Sư Phụ, Không Cần A

Chương 121: Bị đâm đến sắp hư rồi ( H nặng ).

Di Nhã

12/03/2016

“Tê nhi không biết ư?” Tam ca không ngước lên nhìn ta lấy ngón tay không ngừng xoa xoa cúc huyệt, móng tay nhẹ gảy từng chỗ một.

“Uhm…” Ta than nhẹ, tuy rằng chỉ vài động tác đơn giản ta đã không chịu nổi, hắn xấu xa thâm nhập thêm một ngón tay, dùng hai ngón tay nới rộng khe hở nhỏ hẹp, chậm rãi đổ toàn bộ lượng nước còn sót lại vào bên trong!

“Không cần… A…” cảm giác này so với những gì ta tưởng tượng còn mãnh liệt hơn, chất lỏng dọc theo ngón tay chảy vào chỗ sâu nhất, ta nức nở cắn ra giường, thân mình không khỏi lạnh run. Không được, thật muốn, lửa nóng kia chảy qua lúc sau còn lại chính là trống rỗng tịch mịch, thật muốn nơi đó bị thứ gì đó vừa lớn vừa cứng lấp đầy hung hăng tra tấn, làm sao bây giờ…

Tam ca lúc này không động đậy, ngón tay dừng lại trong thân thể ta bất động, chính là nhìn thấy địa phương kia không ngừng co rút lại liền nói “Tê nhi nếu không mở miệng, Tam ca cũng không cho ngươi.”

“Ngươi…” Ta thở hổn hển, cảm thụ từng đợt sóng hư không ập tới, lại không biết nên mở miệng như thế nào. Thật tê dại thật trướng thật hư không, không được, ta muốn chết… Thân mình ra một tầng mồ hôi bạc, ta mạnh mẽ giãy dụa, lại chỉ có thể kéo động vòng sắt.

“Như thế nào, chịu không nổi, nghĩ muốn tự thỏa mãn? Hay là…” Tam ca nắm lấy cự vật nổi đầy gân xanh khẽ cọ cọ với cúc huyệt của ta. Trong đầu bùm một tiếng! Chỉ là đụng chạm nhẹ như vậy ta lại suýt nữa đạt tới cao trào, hạ thân số chết co rụt co rụt lại cắn lấy ngọc lớn.

“Muốn…” Ta bỏ cuộc gian nan hộc ra chữ kia.

“Muốn cái gì? Tiểu tao hóa nói rõ ràng mới có thể!” Tam ca ba một tiếng rút tay ra khỏi cúc huyệt, nơi đó càng trở nên tịch mịch, “Đừng...”

“Đừng rời khỏi sao? Tê nhi muốn gì?”

“Tê nhi muốn, Tam ca…”

“Muốn cái gì cơ, tiểu tao hóa? Chính mình tự nói ra!”

Cắn răng nâng tuyết đồn cao cao, hướng về Tam ca đong đưa, “Tam ca…côn thịt lớn…” Tam ca tiếng thở dốc dần dần trở nên rõ ràng, hắn đem gậy thô to kề sát cúc huyệt, nói, “Tê nhi nói rõ ràng, muốn côn thịt như thế nào?”



“… Cắm vào… Hung hăng… Cắm… A…” Côn thịt lập tức cắm vào, hung hăng tàn phá! Ta thét chói tai bắt lấy ra giường, bị tác động bởi khí lực quá lớn thân thể hướng về phía trước, thật thỏa mãn, địa phương hư không được lấp đầy.

Tam ca gầm nhẹ bóp chặt hai cánh mông của ta, mạnh mẽ cày cấy trong tiểu huyệt, mỗi lần đều bắt tiểu huyệt nhỏ hẹp vì hắn rộng mở nở rộ, đều đỉnh ta về phía trước. Va chạm làm vơi bớt nỗi hư không bên trong thân mình ta trở nên yếu mềm tê dại tê dại. Lúc mới bắt đầu ta vẫn bị động, nhưng không lâu sau liền chịu không nổi chủ động khom người đứng dậy hùa đón động tác của hắn.

“Lẳng lơ!” Tam ca vuốt ve tuyết đồn, lại càng ra sức cắm, “Kêu to lên, kêu thành tiếng cho ta nghe!”

“Không… A… ăn thật no… Ca ca… Thật lớn…” Ta hoàn toàn bất chấp mọi thứ, chỉ có thể dựa vào bản năng lấy lòng kẻ đem tới cảm giác sung sướng cho ta, lớn tiếng phát ngôn dâm đãng!

“Muốn ca ca làm ngươi như thế nào?” Tam ca gầm nhẹ thanh âm tràn đầy tình dục giống như dã thú đói khát không nhịn được rống giận.

“Hung hăng… hơn nữa… Mạnh mẽ một chút… Tê nhi không sợ bị thương…”

“Nha đầu hư hỏng, cho ngươi!” Tam ca ở sau người phạch phạch vuốt ve huyệt đạo, đồng thời di chuyển ngọc thạch vẫn nằm trong hoa huyệt. A a a… Cả hai nơi! Ta thét chói tai đột nhiên ưỡn cong người, cao trào, bị Tam ca cắm đến cao trào!

Dưới tác dụng của xuân dược cơn cao trào kéo dài mà mãnh liệt, thân mình gắt gao cuộn tròn, không ngừng run rẩy, ngay cả ngón tay và ngón chân đều co rụt lại. Mà Tam ca không tha cho ta, nhân cơ hội đó càng thêm mạnh mẽ cắm vào rút ra, chịu không nổi… chất lỏng trong miệng chảy xuống, nước mắt cũng từng giọt tuôn trào, ta nắm chặt tơ lụa dưới thân, cảm giác thân mình như bị trói chặt, bị một kẻ đầu gỗ không ngừng đâm vào a đâm vào, đâm vào đến nỗi sắp hỏng mất.

“Thoải mái sao, tiểu dâm đãng?” Tam ca nắm chặt eo nhỏ của ta như muốn vặn đứt cho dù nơi đó đau đớn cũng không thể ngăn cản cơn khoái cảm.

“Thoải… mái… Tê nhi sắp chết mất...” Răng nanh gắt gao cắn chặt, thừa nhận khoái hoạt đạt đến cực hạn. Thật sự, sẽ chết mất, hạ thân phun ra từng đợt sóng mật nước, đẩy ngọc thạch cứng rắn ra ngoài.

“Lãng hóa, phía dưới đã trở nên như vậy, Tam ca sẽ dùng cái này thỏa mãn ngươi!” Tam ca nói xong vèo một tiếng rút ngọc thạch thô to trong tiểu huyệt ra. Ta không kiềm chế được thét lên, phía dưới bỗng nhiên trở nên hư không giúp cơn sóng triều tìm được lối ra, mạnh mẽ phun ồ ạt. Không ngờ chỉ trong chốc lát, Tam ca rút côn thịt trong cúc huyệt ra, hung hăng đâm vào lỗ nhỏ phía trước.

“A a a…” Bị chặn lại, mật dịch đều chảy xuôi vào, côn thịt còn thô to hơn ngọc bổng lúc này gắt gao dán tại vách tường. Không thừa một chút khe hở. Dâm đãng chất lỏng ở trong cơ thể theo chuyển động của hắn mà va chạm đến tận cùng bên trong, không buông tha bất kì chỗ mẫn cảm nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sư Phụ, Không Cần A

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook