Chương 44: Nghỉ ngơi
Blueberri
13/01/2022
Một chàng trai đang ngồi đọc sách trong khuôn viên của gia đình. Anh là một trong những quý tộc trẻ có triển vọng. Vị phu nhân trước mắt đang nhâm
nhi tách trà chiều ngắm nhìn cậu con trai mà bà thương yêu nhất. Đột
nhiên chàng trai hơi cúi đầu sau đó ôm lấy ngực, rồi gục ngã. Mọi người
hoảng hốt nhanh chóng đỡ lấy anh lay qua lay lại. Một y sĩ chạy tới khám chữa, cậu trai trẻ đó được cứu, nhưng mặt lại bị lệch qua một bên, hơi
thở cực kì yếu ớt.
Vị phu nhân đau đớn ôm lấy ngực mình khóc lớn hằng đêm. Bà nghe y sĩ bảo cậu sẽ không còn sống được bao lâu nữa, nhiều nhất là 2 ngày. Một người mẹ làm sao chịu nỗi cú sốc đó. bỗng nhiên một cô gái với bộ đồ đỏ đứng bên cửa sổ như một thần chết, đôi mắt đỏ rực đại diện cho thế lực bóng tối khiến bà hoảng sợ. Cô ta bảo bà muốn cứu con trai không? Bà nửa tin nửa ngờ, cô gái đó đưa cho bà một lọ thuốc đen, bảo chỉ cần đưa gần cơ thể cậu ta, chắc chắn sẽ giúp cậu ta sống lại. Nói rồi cô ta rời đi một cách không ai biết.
-Nghe là biết Mie làm rồi, con khốn đó!
Shasa nóng tính vỗ bàn nói. Sau đó cô nhìn vào vị phu nhân.
-Đứa con trai đáng quý của bà chết chưa?
-Lúc đưa nó vào thì con trai tôi chỉ còn chút hơi tàn!
-Tức là hiện tại vẫn chưa nổ? Vậy tại sao lại lây lan rộng đến vậy?
Shasa nhíu mày đặt ra nguy vấn. Vị phu nhân đó hoảng hốt vội vàng nói.
-Nổ? Nổ cái gì chứ? Con trai tôi nó nó...
-Con trai bà đang to lên đúng không?
Ciana nhẹ nhàng hỏi, đột nhiên vị phu nhân đó kích động ném cốc nước vào người Ciana.
-Câm mồm đi con khốn phù thủy, mày làm gì có quyền nói chuyện với tao, con trai tao nó chỉ mập lên thôi...
Ciana phẩy mất giọt nước trên mặt, cô bước tới nhìn vào bà ta.
-Con trai bà lên cơn nhồi máu cơ tim, tỷ lệ sống sót khá thấp, nhưng cậu ta có thể nằm liệt giường như thế là một kỳ tích, đáng lý bà phải đưa đến hội quán phù thủy để được chữa trị và tái tạo khả năng đi lại, nhưng bà lại lựa chọn nghe lời một tên y sĩ không chút kiến thức và tộc người bóng tối. Để giờ đây, cậu ta hoàn toàn không có cách nào chữa trị nữa cả. Đặc biệt, cũng nhờ cái tính cách cổ hũ đó của bà đã giết con trai bà và đưa thành phố rơi vào đại dịch Slyma! Bà nghĩ sao thưa phu nhân?
Vị phu nhân đó há hốc mồm sau đó ngã gục xuống sàn. Nước mắt đau đớn chảy ra.
-Tôi nhận ra nó phát điên nên nhốt nó dưới hầm, chắc chắn tôi không cho phép ai đến gần nó ngoaị trừ tôi.
-Vậy thưa phu nhân, lúc bà nói chuyện có ai đứng gần hay có cái gì phát sinh không?
Darius khuỵa một gối xuống đất hỏi.
Vị phu nhân đó lau nước mắt, sau đó à lên.
-Một con hầu đã đứng ngoài cửa, hiện tại nó đã xin về quê được mấy ngày rồi.
-Cho người tìm kiếm và bắt hết những người liên quan đến cô nữ hầu đó!
Felix nói với cảnh vệ, họ tuân lệnh rồi nhanh chóng rời khỏi. Vị phu nhân cũng bị trói tay lại và dẫn đi. Bọn họ tìm được căn hầm dưới đất, sau khi mở ra thì một mùi hôi thối bốc ra, cậu thiếu gia đã bị vỡ thành từng mảnh. Con Slyma tinh ranh đó bò tới khi thấy tính người. Ciana nhanh chóng tạo giáp cho mọi người. Felix mở bao tay, để lộ cánh tay bị bỏng, một luồng ánh sáng vàng tỏa ra, thiêu đốt con Slyma thành tro bụi.
-Mạng sống con người,... quả thật là mong manh!
Ciana nhìn bãi nhầy dưới đất mà cảm thấy đau buồn. Felix nắm lấy tay cô rồi kéo cô rời khỏi đó. Nhìn bóng lưng to lớn ấy, bàn tay bị bỏng thô ráp đang nắm lấy tay cô, một sự ấm áp chảy trong lòng cô. Ciana mỉm cười nhẹ nhàng, ước gì... cô và anh đến một nơi nào đó yên tĩnh nhỉ. Hẳn là tháng ngày hạnh phúc lắm đó.
Bọn họ quay trở lại học viện và ngồi trong căn phòng dành cho đội đặc biệt, lúc họ đi tới thì được chiêm ngưỡng ánh nhìn ngưỡng mộ từ những tân học viên. Darius vừa vào cửa đã ngã nhào vào ghế êm rồi không ngừng lăn lộn.
-Ôi trời ơi, tôi muốn nằm đây mãi quá!
-Em cũng vậy!
Shasa nằm lên lên Darius rồi thở dài thườn thượt. Zyra nhìn bọn họ rồi cười nhạt, thú vui duy nhất cuả anh là tủ nước nhiều vị đằng kia. Anh đi tới gãi cằm muốn chọn một vị nào đó. Felix và Ciana cũng đi vào cô ngồi xuống ghế sau đó lấy bánh bỏ vào miệng cắn.
-Đói quá hả?
Felix xoa đầu cô hỏi. Ciana gật đầu nói.
-Nhìn Ciana như chim nhỏ được bao bọc bởi quái thú khổng lồ vậy đó, Felix ơi anh già cỡ cha cậu ấy đó!
Darius trở mình đặt Shasa ngồi lên đùi mình. Felix lườm cậu muốn cháy da mặt. Ciana thì bật cười khúc khích.
-À chưa thấy hai người cãi nhau bao giờ đấy, hai người làm bằng cách nào vậy?
-Ai nói chúng tôi chưa cãi nhau? Chỉ là không kể thôi!
Ciana mỉm cười lấy thêm một cái bánh.
Vài tháng trước khi đi đến làng gốm, trong một tuần nghỉ ngơi sau chuỗi ngày luyện tập. Felix vẫn như thường ngày đóng quân nhà Ciana. Đột nhiên anh hứng thú đi dạo chợ. Cả hai đã đi cùng nhau, ấy vậy mà gặp tình cũ của anh ấy, một cô quý tộc xinh đẹp.
-Chào hoàng tử Felix, anh đi dạo hả?
Vị tiểu thư đó mặt áo hồng nhung sang trọng xinh đẹp, đứng dịu dàng trước mặt Felix. Ciana bỗng cảm thấy cực kì ngứa mắt, vị tiểu thư đó nhìn sang Ciana đột nhiên mặt hơi sựng lại. Cái con nhỏ này, dám có bộ ngực cực phẩm như vậy. Ciana nhìn thấy cô ấy nhìn mình như vậy thì cũng hiểu ra, Ciana hất mái tóc đỏ ra sau để lộ thêm vòng ngực trắng nõn, bởi mùa hè nên Ciana sẽ mặc áo hai dây, đương nhiên là bó sát rồi. Felix nhìn cô có chút khó chịu, buổi đi dạo coi như trở nên kì cục.
Cả hai đi về nhà với một đống đồ kì lạ.
-Anh đã bảo em mặc áo khoác!
Ciana hất tóc ra sau.
-Thì sao? Anh không biết đẹp khoe xấu che à?
-Đẹp á? Đẹp lắm sao...
Felix nắm cánh tay cô lắc qua lắc lại, ừ thì đúng là đẹp thật mà.
-Nhưng chỉ có mỗi mình anh mới có thể nhìn thôi.
Ciana hất tay anh ra cô nhăn mặt.
-Vậy thì cũng chỉ có mình em mới được ôm anh, tại sao lại ôm nhau khi gặp nhau? Bắt tay là được rồi, bộ anh không nhìn ra địch ý trong mắt cô ta với em hả? Ha... đúng rồi, anh khoái cảnh con gái giành nhau vì anh mà! Đồ xấu xa... Felix à...
Ciana tức giận đùng đùng cảm giác như tóc cô là một ngọn lửa bùng cháy vậy. Felix ngớ người sau đó che miệng, vai run rẩy. Ciana quay sang nhìn thấy cảnh đó. Cô tức giận tay nắm thành quyền một luồn khí tím bao vây đến nắm đắm của cô. Cô đấm thật mạnh vào cánh tay của Felix với tất cả giận dữ... Felix cũng nhanh nhẹn né ra. Anh vòng ra sau ôm lấy cô vội dỗ.
-Được rồi, anh sai..anh xin lỗi em! Anh yêu em nhất mà...
Felix thơm lên má cô. Bảo cãi nhau thì cũng có vài trận kinh thiên động địa, nhưng người dỗ dành vẫn chỉ là Felix. Ciana thuộc dạng khá nóng tính, à không cả hai đều nóng tính như nhau. Nhưng Felix vẫn luôn là người bắt buộc phải điềm tĩnh để cả hai không đi quá giớn hạn.
Darius ồ lên một tiếng thích thú.
-Sau đó hai người giảng hòa như thế nào? Không thể là...
Ciana hơi ngượng quay mặt đi chỗ khác, Felix thì cười cười trong khá lưu manh. Darius tặc lưỡi sau đó ôm Shasa.
-Chúng ta lâu rồi chưa "yêu" nhau.
Shasa cho anh cái nhìn khinh bỉ sau đó nhảy ra khỏi đùi và ngồi lại ngay ngắn khi cánh cửa phòng mở ra. Ostis đi vào với phong thái lãnh đạm, đằng sau là hai cô nàng học viên bê một chồng đồ. Zyra thể hiện ga lăng hai tay đỡ lấy hai cục đồ cho hai thiếu nữ rồi đặt xuống bàn. Hai thiếu nữ đó ngại ngùng nhìn Zyra đột nhiên vòng cổ anh phát ra ánh sáng chói mắt. Zyra vội cầm lấy cất lại vào cổ áo, haizzz Kara anh có làm gì đâu.
-Về đi, cảm ơn hai em!
2 học viên cúi đầu rồi nhanh chóng rời khỏi. Shasa mở hộp đồ ra thì bên trong là những áo choàng màu đen xanh có kí hiệu của vương quốc.
-Đồng phục đội đặc biệt! Đã được cường hóa rồi đấy, giáp tăng lên 50%.
-Quaoo... chất vậy.
Shasa nhanh trí lấy một cái khoác lên đúng là cảm giác khá biệt. Chiếc áo choàng nhanh chóng kích hoạt chủ nhân và tự động cài vào người Shasa.
-Phần thưởng từ cuộc thi đúng không ạ?
Darius cũng choàng lên, ướm thử. Ciana cầm lấy một chiếc áo choàng, cô đặt tay lên một cảm giác hòa hợp lẫn nhau. Tiếp theo là những huy hiệu ban thưởng từ trận thắng đợt trước. Felix chỉ cần một chút nữa là sẽ thăng cấp lên thành tướng quân rồi. Anh hiện tại có rất nhiều huy chương chiến tích. Anh có được một chiếc huy chương đặt biệt, anh là đội trưởng của đội.
-Vũ khí các cô cậu cũng đã được cường hóa, ngày mai sẽ giao đến, sau mỗi nhiệm vụ sẽ được cường hóa, nhớ lấy đó!
Ostis cầm xấp tài liệu đặt xuống bàn.
-Đây là tài liệu về thánh kiếm, chúng ta đã có một linh vật là rễ cây ngàn năm rồi. Những thành phần còn lại, từ từ chúng ta sẽ tìm sau. Nhiệm vụ bây giờ là dẹp loạn đám quái vật biên giới và ngăn chặn 12 sức mạnh.
-Tiên tri tính toán tới đâu rồi anh?
Felix hỏi, Ostis chỉ gãi mũi.
-Hiện vẫn chưa xuất hiện! Tranh thủ, tập luyện thêm đi! À Ciana, anh muốn hỏi em mất bao lâu để luyện giáp phép!
-5 tháng ạ!
Ciana nói.
-Có cách nào nhanh hơn không?
-Em chưa tìm hiểu, nhưng em nghĩ nó liên quan đến thể lực!
Ostis chống hông, mày anh nhíu lại.
-Hoàng tử Jethor cũng bó tay, vì chỉ có không ngừng luyện tập trong thời gian dài mới có thể hoàn thiện giáp phép cho bản thân. Anh nhận ra loại giáp đó quá đỗi cần thiết, nếu đơn giản hóa nó và đưa vào gián án thì chúng ta sẽ không cần đến người hỗ trợ!
Trái tim Ciana bỗng đập thình thịch lên. "Không cần người hỗ trợ?" Vậy thì cô sẽ làm sao? Nhưng không cần người hỗ trợ thì phù thủy sẽ bớt thương vong hơn. Không phải chính cô từng thích điều đó sao? Nhưng sau khi tham gia học tập, chinh chiến, cô đã... đã lấn sâu vào rồi. Cô muốn sát cánh bên đồng đội của mình.
-Không cần đến người hỗ trợ là sao anh?
Shasa cũng tinh ý nhận ra ý nghĩ của Ciana. Ostis nhướng mày nói.
-Chúng ta không cần phải ỷ lại vào phù thủy, vẫn có thể đơn độc chinh chiến, thương vong phù thủy sẽ bớt hơn trước. Vả lại, nếu luyện được giáp phép, phù thủy cũng có thể trở thành quân xung phong nếu họ muốn. Những năm qua, hoàng tộc chúng ta đã bắt ép những phù thủy, buộc họ phải trở thành những chiếc khiên. Điều đó là không có nhân đạo.
Ciana nghe thấy thế liền cảm thấy cảm động. Nước mắt cô rưng rưng tưởng chực như chảy xuống. Ostis giật mình vội gãi đầu.
-Sao thế? Anh nói gì sai à?
-Dạ không.... anh làm em cảm động quá!
Ciana bật khóc, khiến mọi người cười òa lên. Felix cười tươi ôm cô vỗ vỗ dành dành. Đúng là ... bọn họ vẫn chưa trưởng thành hẳn. Hẳn là một tội ác khi bắt họ sống không đúng với lứa tuổi của mình.
-Các cô cậu, được nghỉ phép 3 ngày! Nghỉ ngơi cho tốt rồi vào tập luyện.
Ostis nói rồi vẫy tay rời đi.
-Thần tiên, Shasa đến nhà anh đi, anh mới mua một căn trung tâm thành phố á!
-Anh mua hồi nào vậy?
-Mua để dành chúng ta cưới nhau! Đi đi ... tạm biệt các cậu!
Shasa bị Darius kéo đi trong ngỡ ngàng. Bọn họ nhất định phải tận hưởng ngày nghỉ quý giá mới được. Zyra nhìn hai đôi trẻ mặn nồng chỉ biết lắc đầu.
Tại biệt phủ của Jethor. Anh nhìn con bé em của mình đang ngồi thẩn thờ ăn quýt.
-Qua Ostis đi!
-Anh ấy mặn nồng với tình yêu của anh ấy rồi!
Vera lườm anh trai mình, cứ muốn đuổi cô là sao.
-À hay em tới chỗ Felix, chắc gì nó đã ở nhà đâu...
Vera phồng má.
-Cứ muốn đuổi em, anh nghĩ ở đó có hơi người hả! Felix lăn tăn đi với Ciana, em lại bơ vơ.
Jethor lắc lắc đầu, sau đó búng tay. Một người hầu đi tới cúi đầu.
-Ra sân tập luyện cho khỏe người, anh sẽ điều một cảnh vệ tới luyện cho em cách thức chiến đấu, trong một tháng hãy học tập tốt đi!
Vera chúi người về phía trước.
-Em có thể tham gia vào đội đặc biệt không?
Jethor lắc đầu chắc nịch.
-Em nghĩ họ chiến đấu như thế nào mới có thể ở đội, còn em làm cái gì để vào? Nếu họ miễn nhiệm kì thì em vào!
Vera cười gượng.
-Lúc đó em cũng già bằng họ rồi!
-Vậy thì ngoan ngoãn tự học đi! Nếu không ở đội thì em có thể hỗ trợ cho họ! Chẳng hạn lúc điều quân thiếu người em có thể đến tiếp viện!
Vera như mở to mắt, cô gật đầu như cún con. Cô nốc hết cốc sữa rồi nhanh chóng ra sân tập luyện.
Jethor ăn bánh mì, anh quay sang đằng sau thì thấy một khuôn mặt đáng sợ.
-Giật cả mình~ Em yêu, em không ngủ hả?
Melanie ngồi bên cạnh cầm lấy mẩu bánh bỏ vào miệng.
-Em chỉ là một con nhỏ bán rượu, mắc gì phải bắt em nghiên cứu kháng thể chứ, Ciana sao không bắt nó làm!
Jethor cười trừ vội xoa vai cô. Mấy ngày trước, họ điều tra được nhà của nữ hầu kia đã có sử dụng Slyma. Câu chuyện là cha của nữ hầu đó chết vì tai nạn, vì quá đau buồn nên đã ăn trộm một nửa Slyma về. Không ngờ cha của cô ta đã chết và đúng như dự đoán, Slyma đã thoát ra từ cơ thể ông ta tấn công vào 3 người con trai. Kì lạ là 1 trong số 3 người hoàn toàn không có bị gì, vả lại anh ta nghĩ cũng chỉ thay đổi tính nết thôi nên đã đi làm ăn xa. Không ngờ 2 anh trai lại phát bệnh và tấn công cả thành phố.
Điều tra ngọn ngành, sau đó Melanie đã phán anh ta chính là kháng thể và dùng máu tạo ra một thứ thuốc tiêu diệt hoàn toàn Slyma.
-Oa.a...
Melanie ngáp một cách mệt mỏi. Jethor lau miệng rồi đi tới bế cô lên. Bọn họ đi lên phòng và bắt đầu làm chuyện người lớn. Sau 1 tiếng trôi qua, Melanie quyến rũ nằm lên ngực của Jethor. Tay khẽ xoa xoa vết sẹo chiến tích của anh.
-Anh này,...nếu có con anh sẽ đặt tên là gì?
Jethor chớp mắt sau đó nói.
-Anh muốn cho em đặt!
-Em? Anh chắc em sẽ lấy anh sao?
Jethor chỉ cười cười không nói. Melanie mỉm cười hài lòng cô ngồi dậy, mái tóc nâu rũ xuống, Melanie xinh đẹp khi thả tóc, trông hiền lành như tiên nữ.
-Nếu là bé trai, em muốn đặt là Anatole ý nghĩa là bình minh, bắt đầu một thứ gì đó mới mẻ theo hướng tích cực. Còn bé gái sẽ là Uri, ừm... một ánh sáng luôn luôn tồn tại, nhiệt huyết và đầy mạnh mẽ.Con của em sẽ là người mạnh mẽ nhất.
Jethor say mê nhìn Melanie đang thao thao bất tuyệt về ý nghĩa của con. Đôi mắt anh như muốn nói cô chính là tất cả của anh.
-Em không muốn những đứa con của em phải chịu cảnh chiến tranh! Nhưng mà... thời đại nào mà chả có chiến tranh đúng không anh? Phải đánh đổi mới có thể thịnh vượng đất nước... Nhưng nếu có chiến tranh, em mong chúng sẽ cân nhắc mãi mãi đứng về chính nghĩa.
Jethor ôm Melanie vào lòng.
-Ừm... anh cũng không muốn chúng có thời đại giống như tụi mình, chúng cần được sống hạnh phúc hơn!
Vị phu nhân đau đớn ôm lấy ngực mình khóc lớn hằng đêm. Bà nghe y sĩ bảo cậu sẽ không còn sống được bao lâu nữa, nhiều nhất là 2 ngày. Một người mẹ làm sao chịu nỗi cú sốc đó. bỗng nhiên một cô gái với bộ đồ đỏ đứng bên cửa sổ như một thần chết, đôi mắt đỏ rực đại diện cho thế lực bóng tối khiến bà hoảng sợ. Cô ta bảo bà muốn cứu con trai không? Bà nửa tin nửa ngờ, cô gái đó đưa cho bà một lọ thuốc đen, bảo chỉ cần đưa gần cơ thể cậu ta, chắc chắn sẽ giúp cậu ta sống lại. Nói rồi cô ta rời đi một cách không ai biết.
-Nghe là biết Mie làm rồi, con khốn đó!
Shasa nóng tính vỗ bàn nói. Sau đó cô nhìn vào vị phu nhân.
-Đứa con trai đáng quý của bà chết chưa?
-Lúc đưa nó vào thì con trai tôi chỉ còn chút hơi tàn!
-Tức là hiện tại vẫn chưa nổ? Vậy tại sao lại lây lan rộng đến vậy?
Shasa nhíu mày đặt ra nguy vấn. Vị phu nhân đó hoảng hốt vội vàng nói.
-Nổ? Nổ cái gì chứ? Con trai tôi nó nó...
-Con trai bà đang to lên đúng không?
Ciana nhẹ nhàng hỏi, đột nhiên vị phu nhân đó kích động ném cốc nước vào người Ciana.
-Câm mồm đi con khốn phù thủy, mày làm gì có quyền nói chuyện với tao, con trai tao nó chỉ mập lên thôi...
Ciana phẩy mất giọt nước trên mặt, cô bước tới nhìn vào bà ta.
-Con trai bà lên cơn nhồi máu cơ tim, tỷ lệ sống sót khá thấp, nhưng cậu ta có thể nằm liệt giường như thế là một kỳ tích, đáng lý bà phải đưa đến hội quán phù thủy để được chữa trị và tái tạo khả năng đi lại, nhưng bà lại lựa chọn nghe lời một tên y sĩ không chút kiến thức và tộc người bóng tối. Để giờ đây, cậu ta hoàn toàn không có cách nào chữa trị nữa cả. Đặc biệt, cũng nhờ cái tính cách cổ hũ đó của bà đã giết con trai bà và đưa thành phố rơi vào đại dịch Slyma! Bà nghĩ sao thưa phu nhân?
Vị phu nhân đó há hốc mồm sau đó ngã gục xuống sàn. Nước mắt đau đớn chảy ra.
-Tôi nhận ra nó phát điên nên nhốt nó dưới hầm, chắc chắn tôi không cho phép ai đến gần nó ngoaị trừ tôi.
-Vậy thưa phu nhân, lúc bà nói chuyện có ai đứng gần hay có cái gì phát sinh không?
Darius khuỵa một gối xuống đất hỏi.
Vị phu nhân đó lau nước mắt, sau đó à lên.
-Một con hầu đã đứng ngoài cửa, hiện tại nó đã xin về quê được mấy ngày rồi.
-Cho người tìm kiếm và bắt hết những người liên quan đến cô nữ hầu đó!
Felix nói với cảnh vệ, họ tuân lệnh rồi nhanh chóng rời khỏi. Vị phu nhân cũng bị trói tay lại và dẫn đi. Bọn họ tìm được căn hầm dưới đất, sau khi mở ra thì một mùi hôi thối bốc ra, cậu thiếu gia đã bị vỡ thành từng mảnh. Con Slyma tinh ranh đó bò tới khi thấy tính người. Ciana nhanh chóng tạo giáp cho mọi người. Felix mở bao tay, để lộ cánh tay bị bỏng, một luồng ánh sáng vàng tỏa ra, thiêu đốt con Slyma thành tro bụi.
-Mạng sống con người,... quả thật là mong manh!
Ciana nhìn bãi nhầy dưới đất mà cảm thấy đau buồn. Felix nắm lấy tay cô rồi kéo cô rời khỏi đó. Nhìn bóng lưng to lớn ấy, bàn tay bị bỏng thô ráp đang nắm lấy tay cô, một sự ấm áp chảy trong lòng cô. Ciana mỉm cười nhẹ nhàng, ước gì... cô và anh đến một nơi nào đó yên tĩnh nhỉ. Hẳn là tháng ngày hạnh phúc lắm đó.
Bọn họ quay trở lại học viện và ngồi trong căn phòng dành cho đội đặc biệt, lúc họ đi tới thì được chiêm ngưỡng ánh nhìn ngưỡng mộ từ những tân học viên. Darius vừa vào cửa đã ngã nhào vào ghế êm rồi không ngừng lăn lộn.
-Ôi trời ơi, tôi muốn nằm đây mãi quá!
-Em cũng vậy!
Shasa nằm lên lên Darius rồi thở dài thườn thượt. Zyra nhìn bọn họ rồi cười nhạt, thú vui duy nhất cuả anh là tủ nước nhiều vị đằng kia. Anh đi tới gãi cằm muốn chọn một vị nào đó. Felix và Ciana cũng đi vào cô ngồi xuống ghế sau đó lấy bánh bỏ vào miệng cắn.
-Đói quá hả?
Felix xoa đầu cô hỏi. Ciana gật đầu nói.
-Nhìn Ciana như chim nhỏ được bao bọc bởi quái thú khổng lồ vậy đó, Felix ơi anh già cỡ cha cậu ấy đó!
Darius trở mình đặt Shasa ngồi lên đùi mình. Felix lườm cậu muốn cháy da mặt. Ciana thì bật cười khúc khích.
-À chưa thấy hai người cãi nhau bao giờ đấy, hai người làm bằng cách nào vậy?
-Ai nói chúng tôi chưa cãi nhau? Chỉ là không kể thôi!
Ciana mỉm cười lấy thêm một cái bánh.
Vài tháng trước khi đi đến làng gốm, trong một tuần nghỉ ngơi sau chuỗi ngày luyện tập. Felix vẫn như thường ngày đóng quân nhà Ciana. Đột nhiên anh hứng thú đi dạo chợ. Cả hai đã đi cùng nhau, ấy vậy mà gặp tình cũ của anh ấy, một cô quý tộc xinh đẹp.
-Chào hoàng tử Felix, anh đi dạo hả?
Vị tiểu thư đó mặt áo hồng nhung sang trọng xinh đẹp, đứng dịu dàng trước mặt Felix. Ciana bỗng cảm thấy cực kì ngứa mắt, vị tiểu thư đó nhìn sang Ciana đột nhiên mặt hơi sựng lại. Cái con nhỏ này, dám có bộ ngực cực phẩm như vậy. Ciana nhìn thấy cô ấy nhìn mình như vậy thì cũng hiểu ra, Ciana hất mái tóc đỏ ra sau để lộ thêm vòng ngực trắng nõn, bởi mùa hè nên Ciana sẽ mặc áo hai dây, đương nhiên là bó sát rồi. Felix nhìn cô có chút khó chịu, buổi đi dạo coi như trở nên kì cục.
Cả hai đi về nhà với một đống đồ kì lạ.
-Anh đã bảo em mặc áo khoác!
Ciana hất tóc ra sau.
-Thì sao? Anh không biết đẹp khoe xấu che à?
-Đẹp á? Đẹp lắm sao...
Felix nắm cánh tay cô lắc qua lắc lại, ừ thì đúng là đẹp thật mà.
-Nhưng chỉ có mỗi mình anh mới có thể nhìn thôi.
Ciana hất tay anh ra cô nhăn mặt.
-Vậy thì cũng chỉ có mình em mới được ôm anh, tại sao lại ôm nhau khi gặp nhau? Bắt tay là được rồi, bộ anh không nhìn ra địch ý trong mắt cô ta với em hả? Ha... đúng rồi, anh khoái cảnh con gái giành nhau vì anh mà! Đồ xấu xa... Felix à...
Ciana tức giận đùng đùng cảm giác như tóc cô là một ngọn lửa bùng cháy vậy. Felix ngớ người sau đó che miệng, vai run rẩy. Ciana quay sang nhìn thấy cảnh đó. Cô tức giận tay nắm thành quyền một luồn khí tím bao vây đến nắm đắm của cô. Cô đấm thật mạnh vào cánh tay của Felix với tất cả giận dữ... Felix cũng nhanh nhẹn né ra. Anh vòng ra sau ôm lấy cô vội dỗ.
-Được rồi, anh sai..anh xin lỗi em! Anh yêu em nhất mà...
Felix thơm lên má cô. Bảo cãi nhau thì cũng có vài trận kinh thiên động địa, nhưng người dỗ dành vẫn chỉ là Felix. Ciana thuộc dạng khá nóng tính, à không cả hai đều nóng tính như nhau. Nhưng Felix vẫn luôn là người bắt buộc phải điềm tĩnh để cả hai không đi quá giớn hạn.
Darius ồ lên một tiếng thích thú.
-Sau đó hai người giảng hòa như thế nào? Không thể là...
Ciana hơi ngượng quay mặt đi chỗ khác, Felix thì cười cười trong khá lưu manh. Darius tặc lưỡi sau đó ôm Shasa.
-Chúng ta lâu rồi chưa "yêu" nhau.
Shasa cho anh cái nhìn khinh bỉ sau đó nhảy ra khỏi đùi và ngồi lại ngay ngắn khi cánh cửa phòng mở ra. Ostis đi vào với phong thái lãnh đạm, đằng sau là hai cô nàng học viên bê một chồng đồ. Zyra thể hiện ga lăng hai tay đỡ lấy hai cục đồ cho hai thiếu nữ rồi đặt xuống bàn. Hai thiếu nữ đó ngại ngùng nhìn Zyra đột nhiên vòng cổ anh phát ra ánh sáng chói mắt. Zyra vội cầm lấy cất lại vào cổ áo, haizzz Kara anh có làm gì đâu.
-Về đi, cảm ơn hai em!
2 học viên cúi đầu rồi nhanh chóng rời khỏi. Shasa mở hộp đồ ra thì bên trong là những áo choàng màu đen xanh có kí hiệu của vương quốc.
-Đồng phục đội đặc biệt! Đã được cường hóa rồi đấy, giáp tăng lên 50%.
-Quaoo... chất vậy.
Shasa nhanh trí lấy một cái khoác lên đúng là cảm giác khá biệt. Chiếc áo choàng nhanh chóng kích hoạt chủ nhân và tự động cài vào người Shasa.
-Phần thưởng từ cuộc thi đúng không ạ?
Darius cũng choàng lên, ướm thử. Ciana cầm lấy một chiếc áo choàng, cô đặt tay lên một cảm giác hòa hợp lẫn nhau. Tiếp theo là những huy hiệu ban thưởng từ trận thắng đợt trước. Felix chỉ cần một chút nữa là sẽ thăng cấp lên thành tướng quân rồi. Anh hiện tại có rất nhiều huy chương chiến tích. Anh có được một chiếc huy chương đặt biệt, anh là đội trưởng của đội.
-Vũ khí các cô cậu cũng đã được cường hóa, ngày mai sẽ giao đến, sau mỗi nhiệm vụ sẽ được cường hóa, nhớ lấy đó!
Ostis cầm xấp tài liệu đặt xuống bàn.
-Đây là tài liệu về thánh kiếm, chúng ta đã có một linh vật là rễ cây ngàn năm rồi. Những thành phần còn lại, từ từ chúng ta sẽ tìm sau. Nhiệm vụ bây giờ là dẹp loạn đám quái vật biên giới và ngăn chặn 12 sức mạnh.
-Tiên tri tính toán tới đâu rồi anh?
Felix hỏi, Ostis chỉ gãi mũi.
-Hiện vẫn chưa xuất hiện! Tranh thủ, tập luyện thêm đi! À Ciana, anh muốn hỏi em mất bao lâu để luyện giáp phép!
-5 tháng ạ!
Ciana nói.
-Có cách nào nhanh hơn không?
-Em chưa tìm hiểu, nhưng em nghĩ nó liên quan đến thể lực!
Ostis chống hông, mày anh nhíu lại.
-Hoàng tử Jethor cũng bó tay, vì chỉ có không ngừng luyện tập trong thời gian dài mới có thể hoàn thiện giáp phép cho bản thân. Anh nhận ra loại giáp đó quá đỗi cần thiết, nếu đơn giản hóa nó và đưa vào gián án thì chúng ta sẽ không cần đến người hỗ trợ!
Trái tim Ciana bỗng đập thình thịch lên. "Không cần người hỗ trợ?" Vậy thì cô sẽ làm sao? Nhưng không cần người hỗ trợ thì phù thủy sẽ bớt thương vong hơn. Không phải chính cô từng thích điều đó sao? Nhưng sau khi tham gia học tập, chinh chiến, cô đã... đã lấn sâu vào rồi. Cô muốn sát cánh bên đồng đội của mình.
-Không cần đến người hỗ trợ là sao anh?
Shasa cũng tinh ý nhận ra ý nghĩ của Ciana. Ostis nhướng mày nói.
-Chúng ta không cần phải ỷ lại vào phù thủy, vẫn có thể đơn độc chinh chiến, thương vong phù thủy sẽ bớt hơn trước. Vả lại, nếu luyện được giáp phép, phù thủy cũng có thể trở thành quân xung phong nếu họ muốn. Những năm qua, hoàng tộc chúng ta đã bắt ép những phù thủy, buộc họ phải trở thành những chiếc khiên. Điều đó là không có nhân đạo.
Ciana nghe thấy thế liền cảm thấy cảm động. Nước mắt cô rưng rưng tưởng chực như chảy xuống. Ostis giật mình vội gãi đầu.
-Sao thế? Anh nói gì sai à?
-Dạ không.... anh làm em cảm động quá!
Ciana bật khóc, khiến mọi người cười òa lên. Felix cười tươi ôm cô vỗ vỗ dành dành. Đúng là ... bọn họ vẫn chưa trưởng thành hẳn. Hẳn là một tội ác khi bắt họ sống không đúng với lứa tuổi của mình.
-Các cô cậu, được nghỉ phép 3 ngày! Nghỉ ngơi cho tốt rồi vào tập luyện.
Ostis nói rồi vẫy tay rời đi.
-Thần tiên, Shasa đến nhà anh đi, anh mới mua một căn trung tâm thành phố á!
-Anh mua hồi nào vậy?
-Mua để dành chúng ta cưới nhau! Đi đi ... tạm biệt các cậu!
Shasa bị Darius kéo đi trong ngỡ ngàng. Bọn họ nhất định phải tận hưởng ngày nghỉ quý giá mới được. Zyra nhìn hai đôi trẻ mặn nồng chỉ biết lắc đầu.
Tại biệt phủ của Jethor. Anh nhìn con bé em của mình đang ngồi thẩn thờ ăn quýt.
-Qua Ostis đi!
-Anh ấy mặn nồng với tình yêu của anh ấy rồi!
Vera lườm anh trai mình, cứ muốn đuổi cô là sao.
-À hay em tới chỗ Felix, chắc gì nó đã ở nhà đâu...
Vera phồng má.
-Cứ muốn đuổi em, anh nghĩ ở đó có hơi người hả! Felix lăn tăn đi với Ciana, em lại bơ vơ.
Jethor lắc lắc đầu, sau đó búng tay. Một người hầu đi tới cúi đầu.
-Ra sân tập luyện cho khỏe người, anh sẽ điều một cảnh vệ tới luyện cho em cách thức chiến đấu, trong một tháng hãy học tập tốt đi!
Vera chúi người về phía trước.
-Em có thể tham gia vào đội đặc biệt không?
Jethor lắc đầu chắc nịch.
-Em nghĩ họ chiến đấu như thế nào mới có thể ở đội, còn em làm cái gì để vào? Nếu họ miễn nhiệm kì thì em vào!
Vera cười gượng.
-Lúc đó em cũng già bằng họ rồi!
-Vậy thì ngoan ngoãn tự học đi! Nếu không ở đội thì em có thể hỗ trợ cho họ! Chẳng hạn lúc điều quân thiếu người em có thể đến tiếp viện!
Vera như mở to mắt, cô gật đầu như cún con. Cô nốc hết cốc sữa rồi nhanh chóng ra sân tập luyện.
Jethor ăn bánh mì, anh quay sang đằng sau thì thấy một khuôn mặt đáng sợ.
-Giật cả mình~ Em yêu, em không ngủ hả?
Melanie ngồi bên cạnh cầm lấy mẩu bánh bỏ vào miệng.
-Em chỉ là một con nhỏ bán rượu, mắc gì phải bắt em nghiên cứu kháng thể chứ, Ciana sao không bắt nó làm!
Jethor cười trừ vội xoa vai cô. Mấy ngày trước, họ điều tra được nhà của nữ hầu kia đã có sử dụng Slyma. Câu chuyện là cha của nữ hầu đó chết vì tai nạn, vì quá đau buồn nên đã ăn trộm một nửa Slyma về. Không ngờ cha của cô ta đã chết và đúng như dự đoán, Slyma đã thoát ra từ cơ thể ông ta tấn công vào 3 người con trai. Kì lạ là 1 trong số 3 người hoàn toàn không có bị gì, vả lại anh ta nghĩ cũng chỉ thay đổi tính nết thôi nên đã đi làm ăn xa. Không ngờ 2 anh trai lại phát bệnh và tấn công cả thành phố.
Điều tra ngọn ngành, sau đó Melanie đã phán anh ta chính là kháng thể và dùng máu tạo ra một thứ thuốc tiêu diệt hoàn toàn Slyma.
-Oa.a...
Melanie ngáp một cách mệt mỏi. Jethor lau miệng rồi đi tới bế cô lên. Bọn họ đi lên phòng và bắt đầu làm chuyện người lớn. Sau 1 tiếng trôi qua, Melanie quyến rũ nằm lên ngực của Jethor. Tay khẽ xoa xoa vết sẹo chiến tích của anh.
-Anh này,...nếu có con anh sẽ đặt tên là gì?
Jethor chớp mắt sau đó nói.
-Anh muốn cho em đặt!
-Em? Anh chắc em sẽ lấy anh sao?
Jethor chỉ cười cười không nói. Melanie mỉm cười hài lòng cô ngồi dậy, mái tóc nâu rũ xuống, Melanie xinh đẹp khi thả tóc, trông hiền lành như tiên nữ.
-Nếu là bé trai, em muốn đặt là Anatole ý nghĩa là bình minh, bắt đầu một thứ gì đó mới mẻ theo hướng tích cực. Còn bé gái sẽ là Uri, ừm... một ánh sáng luôn luôn tồn tại, nhiệt huyết và đầy mạnh mẽ.Con của em sẽ là người mạnh mẽ nhất.
Jethor say mê nhìn Melanie đang thao thao bất tuyệt về ý nghĩa của con. Đôi mắt anh như muốn nói cô chính là tất cả của anh.
-Em không muốn những đứa con của em phải chịu cảnh chiến tranh! Nhưng mà... thời đại nào mà chả có chiến tranh đúng không anh? Phải đánh đổi mới có thể thịnh vượng đất nước... Nhưng nếu có chiến tranh, em mong chúng sẽ cân nhắc mãi mãi đứng về chính nghĩa.
Jethor ôm Melanie vào lòng.
-Ừm... anh cũng không muốn chúng có thời đại giống như tụi mình, chúng cần được sống hạnh phúc hơn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.