Bạc chưa kịp hồi hồn, bên tai vang lên tiếng bụp một cái, toàn bộ đèn trong phòng tắt ngúm.
Trước mặt Úc Dạ Bạc là một mảnh tối đen, chỉ nghe thấy phía trên đỉnh đầu vang lên tiếng 'kịch kịch', âm thanh này trong bóng tối có vẻ vô cùng rõ ràng, nắm cửa vốn bị khóa đột nhiên rung lắc dữ dội.
Da đầu Úc Dạ Bạc tê rần, da gà da vịt thi nhau nổi lên, cậu vội vàng đứng dậy giữ chặt tay nắm cửa, cơ hồ dùng hết sức bú ti mẹ để nắm.
Cánh cửa phòng mạnh bạo bị kéo ra, nửa khuôn mặt trắng bệch xuất hiện trước khe cửa, điện thoại trong tay Úc Dạ Bạc rơi xuống đất, vừa vặn chiếu lên khuôn mặt nữ quỷ.
Dưới ánh đèn chiếu ngược, mái tóc dày dặn xõa xuống, đôi mắt không có lòng trắng chỉ có nhãn cầu đen xì. Giữa không gian u tối tĩnh lặng, ả ta nhìn Úc Dạ Bạc chằm chằm tựa như thấy con mồi ngon miệng, ánh mắt lộ vẻ phấn khích khiến người khác buồn nôn.
Khuôn mặt vốn xinh đẹp từ từ nứt ra, phía dưới máu chảy ròng ròng, đôi môi đỏ mọng chầm chậm nhếch lên, lộ ra đống răng trắng trong miệng. Đây là một nụ cười dữ tợn vặn vẹo, ả thong thả nhấc con dao phay lên cao.
Đổi lại là người bình thường nhìn thấy cảnh này đã sớm bị dọa cho hồn bay phách tang, có khi còn thà nhảy cửa sổ chầu các cụ cho nhanh.
Nhưng đây lại là Úc Dạ Bạc, streamer game kinh dị với nghề tay trái là chọc chó, cậu buột miệng thốt ra một câu: "Chị gái phiên bản phèn ỉa ơi, hình như bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ hỏng cho chị rồi."
Tác giả có lời muốn nói ~~
Nữ quỷ: Chẳng nhẽ tôi không cần mặt mũi à?
Đúng lúc bé thiêu thân, máy lặp, cái đầu xấu xí, củ cải mập đi ngang qua.
Một tay người phụ nữ buông thõng bên hông, tay khác giấu sau lưng cười tủm tỉm nói: "Tiểu Dạ. muộn thế này rồi con còn muốn đi đâu?"
"Con ra ngoài đóng cửa." Úc Dạ Bạc không dám đưa lưng về phía bà ta, vì vậy chỉ đành xoay lưng cầm tay nắm cửa từ từ kéo vào.
Nhìn thấy cậu hình như không có ý định chạy trốn, nét cười cứng đờ gượng gạo trên mặt người phụ nữ lộ vẻ hài lòng: "Hóa ra là vậy, nào, mau vào nhà xem phim với mẹ."
Úc Dạ Bạc mặt không đổi sắc đi lên phía trước, từ phản quang của tủ thủy tinh cạnh huyền quan thấy rõ sau lưng người phụ nữ cầm con dao phay sáng bóng.
Úc Dạ Bạc đột nhiên dừng bước chân, con ngươi màu trà nhìn bà ta chằm chằm, nhẹ giọng nói: "Bà có biết loại người như bà được gọi là gì không?"
"Người ta gọi là...." Giọng Úc Dạ Bạc bình tĩnh rõ ràng rành mạch, mặt không cảm xúc, từng chữ từng chữ lăng nhục nói: "Chó, trộm, bản, quyền."
Là một game thủ sở hữu vô số trò chơi chính hãng, cậu ghét nhất mấy đứa ăn cắp bản quyền.
Một lũ trộm cướp ngu si đần độn.
Còn con mẹ nó dám bắt chước mẹ cậu? Tiếc là đếch đủ trình, nói thế cho nó vuông.
Người phụ nữ: ???
Nhân lúc bà ta ngơ nhác, Úc Dạ Bạc đẩy bà ta qua một bên nhanh chân chạy vào phòng.
Người phụ nữ kia tức khắc cầm con dao phay chạy theo sau, dung giọng nói của mẹ cậu cất tiếng gọi với theo.
"Tiểu Dạ..."
"Tiểu Dạ..."
"Tiểu Dạ, con đừng chạy mà...."
"Mẹ tìm thấy con rồi."
Tiếng sau so với tiếng trước càng trở nên quỷ dị, tiếng cuối tựa như văng vẳng bên tai.
Đệt, lại nữa.
Da đầu Úc Dạ Bạc tê rần, không kịp nghĩ nhiều nhanh chóng đưa ra quyết định. Cậu đột nhiên xoay người nâng chân, dùng toàn bộ sức dẫm mạnh xuống đất mượn lực bật lên, thời khắc mấu chốt 38 điểm lực bộc phát phát huy tác dụng đá văng nữ quỷ ra ngoài.
Sau đó cậu dùng tốc độ nhanh nhất lắc người trốn vào trong phòng khóa chặt cửa. Từ lúc đá đến lúc chạy mất chưa đến 3 giây, đá bay nữ quỷ xong cả người cậu mềm oặt dựa trên ván cửa từ từ trượt ngồi xuống đất, mệt đến nỗi thở hồng hộc như cún.
Hiệu quả cách âm của cửa phòng rất tốt, sau khi cửa đóng chặt cậu không nghe thấy bất kì động tĩnh bên ngoài nào nữa, căn phòng tĩnh lặng đến mức chỉ có thể nghe thấy tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực.
Ngồi im chờ vài giây thấy thứ kia không phá cửa xông vào, Úc Dạ Bạc nhanh nhẹ đứng dậy đến bên giường lấy điện thoại. Tiếp đó nhanh chóng mở app Nhiệm vụ kinh dị, bên trong phần nhiệm vụ xuất hiện một nhiệm vụ mới chưa hoàn thành.
[Trước khi kết thúc đếm ngược chạy thoát khỏi 'Nhà']
"Cái tiên sư cha nhà chúng mày." Úc Dạ Bạc khẽ shhh hít một ngụm khí lạnh.
Quả nhiên cái phiên bản nhái phèn ỉa ngoài kia là quỷ do con app khốn nạn này bày trò.
Không hổ danh là tùy thời giao nhiệm vụ, Úc Dạ Bạc trăm tính ngàn suy vẫn không lường được đang yên đang lành ngồi nhà lại bị quỷ tìm tới tận cửa, nếu là người yếu tim e rằng đã sớm bị dọa phát bệnh.
Hơn nữa nếu vừa rồi cậu không phản ứng nhanh không chừng đã sớm mồ yên mả đẹp.
Úc Dạ Bạc nghĩ mãi không ra tại sao nhiệm vụ lại tới bắt chợt như vậy. Cậu chưa hề chuẩn bị, thậm chí trên người còn đang mặc bộ đồ ngủ liền thân Pikachu màu vàng mẹ mua cho.
Hơn thế nữa cái đuôi tia chớp mềm mại còn từng bị Tần Hoài Chu sờ qua n lần.
Thứ ngoài cửa chắc chắn không phải mẹ cậu.
Úc Dạ Bạc cũng không biết 'đếm ngược' ở đây ám chỉ cái gì, trên màn hình điện thoại cũng không xuất hiện thêm thứ nào khác nhưng cho dù thế nào đi chăng nữa cậu nhất định phải mau chóng thoát khỏi chỗ này.
Cậu cầm bộ đồ mặc ngày ra cửa hôm qua, lúc lột ngược ra mới nhớ chìa khóa nhà đã đưa cho Tần Hoài Chu trước khi anh ra ngoài.
Chậc chậc, đúng là đen hơn cuộc đời chị Dậu, quả nhiên đụng quỷ uống nước cũng bị giắt răng.
Điện thoại lại không có tín hiệu, vô luận là gọi cho mẹ hay Tần Hoài Chu đều không được.
Hiển nhiên sau khi còn quỷ này vào nhà đã làm chặn hết tất cả các loại sóng tín hiệu.
Cậu thử thông qua app Nhiệm vụ kinh dị gửi tin nhắn cho Tần Hoài Chu.
"Tần Hoài Chu, anh đang ở đâu? Bây giờ có đang trong điện thoại không?"
Cũng may cái app quỷ quái này lúc nào cũng có thể sử dụng được.
Tần Hoài Chu nhanh chóng hồi âm: "Không, bây giờ anh vẫn ở bên ngoài, em muốn nhờ anh mua gì à?"
Úc Dạ Bạc vội vàng hỏi: "Anh gặp được mẹ tôi chưa? Giờ anh hãy nghĩ cách không được để cho bà ấy về nhà."
Tần Hoài Chu nhạy bén phát hiện có điều bất thường: "Làm sao vậy?"
"Anh cứ ngăn mẹ tôi trước đã."
"Em yên tâm, giờ cô qua nhà bạn chơi đoán chừng ngày mai mới về, còn đồ thì nhờ anh xách về trước, bây giờ anh đang trên đường về nhà."
Nhìn thấy dòng tin nhắn gửi đến Úc Dạ Bạc thở phào nhẹ nhõm.
Tần Hoài Chu lại hỏi: "Rốt cuộc bên em có chuyện gì vậy?"
Úc Dạ Bạc trả lời: "Tôi đột nhiên bị kéo vào nhiệm vụ."
Tần Hoài Chu vô cùng ngạc nhiên: "Em chắc không? Sao anh lại chưa bị thu hồi vào điện thoại?"
Là thẻ đạo cụ của Úc Dạ Bạc, tuy ngày thường Tần Hoài Chu có thể tự do hoạt động nhưng nếu chủ nhân bắt đầu làm nhiệm vụ anh sẽ bị app tự động thu hồi.
"Tôi chắc chắn." Úc Dạ Bạc chụp màn hình nhiệm vụ mới nhất gửi qua cho Tần Hoài Chu, hơn nữa còn kể những chuyện xảy ra hôm nay cho anh nghe: "Nhiệm vụ là thoát khỏi nhà nhưng cửa đã bị khóa, bây giờ không ra được, còn chìa khóa thì bị anh cầm đi mất rồi."
Tần Hoài Chu lập tức gửi tin nhắn qua: "Bây giờ anh lập tức trở về, em nhất định phải bảo vệ bản thân thật tốt. Nhớ lấy tất cả đạo cụ ra đề phòng bất trắc."
"Ừm, anh về nhanh lên." Úc Dạ Bạc đánh xong câu này, do dự chốc lát quyết định xóa câu sau đi, chỉ gửi qua một chữ "Ừm".
Tần Hoài Chu lòng nóng như lửa đốt: "Em nhất định phải trốn kỹ, tuyệt đối không được mở cửa, mười phút nữa anh về đến nơi rồi. Ngoan, đừng sợ."
.....mười phút nữa anh về đến nơi rồi. Ngoan, đừng sợ.
Cả căn phòng rộng lớn chỉ có mình cậu đối mặt với nữ quỷ, nếu nói Úc Dạ Bạc không có chút hoảng sợ nào thì là giả. Song khi nhìn thấy tin nhắn Tần Hoài Chu gửi cho mình, không hiểu sao đáy lòng cậu thấy an tâm lạ thường.
Tuy đã trải qua hai lần làm nhiệm vụ nhưng lần này nó đền quá mức đột ngột khiến cậu trở tay không kịp và cũng là lần khiến cậu rùng mình ớn lạnh nhất.
Không ai có thể ngờ vào một đêm bình thường như bao ngày, bạn đang ở nhà chơi game đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa.
Bạn mở cửa ra, người đứng ngoài chính là người mẹ thân yêu của bạn...người mà bạn nhìn thấy mỗi ngày, người mà bạn cảm thấy thân thiết tin tưởng hơn bất kì ai.
Giống như hằng ngày, bạn và bà ấy tám đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, cùng bà ấy xem TV thậm chí đánh chén ngon lành đống trái cây mẹ gọt sẵn, nói không chừng buổi tối còn chúc nhau ngủ ngon.
Nhưng tất cả đều không ngờ rằng thứ dưới lớp da kia đã sớm không phải là con người.
Đợi đến khi bạn phát hiện thì tất cả đã quá muộn. Điện thoại không có sóng, bên ngoài tối đen như mực, không ai nghe thấy tiếng kêu cứu của bạn, tại lầu 30 của tòa nhà cao tầng trốn cũng không thể trốn, không ai có thể giúp bạn cả.
Còn nỗi tuyệt vọng nào lớn hơn chuyện này sao?
Chẳng qua Úc Dạ Bạc cũng không tính ngồi chờ chết. Cậu triệu hồi ba lá bùa cẫm sẵn trong tay tùy thời chuẩn bị sử dụng. Kể từ giớ phút này mặc kệ con quỷ kia có xông vào hay không thì cậu cũng không muốn bản thân rơi vào trạng thái bị động.
Về phần bốn cái đạo cụ triệu hồi sách ảnh.
Đây là vật phẩm do Boss rơi ra chắc chắn sẽ ngon hơn đạo cụ bình thường, chỉ là cậu chưa biết sử dụng cụ thể.
Bốn món đồ đều được thu nhỏ phân nửa biến thành bản mini kích thước cỡ lòng bàn tay, hơn nữa còn nhẹ hơn rất nhiều.
Không lẽ muốn cậu dung hàng này vứt lên mặt nữ quỷ?
Tập tranh của Thẩm Nguyệt Nguyệt mở ra, đống tranh vẽ ban đầu đã biến mất tăm, chỉ thấy trang đầu tiên viết.
[Bạn nghe thấy không? Tiếng gào thét sợ hãi của cô ấy.]
Mấy trang tiếp theo trắng tinh, Úc Dạ Bạc lấy bút chì viết lên nhưng không có cách nào lưu lại dấu vết trên đó.
Nút sử dụng trên app vẫn là màu xám.
Mẹ con nhà gấu Bặc Thức Nhân không có bất kỳ công năng gì, đoán chừng do Tần Hoài Chu cưỡng ép về đây nên đã vi phạm quy tắc nào đó.
Nhưng Úc Dạ Bạc cũng không để bụng cho lắm, bởi trong mắt cậu việc thu thập đầy đủ sách ảnh mới là quan trọng nhất.
Trái lại nút sử dụng dưới điện thoại của Tóc vàng và tên mập cùng với đầu của thi thể vô danh phát sáng.
Khi Úc Dạ Bạc đang muốn ấn thử xem thì quyển sách màu đỏ trong tay đột nhiên rung lên, thân sách trở nên vặn vẹo, chính giữa sách đột nhiên nhô ra thứ gì đó.
Theo lớp bài sách màu đỏ bị kéo căng, bên trong thế mà lại hiện lên khuôn mặt của một cô gái, nét mặt dữ tợn dần trở nên rõ ràng, ngũ quan méo mó nhìn như đang cất tiếng hét chói tai.
Sợ hãi? La hét?
Trực giác mách bảo Úc Dạ Bạc có chuyện không hay sắp ập tới. Cậu nhìn về phía cửa phòng căng tai lắng nghe, tiếng động bên ngoài như có như không truyền đến.
"Kít kít kít kít kít..."
Tựa như là tiếng móng tay bén nhọn cào lên ván cửa.
Cô ta đang đứng ngoài cửa chăng? Chàng trai cầm đạo cụ trên tay cẩn thận di chuyển từng bước đến cửa phòng, nằm sấp xuống sàn nhà, từ khe cửa nhòm ra.
Nhà cậu gồm ba phòng một sảnh, cửa phòng Úc Dạ Bạc đối diện với cầu thang. Đèn bên ngoài sáng chưng, trên cầu thang không có ai, từ ánh sáng chiếu xuống xung quanh tựa hồ như không có người.
Cô ta không đuổi theo sao?
Ý nghĩ này lóe lên chưa được một giây đã bị dập tắt.
Một đôi chân trắng xanh đột nhiên xuất hiện trước khe cửa.
Úc Dạ Bạc chưa kịp hồi hồn, bên tai vang lên tiếng bụp một cái, toàn bộ đèn trong phòng tắt ngúm.
Trước mặt Úc Dạ Bạc là một mảnh tối đen, chỉ nghe thấy phía trên đỉnh đầu vang lên tiếng 'kịch kịch', âm thanh này trong bóng tối có vẻ vô cùng rõ ràng, nắm cửa vốn bị khóa đột nhiên rung lắc dữ dội.
Da đầu Úc Dạ Bạc tê rần, da gà da vịt thi nhau nổi lên, cậu vội vàng đứng dậy giữ chặt tay nắm cửa, cơ hồ dùng hết sức bú ti mẹ để nắm.
Cánh cửa phòng mạnh bạo bị kéo ra, nửa khuôn mặt trắng bệch xuất hiện trước khe cửa, điện thoại trong tay Úc Dạ Bạc rơi xuống đất, vừa vặn chiếu lên khuôn mặt nữ quỷ.
Dưới ánh đèn chiếu ngược, mái tóc dày dặn xõa xuống, đôi mắt không có lòng trắng chỉ có nhãn cầu đen xì. Giữa không gian u tối tĩnh lặng, ả ta nhìn Úc Dạ Bạc chằm chằm tựa như thấy con mồi ngon miệng, ánh mắt lộ vẻ phấn khích khiến người khác buồn nôn.
Khuôn mặt vốn xinh đẹp từ từ nứt ra, phía dưới máu chảy ròng ròng, đôi môi đỏ mọng chầm chậm nhếch lên, lộ ra đống răng trắng trong miệng. Đây là một nụ cười dữ tợn vặn vẹo, ả thong thả nhấc con dao phay lên cao.
Đổi lại là người bình thường nhìn thấy cảnh này đã sớm bị dọa cho hồn bay phách tang, có khi còn thà nhảy cửa sổ chầu các cụ cho nhanh.
Nhưng đây lại là Úc Dạ Bạc, streamer game kinh dị với nghề tay trái là chọc chó, cậu buột miệng thốt ra một câu: "Chị gái phiên bản phèn ỉa ơi, hình như bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ hỏng cho chị rồi."
Tác giả có lời muốn nói ~~
Nữ quỷ: Chẳng nhẽ tôi không cần mặt mũi à?
Đúng lúc bé thiêu thân, máy lặp, cái đầu xấu xí, củ cải mập đi ngang qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.