Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!

Chương 817: Ác Tu La bất mãn trách móc

Chấp Niệm Thành Ma

22/03/2024

“Con mẹ nó!”

Mặt mày Bruce tái xanh: “Quân Đế, mày dám giỡn mặt với tao?”

“Cút mẹ ông đi.”

Lý Trạch Vũ mắng ông ta: 'Là ai không màng quy tắc trước? Bây giờ lại còn không biết xấu hổ mà chỉ trích ông đây hả? Hôm nay coi như ông đây đã thấy được bọn bây không biết xấu hổ đến cỡ nào!”

Nghe hắn câu trước “ông đây”, câu sau cũng “ông đây”, sắc mặt Bruce từ xanh chuyển sang đen.

“Lập tức quỳ xuống, nếu không tôi sẽ làm thịt con trai ông ngay!”

Lý Trạch Vũ nói thêm với vẻ mặt thành thật: “Hơn nữa con trai ông cũng chỉ là mở đầu thôi, sau này sẽ đến vợ ông, con gái ông, cháu gái ông... Cho đến khi giết chết cả nhà ông rồi mới ngưng!”

Nói thật, Bruce hơi sợ.

Bởi vì ông ta tin kẻ điên trước mặt mình chỉ cần nói là làm được!

“Tôi bảo ông quỳ xuống!”

Lý Trạch Vũ quát lên.

Bruce vẫn không quỳ xuống, ông ta gần giọng, giống như đang hạ quyết tâm

vậy: “Quân Đế, mày thử ra tay đi, kể cả mày có giết sạch người nhà tao cũng không quan trọng, bởi vì tao sẽ làm cho mày phải chôn theo bọn họ!”

“Ông chắc chưa?” Lý Trạch Vũ nheo mắt.

Bruce điên cuồng hét ầm lên: “Đúng, tao vô cùng chắc chắn! Tao là tướng quân năm sao, không thằng nào có thể trèo lên đầu tao được!”

“Phải không?” Lý Trạch Vũ cười nhạt: “Nếu tôi muốn giết.Julia của ông thì sao nhỉ!” Nghe được cái tên Julia, con ngươi Bruce bất chợt co lại.



“Để bảo vệ tính mạng,.Julia đã tiết lộ cho tôi một vài bí mật, trùng hợp là những bí mật này lại có liên quan đến ông hay sao ấy?”

Từng câu nói của Lý Trạch Vũ đều khiến trán Bruce rỉ ra đầy mồ hôi lạnh.

Đánh rắn phải đánh giập đầu, giờ phút này, dường như ông ta đã bị người ta nắm thóp, chỉ cần bóp một cái là có thể làm ông ta rơi xuống vực sâu vạn trượng.

“Quân! Đết”

Bruce cảm thấy miệng đăng lưỡi khô, ông ta nuốt nước miếng: “Chúng ta nói chuyện đàng hoàng đã.”

Cuối cùng, vị tướng quân năm sao này cũng bắt đầu nhượng bộ.

Hành động này khiến cho Tam đại Tu La Vương ngồi cách đó không xa nhíu mày.

“Tướng Bruce, tại sao ông lại có thể thỏa hiệp với cái tên mọi da vàng đó chứ?”

Ác Tu La bất mãn trách móc.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot.com hoặc truyen.azz.com thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.

Huyết Tu La cũng khuyên nhủ: “Cho dù hắn nắm được thóp của ông, nhưng chỉ cần chúng ta làm thịt hắn thì còn có cái gì uy hiếp được ông nữa?”

Bruce quay đầu nhìn ba người họ, muốn nói lại thôi.

Dạ Tu La chủ động đứng dậy đi tới, Ác Tu La cùng Huyết Tu La cũng theo sát phía sau.

Ba người tụ lại một chỗ, tỏa ra một áp lực kinh khủng, đến cả Lang Vương cũng cảm thấy kinh hồn bạt vía!

Trong phút chốc, Bruce chợt hiểu ra.



Mặc dù Quân Đế đang nắm đẳng chuôi, nhưng chỉ cần ông ta khống chế được đối phương, như vậy là có thể đảo ngược vị thế khi thương lượng rồi.

Vừa thay đổi suy nghĩ, Bruce liền cầu xin Tam đại Tu La Vương: “Ba vị, làm phiền mọi người bắt tên này lại giúp tôi, nhưng nhất định phải để hắn sống!”

“Không thành vấn đề.”

Ác Tu La xoa xoa hai tay, nóng lòng muốn thử: “Để cho tôi lên trước đi.”

Vừa nói xong, thân thể gầy trơ cả xương của ông ta bỗng lao đến trước mặt Lý Trạch Vũ với tốc độ kinh người.

“Tên mọi da vàng, tao đã ngứa mắt mày từ lâu rồi.” “Vậy thì chết ngay đi là được!”

Ánh mắt Lý Trạch Vũ chợt tỏa ra sát khí, hắn ung dung đánh ra một quyền thật mạnh.

Hửm?

Ác Tu La không ngờ rằng Lý Trạch Vũ có thể phản ứng và ra chiêu với tốc độ nhanh như vậy, cứ như hắn đã biết trước ông ta sẽ ra tay.

“Âm!

Dưới tình thế cấp bách, Ác Tu La phải đưa cánh tay ra đỡ. Sức mạnh của cú đấm khiến hai cánh tay ông ta tê dại, phải lảo đảo lui về phía sau mấy bước.

Cảnh tượng này khiến Dạ Tu La cùng Huyết Tu La mở rộng tâm mắt.

Dẫu sao bọn họ cũng biết rõ thực lực của Ác Tu La, không ngờ khi đối đầu với Lý Trạch Vũ lại thua thiệt nhiều đến thế.

“Chà chàt”

Lý Trạch Vũ xé áo khoác, lạnh lùng liếc nhìn Tam đại Tu La Vương.

“Nếu ba lão bất tử các ông chán sống, vây thì cũng không cần sống nữa..”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook