Sư Phụ, Không Cần A

Chương 101: Tê Nhi ở mặt trên (H)

Di Nhã

12/03/2016

“Trứng thối!” Nghe hắn nói như vậy, ta ngượng ngùng đánh khẽ lên vai hắn, hắn muốn bắt lấy tay ta lại không cẩn thận động đến miệng vết thương, thét lớn một tiếng. Ta hoảng sợ, chạy nhanh nhìn nhìn xem, ai biết hắn lại xấu xa cười rộ lên, “Tiểu trứng thối, chẳng lẽ ngươi muốn…“

Trong chốc lát vừa rồi ta đã thấy địa phương ngẩng cao đầu của hắn liền vội quay đầu đi, hắn nâng cằm ta, khẽ miết theo khoé môi ta, miệng tà mị cười, mắt hoa đào giống như hai đầm nước sâu khiến ta hoảng hốt. “Có đau hay không a?” Ta sợ động tác của hắn động đến thân thể, đỏ mặt nhỏ giọng nói, “Hôm nay, hôm nay ta sẽ làm.”

“Tê Nhi nói cái gì, ” hắn nhìn ta, cười nói, “Nói quá nhỏ, ta không nghe thấy a!”

“Chán ghét!” Ta sợ hắn xé rách vết thương sau lưng, đỏ mặt muốn hắn trước tựa vào trên giường. Hắn ngoan ngoãn nghe lời ta, ngây ngốc nhìn ta cởi quần áo cho hắn. Thanh Nham sau khi băng bó xong nên không mặc gì nhiều, ta cúi đầu luống cuống tay chân cởi đai lưng, kết quả loay hoay nửa ngày cũng không xong.

Hắn bất đắc dĩ lắc lắc đầu, một tay vừa động liền nhẹ nhàng giải quyết vấn đề. Ta dỡ xuống đai lưng, cúi đầu giúp hắn thoát quần, mái tóc đen nhánh nhất thời rơi xuống, chặn tầm mắt. Hắn khéo léo giúp ta vén tóc ra đằng sau, ánh mắt sáng quắc khiến lòng ta nhảy loạn. Quần bị ném về sau, đầu sỏ ngẩng cao loạng choạng xuất hiện ngay trước mắt, tuy rằng đã từng nhìn thấy vô số lần, nhưng hôm nay là lần đầu tiên ta nhìn gần như vậy, vẫn là nhịn không được hô nhỏ một tiếng, ngơ ngác ngây ngẩn cả người.

“Như thế nào, Tê Nhi không biết phải làm như thế nào ư?”

“Nào có?” Ta nhớ lại động tác hắn hay thực hiện, nhẹ nhàng khóa ngồi lên bụng hắn, hai tay bao lấy khuôn mặt hắn, hôn từng chút một. Mặt trắng mịn có chòm râu ngắn ngủn, chạm vào có chút ngứa ngứa; đôi môi đầy đặn vẫn mềm mại như trong trí nhớ, ta đặt môi mình lên bờ môi của hắn, trằn trọc hôn mút.

Hàm răng khẽ cắn môi dưới hắn, chọc hắn hừ một tiếng. Ta nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của hắn hỏi, “Muốn ta sao?”

“Rất muốn, ” thanh âm đè nén, “Mỗi buổi tối, đều rất muốn Tê Nhi.” Ta mặt đỏ đỏ lên, lại cúi đầu hôn lên môi hắn. Miệng hắn hé mở, địa phương trải qua ta hôn cắn giống như anh đào hồng nhuận ướt át. Ta vươn lưỡi ở anh đào liếm một chút, theo sau liền thân lưỡi vào sâu trong miệng hắn, nhẹ nhàng cùng hắn dây dưa.

“Chậc chậc” thanh âm giữa căn phòng im lặng có vẻ càng rõ hơn, ta đầu lưỡi dần dần rơi vào thế bị động, bị hắn trêu chọc. “Ô ô…” Ta cảm thấy chính mình đầu lưỡi đều bị hắn nuốt xuống, trong miệng một tia khí lực cũng không có, nhịn không được vỗ bờ vai hắn. Khi ta cảm giác chính mình sắp không thở nổi, hắn rốt cục buông đầu lưỡi.

“Chán ghét, không phải nói để ta làm sao!” Ta quyệt miệng, hắn vội vàng giơ hai tay đầu hàng, nói, “Tiểu thư tha mạng, tiểu sinh sai lầm rồi, cũng không dám nữa.” Ta nhịn không được xì một tiếng nở nụ cười, quyệt miệng nói, “Ngươi nói, không được động đậy nha.”

Hắn còn làm bộ suy tư một chút, sau đó gật gật đầu nói, “Lần này thật không dám.” Ta nhặt lấy cái đai lưng vừa ném xuống, cười xấu xa nói, “Ta không tin, ngươi để ta trói hai tay mới được.” Hắn dùng đôi mắt to vô tội nhìn ta rồi vươn hai tay ra. Ta nhanh chóng buộc hai tay của hắn cùng một chỗ, trói vào thành giường.



Hiện nay Thanh Nham cả người trần truồng tà tà tựa vào giường, hai tay bị trói ở sau người, ánh mắt mị hoặc ngập nước nhìn ta. Ta bước qua người hắn một lần nữa ngồi thẳng xuống, kề môi lên vành tai trái học hắn hạ thấp thanh âm nói, “Như vậy, ta bắt đầu.“

Ta còn chưa động đậy, cự vật nơi hạ thân bỗng nhiên cách quần áo cao thấp ma sát nơi riêng tư, ta nha kêu nhỏ một tiếng, trách cứ nhìn hắn nói, “Nói với ngươi cũng không có tác dụng, lại động.”Hắn bất đắc dĩ nhìn ta nói, “Này ta thực không cố ý.”

Ta quyệt quyệt miệng, lần thứ ba trèo lên người hắn. Vật nam tính không chịu khống chế liên tiếp ma sát địa phương kia, đôi mắt hắn như hai ngọn lửa nhỏ nhìn ta chăm chú, khiến tình dục ngủ say trong thân thể dần dần thức tỉnh, ta cảm thấy chính mình hơi thở sắp đứt quảng, chỉ có thể há miệng nhẹ nhàng thở dốc.

Khẽ liếm vòng quanh vành tai, ta làm bộ trêu tức hắn, Thanh Nham liền nhắm mắt lại chuyên tâm hưởng thụ ta đùa giỡn, tiếng thở dốc dần dần hoà trộn vào nhau. Không ngừng cố gắng liếm hôn bên còn lại, lấy hàm răng khẽ cắn vành tai trắng nõn, thành công làm cho hắn khẽ hừ một tiếng, “Tiểu hồ ly.”

“Thích không?” Lúc vừa mới bắt đầu ta vẫn còn e lệ dần dần bắt đầu quen thuộc thân thể hắn. Thả lỏng cả người, ta bắt đầu vỗ về chơi đùa với hai hạt đậu nhỏ trước ngực hắn, “Ta làm được không?” Hắn hơi hơi mở mắt, tròng đen trong mắt không ngừng di chuyển, cơ hồ muốn hãm ta vào trong, “Tốt lắm.” Cánh môi khẽ chạm lên cổ hắn, học bộ dáng của hắn liếm cắn, một bàn tay vỗ về chơi đùa một bên ngực. Nơi này… Mỗi lần hắn đùa bỡn ta nơi này, đều khiến ta dục tiên dục tử, không biết hắn có cảm giác gì?

Chiếc lưỡi chà sát khắp nơi, ta lấy tay phải nắm nhũ tiêm, nhẹ nhàng chà xát làm.”Ngô… Tiểu trứng thối.” Nguyên lai nam nhân cũng có cảm giác, ta kinh ngạc phát hiện điểm này, cúi đầu lấy lưỡi phấn nộn khẽ cắn bên trái, tay phải tiếp tục nắm bên phải chà đạp. Tiếng thở dốc càng lúc càng lớn, cự long nảy lên mãnh liệt, giống như muốn xuyên thấu lớp quần áo trung gian, thẳng hướng hướng tới nơi non nớt tư mật.

Địa phương bị ma sát chảy ra mật dịch, cảm giác ma ngứa làm cho ta không khỏi nhẹ nhàng giật giật, ngọ nguậy cái mông khiến Thanh Nham hừ nhẹ một tiếng “Tê nhi, thật đúng là đứa nhỏ hư.” Lưỡi ta dần tuần tra xuống phía dưới, thân mình cũng theo động tác chậm rãi xuống phía dưới, ngón tay nghịch ngợm vẽ vòng quanh rốn, môi đỏ mọng cái lưỡi ngọt hôn cơ bụng rắn chắc hoàn mỹ, rốt cục lấy hai tay chà sát đầu sỏ chảy ra chất lỏng trong suốt, lại không biết nên làm như thế nào.

“Tê Nhi sợ sao? Tê Nhi không nhớ rõ này đại cây gậy làm thế nào lên cao trào ư? Hay vì nó quá lớn, Tê Nhi sẽ không biết nên làm gì bây giờ…” Thanh Nham ánh mắt khẽ nhếch, tà mị cười xem ta, vẻ mặt mê hoặc khiến ta rung động không thôi. Ta không nói gì, cúi đầu liếm hết chất lỏng ấy, hơi thở nam tính nhất thời tràn ngập khoang miệng, khiến thân mình mẫn cảm run rẩy càng thêm mãnh liệt.

Ngay lập tức, Thanh Nham thét lớn một tiếng, thân thể khẽ động. Thanh âm đó chính là nguồn cổ vũ lớn nhất đối với ta, ta cúi gập người xuống, lấy hai tay cầm nơi đó, bắt đầu vùi đầu vào liếm. “Ngô… Dùng sức chút… bảo bối Tê Nhi thật là lợi hại…“

Tiếng thở dốc quẩn quanh khắp căn phòng, một cái đầu gối dời đến chính giữa hai chân ta, một chút một chút chà xát qua lại. Nơi riêng tư non mềm làm sao chịu nổi đùa bỡn như thế, hai ba lần về sau mật dịch sẽ không chịu khống chế chảy càng nhiều đem đầu gối tẩm ướt, ta nhịn không được rên rỉ.

“Đừng ngừng, tiếp tục, ngậm lấy.” Muốn ta ngậm ư? Cái miệng nhỏ nhắn có thể chứa cự vật tráng kiện hơn cổ tay sao? Lòng ta nhảy bang bang, nhìn ánh mắt mê mang của hắn, rốt cục hạ quyết tâm, cúi người lấy cái miệng nhỏ ngậm đầu thô to.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sư Phụ, Không Cần A

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook