Sư Phụ, Không Cần A

Chương 127: Thục ngọc trì 5

Di Nhã

02/08/2016

“Không được, sư phụ… Hu hu… Tê nhi sẽ hỏng mất…” Ta lắc lắc đầu, nước mắt vung vẩy lên người họ, ngón tay gắt gao nắm chặt lấy sư phụ. Tâm nhảy cuồng loạn cùng cơn khát vọng sâu trong nội tâm không ngừng tra tấn ta.

“Đừng sợ, Tê nhi nuốt trôi, đúng không?” Sư phụ ôm lấy ta, lồng ngực rắn chắc của người áp vào lưng ta. A, tư thế như vậy, giống như ôm từ phía sau… giúp trẻ nhỏ đi tiểu tiện, thật sự rất thẹn thùng.

“Sư phụ, không cần như vậy a…” Chính là ngón tay của người đã bắt đầu lần mò tới tiểu huyệt phía dưới, dán côn thịt thô to lên trên.

“Ngoan, như vậy sẽ giúp sư phụ dễ dàng hơn!” Sư phụ Ôn Nhai người có thể đừng nói trực tiếp như vậy được không… Phía trước là sư phụ Ôn Ly dán sát ngừơi vào thân thể ướt sũng của ta, chèn ép đôi ngực ngạo nghễ đến không ra hình dạng.

“A…” Bắt đầu động, sư phụ bắt đầu động.

“Địa phương này nhỏ như vậy…” Hai sư phụ đứng gần gương đồng liền kéo đầu ta nghiêng sang trái, giờ phút này hình ảnh dâm mỹ phóng đại trước mắt ta.

Thân thể nho nhỏ bị kẹp chính giữa hai nam nhân cao lớn, hai chân trắng mịn quặp lấy thắt lưng dài rộng sư phụ Ôn Ly, hai côn thịt thô to đồng thời tấn công phía dưới. Gương mặt hoàn mỹ của hai người lấm tấm mồ hôi. Cơ thể không ngừng phun nuốt, hô hấp dần dần dồn dập giống như báo săn đói khát muốn nuốt trọn con mồi. Không đúng, không phải là ăn luôn ta, là bắt ta nuốt trọn đồ vật đã sưng cứng như muốn nổ tung của họ. Ta phát hiện ra, bọn họ đều đang dùng sức khống chế dục vọng.

“Sư phụ vào đi… Tê nhi có thể nuốt trọn…” Ta buột miệng có lẽ vì cảm nhận được sự kìm chế của họ, xúc cảm của ta biến đổi. Giờ phút này ta dường như không thể khống chế được, thầm nghĩ cho dù có phá hủy ta cũng không sao cả. Trong lòng trở nên tê dại, đó là vì được yêu thương mà sinh khát vọng, cùng với dục thú ẩn núp trong thân thể nhiều năm, khiến cả thể xác và tinh thần ta đều lâng lâng…

“Sư phụ, người tiếp tục đi…“

Vừa dứt lời, Sư phụ Ôn Nhai hung hăng tấn công từ phía sau! Hắn không hề do dự tấn công đợt thứ hai. Ta hét lên một tiếng, cả cơ thể tiến vào cao trào. Trước mắt một mảnh trắng sáng, ta co rút mãnh liệt, uyển chuyển than nhẹ mà không hề hay biết tư thế này có bao nhiêu quyến rũ, mời gọi “Sốt ruột ư, cho ngươi!”

“A… Sư phụ… A…” Hắn lặp lại động tác vừa rồi. Huyệt nhỏ vừa bị hung khí của sư phụ Ôn Nhai xuyên qua lại phải chứa thêm một cây côn nữa.



“Chặt như vậy, muốn cắn đứt sư phụ cắn đứt phải không?” Sư phụ Ôn Nhai, a, Sư phụ Ôn Nhai dùng một bàn tay nâng thân mình mảnh mai của ta lên, tay kia thì đặt ngay đóa hoa, cùng sư phụ Ôn Ly xâm chiếm nơi đó.

Cơ thể trải qua cao trào chưa lâu lại tiếp đón cơn kích thích mới. Cơ thể đã chạm đến cực hạn, cổ họng không thể phát ra thanh âm.

Ta như cá phải rời khỏi nước, ngửa đầu tranh thủ thở dốc, dùng tia ý chí còn sót lại ra lệnh cho cơ thể thả lỏng để có thể chứa đựng hai cây côn thịt thô to.

“Phốc… Phốc…” Sư phụ đâm từng chút một, ôn nhu mà thô lỗ.

“Ư… Ư…” Ta không còn sức lực chỉ có thể phát ra tiếng thở dốc bất lực như vậy. Dán chặt vào tấm lưng trần của sư phụ Ôn Nhai, ta cảm nhận được chất lỏng dinh dính chán ghét chảy dọc theo đầu ngón tay của sư phụ Ôn Nhai.

Cây gậy của Sư phụ Ôn Nhai từ sâu trong cơ thể ta bỗng dưng biến mất, kèm theo đó là một lượng lớn chất lỏng chảy xuôi ra ngoài. Lại một cơn cao trào nữa khiến ta run rẩy cơ hồ không thể vịn vào Sư phụ Ôn Nhai, chỉ vội thở hổn hển trong lồng ngực sư phụ Ôn Ly.

“Phốc…” Sư phụ Ôn Ly lại tiếp tục hành hạ phía trước. Tiểu huyệt chưa kịp khép kín, ngay cả mật nước cũng chưa kịp chảy ra sư phụ Ôn Ly đã mạnh mẽ cản lại.

“Nha!” Ta ngửa đầu thét chói tai, cảm giác hoàn toàn bất đồng so với bị nhồi ở phía sau, hảo ăn no! Ngay cả địa phương mẫn cảm nhất đều chạm tới. Thanh âm vừa phát ra lại tắc nghẽn trong cổ họng. Sư phụ Ôn Ly rút ra, Sư phụ Ôn Nhai lại lập tức nhồi vào!

Cứ như vậy, hai người luân phiên chèn ép hai lỗ nhỏ của ta, huyệt nhỏ trước sau đều chống chịu lực đạo khác nhau, mỗi một tấc trong cơ thể ta đều không bỏ qua. Cắm sâu như vậy, mỗi lần đâm lại phải chạm tới cổ tử cung mới chịu buông tha. Mỗi một lần nhồi vào cơ thể nhỏ bé của ta dường như lại tiến về phía ngược lại. Người trước vừa rút ra, người sau lại đâm vào.

Động tác rất nhanh, ngay cả thời gian trong nháy mắt-ngắn ngủi như vậy đều không chịu buông tha. Hoa huyệt mềm mại chưa từng chưa từng trải qua sự tấn công mãnh liệt của họ như thế này, không có thời gian nghỉ ngơi. Ngay cả tiếng kêu rên đều bị nhấn chìm bởi tiếng ma sát, phạch phạch phát phát quanh quẩn khắp phòng tắm. Dòng nước trong suốt ban đầu đã dần trở nên vẩn đục.

“Bùm bùm…” Cốt là để tẩy trần, rửa sạch bụi bẩn, thế nhưng thân thể theo bản năng lại tiết ra chất lỏng dâm đãng kia. Cơ thể không ngừng ở trên thiên đường. Ta cảm giác bản thân có thể bay lên ngay lập tức.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sư Phụ, Không Cần A

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook